PHẦN 22
Văn Lang Nam Bắc mãi chiến chinh
Bách Việt còn đâu cảnh thái bình
Đói nghèo khốn đốn ôi cùng khắp
Trận địa rền vang tiếng quân binh.
Nói về Chủ Tướng Huỳnh Trung Kỳ sau khi đánh bại Triệu Phàn đóng đô ở Quang Hải Châu. Trải qua hơn 15 năm Huỳnh Trung Kỳ mấy lần thống lĩnh quân binh tiến đánh ra Bắc nhưng bị quân loạn tặc phản loạn Việt Trung Nguyên đánh bật trở vào Trung Văn Lang.
Có nhiều người tự hỏi rằng: Bách Việt Văn Lang tương tàn như thế lỗi thuộc về ai? Và câu hỏi nầy đến với những người tu tiên Đắc Đạo và được trả lời như sau: Bách Việt Văn Lang không ai là người có lỗi, mà cái lỗi lớn ở đây là Bách Việt Văn Lang đã lạc Cội mất Nguồn nền Văn Hiến Văn Hóa Quốc Đạo Văn Lang biến mất. Mặt Trời Tổ Quốc không còn, bóng u minh trùm xuống Bách Việt Văn Lang Yêu Tinh Quỉ dữ lộng hành gieo rét chiến tranh thảm khốc. Bách Việt Văn rơi vào kiếp nạn Yêu Tinh Quỉ dữ mà thôi.
Chiến trận Nam – Bắc phân tranh cảnh đen tối đất nước Văn Lang những cuộc giao tranh sống chết sanh tử có nhau thường nẩy sinh tình cảm trai gái, con trai lớn chủ tướng Huỳnh Trung kỳ. Huỳnh Văn Bá nên duyên chồng vợ với Kỳ Duyên con của Tri Phủ Kỳ Thọ nữ tướng anh hùng thời đó. Kỳ Duyên không những xinh đẹp vô cùng mà trí tuệ cũng hơn người thường giúp cho chồng lập nhiều công trạng lớn.
Văn Bá, Kỳ Duyên đóng quân ở Môn Hải Châu được quân thám báo báo tin là Quân loạn tặc phản loạn Việt Trung nguyên tổng sắp tấn công vào Trung Văn Lang, trước hết là xóa sổ Quang Hải Châu. Kỳ Duyên tức tốc về Quang Hải Châu báo tin cho cha là Kỳ Thọ cùng chủ tướng Huỳnh Trung Kỳ chuẩn bị đối phó. Kỳ duyên ở lại cùng với Cha Mẹ mấy hôm mới trở về Môn Hải Châu cùng ba vạn quân do Phó chủ tướng Lý Hạo chỉ huy hợp lực cùng quân Văn Bá trấn giữ Môn Hải Châu.
Lại nói về Triệu Phàn, Triệu Quân, Triệu Hàn được lệnh Việt Vương Doãn Thường tổng tấn công vào Trung Văn Lang chiếm lấy Quang Hải Châu, Môn Hải Châu, Ninh Hải Châu và tiếp tục đánh chiếm Trung Văn Lang.
Triệu Phàn đóng quân tại Linh Giao châu lúc nầy quân binh vô cùng hùng mạnh trên 20 vạn quân. Triệu Phàn liền triệu tập hai con đến. Triệu Quân khi ấy đóng đô ở Lạc Trung Giao Châu. Triệu Hàn đóng đô ở Liêu Giang Giao Châu.
Được lệnh của Cha. Triệu Hàn, Triệu Quân tức tốc đến Linh Giao Châu. Triệu Phàn nói với Triệu Quân, Triệu Hàn rằng:
Việt Vương Chúa Công ra lệnh cho cha con Ta chiếm lấy cho được Quang Hải Châu, thời Môn Hải Châu không đánh cũng lấy được.
Triệu Phàn nói nhỏ:
Theo kế sách của Việt Vương Chúa Công đã dự bị. Triệu Quân, Triệu Hàn mỗi người được nhận thêm 3 vạn quân bổ sung quân từ kinh đô Việt Trung Nguyên. Triệu Quân từ Lạc Trung Giao Châu tiến đánh Môn Hải Châu. Triệu Hàn Từ Liễu Giang Giao Châu đến phục kích tại rừng Tam Điệp. Cho thám báo theo dõi đường viện quân từ Quang Hải Châu, đến Môn Hải Thành tức thời xua quân chận đánh.
Nói về Kỳ Duyên vừa về đến Môn Hải Châu thời cũng vừa lúc Quân loạn tặc phản loạn kéo đến bao vây Môn Hải Châu. Môn Hải Châu là thành nhỏ không kiên cố cho mấy.
Huỳnh Văn Bá, Lý Hạo, Kỳ Duyên ở trên thành nhìn thấy quân loạn tặc phản loạn chia làm hai đạo quân từ Bắc kéo đến đông như kiến như muốn ăn tươi nuốt sống Môn Hải Châu. Quân loạn tặc phản loạn duy chuyển thần tốc không bao lâu thời phủ tới bao vây Môn Hải Châu.
Kỳ Duyên nhìn quân giặc trùng trùng nói:
Không ngờ quân loạn tặc phản loạn lại tiến đánh Môn Hải Châu ta. Không như những gì thám báo biết.
Văn Bá nói:
Có lẽ chúng đổi mục tiêu tấn công. Tình hình quân loạn tặc đã chuyển hướng mục tiêu tấn công. Không còn cách nào hơn là chúng ta tử chiến với quân loạn tặc một còn một mất vậy.
Kỳ Duyên liền thả chim bồ câu lên không trung khẩn báo tình hình ở Môn Hải Châu. Lại nói về Triệu Quân duy chuyển quân binh nhanh chóng bao vây Môn Hải Châu chưa ra lệnh tấn công phá thành ngày nào cũng bắc loa kêu gọi Huỳnh Văn Bá đầu hàng thời được tha chết bằng không thời con gà con chó cũng không còn. Những bậc tu tiên đắc đạo trên những dãy núi cao nhìn thấy đất nước Văn Lang hung khí khắp cùng sát khí mịt mù thời than rằng còn đâu Bách Việt Văn Lang cảnh Đồng Bào cứ mãi chém giết lẫn nhau thời ngâm vịnh thi rằng:
Vinh với nhục cũng chỉ là trò hề cuộc thế
Đúng với sai trò đời cùng lạc lối U Minh
Chỉ có người luôn hướng về Nguồn Cội
Mới thoát ra quyền pháp thuật Yêu Tinh.
Nói về Huỳnh Trung Kỳ đang ở Quang Hải Châu được tin báo là quân loạn tặc phản loạn tiến đánh Môn Hải Châu khí thế hùng mạnh hiện đang bao vây Môn Hải Châu thời kinh hồn thở dài: Số mạng Văn Bá khó mà giữ vững.
Liền cho mời Tri Phủ Kỳ Thọ đến tìm kế giải vây cho Kỳ Duyên, Văn Bá.
Kỳ Thọ nói:
Thành Môn Hải Châu không kiên cố như thành Quang Hải Châu nếu quân phản loạn Việt Trung Nguyên tấn công thời khó mà giữ nổi. Không như thành Quang Hải Châu kiên cố dù cho 20 vạn quân cũng khó mà công phá thành nổi trong vòng một tháng. Chỉ cần 3 vạn quân trấn giữ thành thời không hề gì. Chủ Tướng đem quân đến Môn Hải Châu ngoài đánh vào trong đánh ra thời có thể phá vòng vây giải cứu cho Kỳ Duyên, Văn Bá.
Huỳnh Trung Kỳ cho rằng phải liền tức tốc điều động quân binh đến Môn Hải Châu. Khi còn cách Môn Hải Châu 10 dặm thời từ rừng Tam Diệp quân loạn tặc phản loạn duy chuyển quân binh nhanh chóng ra khỏi rừng Tam Điệp chận đánh quân Văn Lang không cho cứu viện. Huỳnh Trung kỳ không ngờ quân loạn tặc phản loạn chận đánh. Bằng dừng quân bày binh bố trận giao chiến. Triệu Hàn hình như biết rõ mọi ý đồ kế sách của Huỳnh Trung Kỳ. Triệu Hàn chuyển thế đối mặt với quân Văn Lang thành thế liên thủ tấn công. Sự điều khiển quân binh tài tình của Triệu Hàn khác xa năm xưa một trời một vực.
