Từ Cuối Thời Đến Nguyên Thủy
Tác giả: Ma Nhân Bính Kiền
Editor: Giang Ngan
Tác giả: Ma Nhân Bính Kiền
Editor: Giang Ngan
Chương 65 :(b)
Mà Diễm lại tuyệt đối trung thành với Giác, nghĩ lại hai người cùng đi ra ngoài du lịch cũng có thể chấp nhận.
Rối rắm nửa ngày, vu gật đầu:
- Được, chỉ cần cha ngươi không phản đối, ta sẽ ủng hộ.
Hoàng Giác nhất thời vui vẻ:
- Ta sẽ đi thuyết phục cha, chỉ cần ngài đồng ý là được rồi.
Trong lòng vu nén cười, muốn đợi xem náo nhiệt của Giác.
Mộc đem Giác xem trọng còn hơn chính đôi mắt của mình, mỗi lần Giác đi ra bộ lạc, Mộc đều hận không thể tự mình đi theo bảo hộ hắn. Đây là thời gian Giác cùng người trong bộ lạc cùng nhau hành động mà còn như vậy đâu.
Hiện tại Giác muốn cùng Diễm đi ra du lịch, chỉ nói với lòng yêu thương nhi đồng của Mộc, có thể đồng ý mới là lạ.
Đúng như vu dự liệu, Mộc vừa nghe nói Giác muốn đi ra ngoài du lịch nhất thời nóng nảy:
- Đang yên lành vì sao lại muốn đi ra ngoài du lịch đây? Là ai ở bên tai con nói gì sao? Con nói cho cha biết là ai nói, cha thế nào cũng phải đánh cho hắn một trận mới được!
Hoàng Giác dở khóc dở cười, vội vàng ngăn cản:
- Không có ai nói gì với con, con chỉ là muốn tự mình đi ra ngoài một chút.
Cuối cùng đã biết tính nết một lời không hợp liền đánh người của Phong từ chỗ nào học được, thì ra là di truyền từ cha của bọn họ.
Mộc không tin:
- Thật sự? Sao trước kia không nghe con nói?
Giác liên tục gật đầu:
- Thật sự, con không lừa cha, kỳ thật con đã sớm muốn đi ra ngoài một chút, bằng không mùa hè năm trước con cũng sẽ không đòi đi đại hội giao dịch.
Điều này cũng đúng.
Năm trước Giác luôn đòi đi đại hội giao dịch, hắn không đồng ý, Giác liền khóc lóc om sòm lăn lộn, thậm chí là tuyệt thực, cuối cùng bị nhiệt náo không còn biện pháp đành phải gật đầu đáp ứng. Sau đó lại lo lắng nên căn dặn Thăng giúp đỡ chiếu cố, kết quả đây? Kết quả Giác bị nâng trở về!
Nghĩ vậy, trong lòng Mộc càng không muốn cho Giác đi ra ngoài du lịch:
- Bộ lạc chúng ta lớn như vậy, còn chưa đủ cho con chuyển sao? Nếu con ở trong bộ lạc thấy buồn, cha cùng con đi săn bắn, con muốn đi đâu chúng ta đi đó, được rồi đi?
Giác khụ một tiếng:
- Kỳ thật, con còn có một việc muốn nói với cha.
Trong lòng Mộc đột nhiên có dự cảm không hay.
Chợt nghe Giác nói:
- Bộ lạc chúng ta đi săn bắn chỉ có vài khu vực cố định, những địa phương khác không đi thật quá đáng tiếc. Con tính toán kêu Diễm cùng vài người cùng đi những địa phương chưa từng đi qua xem một chút.
Năm trước tập thể săn bắn xong, Giác liền suy nghĩ tới chuyện này, nhưng bởi vì sắp vào mùa đông, mọi người đều tích cực dự trữ thực vật cho mùa đông, căn bản không có tâm tư đi thăm dò địa bàn mới, vì thế Giác đem chuyện này dằn xuống đáy lòng, vừa lúc hiện tại nói ra.
Mộc nhíu mày, muốn phản đối.
Giác trước tiên ngăn chặn miệng của hắn:
- Con muốn đi du lịch, cha không cho con đi, con cùng người trong bộ lạc cùng nhau thăm dò địa bàn mới, cha nên đồng ý đi?
Lời này ý tứ chính là, chỉ cần hắn đồng ý cho Giác đi thăm dò địa phương mới, Giác sẽ buông tha việc đi du lịch?
