Cổ Đại [Dịch] Nghịch Thiên Thần Y Phi - Phụng Tử

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi gia đình của tôi, 17 Tháng tư 2021.

  1. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 460: Tuyển chọn tân đế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sở Cửu Ca đáp: "Nhất định phải trước khống chế được hành động của thất thúc mới được!"

    "Được! Vậy ta một quyền đem hắn đánh ngất, tiểu Cửu trước đừng qua đây, bên đây nguy hiểm." Cửu Thương Khung nói thì nhẹ nhàng, nhưng lại không làm được dễ đến thế.

    Muốn đem Sở Cẩn Chi đang trong trạng thái như vậy đánh ngất, một chút cũng không dễ.

    Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát tình huống thất thúc mình, càng quan sát chân mày càng nhíu lại, không thể kéo dài thêm nữa.

    Không Hồn nói: "Ngô chủ, ta có thể! Có thể đem hắn đánh ngất!"

    "Được! Ra tay nhẹ chút!" Sở Cửu Ca nói, cô biết lúc này không thể trì hoãn thêm nữa.

    Sở Cửu Ca đến lúc này vẫn chưa biết, thực lực Không Hồn rốt cuộc mạnh đến nhường nào, nhưng hắn nói có thể vậy thì có lẽ có thể.

    Một thân ảnh màu xanh da trời lóe qua, xuất hiện trước mặt Sở Cẩn Chi, người này đẹp như một bức tranh, Sở Cẩn Chi đối với hắn rất xa lạ.

    Đối với người xa lạ, Sở Cẩn Chi có một suy nghĩ, đó chính là xé nát!

    "Rầm!" Còn chưa đợi Sở Cẩn Chi động thủ, một cỗ lực lượng cường đại đem Sở Cẩn Chi chấn bay, Sở Cửu Ca vội vàng phóng qua đó đem thất thúc nhà mình đón lấy.

    Cứ vậy giải quyết rồi! Trên mặt Sở Cửu Ca và Cửu Thương Khung lộ ra vẻ kinh ngạc.

    "Tiểu Cửu, con cẩn thận chút!" Cửu Thương Khung thủ hộ bên người Sở Cửu Ca, lúc này trên mặt hắn vừa xanh vừa tím, nhìn rất buồn cười.

    Hắn nghi ngờ tiểu tử này cố ý hướng mặt hắn đánh.

    Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Ân, con biết rồi!"

    Bất tử sinh mệnh chi đồng đem tình tình thân thể Sở Cẩn Chi nhìn rõ mồn một, còn có vị trí của ma chủng cũng bị cô tìm thấy rồi.

    Bởi vì trận giết chóc điên cuồng này, bởi vì sự thôi hóa ma chủng của Dạ Du, ma chủng lúc này đã sinh trưởng ra chồi non, trở nên càng nguy hiểm rồi.

    Đôi mắt Sở Cửu Ca nhìn chằm chằm ma chủng, ma chủng khẽ run, Bất tử sinh mệnh chi đồng khiến cho ma chủng cảm thấy nguy hiểm.

    Nhưng..

    Cảm ứng của Vi Mang, quan sát của Thấu Mang, tẩy lễ của Nguyệt Mang, tịnh hóa của Mộc Nguyên, khiến cho ma khí mà ma chủng tự có đang dần dần nhạt đi.

    Không thể triệt để cắt bỏ, với thực lực hiện tại của cô không thể hoàn toàn tịnh hóa, cũng không dám bảo đảm sau khi ma chủng triệt để biến mất, thất thúc có thể an toàn không chút tổn hại hay không.

    Trước khiến cho nó an tĩnh lại rồi nói!

    Ma chủng không cam tâm, lần này hắn trải qua không ít huyết tanh mưa máu tẩy lễ mới trở nên mạnh hơn, sau từng lần áp chế, nó bắt đầu cắn ngược.

    Sở Cửu Ca dù sao cũng chỉ mới tu luyện đến Bất tử sinh mệnh chi đồng đệ tứ trọng, còn chưa củng cố, bị ma chủng cắn ngược, nhất thời trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.

    "Tiểu Cửu.." Cửu Thương Khung lo lắng cho Sở Cửu Ca không thôi.

    Sở Cửu Ca cắn răng nói: "Cửu thúc, con không sao! Đừng lo lắng!"

    Vô luận thế nào cô cũng không thể thất bại, cô nhất định phải thắng, không thể thua cho một ma chủng được.

    Sự kiên trì của Sở Cửu Ca, sự mạnh mẽ của Bất tử sinh mệnh chi đồng, cuối cùng cũng khiến cho ma chủng bại trận.

    Ma chủng vẫn không chết tâm, khống chế Sở Cẩn Chi đang lâm vào hôn mê tỉnh lại.

    Sau khi Sở Cẩn Chi tỉnh lại, đôi mắt đỏ như máu, ý thức lại mơ mơ hồ hồ, động thủ liền bóp chặt lấy cổ của người trước mặt.

    "Khục khục khục!"

    Sở Cẩn Chi đột nhiên tỉnh lại, đương nhiên là vượt ngoài dự liệu của Sở Cửu Ca và Cửu Thương Khung.

    "Sở Cẩn Chi, thả tiểu Cửu ra!" Cửu Thương Khung lo lắng không thôi, hận không thể chém chết gia hỏa đáng chết này.

    Sở Cẩn Chi băng lạnh nhìn về phía Cửu Thương Khung, không có ý tứ thả Sở Cửu Ca ra.

    Sở Cửu Ca khàn giọng nói: "Thất thúc, thất thúc.."

    Lời kêu gọi quen thuộc, khiến cho Sở cẩn Chi giảm đi lực đạo trên tay, nhưng vẫn không có thả Sở Cửu Ca ra.

    Nhìn dáng vẻ khó chịu của Sở Cửu Ca, Cửu Thương Khung thực muốn giết chết tiểu tử này.

    Nhưng có Sở Cửu Ca ở đây, hắn không tiện ra tay, một khi động thủ liền làm tiểu Cửu bị thương.

    "Thất đệ, thả tay ra!" Vào lúc này, đám Sở Tuyền Nguyệt đến rồi, nhìn thấy Sở Cửu Ca gặp nguy hiểm, Sở Tuyền Nguyệt lòng nóng như lửa đốt.

    Nghe thấy âm thanh tỷ tỷ của mình, nhìn thấy dung nhan quen thuộc, Sở Cẩn Chi ngẩn ra, hắn.. hắn đang làm cái gì?

    Lực lượng Mộc Nguyên giúp cho Sở Cẩn Chi dần dần thoát khỏi sự khống chế của ma chủng, bây giờ lại nghe thấy âm thanh của Sở Tuyền Nguyệt, ý thức của hắn cuối cùng đã thức tỉnh, hắn vội vàng buông Sở Cửu Ca ra.

    Cổ có chút khó chịu, nhưng vẫn là trước cứu thất thúc quan trọng hơn, Sở Cửu Ca tiếp tục sử dụng lực lượng Bất tử sinh mệnh chi đồng, đấu với ma chủng kia.

    Quả nhiên vẫn là mẫu thân ảnh hướng tương đối lớn với thất thúc!

    Có mẫu thân thủ hộ bên người thất thúc, ý thức của thất thúc chiếm thế thượng phong, ma chủng cuối cùng cũng bị áp chế được, tạm thời không thể dậy sóng.

    Sở Cẩn Chi nói: "Tỷ tỷ, Ca nhi, xin lỗi!"

    "Đồ ngốc! Đây cũng không phải là đệ muốn làm, ta với Ca nhi sẽ không trách đệ." Sở Tuyền Nguyệt đau lòng nói.

    Cửu Thương Khung nhìn tiểu Cửu và thê tử mình thế mà lại thủ hộ bên người Sở Cẩn Chi, kỳ thực hắn cũng bị tiểu tử này đánh thương rồi, Tuyền Nguyệt chỉ lo chiếu cố đến tiểu tử đó, trong lòng không ngừng cảm thấy chua chát.

    Sở Tuyền Nguyệt nói: "Thất đệ, đệ hãy giải thích rõ cho tỷ, rời khỏi nhà lâu như vậy lại khiến bản thân lâm vào nguy hiểm như vậy, một phong thư gửi về nhà cũng không có."

    "Ưm! Được!" Sở Cẩn Chi ngoan ngoãn gật đầu.

    Sở Cẩn Chi lúc này cũng có chút mệt mỏi, sau khi nói xong với Sở Tuyền Nguyệt liền lâm vào giấc ngủ sâu.

    Sở Cửu Ca nói: "Người đâu! Trước đưa thất thúc đến Hội đấu giá Cửu Thiên nghỉ ngơi!"

    "Vâng!"

    "Aaaaaaa! Tuyền Nguyệt, đau quá!" Cửu Thương Khung hô hào nói.

    "Thương Khung, chàng sao rồi?" Sở Tuyền Nguyệt lo lắng hỏi.

    "Đau! Nơi này, nơi này.. đều bị tiểu tử đó đánh, tiểu tử đó ra tay quá ác rồi, hoàn toàn muốn đánh chết ta.." Cửu Thương Khung bắt đầu cáo trạng, nói một cách thật ủy khuất.

    Lần này là do đệ đệ mất đi ý thức gây nên, Sở Tuyền Nguyệt nói: "Còn nơi nào đau nữa? Trở về ta thoa thuốc cho chàng, Thương khung lần này cũng nhờ có chàng.."

    Sở Cửu Ca và đám Nhất Nặc nhìn đến trợn tròn mắt, từ khi nào Cửu thúc học được cách giả bộ tội nghiệp rồi?

    Hắn thương rất nặng, nhưng nếu là trước kia, vị tộc trưởng bất tử cửu tộc cường hãn đó tuyệt đối sẽ không rên một tiếng, mà nay..

    Nam nhân rơi vào ái tình quả nhiên không giống, hơn nữa này còn là hậu quả sau khi đánh một trận với tình địch.

    Biến cố Hồng Nguyệt tế đàn của Hồng Thiên vương triều, cuối cùng là Bắc Minh vương triều phái người đến chi viện, cộng thêm một số cường giả còn sót lại của ba đại tông môn và tứ đại gia tộc giúp đỡ, cuối cùng cũng bình định được.

    Những người bị ma hóa toàn bộ đều bị nhốt vào đại lao canh phòng nghiêm ngặt, người bị thương toàn bộ đều được đưa đi trị thương, thế nhưng tình huống của Hồng Thiên nữ hoàng rất không tốt.

    Cô do ăn đan dược của Dạ Du, dung nhan yêu mị đó không có biến hóa gì, nhưng thực lực cô ta ngược lại không còn chút gì, giống như một nữ tử bình thường.

    Lần nữa bị tên nam nhân âm hiểm xảo trá Dạ Du tính kế, đến mức toàn bộ tu vi không còn, Dung Hồng cũng bị đả kích không nhỏ, vô cùng suy sụp.

    Một người không có tu vi, hơn nữa còn là nữ nhân, Dung Hồng đã không có tư cách làm nữ đế nữa rồi.

    Những nguyên lão còn lại không nhiều của Hồng Thiên hoàng thất và một số đại thần trong triều thương lượng lập ai làm tân đế.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  2. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 461: Tranh đoạt đế vị

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoàng thất tông thân của Hồng Thiên vương triều đại đa số đều bị Hồng Thiên nữ hoàng giết chết rồi.

    Dù có một số nhánh phụ, nhưng lại không ai ưu tú, chúng bắt đầu khổ não, đây nên làm thế nào cho phải.

    Vào lúc này có người nói: "Luận huyết mạch, luận thực lực và năng lực, kỳ thực Cẩn Vương điện hạ là người có tư cách kế thừa đế vị nhất."

    Có người kích động nói: "Sao có thể được? Thân thể Cẩn Vương điện hạ mang ma chủng, giết nhiều người như vậy. Cho dù hắn là thân sinh nhi tử của nữ hoàng, cũng không có tư cách kế thừa hoàng vị, hơn nữa ta còn nghe nói Cẩn Vương điện hạ có khả năng là nhi tử của đại ma đầu Dạ Du.."

    "Cẩn Vương điện hạ mang trong mình ma chủng cũng không phải lỗi của người, tất cả đều do tên cung chủ Dạ Du của Nguyệt Ma Cung gây ra.."

    Song phương tranh cãi không ngừng, có người tán đồng Sở cẩn Chi kế thừa hoàng vị, có người lại phi thường kháng cự bởi việc hắn mang trong mình ma chủng, và thân phận thiếu cung chủ của Nguyệt Ma Cung.

    "Hơn nữa, bây giờ Sở Cẩn Chi có còn sống hay không còn chưa biết, chúng ta vẫn nên suy nghĩ về người khác đi! Từ các nhánh phụ chọn ra người phù hợp, sau đó để tất cả cùng định đoạt! Ba đại tông môn, tứ đại gia tộc, hoàng thất chúng ta, còn có các vị bằng hữu của Bắc Minh vương triều, đều có quyền định đoạt! Chúng ta hy vọng chọn ra một đế vương hợp cách, để Hồng Thiên vương triều chúng ta có thể ổn định lại, sau đó lại đi báo thù ma giáo đã gây nên đại nạn lần này cho chúng ta!"

