Trọng Sinh [Edit] Sống Lại Trở Thành Sinh Hoạt Người Chơi - Jenni

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi casedeluna, 3 Tháng sáu 2020.

  1. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 20: Những ngày trước kỳ kiểm tra tháng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiêu Thư Vi làm là một chiếc tạp dề kẻ sọc có túi.

    Cô thừa diệp ba mẹ đều ngủ, dùng bàn ủi hơi nước đem tạp dề ủi thẳng, nếu như không để ý đến đường may mà nói thì lúc này chiếc tạp dề nhìn cũng khá giống như được bán ngoài tiệm.

    Cô chọn may tạp dề là bởi vì nó dễ làm nhất, không cần phải cố định kim trước cũng không có khóa kéo, cắt tỉa cũng đơn giản, hơn nữa lại rất là thực dụng.

    Sau khi làm xong, Tiêu Thư Vi lại có chút rầu rĩ. Bình thường, ngoài cuối tuần ra thì cô rất ít làm cơm, cái tạp dề này lúc đầu cô định đưa cho mẹ, nhưng lại không tiện nói là do mình làm. Chỉ sợ Vân Tĩnh Hoa sẽ lại lải nhải cho xem, bà thế nào cũng sẽ nói là cô cứ tốn thời gian làm những thứ "vô dụng".

    Vì thế Tiêu Thư Vi xếp chiếc tạp đề và dấu nó dưới gầm giường, chờ cơ hội đưa nó sau.

    Đảo mắt đã khai giảng được hơn ba tuần lễ, chẳng mấy chốc sẽ đến kỳ kiểm tra tháng đầu tiên.

    Thầy Kha rất coi trọng thì kiểm tra lần này, trong một tháng vừa qua, thầy một mực nghiêm túc bắt học sinh phải tuân thủ kỷ luật học tập, trong tiết tự học buổi tối, những chủ nhiệm của lớp khác sẽ ở phòng làm việc soạn bài hoặc là sửa bài thi, chỉ có thầy Kha là dời những việc này đến phòng học để làm, mục đích đương nhiên là vì để duy trì kỷ luật học tập của lớp.

    Mỗi ngày, Tiêu Thư Vi đều dựa theo yêu cầu của thầy bố trí nhiệm vụ học tập cho các thành viên trong nhóm, chẳng hạn như nghe tiếng anh 30 phút hoặc là đọc hai bài ngoại khóa.. vân vân.

    Vương Tuyết Tinh cũng bị phân đến nhóm học tập của Tiêu Thư Vi, cho nên bây giờ nhóm của bọn họ tổng cộng có năm người.

    Mỗi lần, Vương Tuyết Tinh đều sẽ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ mà Tiêu Thư Vi bố trí. Có khi còn cầm bài tập tìm Tiêu Thư Vi thảo luận, Triệu Chân Dung cùng với Lý Sảng thì thỉnh thoảng sẽ hoàn thành một lần. Còn như Lục Gia, cậu ta ngay cả bài tập mà giáo viên cho đều không thèm làm thì đừng nói đến nhiệm vụ mà Tiêu Thư Vi giao.

    Sau tiết học hóa vào đêm trước của kỳ kiểm tra, thầy Kha giả vờ như không có chuyện gì đi về phía của Tiêu Thư Vi, bỗng nhiên gõ một cái vào bàn của cô và hỏi cô về tình hình ôn tập cho cho kỳ kiểm tra lần này.

    Đột nhiên bị chủ nhiệm hỏi thăm, Tiêu Thư Vi có phần không quen, cô do dự một chút, thầm nghĩ, nếu như trả lời là "ôn tập rất tốt" thì cô lại cảm thấy có chút không khiêm tốn cho nên quy cũ đáp lời: "Dạ tạm được ạ!".

    Thầy Kha thấy Tiêu Thư Vi trả lời có chút do dự, ông cho rằng cô áp lực tâm lý quá lớn liền an ủi: "Chớ đặt áp lực quá lớn cho mình, không phải một lần kiểm tra được hạng nhất thì mỗi lần đều phải được hạng nhất, cố gắng hết sức là được rồi!"

