Hỏi đáp Nếu bạn mất đi tất cả mọi thứ trong cuộc sống, bạn sẽ làm gì?

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Mạnh Thăng, 3 Tháng bảy 2020.

  1. Mạnh Thăng

    Bài viết:
    8,713
    Chào mừng các bạn đã đến với số phát sóng thứ 2 của game show "Game Show - Ai là nhà tâm lý tài ba?"

    Không dông dài nữa, mình xin bắt đầu đi vào câu hỏi tình huống luôn.

    Cuộc sống của chúng ta như một cuốn nhật ký dài ngàn trang vậy. Ở trong đó có những trang giấy thấm đượm những nét bút đậm nhạt khác nhau, cũng có những trang giấy trắng tinh chưa được in dấu mực của bút.

    Vậy, có bao giờ bạn nghĩ rẳng "Nếu cuộc sống của bạn hoàn toàn là một màu trắng tinh giống như những trang giấy trắng ấy, bạn sẽ làm gì?" Hoặc đơn giản hơn là "Nếu bạn mất đi tất cả mọi thứ trong cuộc sống, bạn sẽ làm gì?"

    Đây là một câu hỏi mà rất nhiều người đã suy nghĩ đặt ra cho chính bản thân mình và câu hỏi đó chưa có một ai có thể trả lời hoàn hảo được cả. Có người nghĩ rằng "Nếu cuộc sống mất đi tất cả thì chúng ta sống làm gì"; có người lại nghĩ rằng "Nếu cuộc sống mất hết thì ta lại làm lại"..

    Đúng! Tất cả những câu trả lời này đều có phần đúng hết, nhưng nó chỉ đúng với việc người đó lựa chọn viết tiếp cuốn sách cuộc đời mình hay quyết định dừng lại. Vậy, nếu là bạn, bạn sẽ lựa chọn như thế nào?
     
  2. Kiệt

    Bài viết:
    303
    Hiện tại là học sinh em chẳng có gì để mất. Em sẽ bỏ cái từ nếu như đó đi vì không có gì là "nếu như" cả. Bản thân em là người luôn chắc chắn một thứ gì đó chứ không bao giờ là "nếu như" giống với câu hỏi. Vậy em xin phép trả lời câu hỏi "nếu như" từ đây ^^

    Mất hết tả cả mọi thứ trong cuộc sống, em sẽ rất nuối tiếc và nuối tiếc. Và sẽ làm gì ư? Tất nhiên là em sẽ không làm gì rùi vì em là học sinh mà. Mà nếu như có làm gì còn gì để làm đâu chứ! Mất hết mọi thứ rùi biết gì bây giờ. Phần trả lời của em ngắn gọn súc tích đến đây là hết.


    *vno 29**vno 29**vno 29*
     
  3. tieucatt

    Bài viết:
    53
    Mất đi thì phải tìm lại. Đó là quy luật sống.

    Mất đi tất cả, tức là bạn sẽ mất đi hai thứ chính, đó là thứ vô hình và thứ vô hình, hay nói cách khác là thứ trừu tượng và thứ cụ thể.

    Thứ trừu tượng, bạn hãy nghĩ tới bạn mất đi thanh danh, danh dự của bản thân. Có hai nguyên nhân xảy ra, một là danh dự của bạn mất đi là chính đáng (tức là bạn làm điều xấu gì đó để tự bôi nhọ danh dự của mình), hai là bạn bị người khác bôi nhọ danh dự, trong khi bạn chưa làm gì mắc lỗi hết.

    Trong trường hợp này, nếu bạn làm việc xấu, bạn phải biết sửa sai, bạn sẽ dần lấy lại được danh dự. Nếu bạn bị bôi nhọ, hãy cố gắng chứng minh mình chẳng sai gì cả.

    Thứ cụ thể, chẳng hạn như bạn mất đi công việc của mình thì khi đó, bạn phải tìm lại công việc cho bản thân. Về việc mất đi công việc, bạn sẽ chẳng khó gì để tiếp tục với công việc khác, nên đừng vội nản lòng.

