8 - HẾT CHIẾN TRANH Bấm để xem Đường tới sang giàu, sống bình yên An vui hạnh phúc, hết chiến tranh Không ngoài Nguồn Cội soi chiếu sáng Làm cho non nước, họa vắng tanh Truyền thống anh linh bừng hưng khởi Diệu kỳ chuyển đổi, phúc lành sanh Dân thuận nước hòa, tươi cuộc sống Nước non còn Gốc, nước non xanh * * * Không gì nguy hiểm hơn, nước non mất gốc, dân tộc lìa nguồn, dẫn đến kẻ theo đông, người theo tây, bất đồng ý kiến tàn sát lẫn nhau. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 9 - GƯƠM THIÊN VĂN HÓA Cứu dân không đổ máu Cứu nước không chiến tranh Có làm được như vậy Mới đáng bậc hùng anh Cứu dân bằng Văn Hóa Cứu nước bằng truyền thống Đấu tranh bằng chân lý Vũ khí là chánh pháp Đồng loạt khởi tấn công Cội Nguồn Cội Cha Ông Đồng loạt khởi bùng lên Bảy nguồn đạo kinh luân Bằng con đường Facebook Bằng thông tin Google Với sức mạnh Cội Nguồn Với sức mạnh cơ trời Sức mạnh từ Cha Ông Sức mạnh từ hồn thiên Vô vi chuyển hữu vi Không cần đến gươm đao Cũng đi đến thành công Trong binh pháp tối cao Cần gì đến chiến tranh Không đánh mà cũng thắng Mới thật là siêu nhân Biết người và biết ta Trăm trận giặc điều thua Đó chỉ là hạng nhì Gương đao và giáo dài Sức mạnh và đa tài Tấn công và chiến thắng Đó chỉ là hạng ba Hãy đi theo con đường Bất chiến tự nhiên thành Theo cơ lệnh của trời Thiên Ấn cùng Thiên Bút Kinh thơ cùng giáo pháp Đồng loạt vận chuyển xoay Chống thế lực ngoại xâm Không ngoài cơ Thiên Ý Truyền sang qua Trung Quốc Dịch ra nhiều thứ tiếng Truyền bá khắp thế giới Kinh luân đã truyền tới Thời Thiên Ý chuyển xoay Dân Trung Quốc nổi lên Lật đổ thể chế độc tài Giặc không cần đánh cuối cùng tự lui Con đường Thánh chiến là đây Không cần đổ máu cũng tiêu quân thù Từ đây hai nước giao hòa Muôn năm độc lập thái bình muôn năm * * * Hãy tin tuyệt đối, lời kinh thơ trên đã truyền dạy. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 10 - THIÊN THỜI Thiên thời đâu thể, dễ bỏ qua Chạy theo không kịp, dễ lùi xa Nghìn năm cơ hội kìa trước mắt Nếu không nắm bắt, thời cơ qua Mong gì tìm được thời cơ nữa Thôi rồi vuột mất, bản hùng ca Khép lại vòng tay, trang tình sử Chỉ vì bỏ lỡ, vận thăng hoa * * * Văn Hóa Cội Nguồn xuất hiện, đây là thời cơ thiên thời đem đến cho mình, những viên ngọc Văn Hóa sáng ngời. Nuôi dưỡng Linh Hồn trở thành Thánh Thiện. Bỏ qua cơ hội Văn Hóa Cội Nguồn xuất hiện, thời coi như bỏ lỡ vận may cũng như con đường về trời, con đường làm nên bản hùng ca tài hoa kiếp người nơi trần thế uổng thay. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
11 - CHÍ NAM NHI Bấm để xem Gió bụi phong sương, có nệ gì Con đường chính nghĩa, mãi cứ đi Lên đèo xuống dốc, nghìn sông suối Lận đận bình thường có ngại chi Phong ba bão tố, rèn ý chí Càng tôi càng luyện, thép càng thi Năm châu bốn biển, không ngừng bước Phỉ chí anh hùng, chí nam nhi * * * Những ai có căn tu điều hiểu rõ, cõi trần gian là cõi tạm, cõi trường đời tu luyện tiến hóa Linh Hồn về trời, cũng như thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Những ai vô cảm chỉ mê say dục lạc. Hại dân hại nước thời coi như phải chịu kiếp luân hồi sa đọa mãi trong sanh tử. Vì chưa tiến hóa Linh Hồn thành người được, vẫn còn trong kiếp quỷ, kiếp súc sanh. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 12 - CÁI VUI NÀO HƠN Cái vui nào hơn, vui tự do Mưu cầu hạnh phúc, vui ấm no Vui trong cuộc sống vui mơ ước Ai cũng như ai, hết âu lo Vui ăn vui uống vui chốc lác Tàn cuộc chia tay, thấy buồn xo Niềm vui thật sự, vui hạnh phúc Sống có nhân quyền dân chủ tự do * * * Nhìn ra những nước văn minh, dân chúng họ thật sự tự do, Họ ít cái lo hơn dân tộc mình nhiều, Sự hạnh phúc nầy không dễ gì mà có được. Muốn có được phải trả một cái giá rất đắc. Vì trả cái giá quá đắc ấy, nên khó cho một dân tộc đói nghèo lạc hậu mơ ước đi đến thành công. Chỉ có những dân tộc vượt qua nổi sợ hãi đấu tranh thực thi quyền con người, Nhân Quyền, dân chủ tự do, đem lại sự công bằng bình đẳng ai cũng như ai tự do mưu cầu hạnh phúc trong cuộc sống. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 13 - NỖI BUỒN Buồn nỗi đói nghèo, khổ can qua Nước non đất Việt, lắm phong ba Chạnh lòng quặn thắt, đau với đớn Ngấm lệ tuôn trào giọt châu sa Gần cả trăm năm sầu với khổ Thế mà xâm lược chúng chẳng tha Chúng cướp nước non, vùi mộ Tổ Vùi chôn truyền thống nước non Ta * * * Mỗi lần nô lệ, là mỗi lần Văn Hóa Cội Nguồn truyền thống anh linh, bị quân thù xâm lược xóa sạch không cho phục hồi. Vì thế Văn Hóa Tiên Rồng Việt Nam luôn bị vùi lấp khó mà có cơ hội sống dậy. Nên dân tộc Việt Nam mãi sống trong cảnh tối tăm lạc Nguồn lạc Cội. Trường hợp nguy cơ đất nước sắp đến hồi diệt vong. Thời sự mầu nhiệm truyền thống anh linh mới xuất hiện, cứu vãn tình thế sắp mất nước rơi vào tay quân thù xâm lược, Giữ vững non sông Tổ Quốc những gì Ông Cha truyền lại cho dân tộc con cháu Việt Nam. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 14 - KHỔ ĐEO MANG Không thể không buồn cảnh nước non Thế thời mờ mịt, khổ đeo mang Oán hận bùng lên, cao chót vót Bạo tàn xâm hại, những gian nan Thảm cảnh u sầu xâu với xé Giang san đầy lối ức với oan Khốn khổ người dân sầu vạn cõi Vì đâu ơi hỡi, thở cùng than * * * Cọp chết để da: Người ta chết để tiếng: Thế mà gian ác mãi mà chi Tiếng đời nguyền rủa tối tăm linh hồn Trăm năm bia đá vẫn mòn Nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
15 - CHỜ AI NỮA Bấm để xem Việt Nam cứ mãi, thế nầy sao? Dẫm chân tại chỗ, chẳng vươn cao Cứ mãi ôm tuồng xây mộng ảo Nằm chờ sung rụng, ước với ao Muôn sự tại mình, chờ ai nữa Lìa xa mộng tưởng với chiêm bao Dựng dậy hồn thiêng, nền truyền thống Việt Nam thoát khỏi cảnh lao đao * * * Cây có gốc nở cành xanh ngọn Dân có Nguồn hội tụ tinh hoa Xem kìa Nhật Bản người ta Đứng đầu cuộc sống đỉnh cao con người. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 16 - MỞ RỘNG TÌNH YÊU Nước non chờ mãi điềm lành Tình yêu hòa hợp, tình người hòa chung Tình đoàn kết, tình yêu thương Làm cho Tổ Quốc quê hương xanh màu Tình mở rộng khắp địa cầu Năm châu bốn biển một nhà anh em * * * Tình đơn phương cô đơn cuộc sống Mãi âm thầm, chiếc bóng lẽ loi Chi bằng theo bước Ông Cha Tình yêu mở rộng bao la nghĩa tình * * * Đừng cười nhé, khi lòng hào hứng Trổi nhạc lòng, điệp khúc quê hương Con tim bốc cháy yêu thương Cho đời hòa hợp, mãi xanh tình người * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 17 - BÍ BẦU, BẦU BÍ Hòa, nhìn Bí lòng buồn rười rượi Hòa, hỏi rằng có chuyện gì không? Bí nhìn trời mắt liền rơi lệ Bởi vì sao Ta lại hại Ta Bí, Bầu nguồn cội xưa xa Một giàn từ thuở Ông Cha gieo mầm Hòa nhìn Bí hỏi thăm một lược Cớ vì sao có chuyện nầy đây Phải chăng Bầu, Bí chia tay Lìa giàn tách lối kẻ Tây người Tàu Bí buồn bả, nói rằng đúng thế Bí cùng Bầu chí hướng khác nhau Đâu như từ thuở dựng non Bí, Bầu Bách Việt chung nhau một giàn Lá lành, lá rách bọc đùm Keo sơn tình nghĩa hết lòng vì nhau Bầu đau thời Bí cũng đau Bí ca Bầu hát biết bao thâm tình Nhưng thời nay tình hình đã khác Cảnh tương tàn Bầu, Bí xác xơ Bí đau Bầu lại làm ngơ Quay lưng gạt bỏ chẳng ưa chẳng nhìn Hòa nghe xong, bồi hồi cảm xúc Bí và Bầu, đến mức nầy sao Chia bè rẽ phái hại nhau Nghĩ mà thấm thía đớn đau cuộc đời Hòa ngậm ngùi cũng vì lạc Cội Nên Bí, Bầu, trở mặt lạ chi Bầu, Bí bè phái rẽ chia Chẳng quan chẳng hệ nên không nhượng nhìn Hòa mới nói, trở về Nguồn Cội Thời Bí, Bầu trở lại như xưa Thương yêu đùm bọc lẫn nhau Như thời dựng nước biết bao đẹp lành Bầu ơi thương lấy Bí cùng Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn Bí, Bầu cùng một Cội Nguồn Cũng dòng máu đỏ cùng người Việt Nam Nhiễu điều phụ lấy giá gương Người trong một nước phải thương nhau cùng Xóa đi bao nỗi oán hờn Tiên Rồng nòi giống chung cùng anh em Non sông Tổ Quốc thương yêu Chung nhau xây dựng, chung nhau giữ gìn Chung nhau đánh đuổi quân thù Ngoại xâm, xâm lược cõi bờ chúng ta Chuyện qua thời để nó qua Bí, Bầu, Bầu, Bí chung tay một lòng * * * Ở vào thời dựng nước cũng đã nói lên ý nghĩa Bầu, Bí tương thân. Bách Việt Văn Lang, tuy khác phong tục. Nhưng chung một nước Văn Lang, chung một nền Quốc Đạo. Hiến Pháp Luật Pháp Văn Lang, nên thương yêu nhau như ruột thịt. Không có sự phân biệt giữa dân tộc nầy với dân tộc khác bình đẳng như nhau. Tôn trọng lẫn nhau. Cuộc sống chan hòa đôi bên cùng có lợi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 18 - NGUYỆN CẦU Văn Lang từ thuở dựng non Chiều nay đọc lại vần thơ ngậm ngùi Bách Việt chung sống tuyệt vời Đồng Bào một cội xanh chồi tình thương Biển trời Tổ Quốc quê hương Nghĩa, nhân, trung, hiếu rền vang đất trời Công, dung, ngôn, hạnh, sáng ngời Đâu như cuộc sống bây giờ thời nay Cuộc sống đen tối biết bao Lạc Nguồn lạc Cội xé xâu khốn cùng Cầu lên Quốc Tổ Vua Hùng Cứu con cứu cháu thoát vòng tai ương * * * Nghĩa, Nhân, Trung, Hiếu, Công, Dung, Ngôn, Hạnh. Không phải có từ thời Vua Hùng, hay thời Thích Ca, Chúa, hay Không Tử. Mà đã có từ lâu lắm. Từ khi nhân loại ra đời. Nghĩa, Nhân, Trung, Hiếu, Công, Dung, Ngôn, Hạnh, là những lời truyền dạy của Đức Cha Trời truyền dạy cho con cái của Trời. Tức là Ông Bà Tổ Tổ Tổ nhân loại con người. Năm màu da anh em. Cách đây 75 triệu 600 nghìn năm, giữa tiểu kiếp thứ năm. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