    Tiêu Thư Vi gật đầu một cái: "Dạ, em biết rồi".

    Thầy Kha hài lòng "Ừ" một tiếng, sau đó xoay người đi ra phòng học. Xem ra ông đến đây chỉ để tìm Tiêu Thư Vi tâm sự về chuyện ôn bài.

    Tiêu Thư Vi nhìn bóng lưng của thầy Kha, không khỏi có chút thất thần. Vì sao trước đây cô sẽ cảm thấy thầy Kha rất đáng sợ? Thầy rõ ràng là một người giáo viên rất có tâm.

    Thật ra, Tiêu Thư Vi cũng không biết, lần trước, cô kiểm tra được hạng nhất, đã làm cho một ít người canh cánh trong lòng.

    Chẳng hạn như là Trì Tuấn Siêu.

    Trì Tuấn Siêu bên miệng thì lúc nào cũng nói "thành tích chẳng là cái gì cả" kỳ thật trong tiềm thức của cậu ta thì lại rất quan tâm. Trong mắt của cậu, ở lớp này người duy nhất có thể được xưng là "đối thủ cạnh tranh" với mình chỉ có Lâm Duệ. Học lực của Vương Phi Phi cũng không tệ, nhưng Vương Phi Phi chung quy chỉ là một nữ sinh mà thôi.

    Cậu nghe một ít đàng anh khóa trên nói rằng, lên lớp 12 thì điểm môn khoa học tự nhiên của nữ sinh hoàn toàn không cạnh nổi với nam sinh. Mà Vương Phi Phi học giỏi nhất là tiếng Anh, các môn khác đều kém hơn cậu ta và Lâm Duệ. Thế nên, cho tới bây giờ Trì Tuấn Siêu không đem Vương Phi Phi để vào mắt.

    Trong mắt của cậu chỉ có Lâm Duệ mới đáng giá phân cao thấp.

    Mỗi lần kiểm tra xong, cậu ta đều âm thầm so với Lâm Duệ, nếu như môn nào so thấp hơn cậu sẽ lặng lẽ học bù lại môn học đó, không thắng Lâm Duệ thề không bỏ qua. Thế là so bì lên so bì xuống, thành tích của cậu càng ngày càng tốt, cho đến lên tục hai lần thi học kỳ đều là nhất lớp, không chỉ vượt qua Lâm Duệ còn trở thành người đầu tiên trong lớp tiến vào top 15 năm của khối.

    Trì Tuấn Siêu đang rất hài lòng, động lực học tập của cậu hơn phân nửa là bắt nguồn từ việc so bì với Lâm Duệ, một nửa là bắt nguồn từ danh hiệu "hạng nhất của lớp". Cậu thừa nhận như vậy thì có điểm hư vinh, nhưng cũng không cảm thấy có gì không tốt. Ngược lại, người nhà đều hài lòng với thành tích của cậu, chủ nhiệm lớp cũng vô cùng coi trọng cậu.

    Nhưng Trì Tuấn Siêu không hề nghĩ tới việc, năm học này dĩ nhiên xông ra một con hắc mã đó chính là Tiêu Thư Vi.

    Lần trước sửa bài của Tiêu Thư Vi, Trì Tuấn SIêu vẫn có chút hối hận, một phần là chột dạ, một phần là cảm thấy mình phản ứng quá đà rồi, đây chẳng qua là một bài kiểm tra không quan trọng mà thôi.

    Mà kỳ kiểm tra tháng lần này so với kỳ kiểm tra kiến thức lần đó quan trọng hơn rất nhiều. Từ biểu hiện của các vị giáo viên cho thấy, không chỉ có thầy Kha mà toàn bộ bộ giáo viên đều vô cùng coi trọng lần kiểm tra này, nói không chừng, kiểm tra xong có thể sẽ mở họp phụ huynh, tiến hành tổng kết thành tích từng người.