Triệu Hàn thúc ngựa lên phía trước quát như sấm nổ:
Thằng Huỳnh Trung Kỳ ngu ngốc kia có tài cán gì cùng ta giao đấu một trận.
Tô Vũ phi ngựa tới trước quát:
Thằng bại trận sống sót kia ra đây đấu với Tô Vũ Ta.
Tướng Hắc Hổ thấy Tô Vũ oai phong lẫm liệt, bằng nói với Triệu Quân rằng:
Phó Soái để thằng đó cho Hắc Hổ tôi đưa hồn y về Địa Phủ.
Nói xong Tướng Hắc Hổ phi ngựa lao ra chém Tô Vũ như trời giáng. Tướng Thanh Ngưu phi ngựa theo lược trận. Tô Vũ thấy song búa Hắc Hổ vô cùng lợi hại múa trường đao đánh trả choang đinh tai nhức óc.
Thơ rằng:
Song búa vung lên dậy đất trời
Đao Thần cuồn cuộn khiếp ghê nơi
Cát bay đá chạy rền sấm sét
Chuyển núi rung đồi gió tả tơi.
Hai bên giáo qua đao lại chớp nhoáng 30 hiệp có dư. Bỗng Tô Vũ bị trúng tên quày ngựa bỏ chạy, thì ra Tướng Thanh Ngưu bắn Tô Vũ. Tướng Hắc Hổ phi ngựa rượt theo chém Tô Vũ. Chu An hét lên một tiếng phi ngựa ra chém Hắc Hổ, Hắc Hổ múa song búa chống trả hai bên giao tranh khốc liệt. Bảo Đồng đang đứng bên Huỳnh Trung Kỳ thấy tướng Thanh Beo định bắn Chu An tức thời quát lên một tiếng như sấm nổ phi ngựa lao ra chém Tướng Giặc Thanh Beo. Thanh Beo múa song chùy chống trả. Hai bên quân binh chiêng trống dậy trời.
Huỳnh Trung Kỳ thấy Tô Vũ trúng tên rất nặng chất độc phát tán rất nhanh. Nếu không cứu chữa kịp thời, thời toi mạng. Liền đánh trống thu quân. Triệu Hàn chuyển trận thế liên hoàn đối mặt thành thế liên hoàn bao vây quân Văn Lang. Huỳnh Trung Kỳ suốt ba ngày đêm án binh bất động không giao tranh với quân loạn tặc phản loạn vì chưa tìm ra giải pháp đánh bại quân phản loạn.
Trong lúc nửa đêm Huỳnh Trung Kỳ vét óc suy nghĩ thời có quân vào báo:
Quân loạn tặc phản loạn tấn vào quân ta, hai mặt Tây – Nam.
Trận chiến xảy ra một lúc thời có quân vào báo:
Quân loạn tặc tấn công cả Đông, Bắc.
Huỳnh Trung Kỳ đã thấm mệt vì ba ngày đêm không chợp mắt thần lực suy yếu nghe quân phản loạn Việt Trung Nguyên tấn công tứ phía thời có phần lo lắng. Nói về Chu An trấn giữ phía Đông thấy quân Việt Trung Nguyên ào ào xông vào doanh trại gươm đao giáo mác dậy trời liền xua quân chống trả hai bên xáp chiến dậy trời dậy đất. Tướng Hắc Hổ như con cọp dữ chém quân Văn Lang như chém chuối. Chu An phi ngựa tới giao tranh với tướng Hắc Hổ. Thế lực hai bên quân bình quân loạn tặc phản loạn tiến sâu vào doanh trại không nổi.
Bỗng nghe quân reo dậy đất gươm giáo dậy trời, một đạo quân loạn tặc phản loạn khác Tướng Thanh Ngưu cầm đầu chỉ huy duy chuyển nhanh chóng hợp lực cùng quân Hắc Hổ tràn tới chém xối xả vào quân Văn Lang. Quân Văn Lang chống đỡ không nổi, quân loạn tặc tràn vào đốt doanh trại lửa cháy đỏ trời.
Lại nói về Huỳnh Trung Kỳ thấy doanh trại bị đốt cháy thời kinh hãi liền điều động quân binh xuống phía Đông. Đạo quân vừa duy chuyển thời Trương Nhân phi ngựa tới:
Bẩm Chủ Tướng cánh Bắc doanh trại thất bại Tướng Bảo Đồng tử trận. Chủ Tướng mau ra lệnh thu quân phá vòng vây cửa Tây thoát khỏi sự tấn công quân địch.
Huỳnh Trung Kỳ tức thời ra lệnh thu quân thoát chạy hướng Tây. Thật ra sự công kích quân loạn tặc phản loạn phía Tây doanh trại chỉ là kế sách dương tây kích đông mà thôi. Huỳnh Trung Kỳ điều khiển quân binh thoát ra khỏi vòng tấn công quân địch chạy trở về Quang Hải Châu thời trời cũng vừa hừng sáng. Huỳnh Trung Kỳ điểm lại quân binh thời đi tiêu hơn một vạn tổn thất mất ba tướng trong đó có tướng Bảo Đồng.
Huỳnh Trung Kỳ về gần tới Quang Hải Châu xa xa nhìn thấy cờ Việt Trung Nguyên tung bay phất phới trên thành thời kinh hồn bạt vía ra lệnh dừng quân không trở về Quang Hải Châu nữa mà chạy về Ninh Hải Châu. Vì Quang Hải Châu mất rồi. Kỳ Duyên nghe Quang Hải Châu thất thủ quân loạn tặc phản loạn chiếm mất thời khóc ròng, không biết cha mẹ cùng hai anh còn sống không.
Lý Hạo nói:
Nội trong đêm nay chúng ta phải phá vòng vây chạy về Ninh Hải Châu nếu chậm trễ không còn kịp nữa.
Cũng may trong đêm ấy trời tối mịt mưa lùn phùn. Quân Môn Hải Châu vì thuộc đường lối nên duy chuyển không lạc đường. Lại nói về Triệu Quân theo kế sách của Việt Vương Doãn Thường cho một vạn quân phục kích đường rút lui của Văn Bá chạy về Ninh Hải Châu.
Văn Bá, Kỳ Duyên, Lý Hạo nửa đêm mở toan cổng thành 5 vạn quân bất thình lình lao ra tấn công vào quân phản loạn chớp nhoáng, quân phản loạn rối loạn cả lên. Văn Bá, Kỳ Duyên, Lý Hạo nhờ thế phá vòng vây chạy về Ninh Hải Châu. Khi đi qua đường rừng hiểm trở thời nghe chiêng trống dậy trời gươm đao giáo mác dậy đất, quân loạn tặc phản loạn bắn tên rối xả vào quân Văn Lang. Quân Văn Lang quá bất ngờ mất chủ động bị quân Việt Trung Nguyên đánh chém tơi bời. Văn Bá, Lý Hạo, Kỳ Duyên không còn liên lạc với nhau mạnh ai nấy ra sức chống đỡ. Kỳ Duyên đuối sức liền kêu Mẹ Âu Cơ cứu con với. Tức thời một trận gió nổi lên cuốn Kỳ Duyên rời khỏi trận địa. Lý Hạo bị loạn tên bắn trúng bỏ mạng tại rừng Hạ Giang.
Văn Bá cùng bại quân vượt qua khỏi khu rừng mệt thở không ra hơi. Văn Bá cho người điểm quân chỉ còn 3 vạn đi tiêu 2 vạn. Văn Bá không tìm thấy Kỳ Duyên ôm mặt khóc ròng thời bỗng thấy một người lao ngựa tới. Văn Bá nhìn thấy Kỳ Duyên an toàn thời mừng quá không cầm được giọt nước mắt miệng nói cảm ơn trời đất.
Kỳ Duyên nói:
Mẹ Âu Cơ cứu em trước làng tên mũi giáo quân địch.
Văn Bá kinh ngạc hỏi lại:
Mẹ Âu Cơ linh thiêng đến thế ư.
Kỳ Duyên nói:
Em thường ngày hay niệm danh hiệu của Mẹ nên Mẹ Âu Cơ mới cứu em như thế. Em nguyện cầu lên Cha Trời Lạc Long Quân cứu Cha Mẹ cùng hai anh của em.
Kỳ Duyên vừa nói xong thời một trận gió nổi lên hiện ra một đạo sĩ. Đạo Sĩ nói:
Cha Mẹ cùng hai anh con đã được cứu thoát đang trên đường đến Ninh Hải Châu. Đạo Sĩ nói xong liền biến mất.
