Tiên Hiệp Thần Luyện Thiên Nhiên - Phàm lập đức (Tory Phàm)

Discussion in 'Truyện Drop' started by Tory pham, Nov 26, 2023.

  1. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 50: Trốn thoát.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Mạc Tuấn vừa đi ra chạy chưa tới cửa thì có một đội vừa thấy hắn liền bắn, hắn chỉ kịp cảm nhận được nguy hiểm rồi né sang một bên, những loại súng laser này nguy hiểm quá, đây là loại súng làm cho Mạc Tuấn cảm nhận được nguy hiểm.

    Bơi vì tốc độ laser của súng quá nhanh hắn rất khó né tránh, Mạc Tuấn vừa né sau đó một trảm vung thương ra đánh ra thương khí làm cho đội đó đang bắn bị trảm thành từng khúc, hắn đang bị thương lại xuất thương khí làm cho hắn bị chảy máu càng nhiều, thương thế tăng thêm, Mạc Tuấn cũng không ngờ súng bắn laser này có cả tia hủy hoại đáng sợ như vậy, Mạc Tuấn nắm một bó chưa thương đan dược uống vào tiếp tục chạy ra ngoài, hiện tại hắn đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc, cũng không dám đối cứng với bọn họ, bọn họ có các súng laser hiện đại cho dù là luyện khí kì tầng sáu cũng chưa chắc có thể ăn chắc bọn chúng.(phàm lập đức, tory pham)

    Hiện tại mới chỉ luyện khí kì tầng năm miễn cưỡng có thể né được một hai nhưng chưa chắc sẽ không bị trúng, Mạc Tuấn một đường xông tới nhưng gặp được một vài đội làm cho hắn thương thế nặng thêm, còn bị bắn trúng một phát vào xương sườn.

    "Phạm Dũng, Phạm Trí mau đuổi theo hắn ta nhất định phải bắt sống." Phạm Hùng ánh mắt sắc bén nói.

    "Dao và Đan mau chóng bắt kẻ đột nhập cho ta, chỉ huy căn cứ Z mau chóng báo cáo tình hình cho tôi đây là chuyện gì." Lưu Cách nghiêm túc ra lệnh nói.

    Bởi vì hắn dường như nhận ra sự việc đóng cửa căn cứ và chuyện tên đột nhập này rất có thể liên quan với nhau.

    Tên chỉ huy căn cứ Z bắt đầu nói chuyện dược thảo bị đánh cắp ra sau đó nói camera không tra được gì người kia có thể tàng hình, những thảo dược đó không biết bằng cách nào hắn có thể mang đi một đống, hắn chỉ nói nghi ngờ tên kia có thứ gì đó làm cho thảo dược tàng hình và bỏ chỗ nào đấy.

    Bởi vì chính mắt của Lưu Cách và Phạm Hùng nhìn thấy kẻ có thể tàng hình bị bắn trúng mới thấy, nếu không phải loại ra đa này quả thật bọn họ cùng hồ đồ không biết gì rồi.

    Không ngờ trên thế giới lại có kẻ dị năng tàng hình, trước giờ cũng chưa từng thấy, lần này nhất định phải bắt sống hắn để nghiên cứu dị năng của kẻ này.

    Dao và Đan vừa tới cửa gặp ngày Mạc Tuấn, Dao sử dụng dị năng của mình biến thành một kẻ cơ bắp to sau đó một đấm tới, Đan thì tay bắn ra một luồng điện áp cao đi với một tốc đồ vô cùng nhanh, Mạc Tuấn vừa phá ba đội lính lại gặp hai kẻ dị năng này, một kẻ có thể gia tăng sức mạnh và một kẻ có thể sử dụng sức manh lôi hệ.(phàm lập đức, tory pham)

