

Sài Gòn mưa- Hà Ngọc Băng Tâm
Sài Gòn mưa rồi anh có hay
Gió thổi tung rèm, mưa ngang cửa sổ
Nhìn mưa rơi mà lòng tan vỡ
Một mùa mưa trước, có người nỡ buông tay
Nơi anh chắc bây giờ hạnh phúc
Mưa lạnh ngoài trời vẫn ấm áp kề vai
Mưa trời sắp vơi sao mưa lòng không dứt
Nước mắt không màu trôi mất thanh xuân
Em tự hỏi lòng : Hạnh phúc là thế nào?
Là nồng nàn cuồng nhiệt
Là ấm áp dịu dàng ánh mắt trao nhau
Hay chỉ là hư vô ảo ảnh
Chóng vánh vụt tan
Hạnh phúc có khi nào là cát
Bàn tay càng giữ chặt, lại càng dễ đánh rơi
Đã từng hạnh phúc, cũng đã từng tiếc nuối
* * *cho đến mãi bây giờ..
Một thời thanh xuân từng cạnh một người..
Sài Gòn mưa rồi anh có hay
Gió thổi tung rèm, mưa ngang cửa sổ
Nhìn mưa rơi mà lòng tan vỡ
Một mùa mưa trước, có người nỡ buông tay
Nơi anh chắc bây giờ hạnh phúc
Mưa lạnh ngoài trời vẫn ấm áp kề vai
Mưa trời sắp vơi sao mưa lòng không dứt
Nước mắt không màu trôi mất thanh xuân
Em tự hỏi lòng : Hạnh phúc là thế nào?
Là nồng nàn cuồng nhiệt
Là ấm áp dịu dàng ánh mắt trao nhau
Hay chỉ là hư vô ảo ảnh
Chóng vánh vụt tan
Hạnh phúc có khi nào là cát
Bàn tay càng giữ chặt, lại càng dễ đánh rơi
Đã từng hạnh phúc, cũng đã từng tiếc nuối
* * *cho đến mãi bây giờ..
Một thời thanh xuân từng cạnh một người..
Last edited by a moderator: