Bài viết: 149 

Chương 470: Phụng bồi đến cùng
Mộ Dung Tiết lần nữa luyện đan, lần này Sở Cửu Ca không vội luyện đan, ngược lại sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát gia hỏa đó luyện đan.
Mỗi một động tác của hắn đều bị Sở Cửu Ca quan sát, thả vào thứ gì, linh dược nào Sở Cửu Ca đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Mọi người ngẩn ra nói: "Thần y Cửu thiếu sao lại không luyện đan, đây không phải là tạo cơ hội cho Mộ Dung Tiết sao?"
"Có lẽ Thần y có dự định nhường chút cho Mộ Dung Tiết cũng nói không chừng!"
Mộ Dung thiếu chủ nói: "Thất phẩm luyện dược sư, tiểu tử này lại là thất phẩm luyện dược sư!"
Mộ Dung gia chủ nói: "Xem ra danh tiếng Thần y không phải là đồn bậy, tiểu tử đó đích thực có bản lĩnh đó, nhưng thiếu chủ sẽ không thua, nên biết thiếu chủ là người của Mộ Dung gia Bát đại thánh tộc."
Vì thua một lần, nên lần này Mộ Dung Tiết đã lấy ra bản lĩnh lớn nhất của mình để luyện chế ra một viên đan dược, khi hắn luyện chế ra, Sở Cửu Ca còn chưa có kết thúc.
Thời gian đến, Sở Cửu Ca đúng lúc kết thúc luyện đan, một viên đan dược ra lò, đan hương cực kỳ nồng hậu, tiếp đến chính là so sánh phẩm chất, Sở Cửu Ca lần nữa thắng rồi.
"Cửu thiếu lần này luyện chế ra thất phẩm đan dược đã là cực phẩm trong số cực phẩm rồi, của Mộ Dung thiếu chủ kém một chút, mọi người đều là luyện dược sư lợi hại, chắc hẳn đều nhìn ra. Mộ Dung thiếu gia, ngươi lại thua rồi!"
Lại thua rồi, hắn thế mà lại thua tận hai lần, thua cho một tiểu tử thúi mới hơn mười tuổi, lòng Mộ Dung Tiết bốc hỏa, hắn nói: "Thay đổi quy tắc một chút, ta muốn đấu thêm một trận với hắn!"
"Thay đổi quy tắc, quy tắc gì?" Sở Cửu Ca hỏi.
"Hai bên đều lấy ra đan phương thất phẩm đan dược cho đối phương luyện chế, thành công thì thắng, thất bại thì thua! Thế nào?" Mộ Dung gia của hắn có rất nhiều đan phương đan dược khó luyện chế, hắn không tin tiểu tử này lại có, lần này nhất định sẽ thắng.
Sở Cửu Ca nói: "Được thôi! Ta phụng bồi đến cùng."
Nếu như hắn thực sự là người của Bát đại thánh tộc, thuật luyện dược của Bát đại thánh tộc đều là truyền thừa từ Tiên Y, cô liền không tin Mộ Dung gia này có thể lấy ra đan phương khó đến đâu.
Quả nhiên, Mộ Dung Tiết lấy ra một đan phương được ghi chú trong truyền thừa của Tiên Y, hơn nữa trong ghi chú của Tiên Y lại rất là cặn kẽ, còn về Sở Cửu Ca, ném ra một đan phương tác dụng rất kỳ quặc nhưng lại rất khó luyện chế.
Cô mới không lấy đan phương trân quý cung cấp cho người Mộ Dung gia.
Mộ Dung Tiết nhìn đan phương và tác dụng của đan dược đó, sắc mặt đều đen lại, đây là thứ đan dược gì, loại đan dược này tồn tại có ý nghĩa sao?
Cho dù là một viên đan dược vô dụng, hắn cũng nhất định phải luyện chế, rõ ràng vô dụng lại phải tiêu tốn không ít linh dược, Mộ Dung Tiết càng thêm xót của.