    Thứ khó vượt qua nhất, chính là mất đi tình bạn, tình thân. Ví dụ, bạn mất đi người bạn thân nhất của mình, bạn phải nghĩ, tìm hiểu nguyên do bạn ấy ghét hay không chơi với mình nữa, tức là nghĩ xem tại sao tình bạn giữa hai người lại rạn nứt. Khi tìm được nguyên nhân, hoặc kể cả khi không tìm được nguyên nhân tại sao, bạn vẫn phải cố gắng giải thích, tìm cách để người bạn đó chơi với bạn. Vì đây là bạn mất đi, chứ không phải vứt đi, nên sẽ không có trường hợp bạn là người giận dỗi.

    Và đặc biệt hơn cả, là bạn mất đi người thân của mình. Mất ở đây không phải mất về mặt tình cảm, mà mất về mặt con người, tức là người thân của bạn thực sự mất đi (qua đời).

    Trong trường hợp đó, nhất là với việc mất đi tất cả, tức là tất cả những người thân của bạn đều mất, bạn sẽ rất khó có thể suy nghĩ thấu đáo, bình tĩnh. Nhưng dù vậy, bạn vẫn phải mạnh mẽ mà sống tiếp, tiếp tục đi trên con đường của riêng bạn, cố gắng vượt qua nỗi đau, sự mất mát to lớn này.

    Xét theo "mất đi tất cả mọi thứ trong cuộc sống", tức là bạn mất đi cả những thứ trừu tượng như danh dự và cả những thứ cụ thể như tình cảm bạn bè, người thân, thì khi đó, nếu có 1000 người bị như vậy, thì có đến ít nhất 900 người không thể tỉnh táo vượt qua, và 100 người còn lại, nếu muốn vượt qua cũng là cả một khó khăn gian khổ. Chính vì vậy, nếu mất đi tất cả trong cuộc sống, thì tùy từng người sẽ có từng cách giải quyết khác nhau. Nhưng nếu bạn rơi vào hoàn cảnh éo le như vậy, hãy giữ tỉnh táo, dù một chút tỉnh táo của bản thân thôi cũng đủ, để bạn không nghĩ dại, nghĩ quẩn.

    Nếu là Catt, khi mất đi tất cả trong cuộc sống, Catt sẽ tìm lại. Thứ gì tìm lại được thì sẽ cố gắng tìm lại, còn nếu không tìm được thì nghĩ cách khắc phục, vượt qua. Dù vậy, đây vẫn chỉ là suy nghĩ lúc chưa mất gì, chứ khi mất rồi thì ai mà biết còn tỉnh táo hay không ="))

    Híc lại dài quá T^T
     
  4. Quỳnh Anh Kelly

    Bài viết:
    203
    "Nếu bạn mất đi tất cả mọi thứ trong cuộc sống, bạn sẽ làm gì?"

    Cuộc sống này không có gì chắc chắn 100 %.. cuốc sống vốn chỉ cho mình 5 % cơ hội, 95 % là sự nổ lực, cố gắng của chính bản thân mà đạt được.

    Nên nếu mất đi tất cả cũng là điều dĩ nhiên vì không có gì là mãi mãi.

    Mất thì tìm lại và làm lại từ đầu

    Người xưa có câu: Thất bại là mẹ thành công

    Tại sao lại có câu tục ngữ này và nó có ý nghĩa là gì?

    Sau một lần ta thất bại ta học được một bài học từ đó có thêm kinh nghiệm, kiến thức, kĩ năng đến một ngày nào đó ta sẽ thành công.

    Mất tất cả không có nghĩa là ta mất mãi mãi quan trọng sau lần ấy ta học được gì, biết sai ở đâu, và học được những gì?

    Cố gằng và cố gắng đó là những gì bạn có thể làm? Và không được phép bỏ cuộc.

    Sau cơn mưa trời sẽ tạnh mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
     
  5. NhậtNguyệt Truyện của Diệu Hoà

    Bài viết:
    2
    Khi mất tất cả bạn có chắc đó là sự thật.

