Nhật kí hạnh phúc - Khánh châu

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Khánh Châu, 17 Tháng tư 2020.

  1. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    NHẬT KÍ HẠNH PHÚC

    Thể loại: Nhật kí, truyện teen

    Tác giả: Khánh Châu

    Giới thiệu truyện:​

    Góp ý cho mình tại: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Khánh Châu
     
    Muối, Jodie Doyle, Gill1 người nữa thích bài này.
    Last edited by a moderator: 6 Tháng năm 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1001​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    * * * Giấy bút sẵn sàng!

    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    A] Đối với bạn, người quan trọng nhất là?

    B] Khi vui vẻ nhất bạn nghĩ đến ai đầu tiên?

    C] Sáng hôm nay, trưa, chiều, bạn ăn những gì?

    D] Sau khi viết nhật kí ngày hôm nay xong bạn sẽ làm gì?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Bắt đầu bằng ngày tháng năm nhé! Đọc lại sẽ thú vị lắm đấy!

    Một quyển sổ thật đẹp sẽ giúp bạn ngày nào cũng nhớ đến nó để viết.

    Thật khó khăn nếu ngày nào cũng viết? Bắt đầu viết ba ngày một tuần thôi, 2, 4, 6 hoặc, 3, 5, 7. Vui thì sáng viết, chiều viết, tối viết tiếp. =)) Hôm nào nhiều chuyện thú vị thì viết nhiều, không có hứng để viết thì viết ngày tháng năm, rồi viết họ tên đầy đủ vào: >

    Duy trì viết ít nhất ba lần một tuần. Bạn có thể xem câu hỏi chơi cho vui thôi, nếu hôm đó muốn viết gì thì cứ viết điều đó, không cần phải trả lời tất cả câu hỏi. Mẹo là, chuyện buồn viết trong khoảng ba dòng và không đề cập đến người gây nên, chỉ nói là bản thân buồn như nào, cảm thấy tổn thương như nào, và sẽ làm gì để vượt qua nỗi buồn. Nếu nhắc đến người làm mình buồn, nói tha thứ nhé, ngay cả người đó là chính bạn. Chuyện vui nên viết càng cụ thể càng tốt, cả không gian, thời gian, có những ai, tại sao vui, và nhắc bản thân luôn vui vẻ.

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Mỗi ngày bạn cười vui vẻ, như hoa mùa xuân, như nắng mùa hè, như gió mùa thu, và như cái ôm ấm áp khi trời trở đông. Bạn biết không, bạn quý giá biết chừng nào!

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Học qua mạng thật là kì diệu. Buổi sáng có lí do để dậy sớm đón ánh bình minh. Được ăn sáng đúng giờ, do mẹ chuẩn bị. Trước khi vào học còn có một chút thời gian để nghe nhạc cho ngày mới thêm hứng khởi. "Điều tuyệt vời nằm ở nơi chính ta, chẳng cần tìm đâu xa.." -Điều tuyệt vời-Mỹ Tâm. Là tranh nhau trả lời thật nhanh để tích điểm cộng. Là các bạn nam quần áo chưa chỉnh tề. Là lời gọi của giáo viên, nhắc tên từng người, từng người một để điểm danh. Là lâu lâu hỏi cả lớp có ai hiểu không, thì không thấy ai đáp vì chưa kịp bật mic. Là tiếng cười giòn tan mỗi khi trả lời sai, cười rộn ràng cả nhà, mà tắt mic rồi nên lớp không ai nghe. Là những lúc muốn đi vệ sinh mà không dám đi, đợi mãi đến cuối tiết. Là giật giật đứng cả màn hình, chẳng thấy giáo viên đâu, chỉ thấy thằng bạn ngồi cười nắc nẻ. Là dò bài mà vui ơi là vui. Là miếng bánh vừa nhai dở thì vào tiết, là viên kẹo ngậm cho đỡ buồn ngủ, là quay ngang, quay dọc vì mỏi lưng, muỗi cắn. Là một mình bạn học nhưng cả nhà nghe chung. Là mẹ, cũng ngồi vào kế bên cùng học. Là biết bao nhiêu chuyện vui, chuyện thú vị.. Mà thương thầy cô lắm! Thầy cô phải học thêm cách dạy qua mạng, phải chuẩn bị giáo án điện tử, phải "gọi hồn" mỗi khi học sinh mất tập trung.. Thương thầy cô trăm công ngàn việc, nay lại thêm việc thêm bận.. Thương bạn bè vì phải chịu chung tiếng rè rè mỗi khi bật mic, tiếng xe cộ, tiếng chó sủa.. của bên máy mình. Thật sự xin lỗi. Tất cả chúng ta đều đang làm rất tốt, rất chăm chỉ và mạnh mẽ. Chỉ mong sao dịch bệnh qua nhanh để được đi học lại, được nghe tiếng cười sằng sặc, tiếng ồn ào, náo nhiệt của lớp học. Chỉ mong sao thế giới sớm bình yên trở lại, rồi chúng ta sẽ lại gặp nhau, trao nhau những cái ôm ấm áp tràn ngập yêu thương..
     
