Bất tài chuyển sinh Tác giả: SOm0n Thể loại: Xuyên Không Tình trạng: Đang tiến hành Nguồn: Tự sáng tác Link thảo luận truyện: [Thảo Luận - Góp Ý] Truyện Của SOm0n Giới thiệu Misumi Nakishi là một học sinh cấp 3 bất tài, vô dụng, thậm chí đến cả người thân trong gia đình cậu cũng không có. Một hôm, cậu bị lũ côn đồ trong lớp đột nhập vào nhà và đánh cậu tới chết. Nhưng may mắn thay, cậu được một thực thể bí ẩn cho cậu chuyển sinh sang một thế giới mới có phép thuật. Từ đây, cậu tự hứa với bản thân mình rằng sẽ sống một cuộc sống hoàn toàn mới.
Chương 1 "Bấm để xem" Misumi Nakishi là một người bất tài vô dụng bị mọi người kì thị. Mỗi lần đi học là cậu có cảm giác như là sống trong địa ngục trần gian. Như bao mọi ngày, sau khi bị bắt nạt thì cậu vẫn luôn nghĩ tới việc tự sát, nhưng cậu vẫn không dám vì cậu vẫn muốn sống và muốn có được sự cứu rỗi nhưng không còn ai kế bên cả. Người thân không có, bạn bè không có, cho dù là có người thân họ hàng xa thì không ai muốn nhận nuồi cậu. Misumi Nakishi có một cơ thể gầy gò ốm yếu, hai con người thì trông như không có hồn vì mỗi ngày đều phải thức trắng đêm để làm việc tăng ca để có thêm tiền nuôi bản thân, đóng tiền học phí và trả tiền thuê căn hộ. Những tên chết tiệt bắt nạt cậu mỗi ngày đều tống tiền cậu, đánh đập, tra tấn mà các giáo viên đều bị các phụ huynh của mấy tên khốn đó mua chuộc. Một ngày nọ, sau khi làm việc trắng đêm thì cậu quay về nhà chuẩn bị đồ đi học thì.. Đùng! Cậu ấy đã gục xuống. Sau khi mở mắt lại cậu đã gặp một thực thể dị thường, nó nói rằng cậu đã chết và nó không khỏi bắt ngờ rằng cậu có hai lý do chết thứ nhất là do kiệt sức và thứ hai là bị dùng gậy bóng chày đánh liên tiếp vào đầu. (Quay lại về khoảng thời gian trước khi chết của Misumi Ao thì cậu đã bị mấy tên bắt nạt đột nhập vô nhà và đánh cậu tới chết, lý do là do chúng nó ngứa mắt khi thấy một tên bất tài vô dụng như cậu lại học chung lớp với tụi nó) Sau một hồi nói chuyện với thực thể dị thường thì cậu biết rằng cậu sắp được chuyển sinh sang một thế giới mới và tất nhiên rằng cậu sẽ có được những tài năng hiếm có vì ở kiếp trước cậu đã chịu rất nhiều thiệt thòi. Cậu hỏi thực thế ấy rằng tài năng của cậu là gì nhưng mà thực thể đó trả lời rằng cậu sẽ tự tìm ra câu trả lời sớm thôi. Sau đó thì một tia sáng loé lên trước mắt cậu và cậu đã được đưa đến một khu rừng rập rạp. Tại khu rừng này nó có thể cung cấp thức ăn và nước uống cho cậu. Nhưng mà cậu lại không biết cách sinh tồn và cậu nhận ra rằng thế giới này có thể có phép thuật, nên sau 3 tiếng đồng hồ thì cậu cuối cùng đã có thể cảm thấy dòng mana yếu ớt chảy trong cơ thể cậu. Cậu từng được nghe rằng phép thuật giống như trí tưởng tượng vậy chỉ cần cậu có một trí tưởng tượng tốt thì cậu có thể học được nhiều loại phép về tấn công lẫn phòng thủ. Sau một hồi lâu thì cuối cùng cậu cũng có thể tạo