Thành tâm kính bái Cha Trời
Long Quân phù hộ cuộc đời tai qua
Thành tâm kính bái Âu Cơ
Tai qua nạn khỏi bình yên, yên bình
Vậy nên con cháu Tiên Rồng
Nương về Nguồn Cội tôn thờ Cha Ông
Hiển linh che chở, chở che
Thoát vòng sanh tử hiểm nguy khốn cùng.
* * *
PHẦN 23
Chinh chiến, chiến chinh biết bao phen
Thắng thua, thua thắng chẳng ai khen
Nam Bắc tranh nhau xưng Vương Bá
Bách Việt nghèo đói máu thịt văng.
Đây nói về quân loạn tặc phản loạn ba Cha Con Triệu Công thống lĩnh đại binh đánh chiếm Âu Tây Châu. Tây Bắc Trung Văn Lang. Bị chủ tướng Lê Quang đánh bại rút tàn quân chạy về Uất Lang Việt Châu. Triệu Côi trấn thủ ở Phù Châu. Triệu Chi trấn thủ Lâm Giang Tây Châu. Ba cha con ngày đêm cũng cố lực lượng chống trả lại quân Văn Lang tiến ra Bắc. 15 năm trôi qua quân Văn Lang, quân Việt Trung Nguyên đụng độ nhiều trận nhưng bên nào cũng không chiếm được ưu thế đánh qua đánh lại máu đổ đầu rơi khắp chiến trường.
Việt Vương Doãn Thường là tay binh pháp số một ở vào thời đại đó. Doãn Thường là tay cao thủ Võ Lâm khi còn làm Quang Tri Phủ lập lên một thế lực đen, thế lực tuyệt mật, thế lực toàn những cao thủ võ nghệ xuất chúng. Mạng lưới thế lực đen lên đến hơn vạn người trà trộn khắp nơi. Trong quân binh, trong quan, tướng, cả trong dân chúng, với mưu đồ nuốt trọn Văn Lang với chiến lược 10 năm cấy người vào các Châu Thành Trung Văn Lang, Quan, Tướng các Châu, Quận, Huyện. Mà không một ai hay biết gì cả. Chỉ đánh giá qua sức mạnh quân binh Việt Trung Nguyên mà thôi. Không ngờ sức mạnh Việt Trung Nguyên còn có một sức mạnh kinh hồn đó là thế lực đen Việt Trung Nguyên. Thế lực nầy vừa là mật báo, vừa thủ tiêu những kẻ chống đối lại Việt Vương Doãn Thường. Và đương nhiên tai mắt Việt Vương Doãn Thường khắp mọi nơi mọi chốn. Có thể nói tai nghe nghìn dặm, mắt thấy nghìn dặm. Việt Vương Doãn Thường không bao giờ bỏ lỡ thời cơ. Khi nhận thấy tình hình Phương Bắc các nước thôn tính với nhau dữ dội. Nhất là Ngô đang dốc toàn lực đánh Sở. Đây chính là cơ hội tập trung lực lượng đánh chiếm Trung Văn Lang, Việt Vương Doãn Thường đã cấy thế lực đen trong các Châu Thành chủ lực Trung Văn Lang mà không một ai hay biết gì cả. Vì sự cấy người đó trong có bài bản. Suốt thời gian mười năm hợp tình hợp lệ nên không ai phát hiện được. Chỉ cần ngoài tấn công thành trong làm nội ứng thời nhất định chiếm được thành không mấy khó khăn.
Việt Vương Doãn Thường chi viện cho Triệu Công 10 vạn quân ra lệnh cho cha con Triệu Công tiến đánh chiếm Âu Tây Châu, Hồng Thượng Châu, Thạch Vân Châu. Được lệnh Triệu Công cho người gọi hai con đến nói Việt Vương Tế Gia lệnh cho cha con Ta đánh chiếm các Châu trọng yếu Tây Trung văn Lang với kế sách như thế nầy thế nầy. Triệu Công bổ sung cho Triệu Côi 3 vạn quân. Triệu Chi 3 vạn quân, đồng loạt tiến quân đánh chiếm Âu Tây Châu. Mùa Thu năm ấy lá vàng rơi rụng khí hậu mát mẻ nhưng ai còn quan tâm đến cảnh ấy vì cuộc giao tranh lớn giữa quân Nam Bắc sắp xảy ra.
Nói về Lê Quang chủ tướng sau khi đánh bại ba cha con Triệu Công đóng đô Âu Tây Châu, không bao lâu thời tiến quân đánh ra Bắc đánh với quân Việt Trung Nguyên bị trúng tên độc không bao lâu thời qua đời. Văn Khánh thống soái lập con lớn Lê Quang là Lê Mạnh Càn lên thay thế.
Lê Mạnh Càn là người cao ngạo luôn cho mình là tài cao học rộng nên thường quyết đoán không nghe theo ai. Cha con Tri Phủ Thục An Kim lấy làm bất mãn nhưng không dám nói. Lê Mạnh Càn được tin báo là quân Việt Trung Nguyên sắp tấn công thành Âu Tây Châu.
Mạnh Càn nghe xong cao ngạo nói:
Thành Âu Tây Châu kiên cố lo gì không chống đỡ nổi.
Thục An Kim tuy tuổi đã già nhưng vẫn còn uy phong không kém gì trung niên khuyên can:
Chủ Tướng nên đề phòng cũng như củng cố lực lượng cũng không thừa.
Mạnh Càn như có vẻ không bằng lòng nhưng cũng giả đò nói:
Cảm ơn Tri Phủ đại nhân nhắc nhở.
Qua ngày hôm sau ở trên thành thấy ở hướng Bắc khói bụi mịt mù thì ra quân loạn tặc phản loạn đã vượt qua nhiều quận, huyện cánh Bắc Âu Tây Châu tiến đánh Âu Tây Châu. Ba đạo quân loạn tặc phản loạn Việt Trung Nguyên duy chuyển nhanh chóng không bao lâu thời tới thành Âu Tây Châu. Đứng trên thành nhìn xuống thấy quân Việt Trung Nguyên trùng trùng điệp điệp cờ xí lớp lớp, gươm đao giáo mác sáng ngời. Chiêng Trống dậy trời ước lượng trên 20 vạn quân không ít người khiếp hồn khiếp vía.
Mạnh Càn tuy trong lòng lo sợ nhưng cũng làm mặt cả nói:
Quân Việt Trung Nguyên tuy đông nhưng không thể nào chiếm được thành Âu Tây Châu đâu. Vì bổn tướng cho người báo tình hình nguy cập đến thống soái rồi nay mai quân Văn Lang sẽ kéo đến. Ngoài đánh vào trong đánh ra quân địch trở tay không kịp rút tàn quân chạy thục mạng về đất Bắc mà thôi.
Tướng La Thông nói:
Chủ tướng chớ xem thường quân địch nhìn cách điều binh khiển tướng ba cha con Họ Triệu lần nầy khác xa năm xưa. Ba cha con Họ Triệu hình như rất tự tin điều khiển quân binh như ý muốn. Quân Việt Trung Nguyên dùng thế liên hoàn hạ trại trấn thủ những chỗ trọng yếu khi ra lệnh tấn công thành.
Qua ngày hôm sau Triệu Công cho người đến khiêu chiến nhục mạ chửi rủa inh ỏi:
Thằng Mạnh Càn có tài thời cùng ta giao đấu một trận cứ như con rùa rụt cổ thời còn chi là nam nhi hảo hán.
Mạnh Càn nói:
Có tướng nào ra lấy đầu thằng loạn tặc lập công đầu.
Tướng Nhị Beo nói:
Bẩm chủ tướng để tôi ra lấy đầu thằng giặc hổn láo đó cho.
Tướng Nhị Beo dẫn theo một nghìn quân mở cổng thành phi ngựa lao ra không nói không rằng chém tướng giặc một nhác như trời giáng. Tướng giặc múa giáo chống đỡ choang một tiếng đinh tai nhức óc, tướng giặc như muốn vuột giáo khỏi tay kinh hồn bạt vía. Tướng Nhi Beo nhanh như tia chớp chém tới một đao tướng giặc bị chém rụng đầu quân Văn Lang thắng thế lao tới chém xối xả vào quân Việt Trung Nguyên.
Ở trên thành Mạnh Càn cười ha hả:
Sức mạnh quân địch chỉ có thế là cùng.