    Jodie Doyle, GillTranhuynh thích bài này.
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tư 2020
  4. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1002​

    "Hạnh Phúc 1002"
    * * * Năm, tháng, ngày.. Bắt đầu!

    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    1] Vào buổi sáng, món mà bạn thích ăn nhất là?

    2] Nơi mà bạn muốn đến nhất là?

    3] Một người bạn, mà lâu rồi bạn không gặp, bạn muốn nói gì với họ?

    4] Một màu sắc yêu thích của bạn? Sao bạn lại say đắm nó đến vậy?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Đồ ăn sáng: Cơm, bún, phở, ngũ cốc sữa, bánh bao, bánh mì, mì gói.. Hoặc không ăn gì hết: >. Nhưng mà sau một đêm dài được ăn sáng thấy sướng dữ lắm, thật sự! Không tin thì ăn thử một ngày, bảo đảm ghiền, bảo đảm mê, bảo đảm ú na ú nần.

    Nơi muốn đến có thể bất kì chân trời góc bể nào, có thật lẫn không có thật, hữu hình hoặc vô hình. Tim crush cũng được. =))

    Viết cả câu vào cho sinh động nha! Ví dụ như: Vào buổi sáng, món toai thích ăn nhất là bánh mì thịt nướng, mẹ nướng, mẹ chan nước mắm cay cay. Ăn xong hít hà, uống cả cốc nước, năng lượng tràn trề đến cả buổi trưa.

    Thêm: 3: >, =)) .. vào cho câu chuyện thêm thú vị nhe!

    Xanh, đỏ, tím, vàng, mười vạn câu hỏi vì sao, bạn chọn màu nào? Hay bạn chọn tui.

    Vẽ nếu bạn muốn. Trang trí thật đẹp để thêm động lực ghi chép.

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Thời gian trôi qua, bạn thay đổi. Đừng sợ hãi vì bản thân trở nên khác biệt. Đã đến lúc bạn bức phá, vươn đến chân trời mới rồi đấy! Cả thế giới đều phải ngước nhìn bạn!

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Câu chuyện tập đi xe đạp, đạp đạp đạp, dầu nhớt đây, đạp đạp. Hồi xưa bé tí tập chạy xe đạp trong nhà, nhớ là bị té trầy hai cái đầu gối, mẹ nói: "Hai cái đồng hồ treo tường đắt giá!". Đúng là nó đắt giá thật. Kể từ sau lần té nhớ đời đó, mình vẫn không nhớ đời lắm! Vẫn té hoài và chân tay vẫn cứ sẹo lòi, sẹo lõm. Đến lúc chạy xe đạp điện thì tông thẳng ra đường, người ta la quá trời, sợ hú hồn. Sau lần đó mình vẫn kiên trì học đi xe máy. Chạy xe cứ như là siêu sao tốc độ. Xe cùng mình đã đo đường khoảng hơn chục lần. Nặng có, nhẹ có, cũng may trời phật phù hộ chưa gãy tay, gãy chân bao giờ. Người ta nói quả đâu có sai chưa biết bò mà đã đòi chạy, vừa qua sinh nhật mình nghĩ ngay đến đi thi bằng lái. Sự nghiệp di chuyển của mình sẽ đi đến đâu? Mình cũng chưa biết nữa. Phải đợi qua corona rồi đi thi mới biết. May mắn thì một lần qua luôn, còn không thì nhiều lần. Vì một tương lai cầm bằng lái, quyết thắng!

