Xuyên Không Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh - Thu Thiên Linh Âm

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Thu Thiên Linh Âm, 1 Tháng mười hai 2019.

  1. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 79: Phù thủy truyện cổ tích 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngôi nhà bánh kẹo quả nhiên không đáng tin!

    Nhìn cảnh đổ nát thê lương lúc này mà xem, chỉ chút nhiệt độ cao, ngôi nhà đã hỏng không thành hình dáng. Kẹo đường tan chảy dính nhớp nháp giống như keo trên bẫy dính chuột, vừa ghê tởm vừa gây khó khăn khi bước đi. Mùi kẹo ngọt ngấy hại Lâm Y Thần dạ dày đau quặn muốn nôn khan.

    Cô cảm giác sau lần này, cô có thể sẽ bị sợ đồ ngọt một thời gian dài!

    Không giống với Grist khi bị giam trong lò nướng kêu gào cầu cứu, mụ phù thủy tuy cũng tông cửa cũng kêu gào nhưng chính là không kêu cứu. Lâm Y Thần không hiểu, phải là người như thế nào mới có thể ở trong nguy nan không kêu cứu đâu? Nên biết, cầu cứu là bản năng của nhân loại, nó bao gồm: Cầu cứu, xin tha, tuyệt vọng gào thét mắng chửi. Nhưng mụ phù thủy đều không có!

    Thật may, hai anh em Grist cùng Grill khi đi chỉ vội vàng cài khóa mà không phải khóa cứng.

    Nghe tiếng tông cửa, Lâm Y Thần nhanh nhạy nhảy sang một bên. Mụ phù thủy lao ra từ trong lò, cả người cháy khét không ra hình người, ánh mắt đỏ bừng có vẻ nham hiểm quỷ quyệt. Mụ nằm bệt trên mặt đất thở dốc, thân mình không ngừng run rẩy.

    "Những con quỷ nhỏ quỷ quyệt gian trá!"

    Đó là điều mà mụ nói, cổ họng mụ giống như một cái ống thủng, thanh âm thoát phá mất tiếng.

    "Chúng mày, những con quỷ, đều đáng chết! Đều đáng chết! Mày muốn gì hả con quỷ cái? Mày muốn gì từ tao? Chúng mày đã trộm đi đôi đũa phép của tao bây giờ còn muốn cái gì?"

    "Tao chẳng còn gì cho mày đâu con quỷ nhỏ! Ánh mắt của mày dù có ngây thơ vô tội nhưng linh hồn chúng mày dơ bẩn đê tiện giống nhau!"

    "Mày sẽ không lấy được bất cứ thứ gì từ tao! Không có bất cứ thứ gì!"

    "Sai lầm của tao là đã tin tưởng chúng mày! Những con quỷ nhỏ ích kỷ! Chúng mày so địa ngục ác ma còn ác độc gấp trăm ngàn lần! Chúng mày đều đáng chết!"

    Lâm Y Thần im lặng nghe mụ phù thủy chửi mắng.

    Trên đời này chuyện nông phu cùng xà nhiều, cũng không kém chuyện này. Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Làm một cái dây thừng, Lâm Y Thần có thể trách người vừa bị rắn cắn sao?

    Mắng chửi cũng yêu cầu sức lực, mụ phù thủy thanh âm càng ngày càng yếu cuối cùng im bặt. Lâm Y Thần ngồi xổm xuống kiểm tra, vẫn còn thở, vẫn còn sống.

    Nếu ở hiện đại, bị bỏng diện tích lớn có thể dẫn đến mất mạng, nhưng nơi này không phải, đối phương cũng không phải người bình thường. Làm phù thủy, ít nhiều mụ cũng sẽ có vu lực.

    Vậy là kết thúc rồi sao?

    Hai đứa trẻ thoát khỏi mụ phù thủy độc ác an toàn trở về nhà. Cha mẹ chúng sẽ đối xử với chúng thật tốt, cuối cùng chúng sẽ sống hạnh phúc bên gia đình?

    Một câu chuyện ngắn ngủi nhưng lại cất giấu một sinh mệnh!

    "Ký chủ có muốn trở về nơi đó nữa không?" 1809 quay đầu hỏi Lâm Y Thần.

    "Trở về?"

    Lâm Y Thần lẩm nhẩm. Tất nhiên là sẽ trở lại nhà Peg. Nếu không cô biết sống thế nào ở cái nơi rừng sâu núi thẳm này? Trông chờ vào một mụ phù thủy mất đũa phép còn bị trọng thương?

    Câu trả lời cho Lâm Y Thần chính là, đúng vậy.

    Khi Lâm Y Thần chật vật đi từ trong rừng ra nhìn đến không phải là Peg cùng Pond gương mặt vui cười hoặc là vẻ mặt châm chọc của Grist cùng Grill. Lâm Y Thần nhìn đến lính gác.

    Toàn bộ ngôi làng nghèo bị trọng binh vây quanh, thật sự là một chuyện hiếm thấy bởi vì nơi này rất nghèo, bình thường quân lính đến đây mục đích chỉ vì tiền thuế sau đó cũng rời đi rất nhanh. Hiện tại, những người lính mặc quân trang nghiêm cẩn, bên hông đeo thanh đao sáng loáng cưỡi trên thân con ngựa đen béo mập, da lông thủy nhuận có thể tùy ý thấy được đi ngang qua từng ngôi nhà thấp lùn.