Nhị Beo tuy thắng thế nhưng cũng lấy làm lạ: Sao ta lại thắng dễ dàng như vậy phải chăng quân loạn tặc phản loạn có âm mưu gì?
Quân loạn tặc phản loạn lại cho người ra khiêu chiến lần nầy là một nữ tướng tuổi độ trung niên nhưng vô cùng xinh đẹp. Tướng La Thông nhận ra người ấy thời không khỏi lo lắng. Tướng Sơn Tây cũng thế vì đã nhận ra nữ tướng kia là ai. Nữ Tướng xinh đẹp kia chính là Phù Châu công chúa Vua Phù Việt vợ của Triệu Côi.
Phù Châu không những võ nghệ cao cường mà còn có pháp thuật thần thông, nhất là quạt Thần vô cùng lợi hại.
Mạnh Càn thấy quân Việt Trung Nguyên chỉ là một nữ tướng đến khiêu chiến thời có ý xem thường hỏi:
Có tướng nào ra trận bắc con nữ tặc tướng kia không?
Hỏi đi hỏi lại mấy lần không có tướng nào ra trận. Mạnh Càn nói:
Thôi để bổn tướng vậy ra trận vậy.
Mạnh Càn liền điều động ba nghìn quân tinh nhuệ ra trận với hai tướng Nhị Beo với Mạnh Hổ phải nói khí thế gấp đôi quân địch Việt Trung Nguyên.
Mạnh Càn đầu đội kim ô tay cầm trường đao, mặc áo giáp sắt cỡi con ngựa Hắc Long uy phong lẫm lẫm. Phi ngựa tới quát:
Nữ tặc tướng kia tên họ là gì mau xưng tên họ rồi hồn du Địa Phủ.
Phù Châu phi ngựa tới quát:
Ta không đánh với kẻ vô danh tiểu tốt mau xưng họ tên kẻo làm quỉ không đầu.
Mạnh Càn quát lớn:
Nầy nữ tặc đứng cho vững khi nghe danh ta kẻo vỡ mật mà chết.
Mạnh Càn ngâm rằng:
Mạnh Càn vốn thật tên ta
Lẫy lừng Nam Bắc quỉ ma kinh hồn.
Phù Châu nghe xong phi ngựa tới quát:
Ngươi là con của Lê Quang.
Mạnh Càn nói:
Không sai.
Phù Châu mặt đầy sát khí vung song kiếm chém tới như tia chớp. Mạnh Càn xem thường vung trường đao chống trả ken ken đinh tai nhức óc. Phù Châu như con Phụng Hoàng song kiếm chém tới như mưa sa bão táp, nội lực tuôn ra kinh người. Mạnh Càn chống đỡ muốn hụt hơi. Phù Châu thổi ra một luồng yêu thuật Mạnh Càn tối tăm mặt mày.
Cũng may lúc ấy tướng Nhị Beo, tướng Mạnh Hổ đến cứu kịp. Quân Văn Lang như rắn mất đầu không người chỉ huy, quân Việt Trung Nguyên ào ào xông lên chém quân Văn Lang tơi bời.
Sau có thơ rằng:
Tánh tự cao chính là tự sát
Xem thường quân địch tự giết hại mình
Xưa nay vẫn thế thường tình
Tự cao tự đại khốn cùng chẳng sai.
Nói về Mạnh Càn bại trận tí nữa thời toi mạng tự lấy làm xấu hổ cải hối ăn năng nói:
Nếu không nhờ hai tướng cứu kịp thời giờ nầy Mạnh Càn tôi hồn du địa phủ.
Mạnh Càn bàn cùng các tướng thượng sách vẫn là thủ thành vững chắc chờ quân Văn Lang tới. Triệu Công thấy Mạnh Càn không giao chiếm nữa thúc quân binh thủ thành kiên cố. Thành Âu Tây Châu ngoài hào trong lũy. Lũy Thành Âu Tây Châu xây đắp bằng đất sét xen lẫn cọc tre kiên cố vô cùng.
Triệu Công được tin là quân Văn Lang sắp kéo đến liền theo kế sách chỉ đạo của Việt Vương Doãn Thường là dồn lực lượng tấn công vào cửa chính Nam, còn cửa Đông, cửa Tây chỉ cho quân bao vây mà thôi. Chiếm lĩnh thành Âu Tây Châu trước khi quân Văn Lang kéo đến.
Triệu Công ra lệnh cho vợ chồng Triệu Côi thống lĩnh quân binh phục kích cách thành Âu Tây Châu về hướng Tây Nam năm dặm chờ cho quân Văn Lang kéo đến đánh bọc sau lưng đánh tới, hai mặt giáp công bao vây quân Văn Lang vào giữa tiệt diệt.
Lúc ấy trời đã xế chiều lệnh tấn công thành Âu Tây Châu bắt đầu. Tiếng còi hụ lên vang động núi rừng quân loạn tặc phản loạn Việt Trung Nguyên từ trong doanh trại kéo ra phủ tới tấn công vào ba cửa Đông – Tây – Nam, nhất là cửa chính Nam thành Âu Tây Châu Quân Việt Trung Nguyên lớp lớp leo tường thành, lớp lớp công phá cửa thành. Hai bên giao chiến rền trời rền đất.
Thơ rằng:
Nhìn trận chiến mà đau xót dạ
Cảnh Đồng Bào quyết hạ lẫn nhau
Cũng dân cũng chúng Văn Lang
Giờ đây thảm cảnh tương tàn còn chi
Bởi lạc Nguồn xảy ra loạn lạc
Lũ yêu Tinh có dịp bày mưu
Làm cho đất nước Văn Lang
Rồng Tiên Bách Việt nát tan cơ đồ
Nhìn trận chiến ngậm ngùi rơi lệ
Dân Văn Lang ngã gục thây phơi
Rồng Tiên Bách Việt con Trời
Tương tàn chém giết lạc Nguồn mà ra.
Mặt trời đã lặng màng đêm phủ xuống khắp non sông tiếng cung tên, gươm đao giáo mác càng lúc càng dậy trời kéo dài cho đến nữa đêm. Bỗng trên thành Âu Tây Châu quân binh hỗn loạn. Tướng Nhị Beo, tướng Mạnh Hổ bị giết bất ngờ. Cửa Nam thành đã bị quân Việt Trung Nguyên phá hỏng nhờ có nội ứng bên trong. Quân Việt Trung Nguyên tràn vào thành như cơn bão, quân Văn Lang chống trả quyết liệt hai bên thi nhau ngã gục. Quân Văn Lang càng lúc càng yếu thế bị quân Việt Trung Nguyên chém như chém chuối.
Tướng La Thông nói với Mạnh Càn:
Chủ tướng mau hạ lệnh rút quân ra cửa Đông phá vòng vây tẩu thoát.
Thục An Kim tức thời ra lệnh mở cửa Đông thành quân Văn Lang thi nhau tràn ra như nước lũ phá vòng vây chạy về hướng Đông Nam. Mạnh Càn dẫn tàn quân Văn Lang chạy về Thạch Vân Châu, chạy cho đến lúc gần sáng quân binh bơ phờ chạy hết nổi nữa.
Mạnh Càn nhìn lên trời than rằng:
Không ngờ quân Việt Trung Nguyên chiếm thành nhanh đến thế.
Tướng Sơn Tây nói:
Không nhanh sao được vì trong thành có quân nội ứng.
Mạnh Càn nhìn bốn cha con Tri Phủ Thục An Kim không nói gì. Mạnh Càn cho điểm lại quân binh 7 vạn quân giờ chỉ còn có 2 vạn, năm vạn quân binh chôn vùi trong trận chiến. Thành Âu Tây Châu đã bị quân Việt Trung Nguyên chiếm đóng giờ chỉ còn đến Thạch Vân Châu tá túc mà thôi.
Văn Lang Thảm cảnh biết bao
Ôi thôi chinh chiến lao đao khốn cùng
Vinh chẳng thấy, thấy toàn binh lửa
Mãi chiến tranh khốn khổ đao binh
Văn Lang Bách việt khốn nguy
Nồi da nấu thịt còn chi Đồng Bào
Ôi ôi hỡi Ông Trời có thấu
Dân Văn Lang chém giết lẫn nhau
Nghĩ càng, càng nghĩ càng đau
Lạc Nguồn Lạc Cội mới nên nỗi nầy
Lạc Nguồn Cội sa vào Yêu Quỉ
Quên Ông Cha sao khỏi chiến chinh
Anh hùng lạc đạo chí nguy
Lạc vào chinh chiến con chi anh hùng.
