Ngôn Tình [Edit] Phượng Hoàn Triều: Yêu Nghiệt Vương Gia Xin Tránh Đường - Thiên Nhiễm Quân Tiếu

Discussion in 'Truyện Drop' started by Hany, Feb 21, 2020.

  1. Hany

    Messages:
    77
    Chương 20: Phản kích

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: LHGG1402

    Beta: Hany

    Tô Thần nhìn gương mặt gầy gò của nàng, cuối cùng chỉ phất tay áo bỏ đi, trước khi đi không quên lạnh lùng nói: "Lần này bổn vương bỏ qua ngươi. Nếu có lần sau nữa, đừng hi vọng bổn vương còn đối với ngươi thủ hạ lưu tình!"

    Diệp Tống híp mắt không khỏi cười một tiếng, hắn đây vì muốn giữ thể diện sao?

    Lúc mở mắt thì bóng dáng Tô Thần đã sớm mất hút. Sắc trời dần tối, Bái Thanh nhỏ giọng nói: "Tiểu thư, chúng ta về thôi."

    Diệp Tống lẩm bẩm một câu: "Kỳ quái, Tô tiện nhân sao có đi dễ dàng như vậy?"

    Bái Thanh nghĩ nghĩ rồi nói: "Chẳng lẽ là sợ tiểu thư thật sự chơi chết Nam thị?"

    "Cũng có khả năng."

    Xét thấy lần trước Nam Xu đến Bích Hoa Uyển không lấy được chỗ tốt, từ đó về sau liền không đến. Ngược lại là Nguyệt tại phòng bếp của vương phủ cùng bọn nha hoàn trong Bích Hoa Uyển gặp mặt, mỗi lần như vậy đều chắc chắn phải một phen khói lửa đầy trời.

    Buổi chiều hôm nay nghe nói Tô Thần trở về có phần sớm, liền đi đến Phương Phỉ Uyển bầu bạn với Nam Xu. Nửa buổi chiều, Xuân Xuân mặt mày hớn hở từ bên ngoài trở về. Nàng thấy thế liền lấy làm lạ, lại nghe từ trong miệng bọn nha hoàn được, hình như hôm nay Nguyệt ăn gì đó dẫn đến đau bụng, đau đến mức lúc vương gia cùng Nam thị trong thư phòng ngâm thơ vẽ tranh, mà Nguyệt ở một bên hầu hạ bút mực đã tiêu chảy. Kết quả không khí trong toàn bộ thư phòng đều bị hương vị quỷ dị bao phủ. Mùi hương kia cùng gương mặt Tô Thần đều thối như nhau. Về sau Nguyệt nhịn không được liền xin lỗi lui ra, đi nhà xí liên tục đến chết đi sống lại. Tô Thần cùng Nam thị cũng không ở lại bao lâu liền rời đi.

    Diệp Tống nghe xong, không vui không giận nhìn năm nha hoàn một lượt. Vốn dĩ các nàng đang cười đến híp cả mắt khi kẻ thù gặp tai họa. Bị Diệp Tống nhìn như vậy liền không cười tiếp được, cuối cùng có chút chột dạ nhìn nàng.

    Diệp Tống hỏi: "Đây là chủ ý của người nào?"

    Bái Thanh nghe thế yếu ớt nhấc tay.

    "Ngươi làm sao hạ thuốc được?"

    Hạ Hạ nhấc tay: "Lần trước nô tỳ được nghỉ có đi ra ngoài vô tình mua mua một ít ba đậu. Nô tỳ mua xong lại quên béng, nhớ ra chúng cũng muốn mốc meo nhưng.. ném lại đáng tiếc.."

    Diệp Tống vuốt cằm, có chút tiếc hận: "Các ngươi cho ba đậu vào cơm mà cũng chỉ cho một mình Nguyệt, sao không cho Nam thị nếm thử một chút?"