ra một quả cầu lửa đủ để thắp sáng và sưởi ấm, sau đó cậu liền đặt tên mới cho mình là Misumi Ao tại vì kiếp trước cậu có đôi mắt màu xanh nên cậu tự đặt tên cho mình là Ao. Do cậu không biết săn bắn hay trồng trọt gì nên cậu đã hái vài quả dại có sẵn trong rừng để chống đói và ngủ cho qua ngày. Ngày hôm sau, cậu bắt đầu đi tìm một ngôi làng nhỏ để định cư để có chỗ để nghỉ ngơi, sau khi đi bộ liên tục hơn 3 giờ đồng hồ mà không tìm thấy một ngôi làng nào cả, cậu đã thấm mệt và đang rất đói do là đã đi khá xa khu rừng mà cậu được đưa đến nên bắt buộc cậu phải đi săn. Ngay lập tức một con ma thú lọt vào tầm mắt cậu, cậu đã cố vận dụng mana của mình để phóng ra một quả cầu lửa có thể gây sát thương nhưng bây giờ lượng mana trong người cậu vẫn đang yếu nên chỉ có thể làm con ma thú đó trở nên tức giận và bắt đầu tấn công ngược lại cậu. Do quá hoảng loạn nên cậu đã đánh liều dùng một cục đá và cố gắng nén mana của mình lại vào cục đá đó và đánh một cú chí mạng vào người con ma thú, sau pha đó thì con ma thú đã nằm bất động Lò mò một hồi lâu thì cuối cùng cậu cũng đã có thịt để ăn, sau khi ăn xong thì cậu tiếp tục con đường tìm ngôi làng nhỏ. Sau bao nhiêu cố gắng thì cậu đã tìm ra được một ngôi làng, cậu hét lên trong vui sướng vì khi trời sắp sụp tối nếu cậu mà không kịp tìm ra ngôi làng thì chắc tối nay cậu tiêu rồi. Khi đi vào ngôi làng này tuy nó trông khá là hoang sơ nhưng cậu lại cảm nhận được có một cảm giác ấm áp một cách kì lạ, mọi người vui vẻ cười đùa với nhau, ăn tối cùng nhau và không có bạo lực. Sau khi đã làm quen được không khí trong làng thì cậu muốn đi kiếm tiền để có thể trả tiền thuê phòng nghỉ ngơi. Lúc đầu cậu nghĩ tới việc bán thịt hoặc là ma thạch của những con ma thú nhưng nghĩ lại thì cậu quá yếu để có thể làm việc này nên cậu bắt đầu luyện tập từ những con ma thú yếu đến những con ma thú mạnh, trong lúc đang săn ma thú thì cậu thấy một con mắt to bằng đầu của cậu đang lơ lửng đằng sau những tán cây rậm rạp. Nhân cơ hội khi con mắt đấy không để ý, cậu nén mana vào viên đá nhỏ mà cậu nhặt được và ném về phía con mặt nhưng lạ thay khi viên đá chỉ cách con mắt nửa mét thì đột nhiên viên đá đấy lại mất hoàn toàn dấu vết của mana. Nhờ hành động thiếu suy nghĩ ấy mà con mắt đã tìm thấy vị trí của cậu và dí theo, cậu vừa chạy, vừa thét lên rằng: "Tha tao đi, tao biết lỗi rồi!" Sau khi con mắt dí Ao được gần được cả khu rừng thì cậu xoay người lại ném thẳng thanh kiếm vào con quái với vẻ mặt đầy khinh bỉ. "Hừ, thằng đần." Con quái loạng choạng và rơi thẳng xuống đất, chớp lấy thời cơ, cậu lao vào đấm liên tục vào con mắt. Sau khi con mắt tan biến thì cậu nhận được một mảnh vỡ nhưng khi cậu mới sờ vào nó thì mạnh vỡ đấy bay lên cắm thẳng vào mắt, cậu hét lên một cách đau đớn và vội vã chạy thẳng về phòng trọ, tự sơ cứu và nghỉ ngơi. Sau khi chìm vào giấc ngủ, cậu