Truyện Ngắn Tuyển Tập Truyện Ngắn Tình Nguyện - Nguyệt Lưu Ly

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Nguyệt Lưu Ly, 9 Tháng ba 2024.

  1. Nguyệt Lưu Ly

    Bài viết:
    20
    Tên: Tuyển tập tình nguyện.

    Tác giả: Nguyệt Lưu Ly.

    Thể loại: Truyện ngắn, đời thường.

    [​IMG]

    Văn án:

    Những câu chuyện kể về những sinh viên tình nguyện vì cộng đồng. Họ đi khắp nơi để làm việc tình nguyện mà không cần tiền công. Họ chỉ muốn nhận lại nụ cười hạnh phúc của mọi người.
     
    Dana Lê, Dương dương minhÔn An Na thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng ba 2024
  2. Đăng ký Binance
  3. Nguyệt Lưu Ly

    Bài viết:
    20
    Truyện 1: Bữa ăn yêu thương.

    Tác giả: Nguyệt Lưu Ly.

    Thể loại: Truyện ngắn, đời thường.

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Làng quê nhỏ bình yên vào một buổi sáng sớm mai. Gió nhẹ thoảng qua, mang theo hương lúa chín và tiếng chim hót líu lo. Trên một con đường nhỏ quanh co uốn lượn qua những ngọn đồi xanh mướt, một sinh viên trẻ tuổi tên là Minh đang trên đường đến thăm các em nhỏ ở một trường học vùng cao. Mang theo balo đầy ắp những thực phẩm tươi ngon, Minh háo hức được gặp gỡ và nấu cho các em một bữa ăn ngon.

    Minh là một nữ sinh viên trẻ với trái tim ấm áp và lòng nhân ái. Cô tham gia vào một đoàn tình nguyện viên với mong muốn giúp đỡ những em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn trên vùng cao.

    Vào một ngày hè oi ả, Minh cùng đoàn tình nguyện viên lên đường đến với bản làng xa xôi trên vùng cao. Hành trình đến với bản làng xa xôi đầy gian nan, nhưng Minh không hề nản lòng. Nụ cười rạng rỡ luôn nở trên môi cô.

    Con đường đến với bản làng vô cùng gian nan, hiểm trở. Minh và các tình nguyện viên phải vượt qua những con dốc cao, những con suối lớn và những khu rừng rậm rạp. Con đường gồ ghề, sỏi đá, uốn lượn qua những sườn núi cheo leo. Minh cùng đoàn tình nguyện viên phải đi bộ hàng giờ liền mới đến được nơi. Với tinh thần đoàn kết và ý chí quyết tâm, họ đã đến được bản làng an toàn.

    Trên đường đi, Minh ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, những áng mây trắng lững lờ trôi trên bầu trời xanh, những tia nắng vàng rực rỡ nhảy múa trên tán lá cây. Những ngọn núi cao sừng sững ẩn hiện trong màn sương mỏng. Hình ảnh những đứa trẻ tung tăng cắp sách đến trường hiện lên trong tâm trí cô, mang theo niềm vui và hy vọng. Trên con đường nhỏ quanh co, một đoàn trẻ thơ tung tăng bước đến trường. Ánh nắng rực rỡ chiếu lên những gương mặt rạng rỡ, những nụ cười hồn nhiên, tô điểm cho bức tranh thiên nhiên.

    Dưới bầu trời cao vút, những đứa trẻ tí xíu, với chiếc cặp sách nhỏ trên vai, cùng nhau đi qua những ngọn đồi xanh mướt. Tiếng cười giòn tan vang vọng khắp núi rừng, xua tan đi sự tĩnh mịch.

    Khi đoàn tình nguyện viên đến bản làng, trời đã tối, cả đoàn ở lại nhà trưởng bản sắp xếp. Đến sáng hôm sau họ sẽ đến trường học của nơi này.