    Ngoài đường có rất nhiều xe chạy ẩu, đi đường sợ quá sợ, chắc do mới té hôm tết nên giờ còn nhớ, sợ, run tay. Chứ bình thường mình cũng chạy ẩu lắm, tay lái yếu nữa. Khả năng gây sát thương rất cao. Mong là bản thân luôn bình thản hòa vào dòng người, không còn lo lắng, sợ hãi nữa. Này các cô gái tập chạy xe, bạn đúng rồi đó, tự chạy xe, tự đi đến nơi mình muốn, tự làm chủ cuộc đời mình. Biết là rất khó khăn, vẫn luôn quyết tâm!
     
    Jodie DoyleGill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tư 2020
  5. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1003​

    "Hạnh Phúc 1003"
    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    Q) Với bạn âm nhạc là gì?

    W) Một người nổi tiếng mà bạn luôn quan tâm là ai?

    E) Mẫu hình bạn trai (bạn gái) lí tưởng của bạn là gì?

    R) Bạn nghĩ sao về tình yêu tuổi học trò? Một mối tình mà bạn không thể quên?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Âm nhạc là bạn, là người thân, là điều không thể thiếu, là chất xúc tác cho mọi hoạt động, là cảm hứng sáng tác.. Âm nhạc giúp gì cho cuộc sống của bạn?

    Mối tình mà bạn nghĩ, bạn sẽ không bao giờ yêu ai khác nhiều đến như vậy nữa, thường là mối tình thời cắp sách đến trường.

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Đồ, Rê, Mi, Fa, Sol, La, Si.. Bạn là nốt nhạc tuyệt vời nhất của cuộc sống này!

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Cảm giác chờ đợi một điều gì đó nó cứ kì kì và lạ lùng lắm. Mình không phải là một người kiên nhẫn. Mình không thể chờ đợi ai lâu được. Mình khá là đúng giờ nữa. Mỗi lần nhìn đồng hồ để đợi đến thời gian làm gì đó nó lâu ơi là lâu. Một phút mà tưởng chừng đâu mười phút. Đó là khi.. kiểm tra qua mạng. Haha. Có ai có tính kĩ càng và vào rất sớm như mình không? Ta nói, nó thấp thỏm lo sợ, nó trông chờ háo hức, nó bức rức chân tay, nó toát cả mồ hôi trán. Bạn mình nói như là chờ đón giao thừa vậy. Còn mình thì thấy hệt như lúc đợi pháo hoa nở trên trời. 3, 2, 1 Chúc mừng năm mới. Chính nó, giây phút pháo hoa bắn lên trời tất cả đều trở nên lu mờ. Tỏa sáng và đẹp đẽ, cả thế giới đều phải ngước nhìn. Năm đầu tiên được đi ngắm pháo hoa là năm mình vừa tròn 16 tuổi. Lần đó được một chị "người yêu" đèo vào thành phố mới xem ca nhạc đúng hôm giao thừa thì phải. Pháo hoa năm đó đẹp mê hồn. Đẹp như cái cách mà người ta nói về một hiện tượng đột phá nào đó. Kì diệu và lạ lùng, bất ngờ đến thổn thức. Nhưng cũng rất chóng qua đi. Khiến con người ta nuối tiếc, không ngừng mong chờ, không ngừng nghĩ về, nhưng rồi cũng không nghĩ nữa. Năm tháng kéo người ta đi. Quay về với cuộc sống thực tại, người ta không còn nhớ đến nó nữa. Nhưng cứ mỗi một năm, một năm, pháo hoa lại tiếp tục tỏa sáng lấp lánh, dù chẳng ai nhớ đến, dù chẳng ai mong chờ, pháo hoa vẫn làm tốt công việc của nó. Đem lại niềm vui cho những người yêu thương nó. Pháo hoa tít tắp tận trời cao, đâu có bao giờ cuối xuống để ý xem, trần thế đang nghĩ gì về nó. Vậy nên pháo hoa cứ luôn tỏa sáng phần của nó.

