Đam Mỹ [Edit] Bé Con Long Ngạo Thiên Ngược Hướng Mang Cha Trong Show Thực Tế - Vong Thư

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi HuỳnhAnhTử, 23 Tháng chín 2023.

  1. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
    Tác giả: Vong Thư

    Editor: HuỳnhAnhTử

    E/N: Tiêu đề chương do editor tự đặt

    CHƯƠNG 14.1: Tùng nhung (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tình hình trước mắt cực kỳ rõ ràng. Nhiệm vụ hái nấm cục và tùng nhung nhìn có vẻ kiếm được nhiều tiền nhất thật ra lại hố nhất, chưa kể đến còn muốn tiêu hao thể lực rất lớn vì phải leo lên núi cao, một mặt khác, học phí trả cho thợ hái nấm cũng là cao nhất.

    Không sai, ekip chương trình đúng là vô sỉ đến tận dường này, ngoại trừ ba năm trăm mà chương trình bỏ ra thuê người, các khách quý còn phải chi ra tầm một trăm tệ làm học phí, gọi hoa hơn là, đầu tư cao, hồi báo cao.

    Nếu không phải Quý Nặc đã kết bạn với bác gái người địa phương từ trước, hơn nữa đối phương cũng báo cho cậu sự thật, đại đa số người xem và các khách quý đều có nhận tri sai lầm về nhiệm vụ lần này.

    Rốt cuộc người người đều biết nấm cục và tùng nhung rất đáng giá, ekip còn chịu mướn thợ hái nấm chuyên nghiệp. Nhìn có vẻ như được tiết lộ chút bí quyết ngắt nấm quan trọng, kết cục lại là các khách quý tiêu tiền mất sức cuối cùng công dã tràng, còn không thể dậm chân tức giận, nếu không chỉ có thể bị người xem ghét bỏ trình độ kém, tiền rơi trên đất còn không biết nhặt, nghiêm trọng hơn một chút thậm chí có thể bị nói bậy thành tức giận với nhân viên, mượn thế hiếp người.

    Về phần hai phương án sau, nhặt các loại nấm bình thường và đào măng tuy rằng dễ dàng thực hiện nhưng không kiếm được bao nhiêu, cũng không thể kiếm đủ trợ cấp cho các khách mời trả nợ. Rốt cuộc làm thế nào họ cũng sẽ trở lại tình trạng "nợ ngập đầu", nếu bảo đây không phải cố tình sắp đặt đương nhiên chẳng ai tin.

    Chẳng qua chương trình thực tế đương nhiên phải có tranh luận mới có thể nhìn thấy cảm xúc chân thật nhất của các nhân vật công chúng, khúc chiết nhiều mới thu hút được lưu lượng và sự chú ý, chẳng qua xuất phát từ các góc độ và lập trường khác nhau mà thôi.

    Cũng may Quý Nặc không nợ tiền, mới đầu cậu còn hứng thú với tùng nhung và nấm cục, chẳng qua vì cậu nghe nói hai loại nấm này dùng để hầm gà là ngon nhất, hai trăm tệ trong tay thật sự không thể giúp cậu trèo cao, mới nghĩ đến nếu có thể tự mình vào núi đào thì tốt quá.

    Hiện giờ ngẫm lại chỉ đành yên lặng nuốt nước miếng. May mắn cậu không tiết lộ cho con mèo nhỏ tham ăn nhà mình, nếu không bạn nhỏ Lục Ngao Ngao nhất định sẽ càng thêm thất vọng. Rốt cuộc từ khi nghe bác gái nhắc đến thịt bò đặc sản địa phương xong, bạn nhỏ đã nuốt nước miếng 'lơ đãng' hỏi đến ba lần.

    Khang Phỉ Nhi thì hoàn toàn không thèm giãy giụa, quyết tâm cá mặn, hai người vui sướng quyết định gộp nhóm cùng lên núi hái nấm, coi như dẫn đám nhỏ đi chơi dã ngoại.

    Nhân viên công tác chờ họ quyết định xong mới cười đầy khách khí mà nói:

    "Xin lỗi, hai vị không thể lựa chọn hái nấm được nữa."

    Quý Nặc và Khang Phỉ Nhi khó hiểu liếc nhau một cái, Quý Nặc thầm nghĩ ekip chương trình này đúng là quá biết lăn lộn, may mắn cậu cũng không có dự định thể hiện bản thân gì trong này.

    Khang Phỉ Nhi thì điên cuồng chặc lưỡi trong lòng, lần này tới chương trình quả là đáng giá, Quý Nặc thật là đẹp, Thượng Đế nắn người quá khéo mlem mlem mlem..

    Nhân viên công tác mới sáng sớm đã giao nhiệm vụ thất bại, lần này rốt cuộc cũng có cơ hội chi lăng lên, cười giống như một thanh đao dịu dàng:

    "Bởi vì hai vị chọn quá chậm, mỗi một phương án đều chỉ có một thợ hái nấm, phương án thứ ba đã bị gia đình của Sở lão sư chọn trước mất rồi."

    Lúc này mới vừa bắt đầu quay không lâu, nhân viên công tác gặp được quá nhiều nhấp nhô ở tổ Quý Nặc, sợ đối phương lại sinh ra tư tưởng kỳ diệu nào đó, vừa dứt lời lại gấp gáp bổ sung:

    "Anh nghĩ xem đi, thị trấn Ngọc Sơn được núi bao quanh, nhưng chỗ nào cho phép người ngoài hái nấm, chỗ nào thích hợp hái nấm, chủng loại nấm lại nhiều.. không dẫn theo một thợ hái nấm chuyên nghiệp đáng tin cậy anh cũng không biết loại nấm nào ăn được nha."

    Nhân viên công tác càng nói càng thêm tự tin, phải biết rằng ngay cả người địa phương rành rọt về nấm cũng bị ngộ độc thậm chí tử vong do ăn sai nấm. Chương trình vì an toàn của các khách mời đương nhiên không có khả năng để cho họ đi lung tung.

    Quý Nặc lộ vẻ do dự, rốt cuộc trước đây cậu cũng từng xem chương trình phổ cập khoa học về nấm, chú ý đến rất nhiều loại nấm độc nhưng lại có vẻ ngoài giống nấm ăn bình thường.

    Lục Ngạo Thiên nhíu chặt mày. Tuy rằng mỗi một tấc đất đều có một trăm triệu loại thực phẩm có thể ăn, nhưng măng chỉ có một khẩu vị, sao có thể sánh bằng nhiều chủng loại nấm đa dạng đâu?

    Lục Ngạo Thiên trừng mắt nhìn nhân viên công tác, sát ý trong mắt tràn đầy: Dám đụng đến nấm của Long Ngạo Thiên ta đây, mi đã là người chết rồi.

    Trên thực tế, bé con chưa đủ một mét, cần phải ngẩng đầu lên thật cao mới có thể nhìn thấy cằm của nhân viên công tác. Lục Ngạo Thiên sau khi đái dầm mới một lần nữa ý thức được, hắn không thể để mặc thân thể của mình nhỏ yếu như vậy mãi được.

    Khang Phỉ Nhi chưa được ăn món nấm xào của Quý Nặc làm, cảm thấy hái nấm hay đào măng đều không chênh lệch gì quá lớn. Bác gái hàng xóm đứng cạnh nghe xong một lúc lâu chợt vỗ đùi:

    "Còn không phải là lên núi nhặt nấm sao, bác có thể dẫn mấy đứa đi nha! Chuyện này có gì khó khăn đâu?"