    Sương sớm giăng mắc trên những mái nhà tranh đơn sơ, tiếng gà gáy vang vọng khắp bản làng. Minh khẽ vươn vai sau một đêm dài trên chiếc giường tạm bợ trong nhà sàn. Hôm nay là ngày Minh và các bạn tình nguyện viên sẽ nấu cho các em nhỏ ở trường học vùng cao một bữa ăn ngon.

    Minh cùng các bạn thức dậy từ sớm, chuẩn bị những nguyên liệu tươi ngon nhất cho bữa ăn. Con đường đến trường học tuy ngắn nhưng vô cùng gian nan. Dốc cao, suối sâu, sỏi đá trơn trượt khiến Minh và các bạn phải cẩn thận từng bước. Nắng sớm len lỏi qua tán cây rừng già, rọi xuống những giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt của các bạn.

    Cuối cùng, Minh và các bạn cũng đến được trường học. Trước mắt họ là những ngôi nhà cấp 4 đơn sơ, mái ngói đã cũ kỹ. Tiếng cười giòn tan của các em nhỏ vang vọng khắp sân trường, xua tan đi mọi mệt mỏi. Minh cảm thấy lòng mình ấm áp và tràn đầy năng lượng.

    Minh được gặp gỡ những em nhỏ với ánh mắt trong veo, hồn nhiên. Minh được chào đón bởi những nụ cười rạng rỡ và ánh mắt trong sáng của các em nhỏ. Nụ cười ấy như tiếp thêm sức mạnh cho Minh sau một hành trình dài. Nụ cười của các em như xua tan đi mọi mệt mỏi, mang đến cho cô nguồn năng lượng tích cực. Các em sống trong những ngôi trường đơn sơ, thiếu thốn nhiều thứ. Tuy vậy, các em vẫn luôn vui vẻ và lạc quan.

    Minh tiến đến chào hỏi các em nhỏ. Các em chào đón Minh với nụ cười thân thiện. Cô hỏi các em về trường học, về bài vở và về những ước mơ của các em. Các em hồn nhiên chia sẻ với Minh những câu chuyện về cuộc sống của mình.

    Nhìn những đứa trẻ hồn nhiên, lòng cô chợt dấy lên niềm xúc động khó tả. Minh cảm nhận được sự trong sáng, tinh nghịch và cả sự dũng cảm phi thường của những mầm non tương lai. Mặt trời rực rỡ vàng óng như quả trứng chiên, soi bóng xuống những gương mặt ngước lên đầy háo hức. Khi những đứa trẻ đứng thẳng, núi và đồi như nghiêng mình chào đón.

    Minh mong ước những đứa trẻ sẽ luôn giữ được nụ cười rạng rỡ, sự hồn nhiên và dũng cảm ấy. Mong cho các em được học hành đến nơi đến chốn, bồi đắp tri thức và trở thành những con người tốt đẹp, góp phần xây dựng quê hương.

    Minh cùng các bạn bắt tay vào nấu nướng. Bữa ăn tuy đơn giản với những món ăn quen thuộc như cơm, canh rau, cá kho và thịt kho tàu nhưng được nấu bằng cả tình yêu thương. Dù không phải là đầu bếp giỏi, Minh vẫn muốn nấu cho các em một bữa ăn ngon. Bữa ăn tuy đơn giản nhưng chứa chan tình yêu thương và sự quan tâm. Minh cùng các em nhỏ nhặt rau, rửa rau và vo gạo.

    Bếp lửa bập bùng, tiếng dao thớt lách cách hòa quyện với tiếng nói cười vui vẻ. Mùi thơm của thức ăn lan tỏa khắp không gian. Các em nhỏ háo hức nhìn vào bếp, nụ cười rạng rỡ nở trên môi.

    Trong khi nấu ăn, cô trò chuyện với các em, hỏi han về cuộc sống, học tập và những ước mơ của các em. Minh muốn giúp các em có thêm sức khỏe để học tập, để tiếp tục hành trình chinh phục tri thức. Cho đi những gì mình có, Minh đã được nhận lại niềm vui và sự hạnh phúc. Minh cùng các bạn nấu ăn trong tiếng cười nói vui vẻ.

    Nhìn vào đôi mắt trong veo của các em mà Minh như thấy bầu trời rộng lớn, thấy núi đồi, mặt hồ và cả những ước mơ đang dần hình thành. Cô mong cho các em sẽ luôn mạnh mẽ, kiên cường, vượt qua mọi khó khăn trên con đường phía trước.

    Bữa ăn được bày biện đơn giản nhưng ấm áp. Các em nhỏ háo hức thưởng thức những món ăn do anh nấu. Minh cùng các em ăn cơm trong tiếng cười nói vui vẻ. Các em khen ngợi Minh và mọi người trong đoàn nấu ăn ngon. Nụ cười rạng rỡ nở trên môi các em khi được thưởng thức những món ăn ngon. Minh cảm thấy hạnh phúc khi được nhìn thấy các em ăn ngon miệng. Tiếng cười nói vang vọng khắp phòng học nhỏ, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và đầm ấm.

    Sau bữa ăn, Minh dành thời gian chơi đùa cùng các em. Cô cảm nhận được sự hồn nhiên, trong sáng và nghị lực phi thường của các em nhỏ nơi đây. Cô biết rằng, những món ăn mình nấu cho các em không chỉ là bữa ăn ngon mà còn là lời động viên, khích lệ các em tiếp tục học tập và vươn lên trong cuộc sống.

    Tiếng gà trưa vang vọng, hòa quyện với tiếng chim hót líu lo, tạo nên bản nhạc du dương của núi rừng. Bóng các em dần khuất sau những tán cây, nhưng hình ảnh và nụ cười của các em sẽ mãi in sâu trong tâm trí cô.

    Rời xa ngôi trường nhỏ, Minh mang theo những cảm xúc khó tả. Cô biết ơn vì đã có cơ hội được gặp gỡ và giúp đỡ các em nhỏ. Chuyến đi này đã mang đến cho cô nhiều bài học ý nghĩa về cuộc sống, về lòng yêu thương và sự sẻ chia.

    Minh và các tình nguyện viên tạm biệt bản làng và các em nhỏ. Minh hứa với bản thân sẽ quay lại đây vào một ngày không xa. Minh biết rằng, những nụ cười của các em nhỏ là món quà quý giá nhất mà cô nhận được. Minh hứa với bản thân sẽ tiếp tục tham gia vào những hoạt động tình nguyện để mang đến niềm vui cho những người kém may mắn.

    Minh và các bạn tình nguyện viên lên đường trở về, mang theo những nụ cười rạng rỡ của các em nhỏ. Chuyến đi tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại trong lòng Minh những ký ức khó phai.

    - Hết-
     
    Dana LêDương dương minh thích bài này.
  4. Nguyệt Lưu Ly

    Bài viết:
    20
    Truyện 2: Trồng thêm cây.

    Tác giả: Nguyệt Lưu Ly.

    Thể loại: Truyện ngắn, đời thường.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bừng tỉnh sau giấc ngủ dài dưới màn đêm huyền bí, khu rừng già dần lộ ra vẻ đẹp dưới ánh bình minh rạng rỡ. Tiếng chim rừng hót líu lo vang vọng khắp nơi, tạo nên bản giao hưởng sớm mai. Nó báo cho các loại động vật trong khu rừng biết ngày mới đã bắt đầu. Từng hàng cây cao vút, sừng sững như những người lính gác trung thành, hiên ngang bảo vệ cho khu rừng khỏi mọi mối nguy hiểm bên ngoài. Trên thân cây to lớn những mảng rêu phủ kín minh chứng rõ nét dấu vết của thời gian. Những tán lá rộng lớn đan xen nhau tạo thành một mái vòm che phủ khu rừng già. Nó mong muốn có thể che chở cho tất cả muôn thú bên dưới. Che chở khỏi những tia nắng gắt hay những cơn bão lớn. Như những gì mà các tán cây ấy đã che chở cho chúng ta lớn lên.