    Có một sự đối lập đáng châm chọc khi một bên quần áo chỉnh chu, sạch sẽ thơm ngát còn bên kia là những dân nghèo quần áo rách rưới, bẩn thỉu giống như những con chuột cống không ngừng run rẩy trước mèo.

    "Nghe nói nhà Pond, người thợ vụng về vừa gãy chân mấy ngày trước đâm đại vận! Bọn họ tìm thấy một phù thủy ở trong khu rừng sau đó thực thi hỏa hình đem mụ phù thủy tà ác thiêu cháy!"

    "Đó là chuyện gì?" Những người dân trong làng tụ tập dò hỏi.

    "Không phải vài ngày trước có rồng tập kích thôn xóm sao? Pond xui xẻo bị ngựa đá gãy chân sau đó may mắn còn sống nâng trở về!"

    "Thật kinh khủng!"

    "Đúng, Pond tội nghiệp! Làm sao họ có thể chi trả tiền thuốc men khi ngay cả ăn cũng không đủ ăn đây!"

    "Còn không phải như vậy sao? Vợ Pond, người đàn bà đanh đá Peg không phải đến đường cùng sao? Peg đã bắt hai đứa bé đáng thương Grist cùng Grill phải vào rừng kiếm thức ăn!"

    "Mụ đàn bà độc ác! Grist cùng Grill chỉ là những đứa trẻ!"

    "Sau đó thì sao?"

    "Grist cùng Grill đã vô cùng dũng cảm chiến đấu với những con thú dữ trong rừng, nghe nói vì cứu em gái, Grist đã bị thương nặng!"

    "Lạy Chúa! Xin Chúa hãy phù hộ hai đứa trẻ!"

    "Nghe nói tiếp đây, Grist cậu bé có trái tim dũng cảm của sư tử đã đem em gái Grill bảo vệ rất tốt sau đó thành công đào thoát khỏi miệng thú dữ. Nhưng chuyện chưa kết thúc, hai đứa bé đáng thương vừa đói vừa mệt chịu đựng vết thương đau đớn đã bất hạnh gặp phải mụ phù thủy độc ác sống trong khu rừng."

    "Lạy Chúa tôi!"

    "Mụ phù thủy độc ác xấu xí xây một ngôi nhà bánh kẹo thơm nức xinh đẹp dụ dỗ hai đứa trẻ tiến đến sau đó mời chúng ăn bữa tối thơm ngon. Đến khi tình lại, Grist đã bị mụ nhốt vào trong lò nướng!"

    "Tại sao lại như vậy?"

    "Mụ phù thủy độc ác muốn ăn thịt Grist sao?"

    "Đúng vậy, mụ muốn đem Grist nấu chín ăn thịt! Mụ bắt Grill lấy củi nấu anh trai của cô bé đáng thương! Chính là cô bé Grill dũng cảm đã cứu anh trai. Grill có một trái tim gan dạ không kém anh trai của mình, cô bé đem mụ phù thủy đẩy vào bếp lò mà chính mụ đã nhóm, dùng lửa thiêu chết mụ phù thủy ác độc cùng ngôi nhà bánh kẹo tội ác!"

    "Những binh lính này chính là đến để phong thưởng cho gia đình của Grist cùng Grill!"

    "Quốc vương anh minh sẽ ban thưởng cho Grist cùng Grill những đứa trẻ gan dạ phần thưởng mà chúng đáng được hưởng!"

    Lâm Y Thần cúi đầu đi ngang qua bọn họ.

    Bởi vì có những người lính đi tuần quanh nơi này, mọi người đều đổ xô ra đường đi theo bọn lính xem Grist cùng Grill sẽ được Quốc vương đáng kính ban thưởng thứ gì. Các cửa hàng đều đóng cửa, Lâm Y Thần vòng qua cửa hàng bánh mì mà Peg làm việc, nơi này cũng đóng cửa, có lẽ lúc này Peg đang ở nhà.

    * * *Tác giả tâm tình===

    Cảm ơn các fan của Thu Thiên Linh Âm đã ủng hộ mình suốt thời gian qua. Dạo gần đây mê đọc truyện gặp vấn đề khá lớn với việc tác phẩm của rất nhiều tác giả đăng tải tại đây bị upload vô tội vạ trên các web truyện khác! Việc này không chỉ gây bối rối cho mình cùng các tác giả khác mà còn làm bọn mình chịu khá nhiều ảnh hưởng.

    Tính cho đến hiện tại, ở Việt Nam, rất nhiều web truyện đều là đăng tải miễn phí. Đối với quần thể tác giả online nghiệp dư mà nói, kiếm tiền từ truyện thật sự không đủ tiền ăn sáng, chưa nói đến tự nuôi sống bản thân. Hiện tại các bạn đọc cũng là miễn phí không mất gì cả, cho nên nếu ủng hộ tác giả hãy đến những trang web mà tác giả đăng bài để ủng hộ tác giả.

