Hạnh Phúc 1037 Bấm để xem Có những ngày mặc dù vội vã lắm nhưng vẫn kịp hạnh phúc, hạnh phúc vì những điều vô cùng nhỏ nhặt. Một sự dễ thương nào đó từ đôi mắt biết cười của cô bạn thân. Một không gian toàn nguyên liệu là nguyên liệu, dùng để làm bánh. Một tấm ảnh, phải dùng nhiều nghị lực mới có thể chụp được, nhưng chụp xong thì ai cũng ưng. Một chiếc clip nhỏ ghi lại toàn bộ những chuyện vui. Là những kỉ niệm khó phai.. Là cung đường quen thuộc nhưng hôm nay là bạn đèo tôi đi, giữa cái nắng chiều nhè nhẹ. Đoạn đường dốc tưởng chừng không lên nổi. Đoạn được gập ghềnh tưởng chừng không thể đi được. Xe cộ qua lại, từng dòng người tấp nập, tưởng chừng không bao giờ có thể đến được. Vậy mà chúng ta đã đến, trong buổi chiều hôm ấy hừng hực quyết tâm. Tại sao lại phải cân đo đong đếm.. tại sao lại phải để tâm đến những điều nhỏ nhặt đó. Quan trọng là chúng ta đã được rất nhiều so với những điều chúng ta bỏ ra. Tại sao lại là đại dương, vì nó bao la và rộng lớn, vì nó rộng lượng và giàu lòng vị. Tại sao lại chọn tên đại dương? Tại vì yêu thích cái sự ung dung ấy. Yêu thích bất kì một gợn sóng lăn tăn nào. Cũng như đời người dài rộng giữa lòng đại dương.. Vì sao lại ngủ muộn? Việc hôm nay vẫn chưa xong nhỉ. Cố gắng thêm một tí nữa nào. Rồi mọi chuyện cũng sẽ đâu vào đấy. Cứ ngỡ mình luôn đúng, cho đến khi đặt mình vào hoàn cảnh của người khác. Một chuyện nào đó, có thể không là gì với bạn, nhưng chuyện đó là cả cuộc đời của người khác neo tựa vào. Chỉ cần mất đi điều gì đó tựa hồ quan trọng nhất với một người, họ sẽ sụp đổ. Đó cũng chính là đức tin mà từ đó đến giờ tôi theo đuổi, còn bạn thì không. Bạn không hiểu tôi không trách nhưng nếu bạn xem thường thì tôi sẳn sàng bảo vệ đức tin cũng chính mình. Chưa một lần nào thật sự cảm thấy thời gian chảy trôi nhanh như lúc này. Chớp mắt đã là cuối ngày. Nó chứng tỏ một điều.. chúng ta đang sống rất hạnh phúc. (.) 1) Một loại bánh tự tay làm? (Nham thạch trong lòng núi lửa. Mới làm hôm nay: >>>>) 2) Một điều nhất định sẽ làm trước tháng 6 (Ôn thi học kì thật tốt) 3) Một hình tượng mà bạn theo đuổi? (Người phụ nữ độc lập, hạnh phúc) 4) Lí do khiến bạn quyết định dừng lại không làm một điều gì đó? (Sự lo lắng không ngừng, sự bất an lo âu của người thân cận nhất. Chỉ duy điều đó là thay đổi bất kì một điều gì trong cuộc sống của tôi)
Hạnh Phúc 1038 Bấm để xem Thích những cơn mưa đến thế nào? Những ngày trời trút cơn mưa cũng là những ngày mát mẻ và thoải mái nhất. Những cơn mưa đến tình cờ, không có bất kì dự báo thời tiết nào là chính xác hoàn toàn. Thích ngắm mưa, thích xem cái cách từng hạt từng hạt lăn tròn rơi tí tách trên mái vòm và trên mái tóc mây của cậu bé mặt trời. Cậu muốn bên mưa mãi mãi như cái cách loài cá không bao giờ xa rời biển cả. Cậu muốn tắm mình trong làn nước tươi mát đó, để tất cả những bận lòng lo âu đều tan biến đi cả. Cậu bé mặt trời thật kì lạ, hôm nay mưa đến, nhưng cậu đã không ở đây.. Có những ngày vốn là thật vội, nhưng lại không vội vì vẫn còn những điều đáng trân quý lắm, hiện hữu xung quanh ta. Tách trà và bản tình ca mùa hạ. Bên khung cửa sổ khép hờ có hai cô bé đang xoa đầu vì một bài toán khó.. Sự chia sẻ đến từ tấm lòng thành, sự chia sẻ ngọt ngào hơn bất kì một loại kẹo nào, sự chia sẻ, sẻ chia. Có thể chỉ là một chiếc bánh, một chiếc kẹo. Hay chỉ là chia sẻ cho nhau từng mẩu truyện cỏn con nhưng lại quý giá vô cùng. Những ngày "tăng ca" đi học đi học thêm, rồi về nhà học bài. Đuối nhưng mà vui. Cảm thấy mình đang sống rất có ý nghĩa, nhất là với chính bản thân. Ngày mai là điền hồ sơ thi đại học rồi. Trong lòng có chút gì đó gợn sóng lăn tăn. Chúc cho mỗi một học sinh lớp 12 nào cũng sẽ có cho mình thật nhiều sức khoẻ, giữ tinh thần thoải mái, minh mẫn, tập trung vào ôn tập để thi thật tốt. Chúc cho chúng ta sẽ đạt được kết quả mà mình mong muốn. Vỗ về tất cả những giọt mồ hôi của chúng ta, ngày hôm nay! (.) 