lại gặp thực thể mà đã đưa cậu sang thế giới mới và nó nói rằng sắp có một người giống cậu-là một người xuyên không có thể sẽ trở thành người mà cậu luôn phải đối đầu hoặc một người đồng đội luôn luôn giúp đỡ cậu trong suốt cuộc hành trình dài này sẽ tuỳ vào hành động của cậu. Sau một đêm dài trằn trọc, cậu tự hỏi rằng liệu người được chuyển sinh có được thực thể đó ban cho một thứ gì đó để chống lại cậu và có thể giết cậu hay không nhưng cậu lại quên mất con mắt bị thương vào tối hôm qua. Cậu lập tức nhớ lại sự việc ngày hôm qua và vô thức sờ mặt mình và nhận ra vết thương đã không cánh mà bay. Sau đấy cậu bắt đầu chú ý đến các cảnh vật xung quanh và cậu cảm thấy rằng mọi thứ trở nên sắc nét hơn, bằng một cách thần kì nào đấy cậu nhìn thấy được tất cả thông tin của một cây thảo mộc mọc dại xung quanh nơi cậu ở. Sau khi đã sử dụng kĩ năng mới này lên thực vật đến cả ma thú thì cậu quyết định đặt tên khả năng này là thẩm định.
Chương 2 "Bấm để xem" Đã hai tuần trôi qua kể từ khi Ao nhận được thẩm định, cậu sử dụng nó như một máy dò tìm những cây thảo dược quý hiếm và kiểm tra độ tinh khiết của ma thạch. Sau khi gom đủ tiền thì cậu liền tậu ngay cho mình một quyển sách bách khoa toàn thư về ma thú tại một thư viện ở trung tâm làng. Khi mở ra, đập vào mắt cậu là bảng xếp hạng độ nguy hiểm của ma thú. Nó chia ra hai loại ma thú hoạt động vào buổi sáng và ma thú hoạt động vào buổi tối. Và đa số những con ma thú mà cậu săn được đều thuộc thứ hạng thấp như Dark thuộc loại hoạt động vào buổi tối và Injury Type thuộc loại hoạt động vào buổi sáng. Sau khi xem được một hồi lâu thì cậu chợt nhớ ra con mắt đã tấn công cậu vào hai tuần trước. "Không biết con mắt đấy thuộc độ nguy hiểm nào nhỉ với cả cái mảnh thuỷ tinh đấy đến từ đâu?" Cậu lật từng trang, soi từng thông tin chi tiết của quyển sách và đã tìm ra con mắt đấy thuộc loại hoạt động vào buổi tối và có độ nguy hiểm Cursed hơn hẳn Dark một bậc. Nhưng quái lạ thay, trong quyển sách không hề đề cập đến việc con mắt có thể rơi ra mảnh thuỷ tinh khiến cho người chạm vào nó sở hữu kĩ năng đặc biệt. "Vậy thì mảnh thuỷ tinh đấy từ đâu mà có?" Không nghĩ ngợi nhiều, cậu lập tức tiến sâu vào khu rừng, vào những nơi mà dân làng cho rằng xuất hiện nhiều điều bí ẩn. Càng đi cậu càng cảm thấy việc điều khiển dòng chảy mana trong cơ thể rất khó và cần sự tập trung cao độ để có thể tạo ra một quả cầu lửa bé xíu. "Quái lạ, tại sao mình lại tốn quá nhiều sức để tạo ra một quả cầu lửa bé bằng đốt tay thế này? Không lẽ là do tác động của ma thú? Vậy thì khả năng có một con rất mạnh xung quanh đây." Cậu rút thanh kiếm của mình ra và cố gắng nén chút mana vào thanh kiếm khiến nó phát sáng và sử dụng nó như một cái đèn pin. Đang đi thì cậu chạm mặt một cô gái với mái tóc vàng óng ả cùng với dáng người mảnh khảnh và con ngươi xanh biếc. Cô gái đấy