Bạn được Meo meo thích cười mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
19 ❤︎ Bài viết: 8 Tìm chủ đề
Hôm nay mình xin kể về anh shipper chỗ mình

Chuyện là hôm trước mình có đặt 1 đơn hàng gần 300k. Thì 2 hôm sau anh shiper đã gọi giao, thật sự là mình không hề nghĩ sẽ giao nhanh vậy luôn í. Thế là mình không chuẩn bị tiền kịp. Anh shiper điện xuống mình mới vội vã xách thẻ đi rút tiền. Mà cây ATM nó ở hơi xa nhà mình, cách đâu tầm 1km. Mình định chạy bộ đi rút rồi tại lúc đó nhà không có xe. Mình xuống nhà và nói anh shiper đợi 1 tẹo nhé. Anh bảo: "Ừ! Em đi đâu mà hớt hãi thế?" Mình mới bảo không chuẩn bị được tiền nên em tranh thủ đi rút. Thế là anh kêu "Xời! Tưởng chuyện gì chứ, em có momo hay internetbanking gì không? Lấy hàng đi lên nhà rồi chuyển cho anh cũng được" Mình mới bảo "Được luôn hả anh? Anh không sợ em quỵt à?". Xong anh mới bảo: "Anh tin tưởng em thì em cũng phải uy tín chứ kkk" Thế là mình lấy hàng và lên nhà chuyển tiền liền cho anh luôn.

Đấy chỉ là một mẫu chuyển nhỏ dễ thương về anh shiper của mình, cho mình thấy cuộc sống này vẫn còn niềm tin và uy tính nhé. Mình biết là còn rất nhiều những anh chị shiper dễ thương và tốt tính như thế. Nhưng dù sao thì với mình họ vẫn là những người tuyệt vời nhất

Nhất là trong mùa dịch bệnh khó khăn như thế này mà mấy anh chị vẫn cố gắng chịu khó đi giao những đơn hàng như thế cho chúng ta. Các anh chị đã không ngại dịch bệnh, sẵn sàng ship những nhu yếu phẩm cho bà con, quả là một tấm lòng đáng kính. Cảm ơn mấy anh chị shiper nhiều lắm. Mong mấy anh chị giữ gìn sức khoẻ và cùng nhau vượt qua mùa đại dịch này nhé!

Hi vọng chúng ta vẫn sẽ còn hợp tác sau này dài dài nhé ạ. Yêu shopee, yêu anh chị shiper và yêu tất cả mọi người❤️
 
Last edited by a moderator:
27 ❤︎ Bài viết: 1 Tìm chủ đề
Hãy tốt bụng như Khánh,

Hum nay mình có đặt 1 suất bún hải sản giá 46k, một lát sau anh ship gọi tới kêu mình xuống lấy đồ.

Mình chạy xuống và hỏi vòng quanh những shipper quanh đó nhưng không có ai giao bún hải sản của mình cả. Được hơn 1p sau thì có thêm 1 anh ship chạy tới và đây mới là anh giao đồ cho mình.

Mình có trách nhẹ: "Chòi oi anh chưa tới mà gọi, làm em đi hỏi hết mọi người ở đây này."

Rồi mình đưa anh ship 1 tờ 50k.

Anh ship vừa tìm tiền trả lại vừa cục súc nhẹ: "Xin lỗiii, lần sau tới rồi gọi"

Mấy anh ship xung quanh thì trêu: "Em đánh giá nó 1 sao đi cho nó chừa, chưa đến đã gọi làm người ta chờ bao lâu"

Mình cười bảo: "Thui nắng nóng, không sao, chắc anh ấy sợ chờ lâu hihi"

Anh ship lôi hết tiền trong túi ra nhưng chỉ toàn tiền 10-20k, mình thấy không có tiền lẻ mới hỏi: Anh không có tiền lẻ ạ?

Anh ấy vẫn lúng túng lục lục túi áo túi quần.

Mình mới bảo: Thui, anh không cần trả lại đâu, lần sau nhỡ em book trúng anh thì anh giảm giá cho em nhé ^^

Mình lại hihi ziên záng phát nữa

Anh ship lẳng lặng quay đầu xe đi lun không 1 lời cảm ơn hay từ biệt.