1) Các nguyện vọng thi đại học? (Xếp theo thứ tự ưu tiên, yêu thích nhứt thì xếp lên đầu nhe: 3) 2) Lên đại học nhất định sẽ làm? (Sống đời sống sinh viên, ôm mì tôm, học theo nhóm, đi làm thêm, có thật nhiều thật nhiều bạn) 3) Đâu là nơi đẹp nhất trong lòng bạn? (Hmm.. Bali) 4) Một ca khúc hay mở gần đây? (I'm coming home)
Hạnh Phúc 1039 Bấm để xem Thiệt sự, cái khoảnh khắc điền hồ sơ đại học nó kì diệu lắm mọi người ạ. Tay run run, như lần đặt bút này quyết định cả cuộc đời sau này vậy. Hôm nay đã ghi nguyện vọng xong rồi. Có rất nhiều lí do để chọn báo chí. Và cũng có rất nhiều lí do để quyết tâm thi đỗ vào đại học Khoa học xã hội và nhân văn. Không ai có thể hiểu được, để khuyên, hay thay mình lựa chọn lại.. Có rất nhiều người nói là không được. Với họ là không. Không có cơ hội, không có việc làm, không thành công, không gì cả, và mất hết tất cả. Nhưng với bản thân, thi đỗ vào trường, đó chính là một thành công lớn rồi. Vào đại học là mở đầu, không phải kết thúc. Chọn được thì phải theo được. Quyết được, thì nhất định phải làm cho bằng được. Đặt niềm tin ở đâu? Ở chính bản thân mình. Mình làm được, mình có khả năng, và mình nhất định sẽ đỗ. Cuộc đời này là của chính bạn. Làm theo đức tin của chính bạn. Tin tưởng vào bản thân bạn. Nhất định rồi mọi thứ sẽ suôn sẻ. Chỉ được sống một lần duy nhất thôi vậy mà lại đem cuộc sống của mình giao phó nơi người khác. Có phải đang phí hoài, có phải vô tâm, thờ ơ, dửng dưng. Đời người ngắn ngủi. Đừng bao giờ thỏa hiệp. Cái giá của sự thỏa hiệp là mất đi quyền quyết định. Lúc nhỏ làm theo ý gia đình. Khi lớn lên làm theo ý bạn bè. Kết hôn làm theo ý chồng mình. Khi có con lại bắt nó làm theo ý mình. Một vòng lẫn quẩn giữa bắt ép và bó buộc. Phải chăng chính là những đứa trẻ có chính kiến một chút, sẽ là những đứa có khả năng tự mình chống đỡ cả thế giới này. Xin bố mẹ, chỉ làm người định hướng, đừng thay con mình quyết định bất cứ thứ gì cả. Làm sao để đủ dũng cảm sống theo ý muốn của bản thân? Đầu tiên là phải hiểu chính mình, sau luôn luôn lắng nghe và phân tích bất cứ một nguồn dữ liệu nào, xem xét nó kĩ càng, xem có phù hợp với bản thân không. Tự quyết định bất kì một chuyện gì dù là nhỏ nhất. Học cách đặt câu hỏi tại sao. "Tại sao mình phải học abcd?" Chẳng hạn. Cuộc sống là của mình. Sẵn sàng trước bất kì những chọn lựa nào. Không sợ sệt, và tất cả đều là chọn lựa của bản thân, tự mình chịu trách nhiệm. Yên tâm, cho dù lựa chọn đó có mang lại những khó khăn, khó khăn này nhất định bản thân sẽ vượt qua được. Không có lựa chọn nào được định nghĩa là sai lầm cả. Chỉ là cái giá bản thân phải trả là quá đắt. Cuộc sống sẽ không ngừng đưa ra những lựa chọn, cầu mong cho tất cả chúng ta đều đủ tỉnh táo, tự tin để chọn lựa. Sau này cho dù phải khó khăn như thế nào, chỉ xin bản thân tin tưởng rằng: Chăm chỉ một tí, kiên trì một tí nữa thôi, phía trước là hạnh phúc rồi. (.) 1) Danh sách những đồ dùng bạn xem là không thể thiếu trong nhà? (Giường ngủ.) 2) Ở kí túc xá, hay là nhà trọ? 3) Chép một bài thơ về sóng? 4) Một kỉ niệm thơ ấu khó phai? (Tập kịch.)