19 - THIÊN ĐÀNG MẤT LỐI Bấm để xem Lạc Cội lạc Nguồn, lạc Ông Cha Đường đời lỗi hẹn, bước thăng hoa Uổng kiếp trăm năm trong cõi thế Lạc vào ác đạo, hồn đọa sa Mới hay trong cõi đường vạn lối Vô duyên khó gặp Cội Long Hoa Phải đành luân chuyển vô lượng kiếp Thiên đàng mất lối, khổ hà sa * * * Tạo Hóa Tổ Tiên Ông Cha, Khai tạo lập lên vũ trụ. Khai lập lên tất cả, nhưng vì Vì lạc Cội lạc Nguồn nên không hiểu rõ được điều nầy. Mãi mãi trôi lăng trong sanh tử, khốn khổ vô biên không biết bao giờ chấm dứt. Tổ Tiên Tạo Hóa không thờ mà thờ Ma thời Quỷ sai lầm là ở đây, để rồi trở thành Ma thành Quỷ luân hồi sanh tử khốn khổ vô lượng vô biên hằng hà sa số kiếp. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 20 - ĐỔI ĐỜI Khốn khổ gian nan, bước đường đời Thôi đành phó mặt cho ông trời Số phận còn đen làm chi được Tìm nguồn sinh sống, giọt sương rơi Có lẽ Ông Trời, thương kẻ khó Dắt dìu chuyển hóa dứt nổi trôi May sao trở lại, nền truyền thống Phỉ chí anh hùng, đỉnh cao ngôi * * * Không ai trở lại Cội Nguồn, đi theo truyền thống anh linh Ông Cha mà không tỏa sáng lên bước thang mây. Tùy theo sự giác ngộ của chính mình. Mà thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Là điều hiển nhiên, không có gì là mơ hồ cả. Gieo Văn Thơ Thiên Ý vào hồn người. Thời con người trở thành Phật, Thánh, Chúa, không sai vậy. Gieo Văn Thơ Ma, Quỷ, vào tâm hồn thời thành Ma thành Quỷ là điều hiển nhiên không có gì lạ cả. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 21 - VẬN MAY VẪN CÒN Từ khi đất nước rền tàn bạo Muôn dặm dân tình nạn can qua Suốt mấy mươi năm, đời đen bạc Vận lành mờ nhạt tận xa xa Ra sức cầu mong đường thiện phúc Cầu mãi cầu hoài, chẳng đâu ra Cái xui cái rủi luôn kéo đến Kiếp nạn dồn lên họa phủ sa May sao trở lại, đường Nguồn Cội Yên bình cuộc sống phúc nở hoa * * * Trong cuộc sống không nơi nào bình yên hơn về Nguồn Cội, Không nơi nào tai họa hơn là nơi tranh giành hại nhau. Sự bình yên trong Nguồn Cội, là sự bình yên phúc nở hoa. Muôn phúc vạn lành đều hiện đến. Phúc, họa ở đời con người tùy chọn, theo quỷ, quỷ hại. Theo Trời, Trời ban phúc lành đại phú do Thiên. Tan nhà nát cửa do nghiệp Quỷ, lẽ sống ở đời xưa nay vẫn thế, Thiện, Ác hai đường quả báo khác nhau chỉ thế mà thôi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 22 - TIN CỘI TIN NGUỒN Việt Nam tỏa sáng, nhờ Nguồn Cội Mất Nguồn nô lệ cảnh lầm than Vững nước, vững non, nhờ truyền thống Bỏ quên Văn Hiến lệ thuộc ngoại bang Nghìn năm nô lệ còn vang Mất đi Nguồn Cội nát tan cơ đồ Tin là tin Cội tin Nguồn Tin chi một lũ ngông cuồng ngoại xâm * * * Đừng nghe những gì ngoại xâm nói, mà hãy nhìn kĩ những gì ngoại xâm làm, đừng nghe những gì ngoại xâm luận bàn. Mà xem mưu đồ từng bước ngoại xâm thực hiện. Tin là tin Cội tin Nguồn, tin chi một lũ cuồng đồ ngoại xâm. Tin chi một lũ gian manh, hãy tin Quốc Tổ Hùng Vương Cội Nguồn. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
23 - CÁO GIÀ Bấm để xem Chuyến thăm Việt Nam Của Ông Cận Bình Miệng nói một đường Hành động một nẻo Cướp sạch biển đảo Miệng nói là không Giở mặt cực nhanh Sang qua Việt Nam Nói là tin nhau Việt Trung anh em Sang Sin gapore Cận Bình huênh hoang Biển đảo Việt Nam Là của Trung Quốc Tráo trở bậc nhất Hiếm thấy trên đời Miệng nói Phật lời Bụng bồ dao găm Bá đạo biết bao Tiên Rồng con cháu Việt Nam Tin gì bè lũ ngoại xâm tin gì An Dương Vương Đã bị Triệu Đà Phỉnh lừa thê thảm Để đời gương soi Tin giặc đất nước đi toi Xưa nay là thế sáng soi lòng mình * * * Tin lũ Sói có ngày Sói ăn thịt, Cõng Rắn về nhà, Rắn xơi sạch Tổ Tông cơ nghiệp nòi giống Ông Cha, con cháu Rắn, Rắn cũng chẳng tha huống chi là nước lã người dưng. Tin Ma tin Quỷ bài ca hết đời. Việt Nam con cháu Tiên Rồng chỉ tin Quốc Tổ Vua Hùng mà thôi. Tin người dựng nước dựng non, tin chi lũ giặc ngoại bang gian tà. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 24 - LUYỆN CHÍ, LUYỆN TRÍ Gác bỏ thế đời, đến Cha Ông Tìm nguồn ánh sáng của non sông Gươm thiên trấn quốc, nền Văn Hiến Từ thời dựng nước dậy uy phong Bảy nguồn ánh sáng trong kinh giáo Quét sạch mây mù, diệt ngoại xâm Đêm ngày tu luyện không mệt mỏi Cứu nước xây đời, lập thượng ngươn * * * Muốn thắng ngoại xâm, không còn con đường nào khác, bằng con đường vung gươm Thiên Ý trấn quốc chém tới. Hãy trao gươm Thiên Ý trấn quốc, nền Văn Hiến thời khai sinh dựng nước nầy cho toàn dân tộc. Đồng loạt tấn công ra tay. Phát bảy Nguồn Kinh giáo lên Google, Facebook dịch ra nhiều thứ tiếng. Nhất là tiếng Trung Quốc. Thời nhất định quân xâm lược tiêu tan thể chế độc tài của chúng sụp đổ không còn. Do sự mầu nhiệm của bảy nguồn kinh giáo chủ nghĩa Thiên Quyền Nhân Chủ, chủ nghĩa Đại Đồng làm cho người dân Trung Cộng giác ngộ, nổi lên xóa bỏ chế độ thể chế độc tài độc trị. Giặc ngoại xâm không đánh cũng tự lui. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 25 - NỖI XÓT XA Nô lệ nghìn năm, nỗi xót xa Cũng non cũng nước như người ta Non sông Đại Việt, niềm chua chát Vì mãi cớ sao, giặc can qua Có phải Hiếu Trung đà lạc lối Tôn thờ người lạ bỏ Ông Cha Càng nghĩ càng đau tuôn nước mắt Nước non Đại Việt khổ hà sa * * * Việt Nam có Quốc Tổ, mà không có chính sách tôn thờ, ai thờ cũng được, ai không thờ cũng xong. Thời còn gì là ý nghĩa Quốc Tổ. Đã là Quốc Tổ. Thời ai sống trên đất nước Việt Nam đều phải kính lạy tôn thờ, Nhập Gia tùy tục, người nước ngoài đã nhập vào Đại Gia Đình Việt Nam thời phải tôn thờ Quốc Tổ giống như người Việt Nam. Đã là dân tộc Việt, Lại càng phải tôn thờ Quốc Tổ một cách nghiêm túc. Nếu ai xem nhẹ Quốc Tổ không tôn thờ Quốc Tổ. Thời coi như không phải là dân tộc Việt Nam. Vì những người nầy đã lạc Cội bỏ Nguồn. Chẳng khác gì những người con đã bỏ Ông Cha tôn thờ người hàng xóm. Chiếu theo nền Văn Hiến thời dựng nước, Thời coi như vi phạm Hiến Pháp, luật pháp, nền Văn Hiến Văn Lang. Bị xử nặng. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 26 - KHÍ THẾ DẬY TRỜI Nhìn lễ hội, tưng bừng hiếm hấy Phải chăng đây, khí thế Rồng Tiên Trùng trùng điệp điệp chúng dân Về chầu giỗ tổ Hùng Vương ngập tràn Ôi khí thế ngút ngàn trời đất Chiêng trống vang dậy khắp non sông Cờ bay rợp đất uy nghi Cội Nguồn trổi dạy khiếp kinh quân thù Đã đến lúc nối vòng tay lớn Khắp năm châu đoàn kết anh em Một bầu vũ trụ Cha Ông Chung cùng hòa hợp làm nên lẫy lừng Việt Nam con cháu Tiên Rồng Hãy mau truyền bá Cội Nguồn chuyển xoay Làm cho khắp cả Đông, Tây Trong nước ngoài nước chung tay một lòng Lên án lũ giặc Cộng Tàu Hãy mau trả lại cõi bờ Việt Nam Bình thường quan hệ làm ăn Mắc gì xâm lược Việt Nam mắc gì Việt Nam cũng đã đến hồi Triệu người như một diệt loài xâm lăng Tinh thần đoàn kết keo sơn Bừng lên khí thế dậy non dậy trời Làm cho xâm lược khiếp hồn Sấm vang dậy sấm Tiên Rồng tung bay Việt Nam, đất nước từ đây Muôn năm độc lập tự do yên bình * * * Không có một thứ vũ khí nào lợi hại hơn, Vũ khí Văn Hóa Cội Nguồn, Một thứ vũ khí phải nói là bách chiến bách thắng. Việt Nam con cháu Tiên Rồng. Nhờ vũ khí Văn Hóa Cội Nguồn. Trở nên vô địch hàng phục nhân loại khắp cùng trái đất. Quy tụ nhân loại khắp năm châu bốn biển. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
27 - TRÊ và TRÀU Bấm để xem Một bữa nọ thấy mình vui vẻ Trê dạo chơi thăm hỏi anh Tràu Hai bên chào hỏi, hỏi chào Hỏi qua hỏi lại thăm chừng với nhau Trê liền hỏi vào câu đề chính Thế cùng thời, thời thế hiện nay Anh Tràu có nghĩ gì chăng Đời nay tình thế khác xưa rất nhiều Mối quan hệ bạn bè thế giới Cùng làm ăn phơi phới đi lên Sao ta cứ mãi lặng im Ao hồ lẫn quẫn đi ra đi vào Càng bảo thủ, đi vào ngõ cụt Càng thua xa chúng bạn anh em Tự mình làm hại nước non Tự mình bóp chết tương lai của mình Xem các nước rộng tầm quan hệ Đường làm ăn, lợi lộc càng nhiều Thế thời, thời thế thuận bườm Sao không đột phá mở đường mà đi Tràu liền nói, thời cơ đã đến Ao liền ao lợi biết là bao Biển Hồ đã tạo sân chơi Muốn vào được đó, thực thi nhân quyền Nếu quan hệ cầm chừng lấy có Thời làm gì gắng bó cùng nhau Lợi đâu không thấy, thấy đau Thấy nghèo thấy đói khốn nguy thụt lùi Trê liền nói, thức thời cơ trí Muốn đổi đời, đột phá đi lên Vịt, Gà khó nổi làm ăn Không đồng quan điểm lợi răng không còn Tràu liền nói, độc tài xơ cứng Tự trói mình vào chốn âm cung Hể càng bảo thủ lùi xa Khó mong phát triển thăng hoa cuộc đời Khắp thế giới hoàn cầu hội nhập Ao cùng Hồ mở rộng thông thương Làm ăn phơi phới đi lên Môi trường bình đẳng cạnh tranh công bằng Trê liền nói chúng mình hợp ý Cùng chung tay, xây đắp tương lai Các nước làm nên ăn ra Dễ xo không khó mắc chi dè chừng Tràu anh nghĩ có gì mắc mứu Anh thử cho ý kiến xem sao Nếu không lột xác vươn ra Dễ gì chấp nhận giữa ta cùng người Xóa bảo thủ chuyển mình đổi mới Dứt độc tài, đi tới Đa Nguyên Phá đi rào cản cách ngăn Ao, Hồ là một giao thương kết bè Tràu vội nói xen