    Giống pháo hoa, chúng ta đừng quá để tâm đến lời người khác nói. Lắng nghe con tim mình mách bảo, lắng nghe những người thân xung quanh, bạn bè.. Chỉ có họ mới nói ra những điều ngọt ngào nhất, ý nghĩa nhất để giúp đỡ cho chúng ta. Mặc lời thiên hạ, họ chỉ luôn muốn kéo chúng ta xuống và làm chúng ta đau khổ mà thôi. Khác pháo hoa vụt sáng rồi chợt tắt, chúng ta sẽ mãi luôn tỏa sáng theo cách riêng của mình. Là phiên bản độc nhất, hoàn hảo nhất của thế gian đẹp đẽ này. Mỗi một ngày, bạn sống thôi, đã là điều tuyệt vời nhất của nhiều người, đầu tiên là chính bản thân bạn!
     
    Jodie Doyle, GillTranhuynh thích bài này.
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tư 2020
  6. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1004​

    "Hạnh Phúc 1004"
    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    P] Chuyến đi xa đầu tiên của bạn là đi đâu? Với những ai?

    L] Ba từ nói về người bạn thân của bạn là?

    M] Trường cấp ba với bạn là?

    N] Nơi mà bạn muốn đến nhất là?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Nếu chưa biết viết gì và đang suy nghĩ để trả lời câu hỏi, bắt đầu bằng ngày tháng năm nhé! Sẽ dễ dàng hơn đấy!

    Kiên trì viết nhật kí? Đúng là việc này cần rất nhiều kiên trì. Hơn cả việc viết một bài văn dài hay giải một bài toán khó nữa. Vậy nên nếu chúng ta làm được, chúng ta đã vượt qua chính mình rồi, chúng ta thật tuyệt vời!

    Trường cấp ba là nơi cất giữ, mối tình đầu ngọt ngào nhất, cậu bạn cùng bàn mà mình luôn thích, que kem chuối cùng nhau ăn, ổ bánh mì, tô mì gói, nhà đa năng và những câu chuyện rùng rợn.. Và dãy hành lang từ đầu lớp đến cuối lớp, ba năm cấp ba lúc nào cũng đi qua, chưa bao giờ để ý, nhưng sắp phải xa rồi!..

    Biển, núi, nước ngoài, hay là tim toai? :))

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Cho dù cả thế giới có quay lưng lại với bạn, yên tâm đi, vì đó là khi bạn tiến lên phía trước còn họ đang đi thụt lùi lại. Hà cớ gì phải quan tâm. Bạn cứ việc bước đi thật xa, kiến tạo thế giới của riêng mình bằng niềm tin vững chắc!

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Biết gì không, ngày còn nhỏ đã từng mơ được làm bác sĩ cứu người. Làm bác sĩ thì oai thật! Lớn lên là khi ước mơ thuở nhỏ khép lại từ lúc nào không hay, nhưng mình vẫn rất ngưỡng mộ các bác sĩ. Đặc biệt là khi dịch bệnh như lúc này, thấy biết ơn rất nhiều. Biết ơn những anh hùng thầm lặng đã gìn giữ bình yên cho chúng ta! Thật sự chân thành cảm ơn. Bắt đầu biết rõ bản thân có năng lực và muốn làm gì nhất là khi vào lớp 9. Mình muốn học, rất muốn học để trở thành gì đó.. Khoảng thời gian hăng say nhất để tiến gần đến ước mơ, mình học như không bao giờ có cơ hội nào nữa, mình lao đầu vào, mình quyết tâm. Nhưng rồi mình lại lo lắng và sợ hãi, liệu mình chọn có đúng không. Thật ra là, trong chuyện này chúng ta có quyền mắc sai lầm. Thử thách của tuổi trẻ là đưa ra thật nhiều lựa chọn buộc chúng ta phải chọn một. Đặc biệt là khi ước mơ của chúng ta cần rất nhiều nỗ lực. Nhưng bản thân à, có việc gì mà không cần nỗ lực đâu. Nên nhớ rằng bản thân đã cố gắng ra sao, đã chờ đợi ngày hôm nay lâu như thế nào. Bây giờ chỉ còn một tí nữa thôi, một tí nữa để bước vào chặng đường hiện thực hóa ước mơ. Bạn biết rõ mình thích gì mà. Đừng quá lo lắng về sau này, chuyện của bây giờ là bạn chỉ cần cố hết sức và làm điều mình thích thôi. Họ không thể làm được nên họ cũng nghĩ là bạn không. Nhưng bạn tự có nỗ lực của chính mình mà! Và chắc chắn bạn sẽ làm được, và sẽ làm rất tốt nữa, nếu bạn thật sự cố gắng. Cuộc sống là của bạn, người khác không thể nào thay bạn lựa chọn bất kì điều gì cả. Bởi vậy nghe con tim, tự đánh giá mình, suốt sáng cân nhắc, làm điều mình thích, theo cách mình yêu!
     