Hạnh Phúc 1040 Bấm để xem Hôm nay vui quá hihi, haha, keke.: 3333 Một chút ngọt ngào Một chút ấm áp Một chút hạnh phúc Nhiều chút vui vẻ Hôm nay là một ngày đặc biệt vui vẻ của mình. Thật sự muốn nói về phim lâu lắm rồi. Hôm nay là đúng dịp để nói luôn nè. Chắc con dân đang quắn quéo sau tập 12 nhỉ. Tui cũng vậy nè: >>>. Bỏ qua những sự vi diệu do biên kịch bẻ lái, hai tập phim tuần này thiệt sự quá xuất sắc. Xúc động chết tui rồi. Thôi giờ tiếp tục xem bts đây. Mọi người cũng qua xem đi, hôm nay đến đây thôi #TheKing #LeeMinHoo (.) Câu hỏi duy nhất cho ngày hôm nay. Suy nghĩ thật kĩ.. 1) Thật sự bạn chọn nguyện vọng 1 vì điều gì? Ai đang trong giai đoạn viết hồ sơ.. hic. Tui hết sức chia sẻ với mọi người. Cố lên, chúng ta nhất định sẽ làm được mà! 5ting!
Hạnh Phúc 1041 Bấm để xem Bảy ngày ôn tập chuẩn bị cho kì thi học kì 2. Năm bước để trải qua kì thi một cách nhẹ nhàng. (Kinh nghiệm cá nhân) B1: Lên kế hoạch học các môn và đặt ra mục tiêu. B2: Chia nhỏ nội dung và dành thời gian học dần. B3: Xem lại những sai sót trong các bài kiểm tra trong suốt quá trình học. B4 :(khá quan trọng) : Đừng gia hạn. Hôm nay trong kế hoạch phải học những gì thì nhất định phải học. Đưa bản thân vào guồng quay ngay từ bây giờ để không cảm thấy "bội thực" kiến thức hay quá đuối. B5: Lạc quan, tin tưởng vào bản thân, không ngừng động viên khích lệ bản thân: "Mình nhất định sẽ làm được mà!" Cách để lên kế hoạch học tập hợp lí: - Đầu tiên xác định bản thân cần gì. - Thứ hai (khá quan trọng) : Xác định nội dung ôn tập, thời gian, địa điểm, cùng ai ôn tập. - Để nắm nội dung cần một hình thức diễn đạt dễ hiểu (hoặc đến từ giáo viên, bạn bè, hoặc từ internet). Tổng hợp để có đầy đủ kiến thức. - Lập kế hoạch kĩ càng cho từng ngày. (Môn học, thời gian học, nội dung học, đặt ra deadline "khắc nghiệt". Cách đặt mục tiêu vừa sức, vừa học vừa tận hưởng và cảm thấy thoải mái: - Nhìn tổng quan điểm số của bản thân. Có thể cộng lại chia đều lấy trung bình, và cộng thêm 2 điểm để đặt làm mục tiêu. Đặt mục tiêu là điểm số nhằm mục đích gây áp lực cho bản thân. Có áp lực ắt sẽ có học tập. Đặt mục tiêu nhưng không đặt nặng về kết quả điểm, mà đặt nặng về kiến thức và quá trình phấn đấu. Chỉ cần cố gắng hết mình, làm hết sức, vậy cũng đủ tự hào rồi. Làm sao chia nhỏ nội dung: - Học theo chủ đề. - Bám sát kiến thức theo thứ tự bài trong sách giáo khoa. - Tự viết ra kiến thức mà bản thân đã nắm (khá quan trọng) - Trao đổi bài vở cùng bạn bè, cùng hỗ trợ nhau khi giải đề. Làm sao đủ kiên trì để theo đuổi mục tiêu, và không trì trệ, gia hạn kế hoạch học tập? Mục đích bạn ôn tập cho kì thi này là gì? Bạn mong chờ gì từ bài kiểm tra? Điểm số? Đánh giá năng lực? Kiểm tra tổng hợp kiến thức? Bạn được gì sau khi hoàn thành mục tiêu, "vượt bão" thành công? Nếu không học bây giờ, hậu quả sẽ là gì? Nếu phần hôm nay để lại ngày mai học thì nội dung bài học sẽ nhiều đến mức nào? Bạn có thể trả giá nổi cho việc này? Lí do vì sao hôm nay bạn chọn nghỉ ngơi, thay vì ôn tập? Cứ lần lượt trả lời các