    Vừa nghĩ đến họp phụ huynh, Trì Tuấn Siêu càng áp lực thêm. Cậu âm thầm hạ quyết tâm, kiểm tra lần này tuyệt đối phải đoạt lại vị trí thứ nhất mới được.

    Thấy Trì Tuấn Siêu khí thế bừng bừng mở sách giáo khoa, một bộ rất nghiêm túc, Đàm Tư Tư ngồi kế bên cũng bị lây nhiễm, nhanh chóng móc sách bài tập ra bắt đầu chăm chú học. Mới vừa học chốc lát, Đàm Tư Tư đã gặp phải khó khăn, trái lo phải nghỉ nửa ngày cũng không suy nghĩ ra đáp án, cho nên cô cầm đề bài đi hỏi Trì Tuấn Siêu.

    Từ trước đến giờ giờ Trì Tuấn Siêu đều sẽ không cự tuyệt bạn học, thế nhưng lần này cậu ta chỉ nhìn lướt qua, tiện thể nói "Không biết".

    Đàm Tư Tư bỏ cuộc. Cô quay đầu hỏi Vương Phi Phi nhưng Vương Phi Phi nghiên cứu một lát cũng nói "Không biết làm"

    "Cái đề này khó như vậy! Kiểm tra sẽ không cho đâu, cậu đừng có làm!" Vương Phi Phi nói.

    Cái tính cách của Đàm Tư Tư thì lại thích để tâm vào chuyện vụn vặt, nếu như không thể giải ra cái đề này, cô sẽ không thể tiếp tục ôn tập bài khác.

    Nếu như Vương Phi Phi cùng Trì Tuấn Siêu không làm được, vậy chỉ có thể đi tìm Lâm Duệ rồi.

    Nghĩ đến việc phải đi tìm Lâm Duệ, Đàm Tư Tư đã cảm thấy trứng đau.

    Tính cách của Lâm Duệ rất lạnh lùng. Nếu nói cậu ta hướng nội thì cậu ta lại hết lần này tới lần khác được giải quán quân trong cuộc thi diễn thuyết tiếng Anh tại trường, lại là phó câu lạc bộ radio, cậu ta căn bản không phải là người ngại ngùng.

    Cho nên, đa số học sinh đều cho rằng, tính cách của cậu ta thuộc về trường phái "lạnh lẽo cô quạnh", Lâm Duệ không phải là không biết giao tiếp, chỉ là chẳng thèm nói chuyện với những đứa bình thường như mấy người mà thôi.

    Sau khi tan lớp, Đàm Tư Tư cầm theo đề bài chuẩn bị đi tìm Lâm Duệ.

    Nhưng Lâm Duệ lại không có ở chỗ ngồi, cô có chút thất vọng đang muốn xoay người đi thì thấy Tiêu Thư Vi đang thảo luận bài tập toán với Vương Tuyết Tinh.

    Được rồi, lần trước không phải Tiêu Thư Vi được hạng nhất sao, nói không chừng cậu ta sẽ biết làm cái đề này.

    Nghĩ vậy Đàm Tư Tư hắng giọng một cái, nói: "Tiêu Thư Vi cậu có rảnh không? Tớ có bài tập muốn hỏi cậu một chút.."

    Tiêu Thư Vi giật mình, xấu hổ cười cười: "Đâu? Để tớ xem xem, nhưng mà tớ không chắc là biết làm đâu nha!".

    Sự khiêm tốn của Tiêu Thư Vi lập tức làm Đàm Tư Tư có ấn tượng tốt, cô tươi cười "Không sao hết! Cậu xem giúp tớ với, cái đề này nó khó quá, Trì Tuấn Siêu với Vương Phi Phi cũng không biết làm đâu!". Ý của cô là coi như làm không được cũng không có gì, hai người học giỏi nhất lớp cũng không làm được mà.

    Tiêu Thư Vi cắn nắp bút nghiêm túc suy nghĩ, bỗng nhiên chậm gì thì nói: "Cái đề này có chút khó.."

    Lúc này, tiếng chuông vào học lại vang lên.