Ánh mắt Mộc sáng lên, trong lòng cân nhắc, cảm thấy cho Giác đi thăm dò địa phương mới càng dễ nhận, vì thế gật đầu:
- Được, vậy con nhìn xem muốn đi với ai, gọi họ đi cùng con. Nếu không ai muốn đi, cha gọi Phong với Thú cùng Chiến đi với con.
Giác cười híp mắt:
- Con biết cha luôn hiểu con nhất!
Không đi du lịch là không thể nào, dù sao cách ngày đi đại hội giao dịch còn sớm, hắn còn có rất nhiều thời gian chậm rãi mài.
Mộc tức giận nói:
- Đã biết mà con còn cố ý đến khó xử cha? Đầu tiên nói trước, muốn đi thăm dò địa phương mới thì được, nhưng con phải bảo vệ tốt chính mình, không thể bị thương, nếu con bị thương, sau này cha sẽ không cho con đi mạo hiểm!
Đúng vậy, chính là mạo hiểm.
Địa phương mới đại biểu cho không biết, đó chính là một loại nguy hiểm.
Giác thông minh lướt qua đề tài này, nói:
- Hôm nay con phơi một ít giấy, đợi ngày mai khô rồi con lấy cho cha dùng.
Đứa con có chuyện tốt người đầu tiên liền nghĩ tới mình, trong lòng Mộc vui vẻ, nhớ tới lại cố ý sầm mặt nói:
- Con không phải nói giấy dùng để viết chữ sao? Cha cũng không biết chữ, cho cha làm gì.
Đối với cha của mình, Giác tùy ý hơn:
- Không có việc gì, cha không biết chữ, lưu lại chùi đít cũng rất tốt, so với dùng phiến đá càng tốt hơn, lau liền ném, còn sạch sẽ bớt việc.. ôi..
Nói còn chưa nói xong, đầu bị gõ một cái, không đau nhưng bị hoảng sợ.
Giác ôm đầu, khó hiểu nhìn Mộc:
- Sao tự dưng cha đánh con làm chi?
Mộc dựng râu trừng mắt:
- Đại Địa chi thần bảo con tạo giấy, là để cho con dùng viết chữ, con thế nhưng muốn dùng nó chùi đít!
Mộc quả thật cũng không biết nên nói gì mới đúng:
- Con đây là bất kính với Đại Địa chi thần! Làm cho ngài biết, còn không trừng phạt con sao?
Hoàng Giác:
-!
Không phải, mục đích ban đầu hắn tạo giấy, chính là vì dùng chùi đít a!
Rối rắm nửa ngày, vu gật đầu:
- Được, chỉ cần cha ngươi không phản đối, ta sẽ ủng hộ.
Hoàng Giác nhất thời vui vẻ:
- Ta sẽ đi thuyết phục cha, chỉ cần ngài đồng ý là được rồi.
Trong lòng vu nén cười, muốn đợi xem náo nhiệt của Giác.
Mộc đem Giác xem trọng còn hơn chính đôi mắt của mình, mỗi lần Giác đi ra bộ lạc, Mộc đều hận không thể tự mình đi theo bảo hộ hắn. Đây là thời gian Giác cùng người trong bộ lạc cùng nhau hành động mà còn như vậy đâu.
Hiện tại Giác muốn cùng Diễm đi ra du lịch, chỉ nói với lòng yêu thương nhi đồng của Mộc, có thể đồng ý mới là lạ.
Đúng như vu dự liệu, Mộc vừa nghe nói Giác muốn đi ra ngoài du lịch nhất thời nóng nảy:
- Đang yên lành vì sao lại muốn đi ra ngoài du lịch đây? Là ai ở bên tai con nói gì sao? Con nói cho cha biết là ai nói, cha thế nào cũng phải đánh cho hắn một trận mới được!
Hoàng Giác dở khóc dở cười, vội vàng ngăn cản:
- Không có ai nói gì với con, con chỉ là muốn tự mình đi ra ngoài một chút.
Cuối cùng đã biết tính nết một lời không hợp liền đánh người của Phong từ chỗ nào học được, thì ra là di truyền từ cha của bọn họ.
Mộc không tin:
- Thật sự? Sao trước kia không nghe con nói?
Giác liên tục gật đầu:
- Thật sự, con không lừa cha, kỳ thật con đã sớm muốn đi ra ngoài một chút, bằng không mùa hè năm trước con cũng sẽ không đòi đi đại hội giao dịch.
Điều này cũng đúng.