vào hay lắm Ao nhà ta sao kém ao kia Không hơn thời chớ chịu thua Hai ta tính kế chuyển xoay thế cờ Xóa rào cản vươn mình hội nhập Sợ gì ai dồn dập đổi trao Phát huy nội lực vươn cao Hồ, Ao liên kết cớ sao không làm Trăm cái lợi đi vào phát triển Nghìn cái hay vô kể giàu to Mãi ôm thể chế xin cho Quên đi cái lợi muôn sông nghìn hồ Mãi chìm trong sự đói nghèo Lại thêm lạc hậu khốn cùng bất an Hội nhập những bước vinh quang Cần chi bảo thủ đeo mang độc tài Hiến Pháp mới thật cần dùng Không hơn gấp vạn trăm lần hay sao? Trê, Tràu nhìn khắp trời cao Con đường đại lộ mở ra đây rồi Hai ta chung sức chung lòng Dựng xây đất nước sang giàu ấm no Cội Nguồn Văn Hóa Ông Cha Quan hệ hội nhập đi đôi song hành Văn Hóa luôn đi hàng đầu Mở đường thuận lợi ta nào chung tay Ao ta nhất định cao bay Không còn thua kém một ai trong đời * * * Mở rộng quan hệ bè bạn năm châu, là con đường đi đúng, Hội nhập kinh tế thị trường thế giới, là con đường phát triển văn minh, nhất là làm trung gian xuất nhập giữa nước nầy với nước khác. Địa cuộc Việt Nam nếu biết phát huy và tận dụng Thiên Thời, Địa Lợi, Nhân Hòa thời không thua nước nào trên thế giới, chỉ cần hấp thu tinh hoa tri thức khoa học khắp cùng năm châu, áp dụng cho đất nước Việt Nam làm nền tảng động lực phát triển đi đến dân giàu nước mạnh lợi thế cho nước nhà trên mọi lãnh vực. Đồng thời biết phát huy nội lực sẵn có của nước nhà từ mọi mặc tinh thần, vật chất, thiên thờ, địa lợi, nhân hòa. Nhất là Văn Hóa Cội Nguồn không những trở thành quốc sách ưu tiên hàng đầu, ăn sâu nhận thức vào lòng dân, mà còn quảng bá Văn Hóa Cội Nguồn ra khắp thế giới, quảng bá nền Văn Minh tinh thần độc đáo có một không hai của dân tộc Việt Nam. Nếu làm được như vậy không nước nào xâm lược nổi, mà còn hàng phục các nước khác theo Văn Hóa Cội Nguồn của dân tộc Việt Nam qua hình ảnh nền Quốc Đạo có một không hai trên địa cầu. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 28 - KIẾP NỢ NẦN Cuộc sống đeo mang, kiếp nợ nần Nạn đến nhờ may, được mầy phần Thế thời, thời thế, tuồng gian xảo Đức đã cạn rồi, nghĩa mấy phân Thể chế độc tài, Chồn với Cáo Kể chi đồng chí, với người thân Nuốt đắng ngậm cay, tiền mất trắng Hết rồi đờ đẩn khổ theo chân * * * Ở đời không ai nói độc tài là Văn Minh. Mà là Dân Chủ mới Văn Minh, sự thể ở đời là như thế. Sao cứ ôm mãi độc tài để làm gì, không những làm cho đất nước tan nát, dân chúng nghèo đói, khổ chồng lên khổ, càng xin cho càng tuột hậu, sống cầu cạnh nhờ vả nước ngoài, dựa dẫm vào sự giúp đở của người khác thể chế độc tài tai hại biết là bao. Cầu mong sao thoát khỏi cảnh nầy. Khổ ôi là khổ. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 29 - KHỔ ĐEO MANG Đạo đức vùi chôn, nghĩa nhân mòn Bịp lừa, lừa bịp, cái Thằng, Con Chết hụt thân tàn, còn sót lại Thế cuồng loạn, bởi gian tham Sầu lên nước mắt, sầu tình thế Dù nhịn cỡ nào, cũng khóc than Mất hết còn chi, lòng tê buốt Than đời trách thế, khổ đeo mang * * * Không biết nói sao khi bị người ta lừa, lừa tiêu tan sản nghiệp, lừa chẳng còn thứ gì, chỉ biết ôm hận mà về bên kia thế giới. Thế mà đã hết khổ đâu khi linh hồn vẫn nặng sầu uất hận, căm giận cái bọn chuyên phỉnh lừa hại dân. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 30 - VỀ NGUỒN Muốn biết Yêu Tinh phải về Nguồn Mắt thần, huệ nhãn chiếu soi luôn Chìm đắm thế gian, tâm mờ tối Huống chi chỉ biết, hận và thương Dễ gì nhận được ra chân tướng Tà Chánh khó phân, dễ lầm vương Bới cả thế gian tìm chữ Chính Đọc hàng vạn quyển kiếm chữ thương Tìm cả thế gian nào có thấy Trở về Nguồn Cội, cả kho rương * * * Văn hóa Cội Nguồn là kho tàng tri kiến vô tận. Cũng là gương soi phản chiếu tất cả. Không gì là không thấy, Dù cho đó là quá khứ hay vị lai. Yêu Tinh Quỷ Dữ điều hiện rõ chân tướng. Nếu còn tiếp tục rời xa Cội Nguồn thời nhất định sa vào con đường ác Đạo. Linh Hồn tối tăm không còn trở lại thiên đàng được nữa. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