    Với Thu Thiên Linh Âm, mình đăng tải tại Mê đọc truyện cùng dembuon.vn, đối với các web truyện khác mình chưa cho phép cũng như đăng tải bất cứ chương truyện nào.

    Mong mọi người hãy yêu thương tác giả một chút! Ủng hộ bọn mình bằng cách đến đúng nơi về đúng chỗ nha =)) .

    P/s: Thật ra trên wattpad trước kia tác giả có viết truyện đam mỹ, hiện tại đang để hố xuyên lục địa bên đó. Nếu ai có sở thích lọt hố, có thể qua bên đó chiêm ngưỡng cũng như nhảy thử. Nếu sau này có thời gian cùng hứng thúc, tác giả sẽ lựa chọn chỉnh sửa sau đó đăng tải trên Mê đọc truyện cùng dembuon.vn sau (đang nói những cái hố wattpad á).

    Vậy thôi, cảm ơn mọi người đã dành thời gian nghe tác giả lảm nhảm.
     
  2. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 80: Phù thủy truyện cổ tích 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có bao giờ các ngươi nghĩ đến, thế giới cổ tích thật sự là một thế giới như thế nào?

    Đó là một thế giới xinh đẹp ngập tràn âm nhạc cùng tiếng ca, có những chàng kỵ sĩ dũng cảm, những cô gái dịu dàng xinh đẹp, các hoàng tử đẹp trai với trái tim nhân hậu không ngại gian nan hiểm trở vượt muôn trùng khó khăn giải cứu những nàng công chúa đang chịu khổ. Kết cục của bọn họ luôn là hạnh phúc mỹ mãn.

    Đó là một thế giới tràn ngập tình yêu cùng hạnh phúc.

    Đó là một thế giới xinh đẹp và yên vui,

    Đó là một thế giới.. tàn khốc!

    Ta sẽ kể cho ngươi một câu chuyện, ngươi thích nghe kể chuyện không? Mặc kệ là ngươi thích nghe hay thích đọc, ta đều sẽ cho ngươi biết đến câu chuyện này.

    Phải kể ra sao đây?

    A, phải rồi, ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nghèo khó nọ có một cô gái xinh đẹp được rất nhiều người mến mộ. Nàng có gương mặt xinh đẹp, dáng người nóng bỏng và những điệu nhảy hoàn mỹ. Mỗi khi tổ chức tiệc dạ hội, nàng đều xuất hiện với tiêu điểm của những bữa tiệc đó. Tất cả những người đàn ông trong bữa tiệc đều khát cầu có thể cùng nàng có một điệu nhảy.

    Những người con gái xấu xí ở trong làng bị các thanh niên tài tuấn bỏ qua, ngay cả những người chủ bữa tiệc là các công nương cao quý cũng không thể lấn át vẻ đẹp của cô gái. Bọn họ, những người con gái với nội tâm âm u, xấu xí không thể chịu đựng sự tồn tại của cô gái xinh đẹp. Ghen ghét phát cuồng, bọn họ quyết định mời cô gái xinh đẹp đi dạo trong rừng sau đó giết nàng!

    Cô gái xinh đẹp bị tàn nhẫn hủy dung, tay chân nàng bị đánh gãy ném ở trong rừng. May mắn thay nàng được người cứu giúp, đó là một chàng thanh niên nghèo hiền lành tốt bụng. Vì cảm ơn, cô gái đã gả cho chàng thanh niên.

    Tình yêu của hai người đã làm cảm động một bà tiên, bà tiên vung đũa phép chữa trị cho cô gái cũng bày tỏ nguyện vọng, hi vọng cô mãi mãi là người thiện lương.

    Không lâu sau, cô gái sinh ra hai người con, một trai một gái. Bọn họ sống hạnh phúc bên nhau. Đáng tiếc, tai nạn bất ngờ ập xuống gia đình nhỏ bé, chàng thanh niên đã chịu thương nặng! Cô gái cùng hai người con không thể không liều lĩnh tiến vào rừng sâu tìm kiếm thuốc chữa bệnh cho chàng trai. Tại trong rừng, hai đứa bé đáng thương gặp mụ phù thủy độc ác nhưng bằng sự cơ trí, chúng đã tiêu diệt mụ phù thủy bình an mang thuốc trở về. Từ đó, bọn họ lại tiếp tục cuộc sống hạnh phúc bên nhau..

    Khoan!

    Vừa rồi là cái quỷ gì vậy?

    Không phải! Không phải là câu chuyện này!

    Ta muốn kể câu chuyện phải là thế này..

    "Con quỷ nhỏ chết tiệt, mày trở lại làm cái gì?" Mụ phù thủy vết thương đều đã lành lặn nhưng lúc này trông phụ thương lão đến bất ngờ.

    Nếu như ngày hôm trước nhìn đến mụ phù thủy, mụ có vẻ già nua của tuổi 80, vậy lúc này, mụ phải có 100 tuổi. Làn da lúc này không chỉ là lỏng lẻo, nhăn nhúm chảy xệ mà còn trở nên trong suốt, có thể thấy những mạch máu nảy lên dưới lớp da bọc xương còm cõm. Ánh mắt đục ngầu, hơi thở nặng nề, giọng nói thoát phá, điều Lâm Y Thần có thể nghĩ đến là mụ thật sự muốn chết!

