Chapter 7
[BOOK]Trở lại căn phòng bao kính trong đường đua mặc dù vẫn hoảng sợ sau sự việc vừa rồi nhưng có một thắc mắc lớn trong đầu tất cả chìm trong sự im lặng
- Các cậu có thấy cái mình thấy không? Hay là mình bị ảo giác? – Dương ngập ngừng hỏi
-..
-..
- Không phải anh bị ảo giác đâu. – Tiểu Bảo cúi mặt nhỏ giọng nói, tiếng cô vang lên ai cũng kinh ngạc nhìn cô bé
- Tiểu Bảo – Gia Huy khó hiểu nhìn cô
- Bác Đại nói là người nhà thì nên tin tưởng nhau, các anh ấy là bạn thân tốt của anh cũng coi như người nhà của mình nên không sao đâu anh
- Các cậu nghe xong thì đừng kích động nhé. – Gia Huy nhìn hai cậu bạn của mình đang ngây ngốc ngồi nhìn
- Các anh có tin trên đời này có phù thủy không? – cô mỉm cười hỏi
- Đương nhiên là không tin rồi, anh đây 20 tuổi chứ không phải là đứa trẻ hai tuổi đâu mà tin là có phù thủy – Dương trả lời một cách khó hiểu
-..
Lời nói không thể giải thích hết được Tiểu Bảo đưa tay lên Dương đang ngồi trên ghế bông nhiên cũng bay lên theo đường chỉ tay của cô
- Aaa.. có chuyện gì vậy, cứu mình với.. aaa – Dương hoảng loạn hét ầm lên
- Em nói em là phù thủy thì anh có tin không? – Tiểu Bảo hỏi
Dương dường như vẫn không tin vào lời cô nói ngây ngốc nhìn cô từ trên cao.
- Em thật là phù thủy? – Dương nghi hoặc hỏi lại
- Nếu em ấy không phải là phù thủy thì tại sao anh lại bay lên thế kia? – Gia Hân bình tĩnh giải thích
- Cậu có muốn bay thêm vài vòng nữa không? – Gia Huy ngồi nhìn bạn mình đang bay trên cao kia
Cảm thấy vẫn chưa đủ thuyết phục Tiểu Bảo bay lên bên cạnh Dương rồi biến anh thành một con khỉ nhỏ khiến cho Huy và Hân cười không ngừng, còn Dương thì hét ầm lên nhảy nhót loạn xạ
- Aaa.. anh tin anh tin rồi, làm ơn cho anh về lại mình đi, đại ca nói giúp em với, Hùng cứu mình mới.. – con khỉ Dương la hét ầm ĩ nhảy loạn xạ đeo hết lên người Huy rồi nhảy qua Hùng. Nhìn cậu vậy khiến ai cũng cười không ngớt
Từ nãy đến giờ chỉ có Hùng là ngồi tiếp nhận câu chuyện một cách trầm lặng nhất, mặc dù trong lòng cậu cũng kinh ngạc không ngừng nhưng không biểu hiện ra bên ngoài, cậu nhớ lại lần đã thấy quả bóng trên sân thượng của tòa nhà mà cho rằng mình say thì hôm nay lại được chứng kiến tận mắt, điều này làm cậu thật sự rất bất ngờ cũng rất tò mò về cô bé phù thủy nhỏ kia. Sau khi biến Dương về lại con người bình thường thì anh em Huy kể lại sự xuất hiện của Gia Bảo
-..
- Gọi cấp cứu cho mình đi, mình sock quá – Dương kinh ngạc kêu lớn
- Ở hành tinh của Tiểu Bảo thì em ấy là người bình thường, còn ở đây thì không như vậy mọi phép thuật của em ấy là nguy hiểm đối với mọi người và bản thân, mình mong các cậu hiểu và đối xử với em ấy thật tốt – Gia Huy chân thành nói
- Bọn mình biết nên làm gì, cậu đừng lo – Hùng lên tiếng trấn an bạn mình
- Con khỉ Dương anh nghe có hiểu không vậy? – Gia Hân nhìn Dương hỏi lớn
- Hiểu, hiểu, mà em thật sự là phù thủy à? Em có thể biến lại cái gì được không? – Dương chạy lại nhìn Tiểu Bảo nói
- Anh muốn làm khỉ nữa hả? – cô mỉn cười hỏi
- Đừng, xin đừng, anh tin thật rồi. Nói xong cậu chạy ra sau Hùng mong được sựu che chở của bạn thân
Về lại dinh thự tổng thống, tất nhiên chuyện đến trường đua không thể nói ra, bữa cơm gia đình diễn ra rất vui vẻ, ai cũng nghỉ ngơi sớm để chuẩn bị chào đón ngày mới tiếp theo. Sau khi về nhà Hùng càng trầm mặc cậu chìm vào những suy nghĩ miên man của mình. Thật sự có phù thủy, lại là một cô bé nhỏ rất xinh đẹp và thú vị, cậu rất tò mò muốn biết nhiều hơn về cô bé nhỏ này, cậu mỉm cười rồi nhìn ra thành phố hoa lệ cùng những suy nghĩ của mình, cậu muốn tìm hiểu về cô.