Ơ,

Dỗi vãi l`!

Mình cầm bún lên, mở điện thoại, vào phần đánh giá shipper cùng lời nhắn "Anh chưa tới đã gọi khách, không có tiền lẻ nên em cũng không cần trả lại. Vậy mà anh đi không 1 lời cảm ơn. Kỳ ghê. Nhưng thôi, vì nắng nóng nên em thông cảm, hãy cởi mở hơn anh nhé" và đánh giá 5 SAO

Sập pờ rai!

Các bạn nghĩ mình sẽ đánh giá 1 xao đúng không, đúng không?

Rồi mình bấm gửi đánh giá hihi và mình muốn lan tỏa năng lượng tích cực và tốt bụng, lạc quan này đến cho mọi người.

Mặc dù có thể đọc đánh giá xong anh ship sẽ cảm thấy may mắn vì không bị đánh giá 1 sao hoặc là anh ấy sẽ lầm bầm: "Bố tổ con thần kynh" hoặc là cả 2.

Nhưng không xao, nóng ngoài da và ấm trong lòng nha mọi ngừi

*lan tỏa* *lan tỏa*
 
524 ❤︎ Bài viết: 11 Tìm chủ đề
Hôm nay vẫn là ngày thứ ba như mọi khi, mình vẫn đi học và chơi nhưng lại có một chuyện khá nghiêm trọng xảy ra với mình. Mình đã chính thức chạm mốc cày xong 4 bộ phim trong vòng 1 tháng, tuyệt vời quá đi! Mình cũng đã tìm hiểu và list ra được 70 bộ phim để dành coi dần. Mọi chuyện luôn suôn mượt với mình như sunsilk vậy. Nhưng buồn cái là mình vẫn chưa nhận được giấy báo trúng tuyển của SM Ent, có lẽ mình lại rớt lần thứ N trong năm nay rồi. Cơ mà nói chung mọi thứ vẫn vui vẻ hổng quạu! Nhân tiện mình cũng chúc mọi người năm mới vui vẻ nhé!
 
2,618 ❤︎ Bài viết: 61 Tìm chủ đề
Chuyện là thế ngày. Trường mèo vào các buổi sinh hoạt 15 phút đầu giờ sẽ kiểm tra bài tập. Và người kiểm tra bài sẽ là tổ trưởng. Riêng tổ mình thì là con tổ phó do thằng tổ trưởng bận quản lớp, chữa bài tập rồi.

Và trong tổ mình thì có 2 đứa chơi ngu. Tự dưng tự tiện xem sổ kiểu sổ nhật ký ấy. Của con tổ phó. Thế là nhanh gọn lẹ con tổ phó đó lấy luôn cuốn sổ ghi lại xem bạn nào chưa làm bài tập trong tổ để trừ điểm rồi cô phạt.

Vốn dĩ bình thường con tổ phó nó kiểm tra xong là không ghi lại và vào ngày ghi vô sổ thì nó lại quên nên rất nhiều lần thành viên tổ mình thoát. Tuy nhiên đợt này nó xem chằm chằm 2 đứa tự tiện xem xong xé sổ của nó lắm.

Thế là nguyên một tháng luôn. Giở trang nào ra xem cũng có ghi lỗi của hai đứa đó. Và kết quả là âm điểm và tuần nào cô cũng lôi hai người đó với mấy đứa tổ khác ra phạt trực nhật. Mà do hai đứa đó bị mắc lỗi quá nhiều nên cô chỗ viết bản kiểm điểm luôn rồi. Tội chơi ngu là vậy.

Thế nên mới nói làm học sinh thì đừng có mà đắc tội với mấy đứa cầm quyền trong lớp nếu không bị viết bản kiểm điểm lúc nào không hay đâu.
 
8,050 ❤︎ Bài viết: 313 Tìm chủ đề
Hôm nay ngày 16/3 thi địa, tuy nhiên đề thi lại dính ngay một câu mà Táo với các bạn chưa biết chắc ăn rằng là câu trả lời mà bản thân mình chọn có đúng hay không. Sau khi mà xong câu hỏi, một đám tổ của Táo xúm vào nhau và bàn luận về cái câu trả lời và đưa ra nhiều thứ để chứng minh mình chọn đúng! Táo chọn câu C, tổ trượng chọn D và bạn thân Táo chọn A, mấy bạn còn lại không biết.