    Đông Đông nghe thế liền bảo: "Ta cũng dự định làm thế, nhưng nhìn kia nha hoàn bưng cơm không giống như là nha hoàn bình thường. Hẳn là nha hoàn bưng cơm nước riêng cho Nam thị. Nhưng mà cho Nguyệt ăn, nói không chừng Nam thị cũng ăn, chỉ bất quá Nam thị so Nguyệt có thể nhịn đến nghẹn chết."

    Nghe thế Diệp Tống liền cũng nhịn không được nữa, cùng mấy cái nha đầu ở Bích Hoa Uyển cất tiếng cười to.

    Nam Xu cũng thật là có tâm, đợi Diệp Tống dưỡng thương xong có thể đi dạo vui vẻ liền mời nàng đến bờ hồ thưởng trà. Diệp Tống đang chuẩn bị mang theo khối ngọc bội lấy từ chỗ Tô Thần đi ra ngoài để biết chút việc đời, chợt thấy lời mời này nàng lại quyết định hay là đi đối phó trước rồi lại ra ngoài đi dạo.

    Bái Thanh đi theo nàng, không khỏi lại lo lắng nhắc nhở: "Tiểu thư, Nam thị khẳng định không có ý tốt, người chuyến đi này, vạn nhất nàng mà lại xảy ra chuyện gì không tốt thì chúng ta lại phải chịu đòn sao? Không bằng chúng ta không đi!"

    Ánh mặt trời rực rỡ chiếu sáng muôn nơi, Diệp Tống cười cong mắt, tay nhấc lên ngang trán tạo thành một vòng cung. Nàng trông thấy đình nghỉ mát cách đó không xa, trong đình đã bày điểm tâm, trái cây, Nam Xu đoan trang ngồi ở một bên, Nguyệt thì đứng chờ nàng. Nàng nói: "Thấy thái độ muội muội mời ta tha thiết như thế, ta làm sao nỡ chối từ."

    Lúc nàng bước vào đình nghỉ mát, Nam Xu liền đứng dậy chào đón, khuôn mặt tươi cười: "Tỷ tỷ đã đến, mời tỷ tỷ ngồi."

    "Muội muội khách khí như vậy làm cái gì, còn long trọng mời ta uống trà, làm cho ta thụ sủng nhược kinh (*). " Diệp Tống ngoài miệng nói như vậy, nhưng khi vào liền vén váy ngồi xuống vô cùng tự nhiên, nửa phần khách khí cũng không có.

    (*) Được sủng ái mà sinh ra lo sợ.

    Nam Xu tự tay châm trà cho nàng cười nói: "Để tỷ tỷ cười chê rồi, thực không dám giấu giếm, từ lần trước muội ở trước mặt tỷ tỷ thất thố khiến tỷ tỷ bị oan, trong lòng muội vô cùng áy náy thật không còn mặt mũi nào dám đối mặt tỷ tỷ. Nhưng nghĩ lại, đều là người một nhà, nếu muội đã làm sai sao có thể lùi bước, muội nên chủ động hướng tỷ tỷ bồi tội. Hôm nay gặp nhau ở đây, hi vọng tỷ tỷ có thể tha thứ cho muội muội, muội chuẩn bị trà bánh này cũng hi vọng tỷ tỷ có thể thích."

    "Thích chứ, ta vô cùng thích." Diệp Tống đảo mắt nhìn bốn phía, cười tủm tỉm nói.

    Ngoài đình là mặt hồ nhỏ, nước của hồ là từ hồ lớn bên Đông Uyển kia dẫn qua, cảnh sắc nơi đây vô cùng thanh tĩnh. Không khí cũng mang theo hương hoa nhàn nhạt. Nhưng nếu so sánh thì khi nàng đến đây còn có nha hoàn ra vào nên cũng không đến nỗi quạnh quẽ như ở hồ Đông Uyển.