31 - NGƯỜI BẠN CỦA TÔI Bấm để xem Ai là người bạn của tôi Hãy vui lên nhé, cho quên nỗi sầu Chúc ai tươi trẻ linh hồn An vui cuộc sống dứt đường họa tai Rảnh giờ góp chút công lao Mất dòng thơ việt truyền trao cho đời Người bạn cùng cội cùng nguồn Nhờ qua Facebook vẫn thường gặp nhau * * * Chỉ có trở về Cội Nguồn, thời dù xa mấy cũng gần, đã rời Cội Nguồn gần mấy cũng xa. Đi trên con đường truyền thống Ông Cha, dù mỗi người mỗi nơi khắp cùng thế giới thời cũng chỉ tăng thêm sự to lớn mà thôi. Không có sự ngăn cách đôi đường đoàn kết chung tay khắp cùng thế giới. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 32 - VƯỢT QUA HẬN THÙ Hỡi ai còn trí còn tâm Xem dòng thơ kể khóc thầm lệ rơi Việt Nam đất nước quê tôi Nghìn năm nô lệ biết bao khốn cùng Nào đã hết chuỗi ngày đất nước Trên con đường chinh chiến, Bắc Nam Đau thương tràn ngập hồn linh Khổ ôi vạn nẻo khổ theo vạn đường Dân sống khổ trong làn bôn đạn Dắt bà con trốn chạy chiến tranh Bôm rơi đạn nổ sau lưng Mà nghe đau đớn nước non mịt mù Ôi Việt Nam bão bùng binh lửa Cảnh chiến tranh giặc giả triền miên Thương dân bao kẻ ra đi Vượt qua đói khổ gian nguy lạc loài Lắm người bước, trên hè vỉa phố Mà lòng nghe, đau đớn truyền miên Cái đau nhìn thấy nước non Nạn nhân trong cuộc chiến tranh tương tàn Nơi trận địa đồng bào ngã gục Nơi làng quê dân vội ra đi Dắt cha dẫn mẹ cõng con Chạy trong lửa đạn khổ ôi ngập đầu Khắp nước Việt nơi nào cũng thế Cũng một màu tan tóc đạn bom Nghe trong cái lạnh chiều hôm Chôn vùi cuộc sống quê hương điêu tàn Gần thế kỷ nát tình nát nghĩa Bởi chiến tranh khó nỗi dịu đi Hận thù dai dẳng bám theo Sục sôi khơi dậy càng thêm hận thù * * * Sao cứ mãi ôm lòng thù hận Hãy quên đi kiếp nạn hại nhau Cứu non cứu nước khốn nguy Bởi quân xâm lược chiếm xâm nước nhà Nào cứ mãi tranh hùng tranh bá Rơi vào đường chém giết lẫn nhau Hận thù chồng chất lên cao Ngoại xâm nhìn thấy biết bao vui mừng Dân Đại Việt rơi vào thôn tính Thời ngoại ban, tính kế xâm lăng Mưu mô chiếm lấy nước non Xóa đi nước Việt về tay giặc Tàu Hãy chấm dứt chia lìa Nam, Bắc Hãy quên đi chém giết tương tàn Cộng Sản, Quốc Gia một nguồn Anh, Em nước Việt chung cùng nước non Bởi lạc Cội phân chia thời thế Là nạn nhân bè phái chiến tranh Mau mau thức tỉnh quay chân Trở về Nguồn Cội cứu nguy giống nòi Ai là người thấu tình đạt lý Thể Đồng Bào đoàn kết anh em Cùng nhau đánh đuổi ngoại xâm Quyết không nô lệ ác gian giặc Tàu Ai là kẻ bước vào dòng Thánh Ai là người hiểu thấu huyền cơ Thời nên suy nghĩ sớm hôm Nước non Đại Việt đau thương lắm rồi Hãy vì non nước trường tồn Vì tương lai con cháu yên bình về sau Không còn thù hận hại nhau Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do công bằng Việt Nam mãi mãi sáng ngời Việt Nam độc lập muôn đời Việt Nam. * * * Sự hận thù không đem lại kết quả tốt đẹp, mà chỉ đêm lại sự đổ nát dẫm đạp lên nhau, oán trả oán, oán mãi kéo dài không biết đến bao giờ chấm dứt. Lấy ân trả oán, oán ấy tự tiêu, sự hi sinh cao cả không có sự hi sinh nào bằng. Là xóa bỏ hận thù mở rộng tình thương tha thứ cho nhau. Mới đêm lại sự tươi sáng cho con cháu về sau. Chấm dứt chiến tranh sống trong yên bình tự do hạnh phúc. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 33 - HẬN THÙ MÀ CHI Hận thù nguyền rủa mà chi Năm dài tháng rộng lênh khênh hận thù Mới đó thấy hết cuộc đời Trần gian ảo mộng, được gì? Hơn thua Lắng lòng nghĩ lại mà xem Lợi gì thù hận anh em lợi gì Oán thù chồng chất cuộc đời Làm cho cuộc sống mãi thời không yên Chiến tranh loạn lạc truyền miên Nước non, non nước hết mong hòa bình * * * Hãy nhìn ra các nước Văn Minh, đất nước họ không có cảnh tương tàn nồi da nấu thịt, an vui chung hưởng thái bình. Nói đâu xa trước mắt nước Nhật, nước Đức, nước Anh, nước Pháp, nước Mỹ, là những nước phải nói là không khác gì thiên đàng trần gian. Trước đây đất nước họ cũng xào xáo như đất nước chúng ta. Nhưng họ đã rút ra bài học. Tự mình chuyển đổi Xóa bỏ thể chế độc tài, tiến tới thể chế Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ, Công Bằng, Bình Đẳng, Tự Do. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 34 - RUỘT ĐỨT LÒNG ĐAU Dù sao cũng một nước non Chung cùng bào bọc cháu con Tiên Rồng Đồng bào một Cội một Nguồn Tay chân một thể, thân cành có nhau Hiểu câu ruột đứt lòng đau Nghìn năm để lại giọt sầu ly tan Chung cùng non nước, nước non Phải nên hòa hợp chung nhau một lòng Phất cờ đại nghĩa lạc hồng Đánh tan xâm lược, chung lòng dựng xây * * * Sức mạnh Cội Nguồn là sức mạnh vô biên. Sức mạnh triệu triệu người như một. Không có một thế lực nào đánh bại được. Dù cho đó là thế lực lớn hơn ta gấp mười lần, mạnh hơn ta gấp mười lần. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
35 - VUI CHI Bấm để xem Nào ai muốn khổ muốn nghèo Muốn chi cuộc sống dập dồn nạn tai Cùng là con cháu Rồng Tiên Phải nên cứu giúp qua cơn khổ sầu Vui chi đè cổ cỡi đầu Để cho cuộc sống rơi vào gian nan Sống theo Hiến Pháp Cha Ông Chung lo cuộc sống, ấm no yên bình * * * Hãy sống theo Hiến Pháp dựng nước Cha Ông, Hiến Pháp tối cao nhân loại, Hiến Pháp đã từng kéo dài sự độc lập 2701 năm niên đại thời Hùng Vương. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 36 - CHỈ LÀ ANH EM Quên đi bao cảnh hận thù Vượt qua ngang trái đến cùng với nhau Cộng Sản, Quốc Gia là đâu Chung cùng một Cội nước non lâu đời Thương nhau xóa bỏ hận thù Thương nhau làm lại cuộc đời cùng nhau Chung tay ta đắp ta xây Cho non cho nước ngày mai thanh bình * * * Hận thù là ngọn lửa tàn phá, hết thảy những gì tốt đẹp của dân tộc. Mà Ông Cha ta đã gầy dựng hàng nghìn nghìn năm. Nhất là tàn phá tinh thần đoàn kết. Khó mà hàn gắn lại được. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 37 - CON ĐƯỜNG NGUỒN CỘI Càng hại nhau, càng thêm thù hận Thời khó khăn, xây dựng nước non Hận thù cùng khắp tràn lan Chỉ lo đối phó, hết mong yên bình Thời đại mới phải dùng trí đức Tránh gươm đao tàn sát lẫn nhau Con đường Nguồn Cội dâng cao Con đường duy nhất vàng son cuộc đời * * * Ngoài con đường Nguồn Cội ra, không còn con đường nào khác để đoàn kết dân tộc. Nhất là dân tộc đã kết oán hận thù sâu đậm với nhau. Bởi chiến tranh nồi da nấu thịt, chiến tranh tương tàn chỉ có lợi cho Trung Quốc, không có lợi gì cho dân tộc cả, mỗi lần chiến tranh tương tàn là mỗi lần mất đất về tay Trung Quốc. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 38 - BI THƯƠNG Nước non từ thuở, cắt chia đôi Rên xiết muôn dân, khó đứng ngồi Đẫm lệ khốn cùng đường xã tắc Đau lòng bá tánh, hận cái tôi Chiến tranh thù hận lan tràn khắp Vui gì cái cảnh xé với xâu Quốc Tổ từ khi, khai dựng nước Bách Việt Tiên Rồng sống chết có nhau * * * Những gì trải qua, đối với dân tộc Việt Nam, cho ta thấy mỗi khi Tổ Quốc lâm nguy, là mỗi lần truyền thống anh linh sống dậy, Bá tánh muôn dân nhất tề đứng lên, đáng tan quân xâm lược. Nhưng sau đó thời yên lặng không thấy gì nữa. Đất nước lại tiếp tục rơi vào cảnh khốn nguy. Cứ lặp đi lặp lại mãi. Nhưng thời nay đã khác vì đã có Văn Hóa Cội Nguồn xuất hiện. Truyền thống anh linh tỏa sáng không còn lịm tắc như trước đây nữa. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 39 - CŨNG ĐỦ RỒI Một kiếp truyền kinh cũng đủ rồi Gieo lành tích thiện khắp nơi nơi Có nhân có quả, xưa nay thế Có thuyền thời vượt tận bể khơi Tám muôn bốn nghìn, đường trí thánh Mưa pháp gieo mầm, khắp đông tây Phen nầy khiếp vía quân xâm lược Bắc phương trả giá chính là đây * * * Hãy xem Long Hoa Mật tạng. Nói về sự ra đời cũng như tài đức Quốc Tổ. Một khi Quốc Tổ linh thiên trở lại cứu lấy nước non cũng như con cháu Tiên Rồng Việt Nam. Thời nhất định ngoại sẽ bị đánh bại. Khiếp đảm tới mấy nghìn năm sau. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
40 - LẪY LỪNG BÊN TAI Bấm để xem Xuân đi xuân đã trở về Ta nghe Nguồn Cội lẫy lừng bên tai Nước non, non nước rồng bay Việt Nam muôn vạn tầng mây ức tần Dễ đâu xâm lược mà hòng Nuốt sao cho nổi con Rồng cháu Tiên Khôn thời lùi dại thời xông Việt Nam Quốc Tổ, Cha Ông đang chờ * * * Đất nước Việt Nam là địa linh địa cầu. Ẩn chứa vô vàng sự linh thiên. Những bất ngờ xảy ra không ai có thể lường trước được. Dù quân xâm lược có đông hơn Việt Nam gấp mười lần, cũng phải chiến bại. Trong cuộc đấu trí đang diễn ra. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 41 - ĐẾN PHIÊN LƯỢC MÌNH Ung thư bệnh tật tràn lan Biết bao lo lắng đến phiên lượt mình Khó mong tránh khỏi được nào Không đau, cũng bệnh, không nghèo thời oan Bệnh thân chưa đủ bệnh Tâm Thi nhau mà bệnh, đủ mâm đủ bàn Mâm nào mâm nấy đầy tràn Bệnh nào bệnh nấy kinh hoàng khiếp kinh Giai đoạn ba, sắp chết chờ khiêng Ngán ôi là ngán xẩy xâm mặt mày Càng nghĩ thời càng rã rời Ngán ôi là ngán thế thời âm u * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 42 - CŨNG THÀNH CHÁNH QUẢ Những ai thương xót thế nhân Tìm phương cứu giúp còn hơn lên chùa Tu đâu cho bằng cứu người Cũng thành chánh quả cũng là chân tu Phật là đức tính từ bi Phật là hành thiện có chi mà tìm Thánh, Thần cũng tại lòng mình Cứu người là Chúa có gì lạ đâu Đường tu trăm pháp nghìn môn Nào đâu có phải chùa am nhà thờ Tu là hành thiện làm lành Ở đâu cũng được cần gì lên non * * * Những ai hành thiện, thời được coi như là vào chùa, am, nhà thờ tu rồi vậy. Thành chánh quả như nhau. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 43 - NHỮNG XÓT XA Vô nghĩa vô tình, chẳng nghĩ xa Xem nhẹ nước non, nhẹ Ông Cha Phó mặt giang san cho quân giặc Hững hờ dân khổ, những xót xa Thi nhau vơ vét, hành đạo tặc Mỉm cười non nước, sắp tiêu ma Hiếu, trung, nhân, nghĩa còn đâu nữa Ngậm ngùi cho kẻ, mãi đọa sa * * * Không có sự tệ hại nào hơn, là quên đi Cội Nguồn truyền thống Ông Cha. Quên đi hiểm họa non sông Tổ Quốc, vùi đầu chỉ biết hưởng vinh hoa phú quý. Mai kia đất nước rơi vào tay quân xâm lược, thời còn ngồi đó hưởng vinh hoa phú quý được không? * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 44 - ĐỜI SỐNG CHƠI VƠI Mỏi mệt làm sao, cảnh thế thời Bão tàn, bão bạo, quét tả tơi Kiếp bạc, thân hèn đâu cũng khổ Gặp bầy buôn chữ, chúng phỉnh xơi Khốn nhỉ kiếp thân như rác cỏ Lặn hụp trong đời sống chơi vơi Đụng đầu buôn nghĩa, trau với chuốt Cạm bẫy khắp cùng, khổ ôi ôi * * * Khi con người mất đi lương tâm, không kể gì đến đạo đức. Thời hung sùng ác sát dã man hơn loài dã thú. Không chuyện ác độc nào mà không làm. Hãy trở về Nguồn Cội phục hồi lại chức năng đạo đức con người. Tránh đi hậu họa do con người gây ra, tàn hại đồng loại con người. * * * Văn Hóa Cội Nguồn
45 - NHẸ GÁNH ÂU SẦU Bấm để xem Hãy dắt nhau đi, trở lại Nguồn Dứt đi bao cảnh, lệ sầu tuôn Dứt đi sầu hận, đang chồng chất Quá khứ lìa xa, thả, vứt, buông Cho đời trổi dậy, chồi xanh biếc Bước vào cuộc sống, cảnh thần tiên Dứt đọa hết đày, vui cuộc sống Nhẹ gánh âu sầu, dứt đảo điên * * * Một dân tộc vì lạc Cội, lạc Ngồn đã gây nên bao cảnh tương tàn, không phải mới bây giờ mà trải qua nhiều thời kỳ. Kể từ khi chấm dứt niên đại Hùng Vương, Và cũng từ đây dân tộc Bách Việt Văn Lang tan rã. Bắc Văn Lang, Trung Văn Lang, mất lần về Phương Bắc, chỉ còn Nam Văn Lang mà thôi. Tức là Nước Việt Nam ngày nay. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 46 - DỨT ĐẮNG CAY Muốn tránh khổ đau, kiếp đọa đày Trở về Nguồn Cội lắm chuyện may Có thể nói rằng, dời đổi số Vượt qua dâu bể, nhẹ lòng bay Quả đắng không còn đầy quả ngọt Chua, chát biến tan, tỉnh mê say Dĩ vãng tan vào hư không giới Khốn khổ đâu còn, dứt đắng cay * * * Không có thần linh nào chuyển đổi số mạng nhanh như trong Văn Hóa Cội Nguồn. Không có linh dược nào bằng, linh dược Văn Hóa Cội Nguồn, chữa khỏi bách bệnh tâm linh, cũng như tai ương kiếp họa. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 47 - VÌ CỚ SAO Một bữa nọ, Sông liền hỏi Núi Vì cớ sao, dân chúng ốm đau Kinh hồn khiếp vía làm sao Người nào cũng bịnh cũng đau khốn cùng Núi than thở lạ gì chuyện ấy Món ăn gì cũng thấy mà kinh Dư thừa độc dược đồ ăn Khắp trong rau quả cũng như thịt dùng Đâu phải thế trong nhiều nước uống Cũng rất nhiều hóa chất cho vào Lại thêm ô nhiễm hiểm nghèo Làm sao tránh khỏi bệnh tình tràn lan Sông liền nói đáng lo hơn nữa Tuy người dân hiểu rõ nguy cơ Nhất là hàng hóa Cộng Trung Chứa đầy độc dược hiểm nguy vô cùng Lời cảnh báo khắp cùng như thể Nhưng người dân đâu thể không dùng Cái đói, cái thiếu, cái nghèo Túi tiền vừa đủ thôi thì thế thôi Biết độc mà cứ nuốt xơi Cứ dùng, ham rẻ, kể chi độc hành Núi ngậm ngùi trách liền thể chế Đã lỗi thời xơ cứng ôm chi Để cho độc dược tràn lan Hại dân, hại chúng, bệnh mang đầy mình Mau chuyển đổi không thì nguy khốn Độc tràn lan, giết chết chúng dân Không chết vì đạn vì bôm Cũng chết bệnh tật ung thư đi đời Đủ thứ bệnh khó thời cứu vãng Đủ ung thư khiếp đảm hồn kinh Hãy nhìn bệnh viện khắp nơi Cùng là cơ sở tư nhân khắp cùng Người bệnh đông nghịt chật gường Nơi nào cũng thế khắp cùng nước non Sông cùng Núi thở than, than thở Cầu Trời Cha, xoay chuyển thế thời Cứu dân thoát khỏi cảnh nầy Mới mong cuộc sống, yên bình, bình yên * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 48 - CẢNH TƠI BỜI Nhìn nước nhìn non, cảnh tơi bời Khốn khổ dồn lên, mãi cuộc đời Họa đến tai vây, cùng khắp lối Gieo sầu, gieo oán, khắp nơi nơi Tai nạn thịnh hành, như mưa xối Đói nghèo lạc hậu, lặn hụp bơi Thấp thỏm lo âu theo năm tháng Giữ dòng đen tối, sống chơi vơi * * * Mãi gieo rét nhân ác, thời kết quả yên vui làm sao được. Oán lấy ân mà trả, thời oán thù mới hết. Muốn cải thiện đất nước có chi là khó, Tất cả đều trở về Nguồn Cội sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp thời mọi việc đều êm xuôi. * * * Văn Hóa Cội Nguồn * * * 49 - NHỚ NGƯỜI ƠI Gieo thiện hành trang để về trời Kiếp trần giã tạm, nhớ người ơi Theo bước Cha Ông về Nguồn Cội Nở nhành xanh ngọn, đẹp cái tôi Quây mình nhìn lại đời cát bụi Lá rụng mùa thu lạc xa xôi Trở giấc tới liền quân thần chết Về đâu ơi hỡi linh hồn ơi * * * Khi chết đi, linh hồn không mang theo gì cả. Ngoài nghiệp ác với nghiệp thiện. Những ai cứ mãi lao đầu vào nghiệp ác, thời không sao tránh khỏi linh hồn bị sa đọa xuống các tần địa phủ. Nhất là ác với dân, cũng như làm hại đất nước. * * * Văn Hóa Cội Nguồn