Táo chọn C vì mình đã dò trong Atlat 3 tới 4 lần mặc dù trung bình mỗi câu sẽ có thời gian là khoảng hơn 60 giây, vì phân vân nó nên đã dò đi dò lại nhiều lần, đó là luận điểm của Táo.

Tổ trưởng chọn D vì sở dĩ nó đã học thuộc bài có nội dung câu hỏi lèo lèo ở trong cuốn tập tự điền và hôm thầy nhắc tới nó đã tra google mặc dù thầy chưa show đáp án.

Bạn thân Táo chọn A vì bạn ấy cho rằng đây là câu hỏi không có năm nên những đáp án năm 2005 tới 2007 cụ thể trong Atlat và sách là chưa đúng, và cậu ấy nói thêm rằng bạn ấy đinh ninh hôm thầy sửa bài có nhắc đến.

Thế là cả 3 mặc dù hay gọi nhau để hỏi và bàn bài tập vì một câu trắc nghiệm mà không thèm nói chuyện nữa :))
 
8,500 ❤︎ Bài viết: 1886 Tìm chủ đề
Hôm nay ngày 16/3 thi địa, tuy nhiên đề thi lại dính ngay một câu mà Táo với các bạn chưa biết chắc ăn rằng là câu trả lời mà bản thân mình chọn có đúng hay không. Sau khi mà xong câu hỏi, một đám tổ của Táo xúm vào nhau và bàn luận về cái câu trả lời và đưa ra nhiều thứ để chứng minh mình chọn đúng! Táo chọn câu C, tổ trượng chọn D và bạn thân Táo chọn A, mấy bạn còn lại không biết.

Táo chọn C vì mình đã dò trong Atlat 3 tới 4 lần mặc dù trung bình mỗi câu sẽ có thời gian là khoảng hơn 60 giây, vì phân vân nó nên đã dò đi dò lại nhiều lần, đó là luận điểm của Táo.

Tổ trưởng chọn D vì sở dĩ nó đã học thuộc bài có nội dung câu hỏi lèo lèo ở trong cuốn tập tự điền và hôm thầy nhắc tới nó đã tra google mặc dù thầy chưa show đáp án.

Bạn thân Táo chọn A vì bạn ấy cho rằng đây là câu hỏi không có năm nên những đáp án năm 2005 tới 2007 cụ thể trong Atlat và sách là chưa đúng, và cậu ấy nói thêm rằng bạn ấy đinh ninh hôm thầy sửa bài có nhắc đến.

Thế là cả 3 mặc dù hay gọi nhau để hỏi và bàn bài tập vì một câu trắc nghiệm mà không thèm nói chuyện nữa :))

Thế câu hỏi của em là gì để anh còn chọn đáp án còn lại =))
 
5,399 ❤︎ Bài viết: 326 Tìm chủ đề
Không còn đi học nữa mà sao hôm nay vừa đặt lưng xuống làm một giấc ngủ trưa sau một buổi sáng hoạt động rã rời, lại mơ thấy đang ngồi trong lớp học và cô đang trả bài kiểm tra hôm trước. Thật may mắn là không bị dưới trung bình vừa lúc thì tỉnh giấc lại, mồ hôi toát ra như tắm vì tôi sợ thi, cứ hễ thấy thi là sợ dù có được điểm cao thì nhắc đến thi là chân tay run rẩy. Và thế là giấc mơ trưa ám ảnh tôi tới tận bây giờ chưa dứt.
 
