100 - BỨC XÚC Bấm để xem Ôi Việt Nam. Ôi Việt Nam Biết bao bức xúc của người dân Bao cảnh khốn cùng, ôi trầm trọng Thế thời hỗn tạp khắp nước non Dân Trung Quốc, tung hoành lục tặc Đủ dạng đủ hình lừa gạt chúng dân Tuy rằng báo chí thường lên tiếng Nhưng làm chi được thở với than * * * Nơi đâu cũng nghe dân chúng thường than phiền dân Trung Quốc qua Việt Nam trên mọi phương diện hoạt đông đều xem thường dân Việt Nam. Thận chí gây mất trật tự, cũng như sự lừa đảo gây thiệt hại cho dân Việt Nam. Không những không một ai dám làm chi chúng. Trên đất liền cũng như ở biển, ở đảo. Đây là một nỗi buồn không biết bao giờ mới chấm dứt. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 101 - HỒN QUÊ Nắng dậy hồn quê, cánh diều lay Chúa xuân mang đến Lan, Đào, Mai Non ngàn gió lộng, trời xanh biết Hé nụ xuân hồng, Én diệt may Xuân gieo tình khúc, hoa khoe sắc Hương dậy trào dâng, bướm, ong bay Đất trời như đã, hòa chung lối Đông đã qua rồi, xuân thế thay * * * Đất trời là thế, luôn luân chuyển, xuân, hạ, thu, đông, bốn mùa xoay vần. Vận mệnh non sông Tổ Quốc cũng vậy. Hết giai đoạn khổ, tới giai đoạn vui. Con người cũng thế, vận mệnh luôn thay đổi, hết cơn bĩ cực tới ngày thới lai. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 102 - ĐỜI ĐẠO CHUNG HIỆP Đạo, Đời chung hiệp, mãi đắp xây Làm cho non nước, rạng đường mây Thiên đàng trần thế, niềm hạnh phúc Thấp thoáng chân trời, phụng rồng bay Đất trời vang vọng, kinh liên khúc Xướng họa đường thi, vạn nẻo hay Cửa trời rộng mở kìa trước mắt Thỏa chí tang bồng vạn lối say * * * Vĩ nhân thường là Đời Đạo cũng chỉ là một. Tốt Đời thời đẹp Đạo. Tốt Đạo thời đẹp Đời. Nên các Vĩ Nhân sống trong đời, nhưng vẫn giữ được Đạo. Đời Đạo viên dung, trở thành chánh đẳng chánh giác. Bậc thầy chư Thiên và Nhân Loại. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 103 - HÃY THEO QUỐC TỔ Hãy theo Quốc Tổ Hùng Vương Trở về Nguồn Cội dựng xây đạo tràng Không cần tranh chức tranh quyền Cũng nên nghiệp lớn cần gì phải tranh Vào nền truyền thống Cha Ông Cội Nguồn Văn Hóa đắp xây cơ đồ Cứu dân trăm cách diệu dùng Nào đâu chỉ một con đường quyền quan Khơi nguồn Đạo Đức anh linh Truyền trao dân chúng rõ thông chánh tà Rõ thông Quốc Đạo nước nhà Thấm nhuần Đạo lý Lạc Hồng tinh hoa Xây nền truyền thống âu ca Thánh, Thần, Tiên, Phật, bài ca đắc thành Cần gì vào chốn quan quyền Cũng nên nghiệp lớn lẫy lừng muôn năm * * * Dựng nước Văn Lang có tới hai con đường. 1- Con đường Đạo tức là Văn Hóa Cội Nguồn. 2- Con Đường Đời tức là Tổ Quốc non sông. Tinh thần, vật chất song song lập lên đất nước Văn Lang hùng mạnh. Nếu như chúng ta không có nhân duyên đi vào con đường quan quyền. Thời đi theo con đường Văn Hóa Cội Nguồn trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa lãnh đạo Tinh Thần nền Quốc Đạo, vinh hiển tột cùng rạng danh khắp bốn biển năm châu. Còn như chúng ta có tài có đức được dân chúng tín nhiệm bầu lên, thời gánh cả hai vai vừa đời vừa đạo. Vừa lo cho nước, vừa lo cho dân, cho đạo. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 104 - CHUYỂN ĐỔI Nầy anh; Ve sầu lột xác làm gì? Phải chăng Ve cũng muốn mình sống lâu Thế sao ta chẳng làm theo Chuyển mình lột xác đổi thay thế thời Cho non cho nước xanh chồi Vỏ già xơ cứng phải đành thế thay Độc tài lột bỏ càng hay Thay vào vỏ mới đa nguyên nhân quyền Anh nghĩ xem Rắn già Rắn thường thay vỏ Vứt bỏ đi rào cản lớn lên Sao Ta bảo thủ mà chi Vứt đi lớp vỏ cứng xơ cho rồi Để cho da thịt nẩy chồi Tự nhiên theo lẽ thường tình đổi thay Anh ơi Đại bàng Thay mỏ thay lông Thay luôn móng vuốt đớn đau cũng làm Phải chăng vì muốn trường tồn Đại Bàng làm thế chúng mình thì sao? Muốn cho ở mãi ngôi cao Sống theo tạo hóa, đổi thay sống còn. Đó là quy luật trường tồn Định luật chỉ rõ con đường ta đi * * * Thay đổi là sự sống còn, xem các nước văn minh họ đã từng lột xác thay đổi là gì? * * * Văn Hóa Cội Nguồn