    Bạn sẽ làm gì khi bạn mất tất cả không còn gì tiền tài, tình bạn, sự nghiệp. Bạn càng đứng trên cao bao nhiêu thì bạn sẽ ngã đau bấy nhiêu. Có biết bao người khi họ mất đi tất cả trong cuộc sống họ chọn cách tiếp tục đứng dậy. Nhưng cũng không ít người chọn cách tiêu cực là họ bỏ mặc cho mọi thứ và chìm ngập trong những ngày tháng sống trong rượu chè cờ bạc và mắc kẹt trong quá khứ. Có những người chọn cách tiêu cực hơn rất nhiều là chọn cách từ bỏ đi cuộc sống của mình.

    Tôi cũng từng không có gì và cũng từng có tương đối. Nhưng một biến cố xảy ra tôi mất tất cả. Tôi bắt buộc phải từ bỏ công việc vì lý do sức khỏe. Từ một người thu nhập tháng mấy trục triệu có tháng hàng trăm triệu đến một người tháng không kiếm được tiền.

    Bạn bè tôi luôn bên cạnh khi họ cần tôi. Nhưng khi tôi cần họ thì họ lại gần như quay lưng với tôi. Gia đình tôi là chỗ dựa duy nhất nhưng hiểu thì không ai hiểu tôi cả.

    Cuộc sống tôi lúc này bủa vây bởi bóng tối. Đi mãi không thấy lối ra sự hoang mang đến tuột độ. Thứ đáng sợ với tôi không phải mất đi công việc hay thu nhập. Thứ đáng sợ nhất chính là tôi đánh mất chính mình.

    Khi nhận ra điều đó tôi bắt đầu đi tìm lại chính mình.

    Tôi bắt đầu chỉ một mạch tiến về phía trước. Thay vì nghĩ về quá khứ hay lo lắng cho tương lai tôi chọn cách sống cho hiện tại. Tôi tự tìm xem quanh tôi có gì khiến tôi hạnh phúc. Gia đình tôi chính là điều tôi nên hướng về thay vì trước kia tôi thích tụ tập bạn bè hơn là về thăm ba mẹ tôi. Ngày xưa tôi tiêu tiền một tháng 8-10 triệu thì nay tôi học cách tiêu ít lại.

    Tôi học cách sống tiết kiệm và tối giản nhất cuộc sống của mình. Những thứ không cần thiết tôi không tiêu. Nó tạo cho tôi cách sống đơn giản và nhẹ nhàng. Tài chính không hẳn còn là vấn đề của tôi nữa. Ngày xưa 10 triệu vẫn thiếu nay 2 triệu 3 triệu vẫn đủ. Tôi nhận ra hạnh phúc không phải bạn có nhiều tiền mà hạnh phúc là bạn sống biết đủ với hiện tại.

    Còn bạn bè tôi từng là người sống phóng khoáng và hết lòng với bạn bè. Tôi thường tiêu số tiền cho bạn bè khá nhiều trong chi tiêu của tôi. Nhưng nó không phải là vấn đề, vấn đề tôi nhận ra đó là mang tính tinh thần. Ngày xưa bạn tôi luôn dựa vô tôi mọi thứ từ tinh thần đến công việc. Có lúc họ trở nên mang tính chiếm hữu hay đôi khi muốn sen vô việc quản lý của tôi. Khi tôi không làm theo ý họ thì họ khó chịu và bắt đầu gậy áp lực tinh thần cho tôi.

    Có lẽ vì tôi có tính cách khá mạnh mẽ ai cũng nói tôi tuy con gái nhưng khi ở bên cạnh tôi họ có cảm giác an toàn. Có thể dựa vào có thể chia sẻ và họ không bao giờ bị tôi quay lưng hay phản bội.

    Tôi có tính bao bọc bạn bè hơi mạnh mẽ nên có đôi khi họ sợ xa tôi họ không làm được công việc. Tôi cũng từng nghĩ như vậy nên bao đồng rất nhiều. Nhưng sau biến cố tôi nhận ra không có tôi họ vẫn phải bước đi và tự lập. Và tôi nhận ra dù là bạn bè thì tôi không nên quá nuông chiều điều đó sẽ khiến họ có tính ích kỷ và mất tính tự lập.

