Hạ thương Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Ca sĩ Suno Bài thơ "Hạ thương" của tác giả Lê Gia Hoài được chính tác giả sử dụng phần mềm Suno.com để phổ thành bài hát. Đây là bài hát viết về tình yêu trong sáng của tuổi học trò và là bài hát dành cho các bạn học sinh 2k7 trước ngày chia tay mái trường THPT đến với giảng đường của các trường chuyên nghiệp. Hy vọng bài hát sẽ giúp cho những mối tình đầu của các bạn học sinh sẽ mãi là kỷ niệm đẹp trong cuộc đời các bạn. Lời bài hát: Hồi trống cuối ngân vang Gọi hạ vàng thương nhớ Nép mình bên trang vở Bung tỏa khắp trời mây. Nhành phượng thắm trên cây Miên man bừng sắc đỏ Ngả nghiêng theo chiều gió Đốt cháy màu mắt ai. Dòng mực tím nhòe phai Đọng đầy trang lưu bút Tiếng ve ngân não nuột Điệp khúc ngày chia ly Sân trường tiễn người đi Bằng lăng rưng mắt ướt Nắng hạ vàng say khướt Lãng đãng bên hiên chờ. Ai viết vội vần thơ Trên áo ai mỏng mảnh Cơn mưa mùa ướt lạnh Giăng kín trời hạ thương. L. G. H
Em mùa Hạ và tôi Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Ca sĩ Suno Có những mùa hạ đi qua không để lại dấu chân trên đất, nhưng in đậm mãi trong lòng người những dư âm của mối tình đầu vụng dại. "Em – Mùa hạ và tôi" là khúc hát ngân lên từ miền ký ức học trò – nơi có ánh mắt đầu tiên, cánh phượng nghiêng đỏ, tiếng ve rơi trong trang lưu bút, và giọt mực tím vương trên góc bàn năm cũ. Lời thơ da diết, giai điệu thiết tha, như một tiếng lòng thổn thức trước phút chia xa – khi em khẽ quay lưng về phía hôn nhân, còn hạ – và tôi – chợt lặng người trong nỗi buồn không tên.. EM - MÙA HẠ VÀ TÔI Hạ bỗng trở mình giữa mênh mông Cánh phượng chao nghiêng ánh lửa hồng Mảnh mai sắc đỏ đan niềm nhớ Giăng kín hồn anh em biết không? Khắc khoải trong tim tiếng ve sầu Bằng lăng nhuộm tím nỗi lòng nhau Mai này cách biệt phương trời thẳm Có nhớ chăng em tiếng yêu đầu? Mực tím vương đầy góc lớp xưa Giọt đậm giọt phai nói sao vừa Lời yêu gửi lại sân trường vắng Để mắt ai giờ đẫm vạt mưa. Ký ức mai này hóa mồ côi Khi dấu chân em khuất xa rồi Em về thay áo nên duyên mới Hạ cũng rưng buồn tựa lòng tôi! Lê Gia Hoài.
Hạ xưa Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Ca sĩ Suno Có những mùa hạ đi qua, để lại trong tim người một nỗi nhớ không tên, một tiếng lòng khắc khoải suốt những năm dài. Bài hát "Hạ xưa" – phổ từ bài thơ cùng tên của nhà thơ Lê Gia Hoài – là bản tình ca dịu buồn, chất chứa hoài niệm về mối tình đầu thời áo trắng. Từ sắc phượng rơi, tiếng ve gọi, đến ánh mắt trong veo và nụ cười của một thời vô tư, tất cả hiện lên như thước phim cũ, mơ hồ mà da diết. Khi âm nhạc cất lên, những xúc cảm xưa cũ bỗng bừng thức dậy – để lòng người một lần nữa lặng lẽ gọi tên em, giữa miền ký ức nắng đong đầy. HẠ XƯA Hạ xưa ai cất bên trời Mà nay phượng vẫn hát lời vu vơ Tên em ngày ấy thành thơ Tình tôi câm lặng đến giờ chưa phai. Áo em còn trắng ban mai Tóc thề còn lạc trên vai ngỡ ngàng Nụ cười còn nắng theo sang Dấu chân còn sắc điệp vàng rơi theo? Mắt em ngày ấy trong veo Vô tư kệ tiếng ve kêu hạ về Lòng tôi sao cứ bộn bề Trăm thương nghìn nhớ tái tê nỗi lòng. "Xa rồi còn nhớ hay không" Bài thơ tôi viết bão giông đầy trời Mơ theo tình khúc không lời Gió mưa đổ xuống tơi bời niềm yêu. Bây giờ còn lại bao nhiêu Sắc hoa mùa cũ gửi chiều gió bay Dẫu lòng đã kín heo may Mà sao tim vẫn thương ngày nắng lên. Tên em chưa một lần quên.. Lê Gia Hoài
Hạ nhớ Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Ca sĩ Suno Mỗi mùa hạ qua đi đều để lại trong lòng người một dư âm dịu buồn, nhất là khi gắn liền với ánh mắt trong veo, tà áo trắng và một mối tình chưa kịp gọi tên. Bài hát "Hạ nhớ" – phổ từ bài thơ cùng tên của nhà thơ Lê Gia Hoài – là khúc nhạc nhẹ nhàng mà sâu lắng, như lời tự tình của chàng trai lặng lẽ đứng giữa sân trường xưa, nhìn theo bóng dáng người con gái một thời thương nhớ. Ở đó, có tiếng ve, cánh phượng, nỗi tương tư chưa nguôi và cả một mùa hạ.. không bao giờ quên. HẠ NHỚ Cánh phượng nào rơi lạc Vào mắt em trong veo Để lòng anh mùa hạ Ngẩn ngơ đứng trông theo. Tiếng ve ran ngày cũ Vọng vào mãi xa xôi Nắng gần em sao nắng Cứ run rẩy bồi hồi. Chia ly xin đừng khóc Kẻo nước mắt hạ rơi Lòng ai kia buồn lắm Biết khi nào cho vơi. Em cứ về phương ấy Mặc sân trường mình tôi Chôn chân vào kỷ niệm Tương tư em một đời! Lê Gia Hoài
Chớm hạ Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Suno "Chớm hạ" – khúc hát dịu dàng cất lên từ những rung cảm mong manh khi mùa xuân vừa khép lại và mùa hạ đang khẽ gõ cửa. Phổ nhạc từ bài thơ cùng tên của nhà thơ Lê Gia Hoài, bài hát là bức tranh mùa chuyển sắc, nơi có ve ngân đầu tiên, cánh phượng rơi đầu tiên, và cả giọt mưa bất chợt bên ô cửa lớp học. Những hoài niệm tuổi học trò, những xúc cảm tinh khôi ùa về trong từng giai điệu, khiến lòng người như được chạm khẽ vào hương xưa. "Chớm hạ" – là lời hẹn dịu dàng với một mùa yêu sắp đến, một thuở mộng mơ chưa kịp gọi thành tên.. CHỚM HẠ Tháng 5 qua một nửa Đất trời bỗng hanh hao Lộc xuân không còn nữa Hạ về trong xuyến xao. Rét nàng Bân tắt lịm Hoa sưa trắng rời cành Hoàng hôn vương sắc tím Rớt vào đêm mong manh. Con ve sầu tỉnh giấc Sau tán phượng mùa đông Vươn mình ngân điệp khúc Gọi bão mùa qua sông. Chiều bâng khuâng góc lớp Hắt hiu giọt mưa buồn Có ai đang ngồi khóc Đếm từng giọt mưa tuôn. Chợt bình yên sắc hạ Cho thương nhớ đong đầy Hẹn ngày sau gặp lại Hương mùa thu thơ ngây. Lê Gia Hoài