105 - GIỌT SƯƠNG TÌM AI Bấm để xem Sương hiện trở về, sương tìm ai Tìm nguồn hiu quạnh, gió heo mây Hay tìm giá lạnh, từ lòng đất Tìm làng thôn xóm phủ bóng đêm Long lanh giọt lệ, ôm sầu lá Tan biến không còn lúc trời lên Đã kiếp giọt sương, chi cho lắm Thoáng chốc đi đời, giấc mộng vương * * * Thật vậy kiếp người như giọt sương trở về nằm trên lá. Rồi tan biến vào hư vô, theo gió bay đi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 106 - HÃY TRẢ TÔI VỀ Hãy trả tôi về, với Tổ Tiên Bao năm lạc Cội khổ triền miên Giấc mộng kiếm tìm nơi trần thế Lận đận lao đao, khổ vô biên Những gì vĩnh cửu đâu không thấy Chỉ thấy vô thường, với đảo điên Bao mùa lá rụng bao mùa khổ Chi bằng về Cội sống lên Tiên * * * Trần gian chỉ là cõi tạm, trường thi tiến hóa linh hồn xa lìa cái ác trở thành người thiện, hữu ích cho đời, đem lại hạnh phúc cho cuộc sống, thời coi như không uổng một kiếp người nơi trần thế. Trở về Cội Nguồn là trở về với Cội Phúc. Làm tươi trẻ linh hồn, nở hoa trí huệ, kết quả yên lành vô lượng kiếp tới. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 107 - KHUYÊN AI Bao chế độ hành dân khốn khổ Hết phước rồi cũng phải ra đi Ác chi đối với người dân Để rồi con cháu nhận phần lao đao Dù rằng để của bằng non Không bằng để đức cho con ở đời Đời cha ăn mặn hại người Đời con khác nước hãi hùng họa tai Khuyên ai hãy nhớ nhẹ tay Để cho con cháu về sau đặng nhờ * * * Thương dân là cơ bản của đạo làm quan. Không biết thương dân thời làm quan không còn ý nghĩa gì nữa. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 108 - LỢI THẾ LÀ ĐÂY Nghĩ đến hai bên giành giật nhau Tàu thời lấn tới, Tây mày cau Hả hê Trung chiếm gần hết đảo Trên trời dưới biển súng dương cao Một bước thắng thua đi nước cản Liên kết A Si Tây bài bản Tạo thế vòng vây đánh nóc ao Gọng kìm có lợi cho nước Việt Lợi thế là đây, kiếm huệ trao Thế trận toàn dân triệu người như một Toàn diện tấn công, Văn hóa đỉnh cao Làm cho Phương Bắc lao đao Kinh hồn bạc vía trở tay muộn màng Đi đời xâm lược gian hùng Việt Nam qua khỏi khúc đường chông gai * * * Bậc trí thời cơ là vàng là ngọc, sức mạnh liên kết Đông Tây đã có, còn chờ gì nữa mà không chịu ra đòn? * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 109 - DÃ TÂM TRUNG CỘNG Nhìn bệ phóng, ngẩng đầu tên lửa Từ Hoàng Sa trực chỉ biển đông Dã tâm bè lũ ngoại xâm Rõ ràng cho thấy, nuốt luôn nước nhà Theo quan sát, xem bề tình thế Không bao lâu thôn tính nước ta Nếu không tính toán lo xa Việt Nam mất nước khó qua trận nầy Tin lời giặc chỉ còn chờ chết Hãy nhìn xem nguy khốn bao vây Ngồi chờ xâm lược ra tay Còn đâu đất nước về tay quân thù Lui về Cội dương cờ non nước Thổi bùng lên Văn Hóa Ông Cha Rồng Tiên phất phới non sông Tinh thần quật khởi ngoại xâm đến cùng Lái con thuyền xoay chiều thế giới Khắp Đông, Tây hợp tác liên minh Làm ăn có lợi đôi bên Hảm kìm sức mạnh lược xâm quân thù Gươm Nguồn Cội nhất tề đánh Bắc Bằng con đường bão lốc thông tin Kinh luân bảy đạo hào quang Google, Facebook truyền sang qua Tàu Liền sấm dậy ầm ầm phương bắc Phát bùng lên Văn Hóa Đa Nguyên Phép mầu chuyển hóa hồn linh Lòng dân bùng dậy sóng cao ngút trời Thuyền Độc tài lật nhào sụp đổ Thế ngoại xâm không đánh cũng tiêu Còn đâu xâm lược Việt Nam Từ đây đất nước bình yên lâu dài Đạo văn thơ, không gì địch nổi Siêu tối tân khó nổi chống ngăn Đó là Thiên Ý Văn Kinh Việt Nam đã có trong tay sợ gì Khéo mà diệu dụng ra đòn Chuyển xoay tình thế đi đời ngoại xâm * * * Văn Hóa Cội Nguồn, là Văn Hóa vô địch, không có thứ vũ khí nào chống trả được. Khi nó được truyền tải lên Google, Facebook, thời mạnh như Trung Quốc cũng đành bó tay. Chủ nghĩa bình trướng không còn, Hai nước thật sự trở thành anh em độc lập muôn năm * * * Văn Hóa Cội Nguồn
110 - NIỀM U TỐI Bấm để xem Cuộc sống tự do, đã đóng băng Từ khi xã hội, mất công bằng Chỉ nghe oan trái, đầy khắp chốn Kiện cáo khắp cùng, khổ bủa giăng Mây đen phủ kín, mờ khắp lới Lu mờ chú Cuội, nhạt ánh Trăng Nầy đây cuộc sống không còn lối Phủ lấy dân nghèo, khổ mãi tăng * * * Thật vậy: Sống không có tự do, là sống khổ. Sống mất quyền con người là sống bần cùng của sự sống. Không có dân tộc nào không mơ ước được tự do, cũng như về quyền con người. Cuộc sống mà được như vậy, thời là cuộc sống thiên đàng trần gian rồi còn gì. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 111 - ĐỊA NGỤC LÀ ĐÂY Nước nhà thời thế cảnh tối đen Trộm cướp gian manh dậy hằng hằng Luật pháp lu mờ, sanh lừa đảo Tương lai, mờ mịt, nợ nần giăng Mất cội mất Nguồn rơi cảnh khổ Chúng dân đầy rẫy những khó khăn Địa ngục là đây, màu tan tác Khốn khổ không ngừng lâu cũng quen * * * Thế giới nhiều nước phải công nhận. Dân tộc Việt Nam chịu đựng sự gian khổ vô cùng, phải nói khó có nước nào sánh kịp. Cam chịu sự đàn áp cũng như mất tất cả, kéo dài gần trăm năm. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 112 - ĐƯỢC GÌ ĐÂU Linh hồn rồi sẽ, biết về đâu Cuộc sống nghìn muôn, trĩu gọt sầu Địa Ngục, thiên đàng, phân hai lối Sống đời cõi tạm, giấc chiêm bao Mấy ai sống mãi, nơi trần thế Ham muốn cho nhiều, nghiệp càng sâu Nỗi niềm chua xót, trăm tơ mối Lìa trần nhắm mắt, được chi đâu? * * * Hơi thở tắt rồi. Linh hồn không mang theo sự giàu sang, cũng như địa vị. Vua, quan, sang, hèn, mà chỉ mang theo, nghiệp ác, hay nghiệp thiện. Siêu hay đọa, lên thiên đàng hay xuống địa phủ. Khi sắp chết rời xa trần thế, mới thấy hành thiện là quý nhất trên đời, không còn sự quý nào hơn nữa. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 113 - NOI GƯƠNG HÀO KHÍ Lau nước mắt, hiểu về lịch sử Vùi dập chi, đau khổ anh linh Nhiều người đã bật khóc lên Hỡi người chiến sĩ hi sinh năm nào Ôi cảm ơn, những người truyền giảng Để cho lòng tuổi trẻ nhớ ghi Nguyễn Duy Khánh giáo viên dạy văn Với lòng yêu nước nói lên lòng mình Tôi lo buồn những gì bưng bít Thời còn chi khí tiết hùng anh Tinh thần chống lũ ngoại xâm Chiến tranh biên giới xảy ra năm nào 17- 2 hùng hào Trung Cộng ngã nhào thất bại thảm thê Tôi lo tuổi trẻ học sinh Sử ta không biết, buồn ơi là buồn Góp tiếng nói cho đời tỏa sáng Góp chút công giúp ích nước non Noi gương hào khí quân dân Sợ chi bè lũ ngoại xâm điên cuồng Việt Nam con cháu Tiên Rồng Dễ gì khuất phục Tây, Tàu ngoại xâm * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 114 - TIỀN TÀI VẬT CHẤT Âm theo chí hướng của Âm Nhu mì, hiền hậu, thường thăm Thần Tài Tiên là Tiền, sắc đẹp đâu rời Tiền kêu Tiên múa, sáng ngời niềm tin Âm là thế, cứ hỏi xem Có người xinh đẹp nào xa rời tiền Văn minh vật chất nghiêng về Âu Cơ Địa Mẫu, Mẹ Trời Mẹ chung Chủ nhân Châu Báu tam thiên Khắp cùng vũ trụ ai hơn Mẹ nào Âm là Âm của sự giàu Đã là phụ nữ đời nào theo không * * * Văn minh vật chất, chính là nền văn minh Tiên Đạo Nền Văn Minh nghiêng về Âm, Làm rạng rỡ chị em phụ nữ Giàu sang, Quyền lực, Châu Báu. Thiếu những thứ ấy coi chừng bị bỏ rơi, Nhất là những tiên nữ thời nay. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
115 - QUYỀN CON NGƯỜI Bấm để xem Nhân Quyền Dân Chủ, ai không có Cướp mà chi, cho ló cái ngu Để cho nhân loại khinh khi Suốt ngày lên án, tốt chi mà làm Họ con người, ta cũng con người Sao ta cứ mãi, để người cười chê Hãy trả lại Nhân Quyền Dân chủ Quyền con người từ thuở khai sinh Những gì Tạo Hóa đã ban Sao ta không nhớ làm theo Ý Trời * * * Dân Chủ, Nhân Quyền, là Quyền Tạo Hóa ban cho, Ai cũng như ai. Không ai có Quyền trù dập. Hoặc cướp lấy. Vì làm như thế là phạm vào Thiên Ý. Nhất định sẽ bị đảo chính lật đổ, Nếu khư khư đàn áp Nhân Quyền Dân Chủ. Càng đàn áp nó càng bùng lên dữ dội, Cuối cùng là ngọn lửa công lý thiêu rụi những gì đàn áp Nhân Quyền Dân Chủ Văn Hóa Cội Nguồn không phải là tổ chức của bè phái, đảng phái. Hay một tổ chức chính trị nào. Mà phản ảnh sự trung trực giữa mặt hại, và mặt lợi, cuộc sống mà thôi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 116 - ĐẾN CỨU TÔI Tiếng hát lan xa, khắp núi đồi Hát rằng khổ lắm, đất trời ơi Khổ trong đời Bố, sang con cháu Khổ đọa khổ đày, lặn hụp bơi Tháng rộng năm dài, thân chới với Sức cùng lực tận, chết đến nơi Trên tầng mây ấy, nghe tôi nói Văn Minh đâu hỡi, đến cứu tôi * * * Kìm hảm không cho, dân giàu nước mạnh, đất nước phát triển. Đây cũng là một thứ tội ác, tội ác trầm trọng. Vì làm khổ cả dân tộc. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 117 - LUỒNG GIÓ MỚI Quê hương Tổ Quốc, trổ hồn xuân Gió nhẹ bay qua, nhạc núi rừng Xao xuyến trong lòng nghe hơi ấm Trầm Bỗng du dương, khúc tiêu dương Hạnh phúc là đây, luồng gió mới Việt Nam yêu dấu những vấn vương Thổi hồn ru nhẹ vần thơ Thánh Nước non, non nước dậy nguồn thương * * * Hầu hết dân tộc Việt Nam. Đã chán ngán cảnh độc tài độc trị. Mơ đến một tương lai, Sống trong nền Văn Hiến. Văn Minh tiến bộ nhân loại, Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ, ai cũng có quyền tự do mưu cầu hạnh phúc. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 118 - TRONG CÁI KHÓ LÓ CÁI KHÔN Trong cái khó, nó thường ló cái khôn Trong gian nan, mới phát minh tìm ra cái mới Tố cáo phản biện từ giản đơn, rồi tiến lần lên hiện đại Đúng là cái hay, Sinh ra từ trong miệt mài sáng tạo. Tố cáo mà sống động như Mỹ Tho. Thời những kẻ làm bậy mệt lắm đây. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 119 - NGHE THẤY MÀ ĐAU Nghe thấy mà đau, những con người Thân vì dân tộc, hiến cuộc đời Tận tụy góp phần cho đất nước Để rồi nhận lấy, bạc như vôi Thân tù tội vì chống quân xâm lược Trần Anh Kim, đau đớn quá ôi ôi Lời nói phải, vì trung kiên anh dũng Dám can ngăn, những sai trái bề tôi Thân tù tội, là một cơn ác mộng Đã vạch trần, phản bội lại non sông * * * Sự đau buồn nầy ít khi thấy trong lịch sử, chỉ có trong thời đại vô thần Lương tri có nghe thấy hay không, Linh thiên những anh linh yêu nước, về vặn cổ hết những tên phản nòi. Đại nghịch ác đạo. Các Vua Hùng Có Công Dựng Nước, con cháu chúng ta cùng nhau giữ lấy nước. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
120 - HÃY ĐẾN VỚI NHAU Bấm để xem Hãy đến cùng nhau, dứt hận thù Làm lại cuộc đời, đức muôn thu Lời hay lẽ đẹp, đâu tốn nhỉ Thế mà hơn cả, những báu châu Xây tình, đắp nghĩa đâu là cũ Còn hơn tan vỡ, cách xa nhau Hương thương, hương mến, niềm lan tỏa Nhẹ Bỗng tâm hồn, dứt khổ đau * * * Thật vậy: Không có gì tốt đẹp hơn là xóa đi hận thù. Làm lại cuộc sống mới cùng nhau tiến về phía trước, chung cùng hạnh phúc cùng nhau. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 121 - NẾU KHÔNG THỨC TỈNH Đất nước càng nhiều, những oán nhân Là điều báo hiệu, họa tới gần Nếu không thức tỉnh, tìm phương hướng Sang đò, chuyển đổi, mở rộng sân Nới rộng bàn tay. Mời thế giới Quan hệ làm ăn, cứu muôn dân Thoát khỏi đói nghèo, bao khốn khổ Dứt đi mầm họa, dập chiến tranh * * * Tạo hóa còn phải có xuân hạ thu đông. Luân chuyển để cho muôn vật trường tồn. Cứ khư khư ôm mãi cảnh mùa đông, là tự mình giết mình. Vì không còn thuận lòng trời, lòng dân nữa. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 122 - LỊCH SỬ CÒN ĐÓ Chối bỏ làm sao, hỡi anh em Lịch sử đâu phải chết nằm im Và luôn tỏa sáng soi dấu ấn Thổ địa, núi sông đã chép biên Pháo đài Trung Quốc rền mặt đất Lựa đạn, đại bác trận mưa tên Bộc phá, xe tăng, lao tới trước Hóa học khí độc phủ trùm lên Chiến sĩ Cao Bằng A K quét Lạng Sơn vào trận, diệt từng tên Biển người xâm lược quân Trung Quốc Thi nhau tràn tới cướp nước non Hai mươi chọi một đành thất thủ Dưới hầm quân sĩ đã hy sinh Căm hận ngoại xâm bầy thú dữ Hùng anh khí phách đã bay lên Thảm nhìn dân chúng nằm co quắp Liệt la giãy giụa, đau đớn rên Miệng mũi trào ra đầy những máu Đồng Bào ơi hỡi khó mà quên Những gì xâm lược quân gian ác Hiếp dâm, gà bắt, trâu, lợn, dê Đốt nhà cướp sạch cơm gạo thóc Đau đớn chúng dân quá thảm thê Tội ác xâm lược không kể xiết Tính nào tật nấy, hung với ác Tiếp tục lấn xâm, biển đảo ta Ơi hỡi Đồng Bào cùng cả nước Chung lưng gìn giữ đất Ông Cha Hùng thiêng hào khí, bừng ngun ngút Một trận sống còn, giặc và Ta * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 123 - CHÚC LẦM CHÚC LỘN Nhân việc đầu năm, chúc phát tài Chúc lầm chúc lộn, chúc phát tai Bà con cô bác, nên thông cảm Chúc lộn chúc lầm, chớ chê bai Thói đời đen bạc nào phải hiếm Lừa đảo khắp cùng đã lên ngai Muôn tâu bệ hạ, chừa tớ nhé Thoát khỏi bịp lừa tránh họa tai Nịnh hót tận mây, thành quá trớn Chúc không hợp lý, chúc thành tai * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 124 - BÁC THẰNG BẦN Phải tránh cho xa, cảnh bạc bài Bạc đủ kiểu đời, bạc điếc tai Bài đủ kiểu xơi, xơi sành sạch Thòng lọng kia rồi, đến nay mai Lạc lối lầm đường, bài với bạc Đi toi hạnh phúc, vào khổ sai Nghe mùi đã sợ, theo chi nó Làm bác thằng bần, diệt tương lai * * * Văn Hóa Cội Nguồn