    Đàm Tư Tư đứng lên: "Không được rồi! Một chút nữa là thầy Kha vào lớp rồi, tớ phải về chỗ trước". Cô nhìn thoáng qua, thấy Tiêu Thư Vi vẫn còn đang chăm chú nhìn đề toán, đành nói: "Làm không được cũng không sao hết, nó thật sự rất khó, kiểm tra chắc sẽ không cho đâu".

    Tiêu Thư Vi cũng không ngẩng đầu lên chỉ nhàn nhạc "ừ" một tiếng.

    Đàm Tư Tư đứng lên, trở lại chỗ ngồi của mình, cô nghiên cứu 10 phút rốt cuộc từ bỏ, bắt đầu chuyên tâm ôn tập môn học khác. Chuẩn bị kết thúc buổi tự học, đột nhiên một mảnh giấy nhỏ bị thẩy lên bàn của cô.

    Mở ra nhìn một cái, trên giấy dĩ nhiên là bài giải của đề toán đó, bên cạnh còn có ghi chú phân tích cách làm.

    Cô kinh ngạc, chẳng lẽ cả tiết học Tiêu Thư Vi đều đang giúp cô giải bài. Không nói khác, chỉ bước giải thôi đã chiếm hơn một trang giấy, có thể thấy được đề bài này phức tạp đến như thế nào.

    Đàm Tư Tư tự nhận rằng, mình không có khả năng chuyên tâm giải một đề bài tập trong suốt một tiết học, vì vậy không khỏi âm thầm bội phục Tiêu Thư Vi. Chép xong đáp án, Đàm Tư Tư định đem đáp án đưa cho Trì Tuấn Siêu nhìn, thế nhưng nhớ tới dáng vẻ không nóng không lạnh của cậu ta trước đó, Đàm Tư Tư liền lặng lẽ cất đáp án vào.

    Bên này Tiêu Thư Vi thở phào sảng khoái.

    Từ khi kiểm tra được hạng nhất, thỉnh thoảng sẽ có người cầm đề bài đến hỏi cô.

    Mỗi một lần, cô đều sẽ tận lực giải đáp, nếu như giải không được, cô sẽ lấy về chậm rãi nghiên cứu cho đến khi giải được mới thôi. Mỗi khi giải được một bài tập, cô đều sẽ có cảm giác thỏa mãn cực kỳ, cô rất thích loại cảm giác này.

    Rất nhanh thì kỳ kiểm tra tháng liền chính thức bắt đầu rồi.

    Nghĩ tới kiểm tra, Tiêu Thư Vi không khỏi nghĩ đến mẹ của mình.

    Lần nào kiểm tra xong, Vân Tĩnh Hoa cũng sẽ chăm chú nghiên cứu bài làm của cô, còn cố ý đi bổ túc kiến thức cấp ba. Đáng tiếc, bà vẫn không thể hoàn toàn xem hiểu được bài giải của Tiêu Thư Vi, vì vậy chỉ có thể kêu cô viết ra lý tại sao làm sai, sau đó đưa cho bà nhìn.

    Bởi vì Tiêu Thư Vi rất hay mắc các lỗi cơ bản, chẳng hạn như sai dấu thập phân.. Cho nên, mỗi lần trước ngày kiểm tra hay kỳ thi Vân Tĩnh Hoa đều sẽ dặn dò cô nhất định phải cẩn thận, đừng nóng vội hấp tấp.. bla bla..

    Thế nhưng kỳ kiểm tra lần này Vân Tĩnh Hoa vậy mà không dặn dò gì, chỉ nói cô thả lỏng đừng khẩn trương.

    Nghe mẹ mình nói như vậy, cô có chút bất đắc dĩ, vì sao tất cả mọi người đều cảm thấy lần này cô sẽ khẩn trương? Lẽ nào là bởi vì lần trước cô được hạng nhất sao?