câu hỏi và đằng sau câu trả lời của bạn chính là lí do khiến bạn phải tiếp tục kiên trì. Chưa bắt tay vào làm nhưng đã nghĩ đến việc không thể hoàn thành hay thất bại? Không sao cả, thất bại thì thất bại, chỉ cần bản thân đã cố gắng hết sức, lòng này không còn gì nuối tiếc nữa. Mục tiêu đặt ra là để phá vỡ, bạn có thể làm được hơn thế nữa mà. Tại sao lại phải chần chừ kia chứ. Thử một lần tin tưởng bản thân xem nào! Trải qua năm bước ôn tập trước kì thi học kì, mình chỉ muốn tự nhắc nhở bản thân là: "Sự cố gắng không bao giờ là đủ cả. Kiên trì nổ lực không bao giờ là đủ cả. Đừng ngủ quên trên chiến thắng. Và, mạnh mẽ lên, chúng ta có thể làm được mà!" Cố gắng rồi nhưng vẫn không thể hoàn thành mục tiêu? Có thể là chưa hoàn toàn cố gắng hết sức. Dùng hết 100% sức lực mình có. Chính vì vậy lần sau hãy dùng 200%, 100% của lần này cộng 100% của lần đó, để chinh phục mục tiêu tiếp theo. Thất bại ở mục tiêu này chính là động lực thúc đẩy bản thân tiến về phía trước. Đừng vội nản lòng, vì biết đâu bài học thất bại ngày hôm nay chính là yếu tố quan trọng làm nên thành công ngày mai. Và cũng đừng quên động viên bản thân: "Cố gắng hơn lần sau nhé, đã vất vả rồi!" Được cộng nhận? Không cần thiết. Bản thân tự công nhận nổ lực của mình là được rồi. Có câu chuyện rất hay về ông lão đánh cá. Người khác nhìn vào chỉ thấy bộ xương cá. Mà chẳng thấy cả một quá trình vô cùng khó khăn khổ cực để có được con cá. Đừng hao tâm tổn sức khẩn cầu sự công nhận của người khác. Cũng đừng chạy theo thành công của bất cứ ai. Bạn sẽ chỉ mệt mỏi, mệt mỏi và không bao giờ hết việc mà thôi. Chỉ cần bản thân công nhận nổ lực, mồ hôi, nước mắt của mình là đủ. Không cần ai biết, không cần ai hiểu, cũng chẳng cần ai an ủi hay rũ lòng thương xót. Mạnh mẽ lên vì cuộc đời vốn khắc nghiệt, sẽ không ai đủ dũng cảm để công nhận nổ lực của bạn một cách thật lòng. Họ cũng có những nỗi sợ hãi của riêng họ, về vị trí của họ. Nên cũng đừng buồn hay oán trách. Điều chúng ta cần là làm tốt phần mình. Trời xanh tự khắc có an bài. Có những nỗi buồn về sự chia xa như cắt, như cứa, như xé vụn vỡ trái tim. Đứng trước một sự rời đi, một lời tạm biệt nào trái tim cũng thắt lại, nghẹn ngào. Khoảng thời gian một năm là đủ dài để làm nên những kỉ niệm khó phai, làm nên những lưu luyến, và làm nên giọt nước mắt của sự tiếc nuối. Sợ hãi đến tuột độ, vì mình cũng đã từng trải qua cảm giác cô đơn đến thế, cũng đã từng mất rất nhiều thời gian để thích nghi với môi trường mới. Mình lo sợ cho bạn bởi lòng mình cũng đã từng rối bời như vậy. Thương bạn là mình đang thương chính mình của cách đây một năm. Nhưng thương bạn nhiều hơn vì bạn chỉ có hai tháng, nếu thật sự phải chuyển đi. Mình vẫn tin chắc rằng chúng ta sẽ vẫn bên nhau, và bạn sẽ vẫn ở lại. Và cho dù sau này có thế nào đi nữa, nhất định mình sẽ luôn ủng hộ bạn. Qua chuyện này, mình hiểu bạn quan trọng đến mức nào. Bạn cùng bàn, đừng lo lắng quá! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.. (.) Ngày hôm nay viết về bạn cùng bàn của bạn..