    Mạc Tuấn chỉ vội vàng đỡ nắm đấm của Dao còn lôi kích của Đan, Mạc Tuấn ném cây búa trung phẩm đi sau đó cho bạo nổ tung làm cho cả một vùng không gian bạo liệt nổ tung giống như một đạn đạo nhỏ vậy, Mạc Tuấn thi triển huyết văn dực bay đi sử dụng xuyên vân thương đây là tuyệt kỹ tiêu hao chân khí vô cùng lớn hiện tại đã đường cùng chỉ có thể làm liều sử dụng, Mạc Tuấn thậm chí rất nhiều đan dược đều nhét một đống hồi khí trị thương vào miệng, còn Phạm Dũng và Phạm Trí tới sau thì đã bị vụ nổ của búa làm cho chấn động bay về phía sau, Đan và Dao bị trúng từ xung kích vụ nổ trọng thương, tên chỉ huy báo cáo xong cùng thống lĩnh định chỉ huy cách vây bắt thì các camera ngoài cửa bị ảnh hưởng vụ nổ nên đã bị hư, bọn hắn còn chưa kịp chỉ đạo đã để mục tiêu trốn thoát , nhưng bọn hô nhìn các camera ở ngoài chỉ thấy có một cái gì đó bay lên.

    Cả hai đều đồng thời đều nghĩ kẻ này không lẽ biết bay, họ sau đó dùng các loại vũ khí phòng không bắn Mạc Tuấn, Mạc Tuấn chỉ phản xạ né đạn đạo.

    Trong phòng điều khiển chỉ huy kia cho hai người điều khiển bắn hơn chục viên đan đạo, làm cho Mạc Tuấn né chật vật, nhưng cái đó còn chưa hết bọn họ cho đạn đạo tự động nổ, Mạc Tuấn không còn cách nào khác đành phải hạ xuống cũng may bay cách căn cứ đã khá xa nhưng bị ảnh hưởng bởi đạn đạo làm cho hắn té xuống bị trọng thương hôn mê tại chỗ.

    Lần này hắn bị thương quá nặng rồi chính hắn bây giờ cũng bị vụ nổ ảnh hưởng tới hôn mê, vì hắn cũng không còn cách nào, uy lực của đạn đạo cũng không phải chuyện đùa.

    "Hắn ta đã bị bắn hạ tất cả mau mau đi bắt hắn về cho tao." Tên chỉ huy nhanh chóng thông báo cho các cấp dưới đi.

    "Lần này chuyện của thảo dược nhất định phải tìm cho ra đống thảo dược đã bị giấu đi, nếu không mày cũng biết tổ chức chúng ta hình phạt là gì rồi." Lưu Cách cũng vô cùng nghiêm trông nói.(phàm lập đức, tory pham)

    Dù sao hiện tại hắn cừa đến căn cứ lại có chuyện như thế này xảy ra dù hắn không bị phạt cũng sẽ bị khiển trách ảnh hưởng tới địa vị của hắn.

    Còn tên Phạm Hùng thì lúc hắn sai hai thuộc hạ của hắn đi thì cũng làm cho có lệ, làm sao có thể giúp kẻ khác 100% được, như vậy mình nhất định sẽ bị thiệt, tất cả đều là lợi dụng lẫn nhau giúp nhau có lợi mà thôi.

     
    Last edited: Feb 5, 2024
  2. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 51: Mạc gia tới nhà đính hôn Khương Tiểu Linh.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Thiên phú của Khương Tiểu Linh vô cùng tốt, chỉ ba tháng đã tu luyện được tới luyện khí tầng hai, tốc độ tu luyện này ở trái đất là đã vô cùng nhanh rồi, như Mạc Tuấn phải nhờ tài nguyên hùng hậu mới có thể tấn cấp nhanh như vậy.

