- Ùm! Nàng vừa nói vừa chăm chăm nhìn vào bên trong với ánh mắt đầy giận dữ.
Quân Lâm thì khác mọi thứ đối với hắn chỉ cần hắn nghĩ về nó thì hắn sẽ ngay lập tức biết về bản chất thật sự của mọi sự vật. Chỉ có cảm xúc của các sinh vật gọi là con người này thì đối với hắn là hơi rắc rối phức tạp chút. Hắn quả thật vô cùng ngạc nhiên, lúc hắn tạo ra sự sống không hề có những trạng thái phức tạp như thế này.
- Có lẽ là sự phát triển. Ta chỉ tạo ra mà không dạy dỗ được là lỗi của bản thân. Hey! - Thật khó mà trách bản thân hắn được vì mỗi lần hắn tỉnh dậy đều làm những công việc như được lập trình sẵn sau khi làm xong hắn gần như là chết đi vậy năng lượng cững như sức mạnh gần như cạn kiết. Rồi sau đó năng lượng vũ trụ dần dần được bù đắp hắn cũng coi như là trọng sinh lại.
Thấy hắn miên man Nguyệt Lam hỏi;
- Công tử, có chuyện gì vậy?
- Không có gì, haha thú vị, thú vị thật, thật sự là có thể như này. Vào thôi.
- Khoan đã- Thanh Thủy vội cản lại- Không được vào trực tiếp vậy
- Ồ sao thế?
- Lúc tỷ tỷ bỏ đi Tần gia đã tới nhà đòi người hai lần khó khăn lắm muội mới trốn được. Chắc chắn bọn chúng đã mai phục ở cổng thành nếu chúng ta cứ như vậy đi vào sẽ bị bắt ngay. Không phải ta không tin công tử nhưng mà thật sự Tần gia chúng ta đấu không lại. Thanh Thủy vừa kéo tay hắn vừa khuyên can sợ hai người này lao đầu vào chỗ chết.
- Hắc hắc! Sao về tới nhà rồi mà không vào. Nương tử à mau về nhà cùng tướng công nào. Hắc hắc người đâu không mau đưa thiếu phu nhân về
- Tần Cao ngươi đừng ép người quá đáng! Ta có chết cũng không cưới tên công tử ăn chơi trác táng nhà ngươi. Người Tần gia các ngươi toàn bộ là bọn khốn kiếp ức hiếp kẻ yếu xu nịnh kẻ mạnh. Phi ta khinh!
Nàng vừa nói vừa phun vào mặt hắn. Giờ này nàng cũng đánh bạc một phen có thể là niềm tin vô căn cứ nhưng dù thế nào nàng vẫn chọn tin tưởng nơi hắn.
- Hừ! Con khốn ngọt ngào không chịu ngươi đợi đấy đến lúc ta đày đọa ngươi dưới háng rồi để xem người còn mạnh miệng được không. Người đâu bắn con ả tiện nhân này lại cho ta đêm nay động phòng ngày mai cho anh em hưởng dùng. - Hắn vừa nói xong mấy tên gia nhân đằng sau liền ra tay.
- Ha ha quả là vưu vật Tần nhị ca quả là biết nhìn hàng.
- Con bé kia cũng được hay là chúng ta ra tay luôn Tần ca. Một tên cao to vừa liếm mép vừa hỏi Tần Cao
- Nhị tử à dù gì người ta cũng là tiểu thư Càn gia phải hỏi cưới đàng hoang ngươi đừng tham lam quá. Vài hôm ta qua hỏi cưới rồi về anh em cùng hưởng phước lo gì hahahaha.
- Tần ca đúng là sảng khoái. Anh em đâu xông lên!
Một nhóm gần hai mươi người lao đến thế nhưng tất cả dường như không ai để ý có một chàng thanh niên đứng bên cạnh hai cô gái hắn đứng đó như vô hình vậy.
- Hừ cùng lắm là chết. Ta đã về đây cũng coi như đánh cuộc một lần. Tuy không phải là thân nam nhi nhưng cũng không phải hạng nữ lưu yếu đuối. Vùa nói xong nàng rút kiếm lao đến bọn gia nhân kia.