Đan phương kia của Mộ Dung Tiết, Sở Cửu Ca luyện chế thành công, mà Mộ Dung Tiết lại thất bại rồi!
Không phải phẩm chất không được, mà là thất bại rồi!
"Lần nữa!" Mộ Dung Tiết nói.
Hắn không tin nơi rách nát này có thể có được bao nhiêu đan phương thất phẩm đan dược, một khi hắn không còn đan phương có thể lấy ra thì sẽ thua.
Mộ Dung Tiết quá xem thường Sở Cửu Ca rồi, thất phẩm đan dược mà thôi, cô người có được truyền thừa của Tiên Y muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Mỗi lần Sở Cửu Ca hồi đáp Mộ Dung Tiết đều là những đan phương kỳ quái, Mộ Dung Tiết mỗi lần đều muốn luyện chế đến nội thương, cho dù không thất bại, thì phẩm chất đan dược luyện chế ra cũng cực không tốt.
Trận thi đấu này vẫn còn đang tiếp diễn, mọi người đột nhiên nghĩ đến một vấn đề cực kỳ đáng sợ, "Các ngươi chẳng lẽ không chú ý đến, họ đã liên tiếp luyện chế hơn mười lọ đan dược rồi, theo lý mà nói linh hồn lực sớm đã tiêu hao hết rồi đi! Nhưng họ vẫn còn tiếp tục luyện đan."
"Đúng thế! Hai người trẻ tuổi này, thực sự là quá lợi hại rồi!"
"Linh hồn lực thực đáng sợ!"
Chân mày Mộ Dung Tiết khẽ nhíu, linh hồn lực hắn mạnh là do bản thân Mộ Dung gia hắn đối với việc tu luyện linh hồn lực có thành tựu, giúp Mộ Dung gia hắn càng có ưu thế hơn trong việc luyện dược, linh hồn lực tiêu hao cực chậm.
Tiểu tử này lại là chuyện gì? Hắn càng luyện chế đan dược tinh thần càng sảng khoái, linh hồn lực càng ngày càng mạnh lên, cho nên linh hồn lực khôi phục so với tiêu hao càng nhiều, đương nhiên càng ngày càng có tinh thần rồi.
Mộ Dung Tiết lại thua rồi!
Trong đời này, người khiến hắn thua nhiều lần nhất chính là tiểu tử này, cũng chỉ duy có tiểu tử này, hắn cảm thấy không thể tiếp tục như vậy nữa, lần tiếp theo, nhất định phải để tiểu tử này thảm bại.
Đáy mắt Mộ Dung Tiết lóe qua ám quang, lấy ra một đan phương mà cho đến nay hắn cho rằng khó nhất, đan phương này đã tiếp cận bát phẩm đan dược rồi, xem tiểu tử này làm thế nào?
Sở Cửu Ca lấy được đan phương, chân mày khẽ nhíu, tiếp cận bát phẩm đan dược, nếu như mộc nguyên chi lực của cô không có biến mạnh trong những lần thi đấu trước, luyện chế đan dược này sẽ có chút phiền phức, có nguy hiểm sẽ thất bại.
Nhưng mà bây giờ thì có lẽ không có vấn đề lớn gì.
Luyện đan tiếp tục, lần này Mộ Dung Tiết rất nhanh đã luyện chế xong đan dược, hắn nhìn Sở Cửu Ca, đáy mắt lóe qua hàn quang, tranh thủ lúc Sở Cửu Ca toàn tâm toàn ý đầu nhập vào việc luyện đan, hắn bắt đầu dùng chiêu hiểm của Mộ Dung gia tộc công kích linh hồn Sở Cửu Ca.
Một đạo công kích này không những không khiến cho Sở Cửu Ca luyện đan thất bại, càng khiến linh hồn lực của hắn tổn thương, ảnh hưởng đến thiên phú luyện dược của hắn, khiến hắn trên con đường luyện đan khó lòng mà tiến bộ được nữa.
Thế nhưng một chút xíu linh hồn lực đó của hắn, trong lúc công kích Sở Cửu Ca, giống như nước mưa rơi vào biển cả mênh mông, rất nhanh liền bị linh hồn lực bao la của Sở Cửu Ca cắn nuốt đi.