chĩa cây trượng của mình vào mặt Ao và sẵn sàng chiến đấu. "Anh là ai, tại sao lại ở khu vực này vào buổi tối?" "Tôi mới là người hỏi câu đấy đấy." "Hừ, tôi tên là Yuri, Ishihira Yuri, là một pháp sư làm việc cho triều đình và tôi được cử đến đây để tuần tra" "Vậy bằng chứng đâu?" Yuri cho Ao xem thánh chỉ của nhà vua và trên đấy được ghi rằng cô ấy phải đến khu rừng kế bên làng của cậu để tuần tra xem có những vật thể lạ nào xuất hiện không. Xem xong thì cậu không nói gì thêm và cậu cũng cho cô ấy biết một chút thông tin của mình. Đột nhiên cậu nhớ lại lúc mới gặp nhau, cậu đã nhìn thấy hiện tượng mana trên thanh kiếm biến mất không dấu vết giống như lần mà cậu ném viên đá nén ma lực vào con mắt kì quái nên cậu suy đoán rằng cô gái tên Yuri này hẳn là rất mạnh. Cô gái ấy nhìn cậu một lúc rồi nói. "Theo như lời anh nói thì anh không phải là người của ngôi làng này và tôi bắt buộc phải đưa anh lên kinh đô. Đấy sẽ là nơi ở mới của anh." "Nhưng tôi phải thoát ra khỏi khu rừng này để dọn đồ đạc thì tôi mới đi được chứ." "Thôi được rồi, tôi sẽ đưa anh về làng nhưng nhớ rằng dù có làm gì thì cũng không giết được tôi đâu." Trên đường đi thì cậu đã dùng hết can đảm của mình để hỏi cô gái ấy về mảnh thuỷ tinh bí ẩn, đột nhiên cô ấy nhìn Ao với vẻ mặt hớn hở và dò hỏi cậu thông tin về mảnh thuỷ tinh ấy nhưng đến cậu còn không biết thì lấy đâu ra thông tin để nói. Khi biết vậy vẻ mặt cô ấy buồn đi hẳn và không đề cập tới nó nữa. Khi về đến làng thì đã là nửa đêm, cậu ngỏ ý mời cô ấy ở lại nhà cậu ngủ vì khi màn đem buôn xuống cũng là lúc nhiều ma thú cấp cao xuất hiện. Tất nhiên là cô ấy không đồng ý mà còn bảo cậu về thu dọn đồ nhanh chóng vì xe ngựa của cô đang đợi ở tiệm thợ rèn của làng. Cậu bất ngờ vì thật sự có xe ngựa hoạt động vào ban đêm. Cô ấy bảo cậu không phải lo vì xung quanh đây thứ hạng cao nhất của ma thú chỉ đến Cursed là cùng. Yuri vừa dứt lời thì cậu lật đật chạy về nhà thu dọn tất cả những món đồ cần thiết và nhét chúng vào một cái túi mà cậu vừa mua sáng nay. Sau khi thu dọn xong xuôi thì cậu phóng nhanh qua chỗ Yuri đã hẹn, leo lên xe ngựa và xuất phát đến Conoket, kinh đô của Ravenford. Trên xe, trong lúc cậu đang ngủ thì cậu bị Yuri đánh thức vì chúng ta một con ma thú bám đuôi và theo kinh nghiệm của Yuri thì cô ấy cho rằng con quái có thứ hạng trên cả Cursed. Nghe xong thì cậu lấy quyển sách về ma thú ra, cố gắng chống lại cơn buồn ngủ và nói: "Cô có xác định được hình dạng cơ thể của nó không?" "Có vẻ như nó có hình dạng na ná một con gấu." Dựa vào suy luận của Yuri và đêm nay là đêm trăng tròn, cậu lập tức mở sách và tìm trang nói về ma thú có thứ hạng Moon light. Cậu tìm được một con ma thú tên là Night Bear giống với hình dạng mà Yuri mô tả và nó có khả năng chống lại các đòn đánh vật lí nhưng các đòn đánh bằng phép thì không. Cả hai lên kế hoạch và chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu vì không ai biết nó sẽ tấn công vào lúc nào và hiện tại đang là ban đêm nên cũng không thể tấn công nó trước.
