Nhật Kí Nghỉ Việc - Nghỉ Việc Không Dễ Như Mơ Nha

Discussion in 'Trà Đá - Tán Gẫu' started by nguyệt trần 1303, Jun 17, 2025 at 7:53 PM.

  1. Ngngoclan

    Messages:
    47
    Hi vẫn mong cái kết b bắt đầu hành trình mới, nhưng thấy thdo ông sếp biết đi tranh chút quyền lợi cho cấp dưới thì cx k đau lòng và, vẫn cthe tiếp tục làm ng quen sau khi nghỉ vc
     
  2. BCmanga

    Messages:
    70
    Thật sự em không đi viết truyện hài đúng là lãng phí tài năng. Cách ví von này không phải ai cũng nghĩ ra được. Tuy đoạn sau có chút trầm lắng nhưng tôi nghĩ em đã có sự lựa chọn.

    Em nên suy nghĩ thêm về vài câu chuyện vui sẽ rất hot đó! ^^
     
  3. Dạ em cảm ơn anh đã thích câu chuyện này, mà em không tính viết truyện ở VNO đâu ah, toàn nhân tài, ngọa hổ tàng Long, giun dế như em tự thấy không xứng tầm ạ, comment dạo thì được.
     
    BCmanga likes this.
  4. BCmanga

    Messages:
    70
    Nghe sao nặng nề ghê, có ai biết được bản thân mình viết ra câu chuyện là có thể chinh phục được đọc giả. Không thử làm sao biết được! ^^
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
  5. Tiểu nữ tài hèn sức mọn, chỉ múa lửa được đến đây thôi.
     
  6. CHƯƠNG III: KẾT QUẢ CHUNG CUỘC.

    [​IMG]


    Kết quả chung cuộc: Tôi thua.

    Không biết ảnh đi đấm, đi đá sao đó với giám đốc nhân sự. Một ngày đẹp trời, ảnh kêu tôi lên phòng, mặt mày vẫn lạnh như đá đông, tôi ngồi xuống mà nghe tiếng nuốt nước miếng rõ mồn một. Tim đập thình thịch như học sinh lên bảng không thuộc bài.

    Ảnh thả một câu:

    "Công ty quyết định tăng thêm cho em 3 triệu. Cộng vào lương cơ bản. Ở lại được rồi chứ?"

    Tôi ngồi đó, tay ướt đẫm mồ hôi, lí nhí:

    "Bên kia.. tăng em 1.5 lần lận."

    Xong. Tôi vừa dứt câu, cái liếc của ảnh phóng qua bén như dao thái sashimi. Nếu ánh mắt có thể giết người, chắc tôi ngã gục ngay tại chỗ, khỏi cần đưa đi cấp cứu.

    "Tôi biết em đi phỏng vấn chỗ nào rồi." Ảnh nói, giọng khinh khỉnh thấy rõ. "Chief bên đó là bạn tôi. Tôi biết người ta deal lương em thế nào. Đừng có bày trò."

    Ủa? Sao quan hệ ghê vậy? Tôi ngồi đó, mặt đơ như bị lỗi hệ thống. Thấy mình giống mấy đứa chơi game bật hack xong bị admin ban acc ngay trước mặt.

    Bị lột mặt nạ rồi, tôi còn biết làm gì nữa. Thực ra.. tôi chơi chiêu với ảnh thật. Bên kia đúng là chế độ ngon, thứ Bảy Chủ nhật nghỉ, làm 7 tiếng rưỡi, không OT, phúc lợi đầy đủ - nhưng lương.. chỉ cao hơn 1 triệu bên này thôi. Tôi chỉ giả bộ ra giá cao làm khó ảnh thôi.

    Thấy chưa, gieo nghiệp gặp quả luôn.

    Nghiệp tới liền trong vòng một nốt nhạc.

    Tôi cố gắng ngồi thẳng lưng, vớt vát tí sĩ diện, hỏi nhỏ:

    "Anh biết em giở quẻ, sao còn tăng lương cho em? Tiễn em đi luôn không dễ à?"

    Ảnh ngừng lại, rồi nói khẽ:

    "Vì tiếc."

    Tôi chớp mắt, lắp bắp:

    "Dạ?"

    "Công đào tạo. Em lì, nhưng được cái lanh, làm được việc. Anh lười tuyển người mới."

    Anh ngừng một nhịp, như thở dài, rồi thả tiếp một câu chuẩn văn vở:

    "Thực ra em có năng lực. Anh thừa nhận. Thế nên anh mới ép em. Có áp lực mới có kim cương. Đúng không?"