    Bầu không khí trong lành, mát mẻ, không còn tiếng ồn ào, náo nhiệt của phố thị, chỉ có tiếng gió xào xạc qua lá và tiếng côn trùng rả rích. Hãy im lặng và lắng nghe. Tiếng ve kêu râm ran hòa quyện cùng với tiếng suối chảy róc rách. Nó hòa cùng với bản nhạc rừng du dương và êm ái. Dưới tán cây rợp bóng mát, những tia nắng lấp lánh xuyên qua phiến lá. Bầu không khí trong lành, mát mẻ xua tan đi mọi mệt mỏi, lo âu.

    Dòng suối nhỏ uốn lượn quanh những gốc cây cổ thụ, nước suối trong vắt soi bóng những cành cây, tán lá. Nước suối trong vắt, có thể nhìn thấy đáy. Từng đàn cá tung tăng bơi lội trong làn nước trong veo, tạo nên bức tranh thiên nhiên sinh động, đầy sức sống. Bên bờ suối, những bông hoa rực rỡ khoe sắc, tô điểm thêm cho khung cảnh thêm thơ mộng. Hương thơm dịu nhẹ của hoa quyện cùng hương cỏ cây tạo nên một mùi hương thanh tao, tinh khiết, lan tỏa khắp khu rừng. Xa xa, những ngọn núi hùng vĩ ẩn hiện trong màn sương mỏng, tạo nên bức tranh thiên nhiên hùng vĩ. Khung cảnh yên bình, tĩnh lặng của khu rừng già khiến cho con người cảm thấy thật nhỏ bé và bình yên.

    Đi sâu vào trong rừng, Vân bắt gặp những con đường mòn uốn lượn dưới tán cây rợp bóng. Đi dưới bóng cây xanh rì, cảm nhận luồng không khí trong lành. Trên những cành cây, những chú chim chuyền cành hót vang, những chú sóc nhỏ thoăn thoắt leo trèo. Khung cảnh thiên nhiên hoang sơ, mộc mạc khiến cho con người cảm thấy như lạc bước vào thế giới khác.

    Nhìn ngắm khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp của khu rừng già, lòng người cảm thấy thư thái, nhẹ nhàng và tràn đầy sức sống. Khu rừng như một ốc đảo xanh giữa lòng thiên nhiên, là nơi con người có thể tìm về với bản thân, để trút bỏ những muộn phiền, lo âu và tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ. Cảm giác như được về với ngôi nhà lớn của mình vậy!

    Chúng ta như những cái cây trong khu rừng lớn. Cũng lớn lên từ 1 hạt mầm nhỏ giữa những hạt giống khác nhau trong khu rừng. Cũng cần có nguồn nước và ánh sáng để lớn lên. Giống như những cái cây trước giông bão. Có cây đổ, cây mạnh mẽ hơn, có cả cây ăn bám người khác để vượt qua. Chúng ta cũng sống như những cây trong khu rừng. Cây thì khoe sắc, cây lặng lẽ sống trong bóng tối, cây thì quấn quanh cây to hơn để hút chất dinh dưỡng. Nhưng cũng có những cái cây cùng thi nhau xem ai vươn lên cao hơn đón lấy mặt trời.

    Tuy nhiên, không phải tất cả mọi nơi trong khu rừng đều đẹp như vậy. Vẫn còn những mảng đồi trọc, những cánh rừng bị tàn phá bởi con người. Nhìn khung cảnh ấy, lòng ta không khỏi chạnh lòng. Giống như việc nhìn thấy từng người ngã xuống và biến mất.

    Từng ngày phải sống trong thành phố ngột ngạt trong khói bụi, tiếng ồn ào. Vân khao khát được tìm về với thiên nhiên xanh mát, được hít thở bầu không khí trong lành. Vân, một cô sinh viên năm cuối trường Đại học Nông nghiệp, với mái tóc dài đen mượt và nụ cười rạng rỡ, luôn mang trong mình tình yêu thiên nhiên mãnh liệt. Khi cô biết được thông tin về chương trình tình nguyện trồng cây gây rừng do nhà trường tổ chức, Vân đã không ngần ngại mà đăng ký tham gia.

