Chương 20: Quan Chung Tử là ai?
Quỳnh Tương chỉ còn biết trả lời một cách qua loa: "Dạ, thưa thầy hiệu trưởng, do gia đình em mới chuyển nhà đến đây, nên xin vào trường này ạ." Cô nhận tờ giấy báo ngày nhập học rồi ra về.
Khu vực nơi hai mẹ con Quỳnh Tương mới chuyến đến ở, tuy cách trung tâm thị trấn không xa, nhưng lại khá yên tĩnh, đây là một căn hộ biệt lập do bạn của mẹ Quỳnh Tương sắp xếp cho hai mẹ con.
Hai mẹ con cô vừa chuyển đến ở chưa được một tuần, thì hàng xóm kế bên cũng đổi chủ, nghe nói chủ nhà mới rất thích vị trí miếng đất này do hợp phong thủy, nên đã trả một cái giá cao hơn nhiều lần so với giá nhà đất nơi đây để sở hữu nó.
Chủ nhà mới là một thanh niên còn khá trẻ, anh ta chỉ tầm khoảng hơn hai mươi tuổi. Sau khi dọn đến ở được mấy ngày, anh ta đi sang mấy nhà hàng xóm xung quanh chào hỏi làm quen, khi đến nhà hai mẹ con Quỳnh Tương, anh ta còn mang theo một túi quà nhỏ, bên trong có mấy món ăn vặt mà Quỳnh Tương rất thích.
Lâu lâu, anh ta lại sang chơi với hai mẹ con Quỳnh Tương. Trưa nay, khi hai mẹ con Quỳnh Tương vừa ăn cơm trưa xong, thì anh hàng xóm lại sang thăm: "Mấy hôm nay cháu về thăm nhà, sáng nay mới lên lại, có món quà biếu cô." Trên tay anh ta là một nửa con vịt đã làm sạch sẽ ướp gia vị, chỉ nhìn thôi đã thấy hấp dẫn rồi.
Lâm Chi Chi lúc đầu còn hơi có chút đề phòng, nhưng sau mấy lần tiếp xúc, cô cũng dần dần cảm thấy yên tâm hơn về anh ta. Mỗi lần sang chơi, anh ta đều rất biết cách giữ ý tứ, không nhìn ngang liếc dọc, càng không vì Quỳnh Tương mà hành động gì thất thố. Mọi cử chỉ luôn luôn có chừng mực, thật khiến người khác cũng cảm thấy an tâm và thân thiện.
Đang định chào ra về, như sực nghĩ ra chuyện gì đấy, anh ta quay lại nói với Lâm Chi Chi: "Cô với em ở chỉ có hai người phụ nữ như vậy, cháu thấy cũng không ổn, cháu có bạn thân chuyên lắp camera, hay là cô nên lắp một hai bộ ngoài trước nhà, kẻ gian muốn làm bậy mà thấy có camera cũng phải cân nhắc lại."
Lâm Chi Chi cảm thấy cũng có lý, với lại đây là lắp phía trước nhà, nên cũng không ảnh hưởng gì đến vấn đề riêng tư. Nên cô liền đồng ý luôn: "Vậy phải làm phiền cậu rồi."
Sau khi rời khỏi nhà Lâm Chi Chi, anh thanh niên đi về phòng mình, sau khi đóng cửa lại anh ta móc điện thoại ra: "Từ thiếu, ngày mai tôi cho người đến lắp camera phía ngoài nhà Quỳnh Tương, lúc đấy tùy thời cậu có thể tự mình nhìn thấy cô ấy rồi nhé."
Anh thanh niên vừa rời khỏi nhà Lâm Chi Chi tên là Quan Chung Tử, cha anh ta trước đây vốn là tài xế riêng cho Từ Huy, nhưng sau một lần tai biến đã bị liệt hai chân nên phải rời khỏi quân đội. Từ Huy rất quý anh tài xế riêng này, nên tạo điều kiện cho gia đình họ sống khá thoải mái, riêng Quan Chung Tử thì được Từ Huy nhận vào Từ gia làm vệ sĩ riêng cho Từ Mạnh Khải.
Quan Chung Tử cũng không xa lạ gì với Quỳnh Tương, những năm Từ Mạnh Khải còn theo học tại trường trung học Đồng Tâm. Ngày nào anh ta cũng thấy mặt Quỳnh Tương, nhưng Quỳnh Tương thì chưa bao giờ thấy mặt anh ta, những bức ảnh của Quỳnh Tương trong điện thoại Từ Mạnh Khải, đều là do anh ta lén chụp theo lệnh của Từ Mạnh Khải.