* * *
Bách Việt còn đâu cảnh thái bình
Đói nghèo khốn đốn ôi cùng khắp
Trận địa rền vang tiếng quân binh.
Nói về Chủ Tướng Huỳnh Trung Kỳ sau khi đánh bại Triệu Phàn đóng đô ở Quang Hải Châu. Trải qua hơn 15 năm Huỳnh Trung Kỳ mấy lần thống lĩnh quân binh tiến đánh ra Bắc nhưng bị quân loạn tặc phản loạn Việt Trung Nguyên đánh bật trở vào Trung Văn Lang.
Có nhiều người tự hỏi rằng: Bách Việt Văn Lang tương tàn như thế lỗi thuộc về ai? Và câu hỏi nầy đến với những người tu tiên Đắc Đạo và được trả lời như sau: Bách Việt Văn Lang không ai là người có lỗi, mà cái lỗi lớn ở đây là Bách Việt Văn Lang đã lạc Cội mất Nguồn nền Văn Hiến Văn Hóa Quốc Đạo Văn Lang biến mất. Mặt Trời Tổ Quốc không còn, bóng u minh trùm xuống Bách Việt Văn Lang Yêu Tinh Quỉ dữ lộng hành gieo rét chiến tranh thảm khốc. Bách Việt Văn rơi vào kiếp nạn Yêu Tinh Quỉ dữ mà thôi.
Chiến trận Nam – Bắc phân tranh cảnh đen tối đất nước Văn Lang những cuộc giao tranh sống chết sanh tử có nhau thường nẩy sinh tình cảm trai gái, con trai lớn chủ tướng Huỳnh Trung kỳ. Huỳnh Văn Bá nên duyên chồng vợ với Kỳ Duyên con của Tri Phủ Kỳ Thọ nữ tướng anh hùng thời đó. Kỳ Duyên không những xinh đẹp vô cùng mà trí tuệ cũng hơn người thường giúp cho chồng lập nhiều công trạng lớn.
Văn Bá, Kỳ Duyên đóng quân ở Môn Hải Châu được quân thám báo báo tin là Quân loạn tặc phản loạn Việt Trung nguyên tổng sắp tấn công vào Trung Văn Lang, trước hết là xóa sổ Quang Hải Châu. Kỳ Duyên tức tốc về Quang Hải Châu báo tin cho cha là Kỳ Thọ cùng chủ tướng Huỳnh Trung Kỳ chuẩn bị đối phó. Kỳ duyên ở lại cùng với Cha Mẹ mấy hôm mới trở về Môn Hải Châu cùng ba vạn quân do Phó chủ tướng Lý Hạo chỉ huy hợp lực cùng quân Văn Bá trấn giữ Môn Hải Châu.
Lại nói về Triệu Phàn, Triệu Quân, Triệu Hàn được lệnh Việt Vương Doãn Thường tổng tấn công vào Trung Văn Lang chiếm lấy Quang Hải Châu, Môn Hải Châu, Ninh Hải Châu và tiếp tục đánh chiếm Trung Văn Lang.
Triệu Phàn đóng quân tại Linh Giao châu lúc nầy quân binh vô cùng hùng mạnh trên 20 vạn quân. Triệu Phàn liền triệu tập hai con đến. Triệu Quân khi ấy đóng đô ở Lạc Trung Giao Châu. Triệu Hàn đóng đô ở Liêu Giang Giao Châu.
Được lệnh của Cha. Triệu Hàn, Triệu Quân tức tốc đến Linh Giao Châu. Triệu Phàn nói với Triệu Quân, Triệu Hàn rằng:
Việt Vương Chúa Công ra lệnh cho cha con Ta chiếm lấy cho được Quang Hải Châu, thời Môn Hải Châu không đánh cũng lấy được.
Triệu Phàn nói nhỏ:
Theo kế sách của Việt Vương Chúa Công đã dự bị. Triệu Quân, Triệu Hàn mỗi người được nhận thêm 3 vạn quân bổ sung quân từ kinh đô Việt Trung Nguyên. Triệu Quân từ Lạc Trung Giao Châu tiến đánh Môn Hải Châu. Triệu Hàn Từ Liễu Giang Giao Châu đến phục kích tại rừng Tam Điệp. Cho thám báo theo dõi đường viện quân từ Quang Hải Châu, đến Môn Hải Thành tức thời xua quân chận đánh.
Nói về Kỳ Duyên vừa về đến Môn Hải Châu thời cũng vừa lúc Quân loạn tặc phản loạn kéo đến bao vây Môn Hải Châu. Môn Hải Châu là thành nhỏ không kiên cố cho mấy.
Huỳnh Văn Bá, Lý Hạo, Kỳ Duyên ở trên thành nhìn thấy quân loạn tặc phản loạn chia làm hai đạo quân từ Bắc kéo đến đông như kiến như muốn ăn tươi nuốt sống Môn Hải Châu. Quân loạn tặc phản loạn duy chuyển thần tốc không bao lâu thời phủ tới bao vây Môn Hải Châu.
Kỳ Duyên nhìn quân giặc trùng trùng nói:
Không ngờ quân loạn tặc phản loạn lại tiến đánh Môn Hải Châu ta. Không như những gì thám báo biết.
Văn Bá nói:
Có lẽ chúng đổi mục tiêu tấn công. Tình hình quân loạn tặc đã chuyển hướng mục tiêu tấn công. Không còn cách nào hơn là chúng ta tử chiến với quân loạn tặc một còn một mất vậy.
Kỳ Duyên liền thả chim bồ câu lên không trung khẩn báo tình hình ở Môn Hải Châu. Lại nói về Triệu Quân duy chuyển quân binh nhanh chóng bao vây Môn Hải Châu chưa ra lệnh tấn công phá thành ngày nào cũng bắc loa kêu gọi Huỳnh Văn Bá đầu hàng thời được tha chết bằng không thời con gà con chó cũng không còn. Những bậc tu tiên đắc đạo trên những dãy núi cao nhìn thấy đất nước Văn Lang hung khí khắp cùng sát khí mịt mù thời than rằng còn đâu Bách Việt Văn Lang cảnh Đồng Bào cứ mãi chém giết lẫn nhau thời ngâm vịnh thi rằng:
Vinh với nhục cũng chỉ là trò hề cuộc thế
Đúng với sai trò đời cùng lạc lối U Minh
Chỉ có người luôn hướng về Nguồn Cội
Mới thoát ra quyền pháp thuật Yêu Tinh.
Nói về Huỳnh Trung Kỳ đang ở Quang Hải Châu được tin báo là quân loạn tặc phản loạn tiến đánh Môn Hải Châu khí thế hùng mạnh hiện đang bao vây Môn Hải Châu thời kinh hồn thở dài: Số mạng Văn Bá khó mà giữ vững.
Liền cho mời Tri Phủ Kỳ Thọ đến tìm kế giải vây cho Kỳ Duyên, Văn Bá.
Kỳ Thọ nói:
Thành Môn Hải Châu không kiên cố như thành Quang Hải Châu nếu quân phản loạn Việt Trung Nguyên tấn công thời khó mà giữ nổi. Không như thành Quang Hải Châu kiên cố dù cho 20 vạn quân cũng khó mà công phá thành nổi trong vòng một tháng. Chỉ cần 3 vạn quân trấn giữ thành thời không hề gì. Chủ Tướng đem quân đến Môn Hải Châu ngoài đánh vào trong đánh ra thời có thể phá vòng vây giải cứu cho Kỳ Duyên, Văn Bá.
Huỳnh Trung Kỳ cho rằng phải liền tức tốc điều động quân binh đến Môn Hải Châu. Khi còn cách Môn Hải Châu 10 dặm thời từ rừng Tam Diệp quân loạn tặc phản loạn duy chuyển quân binh nhanh chóng ra khỏi rừng Tam Điệp chận đánh quân Văn Lang không cho cứu viện. Huỳnh Trung kỳ không ngờ quân loạn tặc phản loạn chận đánh. Bằng dừng quân bày binh bố trận giao chiến. Triệu Hàn hình như biết rõ mọi ý đồ kế sách của Huỳnh Trung Kỳ. Triệu Hàn chuyển thế đối mặt với quân Văn Lang thành thế liên thủ tấn công. Sự điều khiển quân binh tài tình của Triệu Hàn khác xa năm xưa một trời một vực.
