Tuyển tập truyện cười sưu tầm, truyện cười Việt Nam

Discussion in 'Thư Giãn' started by Sưu Tầm, Apr 29, 2019.

  1. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    ADAM VÀ EVA..

    Một người Pháp, một người Mỹ và một người VN tranh luận xem Adam và Eva là người nước nào.

    Người Pháp: "Trần truồng và trụy lạc ngay trước mặt Thượng đế như thế, chỉ có thể là dân Pháp".

    Người Mỹ: "Yêu tự do đến mức lẽ ra có thể sống hạnh phúc, chỉ cần đừng đụng đến trái táo, vậy mà họ vẫn không chịu nổi sự cấm đoán đó thì chỉ có thể là dân Mỹ".

    Người VN lúc này mới lên tiếng: "Quần áo chẳng có, nhà cửa chẳng có, thậm chí đến ăn một trái táo cũng bị cấm, thế mà vẫn bảo là sống trên thiên đường. Đích thị đây là dân VN".
     
  2. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    XẤU XÍ

    Có hai vợ chồng nọ sống ở sâu dưới những ngọn đồi và rất hiếm khi thấy người qua lại. Một hôm, có người bán hàng rong đi qua, anh ta nhìn thấy ông chồng ngoài cửa nên vồn vã chào mời:

    - Ông hay bà nhà có muốn mua thứ gì không?

    - Vợ tôi không có ở nhà, nhưng mà anh có gì vậy?

    - Người bán hàng rong liền đưa ra các vật dụng gia đình, nào là chảo, xoong, nồi.. Tuy nhiên, ông chồng chẳng chú ý lắm mà chỉ nhìn vào một cái gương. Ông chồng hỏi: Cái gì thế?

    - Đoạn ông ta cầm nó lên nhìn rồi nói tiếp: Ôi lạy Chúa hình của bố tôi đây mà, nó đẹp thật! Bán cho tôi cái này.

    - Sau khi mua chiếc gương, ông ta rất lo lắng vì sợ bà vợ keo kiệt biết mình đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua một đồ vật vô bổ, ông ta liền giấu nó vào trong kho sau những thùng đồ.

    - Sau đó, ngày nào ông chồng cũng đến kho và nhìn vào tấm hình trong cái gương hai ba lần khiến bà vợ sinh nghi.

    - Thế là một ngày nọ bà chờ chồng đi ngủ rồi đi vào nhà kho và tìm thấy cái gương, bà ta cầm nó lên nhìn rồi nói thầm: Thì ra đây chính là mụ đàn bà xấu xí mà mấy hôm nay ông ta đang tán tỉnh!
     
  3. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    MÍT NÁC GÌ..

    Một bác nọ ra tỉnh chơi. Trưa về, gặp thầy học của con mình, bác ta khẩn khoản mời thầy về nhà, để thết thầy một bữa. Bác ra sai bắt gà làm thịt rồi làm các món nhắm khác.

    Bụng thầy đói meo, mà chủ nhà vẫn từ từ chuẩn bị bữa ăn cho thật tươm tất.

    Bụng thầy càng cồn cào. Nhìn thấy quả mít trong gầm gường, miệng thầy thèm lắm. Chờ mãi, không thầy chủ nhà bưng mâm lên, thầy nói:

    - Thôi bác ạ, phiền phức quá, bác để tôi về.

    Chủ nhà sai con:

    - Có nác mới (nước chè xanh mới nấu), lấy ấm rót, mời thầy uống con.

    Cốt ý của gia chủ là muốn cầm chân thầy lại. Song thầy:

    - Mít nác gì, để tôi về thôi bác ạ!

    Lúc đó, bác ta mới nhớ là nhà mình có quả mít chín để ở gầm giường, liền sai con:

    - À quên, lấy quả mít, bố mời thầy xơi đã con!
     
  4. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    ÔI, LẠY CHÚA TÔI!

    Bốn quý bà ngồi uống cà phê, lần lượt tự hào khoe với nhau về cậu quý tử của mình:

    - Con trai tôi là một linh mục, mọi người đều gọi nó là Cha.

    - Con tôi là Giám mục. Người ta gọi nó là Đức cha.

    - Còn con tôi là Hồng y Giáo chủ, được kính cẩn gọi là Đức Ngài.

    - Bà thứ tư nhấm nháp cà phê và im lặng, nhưng ba bà kia không để yên: Con trai bà thì sao?

    - Con trai tôi cao 1, 9 m, thân hình thể thao, đẹp trai, nhiều tiền, ăn mặc bảnh bao. Thấy nó, mọi phụ nữ đều phải thốt lên: "Ôi, lạy Chúa tôi!".
     
  5. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    CẦN 12 SUẤT

    Chàng cao bồi bước vào tiệm bán súng tại Chicago, cao giọng:

    - Cho một khẩu Rulô!