    Mụ phù thủy độc ác, xấu xí.. Lâm Y Thần không biết độc ác có bao nhiêu, riêng xấu xí liền là thực. Người già, yếu lại bệnh, tóc không có mấy sợi, đầu lâu nhô ra, hốc mắt sâu hoắm đục ngầu, răng cũng rụng, mặt mũi bèo nhèo, thân thể chẳng khác những tấm giẻ lau rách nát.. không xấu cũng không được. Nhưng ai cũng phải trải qua tuổi già như vậy, sao có thể nói xấu xí cũng là tội lỗi?

    Lâm Y Thần cũng là người yêu cái đẹp, đối với vẻ ngoài xấu xí, yếu đuối của mụ phù thủy, Lâm Y Thần sâu trong nội tâm là e ngại nhưng không chán ghét sợ hãi.

    "Uống chút ít đi!"

    Lâm Y Thần đưa cho mụ phù thủy cốc sữa tươi lấy từ hồ sữa.

    Không có phép thuật gia trì, hồ sữa rất nhanh sẽ biến chất. Không uống cũng uổng!

    Lâm Y Thần đã trở về nhà Peg sau đó mới quay lại nơi này. Ngôi nhà bánh kẹo không có, rừng sâu núi thẳm, không có pháp thuật bảo hộ, nơi này rất nhanh sẽ biến thành thiên đường của đủ loại sinh vật nhưng với Lâm Y Thần mà nói, nơi này là nơi duy nhất có thể đi.

    Mụ phù thủy trầm mặc nhận cốc sữa sau đó xoay người không nhìn Lâm Y Thần, thật giống như Lâm Y Thần người này không hề tồn tại.

    Đến lúc này, không thích ứng ngược lại biến thành Lâm Y Thần. Không có tiếng chửi bới của mụ phù thủy, rừng cây dường như cũng chỉ có mỗi tiếng hít thở của Lâm Y Thần, tĩnh lặng đến kỳ lạ.

    "Tôi trở về làng."

    Lâm Y Thần ngồi dựa vào gốc cây nhịn không được nói chuyện. Không khí tẻ ngắt. Hệ thống không biết chạy đi chỗ nào đào hố chưa trở lại. Ngồi yên không nói gì hiển nhiên là cái lựa chọn tệ nhất đối với Lâm Y Thần lúc này. Cô luôn có loại cảm giác nếu không nói chuyện, mụ phù thủy có thể im lặng chết bất cứ lúc nào. Ở chung với người chết là chuyện Lâm Y Thần lúc này không muốn nhất.

    "Tôi thấy Grist cùng Grill.."

    Nói chuyện, Lâm Y Thần trí nhớ bất tri bất giác trỗi dậy.

    Khi Lâm Y Thần trở lại nhà Peg, binh lính đem ngôi nhà nhỏ rách nát đó vây kín như bưng. Theo âm thanh xôn xao của đám người, Lâm Y Thần kinh hãi nhận cái tin giống sét đánh ngang tai đó. Bọn họ nói Pond đã chết, giết Pond là Peg. Khi binh lính đến nơi đã chính mắt chứng kiến chuyện Peg giết Pond. Pond thậm chí đã giãy giụa hồi lâu mới hoàn toàn về với ôm ấp của Chúa.

    Sao có thể chứ?
     
    520 1314 thích bài này.
  3. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 81: Phù thủy truyện cổ tích 12

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở trong trí nhớ của Lâm Y Thần, Peg cùng Pond vẫn luôn là cặp đôi ân ái. Bọn họ không có điều kiện sống lãng mạn của hiện đại, biểu hiện cũng không có cỡ nào nhiệt lạt nhưng vẫn luôn có mạch mạch ôn nhu. Peg sao có thể giết Pond?

    Bọn họ hẳn là nhìn sai rồi chứ?

    "Anna.."

    Nhân chứng vật chứng đều đủ, phẫn nộ dân chúng trong làng không tha Peg chống chế. Thị trưởng vốn cùng binh lính đến để ban phát phần thưởng lúc này lại biến thành quan tòa thẩm phán một sự kiện bất hạnh vốn không nên xảy ra. Bọn họ nhanh chóng lập dàn củi, trói Peg lên giá.

    Hỏa hình (thiêu chết) là hình phạt tàn khốc dành cho những mụ phù thủy tà ác.

    Hiện tại, ở trong mắt bọn họ, Peg cũng chính là một vu nữ tàn nhẫn! Một ả đàn bà xấu xa, tồi tệ! Mụ đàn bà ác độc này cùng tà ác phù thủy khác nhau chỗ nào? Chính tay giết chết người chồng đáng thương, còn ý đồ vứt bỏ hai đứa trẻ dũng cảm đã giết chết mụ phù thủy ác độc, mụ đàn bà ác độc này phải chết!

    "Anna.."

    Dừng ở trên giá củi, Peg nhìn đến Lâm Y Thần. Peg muốn cất tiếng kêu gọi nhưng âm thanh phát ra lại nhỏ bé không ngờ. Trước đó, Peg đã bị những người dân trong làng hành hung, cả người chật vật bầm tím.