    Trong rừng Vân cảm thấy bình yên, thư thái mà thiên nhiên mang lại. Tiếng ồn ào náo nhiệt của phố thị dần tan biến, thay vào đó là bầu không khí trong lành, mát mẻ và yên bình đến lạ thường. Vân không còn cảm nhận sự tù túng, ngột ngạt khi bản thân ở thành phố sống xa rời thiên nhiên. Vân nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, cảm nhận sự tinh khiết của thiên nhiên. Lòng cô trào dâng niềm vui và sự bình yên đến khó tả. Nơi đây, cô như được giải thoát khỏi những lo âu, muộn phiền của cuộc sống thường nhật, để hòa mình vào nhịp sống êm đềm của thiên nhiên. Cô chỉ nghĩ "cuối cùng cũng được thở"

    Như thể trước đây Vân chưa dừng được "thở" đúng nghĩa vậy! Cô chưa bao giờ nghĩ "thở lại thoải mái như vậy. Giờ đây cô mới thấy mình đang sống thật sự chứ không phải tồn tại.

    Nhưng bỗng nhiên nỗi lo âu về tương lai của con người nếu không có rừng, không có thiên nhiên lại dâng trào trong lòng cô. Con người sinh ra nhờ có thiên nhiên, sống và tồn tại được cũng nhờ thiên nhiên. Mà giờ đây họ lại" lấy oán báo ơn "để trả lại cho thiên nhiên.

    Thế giới đã luôn đưa ra lời khẳng định chắc nịch về những lời cảnh cáo cũng như hậu quả mà con người phải gánh chịu nếu không bảo vệ rừng. Cái tương lai mà có thể ai cũng dễ dàng đoán được trước. Khi mà con người ngay tại thời điểm này chỉ biết phá hủy những cánh rừng. Nó sẽ chỉ khiến cho tương lai của chúng ta không còn rừng. Và sự diệt vong của loài người đến nhanh hơn mà thôi.

    Vân nhớ đến những cánh rừng già đang dần biến mất, nhường chỗ cho những khu nhà cao tầng, những con đường bê tông. Các loại động vật trong rừng cũng đâu thể nào sống trong những tòa nhà cao tầng ấy. Chúng ta cũng không thể nào ngừng lại việc thở. Nỗi lo âu dâng trào trong lòng cô khi nghĩ đến tương lai của con người nếu không có rừng, không có thiên nhiên. Cái tương lai mà con người chỉ biết đến rừng qua sách vở. Hay họ chỉ nói với nhau rằng: Nơi này" từng là"một khu rừng rộng lớn.

    Vân cảm nhận được sự nguy hiểm của việc phá rừng, sự mất mát to lớn khi thiên nhiên bị hủy hoại. Rừng là lá phổi xanh của Trái Đất, là nguồn cung cấp oxy cho con người và muôn loài động thực vật. Rừng còn giúp điều hòa khí hậu, chống xói mòn đất, bảo vệ nguồn nước. Nếu con người không bảo vệ rừng, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Chúng ta không phải chỉ thích màu xanh vì vẻ đẹp của nó. Có vẻ vì bên trong cũng cần được thanh lọc.

    Hành trình đến với khu rừng già bắt đầu từ sáng sớm. Trên chiếc xe tải chật ních những cây con và cuốc xẻng, tiếng nói cười rộn rã của các bạn sinh viên hòa quyện cùng tiếng chim hót líu lo chào ngày mới. Sau hơn hai tiếng di chuyển, đoàn tình nguyện cũng đặt chân đến khu vực được giao nhiệm vụ trồng cây.

    Lần đầu tiên đặt chân đến khu rừng già, Vân không khỏi choáng ngợp bởi vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của nơi đây. Cánh rừng thật đẹp cho đến khi những mảng đồi trọc dần hiện ra.

    Trước mắt họ là một ngọn đồi trọc, với những mảng đất sỏi đá khô cằn. Nhìn khung cảnh ấy, lòng Vân lại càng trào dâng quyết tâm góp sức mình để phủ xanh mảng đất hoang vu này.