    Nụ cười trên mặt nhân viên công tác lập tức cứng đờ, vội vàng lên tiếng không suy nghĩ:

    "Bác gái à, sư phụ hái nấm được bọn con tuyển chọn cũng phải có những tiêu chuẩn nhất định đấy ạ."

    Bác gái nhếch một bên mí mắt:

    "Tiểu chuẩn ba năm trăm sao?"

    Nhân viên công tác: "..."

    Bác gái đứng lên run run ống quần, cực kì hào sảng mở miệng:

    "Bác đây vừa biết đường vừa biết nấm, không cần ekip mấy người đưa tiền. Hái xong chỉ cần Tiểu Quý xào một chén nấm đưa cho bác là được."

    Quý Nặc vui mừng ra mặt:

    "Như vậy có phiền bác quá không?"

    Bác gái đối diện gương mặt tuấn tú tràn đầy ý cười của Quý Nặc hiển nhiên không có sức chống cự, lập tức cũng cười theo:

    "Phiền gì đâu? Bác cũng phải đi nhặt nấm mà, dẫn theo mấy đứa bác còn có thể miễn phí được một chén nấm xào cơ mà."

    Nhân viên công tác vội xin chỉ thị từ tổ đạo diễn, đạo diễn tuy rằng cực kỳ đau đầu tổ Quý Nặc hoàn toàn không đi theo sự sắp xếp của chương trình, nhưng một hai phải chọn giữa nhặt nấm và đào măng mà nói, khẳng định là vào núi hái nấm càng thêm thú vị a.

    Đạo diễn không chỉ không đồng ý, còn rất biết làm người mà chia tiền công 200 tệ của sư phụ đào măng không có ai chọn cho bác gái hàng xóm.

    Bác gái không chút khách sáo nhận lấy, nhưng ekip chương trình trăm ngàn lần không ngờ tới, cuối cùng 200 tệ này vừa đến tay đã bị bác gái đưa cho Quý Nặc với danh nghĩa tiền cơm, chẳng qua đây là chuyện xảy ra phía sau, trước mắt đạo diễn vẫn cảm thấy tương đối vừa lòng.

    *

    Bác gái vốn là người lanh lẹ, thấy Quý Nặc và Khang Phỉ Nhi đều là tuấn nam mỹ nữ, hai đứa nhỏ cũng cực kỳ xinh đẹp đáng yêu, càng thêm vừa lòng nghề tay trái mình mới vừa kiếm được hôm nay.

    Bác cực kỳ nhiệt tình mà tìm trong kho ra hai cái sọt trúc đưa cho hai người:

    "Hai đứa nhỏ lên núi khẳng định không đi được xa, đến lúc đó hai cô cậu cho hai đứa nhỏ vào sọt ngồi, người lớn nhặt nấm cũng tiện hơn."

    Quý Nặc và Khang Phỉ Nhi lập tức nhận lấy cảm ơn.

    Quý Nặc lúc không cười chính là bệnh mỹ nhân thanh lãnh như sương tuyết, trên thực tế từ nhỏ đã phải khắp nơi kiếm ăn nên cậu rất biết ăn nói, vài câu chân thành ấm lòng đã khiến bác gái mặt mày hớn hở, ba người lớn và hai đứa nhỏ cứ thế vui vẻ vào núi.

    Bác gái vừa đi vừa giới thiệu:

    "Sườn núi bên này nhìn có vẻ không rộng lớn nhưng sản vật lại cực phong phú. Lần trước bác đến nhặt được rất nhiều nấm, hai ngày nay trời mưa, khẳng định có nấm mới mọc lên, hai đứa cứ yên tâm đi theo bác là được."

    Bác gái đầu tiên là tìm ra ba chạc cây vừa thẳng vừa dài làm gậy leo núi, giơ tay chỉ lên thân cây gần đó:

    "Nhìn thấy không? Đóa nấm lông xù này chính là nấm đầu khỉ*, thân cây, cành khô gãy, gỗ mục đều là nơi chúng nó thích sinh trưởng. Nấm này hầm canh hay kho gà đều ngon miệng.."

    Đoàn người chẳng mấy chốc đã biết, nhặt nấm không chỉ thu được mỗi nấm, trên thân cây ngoại trừ nấm đầu khỉ ra còn có rất nhiều loại sơn trân đang trong thời kì chín tới như dẻ dại, quả sung.

    Lớp ngoài hạt dẻ mọc đầy gai nhọn, có bác gái làm mẫu, hai người lớn dùng chân nghiền nát lớp gai, chỉ chọn phần quả bên trong mang đi, bằng không vỏ gai quá cồng kềnh, họ cũng cầm không được bao nhiêu.

    Khu vực chung quanh cây dẻ tương đối bằng phẳng, hai đứa nhỏ cũng được thả xuống moi hạt dẻ chơi.

    Hạt dẻ mới được hái xuống, lớp da ngoài còn tương đối mềm, Quý Nặc lột ra một nửa để lộ phần thịt hạt màu vàng nhạt bên trong, đưa tới bên miệng Lục Ngạo Thiên.

    Hắn ghét bỏ mà nhìn ngón tay đã lấm bẩn của Quý Nặc:

    "Tay chú dơ quá.. thứ này có thể ăn sống sao?"

    Hắn cũng không phải chưa từng tiếp xúc những món mỹ thực bình dân như mấy tên giàu mới nổi thích ra vẻ, nhưng bình thường ăn món này đều là đã xào chín.

    Quý Nặc trực tiếp nhét hạt dẻ vào miệng hắn, Lục Ngạo Thiên thử cắn cắn nhai nhai, bóng đèn nhỏ trong mắt lập tức sáng lên, ngọt lành thanh thúy!

    * * *

    *

    [​IMG]

    Nấm đầu khỉ: Nấm này thì thường rồi ha, ai cũng biết rồi. Nó có thể trồng nhân tạo, có giá trị dinh dưỡng cao, trị được nhiều loại bệnh, trong đó có thể giảm trầm cảm âu lo, cải thiện nhân thức có tác động tích cực trong việc giảm nguy cơ Alzheimer, cải thiện tim mạch, giảm triệu chứng tiểu đường và có thuộc tính chống ung thư. Nấm đầu khỉ có thịt khá dày và dễ thấm hút nước nên thường được dùng trong món nướng chiên. Giá nấm tươi khoảng tầm 200k đổ lại, còn nấm khô thì đắt hơn tầm 2tr đổ lại. Xem mấy nấm kia vài chục triệu một ký giờ nhìn nấm này bảo sao thấy rẻ hơn hẳn =))
     
    Quỳnhhh đâyLieuDuong thích bài này.
  2. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
    Tác giả: Vong Thư

    Editor: HuỳnhAnhTử

    E/N: Tiêu đề chương do editor tự đặt

    CHƯƠNG 14.2: Tùng nhung (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quý Nặc đem viên hạt dẻ kia cho Lục Ngạo Thiên, lại lột một viên đưa cho bé con Trăn Trăn vẫn luôn ngồi cạnh hai người, nhìn tới nhìn lui hai gương mặt:

    "Nào, Trăn Trăn cũng nếm thử đi."