7 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề
'Xin chào! Hôm nay em sẽ kể câu chuyện của em cho mọi người nghe

Câu chuyện này đã xảy ra lâu rồi nhưng giờ em mới kể ra vì em tự ti lắm đặc biệt là về câu chuyện của bản thân mình. Từ trước đến giờ khi mà gặp chuyện gì buồn thì em lại chỉ dồn nén nó vào bên trong và ở một mình. Em sợ kể ra sẽ không ai lắng nghe những gì mình nói, nên em đã tự tạo một người bạn tưởng tượng cho riêng mình để chia sẻ những câu chuyện của bản thân. Hồi xưa thì nhà em nghèo lắm cho nên là mẹ em phải làm đủ mọi cách để kiếm tiền trả nợ. Giờ thì mẹ em lỡ làm một câu chuyện vô cùng tội lỗi đó là buôn m. A. T. Ú. Y, mẹ đã bị kết án tù chung thân từ khi em còn chưa lên 2 tuổi. Bố em đã phải một mình nuôi em khôn lớn. Hồi bé thì em bẫm bố, bà, bá và hai anh chị con của bá em. Bố và bá em đi làm cả ngày, còn bà em thì có một cái gian bán bánh đa nhỏ nên chủ yếu là em chơi với anh chị. Chắc là vì áp lực cơm áo gạo tiền nên bố em rất hay nổi nóng và chửi mắng chị họ. Và mỗi lần như vậy thì em lại là một người bị đánh oan ức chỉ vì chị họ tức giận do không đánh được bố em nên mới trút giận lên em. Chị còn nói là:

- Tại vì bố mày đánh tao nên tao phải đánh mày!

Không chỉ có chị họ mà những anh chị khác đều bắt nạt, đánh em. Em cũng oan ức chứ? Dù đúng, dù sai hoặc là chẳng có lí do gì cả, đơn giản là họ thích.

Em còn nhớ như in cái lần mà em chẳng hiểu được mình sai cái gì cả, tự nhiên các anh chị lôi em lên tầng thượng, bắt em quỳ xuống trước mặt họ rồi lạy mà không nói một lí do tại sao. Lúc đó là 12 giờ trưa, nắng chang chang và sân thì lại nhiều sỏi đá, họ bắt em quỳ đến mức chảy cả máu, xưng tím hết cả hai đầu gối. Nhìn lên mặt họ, em chỉ thấy nụ cười hả hê, không một chút thương xót nào hết. Mỗi năm, khi được tiền lì xì thì em đều phải lén lấy một ít để đưa chị họ, em còn bị bắt phải ăn trộm tiền của bà.'

*Nếu có tâm sự gì cứ gửi mình ạ*

- Hải Anh_
 
35 ❤︎ Bài viết: 8 Tìm chủ đề
Xin chào!

Hôm nay bạn thế nào?

Có lẽ là rất mệt mỏi, cũng có lẽ là rất vui vẻ, hạnh phúc, chán nản hay vô cảm giữa thế sự đời này. Nhưng cũng rất vui vì bạn đến đây, đến với câu chuyện hôm nay của mình..

Vậy mình cùng xem hôm nay sẽ là câu chuyện gì nhé!

Tôi bỗng nhớ đến một cuộc trò truyện của vài năm về trước khi đang vô tình ngẫm nghĩ về đời mình lúc này.

Cuộc nói chuyện ấy rất ngắn ngủi, nhưng nó đã đem đến cho tôi rất nhiều những suy tư.

Đó là vào một ngày nắng của thời học sinh. Tôi khi ấy học lớp tám, vì tiết Sinh bữa đấy thầy đi tập huấn nên lớp tôi được cho tự học, hay nói thẳng ra là chơi.

Tôi vốn rất lười, đáng lẽ thường thì vào các tiết trống như thế tôi sẽ ngồi nói chuyện tám phét cùng đám bạn hay mò mẫm với chiếc điện thoại luôn thủ sẵn trong túi quần cơ. Nhưng đột nhiên hôm ấy tôi lại siêng đến lạ. Tôi đã tự tìm cho mình một chỗ ngồi ưng ý bằng cách ngỏ lời đổi chỗ với cậu bạn bàn trên. Sau đó nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh lấy ra sách tiếng anh, rồi quyển vở tự học dày cộp to tướng, âm thầm học bài.

Nói cũng kì thật, đột nhiên bản thân tôi như thế làm đến sau này nghĩ lại tôi vẫn cứ băn khoăn dữ lắm! Nhưng có lẽ, đâu cũng là cái duyên cái phận mà định mệnh đã sắp đặt. Để rồi tôi được một cậu bạn để ý, thấy tôi ngồi im lặng ghi ghi chép chép, có lẽ cậu ấy tò mò nên đi lại bắt chuyện cùng tôi.

"Này! Bạn đang làm gì vậy?"