Ngày xưa Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Suno "Ngày xưa" là một bản tình ca buồn và đẹp, gợi lại những kỷ niệm tuổi thơ và tình đầu qua góc nhìn của một người đã đi qua những năm tháng hồn nhiên nhất. Phổ nhạc từ bài thơ sâu lắng của nhà thơ Lê Gia Hoài, bài hát là tiếng vọng từ một thời áo bùn, tóc cháy nắng, và những giận hờn ngây ngô. Khi em đã làm dâu xứ lạ, còn anh ở lại với nỗi nhớ và trò chơi cũ không ai bắt đền, "Ngày xưa" vang lên như một nỗi niềm tha thiết, dành cho những ai từng yêu và từng đánh mất.. chính mình trong một mối tình đầu. NGÀY XƯA Ngày xưa em hờn dỗi Gió trở mùa sang đông Áo tôi lem bùn đất Rét mướt giăng đầy đồng Ngày xưa em ngồi khóc Trời bỗng dưng mưa ngâu Tóc tôi hoe hoe cháy Chớp rạch ngang trên đầu Giờ làm dâu xứ lạ Ai hờn dỗi thay em Để trò chơi ngày cũ Chẳng còn ai bắt đền Giờ tình đầu tan úa Nước mắt xưa để dành Em có còn ngồi khóc Đếm giọt buồn thay anh! Lê Gia Hoài
Đưa em vào hạ Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Suno "Đưa em vào hạ" là khúc hát dịu dàng đưa người nghe trở lại miền ký ức tuổi học trò – nơi có tà áo trắng hồn nhiên, sắc phượng cháy đỏ và giấc mơ tròn xanh tuổi mười tám. Phổ nhạc từ bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc của Lê Gia Hoài, bài hát như lời thủ thỉ của chàng trai năm xưa – người đã lặng lẽ đưa em qua mùa thi, qua những ngày mưa rơi mùa chia ly. Khi tiếng ve gọi bạn, bằng lăng buông tím cả trời, tình đầu cũng hóa thành âm điệu, ngân nga mãi trong tim.. như mùa hạ ấy chẳng bao giờ tắt nắng. ĐƯA EM VÀO HẠ Anh đưa em vào hạ Xanh biếc khúc tơ lòng Phút ban đầu bối rối Như gió chiều mênh mông. Cánh phượng nào mới nở Đỏ như máu tim anh Để ngày em mười tám Giấc mơ cứ tròn xanh. Em hồn nhiên áo trắng Để bằng lăng thẫn thờ Có bao nhiêu sắc tím Buông hết cả vào thơ. Tiếng ve nào gọi bạn Thảng thốt suốt mùa thi Lời thương ai còn giữa Mưa ướt ngày chia ly. Anh đưa em vào hạ Nhặt màu nắng đã phai Góc sân trường năm cũ Trong nỗi nhớ thương hoài. Lê Gia Hoài
Rưng rưng hạ Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Suno "Rưng rưng hạ" là bản tình ca dịu buồn vang lên từ ký ức tuổi học trò – nơi nắng vàng, phượng đỏ và tiếng ve như viết nên một mùa chia ly không hẹn trước. Phổ nhạc từ bài thơ cùng tên của nhà thơ Lê Gia Hoài, bài hát là tiếng lòng của chàng trai đứng lặng giữa sân trường, nhìn theo bước chân người con gái sắp rời xa. Lời yêu chưa kịp nói, chỉ còn lại cánh hoa phượng rơi và ánh mắt rưng rưng níu giữ. "Rưng rưng hạ" không chỉ là một khúc ca mùa thi, mà còn là nơi chốn để trái tim từng rung động tìm về những ngày tháng không thể nào quên. RƯNG RƯNG HẠ Nắng miên man trên thềm trời xanh