Năm trước Giác luôn đòi đi đại hội giao dịch, hắn không đồng ý, Giác liền khóc lóc om sòm lăn lộn, thậm chí là tuyệt thực, cuối cùng bị nhiệt náo không còn biện pháp đành phải gật đầu đáp ứng. Sau đó lại lo lắng nên căn dặn Thăng giúp đỡ chiếu cố, kết quả đây? Kết quả Giác bị nâng trở về!
Nghĩ vậy, trong lòng Mộc càng không muốn cho Giác đi ra ngoài du lịch:
- Bộ lạc chúng ta lớn như vậy, còn chưa đủ cho con chuyển sao? Nếu con ở trong bộ lạc thấy buồn, cha cùng con đi săn bắn, con muốn đi đâu chúng ta đi đó, được rồi đi?
Giác khụ một tiếng:
- Kỳ thật, con còn có một việc muốn nói với cha.
Trong lòng Mộc đột nhiên có dự cảm không hay.
Chợt nghe Giác nói:
- Bộ lạc chúng ta đi săn bắn chỉ có vài khu vực cố định, những địa phương khác không đi thật quá đáng tiếc. Con tính toán kêu Diễm cùng vài người cùng đi những địa phương chưa từng đi qua xem một chút.
Năm trước tập thể săn bắn xong, Giác liền suy nghĩ tới chuyện này, nhưng bởi vì sắp vào mùa đông, mọi người đều tích cực dự trữ thực vật cho mùa đông, căn bản không có tâm tư đi thăm dò địa bàn mới, vì thế Giác đem chuyện này dằn xuống đáy lòng, vừa lúc hiện tại nói ra.
Mộc nhíu mày, muốn phản đối.
Giác trước tiên ngăn chặn miệng của hắn:
- Con muốn đi du lịch, cha không cho con đi, con cùng người trong bộ lạc cùng nhau thăm dò địa bàn mới, cha nên đồng ý đi?
Lời này ý tứ chính là, chỉ cần hắn đồng ý cho Giác đi thăm dò địa phương mới, Giác sẽ buông tha việc đi du lịch?
Ánh mắt Mộc sáng lên, trong lòng cân nhắc, cảm thấy cho Giác đi thăm dò địa phương mới càng dễ nhận, vì thế gật đầu:
- Được, vậy con nhìn xem muốn đi với ai, gọi họ đi cùng con. Nếu không ai muốn đi, cha gọi Phong với Thú cùng Chiến đi với con.
Giác cười híp mắt:
- Con biết cha luôn hiểu con nhất!
Không đi du lịch là không thể nào, dù sao cách ngày đi đại hội giao dịch còn sớm, hắn còn có rất nhiều thời gian chậm rãi mài.
Mộc tức giận nói:
- Đã biết mà con còn cố ý đến khó xử cha? Đầu tiên nói trước, muốn đi thăm dò địa phương mới thì được, nhưng con phải bảo vệ tốt chính mình, không thể bị thương, nếu con bị thương, sau này cha sẽ không cho con đi mạo hiểm!
Đúng vậy, chính là mạo hiểm.
Địa phương mới đại biểu cho không biết, đó chính là một loại nguy hiểm.
Giác thông minh lướt qua đề tài này, nói:
- Hôm nay con phơi một ít giấy, đợi ngày mai khô rồi con lấy cho cha dùng.
Đứa con có chuyện tốt người đầu tiên liền nghĩ tới mình, trong lòng Mộc vui vẻ, nhớ tới lại cố ý sầm mặt nói:
- Con không phải nói giấy dùng để viết chữ sao? Cha cũng không biết chữ, cho cha làm gì.
Đối với cha của mình, Giác tùy ý hơn:
- Không có việc gì, cha không biết chữ, lưu lại chùi đít cũng rất tốt, so với dùng phiến đá càng tốt hơn, lau liền ném, còn sạch sẽ bớt việc.. ôi..
Nói còn chưa nói xong, đầu bị gõ một cái, không đau nhưng bị hoảng sợ.
Giác ôm đầu, khó hiểu nhìn Mộc:
- Sao tự dưng cha đánh con làm chi?
Mộc dựng râu trừng mắt:
- Đại Địa chi thần bảo con tạo giấy, là để cho con dùng viết chữ, con thế nhưng muốn dùng nó chùi đít!
Mộc quả thật cũng không biết nên nói gì mới đúng:
- Con đây là bất kính với Đại Địa chi thần! Làm cho ngài biết, còn không trừng phạt con sao?
Hoàng Giác:
-!
Không phải, mục đích ban đầu hắn tạo giấy, chính là vì dùng chùi đít a!