    Nên khi mọi thứ quay lưng lại, tôi đã học được nhiều bài học đáng quý. Sự mệt mỏi trong các mối quan hệ không phải vì đối phương làm ta đau mà tự ta làm ta đau. Chính vì vậy có những tình bạn khi nhạt đi lại làm tôi nhẹ nhõm.

    Qua biến cố tôi thấy mình được nhiều hơn mất. Mình hạnh phúc nhiều hơn là bất hạnh. Tuy rằng để nhận ra điều này nó là một quá trình không hề dễ dàng.

    Tôi cũng lấy lại được nhiều thứ mà tôi đã mất. Tôi đã tìm được viên kim cương của đời mình.

    Nếu bạn mất tất cả bạn hãy khóc một trận thật lớn. Sau đó bạn hãy ngồi lại nhìn lại xem mình còn lại gì. Còn lại rất nhiều, bạn còn bạn. Bạn bè cũng không phải ai cũng quay lưng lại với bạn hãy tìm ra những người bạn đó. Gia đình bạn cha mẹ anh em họ hàng cũng còn những người quan tâm bạn. Đó là những thứ bạn có về tinh thần.

    Tài sản quý giá nhất bạn còn chính là bạn. Tri thức bạn có, kiến thức bạn có bạn hãy vận dụng nó đi xin một công việc. Hãy học cách sống tối giản. Hãy tìm hạnh phúc ở những thứ giản đơn quanh bạn.

    Bạn sẽ giống tôi tìm được viên kim cương của chính mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng bảy 2020
  6. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Đọc căm men của các bạn, mình thấy rất hợp lý, suy nghĩ tích cực, lành mạnh, ý chí. Đúng rồi, mất thì tìm lại thôi. Cuộc đời không cho không ai cái gì và đều có sự đánh đổi. Có được, có mất và nếu không biết cách gìn giữ thì mất hoàn toàn là chuyện quá đỗi bình thường.

    Tuy nhiên, có thể các bạn chưa trải qua cảm giác đó nên cảm thấy nó sẽ giải quyết một cách dễ dàng, nhẹ tựa lông hồng, cố gắng ắp sẽ thành công. Liệu có trường hợp cố quá thành quá cố không? Hi, hình như mình lại suy nghĩ theo hướng tiêu cực quá rồi nhỉ.

    Nhưng quả thật mình nghĩ nếu mình mất hết tất cả, gia đình không ủng hộ, người yêu bỏ rơi, bạn bè phản bội, công việc thất nghiệp, áp lực. Hic, nói thì dễ chứ rơi vào tình huống ấy chắc mình như rơi xuống địa ngục, tâm trạng bất ổn, chắc cũng trầm cảm dài dài mất, có khi chẳng thể là chính mình nữa.

    Mình sẽ làm gì ư? Trước hết chắc chắn phải giải tỏa tâm trạng rồi, bằng đủ cách, điên loạn một thời gian để đẩy hết bực tức ra ngoài cũng được. Giông bão rồi sẽ qua, ok nhưng chắc chắn phải là một thời gian rất dài. Thời gian ấy đủ chữa lành vết thương sâu trong tim mình và giúp mình trưởng thành hơn cả về suy nghĩ và hành động. Và trong khoảng thời gian thử thách ấy, chắc chắn sẽ rất khó khăn, mệt mỏi, như thể đã chết và không còn tồn tại nữa ý. Có người còn không thể vượt qua được cơ. Họ thất bại, đầu hàng.

    Còn mình ư? Mình chưa từng trải qua. Nhưng mình nghĩ mình khó có thể chiến thắng nổi mất. Vì hiện tại chỉ một số chuyện vớ vẩn lăn tăn đã khiến mình điên loạn ra rồi. Huống gì là một cú sốc như câu hỏi ad đã đặt ra.

    Hí. Mình chia sẻ theo suy nghĩ từ đáy lòng. Nghĩ là Không vượt qua được thì nói ra chứ không tự dối mình bằng một bài văn đầy tính chất mộng mơ, đẹp và con đường trải đầy hoa hồng được. Ừ, cố gắng, cố gắng hơn nữa. Trong mọi lời khuyên đều có cụm từ ấy.