    Vân cùng với các bạn sinh viên trong đoàn tình nguyện hăng hái tham gia vào hoạt động trồng cây gây rừng. Mỗi người được giao một khu vực riêng để trồng cây. Vân cẩn thận đào hố, vun đất và đặt cây con vào lòng đất. Mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt, nhưng nụ cười rạng rỡ luôn nở trên môi Vân bởi niềm vui được góp sức mình để phủ xanh đồi trọc.

    Tuy nhiên, công việc không hề đơn giản như Vân tưởng tượng. Nắng hè gay gắt như thiêu như đốt, khiến cho nhiều bạn sinh viên mồ hôi nhễ nhại, áo ướt sũng. Chiếc áo giờ đây cũng đầy bùn đất. Đất sỏi đá cứng rắn khiến việc đào hố trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Không ít bạn đã nản lòng, muốn bỏ cuộc.

    Nhưng không vì thế mà các bạn sinh viên nản lòng. Họ động viên nhau, cùng nhau chia sẻ những khó khăn, giúp đỡ nhau hoàn thành công việc. Tiếng cười nói, tiếng hò reo vang vọng khắp ngọn đồi, tạo nên bầu không khí vui tươi, náo nhiệt.

    Cùng nhau, các bạn sinh viên đã miệt mài làm việc suốt cả ngày. Khi ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời, họ đã hoàn thành nhiệm vụ trồng hàng trăm cây con trên ngọn đồi. Nhìn nhìn những hàng cây xanh mơn mởn, lòng Vân trào dâng niềm tự hào và hạnh phúc. Vân nhớ mãi khoảnh khắc khi nhìn những cây con được trồng xuống, đung đưa trong gió như vẫy chào, như reo vui vì được trở về với mẹ thiên nhiên.

    Công việc trồng cây không chỉ giúp phủ xanh đồi trọc mà còn mang đến cho Vân và các bạn sinh viên những trải nghiệm vô cùng quý giá. Họ được hòa mình vào thiên nhiên, được học hỏi cách bảo vệ môi trường và được gắn kết với nhau hơn qua hoạt động tập thể.

    Trên đường trở về, trong lòng Vân mang theo ước mơ về một khu rừng xanh tươi, rợp bóng cây xanh sẽ trở thành hiện thực trong tương lai không xa.

    Hành trình gieo mầm xanh hy vọng đã kết thúc, nhưng những ký ức đẹp đẽ và những bài học quý giá sẽ mãi in sâu trong lòng Vân và các bạn sinh viên. Họ tin rằng, những cây con được trồng xuống ngày hôm nay sẽ lớn lên, vươn mình mạnh mẽ, góp phần tạo nên một khu rừng xanh tươi, bạt ngàn, mang lại bầu không khí trong lành cho con người và tô điểm thêm cho vẻ đẹp của thiên nhiên.

    Dù sao con người cũng được ví như những mầm cây. Được nuôi dưỡng từ những khu rừng. Xã hội con người như một khu rừng. Có rất nhiều loài cây trong khu rừng và không có cây nào giống cây nào.

    Chúng ta cũng đi ra từ những khu rừng. Chúng ta rời khỏi khu rừng như rời khỏi nhà. Nhưng ngôi nhà vẫn luôn cố bảo vệ chúng ta. Qua thời gian, ngôi nhà chung ấy đang bị tàn phá và cần được sửa chữa. Chúng ta nên đền đáp lại những gì đã được nhận từ thiên nhiên, từ khu rừng. Một ngôi nhà đẹp, vững chắc để bảo vệ con người. Không chỉ dành cho bạn mà cả cho những thế hệ sau này.

    Vân rời khỏi khu rừng, mang theo những hình ảnh về khu rừng và hoạt động trồng rừng của mình. Vân mang theo cả những âm thanh của khu rừng. Cô chia sẻ những âm thanh của khu rừng để mọi người cùng biết và bảo vệ ngôi nhà chung.

    - Hết-
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...