125 - LÌA BỎ TỤC PHÀM Bấm để xem Khúc hát yên vui, thắm đượm tình Hết rồi bão tố, sống yên bình Thả hồn vào cảnh theo tiếng hát Lòng nghe thanh thảng khúc kệ kinh Hương trầm lan tỏa, bay theo gió Dạt dào yêu mến dậy nguồn thương Nhàn du thả bước, chân trời mới Lìa bỏ tục phàm dứt vấn vương * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 126 - VỤN RÁC TRÔI Học cách quên nhau, cũng tuyệt vời Nhớ chi cho khổ, lắm em ơi Dù cho đóng mốc, thuyền đang đợi Nhẹ gót lên đò, vụn rác trôi Duyên nợ còn xa, đường vời vợi Nghèo đành xuống dốc, tiền lên ngôi Cứ để thời gian, trôi tất cả Lâu ngày cũng trở ngọn gió thôi * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 127 - MẤT LÒNG TIN Mất lòng tin, biết bao giờ lấy lại Lừa nhiều lần, dù có dại cũng khôn Càng đàn áp, dân càng lên cơn sốt Lửa hận thù, bộc phát dậy bừng lên Mau đổi mới, tìm chân trời giải thoát Hiệp lòng dân, cùng chung lối tương sanh Đông đã hết, thời còn gì luyến tiếc Đón xuân về, đầy muôn sắc ấm êm Trong bình minh, của Mặt Trời Hiến pháp Họa tiêu tan, niềm hạnh phúc tự do Sống yên vui, trong đất trời Luật Pháp Nước Việt Nam, trong áo ấm cơm no * * * Thay đổi vận mệnh đất nước, phát Nguồn từ Văn Hóa. Không phải phát Nguồn tự bạo lực. Nhất là tránh cho được chiến tranh Vì chiến tranh. Là lọt vào âm mưu xâm lược Trung Quốc. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 128 - ĐỘC HẠI ĐỘC HÀNH Văn minh theo kiểu Việt Nam An toàn thực phẩm khó hơn lên trời Nhân chẳng tốt, xấu đâm chồi Độc cùng khắp nẻo, độc vào tràn lan Hóa chất vào tận tim gan Thi nhau đau bệnh, thi nhau khổ nghèo Ung thu đủ kiểu lạ đời Thế giới kinh hoàng bái phục Việt Nam Văn minh theo kiểu vô can Thi nhau nhập viện, làm ăn được mùa Để cho độc hại lan tràn Hiểm nghèo tật bệnh đứng nhìn bó tay Thế giới kinh sợ xa bay Còn đâu du lịch Việt Nam vững bền * * * Sự đi sai đường lạc hướng đã làm cho dân tộc Việt Nam đi vào khốn khổ. Nếu không có Kim chỉ Nam ra đời thời không biết bao giờ mới hết khổ. Văn Hóa Cội Nguồn không phải là loại Văn Hóa bè phái. Mà là Văn Hóa Trung Trực, Phản ảnh những hiện thực của xã hội, Hầu đóng góp những cơ bản kiến thức, Mà dân tộc Việt Nam muốn vươn lên cần phải có. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 129 - SỰ HÈN NHÁC CHÍNH LÀ NHÀ TÙ LỚN NHẤT Anh đâu phải, người hại dân hại nước Sao vào tù, đau đớn khổ vậy anh Họ sợ anh, một con người bất khuất Dám nói lên, những tiếng nói đấu tranh Một niềm tin, vào ngày mai tươi sáng Dân tộc mình, thoát khỏi cảnh ngoại xâm Anh là một, trong những người trí thức Những con người, yêu mến cả thế gian Tù lớn nhất, vẫn là tù hèn nhác Mãi cúi luồn, sợ bè lũ ngoại bang Đau nào hơn, khi dân mình mất gốc Những đọa đày, khủng khiếp ác dã man Bao niềm tin, tuyệt vời người cứu quốc Đầy sắc màu, trong kiếp sống vì dân Anh đâu phải, người theo quân bán nước Sao vào tù, đau đớn hỡi vậy anh? * * * Dân tộc Việt Nam chúng ta là dân tộc trung can, hiếu nghĩa. Luôn can ngăn những cái ác, Tôn vinh những cái thiện. Vì sợ cái ác mà không dám can ngăn. Thời dân tộc Việt Nam không bao giờ tiến bộ được. Nỗi sợ hãi chính là nhà tù trong lương tâm mỗi con người, Mãi chìm đắm trong nhục hèn khốn khổ. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
130 - NGHE THEO QUỶ Bấm để xem Từ khi tôi, vừa lên mười bảy tuổi Vào quân binh, nhập ngũ cùng anh em Theo tiếng gọi, thiêng liêng đời tuổi trẻ Nào kể chi, gian khổ giữ biên cương Nào kể chi, khó khăn nơi biển đảo Chí làm trai, không bao giờ khiếp đảm Thà mất đi, quyết tử với ngoại xâm Nước Việt Nam, đất nước của muôn năm Chúng tràn qua, những lũ bầy phương bắc Những chiến binh, đã đi vào cõi chết Hi sinh ấy nào có ai hay biết Hồn chưa siêu, đầy tăm tối, tối tăm Vì đất đai, luôn đào xới lũ ngoại xâm Hồn chờ mãi, từ nơi nhà chức trách Mấy mươi năm trông ngóng vẫn biệt tăm Dân tưởng niệm, thời cho người quậy phá Hỡi ai kia, còn có chút lương tâm Ôi Ông Cha, ôi linh thiên cứu vớt Những hồn linh, vì tổ quốc dập vùi Sai lầm con đã bán đời Cho Ma, cho quỷ để hồn bơ vơ * * * Không có thảm cảnh nào hơn. Hi sinh vì tổ quốc, mà bị bỏ rơi, nhang tàn, khói lạnh, Những người có lương tâm nghĩ đến, liền bị trù dập, tù đày. Nỗi bức xúc căm hận buồn tủi nầy không biết bao giờ chấm dứt. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 131 - CỨU TÔI VỚI Em lộng lẫy, một khung trời tỏa sáng Mắt em nhìn, trong suốt vạn hồ thu Thân bốc lửa, với nụ cười khuynh quốc Làm hồn tôi, chìm đắm, cảnh mộng du Tôi sắp chết, vì bị em dìm nát Quên hết rồi, khí phách thuở xuân thu Cứu tôi với, một linh hồn gục ngã Trước Vầng Trăng, đời lãng tử còn đâu * * * Trong lịch sử nhân loại, Ít người vượt qua sắc đẹp, cũng như danh lợi. Trở thành đấng giác ngộ tối cao. Đấng cứu thế. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 132 - DÂN SỢ QUÁ RỒI Dạy chi mà dạy dữ dằn Đâu đâu cũng thấy tuyên truyền lời hay Thế mà dân chẳng xem coi Một câu không nhớ nói chi dài dòng Có lẽ dân sợ quá rồi Chủ trương chồng chéo nói đè đi toi Các nước mà tới Việt Nam Kinh hồn bạc vía dạy dân kiểu nầy Quả là Nam Việt bậc thầy Không ai làm được kiểu nầy chạy mau * * * Thật Vậy: Sử ta xuống cấp quá rồi Nghị quyết trùng trùng lấp hết còn chi Chồng chéo dân hết đường đi Buông tay chèo chống mặc cho sự đời * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 133 - NHÌN RA THẾ GIỚI Nhìn thế giới, mà đau xót dạ Nước xứ người, kỳ lạ làm sao Chạy xe đường rộng bon bon Nào đâu thấy trạm dừng chân thu tiền Campuchia hàng xóm láng giềng Cầu dây hiện đại, nhất nhì đông dương Đường dài xe chạy bình yên Tìm trạm thu phí, muốn điên cái đầu Có lẽ nước bạn bỏ rồi Không cần thu phí, khổ nghèo chúng dân Nhìn người mà tủi bản thân Bao giờ theo kịp Nôm Penh dân nhờ * * * Thật vậy quá đau xót, khi dân mình nhìn ra thế giới. Cái gì cũng không theo kịp các nước bạn. Thua kém đến mức không chấp nhận được. Nhất là Lào, Campuchia lại là điều cần đáng suy nghĩ. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 134 - NÍU KÉO MÀ CHI Ngày xưa giờ đã qua rồi Quá khứ tương tàn, hồi tưởng mà chi Buông bỏ được thời vứt nó đi Níu trì hâm nóng càng thêm hận thù Đông tàn, xuân đến kia rồi Nhớ chi gió rét mưa gào thâu đêm Chiến tranh tàn khóc anh em Vết thương để lại biết bao thảm sầu Hãy để nó, chìm vào quá khứ Nắm tay nhau cứu lấy nước non Mắt nhìn quân giặc ngoại xâm Kia kìa; Chúng nó cướp biển đảo nước non cõi bờ * * * Sự sống ở đời cái tốt, cái khôn, phải được duy trì. Xấu che tốt khoe. Ngu loại bỏ thông hiển bày. Chỉ người ba sôi hai lạnh. Mới duy trì cái xấu, Nhất là sự huyễn hoặc tìm cách trù dập cái tốt phát triển xã hội, Hại cuộc sống hại anh em giống nòi. Làm cho dân tộc Việt Nam đau khổ triền miên * * * Văn Hóa Cội Nguồn
135 - THƠ ĐÀN Bấm để xem Thơ đàn trầm Bỗng du dương Hữu duyên nghe rõ cung thương cung trầm Vô duyên nghe lộn nghe lầm Tiếng đàn châu ngọc, tưởng là gió mây Hữu duyên châu báu là đây Mừng rơi nước mắt, đắp xây son vàng Vô duyên nào hiểu thơ đàn Tưởng chừng không được một đồng một xu Thơ rằng đàn khảy tai trâu Đờn kêu tích tịch, tính tang, tang tình Đờn kêu con cháu Tiên Rồng Gươm thiên trấn quốc Vua Hùng trao tay * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 136 - TRONG CÁI HẠI VẪN CÓ CÁI LỢI Không có cái sai Làm sao nhận ra cái đúng Không có cái tối Thời cần ánh sáng để mà chi Quá khứ đã lùi vào trong quá khứ Bươi móc tốt, xấu Khơi thêm dậy sóng hận thù Đời tốt đẹp khi nhìn về phía trước Nắm tay nhau quên hết chuyện đã qua Thù với hận, chỉ càng thêm đau khổ Mích lòng nhau, cùng thông cảm thứ tha Anh em như thể chân tay Như chim liền cánh, như cây liền cành Điều đáng nói, xóa mờ đi quá khứ Những nỗi buồn, đối với cả hai bên Để cho con cháu noi theo Chung lưng đoàn kết dựng xây nước nhà * * * Thuốc đắng dã tật Lời ngay thẳng, đem lại những an vui Lo gì chẳng đặng bình yên sang giàu. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 137 - TAI HẠI NÀO HƠN Tai hại nào hơn, cảnh hại nhau Trăm mưu nghìn kế, kể chi đâu Chiêu bài lừa bịp, đầy thủ đoạn Tương tàn vùi dập, cảnh xé xâu Ôi Mẹ Việt Nam, mau cứu với Trung, Nam, cùng Bắc thoát đêm thâu Hỡi những anh em, lầm với lạc Cộng Sản, quốc Gia khác gì đâu? Đồng bào ruột thịt cùng một Cội Thịt mà vùi dập, Da cũng đau * * * Anh em chớ mãi hại nhau Ngư ông đắc lợi ngồi câu ngồi chờ Chờ cho Sò, hến giật giành Ngư ông bỏ trọn vào nồi cả hai * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 138 - CHỨNG GIÁM LÒNG CON Quốc Tổ Vua Hùng, xin chứng cho Tấm lòng vì nước, với vì dân Hiếu trung, trung hiếu, luôn gìn giữ Tận trung báo