    Nhưng thực ra mình nghĩ câu nói ấy nó chẳng giúp được gì mấy cho một người đang trải qua quá trình tâm lý nặng cả. Hí.
     
    Vyl Hana, Hạnh Hảo, Kiệt3 người khác thích bài này.
  7. Hạnh Hảo

    Bài viết:
    82
    "Cuộc sống của chúng ta như một cuốn nhật ký dài ngàn trang vậy. Ở trong đó có những trang giấy thấm đượm những nét bút đậm nhạt khác nhau, cũng có những trang giấy trắng tinh chưa được in dấu mực của bút."

    Mình cảm thấy câu nói trên rất hay cũng như chủ đề này khá có ý nghĩa, nên cũng muốn góp ý một chút theo quan điểm của bản thân.

    Đúng như thế nhỉ, cuộc sống của chúng ta thật sự rất đa sắc thái, muôn màu muôn vẻ, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Có những người từ khi sinh ra cuộc sống đã gắn liền với hai chữ "điều kiện", có thể sống trong sung túc, đủ đầy; nhưng cũng hai chữ ấy, có những người lại thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần. Mặc dù hoàn cảnh khác nhau đấy, nhưng điều quan trọng ở đây là khi những người đó lựa chọn viết những trang tiếp theo của cuộc đời mình như thế nào. Mọi chuyện đều có thể xảy ra, mọi thứ đều có thể thay đổi, không ai biết trước được điều gì sẽ xảy đến với mình trong tương lai. Cách tốt nhất mọi người có thể làm là học cách điều tiết cảm xúc, điều chỉnh trạng thái luôn ổn định, bởi nếu không may một ngày nào đó gặp phải biến cố, bạn cũng không rơi vào tình trạng hoảng loạn mà có những quyết định không đúng đắn.

    Đối với mỗi người sẽ có những hoàn cảnh khác nhau, mà tùy theo trường hợp cũng như tính cách của mỗi người sẽ có những phương án xử lý tình huống không giống nhau. Có rất nhiều bạn cảm thấy mọi thứ không theo ý mình một chút; cảm thấy uất ức, đau lòng một chút; cảm thấy khó khăn, áp lực một chút.. đã cho rằng vấn đề của mình nghiêm trọng, tinh thần bấn loạn, nội tâm sụp đổ, không biết làm cách nào để giải quyết, đã cảm giác như mình bị "thần may mắn" bỏ rơi, hay cả thế giới đang quay lưng lại với mình rồi vậy. Có nhiều bạn lại lựa chọn sống với những vết thương trong quá khứ, không tìm cách vượt qua hay không đủ dũng khí để đối mặt, cứ thế chìm trong những suy nghĩ lệch lạc, tiêu cực mà chính mình tạo ra. Có nhiều bạn thì mặc dù rất nỗ lực phấn đấu, nhưng kết quả lại không như mong muốn cũng rất nhanh nản lòng, tự thấy thất vọng với chính bản thân.. Lúc này trước hết việc bạn nên làm là ổn định lại tinh thần, thay đổi suy nghĩ theo hướng tích cực hơn, bởi nguyên nhân chính có lẽ nằm ở bạn, vì thế bạn không thể chỉ đứng yên một chỗ chờ phép màu xảy đến được.

    Nếu bạn những tưởng chỉ có mình bạn đang mất niềm tin vào cuộc sống, thì mình nghĩ rằng bạn nên xem xét lại. Mình tin là xung quanh bạn có rất nhiều người đang gặp rắc rối, và vấn đề của họ có thể lớn hơn rất nhiều chuyện bạn gặp phải. Nếu như bạn rơi vào hoàn cảnh không may mắn, bị khiếm khuyết một nơi nào đó trên cơ thể; nếu như một ngày nào đó bạn mất hết tất cả những gì mình đang có; nếu như bạn từng là một người bị trầm cảm, chỉ thích được ở một mình và làm bạn với bóng tối.. bạn sẽ cảm thấy như thế nào? Không thể phủ định là cuộc sống của chúng ta đôi lúc cũng không công bằng như vậy, phải không? Những người như vậy vẫn tồn tại, rất nhiều. Nhưng họ cũng vẫn phải tiếp tục cuộc sống này một cách có ý nghĩa thì tại sao bạn lại không thể chứ?

