XA LẠ GIỮA THÂN QUEN Em không về mà cũng chẳng ra đi Vẫn ở đó trong tim anh muôn thuở Vẫn ở đó kể từ lần dang dở Dẫu bây giờ hoa cỏ đã tàn xuân Dẫu bây giờ chốn ấy đã bình yên Em hạnh phúc bên người chồng mẫu mực Có bao giờ nửa lời ru chợt thức Em nhớ về câu hát của ngày xưa Em nhớ về câu hát tuổi hai ba Có hoài bão từ giảng đường trang sách Có toan tính từ đôi tay rất sạch Có lo âu đọng trên những nụ hồng Tuổi ba mươi anh là kẻ lông bông Vẫn mê mải tìm chân trời xa lắc Có đôi lúc trở về trong tĩnh lặng Câu thơ lạc vần tìm nhắc tên em Chẳng thể đến gần mà sao chẳng xa thêm Cứ mãi dùng dằng ở hai đầu nỗi nhớ Chiều nay hạ tiếng ve ran phố nhỏ Anh thấy mình xa lạ giữa thân quen. (2010)
KẺ DƯ THỪA Anh và em Hai thế giới chung một miền cổ tích Hai tâm hồn chung một niềm hiu quạnh Hai trái tim chung một nỗi nhớ nhung Em nhớ ai Những đêm lạnh ướt đầm vỏ gối Trong chiêm bao có thấy anh đứng đợi Cuối con đường em đi Một mình anh Và một khối tình si Chờ mãi tháng năm vẫn chưa trọn giấc Em yêu ai Để nơi này anh và cơn gió bấc Những đêm buồn lạnh lẽo với vần thơ Hạnh phúc đôi khi đang ở rất gần ta Mà ta vẫn ngóng trông những điều xa xôi lắm Em có biết tình anh Một lần thôi tay nắm Một lần thôi đừng kết tội nụ hôn Một lần thôi Rồi mãi mãi tủi hờn Tạo hóa sắp đặt chi ba người chung một lối Kẻ dư thừa lẻ loi Một đời mang tội Ngẩn ngơ buồn trông mãi cánh nhạn trôi
BÀI KHÔNG TÊN SỐ 6 Ta lang thang tìm kiếm gì xa lắm Biển chiều nay vắng bóng những cánh buồm Con sóng xô bờ vỡ òa như nước mắt Hạnh phúc cuối cùng chỉ khoảnh khắc vậy chăng Thân dã tràng mê mải lấp biển Đông Ngàn năm trước - ngàn năm sau có thể Ôi dương gian còn không nàng Tô Thị Hóa đá ngàn năm vững dạ chờ chồng Có phải ta tìm hai chữ Thủy - Chung Của trái tim thẳm sâu như biển cả Có phải ta tìm một lời thề bất tử Của tâm hồn hóa đá đợi chờ nhau Thôi đã muộn rồi bởi giông bão trên cao Nên những cánh buồm đã neo bờ lẩn tránh Thôi đã đủ rồi bởi cồn cào con sóng Nên khoảnh khắc xô bờ chỉ đủ khóc cho nhau Nước mắt cạn nguồn không đủ để làm ngâu Chim Ô Thước bay đi không về nữa Xóm Nam Xương vắng bóng người thiếu phụ Ngôi miếu ngàn năm lạnh vài cuống hương tàn Giữa biển đời bốn hướng lênh đênh Cuộc hải hành một chiếc thuyền độc mộc Ta lang thang tìm kiếm gì xa lắm Hạnh phúc ngàn năm - khoảnh khắc tâm hồn
HÀ NỘI ĐÊM MƯA Em ơi Hà Nội đêm mưa Nước ngập tràn lên hè phố Ánh đèn vàng hoen trong mưa Ẩn mờ qua ô cửa sổ Anh loay hoay cùng cơn ngủ Mơ mơ với một bóng hình Dường như em đang ngồi đó Ru anh câu hát bình yên Hà Nội mưa, phố và đêm Giấc mơ chập chờn thức giấc Nỗi nhớ như mãi dài thêm Cùng tiếng mưa đêm thổn thức Hà Nội lang thang trong mưa Mệt nhoài ngổn ngang công việc Giấc ngủ bình yên đêm mưa Vì bên anh em vẫn thức..
LIÊU TRAI TỰ SỰ Trăng mờ dệt mộng liêu trai Canh tư còn thức Một hai đếm buồn Ngoài song đẫm lệ ngâu tuôn Phòng đêm cô quạnh Gió luồn liếp thưa ** Mộng về Một khối xa xưa Đời trai vó ngựa nắng mưa can trường Mộng về Một mối tơ vương Hồng nhan phảng phất nẻo đường phù hoa ** Tiếc rồi xuân cũng đã qua Hạ chưa đủ cháy nay đà sang thu Mai ta rót cạn bầu thơ Kê cao kinh kệ mà chờ đông sang
BÃO VỀ Bão lại về Mùa này trái chín Lúa ngoài đồng đang độ nửa chừng xuân Giữa tháng Ngâu Mưa mùa bịn rịn Nhang nhác lo âu, nhếch nhác áo quần ** Xưa bão về Bên thềm rêu phủ Bóng cha ngồi với chiếc radio Con thơ dại Lo âu chưa đủ Hấp hởi trông mây kéo diễn trò ** Nửa đời người Bao cơn bão đã qua Con đã thấu những lần cha chậm bước Cả đời cha Là cả đời chằng buộc Để các con ngon giấc dưới mái nhà ** Bão lại về Không có radio Con theo dõi tin qua màn hình điện thoại Con đã làm cha Còn cha về chín suối Mái nhà xưa không chằng buộc nữa rồi!
ĐỒNG DAO THÁNG CHẠP Dập dìu đào, quất, cúc, lan Lạnh tay tháng chạp miên man nỗi niềm * * * Ai về cấy lúa đồng chiêm Nhen hồng đống lửa cả miền ấu thơ Mắt cười áo mới ngu ngơ Ổ rơm cuộn lấy giấc mơ nhẹ nhàng Tháng chạp hoa cải nhú vàng Lá dong lá chuối rộn ràng bến sông Chiều chiều ra ngõ đợi trông Triền đê dốc cỏ còn không người về * * * Cả đời nặng một từ "Quê" Đồng dao hát lại ta về tuổi thơ
LỠ DUYÊN Sổ lồng sáo đã sang sông Cầu tre lắc lẻo gánh gồng chợ trưa Ví dầu trời bớt nắng mưa Qua cầu nghiêng nón cho vừa lòng nhau
THU Sáng nay một vệt nắng vàng Một sợi tóc bạc Một nàng thơ thu Qua rồi ngày tháng âm u Ngoảnh trông cổ tích Khuất mù non cao Thảnh thơi Nhiệt huyết dâng trào Vươn vai Hít cái thanh tao Nhẹ nhàng.