Chương 3 "Bấm để xem" Cũng đã hai tiếng trôi qua mà vẫn chưa thấy động tĩnh gì từ con ma thú, cả hai người Ao và Yuri sắp bị cơn buồn ngủ chiếm lấy. "Này Yuri, tôi buồn ngủ quá hay là mình xuống đánh nó luôn đi" "Anh bị đần à? Hiện tại chúng ta không biết nó đang ở đâu và nó có thể tấn công bất cứ lúc nào." Vừa dứt lời, Ao liền nhảy xuống xe ngựa, rút kiếm và cường hóa nó, vô tư thế sẵn sàng chiến đấu. Thấy vậy Yuri bảo xe ngựa dừng lại, cầm cây trượng lên đột nhiên trên mu bàn tay cô ấy xuất hiện một đốm sáng nhỏ và khi đốm sáng đấy biến mất thì cũng là lúc những bức tường làm từ băng dày đặc bao phủ Ao, Yuri và cỗ xe ngựa. Khi thấy hiện tượng kì lạ xảy ra trước mắt cậu liền quay sang nhìn Yuri với vẻ mặt khó hiểu. "Này, mấy bức tường này là do cô tạo ra à?" "Chúng không hẳn là do tôi tạo ra, mà này anh là người đầu tiên hỏi tôi về những thứ này đấy. Ai cũng biết phép thuật được tạo ra bằng cách chiếc nhẫn kĩ năng sử dụng mana của mình mà." "Nhẫn kĩ năng? Nó là cái gì vậy?" "Anh có thật sự thuộc về thế giới này không vậy? Mà thôi chuyện đấy để sau, trước tiên phải sử lí con gấu đã." Rắc, trên bức tường băng của Yuri xuất hiện một vết nứt lớn. Đến lúc họ nhận ra thì con ma thú đã phá huỷ bức tường băng và lao đến Ao chuẩn bị xé xác cậu. Ngay vào lúc móng vuốt của con Night Bear sắp chạm vào người cậu thì Yuri đã kịp thời dựng tường băng chắn đằng trước cậu. Sau đấy, cô ấy tiếp tục kích hoạt kĩ năng của chiếc nhẫn thứ ba, tạo ra các gai băng đâm vào chân con ma thú và đóng băng phần chi dưới của nó. Khi con Night Bear đang tìm cách giải phóng mình khỏi lớp băng buốt lạnh thì Ao lao đến với thanh kiếm được cường hóa trên tay và chém rơi đầu con ma thú. "Phù, may là cô kịp thời dựng tường băng chặn cho tôi một cú chí mạng, không thì tôi đi rồi." "Hừ, anh phản xạ chậm quá đấy! Vậy mà vẫn dám đi sâu vào khu rừng kia." "Còn chuyện của mấy chiếc nhẫn kĩ năng kia cô chưa kể cho tôi đấy." "Thôi được rồi, lên xe ngựa đi, rồi tôi kể." Nghe vậy, cậu lập tức leo lên xe ngựa và ngồi đợi Yuri như một đứa trẻ đợi bà của mình kể truyện. Còn phía Yuri thì cô đang thu hồi lượng mana của mình từ các bức tường băng chưa bị phá huỷ, tuy là thu được khá ít nhưng có còn hơn không. Khi cô vừa bước lên xe thì Ao đã giục cô nói chi tiết về những chiếc nhẫn và cách lấy chúng. Tuy rằng những chiếc nhẫn kĩ năng này nhìn rất thú vị nhưng cậu đã rất thất vọng khi Yuri nói rằng cô không biết chúng được tạo ra như thế nào, cô chỉ biết những chiếc nhẫn đấy có thể tìm thấy tại các đền thờ rồng bị bỏ hoang. Nhưng những chiếc nhẫn được tìm tại đền thờ sẽ không có chiêu thức, nếu muốn có chiêu thức thỉ phải đi khai thác các loại khoáng sản mang trong mình mana nguyên tố phù hợp và cần phải có cả sách phép. Sau khi biết được một chút thông tin về chiếc nhẫn, Ao nhận ra rằng nếu muốn mua nó thì cậu phải trả một mức giá khó để có thể tưởng tượng được. Đột nhiên, cậu sực nhớ về việc Yuri nhắc đến đền thờ rồng trong lúc nói. Ngay lập tức, cậu gặng hỏi Yuri về cái thứ được gọi là đền thờ rồng. Cô ấy cũng miễn cưỡng nói rằng đấy là nơi để mọi người thờ phụng các vị rồng thần đại diện cho nguyên tố của mình và rồng thần cũng dẽ đáp lại bằng cách ban phước lành. Tuy nhiên, thờ phụng không phải là việc duy nhất có thể làm ở đền thờ, nơi này cũng có thể được dùng để nâng cấp các chiếc nhẫn kĩ năng nếu có đầy đủ vật hiến tế. "Vậy cái nhẫn có khả năng tạo ra tường băng ấy của cô nâng cấp được mấy lần rồi?" "Này, anh có thể im lặng một chút cho tôi ngủ được không?" Ao thở dài và đáp với giọng điềm tĩnh: "Thôi được rồi, tôi không quấy rầy cô nữa." Càng nhìn vào chiếc nhẫn đấy, cậu càng tò mò không biết nó ẩn chứa sức mạnh gì. Ơ, mình có kĩ năng thẩm định mà? Tội gì mà không xài nhỉ? Nghĩ xong cậu liền kích hoạt thẩm định và nhìn vào bàn tay phải của Yuri, cậu nhận ra không chỉ một, hai mà là ba chiếc nhẫn đồng hệ băng và đều đang ở cấp bốn. Chiếc nhẫn đầu tiên có kĩ năng Hàn Tuyết Khiên với khả năng tạo ra bức tường làm từ băng, giúp chặn được hầu hết các đòn tấn công vật lý. Chiếc nhẫn thứ hai có kĩ năng Băng Hồn Xuyên Tâm, nó giúp người sử dụng tạo ra các ngọn thương băng có khả năng xuyên thủng đáng gờm và chỉ cần một vết xước nhỏ cũng có thể khiến đối thủ bị bỏng lạnh. Cuối cùng là chiếc nhẫn với kĩ năng Hàn Băng Xiềng Xích, tạo ra các gai băng từ mọi bề mặt, một khi bị đâm trúng sẽ bị đóng băng với bán kính hai mươi xăng-ti-mét nhưng các gai băng sẽ rất yếu và dễ vỡ nếu cách xa người điều khiển. Cậu hoàn toàn bị choáng ngợp trước sức mạnh của ba chiếc nhẫn này mang lại nhưng trong lòng cậu lại khao khát muốn có được những chiếc nhẫn kì diệu này. Tuy là không biết các đền thờ rồng nhìn như thế nào và có mấy loại khoảng sản chứa mana, cho nên việc cậu có thể làm bây giờ chính là đi ngủ và khi nào đến Conoket thì sẽ tìm hiểu sâu hơn.
Chương 4 "Bấm để xem" Đang say giấc nồng thì cậu được Yuri gọi dạy bằng một cơn gió buốt lạnh trải dài sống lưng, khi vừa mở mắt đập vào cậu chính là một bức tường thành vững chãi và ở giữa bức tường thành ấy chính là cánh cổng ra vào của kinh đô Conoket thuộc Vương quốc Ravenford. "Anh cứ ngồi trên xe đợi đi, tôi sẽ đi làm vài thủ tục để anh có thể sống ở đây một cách hợp pháp." Ao chỉ gật đầu vài cái và bắt đầu suy nghĩ xem mana của bản thân mang loại nguyên tố gì. Sau khi suy nghĩ một hồi lâu thì cậu mới nhận ra rằng, thứ đầu tiên cậu tạo ra từ mana của mình chính là một quả cầu lửa. Nên cậu khá chắc rằng mình mang nguyên tố hỏa. Cậu nghĩ: "Nếu mình mang nguyên tố hỏa, Yuri mang nguyên tố băng thì chắc sẽ còn tồn tại nhiều nguyên tố khác nữa!" Cậu bắt đầu cảm thấy hưng phấn và tò mò về cách vận hành của mana tại thế giới này. Đúng lúc này, Yuri bước đến báo tin vui rằng cậu đã được phép nhập tịch và sống tại Ravenford. Sau khi nghe được thông báo của Yuri cậu không khỏi bất ngờ vì cô ấy lại bảo rằng cậu được cho phép nhập tịch. Không lẽ cậu được sinh ra tại một đất nước khác sao? Ao hỏi Yuri với vẻ mặt bàng hoàng: "Cô vừa bảo là nhập tịch sao? Tôi không phải là công dân của Ravenford à?" "Đúng rồi." Yuri trả lời như thể nó là chuyện bình thường. "Cô không đùa tôi đấy chứ? Vậy thì rốt cuộc tôi được sinh ra ở đâu?" "Anh đến từ Cộng hòa Addenwolt." Hiện tại Ao không thể tin được những gì mình vừa mới nghe. Cậu cảm thấy bối rối, khó hiểu và đang tự đặt câu hỏi rằng tại sao lần đầu tiên cậu mở mắt tại thế giới này lại ở Ravenford chứ không phải là Addenwolt? Vậy thì cái thực thể kia là tên quái nào vậy? Không lẽ là thần? Mà bỏ qua những thứ khó hiểu kia đi, thứ quan trọng đối với Ao bây giờ chính là tìm hiểu về cách vận hành của thế giới này. Cậu cùng Yuri bước qua cánh cổng dẫn đến thành phố được mệnh danh là sầm uất với nhiều các món ngin nhất thế giới. Tuy nổi tiếng với các món ngon nhưng thứ cậu đang nhắm tới bây giờ chính là những quyển sách viết về mọi thứ của thế giới này. "Yuri này, cô có biết thư viện gần nhất là ở đâu không?" "Này, nhiều khi tôi thật sự không biết anh đang nghĩ gì trong đầu ấy. Những người vừa mới chuyển đế một nơi xa lạ thì câu đầu tiên họ hỏi sẽ là phòng trọ ở đâu chứ không phải là thư viện!" "Thì cô cứ cho tôi biết đi dù sao thì trên đường đi thì tôi cũng sẽ tìm được phòng trọ mà." "Thôi được rồi, đi thằng năm trăm mét thì anh sẽ thấy một quán nhậu phía tay trái và phía bên phải của quán nhậu đấy là một thư viện, theo như tôi biết thì cái thư viện đấy là tốt nhất ở đây rồi." "Được vậy thì tốt quá, cảm ơn cô." Cậu chậm rãi từng bước tiến đến thư viện, trong lúc đi cậu quan sát thấy rằng người dân tại đây có biểu hiện rất lạ, trông họ có vẻ lo lắng về việc gì đấy rất quan trọng. Cậu cảm thấy tâm trạng của người dân tại đây trái ngược hoàn toàn với cảnh quan xung quanh. Trong lòng cậu nổi lên sự tò mò không thể chống cự, tuy chỉ còn vài bước nữa là đến thư viện nhưng cậu đã quyết định hỏi một người qua đường lạ mặt. "Này anh gì ơi, tại sao mọi người trong thành phố trông có vẻ lo lắng vậy?" "Có vẻ như cậu là người mới chuyển tới đây đúng không?" "À ừ, đúng rồi." "Hừm, hiện tại đất nước chúng đang đứng đang được cai trị bởi Agapios đệ tứ và sau một tháng nữa ông sẽ truyền ngôi cho một người không cùng dòng máu hoàng tộc." "Cho nên là mọi người đang lo lắng không biết tên được chọn đấy có đưa ra chính sách gì quá đáng đúng không?" "Anh có vẻ là một người khá hiểu chuyện đấy." Nói xong, người đàn ông đấy mời cậu vô quán nhậu kế bên để uống một chai nhưng cậu đã lịch sự từ chối và đi đến thư viện. Vừa bước vào cậu cảm thấy choáng ngợp bởi không gian nơi đây. Không giống với tưởng tượng của cậu, tại thư viện này, cậu được tiếp cận với đầy đủ loại sách cùng với cơ sở vật chất trên cả tuyệt vời. Cậu tìm và hỏi người quản lý của thư viện về vị trí của những quyển sách mà cậu cần. Sau khi lấy được những quyển sách, cậu tiến đến một chiếc bàn gần đấy, ngồi xuống và bắt đầu lật quyển sách nói về cội nguồn của thế giới này. Không giống với Trái Đất, vạn vật tại đây đều được tạo ra bởi các vị thần mang hình hài của rồng. Việc mana xuất hiện và tồn tại trên hành tinh này đều dựa vào một cây cổ thụ nằm tại trung tâm hành tinh hay còn được gọi là "Mẹ khởi nguyên". Mỗi người trên thế giới này được sinh ra đều có một lượng Mana nhất định và nguyên tố của mỗi người sẽ được định đoạt bởi bố mẹ. Ngoài sáu nguyên tố cơ bản như hỏa, thổ, thuỷ, sét, phong và băng thì vẫn có sự tồn tại của những nguyên tố được tạo ra từ sự kết hợp của hai nguyên tố khác nhau. Nhưng sự kết hợp nguyên tố vẫn có sự hạn chế và chỉ có vài cặp nguyên tố có thể tạo ra nguyên tố mới. Ví dụ như cặp bố mẹ hệ thổ và thuỷ có thể sinh ra đứa con mang trong mình hệ thảo. Đang đọc thì cậu sực nhớ đến những lần cậu sử dụng mana để cường hóa vũ khí hay tạo cầu lửa đều thất bại hoặc bị yếu khi ở gần những con ma thú. Cậu mở ngay quyển sách về cách hoạt động của mana, vừa lật trang đầu thì Yuri bước vào bảo cậu đi cùng cô ấy đến hội mạo hiểm giả. Khi nghe đến hội mạo hiểm giả thì cậu cảm thấy khá thích thú và đồng ý đi theo Yuri đến hội. Trong lúc đi thì cậu hỏi Yuri tại sao cậu lại phải đi cùng cô ấy đến hội và Yuri trả lời khá ngắn gọn. "Tôi bị ép." "Nhưng mà tại sao cô lại bị ép?" "Nếu anh muốn biết thì được thôi, theo như lệnh của cấp trên thì tôi phải lập tổ đội cùng với những người mới và thăng cấp." "Tại sao cô lại chọn tôi? Ngoài kia cũng có nhiều người mạnh hơn tôi mà với lại nếu tôi từ chối thì sao?" "Hừ, mấy bọn mới vào nghề hiện nay toàn phế vật còn anh thì tôi thấy có triển vọng nên mới chọn. Với lại anh mà từ chối thì đi tù như chơi đấy." Đang trò chuyện hăng say thì cậu nhìn thấy hơn cả chục người vây quanh bảng tin. Cậu quay sang hỏi Yuri có tin tức gì chấn động lắm à thì cô ấy bảo rằng. "Vừa nãy có nhiều trên triều đình xuống báo tin rằng nhà vua sẽ mở cuộc thi để chọn ra vị vua tiếp theo và thông tin nơi đăng kí và thời gian có thể xem tại bảng tin." "Vậy thì những người về nhì hoặc ba có được nhận gì không?" "Hình như giải nhì là được chọn hai chiếc nhẫn và giải ba là được chọn một chiếc nhẫn trong tổng số hai mươi chiếc nhẫn hạng bốn." Nghe đến đây, cậu nhận thấy rằng đây là cơ hội để lấy được những chiếc nhẫn kĩ năng mà không cần bỏ ra một xu nào và cậu quyết định tham gia vài giải đấu này với mục tiêu nhất định ít nhất cũng phải lấy được một chiếc nhẫn.