    Hơi lạc đề thì phải, nhưng mình muốn nói là mọi người đều không dễ dàng với cuộc sống của mình. Bạn chưa từng bị xã hội xa lánh, người thân coi thường, bạn bè lợi dụng, người yêu phản bội, gia đình bỏ rơi; chưa từng phải thất vọng với những người xung quanh khi không có ai hiểu mình, thất bại khi bản thân càng ngày càng tụt dốc, tương lai thì mờ mịt không biết đi về đâu, bất lực khi mất hết niềm tin và ý chí lạc quan với cuộc sống; hay chưa từng chịu những mất mát, những tổn thương, những vết nứt không dễ gì có thể hàn gắn lại.. thì chắc chắn bạn không thể hiểu cũng như cảm nhận được. Có cảm giác nếu rơi vào những trường hợp trên thì cũng giống như mất hết mọi thứ trong cuộc sống rồi nhỉ? Câu hỏi được đặt ra để kiếm tìm lời giải đáp: Bạn sẽ làm gì khi gặp tình trạng đó? , mình nghĩ sẽ có nhiều người băn khoăn suy nghĩ và tò mò tìm hiểu về điều này, để nếu chẳng may với bản thân có những sự cố không mong muốn cũng có thể đối mặt tiếp nhận. Nhưng có điều lý thuyết luôn không giống với thực tế, việc đưa ra những giả định và áp dụng nó hoàn toàn không đơn giản. Vậy thì vì lí do gì mà bạn lại trở nên nhạy cảm khi bất an, lo lắng nhiều như vậy, tại sao không để mỗi ngày đều trở nên vui vẻ và có ý nghĩa hơn khi còn có thể? Chuyện gì xảy ra thì sao chứ, Trái Đất vẫn quay, vạn vật tiếp diễn, tất cả đều thuộc quỹ đạo của nó, rồi cuối cùng mọi chuyện cũng đều sẽ ổn thôi.

    Trên đây chỉ là một chút ý kiến cá nhân của mình, cảm ơn mọi người đã dành thời gian để đọc, và cũng mong là các bạn sẽ không phiền vì nó quá dài dòng. Cuối cùng, hi vọng là mọi người sẽ cảm thấy hài lòng với cuộc sống mà mình đang có.
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng bảy 2020
  8. Mộc Ảnh Như

    Bài viết:
    25
    Nếu chúng ta mất đi tất cả mọi thứ trong cuộc sống thì sẽ làm gì? Đây quả thật là một câu hỏi mang tính quyết định lựa chọn vô cùng quan trọng đối với mỗi người.

    Nếu mất đi mọi thứ trong cuộc sống, mình sẽ tìm lại từng thứ một, tìm lại tất cả.

    Nói là mất đi mọi thứ nhưng thực ra không hẳn vậy. Chẳng phải ta vẫn còn lại sinh mệnh hay sao! Dù là mất toàn bộ mọi thứ đi nữa nhưng chỉ cần ta vẫn sống thì mọi chuyện vẫn còn có thể cứu vãn. Nhưng, điều quan trọng hơn là ta có còn ý chí khi sống hay không. Bởi chỉ khi ý chí vẫn còn, ta mới có thể tiếp tục tiến về phía trước, nếu không, chẳng khác nào chờ chết cả. Vì ý chí chính là ánh sáng dẫn đường cho ta tìm lại những điều ta cần tìm. Cuộc sống trở nên vô nghĩa không phải là khi mất đi những điều xung quanh, mà là người ta mất đi ý chí trong khi vẫn còn sinh mạng. Nếu như sống mà không biết bước tiếp thì thật lãng phí cuộc đời. Có người lại lựa chọn dừng lại chờ chết, thậm chí tự kết thúc mọi chuyện mà không biết đứng lên thì thật không đáng chút nào. Vì dù hôm nay có ra sao, chúng ta vẫn phải hi vọng vào ngày mai với một niềm tin bền vững. Tin rằng, ngày mai rồi sẽ khác.