    Lần này Hồng Thiên vương triều tổn thất quá thảm trọng rồi, có thể so với tình huống Nguyệt Ma Cung bị tiêu diệt ngàn năm trước rồi.

    Bây giờ còn không ít cường giả vẫn còn đang bị ma hóa, e là cả đời cũng khó thanh tỉnh lại.

    Chúng một là triệt để giết chết, đoạn tuyệt hậu hoạn, không thì đem họ vĩnh viễn nhốt trong lao ngục, cả đời không được thả ra.

    Sở Cẩn Chi hôn mê ba ngày, dấu vết nơi cổ của Sở Cửu Ca cũng biến mất rồi, hắn vẫn là rất ân hận.

    "Ta đáng chết! Ta đã thương đến Ca nhi!"

    "Ngươi đúng là rất đáng chết!" Cửu Thương Khung lạnh giọng nói.

    Bốn mắt giao nhau, Sở Cửu Ca cũng có thể nhìn thấy tia lửa giữa hai người họ.

    Trước đó Cửu thúc và thất thúc cũng chưa đến mức như giờ, giờ hoàn toàn là kẻ thù nhìn nhau đỏ mắt.

    Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, người tỉnh lại thì tốt quá! Con đi xem dược thiện mẫu thân nấu đã được chưa."

    Muốn ngăn cản tranh đấu giữa hai người, Sở Cửu Ca cảm thấy chỉ có thể để mẫu thân xuất mã, Sở Cửu Ca chạy qua đó kiếm cứu binh.

    "Mẫu thân, thất thúc tỉnh rồi, tình trạng thân thể không tồi, người liền giao cho mẫu thân chăm sóc rồi, con đi xem Dung yêu nghiệt đây." Sở Cửu Ca nói.

    Dung yêu nghiệt vẫn còn hôn mê, mấy ngày này cứ có thời gian rảnh là cô lại sử dụng lực lượng Mộc Nguyên tịnh hóa kịch độc đáng sợ đó, nay kịch độc đó cũng xem như ổn định lại rồi.

    Lông mi mỹ nam yêu nghiệt nằm trên giường khẽ động như cánh bướm, đôi mắt mở ra.

    Đôi mắt màu tím nhạt đó vô cùng lóa mắt, Dung Uyên đem người ôm vào trong lòng.

    Hắn trầm thấp nói bên tai Sở Cửu Ca: "Cửu nhi, ta nhớ nàng rồi!"

    Ánh mắt Sở Cửu Ca quét qua mắt hắn, Dung Uyên vừa tỉnh lại, sắc mặt vẫn còn trắng bệch, không chút huyết sắc, cả người suy yếu như một tờ giấy mỏng có thể rách bất cứ lúc nào.

    Dù cho Dung yêu nghiệt rất suy yếu, nhưng tiện nghi nên chiếm thì một chút cũng không bỏ qua, hắn khẽ tận hưởng.

    "Ưm!" Hai cánh môi dính lấy nhau, Dung Uyên hôn một cách nhiệt tình.

    Hắn khàn giọng nói: "Lại buồn ngủ rồi, Cửu nhi bồi ta ngủ một chút nhé."

    Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Chàng không buông tay như vậy, ta cũng chạy không được, vậy thì ngủ thôi!"

    Sở Cửu Ca dựa vào lòng hắn, hai người cứ thế ôm nhau ngủ rồi.

    "Cái gì? Dạ Du không dễ gì mới xuất hiện, các ngươi lại đem người mất dấu rồi, một đám phế vật!" Dung Hiểu phẫn nộ chửi.

    Một trận tế đàn Hồng Nguyệt, cô bị Sở Cẩn Chi đả thương không nhẹ, bây giờ vẫn cần nằm giường dưỡng thương.

    Mà lúc này vừa tức giận, vừa động vết thương liền rách ra, sắc mặt cô ta soát một cái trắng bệch.

    "Dung Hiểu đại nhân, tên Dạ Du đó quả thực âm hiểm giảo hoạt, hắn chơi chúng ta vài ngày, sau đó tranh thủ liền chạy mất rồi." Những người truy sát Dạ Du cũng rất khổ, lần đầu gặp người giảo hoạt như hắn ta.

    "Biện minh! Các ngươi đây là tìm lý do biện minh!" Dung Hiểu giận nói.

    "Đại nhân, Dung Hồng đã bị phế rồi, vị trí nữ hoàng này của cô ta cũng không bảo trụ được, tiếp đến chúng ta nên làm thế nào?" Có người hỏi.

    "Sở Cẩn Chi đâu? Hắn sống hay chết?" Dạ Du lần nữa chạy mất, nhưng chỉ cần có Sở Cẩn Chi, Dạ Du không thể bỏ hắn không quản, bởi vì trong thân thể hắn có ma chủng.

    "Tìm Sở Cẩn Chi, nếu hắn khôi phục rồi, vậy thì để Sở Cẩn Chi trở thành đế vương Hồng Thiên vương triều! Nếu Dung Hồng đã bị phế, chúng ta đổi một người khác hợp tác. Người đó chính là Sở Cẩn Chi, hắn dù không nguyện ý hợp tác cũng phải hợp tác!" Dung Hiểu lạnh giọng nói.

    Thất thúc mọi thứ đều khôi phục lại bình thường, thân thể Dung yêu nghiệt cũng chuyển biến tốt rồi.

    Sở Cửu Ca trong truyền thừa của Y Tiên tìm ra được một loại đan dược, có thể giúp tăng cường thể chất Dung yêu nghiệt.

    Chỉ là linh dược cần thiết có chút hi hữu khó kiếm, nhất thời khó tập hợp đủ, Sở Cửu Ca để Nhất Nặc phái người đi tìm.

    Bất tử sinh mệnh chi đồng bây giờ đã tu luyện đến đệ tứ trọng rồi, Sở Cửu Ca không vội đi Mộc linh thần điện.

    Cô biết bản thân chưởng khống mộc nguyên còn chưa thuần thục, nếu lại bị chê bai vậy thì thảm rồi.

    Đợi cô đem đệ tứ trọng tu luyện đến viên mãn, thì có đủ thực lực qua đó rồi, cô mới có thể tận lực tìm được hộp bất tử của đệ ngũ tộc tại nghĩa trang tàn tích.

    Nhất Nặc cũng truyền đến một tin tức khác, hôm nay chính là ngày lựa chọn tân đế của Hồng Thiên vương triều.

    Bởi vì Sở Cẩn Chi mất tích, sống chết không rõ, người thừa kế thứ nhất là hắn liền không nằm trong danh sách.

    Nhất Nặc nói: "Không biết Cẩn Vương có dự tính gì? Tân đế nếu đăng ngai, cho dù ma chủng bị áp chế rồi, e là cũng khó dung được hắn."

    Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta đi thương lượng với thất thúc, xem người có dự định gì không? Nếu hoàng vị này thất thúc muốn, vậy thì người khác đừng mong giành được! Nếu thất thúc không muốn, vậy chúng ta lại tính đối sách khác để tân đế không dám động đến thất thúc."

    Sở Cẩn Chi khi biết được tin này cũng rất ngạc nhiên, những người đó động tác cũng nhanh đấy.

    Hắn lạnh giọng nói: "Tuyển chọn tân đế cho Hồng Thiên vương triều, ai cho chúng tư cách đó."

    Hồng Thiên vương triều sau một phen náo loạn của Dạ Du đã đặc biệt hỗn loạn, cao thủ tử thương vô số, nữ hoàng trở thành một phế nhân, không cách nào chấn nhiếp các phương.

    Quốc không thể một ngày không có vua, chúng bắt buộc phải nhanh chọn ra một tân đế, để an ổn lòng dân!

    Để nhanh chút chọn ra được tân đế Hồng Thiên vương triều, chúng chỉ quan tâm tốc độ, cho nên quyết định cũng có chút sơ sài.

    Nhất Nặc nói: "Dù sao chúng cảm thấy ai làm tân đế đều tốt hơn Dung Hồng làm, cho nên muốn nhanh chóng chọn ra một người."

    Sở Cẩn Chi nói: "Cửu nhi, thương thế của ta khôi phục cũng kha khá rồi, ta muốn đi qua đó một chuyến!"

    "Thất thúc đây là muốn tranh vị trí tân đế sao?" Sở Cửu Ca hỏi.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  3. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 462: Yêu cầu của thần y

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đó là đương nhiên!" Sở Cẩn Chi chắc chắn nói.

    "Trước đó Dạ Du muốn chiếm lấy Hồng Thiên vương triều để công đánh, chiếm lấy những vương triều khác, thứ hắn muốn ta sẽ giành lấy, và dùng nó để đối phó hắn. Vô luận Hồng Thiên vương triều hay Nguyệt Ma Cung, hắn cũng đừng mong khống chế! Nếu như đổi thành người khác, sau này với quỷ kế của hắn sẽ đem Hồng Thiên vương triều nắm trong tay mất!"

    "Trong thân thể ta có ma chủng mà hắn dành hết tâm huyết cả đời mới tìm được, ta không muốn trở thành dáng vẻ hắn mong muốn, chấn hưng Nguyệt Ma Cung, xưng bá Vô tận đại lục, trở thành một đại ma đầu ngược huyết vô tình vậy thì bắt buộc phải làm đến cùng, hủy đi tất cả mọi thứ, giết hắn, ta và Ca nhi còn có người nhà của ta, mới có thể an toàn!"

    Vì muốn chưởng khống lực lượng càng lớn, muốn chiến thắng tên âm hiểm xảo trá Dạ Du thì nhất định phải chưởng khống càng nhiều lực lượng.

    Dù cho hắn không hứng thú lắm với quyền lợi và hoàng vị, nhưng lực của một nước, dù quốc lực của Hồng Thiên vương triều không mạnh, nhưng đó cũng là một phần lực lượng.

    Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc muốn hoàng vị, vậy thì ai cũng đừng mong giành mất! Thất thúc, người yên tâm đi!"

    Trong hoàng cung, lúc này đã tụ tập không ít người, ngay đến vị Hồng Thiên nữ hoàng đang bị ép thoái vị cũng đến rồi.

    Đối với việc ai làm hoàng đế, Dung Hồng không hứng thú, chỉ cần không phải là Sở Cẩn Chi là được.

    Chỉ cần là một nam nhân, dù cô ta không còn thực lực, tân đế vẫn không thể thoát khỏi lòng bàn tay cô.

    Cô lợi dụng Sở Cẩn Chi như vậy, nếu để Sở Cẩn Chi thành hoàng đế, vậy ngày tốt của cô ta sẽ chẳng còn, dù Sở Cẩn Chi là thân sinh nhi tử của cô ta.

    Ba người dự bị hoàng vị đều đã đến, ăn mặc cực kỳ sáng sủa bắt mắt, người trẻ thì có hơn hai mười, cũng có người hơn ba mười.

    Một vị trưởng lão của Hồng Thiên vương triều nói: "Ba vị người dự bị này là từ nhánh phụ hoàng thất chọn ra, vô luận là thực lực hay thiên phú đều không tồi liền do các vị cùng bỏ phiếu quyết định, quyết định do ai đến làm đế vương của Hồng Thiên vương triều."

    Trên mặt của ba người dự bị đều lộ ra vẻ vui mừng, vốn dĩ tộc nhánh của họ biểu hiện rất tốt, nhưng so với việc trở thành đế vương của Hồng Thiên vương triều thì vẫn là cách biệt một trời một vực.

    Không nghĩ đến một trận kiếp nạn của Hồng Thiên vương triều, trên trời liền rơi xuống một cái bánh to như vậy.

    "Bỏ phiếu bắt đầu!"

    Ba đại tông môn, các đại gia tộc, nguyên lão của các hoàng thất, cộng thêm một phiếu của Hồng Thiên nữ hoàng.

    Chính vào lúc đó, một âm thanh ôn hòa truyền đến, "Đợi chút!"

    Đó là một nam tử ôn nhuận như ngọc, gặp qua dáng vẻ ngược huyết của hắn hôm đó, bây giờ nhìn thấy hắn đã khôi phục, xung kích đối với mọi người là cực kỳ lớn.

    Đi theo Sở Cẩn Chi đến còn có Sở Cửu Ca, mọi người ngẩn ra, mọi người ngẩn ra, tình huống trước đó kinh hiểm như vậy, Cẩn Vương điện hạ thế mà lại khôi phục được.

    Cẩn Vương điện hạ đến đây, là vì tranh đoạt hoàng vị sao?

    Hồng Thiên nữ hoàng đang ngồi trên hoàng vị nhìn thấy Sở Cẩn Chi, sắc mặt trắng đi, "Cẩn nhi, ngươi.. ngươi không phải vẫn luôn không hứng thú với hoàng vị sao? Ngươi đến đây làm gì?"

