THU ĐỢI TRONG NHAU ( Mời bạn đọc thử ) Những chiếc lá vàng bỗng rời cành sớm Bởi sương thu vô tư đậu trĩu vào Nếu chậm rụng lá chỉ là lá thế Đâu lấp lánh ánh ngời những giọt sao. Thu đến rồi cho vòi vọi trời cao Cây vươn cành để lá dần trút xuống Vạt cỏ trải nắng mật ong vàng rộm Gió biết nhẹ làn mà thổi bâng khuâng . Lối đi về chầm chậm nhé bàn chân Những phiến lá rơi vàng em từng bước Ta nghe mùa thu thầm như mời mọc Thảm lá dầy lạo xạo hát trong nhau . Chỉ có còn trầu thắm với xanh cau Đang non nõn muốn thu chầm chậm lại Ta đừng nhé em , ta đừng mê mải... Kẻo lỡ làng héo úa cả mùa thu . 8-2018 ĐT
DẤU CÁT Như biển chẳng còn gì thơ nữa Khi chốn bờ sương buồn không nhau Ầm ào từng đợt xô triền cát Sóng vỡ hai đầu xa , ta đau . Cùng thương biển thế cũng chẳng đôi Mặn trước , mặn sau , mãi mặn thôi Để cứ trườn lên ôm bờ ngọt Rồi trút về xa những bùi ngùi . Sao nỡ để lẻ nhau , người hỡi Cánh chim bằng gãy hễ một bay Cóng lạnh mấy mây nào đủ ấm Bằng ngón mềm tay xiết lấy tay. Sau những xòe tia bình minh ửng Ngóng mãi xa xăm biển ngút dần Bước chân ai vừa in thật mịn Ngỡ đã vui về, dấu cố nhân . 25-4-2018 . ĐOÀN THỊNH Một ngày bên biển
SOI MÌNH Bên giếng làng ngắm trăng in đáy nước Mắt lục nông sâu không bóng mình cùng . Giật mình nhớ lời Cha cho khi trước Dáng hình NGƯỜI khắp mặt đất lao lung . Đi đã nhiều và bao lần con gặp Có hình Cha rõ lắm ở mỗi người Muốn giang rộng đôi tay mà ôm chặt Thì thay bằng trân trọng mở cười tươi . Mặt đất vẫn nhiều đau khổ Cha ơi Quê mình đồng xanh cứ dần bé lại Em đen gầy mỗi lần đi lâu mãi Khó nhọc lưng cơm manh áo xứ người.... Con chẳng dám thêm lần ngắm trăng chơi Giờ giếng cổ đang trồi nhiều hoa súng Biển của ta suốt đêm ngày dậy sóng Ba lô cha xưa con lại khoác lên đường... Nếu phải hiến mình cho vững đảo biên cương Xin lần sáng chấm kề bên trăng giểng Rồi hoa súng chỉ còn tên còn tiếng Giếng làng mình mãi ngát những đài sen. 8-2018 ĐT