- Quân Lâm ca! Quân Lâm ca! Mau cứu tỷ tỷ muội cầu xin huynh. Vừa nói nàng vừa khóc.
- Chả lẽ con người cứ gặp chuyện là khóc vậy sao. - Hắn hỏi ngược lại nhưng cũng vô cùng khó chịu không hiểu cái giống nhân loại này hắn tạo ra lúc nào mà có những cá thể ưa chảy nước mắt thế không biết nữa. - Được rồi không phải chỉ là cứu thôi sao, mà phải làm sao giết bọn kia à.
Hắn cũng chả biết phải làm sao cái định nghĩa cứu người là phải giết người của nhân loại thật sự làm hắn không thông được.
- Dừng tay! - Cả đám đang chuẩn bị lao vào đánh nhau nghe tiếng hét thì toàn bộ dừng lại. Tên Tần Cao cũng nheo mắt nhìn tên nam nhân như thư sinh đứng ở đó nãy giờ không làm gì giờ tự nhiên hét lên. Chả lẽ tính làm anh hùng cứu mĩ nhân.
- Giết hắn đi. - Hắn ngoắc một tên cao to khác hướng đến Quân Lâm vừa đi vừa bẻ tay róp róp mặt mày dữ tợn.
Vừa quét trí não một số tên ở đây Quân Lâm cũng hiểu thêm đôi chút về thế giới nhân loại hắn cũng hiểu được cái gì gọi là trắng đen thiện ác mà nhân loại đã định ra. Vì thế hắn mới hét lên như vậy hắn cũng muốn có một cuộc sống nhộn nhịp chút. Dù sao cha hắn cũng đã bảo hắn vui chơi mà.
Trong lúc hắn đang tâm sự với bản thân thì tên đại hán đã đứng trước mặt hắn nhoẻn miệng cười:
-
Nhóc con muốn chết thế nào đây?
- Tả hỏi ngươi mới đúng muốn chết thế nào đây. - Đối với những tên muốn giết vị thần đã tạo ra chúng thì hắn cũng chả cần nhân từ nữa.
- Haha tên này vui tính ghê chúng mày. Cả bọn cùng cười rội lên. Tên đại hắn vung nắm đấm vào mặt Quân Lâm
Không chỉ bọn gia nhân mà cả Nguyệt Lam cùng Thanh Thủy cùng nhìn về phía hắn. Nàng nhớ lại cái tốc độ lúc mới gặp nhau nên nàng tin chắc hắn có thể né được nàng cũng hi vọng hắn thể hiện ra sức mạnh của bản thân để sự hi vọng cảu nàng không bị sụp đổ vì hắn chính là cứu cánh cuối cùng của nàng.
Tên đại hán thì tin chắc sau cú đấm của hắn thì Quân Lâm sẽ răng bay đầy đất có thể là nát cả đầu nhưng mà đđơikhoong như mơ hắn đấm hụt. Đúng vậy tên thư sinh mà hắn khinh thường đứng trước mặt hắn và hắn đấm vào không khí.
Hừ! Ta không tin. Hắn hét lên rồi ra quyền vụt vụt tiếng quyền xé gió liên tục vang lên nhưng mà lạ thay tất cả như đám vào hư không không hề chạm vào Quân Lâm một cái nào.
Tỷ muội Nguyệt Lam thì há hốc mồm. Mọi thứ trước mắt hai nàng như là ma thuật vậy. Đúng rồi chắc chắn hắn là ma pháp sư chỉ có thể là ma pháp sư mới có thế làm được như thế. Nhưng lạ thay hắn không niệm chú cũng không hề có sự xuất hiện của tinh linh ma pháp thế hắn thi triển ma pháp bằng cách nào.
Không chỉ hai nàng mà cả đám người Tần Cao mắt như sắp lồi ra cả rồi chuyện trước mắt quá phi lí. Một tên cao to đang đấm uỳnh uỳnh vào không khí xung quanh một tên ốm yếu còn liên mồm hô giết giết. Chuyện ma quỷ gì đang xảy ra vậy trời.