    Khương Tiểu Linh đã tấn cấp luyện khí tầng hai thì khiêu chiên hết tất cả những người trẻ tuổi của gia tộc đều không có kẻ nào có thể trụ nổi một chiêu của Khương Tiểu Linh, Mạc Tuấn chỉ dạy Khương Tiểu Linh cách tu luyện nhưng không dạy kỹ năng chiến đấu, chính cô phải tự học các kỹ năng đó từ cha cô, cha cô tuy không phải thiên tài nhưng cũng là một vị nội khí cảnh sơ kì, nhưng hiện tại cô chiến đấu với nội khí sơ kì tắng rất dễ, dù là người ở tầng lớp giống cha cô là thiên tài cũng chỉ là nội khí cảnh trung kì cũng không phải là đối thủ của cô.(phàm lập đức, tory pham)

    Nhưng cô càng thiên tài thì càng khiến cho Mạc Kinh càng muốn có được cô, bởi vì cô càng thiên tài càng có thể giúp địa vị của hắn ở Mạc gia trở nên củng cố hơn, Khương gia mặc dù là một gia tộc kém hơn Mạc gia nhưng nếu có được ủng hộ của nhiều gia tộc khác thì càng tốt với địa vị tranh giành ở Mạc gia.

    Mạc Kinh khi biết Khương Tiểu Linh có thể đả bại một vị nội kình trung kì thì vô cùng vui vẻ, hắn ta hiện giờ đang nói về vù đính hôn của hắn và Khương Tiểu Linh.

    "Cha lần này chúng ta tới Khương gia đính hôn hẳn là tất cả ra đón nhỉ? Còn có một tin tức con nhận được là Khương Tiểu Linh đều lấy lý do đã có chồng không muốn gả cho con đấy, đây cũng là một loại phiền phức." Mạc Kinh vẻ mặt buồn rầu nói.

    "Tất nhiên là tất cả ra đón rồi, Khương Tiểu Linh đó muốn trung trinh đâu có dễ chúng ta chỉ cần gây sức ép cho gia tộc và người nhà của Khương gia thì Khương gia không muốn cũng phải muốn, chuyện này con cứ yên tâm đi." Mạc Thế Hầu khinh thường nói.

    "Tốt, con còn có một tin tức nữa nghe nói thành phố O phát hiện ra vua bò cạp, thứ đồ trên người của vua bò cạp vô cùng quý giá, còn có một số cây quý giá và thậm chỉ chưa từng thấy qua, chúng ta có nên phái người đi chỗ đó không." Mạc Kinh vừa nhận được tin tức từ thành phố O nói.(phàm lập đức, tory pham)

    "Việc đó ta đã phái người đi rồi nhưng mà ta đã dặn dò, không cần phải chiến đấu với vua bò cạp mà là ngư ông đắc lợi mới tốt." Mạc Thế Hầu như đã tính trước nói.

    Hắn đã phái đi một số cao thủ trong đó có cả địa tông sư ủng hộ hắn, và hai ngụy tông sư nhất định cướp được một mớ của cải, Mạc gia làm chuyện như vậy không phải ngày một ngày hai đã rất thành thục rồi không để lại dấu vết.

    Mạc Thế Hầu và Mạc Kinh cùng những người trong gia tộc cùng đi vào Khương gia.

    Khương gia ở trong một ngôi biệt thự xa hoa siêu to, trước cửa có một cái đài phun nước ở trong thì trang trí xa hoa, nguyên một khu lớn đều là của Khương gia.

    Sau khi bước vào Khương gia tất cả mọi người đều chờ Mạc gia tới, những người Mạc gia tới ánh mắt cao tới đầu đều nhìn những người Khương gia giống như kẻ bề dưới đang chào đón họ.

    "Anh Hầu, rất vui khi anh đại giá quang lâm Khương gia này, sau này có gì mong anh Hầu giúp đỡ cho." Khương Tí là bác cả của Khương Tiểu Linh cũng là người cực lực thúc đấy mối hôn sự của Khương Tiểu Linh và Mạc Kinh, sau đó quay qua Mạc Kinh cười nói: "Đây chắc là Mạc Kinh công tử Mạc Gia hân hạnh, gặp rồi mới biết Mạc Kinh quả nhiên là nhân trung long phượng, kết hợp với Tiểu Linh nhà ta quả thật là trai tài gái sắc a."(phàm lập đức, tory pham)

    Lão ta vừa gặp Mạc Thế Hầu và Mạc Kinh liền lên nịnh nọt mặt cười tươi.