    Trăn Trăn thấy Quý Nặc cười với mình, cảm thấy ca ca xinh đẹp này dường như đang sáng lên, trái tim nhỏ bùm bùm đập, bé con bỗng nghĩ mình cũng không cần gấp gáp gả cho anh hàng xóm lai tóc vàng gần nhà làm gì.

    Lục Ngạo Thiên nhìn thấy viên hạt dẻ thứ hai lọt vào miệng người khác, tươi cười nháy mắt đọng lại, khô cằn nói với Quý Nặc:

    "Con muốn ăn nữa."

    Quý Nặc lại vỗ vỗ tay:

    "Tay của chú bẩn quá, lột một viên nếm thử cho vui thôi, còn lại vẫn nên về nhà hãy ăn."

    Khuôn mặt nhỏ nháy mắt suy sụp, hung tợn liếc bé con Trăn Trăn một cái, hắn không phải ghen tỵ, chỉ là cảm thấy nụ cười ngốc nghếch ngây thơ kia quá chói mắt, cảm giác như hoàn cảnh chung quanh đều bị lây dính sự ngây ngốc của bé con kia.

    TrănTrăn nhai hạt dẻ 'người trong lòng' cho, tâm tình tốt đẹp đến mức muốn bay lên, lại nhìn thấy ca ca cool ngầu xinh đẹp bên cạnh, bỗng chốc cảm thấy không gian trong tim mình quá nhỏ bé, ba người chen chúc bên trong đúng thật là hơi chật chội một chút.

    *

    Gia đình Khang Phỉ Nhi là Hoa kiều thuộc tầng lớp trung sản, sau khi đăng quang hoa hậu cô từng đóng một bộ phim remake, mới vừa nổi tiếng đã kết hôn sinh con với người chồng phú nhị đại hiện giờ của mình.

    Năm đó sau khi đóng phim từng có lời đồn cô không chuyên nghiệp nổi lên, chẳng qua sau khi kết hôn Khang Phỉ Nhi không còn tiếp xúc giới giải trí nữa, cho nên cũng chẳng ai nhìn chằm chằm vào chuyện này mà nói ra nói vào. Hơn nữa bản thân nhan sắc của Khang Phỉ Nhi quá xinh đẹp, kỹ thuật diễn cô thể hiện trong phim cũng cực kỳ tự nhiên, độ chờ mong quốc dân vẫn là rất cao.

    Cho nên phần lớn người xem đều cho rằng phu nhân nhà giàu có điều kiện như cô đều sẽ rất kiêu kỳ, ekip chương trình cũng nghĩ như vậy. Sở dĩ đưa ra cát xê cao mời đến hai vợ chồng nhà này, một bên là vì quần chúng nhân dân luôn thích nghe ngóng tin tức về tổ hợp kinh điển giữa thiếu gia nhà giàu và nữ minh tinh, một mặt khác là hi vọng Khang Phỉ Nhi kiêu căng có thể gây chuyện nhiều một chút, như vậy mới dễ thu hút sự chú ý của người xem.

    Kết quả Khang Phỉ Nhi nói phải làm công cho Quý Nặc, thật đúng là làm công theo nghĩa đen. Mặc dù điều kiện sức khỏe có hạn nhưng vẫn nỗ lực thep kịp bước chân của bác gái và Quý Nặc, cũng nhặt được rất nhiều nấm.

    Chẳng qua sức của phụ nữ vẫn thua kém nam giới, lại cõng một bé con mũm mĩm, trên đường đi cô đều thở hồng hộc, bác gái còn tỏ ý muốn giúp cô cõng con gái.

    Vừa vặn đến khu vực có địa thế bằng phẳng trống trải, Lục Ngạo Thiên đòi xuống tự mình đi, hắn muốn khôi phục thân thể gà còi này nên phải rèn luyện nhiều hơn, Quý Nặc vì thế mà cho Trăn Trăn vào sọt của mình.

    Lục Ngạo Thiên vừa đặt chân xuống đất bỗng thấy được ngốc bạch ngọt mặt mày vui sướng hai mắt lấp lánh nhào vào ôm ấp của đàn em nhà mình.. hai má Lục Ngạo Thiên dần dần phồng lên.

    Phòng phát sóng trực tiếp nhìn bốn gương mặt tinh xảo như vẽ của các khách mời, bình luận cực kỳ hài hòa.

    [Đây là hình ảnh thần tiên gì thế này? Tổ hợp tiên nữ tiên tử ghép nhóm nhặt nấm QAQ Tui muốn hồn xuyên thành hồng dù dù[1] !]

    [Tui chính là Trăn Trăn nha, toàn bộ hành trình đều nhìn chằm chằm mặt Quý Nặc mà chảy nước miếng, mlem mlem..]

    [Lúc trước mấy người không muốn đi theo, bây giờ sao có thể thấy được nhan sắc thần tiên của Trăn Bảo nhà tụi tui? ]

    [Chỉ có mình tui để ý hôm nay Ngao Ngao không được vui sao? Không hổ là bé con của tui, tức giận cũng đáng yêu! Tim của dì đều sắp bị con hòa tan mất rồi!]

    Lục Ngạo Thiên không biết chính mình đã đáng yêu đến khắp thiên hạ đều biết, còn tự cho là cực kỳ ngầu lòi dậm chân đi đường, càng dậm càng nặng, càng dậm chân càng tê dại.

    Chẳng qua đáng tiếc là, Quý Nặc bất ngờ phát hiện một đám rau hẹ mọc hoang, vốn dĩ không hề chú ý đến cảm xúc của bé con.

    Bình luận trực tiếp kích động điên cuồng:

    [A a a a tui được lên TV rồi, làm phiền camera man chọn cho tui filter nào đẹp đẹp cái!]

    [Ha ha ha ha rau hẹ dại, chính là tui chính là tui, nhìn tui có bao nhiêu xanh đi, giống cổ phiếu[2] tui mua như đúc.]

    Quý Nặc hái một nắm hẹ, hoàn toàn đủ để xào một đĩa trứng gà. Cậu dùng cỏ dại bó lại cho vào túi lưới, đứng lên mới phát hiện Tiểu Ngao Ngao nhà mình đang đang dậm chân đi xa về phía trước.

    Tuy rằng bên này không có sườn dốc, ngoại trừ năm người họ ra còn có thêm ba nhân viên của tổ chương trình đi theo, nhưng Quý Nặc vẫn không yên tâm để bé con rời khỏi tầm mắt mình.

    "Ngao Ngao, quay lại đi con, bên kia không an toàn."

    Lục Ngạo Thiên cuối cùng cũng nghe được đàn em nói chuyện với mình, đôi chân ngắn nhỏ tức khắc đi đến càng nhanh, hắn cũng không phải một đứa bé đơn thuần, vài ba câu là có thể dụ được!

    Quý Nặc thấy thế đành phải bước nhanh đuổi theo:

    "Ngao Ngao, ngoan nào, đừng chạy, sẽ ngã đó."

    Lục Ngạo Thiên biết sức lực của Quý Nặc không thể khinh thường, vung tay lên chạy như điên, vừa chạy vừa quay đầu lại hùng hổ:

    "Ai cần chú no!" (Ai cần chú lo)

    Kết quả nhất thời một chớp mắt sơ suất, chân bị một nhánh cây khô vướng phải, cả người ngã xuống ập về phía trước.

    Chẳng qua hắn hiện giờ đã có ý thức khống chế tay chân, hắn chính là đường đường Lục Ngạo Thiên, tuyệt không cho phép chính mình ngã một cú chụp ếch trước mắt đàn em và ngốc bạch ngọt.

    "Thình thịch" một tiếng, Lục Ngạo Thiên quỳ hai đầu gối xuống đất, bàn tay nhỏ đen nhẻm chống xuống lớp cỏ dại mềm xốp ổn định thân người.

    Cỏ dại bị bàn tay của hắn nhấn một cái, một đóa nấm to bị che bên dưới lập tức lộ ra ngoài.

    Phần dù phía trên xòe ra có màu vàng nâu, thân nấm thô to màu trắng, tỏa ra một mùi hương nồng đậm thanh thoát rất đặc biệt, giống như mùi của núi rừng, bùn đất và cỏ cây sau mưa hòa quyện.

    Quý Nặc vừa chạy theo tới liếc mắt một cái là nhận ra, nhưng vẫn khó mà tin được:

    "Đây là tùng nhung?"

    Lục Ngạo Thiên nhân lúc Quý Nặc bị nấm hấp dẫn lực chú ý, vội vàng chuyển từ quỳ gối thành ngồi xổm, chờ đến Quý Nặc nhìn qua hắn, hắn đã hoàn chỉnh mà ngồi xổm trước đóa nấm, Quý Nặc thấy thế cũng nhẹ nhàng thở ra:

    "Chú còn nghĩ là con bị ngã cơ."

    Lục Ngạo Thiên liếc nhìn gà con Trăn Trăn bị Quý Nặc cõng sau lưng, hừ lạnh một tiếng:

    "Tui mà bị ngã sao?"

    Quý Nặc cũng quen thần thái Long Ngạo Thiên này của hắn, đặt trên người một người trưởng thành sẽ có vẻ như 'tắc động mạch não', nhưng bạn nhỏ Ngao Ngao làm như vậy chỉ có thể gọi là cực kỳ đáng yêu.

    Hắn chịu đựng không đi xoa xoa đầu bé con, nghiêm ngặt tuân thủ theo bút kí dành cho người mới làm cha, không tiếc rẻ mà khích lệ:

    "Ngao Ngao giỏi nhất!"

    Quý Nặc nói xong lại đưa mắt nhìn nấm, dùng gậy gỗ trong tay vừa cạy vừa hỏi:

    "Chẳng lẽ từ xa như vậy mà con đã thấy được đóa tùng nhung này rồi sao? Bác gái nói người có kinh nghiệm như bác một năm cũng không nhặt được mấy cái.."

    Quý Nặc càng đào càng sâu, cảm thấy kích cỡ của đóa nấm này hẳn là vượt quá suy nghĩ của mình, hai mắt cậu sáng lên, động tác trên tay cũng càng thêm cẩn thận.

    Bác gái, Khang Phỉ Nhi và nhân viên công tác đều đuổi lại đây, màn ảnh phát sóng trực tiếp cũng cắt sang hình thức đặc tả, bình luận trực tiếp đều là dấu chấm hỏi và chấm than:

    "Đúng là có kịch bản sắp xếp mà! Đây chắc chắn là đạo cụ được ekip đặt sẵn!]

    [Chẳng phải bảo cực kỳ khó tìm sao? ]

    [Đây không phải nấm đùi gà hả? Tùng nhung lớn đến mức này hợp lý sao? ]

    Lục Ngạo Thiên gợi lên khóe môi bên trái, đạm nhiên cười, không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận cách nói của Quý Nặc, trong giọng nói còn hiện lên khinh thường nhàn nhạt:

    " Cái này có gì ghê gớm. "

    Kẻ hèn một cái tùng nhung, hắn chính là đường đường Long Ngạo Thiên.

    Lục Ngạo Thiên nói xong, nhân lúc mọi người đều tập trung vây quanh đóa tùng nhung trên mặt đất, hắn mới lén lút xoa xoa đầu gối bị dập đau của mình.

    Vừa ngẩng đầu, hắn bất chợt đụng phải ánh mắt tìm tòi đầy nghiên cứu của bé con Trăn Trăn.

    * * *

    [1]

    [​IMG] Hồng dù dù (nấm tán giết ruồi) : Đây là ẩn dụ chỉ nấm độc bắt nguồn từ một bài hát thiếu nhi tuyên truyền về nấm độc. T để phần dịch thô thôi nha, vì nó quá nhiều từ đồng âm và điệp âm, dịch thuần việt thì không được hay lắm" Hồng dù dù, bạch côn côn, ăn xong cùng nhau nằm bản bản, nằm bản bản, ngủ quan quan, sau đó cùng nhau chôn sơn sơn, chôn sơn sơn khóc kêu kêu, thân bằng đều tới ăn cơm cơm, ăn cơm cơm có dù dù, toàn thôn cùng nhau nằm bản bản"=)) đại khái ý nghĩa là ăn trúng nấm độc có mũ đỏ thân trắng (aka nấm độc ruồi dù) thì trúng độc phải nằm ván gỗ, ngủ quan tài, chôn vào núi. Chôn xong thì có người thân khóc kêu rồi tổ chức đám ma rủ hàng xóm tới ăn, nhưng mà trong bữa ăn lại có dù dù (aka nấm độc) thế là cả làng cùng nhau nằm ván gỗ =))

    [2] Trời ơi tui đã ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm bà con. Xin lỗi bà con =)) Cổ phiếu xanh là tăng giá, đỏ là hạ=))
     
    Quỳnhhh đâyLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng sáu 2024
  3. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
    Tác giả: Vong Thư

    Editor: HuỳnhAnhTử

    E/N: Tiêu đề chương do editor tự đặt

    CHƯƠNG 15.1: Mua nấm (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trăn Trăn được Quý Nặc cõng, chỉ có thể nhìn thấy phần gáy của chú xinh đẹp, tự nhiên ánh mắt sẽ chuyển sang hướng anh trai xinh đẹp.

    Bé con chú ý đến Lục Ngạo Thiên đang nhe răng trợn mắt xoa đầu gối, nghiêng đầu ngây thơ hỏi:

    "Anh Ngao Ngao, hình như anh bị đau hở?"

    Một đám người vây quanh bụi cỏ phát hiện tùng nhung[1], đang mồm năm miệng mười thảo luận đóa tùng nhung mà Quý Nặc đào được khổng lồ cỡ nào. Giọng của Trăn Trăn không lớn, Lục Ngạo Thiên nghe được lập tức đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu cô bé im lặng, bình tĩnh mở miệng:

    "Tui đang phủi bụi."

    Trăn Trăn gật đầu, nghe được mọi người phía trước đều cao giọng cảm thán kinh ngạc, lại xoay đi xem nấm lớn.

    Lục Ngạo Thiên thở nhẹ một hơi trong lòng, ra vẻ không có việc gì mà nhào lên xem cây tùng nhung khổng lồ mà mình phát hiện.

    Quý Nặc được bác gái chỉ bảo, đào tùng nhung cực kỳ cẩn thận, giữ lại được cả thân nấm nguyên vẹn, đóa tùng nhung hoàn hoàn chỉnh chỉnh được Quý Nặc nâng lên, thậm chí còn vượt ra bàn tay cậu một chút. Bác gái đứng bên liên tục tấm tắc cảm thán.

    "Đã thật nhiều năm rồi chưa từng nhìn thấy đóa tùng nhung nào vừa đẹp vừa chất lượng như vậy." – Vừa nói bác vừa giơ ngón cái lên – "Cái này chắc chắn là loại tốt nhất."

    Bác gái hái mấy chiếc lá cây to gần đó, bày cho Quý Nặc cách dùng nhánh cỏ và lá cây bao lấy, tránh cho trên đường xóc nảy sẽ làm hư tùng nhung.

    Khang Phỉ Nhi đi theo bên cạnh tò mò hỏi:

    "Bác ơi, tùng nhung chất lượng thế này thì giá bao nhiêu ạ?"

    Bác gái vươn ba ngón tay, sắc mặt khoa trương:

    "Lúc được giá có thể bán ra gấp mười lần bình thường."

    Chẳng sợ không tốt, bán cho thương lái trung gian cũng được bốn ngàn tệ một ký, bác gái nói xong mới hỏi Quý Nặc:

    "Nếu cháu muốn bán bác sẽ giúp cháu liên hệ người mua, giá cả thì cháu cứ yên tâm, đương nhiên sẽ không hố cháu."

    Quý Nặc hiển nhiên không hề muốn bán, tiền hiện giờ với cậu mà nói không có ý nghĩa gì lớn, nguyên liệu nấu ăn cực phẩm cỡ này đương nhiên muốn giữ lại chính mình ăn.

    Khéo léo từ chối bác gái xong, Quý Nặc xem bạn nhỏ nhà mình vừa nhìn tùng nhung vừa chép miệng, cười nhẹ xoa một phen mái tóc mềm của hắn, trước khi Lục Ngạo Thiên buồn bực đã nhanh chóng mở miệng:

    "Đêm nay chú sẽ làm tùng nhung hầm gà cho con."

    Khóe môi Lục Ngạo Thiên cong lên nhưng lại cố gắng đè xuống, cổ họng không ngừng hoạt động, Quý Nặc cảm thấy bé con quá đáng yêu, không kiềm lòng nổi mà bế hắn lên ném giữa không trung một chút rồi ôm lại:

    "Ngao Ngao nhà chúng ta đúng là một bé cẩm lý đáng yêu, đầu tiên là kéo được nấm ganba, tiếp đến thì tìm ra tùng nhung, sao con lại tuyệt vời đến như vậy a!"

    Lục Ngạo Thiên đối diện mắt cười ôn hòa của thanh niên trẻ, hoàn toàn nhịn không được mà lên mặt, lúm đồng tiền bên má cũng xuất hiện. Hắn nhấp nhấp miệng, cực kỳ kiêu ngạo mà lên tiếng:

    "Tui chính là ghê gớm như vậy đó."

    Mọi người lập tức đều bật cười. Bác gái nhìn hai bé con cũng thích cực kỳ, duỗi tay muốn ôm một đứa, Lục Ngạo Thiên vội vàng leo lên cánh tay của đàn em nhà mình, hai bàn tay đen nhẻm nắm chặt lấy quần áo Quý Nặc.

    Rốt cuộc bác gái đành phải đi ôm bé con Trăn Trăn cũng đáng yêu không kém. Bé đang duỗi cổ nhìn xem cảnh tượng tuyệt mỹ hai cha con mỹ nhân ôm nhau, bị bác gái bất ngờ ôm lên khen ngợi một trận, ngây ngốc híp mắt cong cong cười rộ lên như trăng non, thẹn thùng nói cám ơn.

    Tuy rằng nhặt được tùng nhung quá sớm khiến cho sự chờ mong của mọi người đều bị nâng lên, dẫn đến những loại nấm bình thường nhặt được sau đó đều không còn sức hấp dẫn, nhưng Quý Nặc, Khang Phỉ Nhi và bác gái hàng xóm vẫn cố gắng nhặt đầy túi lưới của từng người.

    Nhặt nấm hơi mệt mỏi một chút, nhưng thu hoạch tràn đầy khiến hai lớn hai nhỏ lần đầu tiên trải nghiệm đều cực kỳ tự hào, đặt biệt là lúc đột nhiên phát hiện một rừng nấm nhỏ, hoặc là nhặt được đóa nấm quý thật to, cảm giác vừa bất ngờ vừa vui vẻ này sẽ kéo dài liên tục thật lâu.

    Mãi đến khi chuẩn bị xuống núi về nhà, trên mặt mỗi người vẫn đong đầy vui sướng.

    Quý Nặc vận động một ngày, mồ hôi đầm đìa, trên trán và thái dương đều thấm mồ hôi ướt át, hai bên má cũng hồng lên đầy khỏe mạnh, nhìn càng thêm thần thái, có sức sống hơn hẳn so với bộ dạng trắng bệch ốm yếu lúc trước.

    Lục Ngạo Thiên rèn luyện hơn nửa ngày, tự giác khả năng khống chế đối với thân thể lại được nâng cao không ít, giống như vừa trải qua quá trình thân thể và linh hồn dung hợp. Trước kia mỗi lần đến thế giới khác làm nhiệm vụ hắn đều có được một thân thể cực kỳ mạnh mẽ, đây cũng là lần đầu tiên gặp được giai đoạn quá độ gian nan dường này, thậm chí còn sẽ tè dầm..

    Lục Ngạo Thiên ngồi trong sọt tre, trong lòng còn âm thầm lập kế hoạch, nghỉ ngơi một đường về nhà xong rồi thì nên ăn một bụng thật no, sau đó tranh thủ thời gian rèn luyện, không phải chỉ tăng cường khả năng khống chế đối với cơ thể là xong. Thân thể gà còi này rõ ràng đã bốn tuổi, nhưng nhìn không khác gì bé con ngây ngốc vừa đầy ba tuổi kia, không được không được.

    *

    Đoàn người xuống núi, lập tức đi thẳng đến căn phòng nát của Quý Nặc.

    Ai nấy đều đói đến da bụng dính da lưng, Quý Nặc đầu tiên là nấu cơm, sau đó lấy ra một nửa nấm gan bò[2] vừa mỹ vị vừa dễ sơ chế, rửa sạch sẽ xong thì cắt miếng xào lên làm một chảo cơm chiên to.

    Cậu xối thêm một ít dầu nấm ganba, cơm vừa ra nồi, toàn bộ phòng bếp đều thơm ngào ngạt. Khang Phỉ Nhi cũng không rảnh lo cái gì đường bột cao cái gì ca-lo nhiều, bê chén lên ăn vài muỗng lớn mới có tinh thần xử lý con gái đã sớm trông mong liếm môi thèm thuồng bên cạnh.

    Trăn Trăn còn chưa biết sử dụng đũa, cho nên Khang Phỉ Nhi vừa tự gắp cho mình một đũa to vừa cho con gái một đũa nhỏ, hai mẹ con cùng ăn, trong mắt chỉ có một suy nghĩ, thì ra nấm dại tươi vừa ngắt ở tỉnh A ăn ngon đến như vậy a!

    Đây vẫn là những loại nấm thường thấy không có nguy hiểm, còn những loại hàng năm trúng độc hàng năm ăn sẽ còn mỹ vị đến cỡ nào nữa?