    Sở Cẩn Chi nói: "Trước đó ta đối với hoàng vị không hứng thú, nhưng để đánh bại kẻ địch Dạ Du, hoàng vị này ta muốn rồi! Ai dám giành với ta, ta giết người đó!"

    Nam nhân ôn nhuận như ngọc này quanh thân đều tản ra hàn khí băng lạnh, ba người dự bị đó chân cũng mềm nhũn đi, đây là Cẩn Vương điện hạ, chúng sao dám tranh giành hoàng vị với người nam nhân cường đại ưu tú này!

    Chúng đã muốn trực tiếp không làm hoàng đế rồi, sợ rồi, vào lúc đó một trưởng lão hoàng thất nói: "Cẩn Vương điện hạ, người thân mang ma chủng, e là không thích hợp làm hoàng đế, nếu ma chủng lần nữa ảnh hưởng đến người, đó không phải muốn cả Hồng Thiên vương triều lâm vào nguy hiểm sao?"

    "Đúng!" Ngươi quá nguy hiểm, Hồng Thiên vương triều chúng ta không cần một hoàng đế như vậy! Ngươi tốt nhất rời khỏi Hồng Thiên vương triều! "

    " Thân phận thiếu cung chủ Nguyệt Ma Cung của ngươi đã bại lộ rồi, sao có thể để một người ma giáo trở thành hoàng đế một đại vương triều! Nếu để người của vương triều khác biết một người như vậy trở thành đế vương Hồng Thiên vương triều, chúng nhất định sẽ liên hợp lại tấn công Hồng Thiên vương triều. "

    Những cường giả sống sót sau trận chiến đó, đã thấy qua dáng vẻ đáng sợ đó của Sở Cẩn Chi, thậm chí còn có người mất mạng dưới tay hắn.

    Chúng đều không nguyện ý Sở Cẩn Chi trở thành hoàng đế của Hồng Thiên vương triều, quá nguy hiểm rồi.

    Sở Cẩn Chi nói:" Nếu ta nhất định phải làm thì sao? Các ngươi không có tư cách tước đoạt đi quyền lợi tranh đoạt của ta. Ta là người thừa kế duy nhất của Hồng Thiên nữ hoàng. "

    Ánh mắt Sở Cẩn Chi nhìn về phía Hồng Thiên nữ hoàng, lúc này khớp tay của Hồng Thiên nữ hoàng đã trắng bệch.

    Cô không cách nào nói với mọi người, Sở Cẩn Chi căn bản không phải huyết mạch của tiên đế, mà là nhi tử của đại ma đầu Dạ Du đó.

    Nếu cô ta nói ra, Sở Cẩn Chi đúng là không còn tư cách, nhưng kết cục của cô ta cũng không tốt được, cho nên..

    Có người nói:" Cẩn Vương điện hạ là có tư cách, nếu đã thế, Cẩn Vương điện hạ sẽ trở thành người thứ tư, do mọi người bỏ phiếu quyết định! "

    Chúng nghĩ đến lúc đó không ai bỏ phiếu cho Cẩn Vương điện hạ, chắc hẳn Cẩn Vương điện hạ sẽ từ bỏ.

    Ai lại ủng hộ một người ma giáo, một người thập phần nguy hiểm trở thành đế vương một đại vương triều.

    Chính vào lúc đó, Bắc Minh thái tử đại diện cho Bắc Minh vương triều một mực vẫn không có lên tiếng nhìn về phía Sở Cửu Ca.

    Hắn mở miệng nói:" Sở Cửu Ca có ân cứu mạng với ta, nếu Cẩn Vương điện hạ đã muốn tranh giành chức đế vương của Hồng Thiên vương triều, vậy thì ta sẽ bỏ phiếu cho Cẩn Vương điện hạ! "

    Lời của Bắc Minh thái tử vừa ra, tất cả mọi người kinh ngạc rồi, Sở Cửu Ca đi tham gia Bách Triều đại hội có giao tình với Bắc Minh thái tử, nhưng không ngờ cô ta lại là ân nhân cứu mạng của Bắc Minh thái tử.

    Những người khác do dự rồi, nếu không chọn Cẩn Vương điện hạ, e là sẽ đắc tội với bắc Minh vương triều.

    Luận về quốc lực, Bắc Minh vương triều là vương triều mạnh nhất trong số mười mấy vương triều tại Nam Vực.

    Vào lúc đó, người của Hội đấu giá Cửu Thiên đến rồi.

    Chúng nói:" Hội đấu giá Cửu Thiên đến làm gì? Các ngươi không hề có quyền bỏ phiếu. "

    Chúng đây là sợ Hội đấu giá Cửu Thiên muốn Cẩn Vương điện hạ trở thành đế vương mà dùng vũ lực, dù sao khi đó Hội đấu giá Cửu Thiên ngăn cản Cẩn Vương điện hạ, cứu đi Cẩn Vương điện hạ, quan hệ của họ không đơn giản.

    Khóe miệng Nhất Nặc lộ ra nụ cười nhẹ nói:" Ta đến là thay mặt cho thần y mang lời đến các vị, ba đại tông môn, tứ đại thế lực vẫn còn thiếu nhân tình thần y đó! Các ngươi đừng quên việc này chứ! "

    Người đại diện cho ba đại tông môn và tứ đại thế lực ngẩn ra rồi, chúng nói:" Chẳng lẽ.. chẳng lẽ thần y đại nhân cũng muốn đứng về phía Cẩn Vương điện hạ, muốn để Cẩn Vương điện hạ làm đế vương Hồng Thiên vương triều. "

    " Đó là đương nhiên, cô ấy quen biết Cẩn Vương điện hạ! Nếu các vị nuốt lời, thần y mà tức giận, đến khi đó thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu!"Nhất Nặc nói với chúng.

    Đây là uy hiếp, nhưng chúng lại không thể không chịu sự uy hiếp này.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  4. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 463: Cẩn Đế bệ hạ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chúng không dám không giữ lời, dù gì đó cũng là một thần y vô cùng thần bí và y thuật cực cường đại.

    Đại diện ba đại tông môn nói: "Chúng tôi chọn Cẩn Vương điện hạ làm tân đế! Chắc hẳn bây giờ Cẩn Vương điện hạ có thể khôi phục, nhất định là kiệt tác của thần y! Có thần y ma chủng cũng có thể khống chế được, chúng tôi tin tưởng năng lực Cẩn Vương điện hạ, nhất định có thể trở thành một đời minh quân."

    Tứ đại gia tộc cũng không dám chậm trễ nói: "Chúng tôi cũng bỏ phiếu cho Cẩn Vương điện hạ, chúng tôi tin tưởng thần y đại nhân."

    Nhất Nặc chỉ là giúp thần y chuyển lời, liền khiến cho ba đại tông môn, tứ đại gia tộc có sức ảnh hưởng nhất Hồng Thiên vương triều chuyển chiến tuyến.

    Dù bây giờ ba đại tông môn và tứ đại gia tộc vì kế hoạch của Dạ Du đã không còn như trước, nhưng lạc đà suy yếu vẫn tốt hơn ngựa, ảnh hưởng của chúng vẫn còn đó.

    Cộng thêm một Bắc Minh vương triều, việc Cẩn Vương trở thành đế đã định.

    Những người còn lại dù có quyền bỏ phiếu cùng từ bỏ rồi, từ bỏ quyền bỏ phiếu.

    Ba người dự bị kia bị gạt ở một bên, chúng không dám có bất mãn gì, thực lực Cẩn Vương điện hạ rất mạnh, hậu đài lại lớn, chọc không nổi!

    Sau đó chúng nhìn về Sở Cẩn Chi đồng loạt nói: "Bái kiến Bệ hạ!"

    "Bái kiến Cẩn Đế Bệ hạ!"

    "Chúc mừng Bệ hạ!"

    Hồng Thiên nữ hoàng nhìn người nam nhân áo trắng, lòng lạnh đi, cô đi về trước nói: "Cẩn nhi, từ nay ta thoái vị, đem hoàng vị giao lại cho ngươi!"

    Sở Cẩn Chi nhàn nhạt nhìn cô ta, nói: "Vậy thì giao ra ngọc tỷ đi! Tiên đế!"

    Hồng Thiên nữ hoàng cảm giác tim mình khẽ đau, đem ngọc tỷ giao ra, từ nay về sau đế vương Hồng Thiên vương triều chính thức đổi chủ.

    Dung Hồng lúc này chỉ hy vọng Sở Cẩn Chi nể tình họ huyết mạch tương liên, đừng đối phó với cô ta quá ác, để lại một đường sống cho cô ta.

    Tân đế đăng cơ, Sở Cẩn Chi có rất nhiều việc cần xử lý, Sở Tuyền Nguyệt cũng từ trong miệng người đệ đệ này biết được thân thế phức tạp của hắn.

    Sở Tuyền Nguyệt cực phẫn nộ, sao lại có phụ mẫu như thế! Lại đối với Cẩn Chi như vậy

    Đối với đệ đệ, Sở Tuyền Nguyệt càng thêm đau lòng.

    Đối với người tỷ tỷ đang ngập tràn tình mẫu tử này, Sở Cẩn Chi cảm thấy bất lực, tỷ tỷ vĩnh viễn chỉ xem hắn là đệ đệ mà yêu thương, hắn kỳ thực một chút cũng không thích như vậy.

    Nhưng không còn cách nào, làm người thân của tỷ tỷ, vẫn còn tốt hơn là không chút quan hệ nào với tỷ tỷ.

    Sở Cẩn Chi trở thành đế vương một nước, dù con đường phía trước có khó khăn, Sở Tuyền Nguyệt và Sở Cửu Ca cũng cảm thấy mừng cho hắn.

    Đại điển đăng cơ đều rất thuận lợi, không ai làm loạn.

    Dù gì Sở Cẩn Chi đăng cơ, ba đại tông môn và tứ đại gia tộc đều tán đồng, ngay đến Bắc Minh vương triều cũng ủng hộ.

    Càng không cần nói có sự ủng hộ của Nguyệt Ma Cung và Hội đấu giá Cửu Thiên, thần y thần bí cũng đặc biệt xem trọng Cẩn Đế bệ hạ!

    "Tham kiến Cẩn Đế bệ hạ!" Cẩn Đế đăng cơ, Hồng Thiên vương triều bước sang một trang mới.

    Sau khi Cẩn Đế đăng cơ, Sở Cửu Ca và Sở Tuyền Nguyệt đi đến hậu cung của Hồng Thiên vương triều.

    "Sở gia chủ, Cửu tiểu thư, mời bên này!" Bên trong hoàng cung Hồng Thiên vương triều, một vị thị vệ dẫn Sở Cửu Ca và Sở Tuyền Nguyệt đi gặp Hồng Thiên nữ hoàng.

    Hồng Thiên nữ hoàng nhìn thấy vị khách không mời mà tới, là một nữ tử tuyệt sắc băng sương, đáy mắt nhìn cô đầy phẫn nộ, mang theo sát ý.

    Nữ tử bên cạnh cô ta Dung Hồng lại cực kỳ quen thuộc, là Sở Cửu Ca!

    Cô ta nói: "Sở Cửu Ca, ngươi đến bổn thái thượng hoàng nơi này, có việc gì?"

    Cho dù bà ta không phải nữ hoàng, vẫn là thái thượng hoàng cao cao tại thượng.

    Sở Tuyền Nguyệt nhìn người nữ nhân tuổi tầm tuổi cô, người này chính là mẫu thân của thất đệ, Sở Tuyền Nguyệt nói: "Dung Hồng, ngươi biết ta hôm nay vì sao đến đây không?"

    "Vì sao?" Dung Hồng nói.

    "Ta là đến báo thù cho đệ đệ, vô luận ngươi có thân phận gì, người Sở gia ta không có dễ ức hiếp như vậy!"

    "Đệ đệ!" Dung Hồng khẽ ngẩn ra.

    Sở Cửu Ca nói: "Đây là mẫu thân của ta, là ngũ tỷ của thất thúc!"

    Dung Hồng nói: "Cẩn nhi quả là đem các ngươi giấu rất kỹ, thì ra không chỉ có một chất nữ, còn có một tỷ tỷ, một tỷ tỷ xinh đẹp như vậy.."

    "Báo thù! Ta là mẫu thân của hắn, nếu hắn hận ta, hắn đến báo thù là được, ngươi đến làm gì? Chẳng lẽ đố kỵ ta xinh đẹp!" Khóe miệng Dung Hồng lộ ra nụ cười mỉa mai.

    Ánh mắt Sở Tuyền Nguyệt càng lạnh, "Thất đệ không đến báo thù, đó là vì hắn chưa từng xem ngươi là mẫu thân, cũng không để ngươi trong lòng. Ngươi bây giờ đã là một phế nhân, chỉ có thể trải qua nửa đời còn lại ở hoàng cung này!"