    "Anh Mạc Kinh và bác trai mời vào nhà nói chuyện." Khương Nhu con gái của Khương Tí tỏ ra hiền dịu mời Mạc Kinh và Mạc Thế Hầu vào nhà.

    "Mạc gia thông gia đã tới rồi mời vào, mời vào." Ông cụ Khương Vân giọng khàn khàn nói.

    Những người khác cũng không dám nói gì dù sao Mạc gia vừa tới đều có ánh mắt khinh bỉ nhìn Khương gia.

    "Con mau mau đi mời Khương Tiểu Linh ra gặp cháu Mạc Kinh nào." Khương Tí quay qua nói với con gái.

    "Vâng." Khương Nhu đáp một tiếng muốn đi.

    "Không cần đâu để cháu đi với Nhu Nhi qua đó cũng được." Mạc Kinh mỉm cười tỏ ra một đấng nam nhi nói.

    Khương Nhu và Mạc Kinh từng là người yêu cũ nên đã quen biết từ trước nhưng trước mắt phải lấy Khương Tiểu Linh, bởi vì Khương Tiểu Linh đã hơn một nội kình cao thủ rồi, cho dù là Mạc Kinh chỉ tới võ sư viên mãn chưa cách nào đạt tới nội kình đây là chênh lệch một cảnh giới thôi nhưng giữa lằn ranh giới đó là một trời một vực, với thực lực của Khương Tiểu Linh còn trẻ mà lợi hại như vậy sau này tương lai không thể hạn lượng, tất nhiên quan trọng nhất là lấy về cũng có thể trợ giúp địa vị của y tăng cao, y sẽ là người thừa kế cao nhất của Mạc gia.

    Cho nên dù dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng phải lấy được Khương Tiểu Linh.

    Khương Nhu vẻ mặt oán độc ghen ghét, bởi vì Khương Tiểu Nhu mà hiện giờ cô ở trong gia tộc cũng không có được những thứ mình muốn, nên cô ta vô cùng hận Khương Tiểu Nhu.
     
    Last edited: Feb 10, 2024
  3. Tory pham

    Messages:
    2
    Last edited: Feb 10, 2024
  4. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 53: Mạc Tuấn được Khương Tiểu Linh cứu.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Mạc Tuấn do bị đạn đạo nổ ảnh hưởng từ phòng xạ khuôn mặt đã biến dạng xấu xí vô cùng, Mạc Tuấn được người khác cứu vớt trên sông.

    Khương Tiểu Linh vì trốn khỏi gia tộc vừa xuống máy bay ở thành phố Z cô cũng không dám trở lại căn nhà của Mạc Tuấn, cô và Lý Khuynh Tuyết đi tới một ven sông gần đó.

    "Tại sao mỗi lần nếu lấy mình ra để hi sinh cho gia tộc chứ, cho dù mình cố gắng thế nào dù thành thiên tài võ đạo họ cũng chỉ coi mình là món hàng." Khương Tiểu Linh đau khổ kể lại.

    "Tiểu Linh à đừng có đau buồn như vậy, chính mình cũng không thoát khỏi ảnh hưởng của gia tộc, mình chỉ có thể giúp cậu tới đây thôi sau này cậu hãy sống tốt ở một vùng thôn nào đó có thể tránh được gia tộc của cậu." Lý Khuynh Tuyết chỉ có thể an ủi như vậy dù sao chính cô ta cũng là một người trong gia tộc bị bắt đi xem mắt.

    "Khuynh Tuyết theo cậu thấy Mạc Tuấn anh ta thế nào." Khương Tiểu Linh đột nhiên nhớ tới bóng dáng của Mạc Tuấn hỏi.