    Lâm Y Thần nhìn Peg như vậy, tim đập như trống. Cô muốn tiến lên nhưng phẫn nộ dân chúng chắn mọi ngóc ngách, bọn họ giơ cao trong tay cây đuốc gào thét.

    "Thiêu chết ả! Giết chết ả! Mụ đàn bà độc ác đáng chết!" Một lãng gào thét so một lãng âm thanh vang dội.

    Tiếng khóc than kêu gọi của Lâm Y Thần bị tiếng gào thét lấn át chẳng còn gì.

    "Anna.."

    "Hành hình!" Thị trưởng lạnh lùng lên tiếng.

    Những ngọn đuốc bị các thôn dân ném về phía dàn củi, ngọn lửa nhanh chóng bùng lên cuốn lấy nạn nhân đáng thương cũng là món ăn bất ngờ của nó.

    "A a a a a.."

    Peg cuốn trong dàn củi lửa bừng bừng gào thét đau đớn. M thanh gào thét chói tai lấn át cả những tiếng hô hưng phấn của dân làng nhưng đổi lấy không phải tĩnh lặng mà là sự cuồng nhiệt hưng phấn lớn hơn nữa của dân làng.

    Bọn họ hưng phấn sung sướng chính thành lập trên sinh mạng của người khác. Lâm Y Thần sợ hãi co rúm trước vẻ điên cuồng đó. Ánh mắt cô dư quang bắt được thân ảnh của Grist cùng Grill.

    Hai đứa bé trước đó ẩn phía sau lưng thị trưởng cho nên không ai nhìn đến, lúc này chúng đi về phía trước, hai anh em ôm lấy nhau, nương tựa lẫn nhau nhìn Peg ở trên giàn thiêu đau đớn giãy giụa. Rõ ràng là tình cảnh ấm áp, người ở nơi này đông như vậy, xa xa giàn thiêu hơi nóng không dứt truyền đi, Lâm Y Thần lại cảm giác tay chân giống như ngâm nước đá, lạnh băng.

    Grist cùng Grill đang.. cười!

    Lâm Y Thần rùng mình vì ánh mắt của chúng thật sự lạnh, rất lạnh.

    Grist cùng Grill nhìn Peg giống như nhìn một kẻ xa lạ hoặc một kẻ thù, thờ ơ cùng sung sướng chính là thứ duy nhất Lâm Y Thần đọc được trong mắt hai đứa trẻ.

    Đáng sợ!

    Dường như cảm nhận được ánh mắt của Lâm Y Thần, Grist quay đầu nhìn về phía cô. Không hiểu sao Lâm Y Thần bản năng liền trốn tránh, đám người đông đúc đem thân mình của Lâm Y Thần che giấu hoàn toàn.

    "Sao thế?" Grill ôm tay Grist nhỏ giọng hỏi.

    "Luôn có cảm giác có người nhìn chúng ta!" Grist ghé vào bên tai Grill thì thầm.

    "Xì, những kẻ vô dụng thôi!" Grill cúi đầu nói nhỏ.

    "Ừ!"

    Grist nhìn giàn thiêu thấp giọng nhận đồng.

    Grist cùng Grill luôn đứng như vậy cho đến khi Peg hoàn toàn tĩnh lặng, mùi thịt nướng khét lan tỏa trong không khí, thơm nức. Lâm Y Thần cảm giác muốn nôn mửa. Những dân làng lúc này khác thường im lặng không kêu la mà nhìn về phía giàn thiêu.

    "Tắt lửa đi!" Thị trưởng thở dài lắc đầu, ánh mắt như có như không liếc về phía Grist cùng Grill.

    "Cảm ơn ngài!"

    Grill vùng thoát khỏi vòng tay của Grist hướng về phía thị trưởng khom mình cảm ơn, khi mọi người nhìn, Grill ngẩng đầu, gương mặt nhỏ nhắn giàn giụa nước mắt, mắt mũi khóc đến đỏ bừng, chính là cô bé lại ngoan ngoãn đứng đó lặng yên rơi lệ mà không phải gào khóc như những đứa trẻ bướng bỉnh khác. Lại nhìn về phía Grist, cậu bé tuy không khóc nhưng hốc mắt lại đỏ bừng, thân thể đơn bạc vẫn khẽ run, đôi tay nhỏ nắm chặt chịu đựng đau xót mà không nói.

    "Hai đứa bé dũng cảm!" Thị trưởng ánh mắt nhu hòa xoa đầu Grill than thở.

    "Thị trưởng, Grist cùng Grill là những đứa bé gan dạ trung thực. Chuyện hôm nay xảy ra cũng không phải điều chúng muốn. Chỉ là mọi chuyện đều đã như vậy, cũng không biết chúng sẽ thế nào.." Phụ tá đứng ở một bên ánh mắt dịu dàng nhìn Grist cùng Grill nói nhỏ.

    "Chúng cháu.." Grill mím môi ánh mắt ngây thơ mang lên vẻ mờ mịt.

    Đối với một đứa trẻ 6 tuổi, tương lai thật sự quá xa xôi. Đúng vậy, sau này chúng phải sống thế nào đây? Grist tiến lên ôm lấy Grill an ủi.