Hạnh Phúc 1042 Bấm để xem Vừa học vừa chơi sao cho hiệu quả nhất? - Học xong thì chơi. - Chia thời gian học, có khoảng nghỉ giữa giờ. - Vui chơi lành mạnh, nghe nhạc.. (Đừng cày game: >) Dành thời gian nghỉ ngơi vui chơi đầy đủ sẽ làm cho việc học trở nên hiệu quả hơn. Kiểm tra kiến thức trước khi thi: - Dò bài cùng bạn. - Làm trắc nghiệm. - Ghi những gì mình nhớ ra giấy. - Đêm trước hôm thi nên ngủ sớm. Sáng hôm sau dậy sớm xem sơ lại nội dung đã viết ra giấy buổi tối. Trong phòng thi: - Tâm lí vững vàng. - Hạn chế tối đa việc nhìn lên giám thị hoặc nhìn ra ngoài, dễ mất tập trung. - Kiểm tra đề, mã đề, ghi mã đề, số báo danh vào bài làm. - Làm bài một cách tự tin. - Tránh trao đổi bài trong phòng thi hoặc xem phao nếu không muốn chết ngay: >>> Sau thi nên dò đáp án? Có. Dò đáp án đối với bài thi trắc nghiệm. Đọc lời giải cụ thể của môn ngữ văn. Dò ngay sau khi thi cũng được. Thật ra, làm bài xong đã biết bản thân làm được hay không rồi. Nên cố chờ, cố chịu không dò đáp án chỉ làm bản thân thêm căng thẳng cho môn sau mà thôi. Dò ra mà trên trung bình là an tâm rồi. (Kinh nghiệm cá nhân) Sáng hôm thi ăn gì? Ăn gì mà bình thường hay ăn. Tránh ăn bậy bạ, món lạ, gây đau bụng, buồn nôn, chóng mặt nhức đầu. Đi thi nên cẩn thận một tí. Nên dậy sớm ăn sáng ở nhà. Ăn no thì đầu óc mới sáng suốt, làm bài mới tốt được. Đi thi một mình? Tranh thủ đi sớm vào phòng thi sớm. Đừng đi trễ, sẽ rất lúng túng. Kiểm tra xe cẩn thận. Xăng đổ chưa, bánh xe bơm chưa, abcdef.. Nói chung là hết sức cẩn thận và nên đi sớm hoặc đúng giờ. Sau khi thi xong mình phải làm gì đây? Làm gì đây? Hú Mạnh dạn chơi một ngày thôi mọi người ạ. Chơi trọn vẹn một ngày, nghỉ ngơi trọn vẹn một ngày. Chuẩn bị tinh thần, hôm sau lại bắt đầu ôn thi đại học. Hôm nay trống một tiết. Thời gian trôi nhanh lắm.. Chớp mắt hết cả một ngày đến trường, các tiết học cứ lần lượt chào tạm biệt ta.. (.) Cuộc chia ly nào là đau lòng hơn cả?
Hạnh Phúc 1043 Bấm để xem Đang học mà mệt quá thì phải làm sao để tiếp tục? B1: Đứng dậy, rời khỏi bàn học. B2: Vươn vai, đi dạo một vòng. B3: Uống một cốc nước. Ăn vặt gì đó. B4: Nhắm mắt, hít thở thật sâu. Lặp lại ba lần câu: "Mình nhất định sẽ làm được mà!" Làm sao để học mà nhớ lâu. - Tranh thủ mỗi ngày đều dặn dợt lại một tí. Không bỏ ngày nào. Kiên trì bền bỉ ắt sẽ thành công. Rồi bài học cũng sẽ ngấm dần ngấm dần như tiểu sử của idol hay ca khúc nhạc phim hot hit nào đó thôi. Yên tâm, lặp lại đủ số lần, tự nhiên sẽ nhớ và nhớ lâu. Chỉ cần là dành thời gian cho nó. Ôn thi mà bệnh? - Thương thiệt sự.. Cứ mỗi dạo thi thố đến cơ thể lại mệt mỏi lạ thường. Muốn bệnh hoặc bệnh tới nơi. Một phần do căng thẳng, một phần do chuyển mùa thời tiết thất thường. Không sao không sao, khi nào uống thuốc vào buồn ngủ thì đừng gắng sức quá, tranh thủ lúc nào tỉnh táo đọc những kiến thức khó trước. Bệnh thì bệnh mà học thì học nha. - Giữ gìn sức khoẻ để "vượt bão" thành công mọi người nhé! Nghỉ ngơi 10 phút giữa giờ làm gì? - Bình thường là mình sẽ ăn. - Hoặc nghe nhạc. - Hoặc viết mấy dòng này chia sẻ với các bạn. - Hoặc đọc vài trang sách. - Hoặc viết nhật kí ngày hôm nay. Tất tần tật những việc khiến bạn vui vẻ, bạn đều có thể làm trong 10 phút này. Nhưng nhớ kiềm chế: > Đừng chơi luôn nha mấy ba. Vẫn là câu nói cũ, có giải lao thì học tập mới hiệu quả được. Bao nhiêu là đủ? - Không bao giờ là đủ cả: > Toai hiểu tâm lí các bạn khi ôn thi mà. Lao đầu lao cổ vào, và tui cũng vậy. Thôi cứ vậy đi, khi nào đuối quá thì nghỉ, ngủ. Tui là dạng người thức được buổi đêm để học, còn bạn nào khác tui, dậy sớm thì cứ vậy mà tiến hành ôn tập nha. Tui biết mấy bạn dậy sớm học sẽ hiệu quả hơn nè. Nhưng biết sao được, tui là cú đêm. Trong giai đoạn ôn thi chơi gì? - Dừng hẳn chơi game. - Giải trí bằng việc tiếp tục xem vlog học tập, gia đình, giải trí, nấu nướng trên Youtube, khoảng 30 phút mỗi ngày. - Xem tin tức. (Với tui tính là chơi, vừa chơi vừa có thêm thông tin, không căng thẳng tí nào) - Mất thời gian vào việc cày phim. (Việc này không nằm ngoài dự tính của tui khi quyết định xem Quân vương bất diệt. Thôi tui đã bị u mê, và một tuần hai ngày thứ sáu thứ bảy, tui mất 2h mỗi lần cho việc xem tập mới và tìm hiểu phim. Vì sao tốn nhiều thời gian như vậy cho việc này? Đơn giản vì tui thích, và xem phim giúp cân bằng lại căng thẳng suốt một tuần của tui, và tui chấp nhận mất bốn tiếng một tuần này. Phải có gì đó để giúp giải tỏa căng thẳng tích tụ chứ) Nói một chút về ăn khuya: - Coi chừng tăng cân. - Coi chừng đau bụng. - Coi chừng khó ngủ. Ahuhu nhưng toai vẫn ăn mọi người ạ. Và tui vẫn ngủ ngon nhé. Chỉ có điều bụng dạ hơi khó chịu tí. Nhưng biết sao được, tui cần ăn để nạp năng lượng học tiếp. Tin tui đi, vừa ăn vừa học nó mau dô lắm: > Nói một chút về phim: Sau Hậu duệ mặt trời thì đây là bộ phim mà toai cảm thấy hứng thú và muốn đeo đuổi nhất. Quân vương bất diệt. Tất cả nội dung phim, nhân vật, sự kiện, tình tiết, tất cả đều thu hút sự chú ý của tui. Đặc biệt là khi biên kịch khai thác chủ đề hai thế giới song song, điều mà tui luôn tin là có thật. Thôi, vậy thôi, quá thích rồi, nói gì nữa giờ. Mong các bạn nếu có thích quá cũng để qua thi rồi hẳn coi. Đừng như tui: > Nói một chút về giấc ngủ: Chắc mọi người cũng thắc mắc tui thức khuya vậy thì sáng đi học có buồn ngủ không. Chắc chắn là có nha, nhưng cũng tùy, có lúc tui tỉnh táo minh mẫn lắm. Tip của tui là mọi người nên cười nói vui vẻ sang sảng với bạn bè để có năng lượng tích cực học tập. Tránh gục xuống bàn (tui cũng có gục: >) sẽ mệt lắm. Giữ tư thế ngồi thẳng để có thể tiếp thu hết kiến thức thầy cô ôn cho mọi người nhé. Quyết tâm một tí là cơn buồn ngủ sẽ qua, là sẽ làm được thôi. (.) Viết một danh sách những việc cần làm vào ngày mai.