    - Dạ, chúng tôi có hai loại Rulô, 6 viên và 12 viên, ông cần thứ nào?

    - Chờ một lát - Cao bồi bước tới điện thoại quay số và hỏi - Alô! Ngân hàng A đó phải không? Cho hỏi ở đó có bao nhiêu người?

    Anh chàng nghe xong, quay sang người bán hàng:

    - Cho loại 12 viên.
     
  6. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    CÂM ĐIẾC..

    Nổi tiếng là người thông thái, hiểu rộng, biết nhiều, nhưng Quỳnh ngán chuyện cử nghiệp. Mỗi lần triều đình mở khoa thi, nhiều người giục chàng lều chõng ứng thí, chàng đều gạt phăng nói sang chuyện khác.

    Lần ấy, vì nể ý thầy học, lời khuyên của bạn bè dân làng, Quỳnh đành đi thi cho phải phép. Năm đó, nhà chúa mừng sinh được con trai, các quan trường bèn nảy ra ý nịnh hót chúa, bàn nhau ra đề thì nói về điềm lành của đất nước. Đoán được ý ấy, Quỳnh nghĩ ra cách làm một bài văn phải hàm được hai nghĩa: Bề ngoài, đọc lên nghe như lời ca ngợi công đức của Chúa và sự an vui của mọi người, nhưng ẩn ý của nó lại là một sự phủ định. Trong bài văn ấy có hai câu khái quát hiện trạng đất nước như sau:

    "Quan tắc cổ, dân tắc cổ, đái hàm quan Nghiêu Thuấn chi dân" (Nghĩa là: Quan cũng theo phép xưa, dân cũng theo phép xưa, đội ơn quan, dân được sống đời Nghiêu Thuấn) và đối lại:

    "Thượng ung tai, hạ ung tai, ỷ đầu lai Đường Ngu chi đức" (nghĩa là: Trên cũng vui thay, dưới cũng vui thay, dựa vào đám đầu lại có đức độ thời Đường Ngu)

    Mới nghe đọc lần đầu, chúa Trịnh đã khen: Hay quá! Xứng đáng cho giải nhất! Quan chủ khảo liền đứng lên tâu với Chúa:

    - Khải chúa! Trong hai câu ấy, thần thấy có cái ẩn ý không thuận.

    - Quan thật đa nghi quá. Ca tụng công đức của chúa như vậy mà còn gì không thuận?

    - Khải chúa, cứ theo cái nghĩa chữ Hán thì hai câu ấy đúng là hay thật, nhưng Quỳnh là loại thâm nho, từng đã dùng chữ nghĩa chơi khâm nhiều người, và chắc hắn không bao giờ bằng lòng thứ văn chương một nghĩa. Theo sự hiểu biết cạn hẹp của thần, thì hai câu ấy xướng theo nghĩa đồng âm trực tiếp nghe ra ngại lắm, không dám đọc lên để chúa thưởng lãm.

    - Ta cho phép, quan cứ nói.

    - Khải chúa, nếu vậy thì thần xin thưa. Hai câu ấy có dụng ý phỉ báng, táo tợn. Nếu đọc theo kiểu nôm thì rõ là câu chửi tục.

    - Chửi tục không sao, nhà ngươi cứ trình bày ta nghe thử!

    - Vậy thần xin mạo muội thưa: "Quan tắc cổ, dân tắc cổ" có nghĩa là "trên cũng câm, dưới cũng câm," thưa tắc cổ là câm không dám nói đấy ạ! Còn "đái hàm quan Ngiêu Thuấn chi dân" tức là "đái vào hàm bọn quan dám bảo rằng dân chúng đang sống dưới thời Nghiêu Thuấn".

    - Nếu quả vậy thì Quỳnh láo thật!

    - Khải chúa, chưa hết đâu. Câu sau này còn hàm ý báng bổ tệ hại hơn. "Thượng ung tai, hạ ung tai" có nghĩa là "đứa trên thối tai, đứa dưới cũng thối tai", là cả trên dưới, ai ai cũng là một lũ điếc đấy ạ. Vì điếc hết nên không biết rằng "ỷ đâu lai Đường ngu chi sĩ" nghĩa là "ỉa vào đầu lũ nha dám bảo rằng kẻ sĩ đang mở mặt giữa đời Đường Ngu".

    Quỳnh lần ấy bị đánh hỏng nhưng lại có cơ hội đả kích vào thói xu nịnh của đám quan trường và "chọc" nhà chúa một trận nên thân, còn mình thì vẫn giữ tròn khí tiết
     
  7. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    ĐẬU PHỤ MẮM TÔM..

    Hai ông đồ rủ nhau vào hàng đánh chén. Nhìn vào đĩa đậu phụ trên mâm, một ông nói:

    - Tôi ra một câu, ông đối được cho thông thì tôi chịu tiền cả, đối không thông thì ông chịu tiền cả.

