Hạ cháy Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Suno "Hạ cháy" là khúc tình ca viết giữa lằn ranh của chia tay và kỷ niệm, nơi những cánh bằng lăng tím nhòa trong nước mắt, và tiếng ve rơi như vỡ tan trong lòng người ở lại. Phổ từ bài thơ sâu lắng của Lê Gia Hoài, ca khúc là lời thì thầm cháy bỏng về một mối tình học trò chưa kịp gọi thành tên. Từng nốt nhạc rưng rưng đưa ta trở lại tiết cuối cùng, hàng ghế đá cũ, và ánh mắt em – chớp mãi trong miền nhớ không nguôi. Một bản tình khúc hạ buồn, ngỡ xa mà lại rất gần, như vết cháy dịu dàng của trái tim yêu đầu. HẠ CHÁY Tiết cuối cùng đã điểm phải không em Câu thơ cũ bây giờ ai cất giữ Trong lòng anh nắng hạ vàng hoang rủ Kỉ niệm ơ hờ ai đâu dễ quên ai. Hạ cháy khát sắc tím nào phôi phai Để bằng lăng nũng buồn cơn mưa hạ Hàng mi ai sao chiều nay rất lạ Cứ chớp hoài cho dòng lệ tuôn rơi. Tuổi mộng mơ biết về đâu em ơi Khi mình anh ngơ ngác trong hoài niệm Gió vờn bay mải mê anh tìm kiếm Sắc hạ vàng thương nhớ một thời yêu. Tất cả xa rồi còn lại bao nhiêu Bóng hình em trôi theo dòng phượng cháy Hạ gần quá nhưng lòng anh chỉ thấy Cuối chân trời tan tác tiếng ve rơi! Lê Gia Hoài. #hachay, #legiahoai, #baihathayvemuaha
Nắng tháng sáu Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Suno "Nắng tháng Sáu" là bản hòa ca của ký ức và cảm xúc, nơi nắng chan hòa trên thềm trời trong vắt, tiếng ve rơi vào lặng thinh và lời hứa tuổi học trò như vẫn còn lấp lánh trong tay ai. Bài thơ của Lê Gia Hoài là một thoáng lặng giữa mùa hạ rực rỡ, nơi những kỷ niệm tưởng chừng đã xa lại bỗng trở về rất khẽ, rất sâu. Tháng Sáu trong thơ anh không chỉ là thời gian, mà là một trạng thái tâm hồn – nơi người đọc như gặp lại chính mình qua sắc phượng, tiếng mưa và nỗi nhớ chưa nguôi về một thời hoa niên dịu dàng. NẮNG THÁNG SÁU Chẳng có gì gửi tháng sáu yêu thương Chỉ có nắng trên thềm trời trong vắt Những thanh âm cơn gió mùa quay quắt Gửi trở về cho tháng sáu mênh mang. Tháng sáu qua rưng rưng sắc hạ vàng Đọng bình yên trong mắt ai say lửa Có cô bé cầm trên tay lời hứa Thả vu vơ vào nỗi nhớ quanh mình. Tháng sáu qua chùm phượng vĩ lặng thinh Đón mưa về trong nỗi niềm xa nhớ Nắng miên man cho phượng hồng mắc nợ Những nồng nàn hối tiếc một thời xa. Tháng sáu ơi tiếng ve đã đi qua Khung trời mộng bay về đâu phấp phới Lòng hoài mong một ngày mai nắng mới Lại phủ đầy sân trường vắng chiều xưa. Lê Gia Hoài.