Hạnh Phúc 1044 Bấm để xem Ngày hôm nay sắp sửa kết thúc. Ngày hôm nay là một ngày thật trọn vẹn. Vui nhất là lúc đi họp nhóm. Vui nhất là khi được cùng bạn bè ăn bánh tráng. Và vui hơn khi cảm nhận được rất nhiều bình yên. Có thể có một chút mệt mỏi hay phiền não hay lo lắng. Có thể là có một chút khó chịu hay bực tức cáu gắt. Tất cả đã khép lại, tất cả đã qua đi nhường chỗ cho những niềm vui. Bỏ lỡ những điều bình dị ấm áp. Có thể là cơn mưa nhè nhẹ. Bóng mây bồng bềnh. Tâm hồn thơ thẩn.. Một buổi chiều như bao hôm nào khác. Một buổi tối bận rộn như bao hôm nào khác.. Hôm nay sẽ ngủ sớm hơn. (.) 1) Một câu hỏi luôn muốn hỏi? 2) Một người luôn muốn gặp? 3) Một nơi luôn muốn đến? 4) Một người nhất định sẽ không bao giờ quên? /. Hôm nay ngủ sớm.
Hạnh Phúc 1045 Bấm để xem Có những ngày chỉ muốn được ngủ thật ngon. Rốt cuộc, 12 năm qua, lí do mình vẫn tiếp tục học, là gì? Rốt cuộc, sáng đến trường, chiều học buổi hai, tối học thêm, về nhà lại tiếp tục học, lí do là gì? Nếu xét về nguyên nhân, chỉ có một nguyên nhân thì phải. Nếu không học, thì làm gì bây giờ? Vậy nên nhiều lúc cũng mệt mỏi lắm, nhiều lúc cũng chán chường lắm, nhưng mà không sao nhỉ? Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi. Có bao giờ chúng ta lo lắng trước mỗi bài kiểm tra không? Chắc là có. Áp lực điểm số, áp lực kiến thức, áp lực từ cha mẹ, áp lực từ bạn bè.. Càng lo lắng sợ hãi, càng khó thở, càng khó chịu, càng mệt mỏi. Chạy theo người khác, thì không bao giờ được ngừng lại. Sẽ bỏ lỡ rất nhiều phong cảnh. Sẽ luôn bận rộn và mệt mỏi. Là phải biết học cách buông bỏ. Tránh ôm đồm trăm công nghìn việc. Ai mà chẳng muốn trở nên hoàn hảo. Dù đó chỉ là vỏ bọc của sự hoàn hảo. Nhưng hoàn hảo để được gì? Ngay lúc này đây, khi dùng 100% sức lực để đổ vào việc học, mới thấy thời gian quý giá biết bao nhiêu. Chớp mắt trời đã tối rồi, chớp mắt mọi sự đã xong. Không học bây giờ thì đến bao giờ? Xóa Facebook, Instagram, twitter, YouTube? Xóa rồi. Trong người bức rức lắm chứ. Mà thôi, nốt mấy tháng này đã. Cuộc đời người cũng phải có lúc cố gắng chứ. Nói về Facebook. Dạo gần đây mất nhiều thời gian vào group để bàn phim. Quên ăn quên ngủ và không kiểm soát được bản thân mình luôn: >. Vậy thôi xin hẹn sau thi ta lại cày tiếp. Chứ cứ cái đà hóng phim như này là không thể học hành gì được. Tuy vậy, ngày mai vẫn xem phim nha. Chỉ là không vô group hóng phim nữa thôi. Xóa Facebook mà như trời sập đến nơi vậy á. Ôi anh tui, chị tui! :(( . Có lẽ, những người có cho mình câu chuyện riêng sẽ thu hút tôi hơn cả. Câu chuyện về tuổi trẻ và những dấn thân. Câu chuyện dám đương đầu với khó khăn ngay từ lần đầu tiên. Bước trên con đường chông chênh mà bất cứ ai cũng sợ hãi. Cảm phục và yêu mến xiết bao sự nổ lực cố gắng đó. Nghệ thuật đúng là một loại hình kết nối trái tim. Chính vì một ánh mắt, một nụ cười, và câu chuyện dũng cảm đó, một người xa lạ đã bước vào trái tim tôi. #KimGoEun Vì sao vẫn tiếp tục dành thời gian cho Nhật kí Hạnh Phúc? Vì ngày nào cũng sẽ ghi lại những điều nhỏ nhoi, bình dị nhất, những điều mà có lẽ, tôi, bạn, chúng ta vô tình bỏ lỡ. Hôm nay là những tán phượng vĩ rực đỏ trên nền xanh màu xanh lá. Đã có ai bỏ quên, chưa kịp ngắm nhìn? (.) (Cùng nhau đếm ngược) Điều mà bạn muốn nói với bản thân trước lúc ra trường? May mắn thật đã thi đỗ và được học hết cả ba năm ở nơi này. Đoạn đường sau này tự mình gánh vác. Phải biết kiên trì nhẫn nại. Đường đời dẫu chông gai, nhưng không phải mãi mãi. Ai đó đã từng nói ra đi phải nói chào tạm biệt. Để còn hẹn gặp lại. Hôm nay, xin chào tạm biệt, mái trường cấp ba. Cũng là chào tạm biệt cô bạn nhỏ 10.2, 11.2, 12.11. Và cảm thấy biết ơn rất nhiều..