- Tất cả lên hết cho ta. - Tần Cao lớn giọng quát. - Ta không tin chuyện ma quỷ Đại tử, Nhị tử đập hắn ra thịt vụn cho bản thiếu gia.
- Hắc hắc. Anh em đâu xông lên.
Thế là cả đám lao về phía Quân Lâm tuy nhiên khoảng cách từ chỗ bọn chúng tới chỗ Quân Lâm chỉ khoảng năm mét mà như là có hàng vạn cơ quan bẫy rập vậy. Gần hai mươi người kẻ thì vấp té ngất xỉu, kẻ thì đang đi lại đau bụng quằn quại kẻ thì bỗng dưng dậm phải đinh thủng cả chân. Tất cả gần hai mươi người như bị trúng tà vậy.
- Hắn là ma.. ma quỷ chạy đi anh em chạy mau. Thế là cả đám mới vừa hô đánh hô giết lại kẻ lết người bò chạy đi hết. Riêng Tần Cao hắn là sắp tè ra quần rồi cái quái quỷ gì không biết. Chả lẽ thật sự gặp ma. Nếu hắn mà sống sót qua chuyện này hắn thề sẽ băm chết thằng thầy bói lúc sáng bói hắn ra đường gặp nhiều may mắn.
- Ngươi ngươi là ai? Hắn run cầm cập vừa hỏi Quân Lâm nhưng mà đáp lại câu hỏi của hắn thì Quân Lâm lại không trả lời mà bước đi từ từ về phái hắn.
- Ngươi ngươi mau lùi lại không là cha ta đến đây cha ta sẽ giết ngươi nói cho ngươi biết đệ ta, cha ta, ông ta đều là ma pháp sư nếu ngươi dám làm gì ta thì ngươi sẽ chết rất khó coi đấy. Hắn vừa lết vừa lôi dòng họ ra hù dọa người khác.
Nhưng mà hắn hù dọa sai người cơ bản là Quân Lâm không để ý đến hắn. Điều mà nãy giờ chàng để ý là cái dây đeo trên cổ tên Tần Cao bên trong nó có một xíu năng lượng được tạo theo một phương pháp nào đó khiến hắn cảm thấy rất thú vị. Đối với hắn mấy cái đồ chơi này chả có chút tác dụng gì nhưng mà nghĩ lại thì nhân loại phát triển tới mức này thì quả là điều kì diệu.
Hắn đi tới rồi lấy sợi dây như một cơn gió. Tần Cao chưa kịp nhìn thì đã cảm thấy mất bùa hộ mạng mà cha hắn cho hắn. Cha hắn đã dănh khi nào gặp nguy hiểm thì bóp vỡ mặt dây chuyền cha hắn sẽ đến cứu nhưng mà nãy giờ hắn sợ quá nên quên mất giờ tên kia cướp mất thì làm sao đây. Đang lo lắng thì bỗng nhiên hắn nghe tiếng 'bụp'. Nhìn lại thì hắn thấy tên kia bóp vỡ mặt dây chuyền rồi.
- Haha chết ngươi rồi cha ta sẽ giết ngươi hahaha. Hắn nằm cười như thằng điên.
Khẽ nhìn về phái thành trì thì Quân Lâm đã biết cái dây có năng lượng này thì ra là để truyền tin.
- Mau chạy đi - Nguyệt Lam vội kéo hắn - Ngươi mau đi đi cha hắn sắp tới đây rồi cha hắn rất mạnh tuy ta không biết huynh mạnh thế nào nhưng mà một ma pháp sư lâu năm không dễ đối phó đâu. Ơn cứu mạng vừa rồi nếu có kiếp sau ta sẽ báo đáp huynh còn bây giờ huynh đi đi.
- Còn cô? Hắn nghi hoặc hỏi. - Cô không đi sao.
- Ta sẽ ở đây cầm chân hắn.
- Chậm rồi haha cha con ở đây! - Tần Cao như vớ được phao cứu mạng hắn vội vàng hét lên.