    "Đệ ấy không có thời gian rảnh thu thập ngươi, nhưng ta thì có, những năm này ngươi đã làm gì thất đệ, bản thân ngươi hiểu rõ nhất, ngươi không xứng làm mẫu thân, thậm chí không xứng làm người.."

    Lời nói Sở Tuyền Nguyệt sắc bén, thế nhưng Dung Hồng người này chỉ để ý bản thân.

    Vô luận Sở Tuyền Nguyệt nói gì, cô ta cũng không cảm giác gì.

    "Tức giận như vậy làm gì? Vô luận thế nào hắn nên cảm kích ta, chí ít ta để hắn sống, không có từ đầu liền lấy mạng hắn! Bây giờ hắn đã là đế vương một nước, rõ ràng hắn căn bản không có chút huyết mạch hoàng thất Hồng Thiên, là một dã chủng mà thôi.."

    "Chát!" Gia giáo Sở Tuyền Nguyệt vẫn luôn rất tốt, nhưng cô đã bị lời nói của người nữ nhân này chọc tức rồi.

    Cô ta thân là một mẫu thân, vậy mà lại nói nhi tử mình như vậy..

    Sở Tuyền Nguyệt nói: "Từ nay về sau, Sở Cẩn Chi với ngươi không còn chút quan hệ nào. Đệ ấy họ Sở, không phải họ Dung, càng không họ Dạ! Nhưng ngươi nói không sai, dù sao ngươi cũng để đệ ấy được sinh ra, cho nên ta sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!"

    "Ca nhi.." Sở Tuyền Nguyệt lạnh giọng nói.

    Sở Cửu Ca lấy ra một bình đan dược, Sở Cửu Ca hỏi: "Dung Hồng, ngươi biết đây là gì không?"

    Trong lòng Dung Hồng có một dự cảm xấu, cô kinh hô: "Ngươi muốn làm gì?"

    "Dạ Du cho ngươi ăn một viên lưu nhan đan, có thể duy trì dung nhan trẻ trung của ngươi, cho dù ngươi lúc này một chút tu vi cũng không có! Nhưng ta nơi này cũng có một loại đan dược, vừa hay là đan dược tăng nhanh tốc độ lão hóa của con người, có thể hóa giải hiệu quả của lưu nhan đan! Ngươi ăn vào đi!" Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói.

    "Không! Ta mới không ăn thứ đồ này, ta muốn vĩnh viễn trẻ trung, ta là đẹp nhất!" Dung Hồng sợ hãi nói.

    Cả đời cô cảm thấy kiêu ngạo và nở mày nở mặt nhất chính là cô đủ yêu mị mê hoặc được bất kì người nam nhân nào.

    Nếu mỹ mạo của cô không còn, nếu trở thành một lão thái bà, cô sẽ sống không bằng chết mất!

    "Ngươi thật độc ác! Sở Cửu Ca các ngươi là đang đố kỵ dung mạo của ta, các ngươi không thể làm như vậy! Ta muốn gặp Cẩn nhi!" Trước đó cô còn có thể thái sơn bất động, bây giờ thì vô cùng hoảng loạn, có thể thấy Dung Hồng có bao nhiêu để ý đến gương mặt này của cô ta.

    "Dạ Du thích gương mặt ngươi như vậy, phế đi ngươi vẫn muốn giữ lại nó, ta lại cứ không cho hắn như ý. Ngươi và hắn đều là căn nguyên khiến cho thất thúc thống khổ do bị ma chủng đáng sợ đó bám lấy. Sau khi giải quyết ngươi, hắn ta cũng sẽ không bỏ qua!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  5. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 464: Kết cục của nữ đế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Rắc!" Dung Hồng có kháng cự ra sao, Sở Cửu Ca cũng cường thế đem đan dược đút cho cô ta nuốt xuống.

    Dung Hồng cảm thấy da dẻ bản thân bắt đầu trở nên chảy xệ, vết nhăn càng lúc càng nhiều.

    "Aaaaaaaaaaa!" Dung Hồng bắt đầu tuyệt vọng kêu gào, cô ta nói: "Đưa giải dược cho ta, đưa ta giải dược, Sở Cửu Ca.."

    "Ta là người Dung gia, ngươi dám đối xử ta như vậy, Dung Hiểu sẽ không tha cho ngươi đâu."

    Sở Cửu Ca đạm nhạt nói: "Ngươi vẫn chưa nhìn rõ sự thật à! Thứ nhất, ngươi không phải người Dung gia, ngươi sớm đã bị Dung gia trục xuất rồi! Thứ hai, ngươi đối với Dung Hiểu đã không còn giá trị lợi dụng nữa, cô ta bây giờ đang đàm phán hợp tác với thất thúc ta, đàm phán làm sao nắm giữ Nguyệt Ma Cung, bắt lấy Dạ Du. Thất thúc là đối tác hợp tác mới của cô ta, một phế nhân như ngươi vô dụng rồi, chúng sẽ không quản sống chết của ngươi, ngươi chết thì chết thôi!"

    Dung Hồng mặt như muốn chết, cô ta xong rồi, triệt để xong đời rồi.

    Sở Cửu Ca nói: "Thái thượng hoàng không thích hợp ở nơi này, tìm một nơi tương đối yên tĩnh để bà ta ở đi!"

    "Vâng! Tiểu điện hạ!"

    Vốn dĩ cô ta chưởng khống hoàng cung, chưởng khống thiên hạ, kết quả từng người họ lại nghe theo lời một người ngoài, Dung Hồng hận đến cực điểm.

    "Aaaaaaaa! Ta phải khiến các ngươi chết không được tốt!" Dung Hồng gào thét nói.

    Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ngươi không còn cơ hội đó nữa, ta sẽ không để ngươi có cơ hội tổn thưởng Cẩn Chi, thương đến Ca nhi nữa, cả đời ngươi đều ở trong lãnh cung mà hối cãi đi!"

    Sở Cẩn Chi và Dung Hiểu đàm phán thành công, những người Dung gia nếu đã không thể cắt đứt, vậy thì hãy lợi dụng chúng thôi.

    Dù sao lực lượng trong tay hắn, là không cách nào lật đổ Dạ Du được.

    Căn cơ Nguyệt Ma Cung của Dạ Du rất phức tạp, các phân đà chủ phân bố ở khắp nơi của Nam Vực, hắn một thiếu cung chủ chỉ có thể chưởng khống được vài phân đà mà thôi, căn bản không cách nào đối kháng, dù đã thêm Hồng Thiên vương triều.

    Có sự giúp đỡ của Dung gia, tình huống tốt hơn chút, hắn muốn Nguyệt Ma Cung và tính mạng Dạ Du, mà Dung Hiểu thì muốn đồ vật trong tay Dạ Du.

    Lúc này đám người Dung Hiểu vẫn chưa biết, hộp bất tử đệ tứ tộc mà chúng muốn tìm, kỳ thực đã bị Sở Cửu Ca mở ra phong ấn, hơn nữa còn sử dụng rồi, không hề nằm trong tay Dạ Du.

    Sau khi Sở Cẩn Chi đăng cơ, xử lý quốc sự đâu vào đó, còn Sở Tuyền Nguyệt và phụ thân đã thương lượng xong, đem một bộ phận thế lực Sở gia dời đến Hồng Thiên vương triều.

    Từ nay về sau, Hồng Thiên vương triều có thêm một gia tộc mới, Sở gia.

    Gia tộc từ thất quốc dời đến này không thể xem thường, thứ nhất tân đế của họ bây giờ đã đổi tên, không còn dùng họ Dung nữa, mà là họ Sở, mà Cẩn Đế lại là đệ đệ của vị gia chủ Sở gia đó, là dưỡng tử của lão gia chủ Sở gia.

    Sở gia bây giờ đã là hoàng thân quốc thích rồi, cộng thêm thực lực hùng hậu, có một cao thủ cường đại tọa trấn, đó chính là vị hôn phu của vị Sở gia chủ đó, cho nên Sở gia vừa đến Hồng Thiên vương triều, liền trở thành đại gia tộc thứ năm của Hồng Thiên vương triều, bù vào vị trí khuyết thiếu trước đó của Liễu gia.

    Sở Tuyền Nguyệt và Sở lão gia tử không muốn Sở Cẩn Chi chiến đấu một mình ở Hồng Thiên vương triều, Sở gia là hậu thuẫn của hắn.

    Vô luận hắn muốn làm gì đều ủng hộ hắn, dù phải đối địch mới ma giáo, đối địch với đại ma đầu Dạ Du, Sở gia họ cũng không sợ.

    "Tỷ tỷ! Người với phụ thân không cần như thế, một mình đệ có thể giải quyết được." Trước đó che giấu tung tích họ cẩn thận như vậy, không để bất kì ai biết đến sự tồn tại của họ, không để cuộc sống họ bị ảnh hưởng bởi Hồng Thiên vương triều, Nguyệt Ma Cung.

    Hắn dù thế nào cũng không ngờ tỷ tỷ và phụ thân vì hắn, lại nghĩa vô phản cố mà đứng bên hắn, tất cả chỉ vì họ là người thân, người nhà chân chính.

    Sở Tuyền Nguyệt cũng biết đệ đệ mình không muốn họ cuốn vào vòng nguy hiểm này, Sở Tuyền Nguyệt nói: "Thất đệ, đừng lo lắng, thực lực ta cũng không yếu!"

    Sau khi Sở Cửu Ca đến Hồng Thiên vương triều, việc tu luyện của Sở Tuyền Nguyệt có Cửu Thương Khung ở bên, cũng tiến bộ một cách thần tốc!

    Bây giờ cô đã đột phá hóa đan cảnh rồi!

    "Không có gì phải lo lắng cả! Thân là nam nhân của Tuyền Nguyệt, ta sẽ bảo vệ nàng! Sẽ không để nàng và người Sở gia có nguy hiểm gì!" Cửu Thương Khung cực kỳ huênh hoang nói.

    Sở Cẩn Chi nói: "Ta sẽ bảo vệ tỷ tỷ, còn chưa đến phiên một người ngoài như ngươi bảo vệ!"

    Cửu Thương Khung nói: "Người ngoài? Ta là vị hôn phu của Tuyền Nguyệt, không phải là người ngoài gì cả!"

    "Tỷ tỷ còn chưa gả cho ngươi đâu, ngươi chính là người ngoài!" Sở Cẩn Chi lạnh mặt nói.

    Nhất thời, bầu không khí giương cung bạt kiếm, Sở Cẩn Chi nói: "Tỷ tỷ, ta muốn giao đấu với hắn!"

    "Ta cũng thế! Xem ma chủng trong người ngươi đã ổn định hay chưa! Thử xem!"

    Nếu Sở Cẩn Chi đối đầu với tình địch Cửu Thương Khung này mà ổn định, thì nói rõ ma chủng đã an tĩnh thật rồi.

    Sở Cửu Ca nhìn hai người như đang bàn luận võ thuật, kỳ thực là hai người nam nhân đang muốn giết nhau.

    Trong lòng thất thúc rất không sảng khoái, đánh thì đánh thôi! Đánh nhiều chút, có lẽ thất thúc sẽ dễ chịu chút.

    Thế là Hồng Thiên vương triều có lời đồn, nói rằng vị Cẩn Đế và vị hôn phu kia quan hệ cực kỳ xấu, như nước với lửa, gặp nhau là đánh!

    Sau đó còn truyền ra một tin tốt, đó chính là thần y đã luyện chế ra đan dược, giúp những người bị ma hóa kia có thể khôi phục lại bình thường.

    Tin tức này vừa ra, các thế lực lớn đều vô cùng kích động.

    Dù cho đan dược đó giả cả không thấp, chúng cũng lần lượt đến Hội đấu giá Cửu Thiên mua đan dược, Sở Cửu Ca lại kiếm được một vố lớn nữa.

    Hiệu quả đan dược cực tốt, tông chủ Thanh Tiêu Tông còn có các vị trưởng lão đều khôi phục rồi, được biết Nguyệt trưởng lão chính là đại ma đầu Dạ Du, chúng đều biểu thị kinh ngạc.

    Thanh Tiêu tông chủ nói: "Ta có mắt không tròng, lại bị một đại ma đầu che mắt, đáng đời gặp kiếp nạn này! Nhưng Thanh Tiêu tông ta thiếu nhân tình với thần y, thực sự là càng ngày càng nhiều rồi."

    Những thế lực khác tình huống cũng giống thế, cuối cùng chúng hạ quyết định, vô luận Cẩn Đế có phải người của Nguyệt Ma Cung hay không, có ma chủng hay không, chỉ cần thần y đại nhân ủng hộ hắn, chúng cũng nghĩa vô phản cố ủng hộ hắn.

    Cũng chính vì thế, gia tộc Sở gia vừa ngoi lên này cho dù không có căn cơ, các đại thế lực cũng tuyệt đối không chèn ép, có thể giúp đỡ liền giúp đỡ, triệt để giúp Sở gia phát triển nhanh chóng tại Hồng Thiên vương triều.