    Jodie DoyleGill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng tư 2020
  7. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1005​

    "Hạnh Phúc 1005"
    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    *) Loài động vật và bạn thích nhất là?

    +) Trường đại học mà bạn muốn vào học nhất là? Vì sao thế?

    W) Một bộ phim mà bạn đã xem hơn ba lần là?

    P) Xem phim ở rạp, xem phim tại nhà, xem ở đâu vui hơn?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Chó, mèo, gà, vịt, heo.. Riêng mình chắc là hươu cao cổ. Tâm sự về chuyện này sau nhé :))

    Hậu duệ mặt trời, rất rất là thích, rất rất là thích luôn, siêu hay, diễn viên siêu đẹp. À mà mọi người chọn phim xem theo tiêu chí nào nhỉ? Toai chọn dựa vào diễn viên nha!

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Hươu cao cổ tại sao lại có cổ cao? Là thay đổi để có thể tồn tại được. Chúng ta nên vậy, đừng ngại thay đổi, đừng ngại bức phá. Chúng ta dũng cảm hơn chúng ta tưởng đấy!

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Cảm xúc khi nhận được một món quà bất ngờ là xúc động. Giờ đây giá trị của món quà không còn quan trọng nữa rồi. Sự quan tâm khiến ta cảm động. Khiến ta không ngừng thổn thức, khiến ta rơi nước mắt. Thật hạnh phúc khi biết mình quan trọng trong lòng người khác. Từ sâu trong tâm thức của mỗi con người, chúng ta đều mong muốn trở nên quan trọng với ai đó. Vì vậy chúng ta mới không ngừng cố gắng, không ngừng nỗ lực. Điều đó đáng quý biết nhường nào, nó khiến bất kì một ai phải ngước nhìn, phải trầm trồ sự cố gắng đó. Vì muốn nâng giá trị của bản thân lên, ta không ngừng học hỏi, và tiến bộ. Khao khát trở nên quan trọng sẽ thúc đẩy con người nhấc chân lên và bước đi. Tuy vậy trong lòng nên có cho mình một đích đến. Là nơi những người thương yêu đang ở đó chờ ta. Ta luôn quan trọng trong lòng họ mà. Đừng vì khao khát thể hiện bản thân tài giỏi cho người ngoài xem mà gạt phăng đi những lời quan tâm của những người thân xung quanh. Bạn tìm kiếm sự quan trọng nơi người khác trong vô vọng? Không cần phải làm vậy! Bạn chỉ cần thở thôi, chúng ta chỉ cần sống thôi, đã trở thành điều quan trọng nhất của rất nhiều người rồi. Và mẹ của bạn chính là người đặc biệt xem bạn quan trọng nhất trên đời này. Bao lâu rồi, bạn chưa ôm mẹ?
     
    Jodie DoyleGill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng tư 2020
  8. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1006​

    "Hạnh Phúc 1006"
    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    P] Món quà sinh nhật đầu tiên bạn nhận được là? Người tặng cho bạn là ai?

    Q] Một ước mơ thuở bé của bạn là?