    Chúng ta phải thật mạnh mẽ mà đứng dậy tiến lên phía trước để tìm lại những điều đã mất. Nếu vấp ngã mà không chịu đứng dậy, sớm muộn gì cũng bị người khác giẫm đạp. Kể cả khi chúng ta đánh mất bản thân, cũng phải tìm lại cho bằng được chính bản thân mình. Khi ta tìm lại được chính mình, những điều còn lại cũng không quá xa vời.

    Cuộc đời luôn đầy gian nan và sóng gió. Chúng là những thử thách mà ta cần phải vượt qua bằng chính sức mình. Vì vậy, dù gặp bất kì chuyện gì đi nữa, ta vẫn phải kiên trì bước tiếp, vấp ngã bao nhiêu lần cũng phải tự đứng dậy, bị thương thì phải tự chữa lành, quyết không được bỏ cuộc, phải luôn tiến về phía trước. Thêm vào đó, ta phải có niềm tin và hi vọng, nỗ lực và kiên trì thì mới có thể đến gần hơn với những điều tốt đẹp. Tất cả là vì để cho ánh sáng được xuất hiện trong tương lai.
     
    Vyl HanaMạnh Thăng thích bài này.
    Last edited by a moderator: 8 Tháng bảy 2020
  9. Jodie Doyle

    Bài viết:
    124
    Mất đi tiền tài, sự nghiệp, bạn bè và thậm chí là gia đình, đến lúc đó bạn sẽ hoàn toàn suy sụp. Vào lúc bạn khó khăn nhất thì mọi người lại quay lưng lại với bạn, sự nghiệp tiêu tan, bạn bè nhạo báng, nếu gia đình hiểu cho bạn thì bạn còn có được chỗ dựa tinh thần, nhưng khi gia đình không chịu hiểu cho bạn thì bạn cũng sẽ chẳng còn lại chỗ dựa tinh thần nào nữa. Giữa thế giới rộng lớn này chỉ còn một mình bạn thật cô đơn biết bao.

    Lúc bạn đứng trên cao, trong tay nắm sự nghiệp, tiền tài vững mạnh thì bạn bè đua theo nịnh bợ, dựa dẫm vào bạn. Còn khi bạn trắng tay thì bạn bè không những không giúp đỡ mà họ lại đi nhạo báng, chê cười bạn. Nhưng không phải bạn bè nào cũng vậy, người bạn thân sẽ không vì lợi ích mà tiếp cận bạn, sẵn sàng giúp đỡ bạn khi bạn gặp khó khăn, đó mới là tình bạn thật sự.

    Gia đình là chỗ dựa tinh thần lớn nhất đối với bạn. Nhưng gia đình thật sự chỉ khi các thành viên trong gia đình biết quan tâm, giúp đỡ lẫn nhau, luôn luôn thấu hiểu cho nhau. Lúc bạn suy sụp, mệt mỏi thì phía sau luôn có gia đình động viên bạn, dù chỉ là về mặt tinh thần nhưng điều đó rất đáng quý. Còn hơn là khi bạn gặp khó khăn thì họ xa lánh và quay lưng lại với bạn. Nếu thật sự như vậy, thì bạn chỉ có thể chọn một mình đứng lên làm lại từ đầu hoặc kết thúc cuộc sống tại đây.

    Còn đối với mình thì mình sẽ lựa chọn tự bản thân đứng lên làm lại tất cả, vì mình đã từng trải qua cảm giác đó, cảm giác trên đời này chẳng còn gì ý nghĩa. Dù vậy, mình vẫn sẽ đứng lên và vượt qua những thử thách đó, cũng nhờ đó mà mình hiểu được điều gì là quan trọng đối với mình. Mình sẽ cho mọi người thấy dù mình đã mất tất cả nhưng mình vẫn sẽ thành công một lần nữa, và mình không cần phải dựa dẫm vào bất kì ai cả. Vì đến lúc nào đó bạn cũng sẽ phải bước đi một mình, không ai đi mãi với bạn cả. Dù biết là rất khó nhưng chỉ cần tin tưởng vào bản thân thì sẽ làm được. Mình cũng không hẳn là mất tất cả, vì mình còn có niềm tin, niềm tin vào bản thân.