    Nội bộ Nguyệt Ma Cung tại Hồng Thiên vương triều triệt để bị thanh trừ, tất cả mọi người đều nghe theo Sở Cẩn Chi, cộng thêm Dung Hiểu giúp đỡ, phân đà ở những nơi xung quanh cũng bắt đầu bị Sở Cẩn Chi công phá.

    Còn về Sở Cửu Ca, sau khi xử lý xong một số sự tình, cô bắt đầu bế quan tu luyện, cô cần phải nhanh chóng đem Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết tu luyện đến đại viên mãn.

    Đối với việc Sở Cửu Ca muốn tu luyện đệ tứ trọng đến viên mãn rồi đến bí cảnh, thử tiếp nhận Mộc chi truyền thừa, Dung yêu nghiệt và bọn Nhất Nặc đều ủng hộ.

    Dung Uyên nói: "May là Cửu nhi nàng đã đưa ra quyết định chính xác, nếu không ta dù có trói lại nàng, cũng sẽ không để nàng qua đó quá sớm."
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  6. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 465: Luyện dược thịnh hội

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, nói: "Xem ra chúng ta ý kiến giống nhau rồi!"

    Dung Uyên đáp: "Dù sao đệ tứ trọng chưa tu luyện đến viên mãn, không vội đi tìm hộp bất tử đệ ngũ trọng, hộp bất tử đệ ngũ trọng ở trong bí cảnh, người khác không giành mất được."

    "Được!" Sở Cửu Ca khẽ gật đầu.

    Trong khi đám người Dung Hiểu đang huênh hoang chém giết người Nguyệt Ma Cung, thế mà lại có thời gian quan tâm Dung Uyên thế nào!

    Dung Uyên không thể không tạm thời rời khỏi, đến nơi mà trước đó Dung Hiểu đã an bài cho hắn.

    Hồng Thiên vương triều đã ổn định lại, Dung Uyên trở về lại Dung Vương phủ, dù Hồng Thiên vương triều đã đổi một vị hoàng đế khác, nhưng thân phận của Dung Uyên không ai động đến được, vì thân phận hắn cực kỳ tôn quý, hơn nữa hắn còn là vị hôn phu của chất nữ Cẩn Đế.

    Trước đo Dung Hồng muốn phong Sở Cửu Ca làm công chúa, bị Sở Cửu Ca từ chối rồi.

    Sau khi Sở Cẩn Chi đăng cơ đem tất cả sự tình đều xử lý xong, đương nhiên cũng đem Sở Cửu Ca phong làm công chúa.

    Bây giờ Sở Cửu Ca không chỉ là đệ nhất thiên tài của Hồng Thiên vương triều, mà còn là công chúa điện hạ tôn quý của Hồng Thiên vương triều, đồng dạng còn là thiếu chủ của Sở gia ngũ đại gia tộc.

    Sở Cửu Ca chuyên tâm tu luyện, ban ngày Không Hồn sẽ xuất hiện tiếp tục vẽ tranh, bức tranh thứ hai của hắn đến nay vẫn chưa hoàn thành.

    Nhưng vừa nghĩ đến năng lực cường đại đến nhường đấy của tranh hắn vẽ, dường như có lâu đi nữa cũng có thể hiểu được.

    Sở Cửu Ca đem Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết đệ tứ trọng tu luyện đến viên mãn còn cần một khoảng thời gian, lúc này Nhất Nặc đến nói: "Cửu Ca, không biết thứ này ngươi có hứng thú hay không?"

    Là một tấm thiệp mời, thiệp mời luyện dược thịnh hội của Nam Vực, mời đương nhiên chính là thần y thần bí rồi.

    Dù thần y xuất hiện không nhiều, nhưng mỗi lần cô đều giải quyết những vấn đề mà luyện dược sư thông thường đều không giải quyết được.

    Lần này giúp người ma hóa bình thường trở lại, càng thêm thần kỳ, khiến không ít người hiếu kỳ đối với thần y.

    Trận thịnh hội luyện dược này sẽ cử hành tại đệ nhất luyện dược chính phải Dược Cốc của Nam Vực.

    Phần thưởng cho giải nhất luyện dược này, chính là một vị linh dược mà Sở Cửu Ca đang hứng thú, Thánh Liên Ngưng Lộ.

    Có phần thưởng như vậy, Sở Cửu Ca đương nhiên là tham gia, cô nói: "Khi nào thì bắt đầu?"

    "Bảy ngày sau liền bắt đầu, ngươi nếu muốn tham gia thì phải lập tức xuất phát! Hồng Thiên vương triều cách Dược Cốc không gần." Nhất Nặc nói.

    "Vậy Nhất Nặc ngươi giúp ta chuẩn bị một chút! Bổn thần y vẫn luôn khiêm tốn, đúng là nên khoe khoang chút rồi! Hơn nữa nghe nói Dược Cốc đó linh dược khá nhiều, đúng là không thể bỏ qua!" Sở Cửu Ca cười nói.

    Thân là Đệ nhất thần trộm, từ khi đối phó với Đồ Thiên đại đạo đoàn, cũng rất lâu rồi không làm một vố.

    Khóe miệng Nhất Nặc khẽ giật, hắn dường như có chút đồng tình với Dược Cốc rồi, mời ai tham dự thi đấu luyện dược không tốt, cứ phải mời đến vị này.

    Sở Cửu Ca muốn đi tham gia thịnh hội luyện dược, cô thân là người thừa kế của Tiên Y, cũng chưa chính thức giao đấu qua với luyện dược sư của Vô tận đại lục.

    Mẫu thân, Cửu thúc còn có thất thúc cũng cực kỳ ủng hộ cô, nhưng sợ cô đi nơi xa như vậy nguy hiểm, Sở Cẩn Chi nói: "Tỷ tỷ, để Cửu Thương Khung bảo vệ Ca nhi, tỷ chắc sẽ yên tâm!"

    Sở Cẩn Chi là muốn để Cửu Thương Khung cách xa Sở Tuyền Nguyệt.

    Bây giờ Hồng Thiên vương triều an định rồi, có Sở Cẩn Chi ở đây sẽ không có nguy hiểm gì, cũng không ai dám đối với Sở Tuyền Nguyệt thế nào.

    Cửu Thương Khung cũng muốn đi theo bảo vệ Sở Cửu Ca, thân là tộc trưởng đệ cửu tộc Bất tử cửu tộc, dường như đã thất trách rất lâu rồi.

    Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ừm! Có Thương Khung ta cũng yên tâm!"

    "Nếu Tuyền Nguyệt cũng nói như vậy, vậy thì để ta đi theo tiểu Cửu!" Cửu Thương Khung tuy không nỡ xa thê tử mình, nhưng đồng thời cũng rất để ý đến Sở Cửu Ca.

    Hắn khiêu khích nhìn Sở Cẩn Chi, thực cho là dụ hắn đi khỏi hắn ta liền có cơ hội sao?

    Tuyền Nguyệt vẫn luôn xem hắn là đệ đệ, vô dụng thôi!

    Trong lòng Sở Cẩn Chi hừ lạnh, cho dù không có cơ hội, có thể bớt đi thời gian nhìn thấy tỷ tỷ ở chung với người nam nhân này, lòng hắn cũng rất là vui!

    Sở Cửu Ca nhìn giao tranh giữa hai người họ khóe miệng giật liên hồi, cô nói: "Bây giờ không có việc gì rồi, Cửu thúc đi đây đó cũng tốt, có lợi cho việc Cửu thúc khôi phục kí ức."

    Cửu Thương Khung khẽ gật đầu nói: "Được!"

    Không chỉ Cửu Thương Khung muốn đi, Nhị Lượng và Tiền Tiền, còn có Ngũ Nguyệt cũng dự định đi cùng.

    Vị thần y Sở Cửu Ca này sau một phen ngụy trang, trở thành một thiếu niên trông cực kỳ khiêm tốn. Cửu Thương Khung cũng thay đổi dung mạo, khiến ngũ quan hắn trở nên không đẹp như trước nữa, bớt đi sự xung kích thị giác hơn.

    Mọi thứ chuẩn bị tốt, bọn Sở Cửu Ca liền xuất phát về hướng Dược Cốc.

    Trên đường đi Sở Cửu Ca đem truyền thừa của Tiên Y ôn lại một lượt, cô chỉ có ba phần truyền thừa, đã đủ chiến thắng toàn bộ sở học của đại đa số luyện dược sư.

    Qua vài lần truyền tống, bọn Sở Cửu Ca đã đến Vạn Dược thành, nơi này là một tòa thành cách Dược Cốc tương đối gần.

    Vì luyện dược thịnh hội sắp bắt đầu, Dược Thành ngược lại náo nhiệt hơn rất nhiều so với thường ngày, người cũng nhiều hơn, chín phần các cửa hàng nơi này là bán các loại linh dược và đan dược.

    Tiền Tiền nói: "Cửu muội muội nhất định có rất nhiều thứ muốn mua! Đi đi đi! Chúng ta đi mua mua mua!"

    Tài sản của Sở Cửu Ca rất nhiều, không nói việc thu thập Đồ Thiên đại đạo đoàn, đem toàn bộ bảo vật của chúng thu lấy, còn có đống đồ trong nhẫn không gian của Dạ Du, và sau khi trị bệnh cho đám người bị ma hóa, cũng thu được không ít thù lao.

    Linh dược Vạn Dược thành này quả thật rất đắt, nhưng tài phú bây giờ của Sở Cửu Ca mà nói muốn mua cả thành này, một chút cũng không quá.

    Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Ừm, khó có dịp đến một nơi như vậy, mau mua mua mua! Dù sao nơi này cũng có rất nhiều linh dược hiếm."

    Thế là trong Vạn Dược thành có thêm hai người điên, hễ nhìn trúng linh dược nào liền điên cuồng mua mua mua, dường như đống linh dược đó không cần linh ngọc vậy.

    "Cái gì? Thủy Nguyệt Hoa Kính thế mà toàn bộ bị mua sạch rồi, ngươi đây là tiệm rách nát gì, muốn chút linh dược cơ bản cũng không có." Sở Cửu Ca vừa càn quét sạch một cửa tiệm và trả tiền xong, bên cạnh liền có một thiếu niên điêu ngoa phẫn nộ hét lên.

    "Vị thiếu gia này, chúng tôi thực sự là bán sạch rồi! Toàn bộ đều bị vị thiếu gia này mua rồi." Vị chưởng quầy đó nói.

    "Ngươi! Đem Thủy Nguyệt Hoa Kính bán cho ta!" Vị thiếu gia đó nói.

    Sở Cửu Ca đáp: "Không bán! Tránh ra!"

    Một tùy tùng bên cạnh hắn nói: "Tiểu tử, ngươi biết thiếu gia nhà ta là ai không? Thiếu gia nhà ta phải đi tham gia luyện dược thịnh hội của Dược Cốc, không phải là người ngươi có thể đắc tội đâu."

    Nhị Lượng cà khịa nói: "Có thể đi tham gia luyện dược thịnh hội thì giỏi lắm sao? Tiểu Cửu nhà ta cũng phải đi tham gia, không bán chính là không bán, ngươi nhiều lời quá rồi."

    "Ngươi.." Vị thiếu gia đó đánh giá vị thiếu niên tầm thường trước mặt.

    "Sao có thể? Hắn tuyệt đối không có tư cách tham gia, ngươi đừng có nói bậy." Vị thiếu niên đó đương nhiên là không tin, cực kỳ xem thường họ.

    Những gia hỏa này, muốn thổi phồng lên trời luôn rồi.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  7. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 466: Dám tính kế cô

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đối mặt với sự nghi ngờ của vị thiếu niên này, Sở Cửu Ca cũng lười để ý, đối phó với gia hỏa như vậy, trực tiếp xem như không tồn tại là được!

    Cô nói: "Mua kha khá rồi, chúng ta nên đến Dược Cốc rồi, đừng lãng phí thời gian!"

    Sở Cửu Ca quay đầu rời khỏi, tùy tùng kia nói: "Đứng lại cho ta!"

    Hắn còn chưa chạm vào Sở Cửu Ca, liền bị Nhị Lượng hất bay ra ngoài, Nhị Lượng nói: "Chó ngoan không cản đường!"

    Sắc mặt vị thiếu niên đó âm trầm, người của hắn lại yếu hơn quá nhiều với tùy tùng phía bên kia.

    Chính vào lúc đó một cơn gió ập đến, đáy mắt Cửu Thương Khung lóe qua hàn quang!

    "Rầm!" Lại một người bị đánh bay, còn là cường giả hóa đan cảnh.

    Cửu Thương Khung lạnh giọng nói: "Đừng không biết tự lượng sức như vậy!"

    Sắc mặt chúng vừa trắng vừa xanh, nhìn đám người Sở Cửu Ca rời khỏi.