    R] Kể tên một loại trái cây mà bạn thích ăn nhất.

    S] Những lúc có thời gian rảnh bạn thường làm gì?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Chắc là các bạn phải suy nghĩ dữ lắm đúng không. Đặc biệt nếu như mình, một đứa siêu đãng trí. Sao các bạn không hỏi mẹ, mẹ sẽ là người biết câu trả lời này đấy. Chắc chắn bạn sẽ rất bất ngờ. Trong tiệc thôi nôi, mình nhận được món quà sinh nhật đầu tiên, là một cây bút bi. Cây bút đầu tiên mà mình cầm trong đời cũng chính là cây bút này!

    Thuở bé ai chẳng mộng mơ, lớn rồi còn mộng mơ nữa là. Bác sĩ là ước mơ từ tấm bé của mình. Làm bác sĩ sẽ cứu được rất nhiều người!

    Xoài, cốc, ổi, táo.. tại sao phải là một chứ! =))

    Có thời gian rảnh chỉ muốn đọc thêm một quyển sách, nghe thêm một bản nhạc, xem thêm một bộ phim thôi. Mỗi ngày đều phải học thật nhiều, nếu có thêm một chút thời gian thì hay nhỉ. Nếu một ngày có 48 giờ?

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Lúc nào mình cũng phải phấn đấu, để sau này thích gì thì có thể mua ngay. Cuộc đời này cố gắng thật nhiều chỉ mong bản thân sống thật tốt, và chăm lo được cho mẹ.

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Hồi xưa lúc thôi nôi, trên một mâm đầy cám dỗ gồm lược, son, phấn, vở, kẹp tóc.. mình đã chọn một cây viết bi bình thường, màu xanh dương. Cây viết đầu tiên của cuộc đời mình. Phải chăng duyên số sắp đặt tất cả mọi thứ, bây giờ nhìn ngắm lại quả thật là kì diệu. Bây giờ thì cầm bút và viết là một điều rất quan trọng đối với cuộc đời mình. Được viết ra suy nghĩ mình thấy lòng thật nhẹ nhõm. Tuy vậy mình suy nghĩ khá nhanh, mà suy nghĩ nhanh thường viết chữ xấu. Mình đã từng viết chữ rất xấu, bây giờ nhờ có luyện tí nên đã đỡ hơn mấy phần. Nhưng mình vẫn yêu cái nét chữ phóng khoáng khi xưa, cái nét chữ non nớt có phần xâu xấu của mình. Giờ đây, đã lớn hơn, mình cũng đã biết cách kiểm soát nét chữ lại. Muốn viết lại những dòng ngô nghê như khi xưa cũng không được nữa rồi. Nét chữ bây giờ khép nép hơn, lo lắng hơn, có phần run rẩy hơn. Mong cho bản thân vượt qua được những lo sợ trong lòng, lấy ấu thơ làm nền tảng lạc quan vững bước. Cứ là trẻ con mãi cũng thích thật nhỉ?
     
    Jodie DoyleGill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 22 Tháng tư 2020
  9. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1007​

    "Hạnh Phúc 1007"
    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    13] Một người mà bạn luôn muốn ủng hộ từ phía sau là?

    10] Danh sách những điều truyền cảm hứng cho bạn?

    13] Những câu hỏi mà bạn muốn hỏi là?

    4] Điều mà bạn không thích là?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Đó là người mà bạn yêu thương vô điều kiện. Cho dù họ có làm gì bạn cũng ủng hộ. Mình có một người như vậy.

    Những điều truyền cảm hứng có thể là một người, một vật, một sự kiện nào đó..

    Chuyên mục mười vạn câu hỏi vì sao. Tại sao lá cây lại gọi là lá cây mà không phải là hươu cao cổ. =))

    Không thích là những lúc trời nắng thầy bảo xuống sân tập thể dục. = (( (Không thì vô nhà đa năng, chỗ nhà hơi á, được tắm hơi miễn phí luôn. Mà tự dưng giờ thấy nhớ quá!

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Bạn có một ý tưởng mới? Bắt đầu nào! Sau này thế nào bạn cũng sẽ tự hào về nó!