    Sự thật là Tiêu Thư Vi không quan tâm lắm về thứ hạng, cũng không phải là kỳ thi vào đại học, thứ hạng gì đó chỉ là mây bay mà thôi. Tiêu Thư Vi cũng không phải khẩn trương làm gì, trước ngày kiểm tra cô còn ngủ rất ngon, một chút mất ngủ cũng không có.
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
  2. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 21: Thành tích kỳ kiểm tra tháng~

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kiểm tra xong, bởi vì phải chấm thi nên thầy Kha rất ít đến thị sát lớp học. Hơn nữa, vừa kiểm tra xong nên không có bài tập gì cả. Vì vậy mà không khí lớp học cũng trở nên nơi lỏng rất nhiều.

    Vào tiết tự học buổi tối, mọi người đều đang nhỏ giọng nói chuyện phiếm.

    Tiết học được hơn phân nửa, lấy Trần Tang Ny làm trung tâm, mấy bạn xung quanh tụ lại đánh bài. Phòng học lúc này vô cùng náo nhiệt, không biết còn tưởng rằng lớp này chuẩn bị tan học.

    Tiêu Thư Vi đương nhiên là không nói chuyện với ai cả, cô yên lặng ngồi ôn lại kiến thức lớp mười một, nói "ôn" là bởi vì cô đã học qua một lần rồi. Cô muốn thừa dịp tiết tự học, học thêm một chút, như vậy cuối tuần cô có thể yên tâm thoải mái làm thủ công.

    Lúc này, cô giáo Dương, giáo viên giám thị kỷ luật đột nhiên xuất hiện ở cửa lớp. Bà là một phụ nữ trung niên có dáng người đầy đặn, mang một bộ kính mắt, giọng nói khá trung tính.

    Bà không lập đi vào, mà chỉ đứng ở bên cạnh cửa, sắc mặt âm trầm nhìn vào phòng.

    Có người phát hiện, "Xuỵt, Xuỵt" muốn nhắc nhở các bạn khác chú ý.

    Vài giây sau, những nhân vật nói chuyện quên trời đất mới phát hiện sự tồn tại của cô Dương, bọn họ nhanh chóng cúi đầu im lặng không nói gì, làm bộ chăm chú học tập.

    Cô Dương trên mặt lộ vẻ tức giận, cười lạnh một tiếng, cả giận: "Lớp các em làm gì vậy? Ở xa là đã nghe tiếng lớp các em nói chuyện rồi! Tôi còn tưởng trường hôm nay mở chợ bán thức ăn".

    Mọi người đều cuối đầu, đa số đều không dám lên tiếng, lớp học lập tức trở nên yên tĩnh. Bất quá, cũng có mấy người không hề có cảm giác khẩn trương, vẫn tiếp tục xì xào bàn tán, có một nam sinh nhỏ giọng thì thầm: "Thời mãn kinh đến rồi!" cũng may cô Dương không nghe được.

    Cô Dương câu mày, nói: "Chủ nhiệm lớp các em đâu?".

    Có người lầu bầu: "Trên phòng làm việc ạ!.. Em cũng không biết nữa".

    Cô Dương chỉ vào một bạn nam ngồi hàng đầu: "Em đi gọi giáo viên chủ nhiệm của các em xuống coi lớp đi".

    Bạn nam kia nhanh chóng đứng lên, bước nhanh rời khỏi phòng học.

    Đúng lúc này, đột nhiên có một cánh tay giơ lên.

    Bà nhíu mày: "Em có việc gì?".

    Tiêu Thư Vi quay đầu nhìn sang, ngạc nhiên phát hiện người giơ tay là Trần Tang Ny.

    Trần Tang Ny đứng lên cười nói: "Dạ thưa cô, cô hiểu lầm rồi, tụi em thật ra là đang thảo luận câu hỏi ạ".

    Hầu như tất cả mọi người đều ném cho cô một ánh mắt bội phục, dám nói xạo với cô Dương, ai cũng biết cô giáo Dương nổi danh nghiêm khắc, cô nương này lá gan đúng là ghê gớm thật

    Cô Dương hoài nghi: "Vậy à? Thầy Kha của các em cho?".