Triệu Hàn thúc ngựa lên phía trước quát như sấm nổ:
Thằng Huỳnh Trung Kỳ ngu ngốc kia có tài cán gì cùng ta giao đấu một trận.
Tô Vũ phi ngựa tới trước quát:
Thằng bại trận sống sót kia ra đây đấu với Tô Vũ Ta.
Tướng Hắc Hổ thấy Tô Vũ oai phong lẫm liệt, bằng nói với Triệu Quân rằng:
Phó Soái để thằng đó cho Hắc Hổ tôi đưa hồn y về Địa Phủ.
Nói xong Tướng Hắc Hổ phi ngựa lao ra chém Tô Vũ như trời giáng. Tướng Thanh Ngưu phi ngựa theo lược trận. Tô Vũ thấy song búa Hắc Hổ vô cùng lợi hại múa trường đao đánh trả choang đinh tai nhức óc.
Thơ rằng:
Song búa vung lên dậy đất trời
Đao Thần cuồn cuộn khiếp ghê nơi
Cát bay đá chạy rền sấm sét
Chuyển núi rung đồi gió tả tơi.
Hai bên giáo qua đao lại chớp nhoáng 30 hiệp có dư. Bỗng Tô Vũ bị trúng tên quày ngựa bỏ chạy, thì ra Tướng Thanh Ngưu bắn Tô Vũ. Tướng Hắc Hổ phi ngựa rượt theo chém Tô Vũ. Chu An hét lên một tiếng phi ngựa ra chém Hắc Hổ, Hắc Hổ múa song búa chống trả hai bên giao tranh khốc liệt. Bảo Đồng đang đứng bên Huỳnh Trung Kỳ thấy tướng Thanh Beo định bắn Chu An tức thời quát lên một tiếng như sấm nổ phi ngựa lao ra chém Tướng Giặc Thanh Beo. Thanh Beo múa song chùy chống trả. Hai bên quân binh chiêng trống dậy trời.
Huỳnh Trung Kỳ thấy Tô Vũ trúng tên rất nặng chất độc phát tán rất nhanh. Nếu không cứu chữa kịp thời, thời toi mạng. Liền đánh trống thu quân. Triệu Hàn chuyển trận thế liên hoàn đối mặt thành thế liên hoàn bao vây quân Văn Lang. Huỳnh Trung Kỳ suốt ba ngày đêm án binh bất động không giao tranh với quân loạn tặc phản loạn vì chưa tìm ra giải pháp đánh bại quân phản loạn.
Trong lúc nửa đêm Huỳnh Trung Kỳ vét óc suy nghĩ thời có quân vào báo:
Quân loạn tặc phản loạn tấn vào quân ta, hai mặt Tây – Nam.
Trận chiến xảy ra một lúc thời có quân vào báo:
Quân loạn tặc tấn công cả Đông, Bắc.
Huỳnh Trung Kỳ đã thấm mệt vì ba ngày đêm không chợp mắt thần lực suy yếu nghe quân phản loạn Việt Trung Nguyên tấn công tứ phía thời có phần lo lắng. Nói về Chu An trấn giữ phía Đông thấy quân Việt Trung Nguyên ào ào xông vào doanh trại gươm đao giáo mác dậy trời liền xua quân chống trả hai bên xáp chiến dậy trời dậy đất. Tướng Hắc Hổ như con cọp dữ chém quân Văn Lang như chém chuối. Chu An phi ngựa tới giao tranh với tướng Hắc Hổ. Thế lực hai bên quân bình quân loạn tặc phản loạn tiến sâu vào doanh trại không nổi.
Bỗng nghe quân reo dậy đất gươm giáo dậy trời, một đạo quân loạn tặc phản loạn khác Tướng Thanh Ngưu cầm đầu chỉ huy duy chuyển nhanh chóng hợp lực cùng quân Hắc Hổ tràn tới chém xối xả vào quân Văn Lang. Quân Văn Lang chống đỡ không nổi, quân loạn tặc tràn vào đốt doanh trại lửa cháy đỏ trời.
Lại nói về Huỳnh Trung Kỳ thấy doanh trại bị đốt cháy thời kinh hãi liền điều động quân binh xuống phía Đông. Đạo quân vừa duy chuyển thời Trương Nhân phi ngựa tới:
Bẩm Chủ Tướng cánh Bắc doanh trại thất bại Tướng Bảo Đồng tử trận. Chủ Tướng mau ra lệnh thu quân phá vòng vây cửa Tây thoát khỏi sự tấn công quân địch.
Huỳnh Trung Kỳ tức thời ra lệnh thu quân thoát chạy hướng Tây. Thật ra sự công kích quân loạn tặc phản loạn phía Tây doanh trại chỉ là kế sách dương tây kích đông mà thôi. Huỳnh Trung Kỳ điều khiển quân binh thoát ra khỏi vòng tấn công quân địch chạy trở về Quang Hải Châu thời trời cũng vừa hừng sáng. Huỳnh Trung Kỳ điểm lại quân binh thời đi tiêu hơn một vạn tổn thất mất ba tướng trong đó có tướng Bảo Đồng.
Huỳnh Trung Kỳ về gần tới Quang Hải Châu xa xa nhìn thấy cờ Việt Trung Nguyên tung bay phất phới trên thành thời kinh hồn bạt vía ra lệnh dừng quân không trở về Quang Hải Châu nữa mà chạy về Ninh Hải Châu. Vì Quang Hải Châu mất rồi. Kỳ Duyên nghe Quang Hải Châu thất thủ quân loạn tặc phản loạn chiếm mất thời khóc ròng, không biết cha mẹ cùng hai anh còn sống không.
Lý Hạo nói:
Nội trong đêm nay chúng ta phải phá vòng vây chạy về Ninh Hải Châu nếu chậm trễ không còn kịp nữa.
Cũng may trong đêm ấy trời tối mịt mưa lùn phùn. Quân Môn Hải Châu vì thuộc đường lối nên duy chuyển không lạc đường. Lại nói về Triệu Quân theo kế sách của Việt Vương Doãn Thường cho một vạn quân phục kích đường rút lui của Văn Bá chạy về Ninh Hải Châu.
Văn Bá, Kỳ Duyên, Lý Hạo nửa đêm mở toan cổng thành 5 vạn quân bất thình lình lao ra tấn công vào quân phản loạn chớp nhoáng, quân phản loạn rối loạn cả lên. Văn Bá, Kỳ Duyên, Lý Hạo nhờ thế phá vòng vây chạy về Ninh Hải Châu. Khi đi qua đường rừng hiểm trở thời nghe chiêng trống dậy trời gươm đao giáo mác dậy đất, quân loạn tặc phản loạn bắn tên rối xả vào quân Văn Lang. Quân Văn Lang quá bất ngờ mất chủ động bị quân Việt Trung Nguyên đánh chém tơi bời. Văn Bá, Lý Hạo, Kỳ Duyên không còn liên lạc với nhau mạnh ai nấy ra sức chống đỡ. Kỳ Duyên đuối sức liền kêu Mẹ Âu Cơ cứu con với. Tức thời một trận gió nổi lên cuốn Kỳ Duyên rời khỏi trận địa. Lý Hạo bị loạn tên bắn trúng bỏ mạng tại rừng Hạ Giang.
Văn Bá cùng bại quân vượt qua khỏi khu rừng mệt thở không ra hơi. Văn Bá cho người điểm quân chỉ còn 3 vạn đi tiêu 2 vạn. Văn Bá không tìm thấy Kỳ Duyên ôm mặt khóc ròng thời bỗng thấy một người lao ngựa tới. Văn Bá nhìn thấy Kỳ Duyên an toàn thời mừng quá không cầm được giọt nước mắt miệng nói cảm ơn trời đất.
Kỳ Duyên nói:
Mẹ Âu Cơ cứu em trước làng tên mũi giáo quân địch.
Văn Bá kinh ngạc hỏi lại:
Mẹ Âu Cơ linh thiêng đến thế ư.
Kỳ Duyên nói:
Em thường ngày hay niệm danh hiệu của Mẹ nên Mẹ Âu Cơ mới cứu em như thế. Em nguyện cầu lên Cha Trời Lạc Long Quân cứu Cha Mẹ cùng hai anh của em.
Kỳ Duyên vừa nói xong thời một trận gió nổi lên hiện ra một đạo sĩ. Đạo Sĩ nói:
Cha Mẹ cùng hai anh con đã được cứu thoát đang trên đường đến Ninh Hải Châu. Đạo Sĩ nói xong liền biến mất.
Thành tâm kính bái Cha Trời
Long Quân phù hộ cuộc đời tai qua
Thành tâm kính bái Âu Cơ
Tai qua nạn khỏi bình yên, yên bình
Vậy nên con cháu Tiên Rồng
Nương về Nguồn Cội tôn thờ Cha Ông
Hiển linh che chở, chở che
Thoát vòng sanh tử hiểm nguy khốn cùng.
* * *
PHẦN 23
Chinh chiến, chiến chinh biết bao phen
Thắng thua, thua thắng chẳng ai khen
Nam Bắc tranh nhau xưng Vương Bá
Bách Việt nghèo đói máu thịt văng.
Đây nói về quân loạn tặc phản loạn ba Cha Con Triệu Công thống lĩnh đại binh đánh chiếm Âu Tây Châu. Tây Bắc Trung Văn Lang. Bị chủ tướng Lê Quang đánh bại rút tàn quân chạy về Uất Lang Việt Châu. Triệu Côi trấn thủ ở Phù Châu. Triệu Chi trấn thủ Lâm Giang Tây Châu. Ba cha con ngày đêm cũng cố lực lượng chống trả lại quân Văn Lang tiến ra Bắc. 15 năm trôi qua quân Văn Lang, quân Việt Trung Nguyên đụng độ nhiều trận nhưng bên nào cũng không chiếm được ưu thế đánh qua đánh lại máu đổ đầu rơi khắp chiến trường.
Việt Vương Doãn Thường là tay binh pháp số một ở vào thời đại đó. Doãn Thường là tay cao thủ Võ Lâm khi còn làm Quang Tri Phủ lập lên một thế lực đen, thế lực tuyệt mật, thế lực toàn những cao thủ võ nghệ xuất chúng. Mạng lưới thế lực đen lên đến hơn vạn người trà trộn khắp nơi. Trong quân binh, trong quan, tướng, cả trong dân chúng, với mưu đồ nuốt trọn Văn Lang với chiến lược 10 năm cấy người vào các Châu Thành Trung Văn Lang, Quan, Tướng các Châu, Quận, Huyện. Mà không một ai hay biết gì cả. Chỉ đánh giá qua sức mạnh quân binh Việt Trung Nguyên mà thôi. Không ngờ sức mạnh Việt Trung Nguyên còn có một sức mạnh kinh hồn đó là thế lực đen Việt Trung Nguyên. Thế lực nầy vừa là mật báo, vừa thủ tiêu những kẻ chống đối lại Việt Vương Doãn Thường. Và đương nhiên tai mắt Việt Vương Doãn Thường khắp mọi nơi mọi chốn. Có thể nói tai nghe nghìn dặm, mắt thấy nghìn dặm. Việt Vương Doãn Thường không bao giờ bỏ lỡ thời cơ. Khi nhận thấy tình hình Phương Bắc các nước thôn tính với nhau dữ dội. Nhất là Ngô đang dốc toàn lực đánh Sở. Đây chính là cơ hội tập trung lực lượng đánh chiếm Trung Văn Lang, Việt Vương Doãn Thường đã cấy thế lực đen trong các Châu Thành chủ lực Trung Văn Lang mà không một ai hay biết gì cả. Vì sự cấy người đó trong có bài bản. Suốt thời gian mười năm hợp tình hợp lệ nên không ai phát hiện được. Chỉ cần ngoài tấn công thành trong làm nội ứng thời nhất định chiếm được thành không mấy khó khăn.
Việt Vương Doãn Thường chi viện cho Triệu Công 10 vạn quân ra lệnh cho cha con Triệu Công tiến đánh chiếm Âu Tây Châu, Hồng Thượng Châu, Thạch Vân Châu. Được lệnh Triệu Công cho người gọi hai con đến nói Việt Vương Tế Gia lệnh cho cha con Ta đánh chiếm các Châu trọng yếu Tây Trung văn Lang với kế sách như thế nầy thế nầy. Triệu Công bổ sung cho Triệu Côi 3 vạn quân. Triệu Chi 3 vạn quân, đồng loạt tiến quân đánh chiếm Âu Tây Châu. Mùa Thu năm ấy lá vàng rơi rụng khí hậu mát mẻ nhưng ai còn quan tâm đến cảnh ấy vì cuộc giao tranh lớn giữa quân Nam Bắc sắp xảy ra.
Nói về Lê Quang chủ tướng sau khi đánh bại ba cha con Triệu Công đóng đô Âu Tây Châu, không bao lâu thời tiến quân đánh ra Bắc đánh với quân Việt Trung Nguyên bị trúng tên độc không bao lâu thời qua đời. Văn Khánh thống soái lập con lớn Lê Quang là Lê Mạnh Càn lên thay thế.
Lê Mạnh Càn là người cao ngạo luôn cho mình là tài cao học rộng nên thường quyết đoán không nghe theo ai. Cha con Tri Phủ Thục An Kim lấy làm bất mãn nhưng không dám nói. Lê Mạnh Càn được tin báo là quân Việt Trung Nguyên sắp tấn công thành Âu Tây Châu.
Mạnh Càn nghe xong cao ngạo nói:
Thành Âu Tây Châu kiên cố lo gì không chống đỡ nổi.
Thục An Kim tuy tuổi đã già nhưng vẫn còn uy phong không kém gì trung niên khuyên can:
Chủ Tướng nên đề phòng cũng như củng cố lực lượng cũng không thừa.
Mạnh Càn như có vẻ không bằng lòng nhưng cũng giả đò nói:
Cảm ơn Tri Phủ đại nhân nhắc nhở.
Qua ngày hôm sau ở trên thành thấy ở hướng Bắc khói bụi mịt mù thì ra quân loạn tặc phản loạn đã vượt qua nhiều quận, huyện cánh Bắc Âu Tây Châu tiến đánh Âu Tây Châu. Ba đạo quân loạn tặc phản loạn Việt Trung Nguyên duy chuyển nhanh chóng không bao lâu thời tới thành Âu Tây Châu. Đứng trên thành nhìn xuống thấy quân Việt Trung Nguyên trùng trùng điệp điệp cờ xí lớp lớp, gươm đao giáo mác sáng ngời. Chiêng Trống dậy trời ước lượng trên 20 vạn quân không ít người khiếp hồn khiếp vía.
Mạnh Càn tuy trong lòng lo sợ nhưng cũng làm mặt cả nói:
Quân Việt Trung Nguyên tuy đông nhưng không thể nào chiếm được thành Âu Tây Châu đâu. Vì bổn tướng cho người báo tình hình nguy cập đến thống soái rồi nay mai quân Văn Lang sẽ kéo đến. Ngoài đánh vào trong đánh ra quân địch trở tay không kịp rút tàn quân chạy thục mạng về đất Bắc mà thôi.
Tướng La Thông nói:
Chủ tướng chớ xem thường quân địch nhìn cách điều binh khiển tướng ba cha con Họ Triệu lần nầy khác xa năm xưa. Ba cha con Họ Triệu hình như rất tự tin điều khiển quân binh như ý muốn. Quân Việt Trung Nguyên dùng thế liên hoàn hạ trại trấn thủ những chỗ trọng yếu khi ra lệnh tấn công thành.
Qua ngày hôm sau Triệu Công cho người đến khiêu chiến nhục mạ chửi rủa inh ỏi:
Thằng Mạnh Càn có tài thời cùng ta giao đấu một trận cứ như con rùa rụt cổ thời còn chi là nam nhi hảo hán.
Mạnh Càn nói:
Có tướng nào ra lấy đầu thằng loạn tặc lập công đầu.
Tướng Nhị Beo nói:
Bẩm chủ tướng để tôi ra lấy đầu thằng giặc hổn láo đó cho.
Tướng Nhị Beo dẫn theo một nghìn quân mở cổng thành phi ngựa lao ra không nói không rằng chém tướng giặc một nhác như trời giáng. Tướng giặc múa giáo chống đỡ choang một tiếng đinh tai nhức óc, tướng giặc như muốn vuột giáo khỏi tay kinh hồn bạt vía. Tướng Nhi Beo nhanh như tia chớp chém tới một đao tướng giặc bị chém rụng đầu quân Văn Lang thắng thế lao tới chém xối xả vào quân Việt Trung Nguyên.
Ở trên thành Mạnh Càn cười ha hả:
Sức mạnh quân địch chỉ có thế là cùng.
Nhị Beo tuy thắng thế nhưng cũng lấy làm lạ: Sao ta lại thắng dễ dàng như vậy phải chăng quân loạn tặc phản loạn có âm mưu gì?