    Diệp Tống cảm khái nói: "Trước kia lúc chưa có muội muội, ta rất khi đi ra khỏi Bích Hoa Uyển, quả thực không nghĩ tới trong phủ còn có nơi với cảnh sắc đẹp thế này."

    Nam Xu nhẹ nhàng cười một tiếng, thanh âm nhu mì vang lên: "Nơi này không riêng ban ngày mới đẹp mỹ lệ như thế, ban đêm ở đây ngắm hoa lại là loại thưởng thức khác, vương gia rảnh rỗi liền sẽ cùng muội ở chỗ này dưới đêm trăng thanh ngắm hoa, về sau tỷ tỷ cũng có thể thường đến. Tỷ tỷ mời uống trà."

    Diệp Tống nhấp một ngụm trà, cười tủm tỉm nói: "Muội muội thật sự có phúc lớn, vương gia đối với muội muội sủng ái vô vàn, nhưng đối với ta liền hoàn toàn khác biết không chỉ một chút mà như khoảng cách giữa đất với trời, xuân hạ ở nơi này ngắm hoa cùng luận bàn văn thơ thật là thú vui tao nhã, quả thực vô cùng thích hợp với tính cách của vương gia cùng muội muội."

    Nàng nói với vẻ mặt không buồn không để ý, nhưng chỉ cần nghe đến Ninh Vương - Tô Thần, biểu cảm trên mặt Nam Xu là nửa ngọt ngào nửa là ai oán, nhìn nàng thật khiến người ta không nhịn được mà thương tiếc. Nàng nhẹ nâng tà váy đứng dậy, nhẹ nhàng phất tay áo ngồi nằm trên ghế dài tại đình nghỉ mát, đôi mắt bình tĩnh nhìn xem mặt hồ yên ả nói: "Dạo gần đây vương gia bề bộn nhiều việc, về nhà hơi trễ một chút."

    Diệp Tống ngón tay hững hờ, vuốt ve xuôi theo miệng chén trà, thuận miệng nói tiếp: "Cho dù có bận như thế nào chắc chắc sẽ trở về nhìn muội muội a. Bất quá muội muội đừng để ý, nam nhân mà, ai cũng như ai khi đã nếm đủ thì lại kiếm vị mới. Hắn lại là vương gia, không phải lúc trước vì đồng hương, muội muội và vương gia vừa gặp đã cảm mến sao.." Nói tới đây Diệp Tống kịp thời dừng lại, nhíu mày trông thấy vẻ mặt Nam Xu không tốt, lại vờ như không có việc gì cười nói tiếp: "Ta nói đùa thôi, muội muội không cần vì thế mà ưu phiền. Muội phải tin rằng cả thể xác tinh thần của vương gia đều ở chỗ muội muội."

    Nam Xu cười có phần miễn cưỡng: "Muội lại khiến tỷ tỷ chê cười. Vương gia gần đây về muộn do ở Đại Lý Tự thật bận bịu. Nghe nói gần nhất ở Đại Lý Tự có không ít bản án cần chàng tự mình thẩm tra xử lí."

    Diệp Tống giật mình: "A, thì ra là thế." Trong hồ này cũng không ít là cá đỏ, chúng quay quanh nhau thành một đội nhỏ màu đỏ. Nam Xu thấy những con cá rất đáng yêu, liền vui vẻ cười, quay đầu phân phó Nguyệt: "Chúng ta chỉ lo ở đây thưởng thức chút điểm tâm và trà, kém chút cũng quên bên trong hồ cá nhỏ cũng sẽ đói, mau đi lấy giúp ta chút mồi câu đến đây đi."

    Nguyệt lĩnh mệnh lui xuống dưới, rất mau mang đến một chung mồi câu.

    Đầu ngón tay trắng bạch, non mềm tựa ngó sen Nam Xu nhặt một chút mồi câu vẩy vào bên trong hồ nói: "Ngoan ăn đi nào."