Phía trên bầu trời một bóng đen đang bay tới rất nhanh
- Kẻ nào dám đánh con ta? Âm thanh ầm ầm vang lên như lốc xoáy làm chấn động cả một vùng trời
- Cái gì thế? Lần đầu tiên hắn thấy nhân loại biết bay cơ đấy. Cái chủng tộc này cũng thông minh ghê đấy nhỉ.
- Mau chạy đi, hắn là gia chủ Tần gia Tần Kha, nghe nói hắn đã bước vào ngưỡng cửa Đại ma pháp sư rồi. Hơn nữa hắn là kẻ vô cùng tàn bạo kẻ thù của hắn chưa bao giờ được chết toàn thây cả. -Thanh Thủy vừa nói vừa rung cầm cập nấp sau Nguyệt Lam.
- Cha là bọn hắn chính là bọn hắn. -Tần Cao chỉ thẳng vào mặt Quân Lâm làm hắn vô cùng khó chịu
- Hử! Là tên công tử bột kia sao. -Hắn nhìn qua Quân Lâm với con nửa con mắt. Hắn vừa dò xét qua Quân Lâm không hề thấy có chút dao động ma pháp nào. Rõ ràng chỉ là một tên công tử bột còn hai tỷ muội nhà Càn gia thì làm sao có thể đả thương mấy chục người kia được. - Chuyện là thế nào nói mau- Hắn liếc qua Tần Cao
- Dạ thưa phụ thần là lầ hắn mà mầ cũng không phải là hắn.. mà mà cũng là hắn. Tên Tần Cao giải thích rồi chỉ chỏ loạn hết cả lên làm cae phụ thân hắn cũng chẳng hiểu hắn đang nói cái gì nữa.
- Im ngay! Tên khốn kiếp nhà ngươi suốt ngày ăn chơi quậy phá ngươi mà có tiền đồ như tứ đệ ngươi thì ta cũng đã không khổ cực như vậy rồi hừ! Cút xéo về nhà ngay chuyện này để ta lo.
- Cậu trai trẻ tuy là ta không biết làm cách nào mà cậu có thể dọa cả đám gia nhân nhà ta thấy cậu như thấy mà nhưng mà ta! Không tin ta tốt nhất là tự trói tay trói chân đến Tần gia chịu phạt nếu không hừ! - Vừa nói xong khí thế hắn dần lên cao ma pháp tinh linh hiện ra sau lưng hắn là một hư ảnh mờ mờ tuy nhiên với Quân Lâm thì hắn chỉ cần liếc mắt là nhìn ra đằng sau cái bóng mờ đấy là cái gì.
Thì ra là vậy từ đầu hắn đã cảm thấy thế giới này có chút quen quen thế nhưng hắn cũng không dám chắc bây giờ thấy cái gọi là tinh linh ma pháp hắn cũng đã nhớ ra một vài thứ.
- Nguyệt Lam xong chuyện này tốt nhất ngươi nên giải thích cho ta về cái gọi là ma pháp sư này một chút nha. Hắn nhìn nàng rồi nói như là Tần gia trước mắt chẳng là gì với hắn làm nàng cảm thấy quyết định tin tưởng hắn là quyết định đúng đắn nhất đời nàng.
- Ừm! Khẽ gật đầu với hắn nàng đã cảm thấy tự tin hơn rất nhiều
- Dám không để ý đến ta, đám tiện nhân này chết hết cho ta Ám ma pháp DU QUỶ TRIỀU TÂM-
Gào! GÀo hàng trăm bóng ma dữ tợn lao ra từ sau lưng hắn nhe nanh máu vuốt xong rồi lao đến Quân Lâm nhưng lại giống y như lúc trước khi mà dường như Quân Lâm hắn sắp trúng chiêu thì bỗng nhiên:
Đùng! Đoàng Đùng. Sấm sét từ đâu trên trời rơi xuống đánh cho đám ma quỷ của Tần Kha tan thành mây khói. Bản thân Tần Kha sớm đã như con cầy thui cháy đen nằm co ro bên dưới cái hố vừa mới được tạo ra bởi sấm sét. Thật sự giờ trong lòng hắn sớm đã khóc hết nước mắt không biết ngày nay là ngày gì mà lại xui xẻo đến vậy. Ám ma pháp của hắn kị nhất là quang ma pháp thứ nhì là lôi điện ấy thế mà vừa y như rằng ghét của nào trời trao của đó.