    "Cháu biết hái quả dại, sau này cháu cùng Grill sẽ hái quả dại. Sẽ không bị đói! Sau này lớn lên cháu sẽ báo đáp ân đức của thị trưởng đại nhân!"

    "Aizz.." Phụ tá chua xót quay đầu không nhìn cậu bé dũng cảm đang vỗ lồng ngực nhỏ bé cam đoan sẽ sống sót này.

    Sao có thể chứ? Sống sót chỉ cần quả dại là có thể sao? Không hổ là những đứa trẻ.

    Quá ngây thơ!

    "An tâm, ta cùng phu nhân hiện tại vẫn chưa có con, hai đứa bé này rất hợp mắt ta, ta quyết định nhận chúng làm con nuôi." Thị trưởng hướng về phía phụ tá cười.

    Lâm Y Thần chưa đi khỏi làng liền nghe đến tin tức Grist cùng Grill sẽ trở thành con nuôi của thị trưởng. Thời đại này, nhận con nuôi đồng nghĩa như nuôi con đẻ, Grist cùng Grill trở thành công tử cùng tiểu thư cao quý.

    Lâm Y Thần mím môi. Tin tức bay thật nhanh.

    Buổi tối trước, Lâm Y Thần rời khỏi rừng cây sau đó du đãng khắp nơi trong làng. Giàn thiêu đã bị dỡ bỏ. Mảnh đất nơi đặt giàn thiêu vẫn còn bốc lên mơ hồ nóng rực. Lâm Y Thần tìm không thấy thi thể của Peg.

    Lâm Y Thần suốt đêm đi ra bãi tha ma cũng tìm không đến Peg. Bọn họ đem Peg mang đi đâu?

    Chạy suốt đêm, Lâm Y Thần mệt mỏi co mình vào một góc của nghĩa địa nghỉ ngơi. Trong mơ hồ, có vài bóng đen ở trong sương mù ẩn hiện. Lâm Y Thần phát hiện vì bọn họ còn nắm đèn.

    Trời chưa sáng, bóng tối mù mịt, sương trắng mờ mờ, bọn họ cầm đèn lay lắt ẩn hiện một hồi sau đó biến mất giống như chưa từng xuất hiện. Khi trời sáng dần lên, Lâm Y Thần nương ánh sáng mờ mờ tiến về phía những người kia xuất hiện.

    Nơi đó có một bộ khung xương không thế nào lành lặn..

    Lâm Y Thần đánh giá nhìn không được xoay người nôn khan. Cuối cùng, Lâm Y Thần bào một cái hố, đem xương chôn, nhân lúc dân làng chưa toàn bộ thức dậy, một lần nữa hướng về lối đi mà mấy ngày nay đã đi quen chạy đến.

    * * *Tác giả lật hồ sơ===

    Tác giả: Ừm, đối với vụ án Mụ đàn bà đanh đá Peg giết người chồng thật thà đáng thương Pond, hiện đang ở tình trạng án treo.

    Lâm Y Thần: Tôi phản đối! Chúng ta nên bắt tay vào cuộc để xác nhận chân tướng!

    Tác giả: Nguyên cáo muốn chân tướng gì?

    Lâm Y Thần: Ách..

    Tác giả: Người bị hại Pond đã chết! Bị cáo cũng đã bị hỏa thiêu! Nhân chứng.. hửm? (lật lật hồ sơ)

    1809: Tác giả phát hiện manh mối gì sao?

    Tác giả (cười) : Không phát hiện!

    1809: Vậy tác giả cười cái gì?

    Tác giả: Manh mối không phát hiện nhưng trong hồ sơ có kẹp ma pháp ấn ký kêu gọi vong linh. Nói cách khác, tùy vào like, share cùng phiếu, ta xem xét gọi hồn Peg nói cho các ngươi chân tướng! Muốn biết chân tướng bị ẩn giấu thì hành động đi!
     
    520 1314 thích bài này.
  4. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 83: Phù thủy truyện cổ tích 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiểu quỷ, ngươi đang làm cái gì?"

    Lâm Y Thần tay run lên đem cá rơi vào nồi, trời ạ, cá này chưa nướng, món canh của ta..

    Cô quay đầu nhìn thấy mụ phù thủy chống gậy hơi hơi dựa vào gốc cây thở dốc. Lâm Y Thần vẫn luôn cảm thấy mấy ngày nay mụ phù thủy càng ngày càng yếu. Có một loại cảm giác giống như nhìn ngọn đèn sắp tắt lay lắt trong gió.

    "Tôi.. tôi nấu canh!" Lâm Y Thần nói.

    Peg cùng Pond đều đã chết, Grist cùng Grill cùng thị trưởng rời đi, đi hưởng cuộc sống ăn sung mặc sướng đi. Ngôi nhà nhỏ rách nát liền cô linh linh ở đó. Dân làng ngại Grist cùng Grill bây giờ thân phận có khác không dám đến, Lâm Y Thần liền đem đồ đạc trong nhà họ chuyển vào rừng.