Ở một căn nhà cách căn nhà hai mẹ con Quỳnh Tương đang sống khoảng năm sáu căn. Bên trong là hai người thanh niên khác. Một người là Hình Đương, người còn lại là Trần Thành. Lúc này Trần Thành đang nổi cơn nóng giận, cậu chỉ muốn chạy qua bóp cổ cái tên đệ tử của Từ Mạnh Khải kia chết luôn.
Hình Đương quả nhiên luôn được việc, ngày hai mẹ con Lâm Chi Chi chuyển đến ở, thì người được mời đến dọn dẹp lại căn hộ là anh ta cùng hai người khác trong đội vệ sĩ của Lục thị.
Hình Đương tranh thủ dọn dẹp, nhưng cũng không quên động tay động chân gắn thêm mấy cái camera siêu nhỏ trong phòng khách với ngoài sân, nếu không phải vì sợ Kình Vũ lột da, Hình Đương còn muốn gắn ở trong phòng ngủ và phòng tắm thêm mấy cái nữa.
Các thiết bị này đều là loại tối tân nhất hiện nay, trừ khi gặp phải thiết bị dò tìm của cùng một nhà sản xuất, còn lại không thể nào có thể phát hiện ra. Nó được ngụy trang như những cây đinh đóng vào gầm tủ, hoặc ở ngay trong công tắc điện.
Ngay ngày đầu tiên Quan Chung Tử bước chân vào nhà thăm hai mẹ con Quỳnh Tương, thì ba mươi phút sau mọi chi tiết ngóc ngách về Quan Chung Tử đã nằm trên máy tính của Trần Thành.
"Mịa cái tên này muốn chết hay sao? Mà còn dám đòi gắn camera nữa." Trần Thành đập bàn tức giận.
Vì từng học cùng lớp với Quỳnh Tương hai năm trung học, nên Trần Thành bị Kình Vũ cấm tiệt không được bước chân ra khỏi cửa. Kình Vũ căn dặn, do Quỳnh Tương rất nhạy cảm, nếu không cẩn thận rất có thể cô ấy sẽ phát hiện ra cậu ta.
Khu vực nơi hai mẹ con Quỳnh Tương mới chuyến đến ở, tuy cách trung tâm thị trấn không xa, nhưng lại khá yên tĩnh, đây là một căn hộ biệt lập do bạn của mẹ Quỳnh Tương sắp xếp cho hai mẹ con.
Hai mẹ con cô vừa chuyển đến ở chưa được một tuần, thì hàng xóm kế bên cũng đổi chủ, nghe nói chủ nhà mới rất thích vị trí miếng đất này do hợp phong thủy, nên đã trả một cái giá cao hơn nhiều lần so với giá nhà đất nơi đây để sở hữu nó.
Chủ nhà mới là một thanh niên còn khá trẻ, anh ta chỉ tầm khoảng hơn hai mươi tuổi. Sau khi dọn đến ở được mấy ngày, anh ta đi sang mấy nhà hàng xóm xung quanh chào hỏi làm quen, khi đến nhà hai mẹ con Quỳnh Tương, anh ta còn mang theo một túi quà nhỏ, bên trong có mấy món ăn vặt mà Quỳnh Tương rất thích.
Lâu lâu, anh ta lại sang chơi với hai mẹ con Quỳnh Tương. Trưa nay, khi hai mẹ con Quỳnh Tương vừa ăn cơm trưa xong, thì anh hàng xóm lại sang thăm: "Mấy hôm nay cháu về thăm nhà, sáng nay mới lên lại, có món quà biếu cô." Trên tay anh ta là một nửa con vịt đã làm sạch sẽ ướp gia vị, chỉ nhìn thôi đã thấy hấp dẫn rồi.
Lâm Chi Chi lúc đầu còn hơi có chút đề phòng, nhưng sau mấy lần tiếp xúc, cô cũng dần dần cảm thấy yên tâm hơn về anh ta. Mỗi lần sang chơi, anh ta đều rất biết cách giữ ý tứ, không nhìn ngang liếc dọc, càng không vì Quỳnh Tương mà hành động gì thất thố. Mọi cử chỉ luôn luôn có chừng mực, thật khiến người khác cũng cảm thấy an tâm và thân thiện.