Quân loạn tặc phản loạn lại cho người ra khiêu chiến lần nầy là một nữ tướng tuổi độ trung niên nhưng vô cùng xinh đẹp. Tướng La Thông nhận ra người ấy thời không khỏi lo lắng. Tướng Sơn Tây cũng thế vì đã nhận ra nữ tướng kia là ai. Nữ Tướng xinh đẹp kia chính là Phù Châu công chúa Vua Phù Việt vợ của Triệu Côi.
Phù Châu không những võ nghệ cao cường mà còn có pháp thuật thần thông, nhất là quạt Thần vô cùng lợi hại.
Mạnh Càn thấy quân Việt Trung Nguyên chỉ là một nữ tướng đến khiêu chiến thời có ý xem thường hỏi:
Có tướng nào ra trận bắc con nữ tặc tướng kia không?
Hỏi đi hỏi lại mấy lần không có tướng nào ra trận. Mạnh Càn nói:
Thôi để bổn tướng vậy ra trận vậy.
Mạnh Càn liền điều động ba nghìn quân tinh nhuệ ra trận với hai tướng Nhị Beo với Mạnh Hổ phải nói khí thế gấp đôi quân địch Việt Trung Nguyên.
Mạnh Càn đầu đội kim ô tay cầm trường đao, mặc áo giáp sắt cỡi con ngựa Hắc Long uy phong lẫm lẫm. Phi ngựa tới quát:
Nữ tặc tướng kia tên họ là gì mau xưng tên họ rồi hồn du Địa Phủ.
Phù Châu phi ngựa tới quát:
Ta không đánh với kẻ vô danh tiểu tốt mau xưng họ tên kẻo làm quỉ không đầu.
Mạnh Càn quát lớn:
Nầy nữ tặc đứng cho vững khi nghe danh ta kẻo vỡ mật mà chết.
Mạnh Càn ngâm rằng:
Mạnh Càn vốn thật tên ta
Lẫy lừng Nam Bắc quỉ ma kinh hồn.
Phù Châu nghe xong phi ngựa tới quát:
Ngươi là con của Lê Quang.
Mạnh Càn nói:
Không sai.
Phù Châu mặt đầy sát khí vung song kiếm chém tới như tia chớp. Mạnh Càn xem thường vung trường đao chống trả ken ken đinh tai nhức óc. Phù Châu như con Phụng Hoàng song kiếm chém tới như mưa sa bão táp, nội lực tuôn ra kinh người. Mạnh Càn chống đỡ muốn hụt hơi. Phù Châu thổi ra một luồng yêu thuật Mạnh Càn tối tăm mặt mày.
Cũng may lúc ấy tướng Nhị Beo, tướng Mạnh Hổ đến cứu kịp. Quân Văn Lang như rắn mất đầu không người chỉ huy, quân Việt Trung Nguyên ào ào xông lên chém quân Văn Lang tơi bời.
Sau có thơ rằng:
Tánh tự cao chính là tự sát
Xem thường quân địch tự giết hại mình
Xưa nay vẫn thế thường tình
Tự cao tự đại khốn cùng chẳng sai.
Nói về Mạnh Càn bại trận tí nữa thời toi mạng tự lấy làm xấu hổ cải hối ăn năng nói:
Nếu không nhờ hai tướng cứu kịp thời giờ nầy Mạnh Càn tôi hồn du địa phủ.
Mạnh Càn bàn cùng các tướng thượng sách vẫn là thủ thành vững chắc chờ quân Văn Lang tới. Triệu Công thấy Mạnh Càn không giao chiếm nữa thúc quân binh thủ thành kiên cố. Thành Âu Tây Châu ngoài hào trong lũy. Lũy Thành Âu Tây Châu xây đắp bằng đất sét xen lẫn cọc tre kiên cố vô cùng.
Triệu Công được tin là quân Văn Lang sắp kéo đến liền theo kế sách chỉ đạo của Việt Vương Doãn Thường là dồn lực lượng tấn công vào cửa chính Nam, còn cửa Đông, cửa Tây chỉ cho quân bao vây mà thôi. Chiếm lĩnh thành Âu Tây Châu trước khi quân Văn Lang kéo đến.
Triệu Công ra lệnh cho vợ chồng Triệu Côi thống lĩnh quân binh phục kích cách thành Âu Tây Châu về hướng Tây Nam năm dặm chờ cho quân Văn Lang kéo đến đánh bọc sau lưng đánh tới, hai mặt giáp công bao vây quân Văn Lang vào giữa tiệt diệt.
Lúc ấy trời đã xế chiều lệnh tấn công thành Âu Tây Châu bắt đầu. Tiếng còi hụ lên vang động núi rừng quân loạn tặc phản loạn Việt Trung Nguyên từ trong doanh trại kéo ra phủ tới tấn công vào ba cửa Đông – Tây – Nam, nhất là cửa chính Nam thành Âu Tây Châu Quân Việt Trung Nguyên lớp lớp leo tường thành, lớp lớp công phá cửa thành. Hai bên giao chiến rền trời rền đất.
Thơ rằng:
Nhìn trận chiến mà đau xót dạ
Cảnh Đồng Bào quyết hạ lẫn nhau
Cũng dân cũng chúng Văn Lang
Giờ đây thảm cảnh tương tàn còn chi
Bởi lạc Nguồn xảy ra loạn lạc
Lũ yêu Tinh có dịp bày mưu
Làm cho đất nước Văn Lang
Rồng Tiên Bách Việt nát tan cơ đồ
Nhìn trận chiến ngậm ngùi rơi lệ
Dân Văn Lang ngã gục thây phơi
Rồng Tiên Bách Việt con Trời
Tương tàn chém giết lạc Nguồn mà ra.
Mặt trời đã lặng màng đêm phủ xuống khắp non sông tiếng cung tên, gươm đao giáo mác càng lúc càng dậy trời kéo dài cho đến nữa đêm. Bỗng trên thành Âu Tây Châu quân binh hỗn loạn. Tướng Nhị Beo, tướng Mạnh Hổ bị giết bất ngờ. Cửa Nam thành đã bị quân Việt Trung Nguyên phá hỏng nhờ có nội ứng bên trong. Quân Việt Trung Nguyên tràn vào thành như cơn bão, quân Văn Lang chống trả quyết liệt hai bên thi nhau ngã gục. Quân Văn Lang càng lúc càng yếu thế bị quân Việt Trung Nguyên chém như chém chuối.
Tướng La Thông nói với Mạnh Càn:
Chủ tướng mau hạ lệnh rút quân ra cửa Đông phá vòng vây tẩu thoát.
Thục An Kim tức thời ra lệnh mở cửa Đông thành quân Văn Lang thi nhau tràn ra như nước lũ phá vòng vây chạy về hướng Đông Nam. Mạnh Càn dẫn tàn quân Văn Lang chạy về Thạch Vân Châu, chạy cho đến lúc gần sáng quân binh bơ phờ chạy hết nổi nữa.
Mạnh Càn nhìn lên trời than rằng:
Không ngờ quân Việt Trung Nguyên chiếm thành nhanh đến thế.
Tướng Sơn Tây nói:
Không nhanh sao được vì trong thành có quân nội ứng.
Mạnh Càn nhìn bốn cha con Tri Phủ Thục An Kim không nói gì. Mạnh Càn cho điểm lại quân binh 7 vạn quân giờ chỉ còn có 2 vạn, năm vạn quân binh chôn vùi trong trận chiến. Thành Âu Tây Châu đã bị quân Việt Trung Nguyên chiếm đóng giờ chỉ còn đến Thạch Vân Châu tá túc mà thôi.
Văn Lang Thảm cảnh biết bao
Ôi thôi chinh chiến lao đao khốn cùng
Vinh chẳng thấy, thấy toàn binh lửa
Mãi chiến tranh khốn khổ đao binh
Văn Lang Bách việt khốn nguy
Nồi da nấu thịt còn chi Đồng Bào
Ôi ôi hỡi Ông Trời có thấu
Dân Văn Lang chém giết lẫn nhau
Nghĩ càng, càng nghĩ càng đau
Lạc Nguồn Lạc Cội mới nên nỗi nầy
Lạc Nguồn Cội sa vào Yêu Quỉ
Quên Ông Cha sao khỏi chiến chinh
Anh hùng lạc đạo chí nguy
Lạc vào chinh chiến con chi anh hùng.
* * *