    Trước kia cô cũng từng ăn nấm ganba ở nhà hàng được bình chọn sao Michelin, nhưng đều không ngon bằng chén cơm trước mắt chỉ bỏ thêm một chút dầu xào nấm ganba, càng đừng nói đóa tùng nhung hạng top Quý Nặc nhặt được sáng nay..

    Khang Phỉ Nhi phải giữ dáng nên cần khống chế chế độ ăn uống nghiêm khắc, cô cũng không phải người tham ăn, nhưng lúc này càng nghĩ càng nước miếng giàn giụa, cô cảm thấy thăng hoa, không chỉ thèm Quý Nặc mặt, còn thèm nấm Quý Nặc nấu.

    [1]

    [​IMG] Thiệt là sơ suất quá chưa có chú thích về Tùng Nhung. Nấm Matsutake chính là tùng nhung đó bà con. Nó thường mọc ở gốc các cây lá kim như thông, tùng, có giá trị dinh dưỡng cao, người ta tin là nó có thể chống phóng xạ và tia cực tím do đây là loài thực vật duy nhất còn sống và mọc lại sau thảm họa bom nguyên tử ở Hiroshima. Sau khi được chế biến và bán ra thì nó có giá tầm 2000 USD/kg @@ [Wiki][2]

    [​IMG] Nấm gan bò: Có kích thích ăn ngon miệng, giúp làm đẹp, trị tiêu chảy, giải độc và phòng ngừa ung thư. Nó thường mọc tự nhiên dưới tán thông nên còn có tên gọi khác là nấm thông. Hiện tại ở Việt Nam thì thường nó hay mọc ở Đà Lạt do ĐL có diện tích rừng thông lớn. Nấm này có giá tầm 1 triệu VND/kg
     
    Quỳnhhh đâyLieuDuong thích bài này.
  4. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
    Tác giả: Vong Thư

    Editor: HuỳnhAnhTử

    E/N: Tiêu đề chương do editor tự đặt

    CHƯƠNG 15.2: Mua nấm (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bác gái ăn cơm chiên cũng cảm khái rất nhiều. Sáng nay lúc ăn xong nấm ganba xào mà Quý Nặc đưa bác đã cảm thấy ngon hơn thứ trước kia mình ăn rất nhiều, chén cơm chiên nấm gan bò này cũng vậy.

    Nấm gan bò ở địa phương rất thường thấy nên giá không cao, hương vị cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng vào tay Quý Nặc lại màu mỡ trơn mềm, độ giòn độ dẻo của gạo cũng vừa vặn, dầu xào nấm ganba cho vào cuối cùng chính là chi tiết vẽ rồng điểm mắt, bác cũng không kiềm nổi mà bắt đầu chờ mong món canh gà tùng nhung tối nay.

    Đến nỗi Lục Ngạo Thiên, Quý Nặc biết bé con ăn nhiều nên cho hắn một tô lớn, tay nhỏ của Lục Ngạo Thiên cầm đũa có chút lao lực, thế là hắn đơn giản xem đũa thành gậy cào cơm nắm chặt trong lòng bàn tay, miệng nhỏ dán lên vành chén, lùa cơm lên dồn vào miệng, toàn bộ đầu gần như vùi vào trong tô.

    Một trận ăn cơm kịch liệt quét ngang, hai bé con còn nhỏ, Trăn Trăn bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài, thể lực của Khang Phỉ Nhi cũng không chịu đựng nổi.

    Quý Nặc cho rằng nấm Khang Phỉ Nhi hái được đều toàn bộ cho cô, có thể cầm đi bán trả nợ, bên trong cũng có không ít nấm đắt tiền trên dưới hai trăm tệ một ký.

    Cô ôm con gái thương lượng với Quý Nặc:

    "Nấm đều để lại chỗ anh đi, tôi cũng không hiểu biết cái này, coi như tôi thanh toán tiền cơm tối. Xem giá thị trường cây tùng nhung kia, hơn phân nửa là hai mẹ con tôi được lời nha."

    Quý Nặc và Khang Phỉ Nhi ở chung thoải mái, không so đo cái này, tuân theo kế hoạch ban đầu là Khang Phỉ Nhi giúp cậu làm công, cậu phụ trách cơm nước cho hai mẹ con.

    Bác gái thấy chỗ Quý Nặc đã nhiều nấm đến mức có thể mở chợ, cũng không để lại phần của mình cho cậu, tiền lương 200 tệ mà chương trình đưa cũng qua tay đưa cho Quý Nặc:

    "Nếu cháu không cầm, bác cũng không có mặt mũi nào tới ăn bữa tối nha!"

    Quý Nặc thấy thế cũng chỉ đành nhận lấy, nhưng cậu cảm thấy cực kỳ biết ơn sự giúp đỡ của bác gái, tính toán tối nay lấy chút nấm mối tươi ngon ra làm một bình du kê tùng cho bác.

    Bàn bạc xong thời gian ăn cơm chiều, Khang Phỉ Nhi ôm con gái nhỏ đã mơ màng ngủ say về lại nhà khách, Quý Nặc đem chăn mền đã khô vào giường trải ngay ngắn, để Ngao Ngao nhà mình cũng đánh một giấc ngon lành.

    Bản thân cậu thì dọn hai băng ghế vào trong sân, học tập cách rửa nấm từ bác gái, nghe đối phương giới thiệu những lại nấm độc nhỏ thường thấy, chọn ra dồn lại một đống. Nấm, bất kể là nấu hay xào, đều phải nấu lâu một ít, đảm bảo hoàn toàn chín hẳn mới được.

    Cậu lấy ra một bộ phận nấm không dễ bảo quản, gọt sạch phần gốc dính bùn đât, dùng lá bí đỏ nhà gác gái làm bàn chải thiên nhiên sơ chế nấm sạch sẽ.

    Đến nỗi đống nấm thừa lại, bác gái tỏ ý bán cho thương lái mua nấm khẳng định không được mấy đồng, chẳng bằng sáng mai đem ra chợ bán lẻ trực tiếp cho người dân, bên trong có không ít nấm chất lượng tốt, ít nhiều gì cũng bán được hai ba trăm tệ, bán không hết có thể để lại ăn, ăn không hết vẫn còn cách phơi khô để dành dùng dần.

    Dưới sự chỉ bảo của bác gái, Quý Nặc dùng một con dao nhỏ cạo đi lớp da dính bùn đất của tùng nhung, ngâm nước sẽ phá hỏng hương vị phong phú vốn có của nó, cạo sạch lớp da ngoài đi, dùng dòng nước nhỏ rửa sơ qua một chút là được.

    Rửa sạch sẽ xong, cậu cầm nấm trong tay ước lượng, cảm thấy dùng hết cả đóa để hầm gà thì hơi nhiều, có lẽ có thể cải tạo một cái chậu than, cắt một nửa đi nướng.

    Xử lý xong nấm, bác gái cũng về nhà nghỉ ngơi, Quý Nặc thì đi chợ ở thị trấn mua một con gà ta, một cục thịt khô nhỏ, nửa ký trứng gà và một ít hương liệu gia vị, tổng cộng tốn hết một trăm ba.

    Về nhà, cậu nhìn nhìn giờ, cảm thấy hẳn là nên bắt đầu chuẩn bị bữa chiều.

    Quý Nặc chặt gà trụng sơ, chỉ có một bếp lửa, đầu tiên cậu xào thịt khô lên với nấm, sau đó mới dùng lửa nhỏ hầm gà.

    Vào lúc người xem của phòng phát sóng cho rằng Quý Nặc cuối cùng muốn dừng lại, cậu bỗng nhiên lôi một cái bồn tráng men bị mẻ từ trong góc ra, bắt đầu cải tạo chậu than.

    Làm xong bồn than nướng, cậu lại lấy một khúc trúc mang từ trên núi về tước xiên tre, vì máy quay trực tiếp dỗi ngay chính diện, cậu đành phải chịu đựng không hát khẽ, nhưng trên mặt vẫn luôn giữ ý cười nhàn nhạt.

    Sau lưng là nhà ngói cũ nát, mặt tường bị báo chí dán đến lộn xộn nham nhở, bối cảnh tuyệt đối không thể gọi là đẹp, nhưng Quý Nặc lại sinh hoạt đến thích ý vui sướng.

    Sườn mặt tinh xảo hơi cúi, thanh niên có gương mặt như thi như họa, động tác làm việc lưu loát, đâu ra đấy hoàn thành từng chuyện một. Nhìn từng món phế phẩm biến thành vật hữu dụng dưới bàn tay của Quý Nặc, mỗi cây xiên tre bị tước ra một cách hết sức cân xứng chỉnh tề nằm thẳng, toàn bộ màn hình đều cực kỳ mang đến cảm giác chữa lành.

    Chẳng sợ anti gửi bình luận trực tiếp đều nói cậu sử dụng kịch bản, nhưng đôi mắt của quần chúng đều sáng như tuyết. Kể cả có kịch bản đi chăng nữa, đổi thành minh tinh khác cũng chắc chắn không thể làm việc thành thạo lưu loát như Quý Nặc.

    Người xem đều kìm không được cảm thán:

    [Đã rõ, tui xem đến đều sắp muốn cưới Quý Nặc về, tui gả đi cũng được, chỉ cần Quý Nặc đồng ý tui lúc nào cũng sẵn sàng gia nhập gia đình này!]

    [Cmt trên ngủ mơ đi? Có điều tui thắc mắc chẳng lẽ Quý Nặc không mệt sao? Bác gái cũng chẳng bền sức bằng ổng.]

    [Giả vờ mà thôi, đóng kịch đương nhiên phải đóng cho xong, bằng không sao có thể tạo được hình tượng cần lao giản dị bình dân? ]

    [Mấy người đi diễn một cái cho tui nhìn xem? Dù sao tui nhiều nhất chỉ có thể chịu đựng cường độ lao động ngang với Trăn Trăn, càng đừng nói liên tục làm việc nấu ăn như Quý Nặc..]

    Tước xong xiên tre, Quý Nặc đâu vào đấy mà xiên nấm, trong đó có năm xiên tùng nhung, vừa vặn mỗi người một que.

    Quý Nặc không còn gì để làm, chuẩn bị về phòng ôm bé con thơm tho mềm mại nằm nghỉ ngơi một lúc.

    Không ngờ Khang Phỉ Nhi lại ôm con đến sớm hơn nửa tiếng, đi bên cạnh cô là một người đàn ông vóc dáng khá cao, ăn mặc tây trang phẳng phiu.

    Khang Phỉ Nhi đầu tiên là đơn giản giới thiệu hai bên cho nhau, người này là Hứa Thành Dực, cũng là người chồng bá đạo tổng tài của cô.

    Gương mặt của Hứa Thành Dục xem như dễ nhìn, cũng có thể được coi là dạng phú nhị đại đẹp trai lắm tiền hiếm thấy trong vòng hào môn, chẳng qua ánh mắt gã nhìn về phía Quý Nặc lại rất khó để người cảm thấy có thiện cảm.

    Khang Phỉ Nhi cười đầy xin lỗi:

    "Thật ra tôi đến sớm như vậy là vì có chút việc. Tôi nói với Thành Dực cơm chiên mà cậu làm còn ngon hơn cả cơm chiên gan ngỗng nấm ganba, ảnh muốn nhờ tôi hỏi giúp.. hũ tương nấm ganba kia cậu có muốn bán không?"

    "Bọn tôi đồng ý ra giá gấp mười lần, mua số nấm dư lại của anh." – Người nọ cười nhạt mở miệng, ánh mắt đảo qua bộ đồ thể dục fake giặt tẩy đến phai màu của cậu, đáy mắt ánh lên sự khinh thường.

    Lục Ngạo Thiên đang mơ màng ngủ trong phòng, bỗng nhiên nghe được loáng thoáng vài chữ 'nấm ganba', 'mua', 'bán', phạch một cái lập tức ngồi bật dậy, đầu óc còn chưa kịp tỉnh táo đã hỏa tốc chạy đến hiện trường, sợ tên đàn em nghèo hèn thấy tiền sáng mắt.
     
    Quỳnhhh đây thích bài này.
  5. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
    Quỳnhhh đây thích bài này.
  6. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
    Dương2301 thích bài này.
  7. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
  8. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
  9. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
  10. HuỳnhAnhTử Always keep the faith - Hope to the end

    Bài viết:
    216
    Tác giả: Vong Thư

    Editor: HuỳnhAnhTử

    E/N: Tiêu đề chương do editor tự đặt

    CHƯƠNG 18.2: Đại Tuyết lông vịt nhung

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khán giả đột nhiên ý thức được một vấn đề, bé con đáng yêu chưa ai biết đến này rốt cuộc đã sống trong một gia đình như thế nào vậy? Kĩ năng độc lập tự phục vụ của bé con phải gọi là tốt một cách thái quá.

    Khách mời trẻ em của các show thực tế dành cho bé con tương tự thông thường đều có gia cảnh khá giả. Những đứa bé được nhận giáo dục tốt không chỉ xinh đẹp đáng yêu, tính cách cũng tương đối ngoan ngoãn dễ mến. Rốt cuộc các minh tinh khách quý được mời đến làm cha mẹ thực tập phải xây dựng hình tượng tốt đẹp cho khán giả, có một 'bé con công cụ' phối hợp tốt đẹp chính là làm ít công to.

    Đối với Lục Ngạo Thiên, giai đoạn trước ekip chương trình muốn giúp Quý Nặc làm sáng tỏ scandal dàn dựng tình tiết để mua danh tiếng nên đã nhắc đến chuyện bé con được Quý Nặc cứu lúc đang bị bắt cóc, họ phát hiện đứa nhỏ này quá giống ảnh đế nên đột ngột quyết định mời bé con tham gia show.

    Nhưng chuyện này thật sự trùng hợp đến thái quá, phần lớn người xem cảm thấy đây là mánh lới chương trình tạo ra để giúp Quý Nặc cứu vớt hình tượng, một đứa bé giống đến mức chẳng khác nào con ruột sao có thể dễ dàng tìm được như vậy?

    Nếu không phải màu mắt của bé con giống con lai, quần áo lại mộc mạc, thân hình cũng gầy yếu suy dinh dưỡng, mọi người đều phải nghi ngờ đây là con riêng của ảnh đế.

    Sau đó, họ liên kết với biểu hiện của bé con trong chương trình, không bàn đến việc bé con được Quý Nặc cứu là thật hay giả, người xem đều bắt đầu bốc cháy lên lòng tò mò về thân phận thật của Lục Ngạo Thiên.

    Ekip tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lăng xê chương trình tốt như vậy, lập tức dùng Weibo chia sẻ lại tìm kiếm về bé con, thêm một câu mô tả:

    [Nghe nói bạn nhỏ Lục Ngao Ngao có một gia đình khổng lồ? Sự thật sẽ được tiết lộ vào.. tám giờ tối thứ bảy "Bé con đi đâu thế - phiên bản tinh hoa" tại app Sơn Trúc chờ mọi người khám phá~]

    Bình luận:

    Ông nội công nhân của mi ở ngay đây: [Dung cẩu ATSM sao? Mở phòng phát sóng trực tiếp VIP còn chưa đủ, lại muốn mở thêm một cái video VIP mới được xem full chương trình? ]

    Mẹ già hoang dại của Ngao Ngao: [Hồi bữa nói bản tinh hoa được cắt từ phòng phát sóng trực tiếp cơ mà? Chẳng lẽ tui lại phải vì hoàn cảnh gia đình của bé con đăng ký thêm một cái VIP nữa sao!]

    Đại tuyết lông vịt nhung: [Cẩu Dung, ông xứng sao? ]

    Buổi sáng, khu vực bình luận tương đối vắng vẻ, bình luận của Đại tuyết lông vịt nhung nhanh chóng được like đẩy lên hàng đầu.

    Một đám fan trong diễn đàn thấy vị ám dạ tinh linh[1] này bình luận đến sớm như vậy, ai nấy đều vội vàng nhắn tin cho cô:

    [Mệ ôi ss lông vịt nhung sao ss lại ở đây giờ này, chẳng lẽ ss tính đi hiện trường chặn đường Quý Nặc thiệt hả? @Đại tuyết lông vịt nhung]

    Đại tuyết lông vịt nhung còn chưa kịp trả lời, một đám bạn bè chung diễn đàn đã lả tả túa ra ba khuyên bốn cầu bảo cô bình tĩnh, nguyên nhân không còn gì khác, vị này là fan only nổi tiếng của Hàn Trình.

    Ghét bỏ tất thảy đối tượng tai tiếng dùng Hàn Trình để lăng xê danh tiếng cho bản thân, thời gian gần đây kẻ mà cô nàng ghét cay ghét đắng không ai khác ngoài Quý Nặc một đống tiếng xấu lại được chính chủ lên tiếng thừa nhận quan hệ.

    Bình thường thì fan only tương đối không quá được hoan nghênh trong quần thể fan, nhưng Đại tuyết lông vịt nhung lại là một trong những editor cấp bậc đại thần, tuy rằng ít khi ra video, nhưng mỗi một tác phẩm đều nổi tiếng toàn cõi mạng.

    Lần này, trợ lý được Từ Lệ điều đi làm video cắt ghép CP liên lạc Đại tuyết lông vịt nhung đầu tiên, hy vọng đối phương nhận được ủy thác sẽ không gây chuyện, kết quả Đại tuyết lông vịt nhung không chỉ từ chối, còn thông qua tin tức nội bộ mò đến địa điểm quay phim cụ thể ở thị trấn Ngọc Sơn.

    Trong lúc một đám bạn chung diễn đàn tag tên mình, Đại tuyết lông vịt nhung, cũng chính là Thôi Tiểu Tuyết, cầm điện thoại xem phát sóng trực tiếp, lần theo dấu vết tìm kiếm quầy hàng bán nấm của Quý Nặc tại buổi họp chợ hàng tháng của thị trấn Ngọc Sơn.

    Nhờ vào năng lực cắt ghép video và chỉnh sửa hình ảnh thần sầu của mình, Thôi Tiểu Tuyết tương đối thân cận với các phòng làm việc của minh tinh, xem như một nửa là người trong giới giải trí, hiểu rất rõ cách lăng xê danh tiếng tạo dựng hình tượng của tư bản dành cho các ngôi sao hiện nay.

    Cô không tin loại diễn viên hạng bét tai tiếng xấu xí nhiều năm có thể lắc mình biến thành một chàng trai thần thoại tuyệt mỹ trong hai ngày, hơn nữa còn trực tiếp nhận định chắc chắn Quý Nặc đã sử dụng một ít kỹ xảo bí mật làm Hàn Trình thừa nhận quan hệ người yêu.

    Cho nên cô không như các fan only khác mềm lòng nhờ vào Hàn Trình phiên bản nhí, nội tâm kiên cường của Thôi Tiểu Tuyết rõ ràng mà xác định mục tiêu cho chuyến đi này của mình, vạch trần gương mặt thật của Quý Nặc.

    Cái gì nể mặt mũi của bé con mà nương tay.. một đứa nhỏ trẩu tre chỉ biết khóc ăn uống tè dầm ị đùn có cái gì đáng yêu? Đối với hai đối tượng phiền người này hợp thể trong phòng phát trực tiếp, trước khi đến nơi cô cũng chưa thèm xem, mở VIP livestream của Sơn Trúc hoàn toàn là vì chờ Hàn Trình xuất hiện.

    Tay trái Thôi Tiểu Tuyết cầm di động, tay phải mang máy ảnh Canon, trên cổ còn treo một cái GoPro, hùng hổ tiến về phía Quý Nặc đang bày quán.

    Nhưng cô đã tới chậm hai phút, Quý Nặc vừa rời khỏi quầy hàng đi mua thịt bò mới mổ.

    Chủ quán không ở đây, người vây xem trước sạp lại ngày càng nhiều, một bộ phận là vì thấy máy quay nên tò mò, nhưng phần lớn lại bị cảnh tượng độc đáo của hai sạp hàng liền nhau hấp dẫn.

    Quý Nặc đi mua thịt bò chung với chị gái bán bánh pho mát[2] kế bên, chị chủ quán để lại một con Golden xem sạp, Quý Nặc thì phải để bé con lại một mình xem sạp do nhân viên công tác không chịu giúp mình.

    Cứ như vậy, hai quầy hàng liền nhau, một con Golden đáng yêu ngồi xổm ngoan ngoãn ngậm bảng giá, một bé con đáng yêu khác thì ngồi xổm phồng má tức giận.

    Người đi ngang qua ai nấy đều tấm tắc khen lạ, ai gan lớn còn sẽ duỗi tay sờ sờ đầu chó, sờ xong còn tự nhiên thuận tiện đưa tay sang muốn rua bé con một phen.

    Bé con đáng yêu ngồi xổm sau quầy nấm nhe ra một hàm răng trắng, hung manh mà nói:

    "Bỏ chay da! Hông! Ược! Chờ!" (Bỏ tay ra! Không! Được! Sờ)

    * * *

    [1] Ám dạ tinh linh: Aka cú đêm, mấy mẹ thức khuya =))

    [2] Bánh phô mai: Bản gốc là nhũ (sữa) bính (bánh), đây là một loại pho mát đông miếng làm từ sữa dê, bò, một loại đặc sản của dân tộc Bạch và dân tộc Di ở khu vực Vân Nam, Quảng Đông Quảng Tây. Món này có thể chiên, hấp, nấu, nướng, hoặc chấm đường trắng ăn không đều được.
     
    Quỳnhhh đâyDương2301 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...