Hạnh Phúc 1046 Bấm để xem Tiết học cuối của bạn sao rồi? Chắc là vừa vuột mất khỏi tay một thứ gì đó quan trọng lắm, mà tim thắt lại. Nghe tiếng quạt vù vù, nghe tiếng ồn khe khẽ ở phía cuối lớp. Quay đi ngoảnh lại, thấy bản thân mình bỏ lỡ một vài thứ mất rồi. Thứ nhất là cảm nhận của bản thân. Mình thấy gì? Mình cảm thấy như thế nào? Mình không hề hay biết. Mình đánh mất thứ gì, mình không hề hay biết? Và bây giờ khi mình nhìn lại.. thời gian đã trôi qua mất rồi. Ví như là một cuộc hẹn, dẫu có mặt nhưng bạn vẫn là bỏ lỡ? Tiết học cuối cùng là học toán. Một tiết toán giản đơn, bình thường như bao tiết học khác. Nhưng hôm nay lại khác thường, lại trôi nhanh quá thể. Như cái cách mà con người hay níu kéo. Tôi cũng đã níu kéo. Bản thân biết giây phút này quan trọng cỡ nào. Trôi qua là không thể trở lại được. Nhưng cứ vậy vẫn lạnh lùng sải bước đi. Dẫu biết rồi cũng sẽ hối hận. Nhưng bộn bề, khó có thể bộc bạch rõ sự khổ tâm. Chính do còn nhiều mối bận tâm lo lắng khác, tất cả chi phối, và lấy đi cái cảm giác gọi là lần cuối cùng. Lần cuối cùng là học sinh 12, lần cuối cùng học toán, tại lúc đó, 41 con người, và thầy. Nhớ lại đã thấy hối hận rồi. Giá như chưa từng có sự chia xa. Giá như mãi mãi là có thật, bao nhiêu kỉ niệm liệu có còn mãi! Không cảm nhận được lần cuối như thế nào vì chính mình đã vô vị hóa mọi thứ. Vì sao vậy? Vì bản thân không chịu nổi nếu phải đối diện trực tiếp. Bản thân rõ là sợ hãi nên không dám nhìn thẳng không dám nghĩ đến. Chỉ là trong lòng luôn dậy lên từng đợt sóng. Phải chăng lần cuối này có những điều mà mãi sau này, dù có làm gì cũng không thể có lại được. "Năm tháng mà các em hiện giờ đang chán nản, là năm tháng anh chị mãi chẳng thể quay về." Giờ mới hiểu rõ câu nói này là nói cái gì. Rõ ràng là đánh mất mà không biết mình đã mất điều gì. Rõ ràng là đau thương nhưng trong nó lại là hạnh phúc. Rõ ràng là chia xa chẳng hẹn ngày gặp lại nhưng lại là một lời hẹn, cuộc hẹn thanh xuân, biết bao giờ? Đứng ngay trong cảm xúc hỗn loạn của bản thân, thật sự sợ hãi. Trái tim không ngừng thôi thúc, với nhịp thở gấp gáp. Thời gian trôi nhanh chóng mặt. Vẫn là không muốn chia xa. Vẫn là đang trân trọng từng phút giây. Nhưng bất lực nhìn thời gian cứ vậy chảy trôi. Quả là khắc nghiệt, thời gian. Cảnh đẹp hôm nay là nỗi buồn của sự chia xa.. Ai cũng phải từng nếm trải. (.) Tiết học cuối của bạn như thế nào?