Thơ Tình Gửi Em Khi ánh mắt em lấp lánh như sao, Trong lòng anh, bừng sáng một mùa xuân. Như hoa nở giữa nắng vàng đong đầy, Tim anh thổn thức, mãi không nguôi. Hạnh phúc ấy, bên em từng khoảnh khắc, Cùng nhau bước, dẫu bão tố phong ba. Tình yêu ta, như dòng sông mãi chảy, Mãi bên nhau, ta viết chuyện ngàn năm. Dẫu cuộc đời đôi khi đầy gian khó, Chỉ cần em, anh sẽ không ngại ngần. Yêu em chân thành, không cần phô trương, Vì em là tất cả, trái tim anh vun đắp.
Mưa chiều (Sương sương) Mưa chiều lặng lẽ rơi nhanh Đầu đông giá rét không anh lạnh lùng Chốn này mưa gió bão bùng Lá rơi tan tác như chung nỗi niềm Nỗi buồn giấu kín trong tim Làm sao quên được cánh chim phiêu bồng Chiều về nỗi nhớ mênh mông Nghe trong se lạnh chờ trông một người Cuối trời mấy trắng ngừng trôi Vẳng trong tiếng gió bao lời thiết tha Tình xưa giờ đã phôi pha Người xưa giờ đã quên ta mất rồi Mưa ơi! Xin hãy ngừng rơi!
Trong ánh trăng vàng, ta gặp nhau, Nụ cười em như hoa nở rộ, Mỗi lời nói, mỗi ánh nhìn trao, Là nhịp đập trái tim, ngọt ngào. Dẫu bão tố có cuốn trôi đi, Tình ta vẫn vững bậc như núi, Bên nhau ta sẽ vượt mọi khổ đau, Chỉ cần có em, đời thêm tươi sáng. Hãy nắm tay nhau, cùng bước tiếp, Dẫu đường đời có bao nhiêu chông gai, Tình yêu này, mãi mãi không phai, Em là ánh sáng, là giấc mơ dài.