Vâng tôi cùng cậu bạn ấy xưng nhau bằng "bạn" và "mình". Đơn giản vì chúng tôi không quá thân thôi.

"À! Không có gì, mình chỉ đang ngồi chơi."

Có lẽ vì ngại ngùng khi tự nhiên lâu lắm mới siêng học mà có người hỏi, nên tôi nói lảng đi không bảo mình đang học bài. Nhưng cậu bạn kia ắt cũng nhận ra việc tôi đang làm. Cậu ấy chỉ gật gật rồi đột nhiên vỗ vai tôi:

"Đúng rồi! Bạn phải cố gắng học, học giỏi mốt mới đỡ khổ!"

Do lớp lúc này ồn ào, sôi động, tôi nghe không rõ lắm, phải một lúc lâu mới hiểu, xong cũng cảm thấy khá là khôi hài. Nói thật chứ cậu ấy chính là một tên văn dốt võ nát trong lớp, thuộc dạng cá biệt ấy. Vậy mà khuyên tôi cố gắng học tập, thật sự muốn hỏi bạn rằng bạn có phải nên cùng mình cải tà quy chính luôn hay không ấy! Thế là tôi vui vẻ hỏi lại.

"Haha! Bạn bảo mình vậy sao bạn không học đi! Học sau này đỡ khổ ấy!"

Vốn chỉ định đùa giỡn giữa bạn bè với nhau nên tôi mới hỏi thế. Không ngờ cậu ấy thực sự nghiêm túc suy nghĩ gì đó rồi nói lại với tôi.

"Mình là con trai, có học dốt cũng còn làm việc chân tay mà nuôi sống mình được, còn chịu khổ được. Bạn là con gái, học giỏi mới tốt, đỡ khổ cực hơn mình."

Rồi cậu ấy chạy đi.

Câu chuyện kể ra chỉ ngắn thế thôi. Cũng đã qua nhiều năm rồi, nên mình không thể miêu tả được đầy đủ và chân thực nhất về cái cảm xúc lúc ấy của mình và cả cách mà lời nói của bạn nam ấy ăn nhập vào mình được. Nhưng với mình ở thời điểm đó, mơ mơ hồ hồ, một lời nói như thế thôi cũng đủ để mình suy ngẫm. Có lẽ nếu kể cho nhiều người, họ sẽ cho rằng lời nói đó chỉ là của một đứa nhóc lớp tám đang lấy le, tỏ ra ngầu lòi trước con gái. Nhưng nếu ai đó thử ở trong cuộc nói chuyện đó và cảm nhận nó đi, sự chân thật từ quan điểm của cả hai, rồi tư duy mỗi người đều có thể từng hồi từng hồi hiểu được. Nó là chỉ là vài ba câu trò chuyện, nhưng như vậy cũng đủ để cho mình thấy thế giới này vẫn đâu đó còn lại những trái tim yêu thương và chân thành. Bạn nam ấy nói với mình rằng cố gắng học đi, đỡ khổ, đừng như mình. Hệt như cậu ấy biết rõ con đường cậu ấy đi đã gian khổ và sai lầm thế nào, nhưng đều không muốn lôi thêm ai xuống theo ấy.

Cảm giác ấm lòng này làm mình càng mong muốn được tiếp tục con đường mình đã chọn hơn.

Có lẽ chia sẻ ở đây hôm nay hơi khó hiểu, bởi nó còn là cảm nhận cá nhân của mình nữa. Chỉ mong bạn đọc nó và cảm nhận nó theo cách riêng của bạn và từ đó tìm thấy sự an ủi cho tâm hồn.

Và cũng muốn nhắn nhủ đến những ai đang lựa chọn còn đường học vấn như mình vậy.

Rằng mình biết nó rất gian khổ, nó không chỉ là sự mệt mỏi về thể xác thôi, mà nó còn là đòn đánh mạnh mẽ và liên hồi vào não bộ và tâm trí bạn. Mình biết cảm giác quẫn bách, áp bức đến cực độ ấy khó chịu nhường nào.

Nhưng đừng bỏ cuộc bạn nhé, thành công không có sẵn, con đường đến thành công càng không, nó chỉ thể là do tự chúng ta tạo ra. Mà tạo ra một thứ gì đó, còn khó hơn ta phá hoại nó nữa mà! Nhưng khi thành rồi, kết quả đem lại sẽ cho ta hạnh phúc khó lường.

Bởi: "Trên mặt đất làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi."
 
7 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề
Haizz! Mới 16 tuổi đầu mà lo lắng về chuyện tiền nông. Từ sáng tới tối chỉ biết nghỉ làm sao để kiếm thiệt nhiều tiền a. Đúng là kiếm không dễ nha! Như tui nè lăn lộn hết chỗ này đến chỗ khác. Nào là làm edit truyện, viết truyện, học len rồi len đồ bán, rồi làm tiếp thị liên kết, kiếm việc làm trên fb.. À các bạn đừng tin mấy công việc tuyển dụng nhân viên làm việc tại nhà như bóc tỏi, ráp bút hay chốt đơn cho shop.. trên fb nha! Đừng tin nha! Bọn chúng là bọn lừa đảo đấy, đầu tiên bọn chúng sẽ nói bạn cọc tiền bao nhiêu đó rồi nó sẽ ship hàng tới làm. Nhưng không sự thật quá tàng khóc, bọn chúng nhận xong tiền rồi sẽ lặn lun đấy. Minh chứng sống đó chính là tôi suýt chút nữa bị lừa tiền a. Tôi nói suýt thôi chứ chưa bị mất tiền nha. Cũng may lúc đó não tôi onl a, nếu không cũng bị tiền. Đã nghèo rồi mà còn gặp bọn này nữa, huhuhu cuộc sống đúng là khắc nghiệt a. *vno 67*
 
139 ❤︎ Bài viết: 28 Tìm chủ đề
Cũng gần 2 năm trời nằm đệm trải đất quen rồi, đơn giản mà tiết kiệm không gian. Thế mà tối qua lim dim ngủ thì 2, 3 lần dậy vì bị kiến cắn, thế là sáng nay hạ quyết tâm mua cái giường khung sắt về. Chiếm thì chiếm diện tích thật mà được cái đỡ kiến rết, hy vọng không bị mất ngủ :D
 
4,162 ❤︎ Bài viết: 390 Tìm chủ đề
Tự dưng hôm nay lôi ra chuyện cũ mới phát hiện từ ngày đi làm ở chỗ mới bản thân cuộc sống lộn xộn vô cùng. Lúc trước còn có kế hoạch này nọ. Mỗi ngày học cái gì mỗi ngày viết hai ba chữ hay học tiếng Anh vài chữ gì đó còn bây giờ đi làm về là nằm ườn đó rồi. Sao cảm thấy bản thân mình tụt hậu quá càng ngày càng đi xuống.

Công việc tay phải rồi bây giờ bắt tay vào công việc tay trái thôi. Mục tiêu bây giờ của mình là một ngày kiếm 100 đồng. Nghe thấp lắm phải không. Tui không dám đặt mục tiêu cao quá sợ bản thân mình nản chí. Bởi tôi cũng lười lắm. Trước bắt đầu từ 100đ đi trong tháng này mỗi ngày 100 đồng.

Đủ 30 ngày rồi thì cộng lên 100 đồng cứ thế làm tới đi. Từ từ rồi có một ngày ngày tay trái cũng ngang với tay phải.
 
6,986 ❤︎ Bài viết: 3159 Tìm chủ đề
Hôm nay đối với tôi cũng là một ngày bình thường như bao ngày khác... Thế nhưng đối với đồng nghiệp của tôi thì là một ngày hệ trọng, là ngày cậu ta tổ chức đám cưới...
Đồng nghiệp của tôi từ mấy hôm trước đã nhắn rằng muốn tôi nghỉ một buổi để đến giúp đỡ cậu ta một chút vì xung quanh cũng chỉ có tôi là đồng nghiệp ở gần. Thật lòng tôi cảm thấy thật vô vị, tôi và cậu ấy cũng chẳng thân thiết, tuổi tác cũng cách xa nhau một khoảng lớn và điều đặc biệt hơn là tôi không thích đến gần cậu ta, tôi ngại phiền phức mà cậu ta lại đúng là một người nhiều phiền phức...
Thế nhưng không có cách nào, trong nhóm đồng nghiệp chỉ có tôi ở trọ gần với nhà cậu ta, cũng không thể để cho cậu ta đã nhờ mà không có ai tới giúp... Tôi đến lấy lệ mà thôi, tôi không có hứng thú lắm vì tôi biết cô gái làm lễ thành hôn với cậu ta hôm nay cũng chẳng phải "bảo bối" duy nhất trong lòng cậu ta. Tôi biết chuyện này vì mấy hôm trước đã tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của cậu ta với người nào đó: " Em nói cái gì? Em dẹp ngay vấn đề tào lao ấy đi. Đã lâu rồi anh với em không có chuyện gì cả..."... " Cái gì á? Em nói nó đã được hơn hai tháng, vậy sao giờ em mới nói? Có phải thằng bố ruột của nó không nhận nên bây giờ em mới tính kế để anh đổ vỏ giúp em sao? Nói cho em nghe thật vậy, anh sắp lấy vợ, cô ấy cũng đã có gần bốn tháng rồi..."... " Thì đúng thế, em nghĩ em là gì mà có thể khiến anh chỉ qua lại với mình em? Là cô ấy có trước nên anh mới tìm đến em giải sầu..."...
Xin lỗi mọi người, tôi khi ấy đã muốn nôn... Hôm nay nhìn vẻ mặt cười cười nói nói của chú rể tôi lại càng muốn nôn... Tôi thầm nghĩ, thật sự không biết vì tôi không phóng khoáng hay do tôi quá lạc hậu, tôi thấy thật buồn cho cô bạn gái kia lại càng buồn cho cô dâu mới... Rõ ràng là ngày vui mà cười không nổi, nhưng tôi cũng không có khả năng đánh vỡ, thứ nhất tôi không quen biết họ, thứ hai đó là con đường họ chọn, tôi cũng không thể tự mình xen vào việc của người khác... Có phải là tôi rất ích kỉ không?
 
1,150 ❤︎ Bài viết: 234 Tìm chủ đề
Mỗi ngày một câu chuyện mà bạn được thấy và chứng kiến ngoài đời hoặc là chuyện của chính bản thân bạn gặp phải. Hãy post vào đây để cùng tâm sự, chia sẻ với mọi người.

Dù nó là chuyện vui hay buồn, miễn sao nó để lại cảm xúc hoặc ấn tượng gì đó trong bạn.

Có lần tui đi xe buýt, cái, có hai cô chú cũng lớn tuổi rồi tầm 50-60 tuổi á, nhưng mà hình như cô chú đến trường tui thi tiếng anh, mới đi xe buýt tuyến này lần đầu nên quay sang hỏi tui là cái chuyến này có đến trường tui không. Tui bảo tui không nói được tiếnhật, nhưng mà chuyến xe này đến được trường tui á (tui trả lời bằng tiếng anh nha). Xong cô chú cũng quay sang hỏi chuyện tui, hỏi tui có phải là người indo không? Tui bảo không, tui là người Việt.

Cái, lúc sau tui thấy vòng cổ của cô bị tuột khóa, tui mới chỉ với cô. Cả hai cô chú rối rít cảm ơn xong lôi đâu từ trong túi ra một gói bánh được gói rất xinh, có cột nơ các thứ bảo là cảm ơn tui. Chuyện có vậy thôi á, mà tui cứ thấy vui miết thôi.
 
5,399 ❤︎ Bài viết: 326 Tìm chủ đề
Hôm nay ngày chủ nhật cũng chẳng có gì đặc biệt khi tôi là cái người hay ngủ nướng vào cuối tuần. 8h sáng dậy, chẳng biết làm gì, đầu óc lại cũng rỗng không nhưng rồi nhớ đến cái hẹn về cuộc gọi Skype mà tức tốc chạy ngay vào máy mà thực hiện.

Một người bạn đã lâu không nói chuyện, hôm qua bỗng dưng muốn nói chuyện với tôi. Tôi bảo nhắn tin nhưng người đó lại muốn nói chuyện bằng cuộc gọi, lại đúng phải giờ tôi đang xem đá bóng nên đành phải lùi sang hôm nay. Thế rồi sáng nay, cũng chưa thấy người ta online để tôi gọi. Tôi cứ nghĩ có lẽ người ta đang giận hay dỗi tôi nên vậy. Tôi đành nhủ cứ chờ xem sao, nếu không có gì thì tôi sẽ chủ động trước.

Tới chiều thật may, đúng lúc tôi vừa tập thể dục xong thì người ta nhắn tin. Tôi nhanh chóng ấn ngay cuộc gọi để không phải lỡ. Chúng tôi nói chuyện rất nhiều, tôi cũng có cơ hội mà trải lòng mình ra. Thời gian này đối với tôi thật là tồi tệ, tôi bận bịu với mọi thứ, luôn gặp những cái không may. Sau cuộc nói chuyện đó, tôi thấy nhẹ lòng hơn hẳn. Tôi vừa vui lại vừa lo lắng. Vui vì đã giải được những câu hỏi trong lòng bấy lâu, lo lắng là người ta chẳng còn kiên nhẫn với tôi nữa. Nhưng thôi, cứ vui trước vậy.
 
6,986 ❤︎ Bài viết: 3159 Tìm chủ đề
Hôm nay với tôi là một ngày thật buồn. Tôi không có kể tiếp câu chuyện buồn hôm qua đâu vì chuyện hôm qua dù với tôi là đáng buồn nhưng nó không có ảnh hưởng trực tiếp tới tôi, nó chỉ làm cảm xúc tôi không cao hứng một chút. Hôm nay thì lại khác...
Thứ bẩy, chủ nhật với các bạn thường là ngày nghỉ nhưng với công việc của tôi thì không phải... Sau ngày nghỉ phép hôm qua, hôm nay tôi vẫn phải đến công ty làm việc bình thường... Mọi chuyện vẫn đâu vài đấy cho đến khi công việc của tôi xảy ra một vài sự trục trặc. Là ngày chủ nhật, quản lý của tôi nghỉ theo ca hành chính, tôi bắt buộc phải báo cáo công việc lên chỗ người hỗ trợ quản lý ngày hôm nay. Có lẽ do bạn ấy bận quá không thể xử lý được vấn đề đó ngay, bạn ấy bảo tôi rằng hãy cố xử lý vấn đề một chút, khi nào có thời gian bạn ấy sẽ qua hỗ trợ. Tôi không có nhiều kinh nghiệm nên đã nhờ mấy đồng nghiệp khác giúp đỡ. Cuối cùng, kết quả cuối ca làm việc đã ổn định... Mọi chuyện sẽ chẳng khiến tôi bận tâm gì nếu cuối ngày bạn hỗ trợ quản lý kia nói với tôi một câu: "Từ giờ nếu việc gì mà chị đã có khả năng tự mình xử lý thì không cần báo em... Cứ thế mà xử lý không được sao?."
Tôi thật sự thấy hoang mang và sững sờ... Tóm lại thì tôi đã sai ở đâu vậy? Mọi người có thấy tôi sai ở đâu không thì chỉ điểm giúp tôi với...
 
9 ❤︎ Bài viết: 4 Tìm chủ đề
Trước đã nghĩ rằng lớn lên chỉ cần mình cố gắng thì sẽ làm việc tốt ở một công ty có tiếng tăm, sự cống hiến sẽ được cấp trên ghi nhận. Thực tế là khi giá trị của bạn không bằng 1 phần người khác, thì cho dù có tốt, có cống hiến thế nào đi chăng nữa cũng vẫn sẽ bị đào thải.

Công ty yêu cầu sa thải vì một lỗi mình có liên quan chứ chẳng phải là người trực tiếp gây chuyện. Tất cả chỉ để không phải thưởng cuối năm, thưởng thâm niên và % doanh thu mình kiếm.
 
20 ❤︎ Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chỉ là một buổi chiều ngủ dậy, trong không gian tĩnh lặng bất chợt thấy mơ hồ. Sáng nay thi HSA, bạn bè mình người hoang mang, người lo lắng, người lại vui mừng vì đã trút được gánh nặng. Năm nay đổi mới nhiều như thế, mọi người phải chạy đua hơn trước rất khó khăn. Có lẽ bản thân cần thư giãn một chút, để tâm hồn nghỉ ngơi sau nhiều biến động.

Cố lên nhé.
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back