    Bạn có thể không tin người khác, nhưng không thể không tin chính mình. Vì vậy bạn đừng dễ dàng bỏ cuộc mà kết thúc cuộc sống của mình, vì sau giông bão ánh mặt trời sẽ xuất hiện. Hãy tìm đến ánh sáng của đời mình.
     
    Vyl HanaMạnh Thăng thích bài này.
  10. Huân Y 今日の自分が、明日の自分を助けます。

    Bài viết:
    15
    Nếu cuộc sống của mình hoàn toàn là một màu trắng tinh như những trang giấy trắng, vậy thì mình sẽ vẽ lại từng trang một cho cuốn nhật ký mang tên cuộc sống này. Dù mình có làm gì hay không thì chúng ta vẫn sống và thời gian vẫn trôi nên cuốn nhật ký ấy vẫn được vẽ trong vô thức từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây. Khi chúng ta không làm gì thì cuốn nhật ký vẫn sẽ vẽ lại những nét vẽ màu trắng. Và vì cùng là màu trắng nên ta không biết rằng nó đã được vẽ lên và thời gian cũng đã trôi qua một cách lãng phí rồi.

    Nếu mất đi tất cả mọi thứ trong cuộc sống, bạn sẽ làm gì? Cái này tùy thuộc vào cái định nghĩa "mọi thứ" của mọi người mà đưa ra câu trả lời. Với trẻ nhỏ, "mọi thứ" của nó chỉ đơn giản là món đồ chơi, món ăn yêu thích hay chú thú cưng ở nhà, và nếu mất đi nó sẽ chỉ khóc hay xin ba mẹ mua cái mới. Thế nhưng với người lớn, "mọi thứ" chính là tiền bạc, gia đình, người thân, bạn bè.. Mất đi thứ nào cũng khiến họ day dứt, đau khổ không chịu nổi.

    Trong bộ phim "Cô nàng mạnh mẽ Do Bong Soon", sau khi nữ chính mất đi sức mạnh, mẹ chị ấy đã nói: "Con sẽ quen sớm thôi.. Con có sức mạnh nhưng giờ nó mất rồi, sẽ thấy không thoải mái và thấy trống rỗng một thời gian.. Sau khi mất đi sức mạnh mẹ đã nâng tạ. Mẹ bắt đầu từ quả nhẹ nhất. Mẹ làm điều mẹ luôn làm, mẹ đã quay lại cuộc sống thường ngày như không có gì xảy ra hết".

    Và mình cũng sẽ làm vậy, mình sẽ bắt đầu lại từ nơi mình mất đi, đứng lên từ nơi mình vấp ngã. Mình sẽ lại thức dậy từ 5 giờ sáng, đi học, đi làm như mọi ngày. Vì dù ngày có buồn thế nào bụng vẫn sẽ đói, mình vẫn phải ăn, phải sống. Mẹ mình khi xem tin tức người ta tự tử vì yêu, vì thất nghiệp.. đã từng không ít lần nói thẳng: "Đồ ngu, ba mẹ sinh mình ra, nuôi mình chừng đó năm mà lại đi tự tử vì người dưng". Với mẹ mình không có gì quý hơn mạng sống, mẹ dạy mình phải biết cảm thấy may mắn và hạnh phúc khi mình vẫn sống, vẫn khỏe mạnh hơn rất nhiều người. Dù đã mất đi tất cả nhưng ít nhất mình vẫn còn sống, mình phải sống cho tốt để những gì đã mất đi kia sẽ chỉ là quá khứ. Một quá khứ hạnh phúc giúp mình trưởng thành hơn và khi nhớ lại sẽ chỉ là hoài niệm chứ không phải day dứt tiếc nuối.

    Đây là câu trả lời của mình, nó có hơi dài dòng và không được mạch lạc cho lắm vì mình không có khiếu viết văn. Rất cảm ơn các bạn đã đọc.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...