quốc, đền nghĩa ân Hồn thiêng sông núi, ôi chứng giám Cống hiến đời mình, cứu nước non Vì dân vì nước, nào sợ chết Ơn trên chứng giám, tấm lòng con * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 139 - ĐỪNG BUỒN NỮA Đừng buồn nữa, hỡi con dân Đại Việt Ta về đây, và đem lại công bằng Ai có công, thời đi vào đường Thánh Nữ hay nam, đều phú quý vinh thăng Đừng buồn nữa, ta thay quyền Tạo Hóa Đã trở về, thời phân xử trắng đen Ai có tội, thời phải chịu nghiệp báo Hết lực quyền, trở lại cảnh khó khăn Hãy cố gắng, mà truyền kinh thuyết giáo Để sau nầy, phong Ấn tột vinh quang Muốn nên danh, khó khăn không lùi bước Không làm quan, thời làm Thánh cũng sang Ai có công, thời không mong cũng đến Lẽ tự nhiên, đều tận hưởng Trời ban * * * Văn Hóa Cội Nguồn
140 - KIẾP BƠ VƠ Bấm để xem Ôi những người con, lạc dại khờ Lạc Nguồn lạc Cội kiếp bơ vơ Anh Linh Cha Ông đà xuất hiện Theo dõi đứng nhìn, hồn ngẩn ngơ Thương thay những kẻ, niềm lạc lối Tiếng gọi Cội Nguồn đứng trơ trơ Theo dõi mà chi, nền truyền thống Cái dại nào hơn, mất Gốc héo khô * * * Đã là con cháu, khi nghe đến hai chữ Cội Nguôn thời mừng vui không hết. Chỉ có những người loạn tâm mất tri. Mới có những hành động phản bội lại Cội Nguồn. Làm hại những người tôn thờ Cội Nguồn. Nhất định tai họa không đến sớn thời muộn mà thôi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 141 - CUỘC SỐNG TỰ DO Không gì bằng, một tâm hồn an định Sống an vui, trong an lạc tự do Một cuộc đời, thoát ngoài trang trói buộc Dứt ưu phiền, không gợn chút âu lo Màu tình yêu, chân thành từ tự nguyện Nào phải đâu, trong quỳ lị xin cho Tìm lẽ sống, một biển trời yên lặng Một tình yêu, trải rộng khắp bao la Yêu tất cả, khắp nhân loài vô tận Đầy mùa xuân, tràn ngập những hương hoa * * * Nầy em nhé, hiểu cho đời lãng tử Vận thời cơ, đâu thể cảnh theo sau Tình vẫn đẹp khi còn đang dang dở Tình mất vui, khi đã trói buộc nhau * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 142 - TỰ HỎI LƯƠNG TÂM Vui trên đau khổ người thân Mừng trên gục ngã anh em giống nòi Không màng kể đến Cội Nguồn Nhơn Đạo mất rồi ra quỷ ra ma? Đi đi, tự hỏi lương tâm Hỏi người chân chính mách cho tỏ tường Hiểu rồi thời nhớ đừng làm Dù sao cũng một giống nòi Rồng Tiên * * * Sợ sự nguyền rủa ở đời thời không nên hành ác. Đã hành ác thời khó mà bịt miệng thiên hạ chúng dân. Trăm năm bia đá vẫn mòn Nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 143 - CỘI NGUỒN NAM VIỆT Đất Mẹ quê hương, Mẹ Việt Nam Trải dài chữ S khắp nước non Bầu trời chim việt vui ca hát Khói lam nhen nhúm đón hoàng hôn Cội Nguồn giờ đã rền thế giới Dậy sấm trời nam, nước triều lên Dù cho bao nỗi còn trắc trở Quê hương đất Mẹ vẫn đợi con Hãy quay về Cội chầu Quốc Tổ Nở cành xanh ngọn, nở vàng son * * * Không có Cha Mẹ nào không thương con. Dù cho đó là nhiều hay ít. Dân tộc Việt Nam có Nguồn có Cội. Nếu như chúng ta không quên Nguồn Cội, thời dù ở nơi đâu. Trong nước ngoài nước cũng được sự che chở của Hồn Thiêng Dân Tộc. Nhất là một dân tộc có nhà nước Tâm Linh Văn Lang. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 144 - BAO GIỜ MỚI HẾT KHỔ ĐÂY Thương cho dòng máu Lạc Hồng Thương cho nòi giống Tiên Rồng Việt Nam Gặp thời mạc vận đảo điên Đớn đau cuộc sống, ác gian hoành hành Đạo đức xuống cấp tiêu điều Ôi thôi cuộc sống gặp nhiều họa tai Bao giờ mới hết khổ đây Phải chăng tỉnh ngộ tẩy chay khốn nàn * * * Hãy thắp sáng ngọn đuốc truyền thống dân tộc. Xua đuổi bóng đêm, luôn bám lấy cuộc sống. Làm cho dân tộc chúng ta không có ngày yên. Văn Hóa Cội Nguồn chính là ánh sáng xóa tan tất cả sự tối tăm, đên lại sự bình yên an vui cho dân tộc. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