    Trần Tang Ny nói: "Thầy Kha cho tụi em phân chia nhóm học tập, nói có thể tự do thảo luận câu hỏi".

    Cô Dương có chút dịu lại, thế nhưng giọng nói vẫn sắc bén như trước.

    "Nhưng thầy Kha không có cho các em thảo luận trong giờ tự học. Các em có đang thảo luận câu hỏi hay không tôi không truy cứu. Nhưng các em nói chuyện lớn như vậy, các bạn khác muốn dùng tiết tự học để đọc sách thì phải làm sao đây? Các em chỉ lo thảo luận vấn đề của các em, nhưng các em có hỏi qua ý kiến của các bạn khác hay không?"

    Trần Tang Ny cứng họng một cái, cô biết cô giáo Dương nói đúng, thế nhưng tính bướng bỉnh lại tái phát.

    Trần Tang Ny lầu bầu một câu: "Bọn họ nếu không chịu thì sẽ nói".

    Cô Dương bỗng nhiên lên tiếng: "Bạn nữ ngồi cạnh cửa sổ, đếm ngược thứ hai.. đúng! Chính là em".

    Tiêu Thư Vi mờ mịt ngẩng đầu, sao tự nhiên lại gọi cô làm gì?

    Giọng cô Dương ôn hòa vài phần. "Vừa rồi cô thấy em đang chăm chú đọc sách, đúng không? Lớp học ầm ĩ như vậy em cảm thấy có thể học được sao?"

    Tiêu Thư Vi chần chờ một chút, phát hiện tất cả mọi người đang quay đầu nhìn mình.

    Cô bỗng nhiên có loại cảm giác "nằm cũng trúng đạn".

    Cô đúng lên, chần chờ một chút, hồi đáp: "Dạ có thể ạ!"

    Cô giáo Dương nhẹ gật đầu một cái: "Mọi người đều là bạn học, cho nên nếu phòng học quá ồn em cứ nghiêm chỉnh nói ra, chẳng sao cả".

    Tiêu Thư Vi bất đắt dĩ, rõ ràng là cô nói thật. Dù bình thường cô hay thất thần, nhưng chỉ cần tập trung vào một việc gì đó, cô sẽ trở nên rất chuyên chú, loại tạp âm vừa rồi hoàn toàn không quấy rối đến cô.

    Vì vậy cô gãi gãi thái dương, nói: "Tạm được ạ, em thật sự có thể học vào".

    Cô Dương không nói gì, chỉ dơ tay lên, ý bảo Tiêu Thư Vi ngồi xuống. Ngay lúc này, thầy Kha rốt cuộc cũng đến.

    Thấy giáo viên chủ nhiệm đã đến, cô Dương cũng không ở lâu, chỉ cùng thầy Kha nói một chút chuyện mới xảy ra, liền vội vã rời đi.

    Mới vừa kiểm tra xong đã bị giám thị kỷ luật tóm gọn, thầy Kha đương nhiên sẽ không vui vẻ gì. Vì vậy ông nghiêm nghị khiển trách vài câu, đại khái là đừng tưởng rằng kiểm tra xong là có thể buông lỏng. Còn kỳ thi đại học đang chờ ở phía trước.

    Sau đó thầy Kha vẫn ở lại trong phòng học.

    Thấy chủ nhiệm không đi, mấy người trước đó nói chuyện đành phải lấy sách ra ngoan ngoãn ngồi học.

    Gần tang học, thầy Kha cũng rời đi, không khí khẩn trương cũng buông lỏng rất nhiều.

    Ngồi cùng bàn với Trần Tang Ny nhỏ giọng nói với cô: "Vừa rồi may mà có cậu. Nếu không tụi mình chết chắc rồi".

    Bạn ngồi đằng trước cũng quay đầu cười: "Đúng vậy! Tang Ny, lá gan của cậu thật lớn, vừa rồi nếu không phải cậu, cô Dương nhất định sẽ răng dạy lớp mình ít nhất là một tiết".

    Trần Tang Ny cười cười, trong lòng có chút đắc ý.