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Cho bé hươu cao cổ lên sóng nào! Hồi bé tí tí đi mẫu giáo á, mình được gọi là hươu cao cổ đấy chứ. Cả lớp có mình cao nhất to con nhất nên được làm lớp trưởng. Chuyện này thật là vui vẻ, mình rất thích thú với biệt danh này. Nhưng câu chuyện nào cũng phải có hồi kết. Cái kết đến vào năm lớp một. Khi hươu cao cổ bé bỏng gặp người khổng lồ! Haha. Kể từ đó hươu rất buồn bã khi bị tước đi chức lớp trưởng. Thật sự buồn phiền, một nỗi buồn rất trẻ thơ. Khao khát đứng đầu mạnh mẽ đến nỗi mình luôn cố gắng hơn bạn người khổng lồ ấy. Thời gian trôi đi bé hươu ngày nào giờ cũng được gọi là h.. Nhưng không còn là h ư ơ u nữa mà là h e o. 18 tuổi và cao một mét năm mươi hai (đo lâu rồi). Ái chà chà, bé hươu ngày nào đã không cao nữa mà béo ra kha khá. Lâu rồi nhớ lại thấy thật là hoài niệm. Nên chăng, gọi bạn của chúng ta bằng một biệt danh đáng yêu! Điều đó làm tăng lên rất nhiều hạnh phúc của chúng ta đấy! Làm cho các mối quan hệ trở nên kì diệu hơn!

    Bạn Heo 18 tuổi xin chào bạn Hươu 3 chủi rưỡi. À câu chuyện đi mẫu giáo cũng vui lắm nhé! Hồi sau sẽ rõ: >>>>
     
    Jodie DoyleGill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 22 Tháng tư 2020
  10. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1008​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    O] Danh sách những việc mà bạn thích làm.

    P] Khi muốn chia sẻ bí mật của mình bạn tìm ai?

    L] Người thầy mà bạn không bao giờ quên là?

    K] Một tính từ dùng để miêu tả bạn?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Ăn, ngủ, đàn, hát, vẽ..

    Bí mật thì không nên chia sẻ với ai, nếu chưa chuẩn bị tinh thần thật tốt. Cho dù đó có là người biết giữ bí mật như thế nào nữa. Với mình, bí mật mà có thể chia sẻ được thì đó không còn là bí mật nữa rồi. Chỉ là người nói với bạn muốn bạn an ủi, hoặc động viên, hoặc bênh vực họ mà thôi. Thế nhưng khi có bí mật mình vẫn thường viết vào nhật kí. Như việc thầm thích một ai đó!

    Một người rất đặc biệt, là giáo viên chủ nhiệm năm lớp 6 của mình!

    Hoạt bát

    Vui vẻ

    Năng động

    Xinh đẹp

    Tài năng

    Haha không cần một từ đâu bạn biết mà nhỉ?

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Luôn sống với lòng biết ơn vô tận. Biết ơn nguồn điện đang có, thứ dùng để chạy rất nhiều thiết bị giúp đỡ cho cuộc sống của chúng ta. Biết ơn hạt gạo chúng ta ăn. Nếu phải đi trồng lúa, sau đó xay giã, giần, sàn, để lấy gạo, thổi lửa, nấu cơm, chắc chúng ta sẽ ăn ngon hơn rất nhiều! Sự tiện ích bây giờ chúng ta có, sự thoải mái chúng ta hưởng, chúng ta phải luôn biết ơn. Luôn sống với lòng biết ơn vô tận.