    Nhóm Sở Cửu Ca vội vàng lên đường đến Dược Cốc, tại cổng vào Dược Cốc bị cản lại, Ngũ Nguyệt đưa lên thiệp mời, người tiếp đón khẽ ngẩn ra, "Thì ra là thiếu chủ Hội đấu giá Cửu Thiên dẫn theo Thần y đến, không biết vị nào là Thần y đại nhân?"

    Ánh mắt hắn quét qua mấy người trước mắt, ngoại trừ vị thiếu chủ này, vẫn còn ba vị thiếu niên.

    Ngoại trừ ba người họ, còn có một thanh niên cao lớn, khí thế bức người, xem ra không giống luyện dược sư.

    Sở Cửu Ca nói: "Sao thế? Chẳng lẽ bổn công tử nhìn không giống Thần y sao?"

    "Lại là ngươi.." Họ hoàn toàn không ngờ một người trông nhỏ tuổi nhất trong nhóm lại là Thần y.

    Ngũ Nguyệt lạnh nhạt nói: "Hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi sẽ không đùa giỡn như thế, nếu không đã không đến tham gia, cũng sẽ không dẫn theo người giả mạo đến gây náo loạn."

    Người tiếp đón thân thiện nói: "Đó là đương nhiên, uy tín của Hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi vẫn là tin được. Mời các vị khách quý vào trong! Mời!"

    Sở Cửu Ca được mời vào Dược Cốc, đám người phía sau nhìn thấy Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, cắn răng nói: "Thực sự là chúng, chúng thế mà lại đến Dược Cốc, đừng để bổn thiếu gia biết được thân phận của chúng."

    Trước khi đi vào, chúng có hỏi qua, thì ra vị thiếu niên đó chính là Thần y thần bí đang nổi danh gần đây.

    Rõ ràng chỉ là một đứa nhóc chưa trưởng thành, giả danh Thần y cái gì, nhất định là gạt người.

    Nhóm Sở Cửu Ca được an bài trong Dược Cốc, đợi luyện dược thịnh hồi bắt đầu vào ngày mai.

    Ngày hôm sau trận luyện dược thịnh hội đã đến, luyện dược sư của cả Nam Vực đều đã đến.

    Lúc này đệ tử của Dược Cốc đến tìm Sở Cửu Ca, nói: "Thần y đại nhân, trước đó chúng tôi không biết tuổi tác của Thần y đại nhân, cho nên đã sắp xếp vào nhóm người lớn tuổi, bây giờ mời Thần y đại nhân theo chúng tôi đi đánh giá tuổi cốt, phân tổ lần nữa!"

    Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi xưng hô ta là Cửu thiếu được rồi."

    "Vâng! Cửu thiếu!"

    Người biết được thân phận cô đều kinh ngạc, Thần y trong lời đồn lại chỉ là một đứa nhóc chưa lớn, đây không giống trong lời đồn lắm.

    "Biểu ca, chính là tiểu tử đó, tự xưng là Thần y, chỉ là giải được độc tương đối đặc biệt do ma giáo hạ thôi, liền được xưng là Thần y! Đệ hoài nghi hắn chính là người của ma giáo, cho nên mới có thể thuận lợi giải độc như vậy." Người thiếu niên có xích mích với Sở Cửu Ca trước đó lãnh ngạo nói.

    Công tử kia nói: "Chỉ là một số phế vật luyện dược sư mà thôi, ngay đến việc xách dép cho bổn thiếu chủ còn không xứng! Chỉ là một thiếu niên mà thôi, sao xứng để bổn thiếu chủ để tâm, ngươi có thể câm miệng rồi!"

    Hắn ta ngoan ngoãn ngậm miệng lại, hắn tuy là thân thiết kêu một tiếng biểu ca, kỳ thực thân phận họ cách xa ba vạn tám ngàn dặm, người này hắn tuyệt đối không dám đắc tội.

    Thi đấu trước tiên là nhóm tiểu bối trẻ tuổi, Sở Cửu Ca vừa hay được phân chung tổ với người đó, thực sự là oan gia ngõ hẹp.

    "Cửu thiếu! Mộ Dung Lôi! Đây là vị trí của các ngươi." Đệ tử Dược Cốc nói.

    Mộ Dung Lôi khiêu khích nhìn Sở Cửu Ca nói: "Liền để ngươi xem xem sự lợi hại của ta."

    Nhóm luyện dược sư tiểu bối trẻ tuổi thi đấu rất đơn giản, cửa ải đầu tiên chính là chọn ra linh dược được chỉ định.

    Cửa ải thứ hai chính là bịt mắt phân biệt thành phần của đan dược, những thứ này không làm khó Sở Cửu Ca được.

    Lúc này những đại sư có mặt tại hiện trường nói: "Không phải nghe nói vị Thần y của Hội đấu giá Cửu Thiên kia đến rồi sao? Sao không thấy ai xung quanh đây thế?"

    Cốc chủ Dược Cốc nói: "Không phải ở đó sao? Đệ tử ta nói, tiểu gia hỏa đó chính là Thần y trong lời đồn."

    "Cái gì? Đó là Thần y, Dược cốc chủ ngươi không nói đùa chứ!" Những người bên cạnh Dược cốc chủ kinh ngạc nói.

    Cửa ải thứ ba, là luyện chế đan dược tam phẩm! Tam phẩm, chỉ cần tam phẩm là được.

    Chân mày Sở Cửu Ca khẽ nhíu, Mộ Dung Lôi nói: "Tam phẩm đan dược luyện chế không ra sao? Còn nói cái gì Thần y, ta thấy ngươi nhất định là tên bịp bợm."

    Tam phẩm đan dược đối với Sở Cửu Ca không khó, cô chỉ là có chút kinh ngạc thi đấu luyện dược lần này quá đơn giản rồi.

    Sở Cửu Ca tiếp tục luyện dược, Mộ Dung Lôi phát hiện Sở Cửu Ca dường như luyện chế quá thuận lợi rồi.

    Hắn vì muốn để tên Thần y này mất mặt, đột nhiên sử dụng một chút đồ chơi, quấy nhiễu linh hồn lực của Sở Cửu Ca, muốn để cho Sở Cửu Ca luyện dược thất bại, mất mặt trước đám đông.

    Kế hoạch của hắn không thể thành công, Sở Cửu Ca sớm đã phát hiện động tác nhỏ đó của hắn. Chút quấy nhiễu đó không làm nên trò trống gì.

    Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua ám quang, thực sự cần cho gia hỏa này chịu chút thiệt, giáo huấn giáo huấn hắn mới được.

    Đan dược rất nhanh đã được luyện chế thành công, Sở Cửu Ca đem đan dược đựng vào bình.

    Mộ Dung Lôi còn chưa luyện chế xong, đợi Sở Cửu Ca rời khỏi, cô nhìn Mộ Dung Lôi một cái!

    Rất nhanh, Mộ Dung Lôi cảm thấy linh hồn lực của mình phi thường hỗn loạn, "Ầm!" Một tiếng nổ vang lên.

    May là Sở Cửu Ca rời khỏi nhanh, nếu không cách hắn gần như vậy nhất định bị liên lụy.

    "Phụt!" Mộ Dung Lôi phun ra một ngụm máu rồi ngất đi.

    Mộ Dung Lôi ngất đi, toàn trường xôn xao.

    "Đó không phải là thiếu chủ Mộ Dung gia sao? Sao lại xảy ra sai sót như vậy!"

    "Mộ Dung gia là luyện dược thế gia nổi danh của Nam Vực, Mộ Dung thiếu chủ không phải nói là có thể tiến vào ba hạng đầu của nhóm luyện dược tiểu bối sao, sao lại thế?"

    Đến lúc này Sở Cửu Ca mới biết thân phận của đối phương, thì ra hắn lại là thiếu chủ của luyện dược thế gia Mộ Dung gia, không ngờ lại là một tên gà mờ như vậy.

    Nhóm luyện dược tiểu bối ngoại trừ Mộ Dung Lôi xảy ra chuyện, những người khác đều rất bình thường, cũng không có hắc mã nào đặc biệt lợi hại, cuối cùng thứ nhất thuộc về Cửu thiếu!

    Mọi người ngẩn ra, chưa từng nghe nói luyện dược thế gia nào như thế. Tông môn và đại sư có đệ tử xuất chúng như vậy sao?

    "Cửu thiếu, mười lăm tuổi! Tam phẩm luyện dược sư, tam phẩm đan dược luyện chế ra phẩm chất hoàn mỹ, vô cùng thuần tùy, người có mặt ở đây không ai là đối thủ của hắn!" Những trọng tài lên tiếng nói.

    "Mười lăm tuổi!" Họ khó tin nhìn vào số tuổi đó.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  8. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 467: Kiêu căng khiêu chiến

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi người ngươi một lời ta một lời thảo luận, "Đây tuyệt đối là người nhỏ tuổi nhất tham gia rồi đi!"

    "Thiên phú thật không tồi!"

    "Đến đến đến! Để lão phu nhìn đan dược đó xem."

    Vừa xem thì ôi trời, sau đó những lão gia hỏa đó từng người kích động nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi còn bái sư hay không?"

    "Thiên phú ngươi như vậy, ngàn năm khó gặp mà!"

    Sở Cửu Ca nói: "Ta đã có sư phụ rồi, cám ơn ý tốt của các vị tiền bối."

    Cốc chủ Dược Cốc cười nói: "Xem ra vị tiểu Thần y này trong nhóm tiểu bối là đi ngược đám gà mờ rồi, không biết thực lực hắn thực sự cao bao nhiêu, lão phu cũng nghiên cứu qua bệnh nhân bị ma hóa, ngay đến ta cũng không có đối sách, tiểu Thần y này đã giải quyết rồi, năng lực tuyệt đối không đơn giản như hắn biểu hiện ra."

    Mộ Dung Tiết nhìn người thiếu niên đó, nhìn dáng vẻ kích động của những người này, rất khinh thường, tam phẩm luyện dược sư mười lăm tuổi thì rất giỏi rồi sao? Hắn mười tuổi đã là tam phẩm luyện dược sư rồi.

    Luyện dược đối với người Mộ Dung gia họ, dễ dàng như uống nước lạnh vậy đó.

    "Thiếu chủ, Lôi nhi xảy ra chuyện rồi, người đi xem xem rốt cuộc có chuyện gì? Tiểu nhân năng lực không đủ, xem không ra!" Một nam tử trung niên ở bên tai Mộ Dung Tiết nói.

    Nếu có người chú ý, vị nam tử trung niên này chính là gia chủ của luyện dược thế gia Mộ Dung gia, một vị gia chủ thân phận đã cực cao rồi, nhưng lại cung cung kính kính với một thanh niên như vậy.

    Mộ Dung Tiết nói: "Vậy thì để ta đi xem thử!"

    Mộ Dung Tiết nhìn tình trạng của Mộ Dung Lôi, nói: "Có người trong lúc hắn luyện dược tính kế hắn, linh hồn lực người đó cũng tạm, đem đan dược này ăn đi, ngủ nửa ngày liền khỏi thôi! Đừng vì chuyện nhỏ như vậy mà chậm trễ kế hoạch của ta."

    "Vâng, thiếu chủ! Nhưng mà có thể ám toán được Lôi nhi khoảng cách với thằng bé có lẽ rất gần, là vị Cửu thiếu đó, hắn thế mà lại lấy được hạng nhất, đáng ghét!" Mộ Dung gia chủ phẫn nộ nói.

    "Hắn sao?" Mộ Dung Tiết nghĩ đến người thiếu niên đó.

    "Không có chứng cứ thì đừng vì chuyện nhỏ này mà loay hoay nữa, ta xem qua rồi, cho dù Mộ Dung Lôi không xảy ra chuyện, hạng nhất vẫn sẽ là hắn! Mộ Dung Lôi không phải là đối thủ của hắn." Mộ Dung Tiết nói.

    "Thuộc hạ đã hiểu, thuộc hạ sau khi hoàn thành nhiệm vụ thiếu chủ giao cho, lại đi thu thập hắn! Lại dám tính kế người Mộ Dung gia ta." Mộ Dung gia chủ nói.

    Sở Cửu Ca lấy được hạng nhất, phần thưởng hạng nhất là một nhánh linh dược trân quý, nhưng lại không phải là Thánh Liên Ngưng Lộ.

    Chân mày Sở Cửu Ca khẽ nhíu, nói: "Sao lại không phải là Thánh Liên Ngưng Lộ?"

    "Ha ha ha! Tiểu tử, Thánh Liên Ngưng Lộ nếu làm phần thưởng của nhóm tiểu bối các ngươi, vậy thì phần thưởng cũng quá cao rồi, dù sao không phải là cao phẩm luyện dược sư, căn bản không thể sử dụng Thánh Liên Ngưng Lộ." Vào lúc đó, một lão giả tóc bạc đi qua nói.

    Dược Cốc cho rằng Thần y lợi hại như vậy chắc hẳn đã có tuổi, sao biết tuổi của hắn chỉ có thể phân vào nhóm tiểu bối, nêu thực sự đem hắn phân vào nhóm lớn tuổi sẽ bị nói họ ức hiếp người trẻ tuổi.