thẳm Gọi tiếng ve râm ran nhành phượng vĩ Thật đây rồi hạ về trong vòm mắt Buổi tan trường thương lắm một mùa thi. Anh gom hết tiếng trồng trường năm cũ Trả lại mùa xao xác lá vàng bay Lối đi quen mặc cho dòng kỉ niệm Nấc nghẹn ngào theo từng cánh hoa may. Chia tay em một mình anh đứng đó Dựa vào hạ gửi dòng thơ viết vội Nỗi nhớ thương đành thôi ta bỏ ngỏ Cho rưng rưng sắc phượng cháy vô hồi. Tạm biệt em sân trường kia đứng đợi Em trở về nhặt hoa nắng tháng năm Thôi giã biệt.. em về thay áo mới Hạ sang rồi mình anh đứng lặng câm. Lê Gia Hoài #ruwungrungha, #nhachayvemuaha, #legiahoai
Tháng Năm ơi Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Suno "Tháng Năm ơi!" là khúc hát gói trọn dư vị trong trẻo của tuổi học trò, nơi những buổi tan lớp, tà áo em, ánh mắt nâu và tiếng ve mùa hạ đan xen thành kỷ niệm. Phổ nhạc từ bài thơ sâu lắng của Lê Gia Hoài, ca khúc như dòng nhật ký viết bằng nắng, bằng phượng đỏ và bằng những rung động đầu đời vụng dại. Mỗi câu hát là một bước chân lưu luyến trên sân trường, là cái ngoái nhìn khẽ khàng trước phút chia xa. "Tháng Năm ơi!" không chỉ là lời gọi tháng cũ, mà còn là tiếng vọng dịu dàng từ thuở tóc em còn dài, từ những ngày tình đầu chưa kịp gọi tên. THÁNG NĂM ƠI! Tháng 5 bừng mắt hạ Nắng chải tóc trên đầu Bâng khuâng chiều tan lớp Áo em xanh mắt nâu. Hạ buông màu lửa cháy Trên cánh phượng hồn nhiên Tiết cuối cùng đã điểm Ai thương ai muộn phiền. Tiếng ve rưng rức nhớ Một lời tình vu vơ Ghế đá xưa ai nhắc Kỉ niệm xưa ơ hờ. Một dòng thơ viết vội Màu mực tím còn vương Thời hoa niên khép lại Nước mắt ai vô thường. Tạm biệt sân trường cũ Tạm biệt màu nắng phai Tháng 5 ơi giữ nhé Thuở tóc em buông dài. Lê Gia Hoài. #thangnamoi, #legiahoai, #nhachayvemuaha
Hạ sang Sáng tác: Lê Gia Hoài Trình bày: Suno "Hạ sang" là bản tình ca ngân lên từ màu phượng đỏ, tiếng ve sầu và ánh mắt học trò chưa kịp nói lời yêu. Phổ nhạc từ bài thơ xúc động của Lê Gia Hoài, ca khúc đưa ta trở về sân trường cũ – nơi cánh cổng sắp khép lại một thời hoa mộng. Từng lời hát như những dòng nhật ký chạm khẽ vào tim, gợi nhớ một mùa chia tay rưng rưng nước mắt, một cái nắm tay muộn màng và những ước mơ chưa kịp trao nhau. "Hạ sang" không chỉ là tiếng gọi mùa, mà là lời thủ thỉ dịu dàng của trái tim tuổi mười tám – khi yêu thương vừa chớm đã hóa thành hoài niệm. HẠ SANG Có một ngày mùa hạ cũng ngang qua Sân trường vắng cánh phượng hồng rực lửa Ve ngân nga trên tán bàng chất chứa Những thanh âm xao xác nắng sân trường. Có một ngày hạ ghé lớp yêu thương Nhắn cô bé rằng buổi mai tan học Tiết cuối cùng người ơi xin đừng khóc Kẻo lệ rơi làm ướt mắt bạn bè. Có một ngày hạ rớt xuống vòm me Ngơ ngác đứng giữa hai bờ cháy khát Một gã khờ đang vô tư ngồi hát Bỗng giật mình khi nghe tiếng chia tay. Có một ngày hạ chất ngất vòng quay Những bánh xe lăn dài theo nỗi nhớ Có đôi bạn cầm tay nhau chẳng nỡ Quên chút tình vương vấn một thời.. yêu! 16/05/2017 Lê Gia Hoài #hasang, legiahoai, baihathayvemuaha