    Nàng vừa quăng mồi câu chỉ một chút sau đàn cá tranh nhau chen lấn bơi tới tranh ăn, chúng như hiểu được tiếng người còn vẩy cái đuôi, Nam Xu có thêm niềm vui, lại thấy vài con cá nhảy lên mặt hồ đung đưa cái đuôi nhưng thật ngắn ngủi đã dừng lại rồi rơi xuống nước. Dưới ánh nắng những chiếc vảy màu đỏ được ánh nắng chiếu rọi được càng thêm xinh đẹp.

    Nam Xu bị chọc cười, quay đầu cùng Diệp Tống nói: "Tỷ tỷ người mau tới đây nhìn đi, bọn chúng tranh ăn trông thật buồn cười."

    Diệp Tống cười nhạt một tiếng đứng dậy, Bái Thanh nhiều lần hướng nàng quăng ánh mắt lo lắng, cảnh cáo đều bị nàng gạt qua một bên, quả quyết đi tới. Lúc này một ngọn gió từ mặt hồ thổi tới, vô cùng mát mẻ, tà váy Diệp Tống vừa vặn dính vào Nam Xu, lúc này Nam Xu vì nhìn cá nên một nửa thân đều vươn ra ngoài đình, cơn gió thổi tới lại là một thời cơ tốt, chỉ thấy nàng ta hoảng sợ yêu kiều hô to một tiếng, cả người liền hướng ra ngoài trực tiếp ngã vào bên trong hồ nước.

    Chỉ nghe thấy phốc một tiếng, toàn bộ mặt hồ bị đánh vỡ sự yên tĩnh, mặt hồ bị nàng làm cho gợn sóng từng vòng từng một. Mọi việc xảy ra nhanh, Diệp Tống muốn kéo nàng cũng không kịp.

    Diệp Tống nhìn xem bộ dạng Nam Xu rơi xuống nước, vô cùng bình tĩnh, không có bất kỳ động tác gì. Nói chính xác, Diệp Tống vốn không muốn kéo nàng. Có câu nói rất hay, tự gây nghiệt thì không thể sống. Nguyệt hít vào một ngụm khí lạnh, há miệng liền chuẩn bị hô to.

    Diệp Tống xoay người một cái, vừa lúc giữ chặt cánh tay Nguyệt, đem nàng hung hăng đập vào cây cột kế bên, đánh Nguyệt đến mắt nổi đom đóm chống đỡ trên cây cột. Một tay Diệp Tống che miệng của nàng, tay kia kiềm lấy hai tay của Nguyệt, đôi mắt sắc lạnh như dao nhìn nàng. Ánh mắt kia của Diệp Tống làm cho đáy lòng Nguyệt run lên.
     
    vonhung, Muối and Trần Ngọc like this.
  2. Hany

    Messages:
    77
    Chương 21: Trò hay mới bắt đầu (1)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 9, 2020
  3. Hany

    Messages:
    77
    Chương 22: Trò hay mới bắt đầu (2)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 9, 2020
  4. Hany

    Messages:
    77
    Chương 23: Thế giới bên ngoài (1)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 9, 2020
  5. Hany

    Messages:
    77
    Chương 24: Thế giới bên ngoài (2)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 9, 2020
  6. Hany

    Messages:
    77
    Chương 25: Bất ngờ gặp gỡ mỹ nam (1)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  7. Hany

    Messages:
    77
    Chương 26: Bất ngờ gặp gỡ mỹ nam (2)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 13, 2020
  8. Hany

    Messages:
    77
    Chương 27: Mẹ nó nàng thật không phải là nữ nhân! (1)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  9. Hany

    Messages:
    77
    Chương 28: Mẹ nó nàng thật không phải là nữ nhân! (2)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  10. Hany

    Messages:
    77
    Chương 29: Lần đầu có cảm giác nguy hiểm

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
Trả lời qua Facebook
Loading...