    "Ta là Dược Cốc cốc chủ, Dược Dương Tử, đây là do ta suy nghĩ chưa thấu đáo, thực lực ngươi nhất định cao hơn so với trước đó biểu hiện, chỉ là ngươi thi đấu với bọn ta, thắng rồi thì là đám lão già chúng tôi ức hiếp ngươi, thua thì lại nói chúng tôi ngay đến một tiểu gia hảo cũng không bằng, chúng tôi cũng không còn mặt mũi!" Dược Dương Tử bất lực nói.

    Sở Cửu Ca nói: "Vậy ngươi tính thế nào? Thánh Liên Ngưng Lộ ta rất cần nó."

    Nếu cách chính thống không thể có được, cô không ngại sử dụng nghề cũ của mình, phòng vệ của Dược Cốc này cũng không ra sao? Không làm khó cô được.

    Dược Dương Tử cũng không biết bản thân nhất thời vì sợ mất mặt mà bị một tiểu tặc lợi hại nhắm đến rồi.

    Dược Dương Tử nói: "Chỗ tôi đây còn một số Thánh Liên Ngưng Lộ, sau khi thi đấu kết thúc, chúng ta đấu riêng một trận, nếu ngươi thắng vậy thì ta sẽ đem nó cho ngươi, thế nào?"

    "Được!" Sở Cửu Ca đáp ứng rất nhanh gọn.

    Dược Cốc cốc chủ trình độ luyện dược e là rất cao, năng lực của cô không nhất định có thể thắng, nếu như mà thua, thì thua thôi! Dù sao hắn nói là vẫn còn!

    Sau khi giao tranh giữa lứa trẻ tuổi kết thúc, thì chính là giao tranh giữa những luyện dược sư phong vân lứa lớn tuổi, đan dược họ luyện chế ra sẽ trực tiếp để ở Vạn Dược thành bán đấu giá.

    Tam Tiền giới thiệu sơ qua lai lịch của những luyện dược sư này, nơi Sở Cửu Ca ở lâu nhất chính là thất quốc và Hồng Thiên vương triều, lần duy nhất đi khỏi Hồng Thiên vương triều thì cũng là vì Bách Triều đại hội, đối với giới luyện dược tại Nam Vực không hiểu rõ lắm.

    Tiền Tiền là Bách Lý Thông, đối với mỗi một vị luyện dược đại sư đều hiểu rõ như lòng bàn tay, sau khi giới thiệu xong, Tiền Tiền nói: "Họ đúng là không tồi, nhưng ta cảm thấy vẫn là Cửu muội muội nhà ta lợi hại nhất!"

    Dù sao không phải ai cũng có truyền thừa của Tiên Y, trong khi những tiền bối lớn tuổi này chuẩn bị thi đấu, đột nhiên một thanh niên nhảy ra, "Thi đấu vô vị như vậy vẫn là không nên bắt đầu thì hơn, trình độ luyện dược của các ngươi cũng chỉ có thế."

    Thanh niên đó cực kiêu ngạo, dẫn đến sự phẫn nộ của những luyện dược sư có mặt tại đây, họ nói: "Đây rốt cuộc hài tử nhà nào? Ở nơi này nói bậy nói bạ, quá cuồng vọng rồi."

    "Thanh niên này hình như là Mộ Dung gia chủ dẫn qua đây!"

    "..."

    Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về Mộ Dung gia chủ, Mộ Dung gia chủ đi ra nói: "Thiếu chủ nói không sai, thuật luyện dược của tất cả những người có mặt ở đây đều không bằng thiếu chủ nhà ta!"

    Dược Dương Tử giận nói: "Mộ Dung gia chủ, lời này của ngươi là có ý gì"

    Mộ Dung Tiết nói: "Ta biết các ngươi không phục! Không phục có thể đến khiêu chiến ta, ta tùy thời phụng bồi, nhưng luyện dược sư khiêu chiến ta nếu thua sau này liền phải làm việc cho ta."

    Thanh niên này xem ra cũng chỉ tầm hai mươi tuổi đầu, thế mà lại dám đơn độc khiêu chiến luyện dược sự đỉnh cao của cả Nam Vực, đây là cường vọng đến nhường nào.

    Một luyện dược thịnh hội đàng hoàng, liền như vậy bị đánh gãy, có một luyện dược sư tính khí nóng nảy nói: "Tiểu tử, rất tốt, lại dám xem thường lão phu, lão phu dạy ngươi làm người thế nào. Ta đến khiêu chiến ngươi!"

    Linh hồn lực của lão giả cực hùng hậu, khiến một số luyện dược sư thông thường đều cảm thấy áp lực cực lớn.

    Người thanh niên này lại cực kỳ điềm nhiên, hắn nói: "Được! Đến đi!"

    Lão giả là một luyện dược sư lục phẩm đỉnh phong, phẩm chất đan dược luyện chế rất không tồi, thế nhưng vị thanh niên này vừa ra tay chính là thất phẩm đan dược.

    "Luyện dược sư thất phẩm trẻ tuổi như vậy, có nhầm hay không!"

    "Thực lực tiểu tử này lại biến thái như vậy."

    "..."

    Nên biết cấp bậc luyện dược sư cao nhất của cả Nam Vực cũng chỉ là thất phẩm luyện dược sư, một tiểu tử hơn hai mươi tuổi đã đạt đến rồi, họ lúc này mới biết tiểu tử này không phải cuồng vọng, hắn có thực lực đó.

    Thanh niên nói: "Ngươi thua rồi, cho nên ngươi phải nghe lệnh ta! Không cho phép phản kháng!"

    Phút chốc, thanh niên đó liền tiền hành công kích tinh thần đối với lão giả, Sở Cửu Ca rõ ràng cảm nhận được trong thân thể lão giả bị trồng xuống một thứ.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  9. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 468: Có mưu đồ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sở Cửu Ca nói với Tam Tiền mấy việc, Tam Tiền nói: "Thủ đoạn như vậy, có chút giống với thủ đoạn của Mộ Dung gia! Đương nhiên không phải là Mộ Dung gia của Nam Vực này, mà là Một Dung gia một trong Bát đại thánh tộc. Thực lực chúng chỉ dưới Dung gia, sở trường sử dụng linh hồn lực, có một bí pháp gọi là trồng linh, dùng linh hồn lực khống chế người!"

    "Đương nhiên cũng không phải tùy tiện khống chế, cần phải trong lúc đánh bại đối phương, khiến đối phương mất đi tự tin mới khống chế được, thắng rồi sẽ trở thành chủ nhân của đối phương."

    "Chỉ cần trên phương diện luyện dược không ai đánh bại được tiểu tử đó, vậy thì những luyện dược sư bại cho hắn đều sẽ trở thành người bị hắn khống chế. Mộ Dung gia cũng ra tay rồi, chúng chắc chắn có mưu đồ gì đó." Chân mày Tam Tiền nhíu lại, không ngờ một luyện dược thịnh hội Cửu muội muội tham gia cũng có thể gặp được người của Bát đại thánh tộc, người của Bát đại thánh tộc quả là âm hồn bất tán mà.

    Sở Cửu Ca nói: "Có mưu đồ! Ta thấy mưu đồ của chúng chính là Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh và hộp bất tử rồi!"

    "Còn có người đến khiêu chiến không?"

    "Lão phu đến!"

    Để một thanh niên như vậy vả mặt, những luyện dược sư lớn tuổi này ai không phải là người cao ngạo. Họ làm sao chịu khuất phục, cho nên từng người một khiêu chiến, toàn bộ đều không phải là đối thủ của Mộ Dung Tiết.

    Bại rồi! Toàn bộ đều bại rồi, đám luyện dược sư một bó tuổi này lại bại cho một tiểu tử hai mươi tuổi đầu.

    Sự tự tin của họ bị đánh đổ, đầu không thể không cúi xuống.

    Từng lão già đều giải quyết xong rồi, khóe miệng Mộ Dung Tiết khẽ nhếch lên, chỉ cần cốc chủ Dược Cốc kia cũng thua cho hắn, vậy thì hắn đại khái có thể chưởng khống hơn một nửa luyện dược sư của Nam vực rồi.

    Nên biết thân phận luyện dược sư là cực tôn quý, có không ít cường giả thiếu nhân tình của họ, là một cỗ lực lượng không thể xem thường.

    Đến khi đó họ liền có thể giúp Mộ Dung gia tìm thứ mình muốn, điều này tuyệt đối là thành công mà không tốn bao nhiêu sức lực!

    Đại đa số luyện dược sư đều bại rồi, họ nhìn về Cốc chủ Dược Cốc, "Cốc chủ, xem ra chỉ đành ngươi ra tay rồi! Nhất định phải đánh bại ngạo khí của tên thanh niên đó."

    Dược Cốc cốc chủ cũng cảm nhận được điểm không đúng của những luyện dược sư bị thanh niên đó đánh bại, thanh niên này không có ý tốt, khiêu chiến như vậy, có điểm tốt gì với hắn?

    Hắn đối với thuật luyện dược của mình rất tự tin, nhưng đối với thực lực của thanh niên này lại nhìn không thấu, nhưng hắn có thể không ra tay sao?

    Không thể!

    Nếu như không lên, tất cả mọi người sẽ cho rằng Dược Cốc cốc chủ hắn sợ một tên thanh niên, Đệ nhất luyện dược môn phải của hắn tại Nam Vực cũng xong đời.

    Mộ Dung Tiết nói: "Dược Cốc cốc chủ, xem ra chúng đều không được! Ngươi có phải nên lên rồi không? Hay là ngươi dự định không lên, mà nhận thua!"

    Đối phương khí thế bức người, Dược Cốc cốc chủ nắm chặt tay, những người khác vừa phẫn nộ vừa bất lực, bởi vì thực lực tiểu tử đó rất mạnh.

    Dược Dương Tử nói: "Ta đương nhiên sẽ khiêu chiến, nhưng mà ta còn một số việc cần xử lý, ngươi đợi thêm một chút đi!"

    Mọi người nhìn thấy Dược Cốc cốc chủ đi về phía một người thiếu niên, chính là Cửu thiếu trước đó giành được hạng nhất của lứa luyện dược sư trẻ tuổi, Dược Cốc cốc chủ tìm hắn làm gì?

    Dược Dương Tử nói: "Ta luôn cảm thấy có điều gì không đúng! Thanh niên đó không đơn giản, nếu ta thua mất, ngươi có thể khiêu chiến tiểu tử đó không? Nếu ngươi thắng, Thánh Liên Ngưng Lộ toàn bộ đều cho ngươi."

    Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch lên, Dược Cốc cốc chủ này cũng không ngốc, hắn đã phát giác ra gì rồi, nhưng lại không cách nào không đi khiêu chiến.

    "Giá trị của cả Dược Cốc, còn có giá trị của mấy đại sư, chỉ đáng giá Thánh Liên Ngưng Lộ hay sao? Dược Cốc chủ, ngươi cũng quá bủn xỉn rồi."

    Lòng Dược cốc chủ bỗng trầm xuống, sự việc vậy mà lại nghiêm trọng đến nhường này, hay cho một Mộ Dung gia!

    "Ngươi muốn gì?" Hắn cũng không biết người thiếu niên này có bản lĩnh đó hay không, nhưng nghe qua lời đồn Thần y của hắn, có lẽ chỉ có thể tin tưởng hắn có khả năng cứu vãn cục diện rồi.

    Sở Cửu Ca nói: "Nghe nói Dược Cốc ngươi trồng rất nhiều linh dược.."

    "Ngươi nếu có thể giúp cho đám lão gia hảo chúng ta vượt qua kiếp nạn này, linh dược Dược Cốc ta tùy ngươi lấy, chỉ cần đừng đem toàn bộ đều nhổ đi, để lại cho chúng tôi chút giống là được!" Dược Cốc cốc chủ lòng đã quyết, đáp ứng điểm tốt cho Sở Cửu Ca.

    Sở Cửu Ca nói: "Dược Cốc cốc chủ thật phóng khoáng, ta đáp ứng ngươi, nếu ngươi thua, ta sẽ đi khiêu chiến gia hỏa đó."

    "Nhất ngôn cửu đỉnh!" Dược Cốc cốc chủ trầm giọng nói.

    Ngay khi Dược Cốc cốc chủ quay lưng muốn đi, hắn nghe thấy Sở Cửu Ca thấp giọng nói: "Kỳ thực thất phẩm đan dược, ta vẫn chưa từng luyện chế qua đâu!"

    Dược Cốc cốc chủ thiếu chút té ngã, hắn thế mà chưa từng luyện chế qua thất phẩm đan dược.

    Hắn thực không biết đem tất cả hy vọng đặt trên người thiếu niên đó, rốt cuộc là đúng hay sai.

    Nhiệm vụ hàng đầu của Sở Cửu Ca chính là tu luyện Bất tử sinh mệnh chi đồng, đề cao tu vi, thần trộm là nghề chính, còn về Thần y chỉ là nghề phụ mà thôi, bản thân dành thời gian cho luyện dược không nhiều, trước mắt cấp bậc đan dược cao nhất hình như chỉ có ngũ phẩm đan dược.