    Câu này mà nghe lúc bình thường, tôi chửi liền: 'Thôi cha, bớt xạo chó đi.' "

    Nhưng lúc đó, ngồi trước mặt ảnh, tự nhiên tôi bùi ngùi ghê. Thấy mình cũng hơi khốn nạn thật. Mắt cay cay, muốn khóc nhẹ, mà khóc không nổi vì sợ lem mascara.

    Mascara với phấn nền mắc lắm.

    Lỡ hứa bên kia rồi, không đi không được mà giờ nếu giờ bảo" Em deal lương chơi thôi, chứ em vẫn đi á. "Tôi cũng sợ.

    Kiểu sợ ảnh xông ra bóp cổ tôi ngay giữa phòng luôn ấy.

    Tôi nuốt nước miếng lần nữa, lí nhí:

    " Sếp ơi.. "

    " Gì nữa? "

    " Sếp.. chị chief bên kia là bạn sếp mà. Không ấy.. Sếp nói với chỉ giúp em đi. Kêu là.. sếp không cho em qua, bảo chỉ kiếm người khác. "

    Ảnh liếc tôi thêm phát nữa, môi bĩu nhẹ, biểu cảm kiểu" trên đời chưa từng thấy ai mặt dày như con nhỏ này ".

    " Tự đi mà giải quyết hậu quả. Đây không rảnh. "

    Tôi ngồi đó, tự cảm thấy mình hèn dễ sợ. Hèn mà vẫn phải ngồi đây hưởng lương tăng. Hèn mà vẫn chưa biết viết mail từ chối bên kia sao cho ngầu.

    Nhưng, cuộc đời mà. Làm người đâu phải lúc nào cũng ngẩng cao đầu được. Cũng phải có lúc biết co biết duỗi, biết tiến biết lùi.. Biết khi nào xạo chó, khi nào ngậm mồm.

    Chốt: KHÔNG ĐI NỮA. Nhà mình còn chưa dọn hết bụi, chạy qua nhà người ta làm gì. Ở lại đây, ngồi ngắm CFO liếc chết từ từ cho nó vui.

    Tái bút:

    Sau vụ rút đơn, tôi lại ghé phòng GM ký chứng từ.

    Ổng nhìn tôi một cái, rồi bơ đẹp. Để tôi đứng đó như cây cột điện giữa phòng.

    Ký xong, ổng mới ngẩng lên, hờ hững:

    " I heard you left. You still around? "

    (" Ủa, tưởng cô đi rồi chứ? Vẫn còn ở đây à? ")

    Tôi cười trừ, móc câu cũ ra xài tiếp:

    " Well, the company is a second home. Who would just run away from it? "

    (" Dạ, công ty là ngôi nhà thứ hai mà. Ai nỡ bỏ nhà mình đi chứ? ")

    Ổng bật cười, lắc đầu:

    " Keep fighting. Don't let Daniel's struggle be in vain. "

    (" Cố lên. Đừng để Daniel cãi nhau uổng công.")

    Tôi gật đầu. Ừ, sống sao cho đỡ nhục với mấy người đứng ra bảo kê mình.

    Hết.


    P/S: EM CẢM ƠN ANH CHỊ, CÔ BÁC GẦN XA ĐÃ THEO DÕI Ạ. NÀY LÀ, SẾP EM DEAL XONG RỒI, EM AN TÂM Ở LẠI LÀM. EM CÓ 1 BỘ TIỂU THUYẾT, BỮA GIỜ EM HAM DZUI QUÁ, NÊN CHƯA VIẾT THÊM ĐƯỢC CÂU NÀO. NÊN GIỜ EM BỚT XÀM LẠI, TẬP TRUNG VIẾT TRUYỆN. EM CẢM ƠN Ạ, HỨA DANH DỰ, KHÔNG XÀM NỮA.
     
  7. BCmanga

    Messages:
    70
    Lạnh nhưng vẫn có tình nghĩa nhe. Thôi thì quen lối quen đường vẫn hơn. Chúc mừng chung cuộc được giá cao nhất! ^^
     
  8. Aquafina Malchanceux Jeun Richard

    Messages:
    243
    3 triệu mà để quay lại thì hơi ít nhỉ? *vno 14*
     
  9. Nevertalkname Không có gì để xem

    Messages:
    291
    Đọc câu chuyện tôi liên tưởng vì là nguời hay xem bóng đá nên thấy bạn giống như một cầu thủ đang được các câu lạc bộ săn lùng, có giá trị cao trên thị trường chuyển nhượng. Thế nên cũng nên đẩy giá lên chứ.
     
  10. Tuỳ thị trường bạn ơi, nói chung với giá trị của thị trường lao động vậy, tui ok, dù gì công ty cũng là ngôi nhà thứ hai mà, ai lại bỏ nhà mình đi bụi. ^^
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
Trả lời qua Facebook
Loading...