    Thật ra cũng chẳng có gì đáng giá, đắt tiền nhất cũng liền cái nồi sắt nấu đồ ăn mà thôi. Những thứ linh tinh toái toái vật dụng nhỏ mặc dù chẳng là gì nhưng có tốt hơn không.

    Lâm Y Thần người nhỏ sức nhẹ, ở trong rừng bận hồi lâu mới làm được cái lều xiêu xiêu vẹo vẹo miễn cưỡng để chính cô cùng mụ phù thủy có chỗ ngủ qua đêm. Ai biết được mụ phù thủy nhìn nơi này khinh thường nhìn lại. Gặp cảnh này, Lâm Y Thần cũng không có biện pháp, chính cô nhìn cũng ghét bỏ nhưng có thể không ở sao? Ngươi chẳng lẽ mong chờ một đứa bé 5 tuổi xây nhà? Miễn đi!

    Lúc đó mụ phù thủy giằng co thật lâu, cuối cùng vẫn dùng cây gậy chống gõ gõ mặt đất. Chẳng mấy chốc túp lều xiêu vẹo muốn đổ của Lâm Y Thần liền súng bắn chim đổi pháo, biến thành túp lều xa hoa vững chãi, mặc dù vẫn là túp lều, nhưng cảm quan khác hẳn. Đúng là người thạo nghề ra tay liền thấy khác hay không.

    "A, bà vẫn có phép thuật sao? Ế, bà không sao chứ?"

    Lâm Y Thần ánh mắt sáng rực quay đầu hỏi mụ phù thủy ai ngờ lại thấy mụ phù thủy hộc máu.

    "Không sao!" Mụ phù thủy gạt tay Lâm Y Thần ra chống gậy run run rẩy rẩy đi vào trong lều.

    Lâm Y Thần đi đằng sau mụ phù thủy cũng nhịn không được thay mụ phát run.

    Không quan tâm được những chuyện mà chính cô không biết, Lâm Y Thần chỉ có thể nấu chút đồ ăn thay mụ phù thủy bổ bổ, mặc dù Lâm Y Thần bản thân cũng biết nó chẳng có tác dụng gì đâu. Lâm Y Thần vẫn làm chỉ vì tâm lý an ủi thôi.

    "Ngươi vừa rồi.. khụ khụ khụ.. làm cái gì?" Mụ phù thủy ho khan một hồi sau đó ánh mắt sáng lên nhìn Lâm Y Thần chòng chọc.

    Làm cái gì?

    Lâm Y Thần hơi run nhưng vẫn nghĩ nghĩ trả lời.

    "Tôi nấu canh cá.."

    "Không phải.. không phải.." Mụ phù thủy lắc đầu.

    Mụ phù thủy run rẩy tiến lại gần Lâm Y Thần, bàn tay khô gầy giống như những khớp tre bắt lấy cổ tay Lâm Y Thần nắm chặt. Lâm Y Thần khẽ vùng nhưng tay bị nắm đay cũng không thể tránh ra.

    "Ngươi vừa dùng vu lực!" Mụ nói.

    "Cái gì vu lực? Tôi không biết!"

    Lâm Y Thần lắc đầu.

    "Không sai, ta sẽ không cảm nhận sai.. Là nó, vu pháp.." Mụ phù thủy vuốt cánh tay Lâm Y Thần mê ly lẩm bẩm.

    Vu pháp?

    Lâm Y Thần cảm thấy hẳn là không phải nói tinh thần lực chứ?

    Từ thế giới trước tiến đến thế giới này, Lâm Y Thần tinh thần lực tăng lên đáng kể. Mặc dù tinh thần lực theo như 1809 đánh giá chỉ là từ F cấp tăng lên D cấp (dựa theo chỉ số tinh thần lực do tinh tế thế giới xếp hạng), nhưng cũng là tiến bộ vượt bậc.

    Tinh thần lực gia tăng, 1809 nói có thể thử sử dụng bằng cách tập trung lên bộ phận nào đó của cơ thể. Đêm đó Lâm Y Thần đem tinh thần lực tập trung ở tai và mắt mới có thể xuyên qua đám người ồn ào nhìn đến Grist cùng Grill. Cũng nhờ chút tinh thần lực này Lâm Y Thần mới tìm đến hồ sữa cùng ngôi nhà bánh kẹo.

    Vừa rồi Lâm Y Thần muốn nấu ăn nhanh chút cho nên dùng tinh thần lực kích thích cánh tay.

    Tất nhiên, khi Lâm Y Thần làm như vậy, chính cô cũng cảm nhận được thân phận của cô không đơn giản chỉ là một đứa trẻ mồ côi. Luôn có thứ gì đó xuôi dòng theo huyết mạch chảy xuôi.. đó là một loại năng lượng kỳ lạ. Nếu chỉ là người bình thường có thể Lâm Y Thần đã không nhận ra sự khác biệt đó nhưng khi có thêm tinh thần lực, thân thể có dù chỉ là chút ít biến hóa cũng có thể dễ dàng nhận ra.

    Ngươi sẽ không thật sự cho rằng một đứa bé thường xuyên bị đói còn bị suy dinh dưỡng sẽ sống sót được trong cái thế giới này? Không, sự thật là không, đói khát dẫn đến suy dinh dưỡng sẽ làm trẻ con chết yểu!