    Ông kia bằng lòng.

    - Nướng đậu phụ cho cha ăn. Ðối đi!

    Ông kia ngẫm nghĩ một lát, rồi đọc:

    - Sắc ích mẫu cho mẹ uống. Ông trả tiền nhé!

    Ông ra câu đối hơi hoảng. Nhưng rồi ông ta trấn tĩnh được thong thả nói:

    - Ðối sát đấy. Phụ là cha đối với mẫu là mẹ, uống đối với ăn. Có điều thông thì chưa thông.

    - Thông thế nào nữa?

    - Ðậu phụ không có mắm tôm thì ăn vói gì? Ăn với ích mẫu được ư? Ðối thế này mới thông: Lấy mắm tôm cho mẹ chấm. Ông trả tiền chứ!
     
  8. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    ĐƯỢC THẾ THÌ CÒN GÌ BẰNG..

    Cô gái đứng trước, ông già đứng sau, cả hai đang chăm chú xem phim ngoài bãi làng.

    Một thanh niên đứng cạnh thò tay vỗ vào mông cô gái.

    - Ông làm gì thế? Cô gái quay sang hỏi ông già

    - Tôi làm tổ trưởng tổ phụ lão: Ông già trả lời Cô gái quay lại xem phim.

    Anh thanh niên lại vỗ nhẹ cái nữa.

    - Ông già rồi, thôi việc ấy đi được rồi: Đúng thế, tôi muốn lắm rồi mà họ vẫn chưa cho.

    Cô gái lại quay lên xem phim. Anh thanh niên lại vỗ vào mông cô gái cái nữa.

    - Nếu ông còn tiếp tục, tôi sẽ đi báo chính quyền: Thế còn gì bằng, tôi làm việc đó hoàn toàn ngoài ý muốn! =)) =))
     
  9. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    OÁI OĂM

    Hai người đứng đợi trước cửa thiên đàng nói chuyện với nhau:

    - Vì sao anh chết vậy?

    - Tôi chết vì bị đông lạnh.

    - Dễ sợ nhỉ! Có bị đau đớn lắm không?

    - Chỉ bị lúc đầu thôi. Tôi run lẩy bẩy, rồi đau đớn khắp các ngón chân tay rồi sau đó bị tê cứng, tôi cảm thấy dễ chịu rồi đi vào cái chết như một giấc ngủ. Còn anh thì sao?

    - Tôi à? Tôi chết vì bị đau tim đột ngột! Ông biết không, tôi hay tin vợ đang ngoại tình ở nhà liền chạy về nhà để bắt quả tang. Nhưng khi về đến nơi thì tôi chỉ thấy cô ta một mình quấn quanh người một tấm chăn mỏng mà chẳng thấy gã nhân tình kia đâu. Tôi kiếm quanh nhà cả tiếng đồng hồ rồi chạy xuống tầng hầm nhưng chẳng thấy ai, tôi chạy lên tầng hai cũng không thấy. Cuối cùng, tôi hộc tốc chạy lên gác thượng, vừa lên tới nơi thì mệt quá và cơn đau tim ập tới, tôi lăn quay ra chết mà chẳng kịp trăn trối một lời.

    - Thật oái oăm thay!

    - Anh nói cái gì cơ?

    - Vì nếu anh chỉ cần dừng lại ở chỗ cái tủ lạnh thì cả hai chúng ta đâu có đứng ở đây!
     
  10. Nguyenvulinh

    Messages:
    412
    ĐÔI CÂU ĐỐI CHỌI

    Thầy đồ thường dạy học trò đã đối thì phải đối cho chọi mới hay. Một hôm, thầy ra một vế đối: "Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc" (Thần nông dạy dân trồng ngũ cốc).

    Tất cả học trò đang ngơ ngác chưa biết đối thế nào. Thì anh học trò nọ đã gãi đầu gãi tai:

    - Thưa thầy, chữ "thần" con xin đối với chữ "thánh" có chọi không ạ?

    Thầy nói:

    - Ðược lắm!

    Anh ta lại hỏi:

    - Chữ "nông", con đối với "sâu", có chọi không ạ?

    Thầy nói:

    - Ðược lắm!

    Anh ta lại hỏi tiếp:

    - Chữ "giáo" đối với "gươm", "dân" đối với "vua" có chọi không ạ?

    Thầy gật đầu:

    - Ðược lắm, được lắm!

    Anh ta lẩm nhẩm: "Nghệ" đối với "gừng", "ngũ" đối với "tam", "cốc" đối với "cò".

    Cuối cùng anh ta xin đọc:

    - Bây giờ con xin đối ạ! "Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc" con xin đối là: "Thánh sâu gươm vua gừng tam cò".
     
Trả lời qua Facebook
Loading...