Còn mấy tên gia đinh lúc trước sớm đã chạy mất dạng từ lúc nào. Bên trên thành trì Thành chủ cũng đã đích thân ra xem thử rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. Đang yên đang lành sao tự nhiên có sấm chớp mà còn là sấm đánh cho vị gia chủ Tần gia thành con lợn nướng quả kì lạ. Người làm lớn thì giữ lễ tiếc chứ binh linh thì cười sắp rụng cả răng ra hết rồi quả là chuyện hoang đường.
Tần gia suốt ngày đi bắt nạt người khác cả phủ thành chủ cũng phải kiên kị ba phần bây giờ thì gặp quả báo mà lại là trời làm thật sự là hả hê nhân tâm.
- Ơ hay đây không phải Tần Kha Tần gia gia chủ sao? Tại sao lại nằm co ro thế này người đâu mau khiêng Tần gia chủ về nhà chắc tại đêm qua quá chén nên nằm ra đây thôi mà. Mọi người tản đi không có chuyện gì đâu. - Thành chủ Kim Thanh sớm đã ngứa mắt Tần gia nhưng vì áp lực phía ma pháp viện hắn không làm gì được. Giờ thì hay rồi có cớ trút giận sao lại không thừa nước đụt thả câu cho được. Vừa nghĩ mà hắn suýt nữa là không giữ được mà phun một tràng vào mặt Tần Kha vẫn còn run lẩy bẩy kia.
Tỷ muội Càn gia giờ này thì như bị hóa đá luôn rồi. Mọi người nghĩ là chuyện ngẫu nhiên mà trách Tần gia xui xẻo ra đường không coi ngày. Nhưng hai tỷ muội thì khác năm lần bảy lượt họ đã thấy những kẻ muốn làm hại Quân Lâm thì y như rằng gặp xui chả lẽ tên này là con riêng của Thượng đế.
Một lúc sau Thanh Thủy mới cả gan tiến tới hỏi Quân Lâm
- Ngươi rốt cuộc là ai vậy?
- Haha chẳng phải hai người đã đoán ra rồi sao. = Vừa cười hắn vừa đi tới cổng thành để tỷ muội Càn gia càng thêm nghi hoặc trong lòng ' chả nhẽ hắn thật sự là con riêng của thượng đế'. Khẽ lắc đầu hai nàng vội vàng đi theo hắn giờ này cả hai đều tin chắc hắn thật là người có thể giúp đỡ Càn gia bọn họ.
Cùng lúc đó tin tức Tần gia kéo quân đi đánh người không được còn bị đủ loại xui xẻo quấn thân làm cho dân chúng Linh Vân thành cười một bữa hả hê nhiều người còn đang mong Tần gia xui xẻo thêm nữa. Bình thường bắt nạt dân đen không ai dám phản kháng giờ thì bị bắt nạt lại nhưng mà lại là ông trời. Thật sự là làm người ta cười muốn chết đi luôn.
Giờ này tại sâu bên trong biệt viện Tần gia lão tổ tông Tần gia đang ngồi nghe bọn gia nhân kể lại câu chuyện cũng suýt nữa là phọt rắm ra ngoài. Quả thật là chuyện hoang đường, sau một hồi quan sát lão khẽ nói:
- Thật là bị sét đánh không hề có dấu hiệu của ma pháp. Chuyện tên kia cứ tạm thời bỏ qua đi, còn bên Càn gia ta sẽ tự ra mặt dù gì gia sản của Càn gia phải đoạt bằng được. Mang hắn đi chữa trị đi.
- Vâng thưa lão tổ. -Tần Kha vừa được khiên đi lão tổ Tần gia chìm vào đả tọa hắn phải chuẩn bị thật kĩ. Hắn là người kĩ lưỡng hắn không thích có biến số trong kế hoạch của hắn. Khẽ thì thào ' không chỉ Càn gia Linh Vân thành này sớm muộn gì cũng của Tần gia'.