    Peg rất tốt với Lâm Y Thần nhưng tốt cũng là có hạn độ, gia đình nghèo luôn sẽ ưu tiên suy xét con cái, ngay trong cách ứng xử phân phối công việc liền có thể nhận ra. Lâm Y Thần có thể nói là thể yếu nhiều tật, sống đến ngày này, không là do chăm sóc tỉ mỉ mà do chảy trong máu nguồn năng lượng kia.

    Hiện tại, mụ phù thủy gọi nó là.. vu lực!

    "Vu lực của mày thật sự rất thuần khiết!"

    Mụ phù thủy nhắm mắt lại cảm nhận vu lực trong Lâm Y Thần.

    Khi mở mắt ra, Lâm Y Thần nhìn đến trong mắt mụ phù thủy lóe lên rất nhiều gì đó. Có chút sung sướng, có chút hâm mộ, có chút ghen tị, có chút vui sướng khi người gặp họa.

    "Liz, tên tao là Liz. Vu nữ Ngọt ngào Liz!"

    Vu nữ hoặc cũng có thể gọi là phù thủy, tùy sở thích. Thường thì phù thủy được cho là nam tính, vu nữ liền nói về nữ tính sở hữu vu lực. Đương nhiên, cách gọi này chỉ lưu hành trong thế giới của chính bọn họ. Ở trong mắt những dân chúng tầm thường (nói tất cả những kẻ không sở hữu vu lực), phù thủy cùng vu nữ là đồng dạng, không có sự phân biệt, đương nhiên, với số lượng nam phù thủy không thế nào đông đảo, gọi phù thủy hay vu nữ đều chỉ là cách xưng hô.

    "Đương nhiên, mày cũng có thể gọi tao là tiên nữ Liz!" Liz cười khá là dữ tợn.

    Thế giới này có Chúa nhưng không có tiên!

    Cái gọi là tiên nữ có hai loại phân biệt, một là tiểu tinh linh có cánh, loại còn lại chính là vu nữ trẻ tuổi. Không sai, những vu nữ trẻ tuổi còn được gọi là tiên nữ.

    Đó là sự thật khá là châm chọc khi người trước mắt, kẻ được đánh giá là mụ phù thủy tà ác nên chịu hỏa hình lại có cái biệt danh Tiên nữ Ngọt ngào Liz (Sweet Fairies Liz).

    "Mày nên thấy hân hạnh khi trở thành học trò của tao!" Nụ cười của Liz lúc này ác ý trần đầy.
     
    520 1314 thích bài này.
  5. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 83: Phù thủy truyện cổ tích 14

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Nguyễn trâm ngọc520 1314 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng mười hai 2019
  6. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 84: Phù thủy truyện cổ tích 15

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Nguyễn trâm ngọc520 1314 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng mười hai 2019
  7. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 85: Phù thủy truyện cổ tích 16

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    [/HIDE-THANKS]
     
    Nguyễn trâm ngọc520 1314 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng mười hai 2019
  8. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 86: Phù thủy truyện cổ tích 17

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Nguyễn trâm ngọc520 1314 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng mười hai 2019
  9. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Hậu trường của tác giả:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mùa đông đến rồi,

    1) Tác giả (ôm chăn) : Lạnh, lạnh quá! Không cảm giác được ngón tay luôn rồi!

    1809: Mấy hôm nay tốc độ của tác giả có vẻ chậm, lại còn sai nhiều nữa!

    Tác giả: Ta sắp đi ngủ đông rồi! Lần này mà ngủ chắc biến mất luôn!

    Lâm Y Thần: Tác bình tĩnh, có gì chúng ta từ từ thương lượng!

    2) Tác giả: Gần nhất đọc truyện thấy có rất nhiều tác giả hỏi người đọc các câu hỏi về truyện, ta cũng muốn đặt câu hỏi cho độc giả chơi chơi!

    Lâm Y Thần: Hỏi đi!

    Tác giả: Đoán xem cuốn sách mà Liz để lại là sách gì?

    A, Nhật ký

    B. Sổ ghi nhớ

    C. Sách dạy chế tác ma dược, phép thuật

    D. Một cuốn tiểu thuyết

    Vụ án Peg giết Pond, ai là chủ mưu?

    A. Grist và Grill

    B. Peg giết tất nhiên là Peg

    C. Thị trưởng

    D. Không rõ

    Xác của Peg ở đâu?

    A. Đã được chôn ở đâu đó

    B. Thiêu thành tro không có xác

    C. Bị vứt ở bãi tha ma

    D. Không biết

    Grist cùng Grill có sử dụng đũa phép của Liz hay không?

    A. Đã cướp tất nhiên phải dùng rồi

    B. Không biết dùng nên không dùng

    C. Biết dùng nhưng sẽ không dùng

    D. Không biết được

    Hôm nay chỉ đến vậy thôi. Ai muốn đoán có thể đoán, câu trả lời sẽ ghi tại phiên ngoại!
     
    520 1314 thích bài này.
  10. Thu Thiên Linh Âm

    Bài viết:
    0
    Chương 86: Phù thủy truyện cổ tích 17

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Nguyễn trâm ngọc520 1314 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...