    Nói về giao tiếp với giáo viên, cô tự nhận là so với những học sinh ở đây lợi hại hơn nhiều. Ở trường cũ, bởi vì cô gan lớn lại biết nói ngọt dỗ người, chủ nhiệm lớp rất thích cô, bạn học trong lớp cũng đều rất kính phục cô. Cho nên, mỗi lần bầu chọn cán bộ lớp, số phiếu của cô đều nhiều nhất.

    Lúc này, ngồi trước bàn Trần Tang Ny lại cười một cái: "Nhưng mà, trước đây sao tớ không phát hiện cái bạn Tiêu Thư Vi này thật có ý tứ, vừa rồi cậu ấy không chịu theo ý của giám thị, cậu xem sắc mặt của cô Dương lúc đó, hết sức bất đắc dĩ luôn ha ha".

    Một bạn khác lên tiếng: "Nói đến Tiêu Thư Vi, cậu ấy vậy mà được hạng nhất, không nghĩ tới cậu ta học còn tốt vô cùng.."

    "Hơn nữa gần đây cậu ta gầy xuống không ít, thon thả hơn lúc trước nhiều.."

    Thấy trọng tâm câu chuyện không hiểu sao lại chuyển tới trên người của Tiêu Thư Vi, Trần Tang Ny không lên tiếng mà chỉ lặng lẽ nhìn lướt qua Tiêu Thư Vi.

    Hạng nhất? Tiêu Thư Vi sao?

    Trần Tang Ny âm thầm cười lạnh, học giỏi thì có ích lợi gì? Vào xã hội ai còn liều mạng so hành tích học tập vời ngươi, chỉ có quan hệ mới là quan trọng nhất.

    *

    Hiệu suất của các giáo viên chấm thi cực cao, hai ngày sau đã có kết quả kiểm tra tháng.

    Thành tích kiểm tra lần này một lần nữa làm mọi người giật mình.

    Lần này, nhất lớp là Lâm Duệ, hạng nhì là Tiêu Thư Vi, giữa hai người chỉ kém hai điểm, chỉ là điểm của câu điền chỗ trống mà thôi, đứng thứ ba là Vương Phi Phi, thành tích tiếng Anh của cậu ta là nhất khối, các môn khác kiểm tra cũng không tệ.

    Trì Tuấn Siêu lại chỉ hạng tư cả lớp, không chỉ rớt xuống Top 3 mà điểm còn thấp hơn Vương Phi Phi rất nhiều.

    Nhìn thấy thành tích của mình, Tiêu Thư Vi rất hài lòng.

    Nhưng cô cũng biết, lần này kiểm tra tốt như vậy một phần là do đụng phải vận may.

    Cô hoàn toàn không thể ngờ tới bài số học mà Đàm Tư Tư hỏi cô hôm đó, lại xuất hiện ở trong đề kiểm tra, chỉ đổi số, còn những chỗ khác đều giống nhau như đúc.

    Lúc đó, Tiêu Thư Vi dùng một tiết học để giải ra đáp án, nếu như không phải trước đó cô đã làm qua một lần, khả năng giải xong bài này sẽ rất thấp.

    Tiêu Thư Vi có chút cảm kích Đàm Tư Tư, nhưng cô chưa kịp nói gì thì Đàm Tư Tư đã giành trước chạy tới cảm tạ cô: "May mà lúc đó cậu giúp tớ giải ra đáp án. Nếu không, kiểm tra mà nhìn thấy cái đề đó, tớ nhất định sẽ hối hận muốn chết".

    Sau khi tan học, bởi vì là cuối tuần, không ít người đang thương lượng ngày mai đi chơi chỗ nào. Trong phòng học nhất thời trở nên rất náo nhiệt. Tiêu Thư Vi cổng ba lô, thầm nghĩ, gần nhất bởi vì kiểm tra, không có thời gian lên game, ngày hôm nay về nhà nhất định phải tìm nhiệm vụ làm mới được.

    Nghĩ vậy, cô bước đi cũng nhanh hơn.