    Cô cũng không ngờ, đến tham gia một cái luyện dược thịnh hội, thế mà nhất thời phải luyện chế vượt cấp thất phẩm đan dược.

    Dược Cốc cốc chủ nói: "Được! Người trẻ tuổi, chúng ta thi một trận!"

    Trong lúc Dược Cốc cốc chủ thi đấu luyện dược với Mộ Dung Tiết, Sở Cửu Ca bắt đầu nghiên cứu các loại dược phương của thất phẩm đan dược trong truyền thừa của Tiên Y, thực lực bây giờ của cô đã đạt đến luyện linh cảnh thất trọng, Bất tử sinh mệnh chi đồng tu luyện đến đệ tứ trọng, thất phẩm đan dược có lẽ có thể luyện chế ra được.

    Cho dù phẩm cấp đan dược này, vượt qua cấp bậc linh lực cô có rất nhiều!

    Dược Cốc cốc chủ đích thực có mấy phần thực lực, trong lúc luyện dược, trên mặt Mộ Dung Tiết lóe qua vẻ âm trầm.

    Rất nhanh, hắn không chút dấu vết tiến hành công kích linh hồn với Dược Cốc cốc chủ, loại công kích linh hồn này người vị diện này căn bản không phát giác được, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến phẩm cấp đan dược, khiến hắn thua không chút nghi ngờ.

    Sở Cửu Ca nhìn thấy cảnh này nói: "Quang minh chính đại động tay chân à! Người Mộ Dung gia cũng chỉ đến thế!"

    Nhị Lượng hỏi: "Có động tay chân sao? Ta sao không phát hiện. Những người khác dường như cũng không phát hiện, bao gồm cả bản thân Cốc chủ."

    Cửu Thương Khung nói: "Đây là bí pháp Mộ Dung gia, đôi mắt Tiểu Cửu có thể nhìn thấy, các ngươi thì chưa chắc rồi."

    "Mộ Dung gia rốt cuộc có bao nhiêu chiêu âm hiểm đây!" Sở Cửu Ca lẩm bẩm nói.

    "Ta thua rồi! Thua rồi! Phẩm chất sao lại thấp như vậy?" Lần này để thắng, Dược cốc chủ đã lấy ra hết bài tẩy của mình rồi, hắn cảm thấy lần này có thể luyện chế ra thất phẩm đan dược cực phẩm, thế nhưng sự thật lại khác xa tưởng tượng của hắn, hắn phát huy thất thường rồi.

    Thanh niên trước mắt cười nói: "Người chưởng quản đệ nhất môn phái luyện dược Nam Vực cũng chỉ đến thế! Ngươi thua rồi! Ngươi thua rồi.."

    "Ta thua rồi, thua rồi.."

    Sở Cửu Ca nhìn thấy rồi, Dược Cốc cốc chủ loạn trận thế cũng bị hắn tranh thủ hạ thủ rồi.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  10. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 469: Thần y ra tay

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trồng linh thành công, ý thức lâm vào mơ mơ hồ hồ, chỉ biết nghe lệnh vị thiếu chủ trước mặt này.

    Mộ Dung Tiết nói: "Còn có người khiêu chiến bổn thiếu chủ không? Bổn thiếu chủ tùy thời phụng bồi, dù sao còn rất nhiều linh hồn lực chưa dùng hết."

    Mọi người cảm thấy kì lạ vô cùng, người thanh niên này đã liên tiếp luyện chế ra nhiều thất phẩm đan dược như vậy rồi, linh hồn lực của hắn thế mà chưa tiêu hao hết, thất phẩm luyện dược sư thông thường sớm đã nằm ra rồi.

    Những luyện dược sư còn lại liên tục lắc đầu, Dược cốc chủ cũng thua rồi, chúng tự nhận thuật luyện dược bản thân không bằng cốc chủ, sao có thể đánh bại người thanh niên này!

    Mộ Dung Tiết nói: "Xem ra các ngươi đều cho rằng thực lực không bằng ta, trong giới luyện dược, thực lực ai mạnh, người đó làm chủ! Nếu các ngươi đều cho rằng bản thân không bằng ta, vậy thì sau này các người xuất thân từ thế lực gì, có bối cảnh ra sao, đều phải tôn ta làm chủ! Nghe theo mệnh lệnh của bổn thiếu chủ!"

    Tiểu tử này thế mà lại muốn họ thần phục hắn, đây là không thể nào!

    Mà vào chính lúc đó, những người bại cho Mộ Dung Tiết nói: "Sau này Dược Cốc ta sẽ tôn ngươi làm chủ!"

    "Sau này Tiêu Dao Tông ta sẽ tôn ngươi.."

    "Đốc mộ ta.."

    Từng người khiêu chiến thiếu niên và bại trước đó, từng người không phải thân phận bối cảnh to lớn thì chính là luyện dược sư thực lực mạnh! Chỉ bị đánh bại một lần liền cứ thế nghe lệnh, thần phục thanh niên rồi, điều này..

    Chẳng lẽ, thanh niên này có thân phận hiển hách gì!

    Cũng đúng, một người mới hơn hai mươi tuổi đầu mà đã có thực lực thất phẩm luyện dược sư, đánh bại một nhóm luyện dược sư đỉnh danh tại Nam vực, lai lịch của hắn không đơn giản.

    Mộ Dung gia chủ nói: "Có thể hiệu trung với thiếu chủ là vinh hạnh của các ngươi, dù sao luyện dược sư cường đại như thiếu chủ nhà ta, cả Nam Vực cũng không tìm thấy người thứ hai! Các ngươi suy nghĩ cho kỹ."

    Trong lòng mọi người đều đang tính toán, rốt cuộc nên làm thế nào?

    Chúng chỉ là đến tham gia một luyện dược thịnh hội mà thôi, vì sao lại gặp phải chuyện như vậy.

    Chính vào lúc đó, một âm thanh trong trẻo truyền đến, "Chỉ như vậy liền là luyện dược sư lợi hại nhất Nam Vực rồi sao, kết luận như vậy cũng quá sớm rồi."

    "Là hắn!"

    "Là vị Cửu thiếu kia!"

    Sở Cửu Ca đi ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Sở Cửu Ca.

    Có người biết Sở Cửu Ca trong lứa người trẻ tuổi triển lộ ra thiên phú kinh người giành được hạng nhất, còn có người bởi vì Dược Cốc cốc chủ trước khi thi đấu và bị đánh bại đã đi tìm hắn, nói điều gì đó với hắn.

    Mộ Dung Tiết nói: "Ngươi muốn khiêu chiến ta! Một luyện dược sư tam phẩm mà muốn khiêu chiến ta."

    Sở Cửu Ca nói: "Ta có nói ta là luyện dược sư tam phẩm sao? Chỉ là thi đấu yêu cầu đan dược tam phẩm mà thôi, cho nên ta liền luyện chế."

    "Chẳng lẽ ngươi là luyện dược sư thất phẩm, sao có thể?" Mộ Dung Tiết không tin nói.

    Hắn là luyện dược sư có thiên phú tốt nhất Mộ Dung gia, ở độ tuổi này của hắn còn chưa có trở thành thất phẩm luyện dược sư, hắn không tin một tiểu tử vị diện thấp lại có thiên phú như vậy.

    Sở Cửu Ca nói: "Phải hay không, đấu thì biết thôi, không phải sao?"

    "Hy vọng ngươi không phải vì mặt mũi mà nhận bừa, lãng phí thời gian của ta, chút tính khiêu chiến cũng không có!" Mộ Dung Tiết xem thường nói.

    Hai người thi đấu, bắt đầu rồi!

    Tuổi của Sở Cửu Ca quá nhỏ, cộng thêm những cao thủ luyện dược trước đó thua quá thảm, mọi người đều không có lòng tin mấy đối với Sở Cửu Ca, nhưng tiểu tử này tuổi còn trẻ đã có gan như vậy đi khiêu chiến thanh niên với thuật luyện dược quỷ dị đó, dũng khí đáng khen.

    Vào lúc đó, một số đệ tử Dược Cốc nói: "Thần y cố lên!"

    "Thần y cố lên!"

    "Thần y tất thắng!"

    Mọi người ngẩn ra, nói: "Tiểu tử đó là Thần y!"

    "Ta trước đó cũng nghe nói Thần y đến rồi, nhưng căn bản không nhìn thấy người, không ngờ lại là tiểu tử này!"

    "Đệ tử Dược Cốc cũng nói như vậy rồi, vậy có lẽ là hắn, Thần y vậy mà lại trẻ như thế."

    Họ đều cảm thấy khó tin nhìn Sở Cửu Ca, đệ tử Dược Cốc cổ vũ Sở Cửu Ca, vì họ tiếp đãi qua Sở Cửu Ca nên biết thân phận của Sở Cửu Ca, Cốc chủ không thể vô duyên vô cớ trước khi thi đấu đi tìm Thần y, nhất định là muốn Thần y cứu lấy cục diện này.

    Thanh niên kia tuổi còn trẻ như vậy cũng có thể đánh bại cốc chủ, vậy vì sao Thần y nhỏ tuổi không thể đánh bại hắn đây! Họ tin tưởng phán đoán của Cốc chủ.

    "Thần y! Chính hắn!" Mộ Dung Tiết phụt cười.

    Mộ Dung thiếu chủ lúc này cũng tỉnh táo lại, hắn nói: "Phụ thân, tiểu tử đó thế mà dám ám toán con, nhất định là hắn ám toán con, nếu không con sao lại nổ lò! Người nhất định phải báo thù cho con!"

    Mộ Dung gia chủ nói: "Hắn ở đó, thiếu chủ sẽ báo thù cho con!"

    "Tiểu tử đó không phải thật cho rằng hắn là Thần y, liền có thể khiêu chiến nhân vật như thiếu chủ chứ! Quả là cuồng vọng cực điểm, đến lúc đó xem hắn chết thế nào." Mộ Dung thiếu chủ âm trầm nói.

    "Hắn thực sự là vị Thần y kia?" Mộ Dung gia chủ hỏi.

    "Đúng thế! Con chính tai nghe được, đến chung với hắn là một vị thiếu chủ của Hội đấu giá Cửu Thiên, không sai được!" Hắn đáp.

    Sau khi chính thức bắt đầu luyện dược, mọi người mới có thể nhìn được trình độ, Sở Cửu Ca lần đầu luyện chế thất phẩm đan dược. Ngược lại xem thường độ khó của việc luyện chế thất phẩm đan dược rồi, cho dù có truyền thừa của Tiên Y, Sở Cửu Ca vẫn không nhẹ nhàng chút nào.

    Trong đôi mắt của Sở Cửu Ca, mang theo mộc nguyên chi lực, bổ trợ cho Sở Cửu Ca luyện đan, cho nên thất bại là điều không thể nào!

    Cô còn phát hiện, trong khi cô lợi dụng mộc nguyên chi lực để luyện đan, cô có thể gia tăng tốc độ chưởng khống mộc nguyên chi lực, gia tăng tốc độ tu luyện Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết, thì ra luyện đan còn có điểm tốt như vậy.

    Cho nên Sở Cửu Ca càng thêm nhập tâm vào luyện dược, một viên thất phẩm đan dược bị Sở Cửu Ca luyện chế ra rồi, Sở Cửu Ca thậm chí hoàn thành so với Mộ Dung Tiết càng nhanh.

    "Thành công rồi sao?" Mọi người đồng loạt nhìn Sở Cửu Ca, có chút khó tin nói.

    Sau khi Mộ Dung Tiết luyện chế thành công thất phẩm đan dược thì thấy Sở Cửu Ca đang lười biếng nhìn hắn, hắn có chút kinh ngạc, tiểu tử này thế mà so với hắn nhanh.

    Sau khi phẩm cấp, phẩm chất đan dược được đánh giá, Sở Cửu Ca hơn một bậc, đồng dạng là thất phẩm đan dược nhưng đan dược Sở Cửu Ca luyện chế ra phẩm chất tốt hơn của Mộ Dung Tiết.

    "Thần y Cửu thiếu thắng! Mộ Dung Tiết thua rồi!"

    Mộ Dung Tiết phẫn nộ nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca, chỉ một Nam Vực nhỏ nhoi, tiểu tử này lại khiến hắn thua, hắn tuyệt đối không phục.

    "Tiểu tử, ta không có thua! Vừa rồi là do ta khinh địch, thi lần nữa!" Mộ Dung Tiết nói.

    Hắn không thể thua, không nói với thực lực của hắn không thể thua cho tiểu tử này, một khi hắn triệt để thua, tất cả mọi thứ hắn làm trước đó đều uổng phí, hắn tuyệt đối không cho phép sự tình như vậy xảy ra.

    Sở Cửu Ca nói: "Được thôi! Vậy lần nữa!"
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...