

XA LẠ GIỮA THÂN QUEN
Em không về mà cũng chẳng ra đi
Vẫn ở đó trong tim anh muôn thuở
Vẫn ở đó kể từ lần dang dở
Dẫu bây giờ hoa cỏ đã tàn xuân
Dẫu bây giờ chốn ấy đã bình yên
Em hạnh phúc bên người chồng mẫu mực
Có bao giờ nửa lời ru chợt thức
Em nhớ về câu hát của ngày xưa
Em nhớ về câu hát tuổi hai ba
Có hoài bão từ giảng đường trang sách
Có toan tính từ đôi tay rất sạch
Có lo âu đọng trên những nụ hồng
Tuổi ba mươi anh là kẻ lông bông
Vẫn mê mải tìm chân trời xa lắc
Có đôi lúc trở về trong tĩnh lặng
Câu thơ lạc vần tìm nhắc tên em
Chẳng thể đến gần mà sao chẳng xa thêm
Cứ mãi dùng dằng ở hai đầu nỗi nhớ
Chiều nay hạ tiếng ve ran phố nhỏ
Anh thấy mình xa lạ giữa thân quen.
(2010)
Em không về mà cũng chẳng ra đi
Vẫn ở đó trong tim anh muôn thuở
Vẫn ở đó kể từ lần dang dở
Dẫu bây giờ hoa cỏ đã tàn xuân
Dẫu bây giờ chốn ấy đã bình yên
Em hạnh phúc bên người chồng mẫu mực
Có bao giờ nửa lời ru chợt thức
Em nhớ về câu hát của ngày xưa
Em nhớ về câu hát tuổi hai ba
Có hoài bão từ giảng đường trang sách
Có toan tính từ đôi tay rất sạch
Có lo âu đọng trên những nụ hồng
Tuổi ba mươi anh là kẻ lông bông
Vẫn mê mải tìm chân trời xa lắc
Có đôi lúc trở về trong tĩnh lặng
Câu thơ lạc vần tìm nhắc tên em
Chẳng thể đến gần mà sao chẳng xa thêm
Cứ mãi dùng dằng ở hai đầu nỗi nhớ
Chiều nay hạ tiếng ve ran phố nhỏ
Anh thấy mình xa lạ giữa thân quen.
(2010)