    Trong lúc này, ở nhà Tiêu Thư Vi, Vân Tỉnh Hòa đang vệ sinh nhà cửa.

    Bà đi vào phòng của con gái, dọn dẹp đồ đạt ở dưới sàn qua một bên, dự định quét bụi ở dưới gầm giường.

    Lúc này, bà chợt thấy một khối vải quen thuộc lộ ra từ một cái hộp.

    Không phải là vỏ chăn cũ bà đã ném vào phòng chứa đồ rồi sao?

    Vi Vi giấu vỏ chăn cũ để làm gì?

    Vân Tĩnh Hoa theo bản năng mở chiếc hộp ra, cầm vỏ chăn lên.

    Kết quả bà giật mình phát hiện, khối "vải vóc" kia dĩ nhiên là một cái váy.

    Đường may tỉ mỉ, nhưng lại có chút xiêu xiêu vẹo, rất rõ là may tay.

    Chẳng lẽ là Vi Vi làm?

    Cúi đầu nhìn, ngoài cái váy ra còn có một cái tap dề cùng một cái chân váy.

    Phản ứng đầu tiên của Vân Tĩnh Hoa đó là, làm sao Vi Vi có thời gian để làm cái này? Không phải đang rất khẩn trương học tập hay sao.

    Cẩn thận hồi tưởng một lần, bà chợt nhớ tới. Gần đây, sau tiết tự học về nhà, Vi Vi đều vùi đầu vào phòng ngủ không ra ngoài. Lúc trước, bà tưởng do học tập bận quá, bài tập về nhà quá nhiều. Bây giờ nghĩ lại, chẳng lẽ là để may quần áo.

    Vân Tĩnh Hoa nhíu mày, cầm lấy tạp dề hướng về phía đèn nhìn một chút.

    Tạp dề được may tốt hơn nhiều so với cái váy kia, nhìn đường may cũng biết người làm nó thuần thục hơn trước nhiều, ngoài ra còn dùng rất nhiều mũi kim khác nhau để may.

    Sau khi xem xong, Vân Tĩnh Hoa càng buồn bực, đến cùng là Vi Vi học may mấy thứ này từ lúc nào.

    Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng mở khóa.

    Vân Tĩnh Hoa vội vàng đem tạp dề nhét vào trong hộp, đẩy chiếc hộp về lại dưới gầm giường.

    Tiêu Thư Vi đẩy cửa vào phòng ngủ, lại nhìn thấy mẹ của mình đang ở quét dọn.

    Cô nói: "Mẹ! Con về rồi"

    Vân Tĩnh Hoa quay đầu lại: "Về rồi à, kiểm tra lần này sao rồi?"

    "Có điểm rồi ạ".

    "Kiểm tra được không" Vân Tĩnh Hoa cau mày, thấy Tiêu Thư Vi không có biểu hiện gì, bà thầm nghĩ "Chẳng lẽ kiểm tra không tốt".

    Tiêu Thư Vi lấy ra phiếu điểm, đưa cho Vân Tĩnh Hoa: "Đây! Mẹ xem đi~".
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
  3. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 22: Bắt đầu set HIDE - THANKS~Chúc bạn đọc truyện vui vẻ~

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng chín 2020
  4. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 23: Ở buổi đấu giá mua mua mua!

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Tutititi, Thần Y, vanducthanh2 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng chín 2020
  5. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 24: Tám chuyện với Z~

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng chín 2020
  6. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 25: Đổi chổ ngồi và làm bánh bí đỏ.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    vanducthanhChanhly97 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng tám 2020
  7. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 26: Khách tới cùng nhau ăn cơm~

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chanhly97 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng tám 2020
  8. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 27: Hiệu quả của canh dưỡng sinh~

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Thần Y, vanducthanhChanhly97 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng chín 2020
  9. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Thần Y, vanducthanhChanhly97 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng chín 2020
  10. casedeluna TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi

    Bài viết:
    1
    Chương 29: Thiết kế đồng phục cho đại hội thể thao trường.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Thần Y, vanducthanhChanhly97 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng chín 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...