Đang định chào ra về, như sực nghĩ ra chuyện gì đấy, anh ta quay lại nói với Lâm Chi Chi: "Cô với em ở chỉ có hai người phụ nữ như vậy, cháu thấy cũng không ổn, cháu có bạn thân chuyên lắp camera, hay là cô nên lắp một hai bộ ngoài trước nhà, kẻ gian muốn làm bậy mà thấy có camera cũng phải cân nhắc lại."
Lâm Chi Chi cảm thấy cũng có lý, với lại đây là lắp phía trước nhà, nên cũng không ảnh hưởng gì đến vấn đề riêng tư. Nên cô liền đồng ý luôn: "Vậy phải làm phiền cậu rồi."
Sau khi rời khỏi nhà Lâm Chi Chi, anh thanh niên đi về phòng mình, sau khi đóng cửa lại anh ta móc điện thoại ra: "Từ thiếu, ngày mai tôi cho người đến lắp camera phía ngoài nhà Quỳnh Tương, lúc đấy tùy thời cậu có thể tự mình nhìn thấy cô ấy rồi nhé."
Anh thanh niên vừa rời khỏi nhà Lâm Chi Chi tên là Quan Chung Tử, cha anh ta trước đây vốn là tài xế riêng cho Từ Huy, nhưng sau một lần tai biến đã bị liệt hai chân nên phải rời khỏi quân đội. Từ Huy rất quý anh tài xế riêng này, nên tạo điều kiện cho gia đình họ sống khá thoải mái, riêng Quan Chung Tử thì được Từ Huy nhận vào Từ gia làm vệ sĩ riêng cho Từ Mạnh Khải.
Quan Chung Tử cũng không xa lạ gì với Quỳnh Tương, những năm Từ Mạnh Khải còn theo học tại trường trung học Đồng Tâm. Ngày nào anh ta cũng thấy mặt Quỳnh Tương, nhưng Quỳnh Tương thì chưa bao giờ thấy mặt anh ta, những bức ảnh của Quỳnh Tương trong điện thoại Từ Mạnh Khải, đều là do anh ta lén chụp theo lệnh của Từ Mạnh Khải.
----------
Ở một căn nhà cách căn nhà hai mẹ con Quỳnh Tương đang sống khoảng năm sáu căn. Bên trong là hai người thanh niên khác. Một người là Hình Đương, người còn lại là Trần Thành. Lúc này Trần Thành đang nổi cơn nóng giận, cậu chỉ muốn chạy qua bóp cổ cái tên đệ tử của Từ Mạnh Khải kia chết luôn.
Hình Đương quả nhiên luôn được việc, ngày hai mẹ con Lâm Chi Chi chuyển đến ở, thì người được mời đến dọn dẹp lại căn hộ là anh ta cùng hai người khác trong đội vệ sĩ của Lục thị.
Hình Đương tranh thủ dọn dẹp, nhưng cũng không quên động tay động chân gắn thêm mấy cái camera siêu nhỏ trong phòng khách với ngoài sân, nếu không phải vì sợ Kình Vũ lột da, Hình Đương còn muốn gắn ở trong phòng ngủ và phòng tắm thêm mấy cái nữa.
Các thiết bị này đều là loại tối tân nhất hiện nay, trừ khi gặp phải thiết bị dò tìm của cùng một nhà sản xuất, còn lại không thể nào có thể phát hiện ra. Nó được ngụy trang như những cây đinh đóng vào gầm tủ, hoặc ở ngay trong công tắc điện.
Ngay ngày đầu tiên Quan Chung Tử bước chân vào nhà thăm hai mẹ con Quỳnh Tương, thì ba mươi phút sau mọi chi tiết ngóc ngách về Quan Chung Tử đã nằm trên máy tính của Trần Thành.
"Mịa cái tên này muốn chết hay sao? Mà còn dám đòi gắn camera nữa." Trần Thành đập bàn tức giận.
Vì từng học cùng lớp với Quỳnh Tương hai năm trung học, nên Trần Thành bị Kình Vũ cấm tiệt không được bước chân ra khỏi cửa. Kình Vũ căn dặn, do Quỳnh Tương rất nhạy cảm, nếu không cẩn thận rất có thể cô ấy sẽ phát hiện ra cậu ta.
Chỉnh sửa cuối: