Vừa vào một đoạn Cố Trường Phong đã gặp một tốp gồm 3, 4 con bạch lang.
Bạch lang là loại sói cấp thấp sống theo bầy đàn thường thấy nhất ở hạ khu Vạn Yêu Lâm, con đầu đàn tu vi tối cao thường là trúc cơ sơ kì.
Một tốp sói này hẳn là chia tổ ra kiếm ăn, tu vi dao động từ luyện khí 6 tầng đến luyện khí 7 tầng vừa vặn thích hợp Cố Trường Phong thử chút tay nghề.
Đầu tiên bố trí một vây trận cùng cách âm trận xong Cố Trường Phong liền nhẹ lẻn đến sau lưng chúng chém ra một nhát.
2 phút sau, Cố Trường Phong bước ra vây trận, trận pháp triệt hạ xuống bên trong xác sói có vô số vết thương nhỏ mỏng như bị hành hạn nhưng kì thực Cố Trường Phong tạo thành cái chết của bọn nó còn chưa đến 1 phút.
Cố Trường Phong sau trận chiến này cũng đã sơ bộ đánh giá về chiến lực của mình, tuy nói hắn chỉ là luyện khí tầng 6 nhưng hẳn đối phó với luyện khí tầng 8 đều không có vấn đề, dù sao luyện khí chỉ là giai đoạn tích tụ linh khí trong cơ thể giai đoạn này có thể vượt mấy cấp giết người đều là chuyện bình thường.
Kỳ thật các thiên tài của tu chân giới đều có thể trúc cơ lúc 13, 14 tuổi, chỉ là trúc cơ xong sẽ định hình dạng không thay đổi lớn lên hay già đi nên mọi người đều nán lại luyện khí tích góp căn cơ tới mức tuyệt đối mới trúc cơ, như vậy không chỉ giúp căn cơ càng vững chắc hơn nữa đại đa số người đều không muốn giữ mình lại hình dáng trẻ con làm gì.
Mấy ngày sau
Cố Trường Phong đang đốt lửa nướng một con Kim Dương nghỉ ngơi, bỗng trong bụi cỏ phát ra tiếng loạt xoạt.
Cố Trường Phong nắm lên Hoang Phần cảnh giác nhìn về phía phát ra tiếng động, trước đó hắn hoàn toàn không cảm nhận được có thứ gì đang tới gần.
Loạt xoạt, loạt xoạt bên trong bụi cỏ từ từ có một con hồng hồ ly bò ra, da lông của nó vì dính máu mà dính lại, nhìn thấy Cố Trường Phong nó liền nhe răng gầm gừ hai tiếng.
Rõ ràng đang làm bộ dáng hung dữ nhưng vì dáng hình bé xíu nhớt nhác cùng đôi mắt to ngập nước mà Cố Trường Phong không chỉ không thấy có chút hung dữ nào mà chỉ thấy đáng thương, tâm bị bạo kích mềm nhũn.
Thả lỏng Hoang Phần ra, hẳn vì tiểu hồ ly này quá mức nhỏ yếu nên lúc nãy hắn mới không cảnh giác nó khi nào tới gần.
Cố Trường Phong đi đến bên hồ ly nhỏ bế nó lên, Cố Trường Phong bây giờ mới nhìn rõ con hồ ly nhỏ nay cư nhiên có tới 6 chiếc đuôi? Cố - khuyết thiếu hiểu biết - Trường Phong chỉ đơn giản cảm thấy đây là một loại yêu thú, nếu xuất hiện ở hạ khu Vạn Yêu Lâm còn bị thương tới mức này hẳn cũng không phải loại yêu thú mạnh mẽ gì.
Hồ ly bị Cố Trường Phong bế lên tuy còn hơi nhe răng nhưng lại thả lỏng rất nhiều. Cố Trường Phong nhẹ ôm nó vào lòng rồi khẽ thi triển một cái thanh khiết chú giúp da lông hồ ly trở nên sạch bóng trở lại.
Diễm Ly nhìn thằng nhóc con không biết chỗ nào chui ra có vẻ không có chút sát khí nào, cậu tuy vẫn hơi cảnh giác nhưng cũng đã buông lỏng rất nhiều, dù sao cũng chỉ là một tu sĩ luyện khí tuy Diễm Ly đã nỏ mạnh hết đà nhưng cũng không phải một tu sĩ nhỏ có thể bắt nạt.
Thấy da lông được làm sạch Diễm Ly càng thoải mái thở ra một hơi, nhìn trang phục Cố Trường Phong một cái híp nhẹ mắt, nhóc con này không phú cũng quý, cậu bây giờ thay vì đi lang thang, nếu không liền theo nhóc con này một thời gian nào bình ổn được dị hỏa trong cơ thể liền rời đi.
Cố Trường Phong nhìn hồ ly nhỏ lông xù xù đôi mắt mơ hồ xa xăm đi đâu liền ngứa tay vuốt vuốt một chút, xúc cảm bông mềm mại thật sự khiến người khác gây nghiện.
Diễm Ly bị vuốt đưa móng lên muốn cào thằng nhóc con này một cái, nhưng trong mắt Cố Trường Phong lại chỉ như một cái vuốt nhẹ qua mặt.
"
Nhóc con, còn vuốt coi chừng tay của ngươi." Diễm Ly hung dữ mở miệng.
Cố Trường Phong nghe tiếng phát ra liền sững người, yêu thú có thể phun nhân ngôn ít nhất cũng đã đạt đến nguyên anh kì, như vậy người giấy phụ thân đưa cho đều không có tác dụng gì, Cố Trường Phong hồi tưởng lại hành động lúc này của mình da đầu có chút tê dại, hắn lúc nãy hẳn không làm gì quá đáng đi, hắn thật quá thiếu cảnh giác, biết đây là thế giới vô cùng ngu hiểm còn lơ là, vừa rồi còn nghĩ đây là một tiểu yêu thú yếu đuối mà bây giờ không quá 5 phút đã bị vả mặt thật sự là..
Diễm Ly nhìn nhóc con có vẻ đã sợ hãi vừa lòng hỏi tiếp.
"Nhóc con, ngươi tên gì?"
Cố Trường Phong đặt Diễm Ly lên tảng đá trả lời. "Vãn bối tên Cố Trường Phong, vừa rồi có chút mạo phạm xin tiền bối thứ lỗi."
"Tha lỗi cho ngươi cũng được, nhưng ngươi phải giúp ta một chuyện." Diễm Ly kiêu ngạo nãi thanh nói.
"Tiền bối có việc gì, ta sẽ cố gắng hết sức." Cố Trường Phong nghe giọng nói đáng yêu ấy chớp chớp mắt một chút liền gật đầu trả lời.
"Cũng không phải việc gì khó khăn, ngươi chỉ cần để ta giả thành yêu thú của ngươi liền được, trong lúc đó ngươi muốn làm gì thì làm." Diễm Ly nói xong liền biến ảo 6 đuôi của mình thành 1 đuôi. Trông cậu liền trông không khác gì một con cáo bình thường.
Cố Trường Phong nghe yêu cầu đơn giản như vậy có chút bất ngờ, sau đó nhanh chóng gật đầu liền bế Diễm Ly vào lòng nói. "Tiền bối, đắc tội."
"Ta tên Diễm Ly, đừng có tiền bối như vậy không chút liền lộ." Diễm Ly ghét bỏ nói.
"Được, vậy khi có người ngoài ta gọi ngài là Ly nhi được không?" Cố Trường Phong nhìn tiểu hồ ly trong ngực khẽ cười hỏi đùa.
Tuy biết đây chỉ sợ là một yêu thú không biết sống bao năm nhưng nhìn tiểu hồ ly nhỏ nhắn dễ thương hơn nữa có chút trẻ con thế này vốn lúc nãy không có bao nhiêu sợ hãi Cố Trường Phong bây giờ càng gan lớn trực tiếp mở miệng trêu đùa.
Diễm Ly bỗng bị một nhóc con trêu có chút ngượng ngùng, Ly nhi gọi kiểu gì vậy chứ, không biết lớn nhỏ, nhưng nghĩ lại tên này giống như còn quái hợp lý liền không thèm quan tâm nữa trả lời. "Hừm, hừm tùy ngươi, hứ." Xong quay đầu đi.
Cố Trường Phong nghe hồ ly nhỏ đồng ý có chút bất ngờ, ngay sau đó cười càng tươi, tay nhịn không được vươn ra vuốt vuốt lông hồ ly thêm vài cái, quả nhiên tuy hơi hung một chút nhưng cũng chỉ là một tiểu hồ ly thôi. Cố- mau quên- Trường Phong mặt vui vẻ nghĩ.
Cảm giác lại bị loát lông Diễm Ly quay sang trừng Cố Trường Phong một cái nhưng vị dị hỏa trong cơ thể lại bắt đầu quấy phá lung tung liền bất đắc dĩ nhắm mắt lại tiếp tục thu phục dị hỏa, thôi để lần sau day dỗ lại tên nhóc con này mới được.