Buổi sáng, tại dinh thự tổng thống
- Hai đứa đi học vui nha – phu nhân Triệu Hằng nói với hai cô con gái
- Vâng, tụi con đi học đây – Gia Hân vẫy tay chào mẹ rồi cùng Tiểu Bảo lên xe đi học
Trường quốc tế ASY. Đây là ngôi trường đứng đầu trong cả nước về chất lượng giảng dạy cũng như về đội ngũ giáo viên, trường bao gồm các lớp từ lớp một cho tới Đại học, Cao học. Nội quy của trường cũng rất nghiêm ngặt chỉ cần phạm lỗi lạ bị đuổi học ngay nên ai vào đây cũng phải cẩn thận cố gắng không phạm vào nội quy, đồng phục của trường cũng là điều được quan tâm nhất vì rất đẹp và nổi bật, lấy caro đỏ đen làu màu chủ đạo. Nữ thì áo trắng nơ caro đỏ đeM, váy caro đỏ đen áo khoác cùng màu, nam thì áo trắng quần đen, cavat caro đỏ đen. Trường được chia ra làm ba cấp, cấp A dành cho những người nhà siêu giàu và con trong giới chính trị nắm quyền. Cấp B dành cho con nhà giàu và quan hệ, còn cấp C là cấp dành cho những học sinh thi vào trường với điểm cao và được nhận học bổng. Vì đây là trường quốc tế nên học phí ở đây không hề rẻ một chút nào, học sinh bình thường phải cố gắng thi để dành được học bổng mới vào được. Gia Hân và Gia Bảo sau khi đọc thông báo nhận lớp thì nhìn nhau cười không ra hơi, khiến ai cũng nhìn như sinh vật lạ, mặc dù trông hai cô bé thật sự rất dễ thương.
- Hahahaaa.. chị chịu không nổi với mẹ mất – Gia Hân ôm vai Tiểu Bảo cười nói
- Chắc hai bác không muốn gây sự chú ý cho hai chị em mình nên mới làm vậy – Tiểu Bảo cười nói
- Không sao đúng ý chị học lớp bình thường vui hơn không phải lo đấu đá nhau với bọn dở hơi trong lớp
Chuông reo, hai cô gái đi về phí dãy lớp học của mình. Lớp cô là lớp C11, lớp cuối cùng của cấp C tổng cộng có 30 học sinh đang ngồi trong lớp. Khi hai cô bước vào lại thu hết mọi ánh nhìn của mọi người
- Oaaa.. dễ thương quá
- Lớp mình cũng có mỹ mữ
- Mỹ nữ ngồi cạnh mình nè
-..
Đó là những lời cảm thán của bọn con trai dành cho hai cô
- Xì.. cũng bình thường thôi mà
- Như nhau thôi mà tỏ vẻ gì chứ
-..
Nghe những lời của bọn con gái hai cô cũng chỉ mỉm cười cho qua rồi đi xuống phía cuối lớp ngồi. Gia Hân ngồi trên Gia Bảo. Lúc sau cô giáo chủ nhiệm vào lớp giới thiệu thêm một học sinh mới
- Hello everyone, mình là Anna, du học sinh, mong các bạn giúp đỡ
- Oaa.. lại là một mỹ nữ nữa
- Cậu ơi ngồi cạnh mình này
- Được rồi các em đừng ôn ào nữa, Anna em muốn ngồi chỗ nào thì xuống đấy nhé.
Rồi Anna đi xuống ngồi bên cạnh Gia Bảo
- Hi, mình là Anna ở nước K tới đây – Cô vui vẻ giới thiệu
- Mình là Gia Bảo
- Còn mình là Gia Hân chị của Gia Bảo – Hân quay xuống chào bạn mới
- Được rồi các em ổn định chỗ ngồi rồi cô phổ biến cho các em về nội quy của trường và của lớp mình
Chuông reo tan học lớp nào học sinh cũng ùa ra như tổ ong vỡ ồn ào
- Hân với Bảo đi ăn trưa với mình nhé, coi như bữa ăn kết bạn đầu tiên của mình khi tới đây – Anna lôi kéo hai cô bạn
- Ok luôn, hai chị em mình lại đỡ tốn tiền ăn rồi
Ba cô gái nhỏ kéo nhau vào một quán ăn nhanh gần đấy, vui vẻ nói chuyện làm bọn họ trở nên thân thiết hơn[/BOOK]