Cả người Mộ Dung Tiết ngẩn ra rồi, hắn kinh ngạc nhìn Sở Cửu Ca, điều này.. điều này sao có thể?
Rất nhanh, hắn liền đối diện với một đôi mắt, một đôi mắt vừa cường đại vừa thần bí, công kích càng mạnh, càng bá đạo công kích vào linh hồn hắn, nhất thời hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ.
"Aaaaaaaa!" Đan dược Sở Cửu Ca còn chưa luyện chế ra, Mộ Dung Tiết liền phát ra một trận kêu thảm.
Hắn trộm gà không được, còn mất nắm gạo, đem bản thân làm cho thương không nhẹ, trên mặt không còn chút huyết sắc nào.
Mộ Dung gia chủ lo lắng nói: "Thiếu chủ, người không sao chứ! Người vẫn ổn chứ?"
Thân thể Mộ Dung Tiết lảo đảo, hắn cố gắng chịu đựng, linh hồn công kích vô dụng, đánh lén không thành, tiểu tử này có cổ quái, nhưng hắn không tin hắn có thể đem đan dược tiếp cận bát phẩm luyện chế ra, tuyệt đối không tin!
Trong lúc hắn đợi Sở Cửu Ca luyện đan thất bại, khiến hắn thất vọng là Sở Cửu Ca thành công rồi.
Đan dược tiếp cận bát phẩm được Sở Cửu Ca luyện chế ra rồi, khoảnh khắc đan dược ra lò trên bầu trời bởi vì dược khí nồng đậm đó mà xuất hiện làn sương ngũ sắc, ánh sương mà khi bát phẩm đan dược xuất thế mới xuất hiện.
"Thất phẩm đan dược, tiếp cận bát phẩm, đã không khác biệt lắm so với bát phẩm đan dược rồi."
"Cửu thiếu quá lợi hại rồi!"
Mọi người đều trợn to mắt, có người hoan hô nói: "Thần y Cửu thiếu, thuật luyện đan đỉnh nhất Nam Vực!"
Mỗi một động tác của hắn đều bị Sở Cửu Ca quan sát, thả vào thứ gì, linh dược nào Sở Cửu Ca đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Mọi người ngẩn ra nói: "Thần y Cửu thiếu sao lại không luyện đan, đây không phải là tạo cơ hội cho Mộ Dung Tiết sao?"
"Có lẽ Thần y có dự định nhường chút cho Mộ Dung Tiết cũng nói không chừng!"
Mộ Dung thiếu chủ nói: "Thất phẩm luyện dược sư, tiểu tử này lại là thất phẩm luyện dược sư!"
Mộ Dung gia chủ nói: "Xem ra danh tiếng Thần y không phải là đồn bậy, tiểu tử đó đích thực có bản lĩnh đó, nhưng thiếu chủ sẽ không thua, nên biết thiếu chủ là người của Mộ Dung gia Bát đại thánh tộc."
Vì thua một lần, nên lần này Mộ Dung Tiết đã lấy ra bản lĩnh lớn nhất của mình để luyện chế ra một viên đan dược, khi hắn luyện chế ra, Sở Cửu Ca còn chưa có kết thúc.
Thời gian đến, Sở Cửu Ca đúng lúc kết thúc luyện đan, một viên đan dược ra lò, đan hương cực kỳ nồng hậu, tiếp đến chính là so sánh phẩm chất, Sở Cửu Ca lần nữa thắng rồi.
"Cửu thiếu lần này luyện chế ra thất phẩm đan dược đã là cực phẩm trong số cực phẩm rồi, của Mộ Dung thiếu chủ kém một chút, mọi người đều là luyện dược sư lợi hại, chắc hẳn đều nhìn ra. Mộ Dung thiếu gia, ngươi lại thua rồi!"
Lại thua rồi, hắn thế mà lại thua tận hai lần, thua cho một tiểu tử thúi mới hơn mười tuổi, lòng Mộ Dung Tiết bốc hỏa, hắn nói: "Thay đổi quy tắc một chút, ta muốn đấu thêm một trận với hắn!"
"Thay đổi quy tắc, quy tắc gì?" Sở Cửu Ca hỏi.
"Hai bên đều lấy ra đan phương thất phẩm đan dược cho đối phương luyện chế, thành công thì thắng, thất bại thì thua! Thế nào?" Mộ Dung gia của hắn có rất nhiều đan phương đan dược khó luyện chế, hắn không tin tiểu tử này lại có, lần này nhất định sẽ thắng.
Sở Cửu Ca nói: "Được thôi! Ta phụng bồi đến cùng."
Nếu như hắn thực sự là người của Bát đại thánh tộc, thuật luyện dược của Bát đại thánh tộc đều là truyền thừa từ Tiên Y, cô liền không tin Mộ Dung gia này có thể lấy ra đan phương khó đến đâu.
Quả nhiên, Mộ Dung Tiết lấy ra một đan phương được ghi chú trong truyền thừa của Tiên Y, hơn nữa trong ghi chú của Tiên Y lại rất là cặn kẽ, còn về Sở Cửu Ca, ném ra một đan phương tác dụng rất kỳ quặc nhưng lại rất khó luyện chế.
Cô mới không lấy đan phương trân quý cung cấp cho người Mộ Dung gia.
Mộ Dung Tiết nhìn đan phương và tác dụng của đan dược đó, sắc mặt đều đen lại, đây là thứ đan dược gì, loại đan dược này tồn tại có ý nghĩa sao?
Cho dù là một viên đan dược vô dụng, hắn cũng nhất định phải luyện chế, rõ ràng vô dụng lại phải tiêu tốn không ít linh dược, Mộ Dung Tiết càng thêm xót của.
Đan phương kia của Mộ Dung Tiết, Sở Cửu Ca luyện chế thành công, mà Mộ Dung Tiết lại thất bại rồi!
Không phải phẩm chất không được, mà là thất bại rồi!
"Lần nữa!" Mộ Dung Tiết nói.
Hắn không tin nơi rách nát này có thể có được bao nhiêu đan phương thất phẩm đan dược, một khi hắn không còn đan phương có thể lấy ra thì sẽ thua.
Mộ Dung Tiết quá xem thường Sở Cửu Ca rồi, thất phẩm đan dược mà thôi, cô người có được truyền thừa của Tiên Y muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Mỗi lần Sở Cửu Ca hồi đáp Mộ Dung Tiết đều là những đan phương kỳ quái, Mộ Dung Tiết mỗi lần đều muốn luyện chế đến nội thương, cho dù không thất bại, thì phẩm chất đan dược luyện chế ra cũng cực không tốt.
Trận thi đấu này vẫn còn đang tiếp diễn, mọi người đột nhiên nghĩ đến một vấn đề cực kỳ đáng sợ, "Các ngươi chẳng lẽ không chú ý đến, họ đã liên tiếp luyện chế hơn mười lọ đan dược rồi, theo lý mà nói linh hồn lực sớm đã tiêu hao hết rồi đi! Nhưng họ vẫn còn tiếp tục luyện đan."
"Đúng thế! Hai người trẻ tuổi này, thực sự là quá lợi hại rồi!"
"Linh hồn lực thực đáng sợ!"
Chân mày Mộ Dung Tiết khẽ nhíu, linh hồn lực hắn mạnh là do bản thân Mộ Dung gia hắn đối với việc tu luyện linh hồn lực có thành tựu, giúp Mộ Dung gia hắn càng có ưu thế hơn trong việc luyện dược, linh hồn lực tiêu hao cực chậm.
Tiểu tử này lại là chuyện gì? Hắn càng luyện chế đan dược tinh thần càng sảng khoái, linh hồn lực càng ngày càng mạnh lên, cho nên linh hồn lực khôi phục so với tiêu hao càng nhiều, đương nhiên càng ngày càng có tinh thần rồi.