145 - NHỮNG NGƯỜI CON BẤT TỬ Bấm để xem Ký ức, còn đây. Hỡi người dân Đại Việt Tiếng đại bác, đã rền vang xâm lược Thời ôi thôi, thân ngã gục kinh hồn Những quân dân, máu đã đổ ngập tràn Nằm quằn quại, trong bôm mìn gió đạn Tiếng pháo Đồng Đăng Vang rền quân Trung Cộng Chúng tàn sát, những quân dân Đại Việt Người anh hùng, Duy Thực Cùng đồng đội, gào thét lên quyết liệt Dân Việt Nam, nào có sợ lũ chúng bây Thân ngã xuống, vùng đứng lên chỉ tay Đồng hô lớn cùng phản công chống trả Ôi hùng anh, dù thân hình tơi tả Thân cháy đen, nhưng mắt người rực lửa Lửa căm thù, lửa quyết tử vì non Tiếng pháo Đồng Đăng Quân xâm lược vẫn còn vang Lòng quyết tử, theo tiếng gọi non sông Dòng máu Việt, đã uất lên thù hận Lửa căm hờn, đã bùng lên vạn dặm Đồng thét lên, đồng tận diệt ngoại xâm Đồng thét lên, hãy cứu lấy giang san Dù ngã xuống, vẫn còn hơn nô lệ Dù tan thây, quyết không hề quỳ lị Quyết giữ gìn sự nghiệp của Ông Cha Quyết giữ gìn, độc lập mãi tự do Ôi ký ức, những xác phơi tập thể Những người con trung dũng đã hi sinh Lòng thành kính, dâng nén hương tưởng nghĩ Những quân dân, thân ngã xuống vì non Lòng biết ơn, những con người bất tử Làm gương soi, bao thế hệ chúng con Máu người thấm, vẫn còn nằm biên giới Mãi muôn thu, còn rực đỏ giang san. * * * Nếu tai còn nghe, mắt còn sáng. Thời ký ức Đồng Đăng không thể nào quên. Quân Trung Cộng cứ mãi xâm lược, chúng nuốt biên giới giết hại con cháu Việt Nam. Giờ chúng lại nuốt biển đảo Việt Nam. Quả là to gan, xem thường dân tộc Việt Nam. Cũng đã đến lúc cho chúng một trận khiếp vía kinh hồn. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 146 - HÀO KHÍ NƯỚC NAM Hào khí nước Nam mấy nghìn năm Rồng Tiên Nguồn Cội, đức Cha Ông Bùng lên tỏa sáng, đầy sấm sét Quét sạch quân thù, sạch ngoại xâm Truyền thống anh linh, cơn bão lốc Dậy cõi, dậy bờ, dậy non sông Rung chuyển càn khôn, rung chuyển đất Kinh hồn bạc vía, lũ ác ôn * * * Không thể nào, cúi đầu trước ngoại xâm được nữa. Hào khí ngọn lửa nam thiên đã bùng lên, 100 triệu người như một. Thiêu đốt sạch quân thù. Đùng đùng rung chuyển đất trời Ào ào cuồn cuộn mịt mù trời nam Ầm Ầm quét sạch ngoại xâm Kinh hồn bạc vía, khiếp kinh hãi hùng * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 147 - NIỀM VUI LAN TỎA Ôi Việt Nam Việt Nam bừng sống dậy Bao tháng năm tàn tạ dập vùi Mấy mươi năm xơ xác tiêu điều Giờ đã khác, một khung trời đổi mới Khắp làng quê, cùng thị thành con phố Rộn tiếng cười, bay theo gió ngân nga Một khung trời, đầy hạnh phúc tự do Anh có thấy, một niềm vui lan tỏa Một niềm tin, đã bừng lên rực rỡ Một thế thời, đầy Dân Chủ Đa Nguyên Rực sắc màu, trong cuộc sống bay lên Mừng cho đất nước Việt Nam Mừng cho đất nước trổ xuân sang giàu Mừng cho đất nước đổi màu Độc tài xóa bỏ không còn từ đây Dân giàu nước mạnh bình yên Tự do đập lập muôn thu vạn đời * * * Đã là mùa xuân, thời muôn hoa đua nở. Không có cảnh một loài hoa độc bá khoe sắc. Mà nhiều loài hoa cạnh tranh khoe sắc, trước ánh sáng Mặt Trời. Quy luật tự nhiên là thế: Không có cảnh cạnh tranh Đa Nguyên nào, mà thiếu đi Hiến Pháp Mặt Trời Công Lý, công bằng bình đẳng. Không có Nhân Quyền, Đa Nguyên, Dân Chủ cạnh tranh công bằng bình đẳng. Thời dân tộc đó chưa có mùa xuân. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 148 - NHÌN VỀ TƯƠNG LAI Chuyện gì qua, thời để cho qua Tương lai phía trước đắp xây cơ đồ Việt Nam con cháu Tiên Rồng Quên đi quá khứ chất chồng khổ đau Sai lầm nào tại ai đâu Tại vì lạc Cội xé xâu tương tàn Quá khứ bỏ lại bên đàng Cho đời nhẹ Bỗng lên ngàn cung mây Hận thù vứt bỏ, xa bay Chung lưng đổi mới qua cơn nguy nàn Ngoại xâm chúng mãi rập rình Chờ cho dân tộc lao vào hại nhau Thợ săn chờ Hổ xé xâu Ngư ông chờ Hến tranh nhau với Sò Mau mau thức tỉnh lên đò Trở về Nguồn cội chung cùng tương lai Xây đời mới bỏ cái sai Mới mong thoát khỏi họa tai rập rình * * * Nắm tay nhau tìm về cuộc sống mới, Con người mới cái gì cũng mới. Chọn lấy tinh hoa cuộc sống cùng nhau tiến bước đi lên. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 149 - TÌM LẤY AN LÀNH Ai ơi khốn khổ lắm rồi Mau về Nguồn Cội tránh bầy Sói Lang Chó săn hung dữ tràn lan Lên cơn chúng cắn nát tan cuộc đời Lắm khi cũng phải vào hòm Hết rồi cuộc sống xuống mồ thảm thê Hãy tin bộ máy huyền cơ Ác gieo Ác gặt tự tiêu không còn Về Nguồn tìm lấy an lành Chờ xem Tạo Hóa xoay vần chờ xem * * * Thật vậy: Bạo Ác bạo tàn, Ác gian vô đức, sụp đổ càng mau. Giai đoạn ung thư, không cần đánh cũng đến hồi trả quả. Những gì không cho mà lấy. Không cần đòi, Tự nó trở về với chúng dân. Cũng như hoa quả không cầm hái, tự nó đến ngày rơi rụng. Đó là Luật không ai có thể làm chi được. * * * Văn Hóa Cội Nguồn