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Chuyện là nửa đêm đau bụng thì sao. Tỉnh luôn cả ngủ chứ sao. Lên mạng tra ngay cách giảm đau bụng, thì nó ra đi bộ nhẹ nhàng. Và nửa đêm, đi bộ để hết đau bụng, không, không thể. Đúng vậy nên đã cố chịu đựng. Trải qua cơn đau và thiếp đi lúc nào không hay. Có những lần như vậy mới biết quý trọng sức khỏe của bản thân. Cho dù có bận rộn cỡ nào, chúng ta cũng nên cho cơ thể được nghỉ ngơi, thư giãn. Như vậy học tập và làm việc mới hiệu quả hơn được. Ôm đồm quá nhiều việc làm cơ thể rất mệt mỏi và trì trệ. Những lúc như vậy nên ngừng lại hít thở thật sâu đã. Cơ thể đang lên tiếng đấy. Còn trẻ nên càng cần phải chú ý nhiều hơn nữa đến sức khỏe, để sau này không phải hối hận. Uống đủ nước, ít nhất là uống đủ nước nhé! Yêu thương bản thân một tí. Mình không biết thương mình thì ai thương đây? Câu chuyện cái miệng hại cái thân là đúng thiệt nhé! Chú ý những gì bạn ăn, ghi chép lại càng tốt, và điều chỉnh cho phù hợp với cơ thể nhé! Chúng ta sẽ cùng nhau sống thật hạnh phúc và khỏe mạnh.

    Nên chăng, hôm nay ngủ sớm một tí!
     
    Jodie DoyleGill thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng tư 2020
  11. Khánh Châu

    Bài viết:
    0
    Hạnh Phúc 1009​

    "Hạnh Phúc 1009"
    ? Hôm nay chúng ta viết gì?

    N) Phòng của bạn được trang trí như thế nào? Bạn thích căn phòng hiện tại chứ?

    K] Mục tiêu hiện tại của bạn là?

    L) Bốn năm sau bạn sẽ là?

    R) Bạn sẵn sàng cho cuộc sống hôn nhân vào năm bao nhiêu tuổi?

    + Gợi ý của mình cho các bạn.

    Là ai, là gì không quan trọng. Sống như trẻ thơ, cười to, khóc lớn.. Cảm xúc dồn nén mãi trong lòng cũng được xem là tâm bệnh.

    Tốt nghiệp xong mình sẽ trở thành một người thành đạt, kiếm được tiền nuôi sống bản thân. Làm công việc mình yêu thích. Bốn năm sau mình sẽ là phiên bản mà mình yêu thích nhất!

    Chỉ cần có cảm xúc, sẽ yêu, và kết hôn, không sợ hãi, không quan trọng tuổi tác, địa vị xã hội, tiền tài, định kiến của người khác. Sẽ yêu và sẽ kết hôn! Luôn tin là như vậy.

    *Thông điệp nhắn gửi.

    Sống, luôn có cho mình niềm tin, ước mơ, chúng ta sẽ không bao giờ lạc lối!

    [..] Câu chuyện nhỏ xíu của mình.

    Có bao giờ bạn thấy mình đang trôi không? Là khi bạn ngừng lại quan sát thật cẩn thận thế giới xung quanh. Bạn đang trôi và đang rơi tự do nếu bạn cảm thấy mình không thuộc về nơi này. Chúng ta không hiểu vì sao mình sống nữa. Sống là chỉ đang kéo dài những ngày chưa chết. Mình cũng đã từng trôi. Khi bản thân cảm thấy chẳng phù hợp với bất cứ thứ gì trên cuộc sống này. Mình trôi và mình buông thả bản thân. Thế mà có người đã kéo mình lại, thật may mắn mình tìm lại được mục đích sống trên đời này. Bạn cảm thấy cô đơn, lạc lõng, bạn không giống ai cả, bạn đang trôi? Mình ở đây để nói với các bạn là cho dù bạn có khác biệt cỡ nào, không theo bất kì tiêu chuẩn nào ra sao, các bạn vẫn xứng đáng và thật sự xứng đáng sống trên đời này. Giá trị mà bản thân bạn đem lại cho thế giới vô cùng to lớn. Mọi cố gắng nỗ lực của bạn, sự hy sinh của bạn, vết thương của bạn, mình xin vỗ về tất cả. Động viên một chút, khích lệ một chút, nói với bạn là bạn sẽ làm được mà. Có như vậy bạn mới ngừng trôi. Và nhận ra sự tồn tại của mình là vô cùng quý giá. Trân trọng từng tháng năm chúng ta vỗ về, an ủi lẫn nhau!
     
    Jodie DoyleGill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 25 Tháng tư 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...