Mộ Dung Tiết lại thua rồi!
Trong đời này, người khiến hắn thua nhiều lần nhất chính là tiểu tử này, cũng chỉ duy có tiểu tử này, hắn cảm thấy không thể tiếp tục như vậy nữa, lần tiếp theo, nhất định phải để tiểu tử này thảm bại.
Đáy mắt Mộ Dung Tiết lóe qua ám quang, lấy ra một đan phương mà cho đến nay hắn cho rằng khó nhất, đan phương này đã tiếp cận bát phẩm đan dược rồi, xem tiểu tử này làm thế nào?
Sở Cửu Ca lấy được đan phương, chân mày khẽ nhíu, tiếp cận bát phẩm đan dược, nếu như mộc nguyên chi lực của cô không có biến mạnh trong những lần thi đấu trước, luyện chế đan dược này sẽ có chút phiền phức, có nguy hiểm sẽ thất bại.
Nhưng mà bây giờ thì có lẽ không có vấn đề lớn gì.
Luyện đan tiếp tục, lần này Mộ Dung Tiết rất nhanh đã luyện chế xong đan dược, hắn nhìn Sở Cửu Ca, đáy mắt lóe qua hàn quang, tranh thủ lúc Sở Cửu Ca toàn tâm toàn ý đầu nhập vào việc luyện đan, hắn bắt đầu dùng chiêu hiểm của Mộ Dung gia tộc công kích linh hồn Sở Cửu Ca.
Một đạo công kích này không những không khiến cho Sở Cửu Ca luyện đan thất bại, càng khiến linh hồn lực của hắn tổn thương, ảnh hưởng đến thiên phú luyện dược của hắn, khiến hắn trên con đường luyện đan khó lòng mà tiến bộ được nữa.
Thế nhưng một chút xíu linh hồn lực đó của hắn, trong lúc công kích Sở Cửu Ca, giống như nước mưa rơi vào biển cả mênh mông, rất nhanh liền bị linh hồn lực bao la của Sở Cửu Ca cắn nuốt đi.
Cả người Mộ Dung Tiết ngẩn ra rồi, hắn kinh ngạc nhìn Sở Cửu Ca, điều này.. điều này sao có thể?
Rất nhanh, hắn liền đối diện với một đôi mắt, một đôi mắt vừa cường đại vừa thần bí, công kích càng mạnh, càng bá đạo công kích vào linh hồn hắn, nhất thời hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ.
"Aaaaaaaa!" Đan dược Sở Cửu Ca còn chưa luyện chế ra, Mộ Dung Tiết liền phát ra một trận kêu thảm.
Hắn trộm gà không được, còn mất nắm gạo, đem bản thân làm cho thương không nhẹ, trên mặt không còn chút huyết sắc nào.
Mộ Dung gia chủ lo lắng nói: "Thiếu chủ, người không sao chứ! Người vẫn ổn chứ?"
Thân thể Mộ Dung Tiết lảo đảo, hắn cố gắng chịu đựng, linh hồn công kích vô dụng, đánh lén không thành, tiểu tử này có cổ quái, nhưng hắn không tin hắn có thể đem đan dược tiếp cận bát phẩm luyện chế ra, tuyệt đối không tin!
Trong lúc hắn đợi Sở Cửu Ca luyện đan thất bại, khiến hắn thất vọng là Sở Cửu Ca thành công rồi.
Đan dược tiếp cận bát phẩm được Sở Cửu Ca luyện chế ra rồi, khoảnh khắc đan dược ra lò trên bầu trời bởi vì dược khí nồng đậm đó mà xuất hiện làn sương ngũ sắc, ánh sương mà khi bát phẩm đan dược xuất thế mới xuất hiện.
"Thất phẩm đan dược, tiếp cận bát phẩm, đã không khác biệt lắm so với bát phẩm đan dược rồi."
"Cửu thiếu quá lợi hại rồi!"
Mọi người đều trợn to mắt, có người hoan hô nói: "Thần y Cửu thiếu, thuật luyện đan đỉnh nhất Nam Vực!"