    "Hắn... có thể nói là một phế vật chính hiệu, không có việc làm chỉ là một kẻ thừa thải của xã hội, mình khuyên cậu đừng có nên tiếp xúc nhiều với hắn." Lý Khuynh Tuyết cũng chưa biết Mạc Tuấn có thể đuổi đi Tống Viễn Văn, nếu biết thì cô ta đã không dám nói như thế.(phàm lập đức, tory pham)

    "Nhưng theo mình thấy hắn không có giống như lời đồn." Khương Tiểu Linh chỉ biết nói như vậy vì chính cô ta cũng không cách nào nói lên được sự thần bí của Mạc Tuấn, cô tiếp xúc với Mạc Tuấn mặc dù ít nhưng cũng cảm nhận được sự thần bí của Mạc Tuấn, nếu không thì làm sao có thể đuổi Tống Viễn Văn, làm sao có thể làm cho Tống Viễn Văn không dám nói về chuyện đính hôn với cô.

    Chính cô cũng vô cùng ngoài ý muốn khi biết được sự thần bí của Mạc Tuấn, bởi vì Mạc lão lần trước cô điều tra tu vi của ông ta là nửa bước tông sư, cô mới biết Mạc Tuấn nhất định là người chỉ thích đơ giản không muốn phô trương cho những người khác, Mạc Tuấn mà nghe được Khương Tiểu Linh nói thế nhất định phản bác, vì hắn ta muốn phô trương để mình có thể tăng lên thực lực nhanh nhất có thể.(phàm lập đức, tory pham)

    "Tiểu Linh đó có phải là xác người không?" Lý Khuynh Tuyết thấy có một cái xác ở bên kia nói.

    Khương Tiểu Linh nghe thấy thế thì quay đầu sang bên kia, nhưng tâm tình lúc nãy biến mất không còn dấu vết, sau đó đi tới chỗ có một người vừa trôi lên bờ.

    Sau đó hai người đi tới chỗ đó, bởi vì chỗ đó hiện tại xung quanh không có người chỉ có hai người nhìn thấy cái xác kia.

    Lý Khuynh Tuyết khá sợ sệt vì cô cũng không phải là Khương Tiểu Linh, nếu không có Khương Tiểu Linh đi cùng cô cũng không dám tới gần cái xác.

    Khương Tiểu Linh dù sao cũng là một người có thể so với nội khí cảnh cao cấp, nội khí cảnh cao cấp cũng không phải người bình thường có thể đối phó, nên Khương Tiểu Linh cũng không sợ mà tiến về đó.

    Sắp tới nơi thì thây cái xác kia động đậy làm cho Lý khuynh Tuyết và Khương Tiểu Linh sợ hết hồn.

    "Tiểu Linh hay là chúng ta gọi cảnh sát đi." Lý Khuynh Tuyết sợ sệt nói, dù sao cũng là con gái làm sao gan to giống con trai được.

    Khương Tiểu Linh nghe vậy cũng gật đầu, định gọi cho cảnh sát thì nghe thấy giọng nói của cái xác rất quen thuộc.

    "Tiểu Linh hả? giúp anh với." Mạc Tuấn vừa tỉnh dậy thấy Lý Khuynh Tuyết và Khương Tiểu Linh liền nói, hiện tại hắn cũng không còn nhiều sức lực, cũng may trước khi rơi xuống sông có nuốt đan dược chữa thương hiện tại thương thế cũng đã hồi phục được một phần, nhưng lúc này không còn sức lực gì, nên hắn cần sự trợ giúp của Khương Tiểu Linh.(phàm lập đức, tory pham)

    Khương Tiểu Linh nghe thế chỉ biết là rất quen tai nhưng không biết người trước mắt là ai, dù sao hiện tại mặt của Mạc Tuấn bị tia phóng xạ hủy hoại khuôn mặt nhìn như một ác ma từ dưới địa ngục bò lên vậy, cô cũng không dám nhìn nhiều.

    "Đưa anh về nhà nào Tiểu Linh, anh là Mạc Tuấn." Bởi vì nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Khương Tiểu Linh nhất định không nhận ra mình, hắn cũng biết vì hắn lúc bị trúng đạn đạo cảm nhận mặt của mình đau rát là hắn biết, khuôn mặt của hắn đã bị hủy.

    "Là anh sao." Khương Tiểu Linh kinh ngạc nói sau đó chạy tới đỡ Mạc Tuấn.

    Lý Khuynh Tuyết cũng tới giúp một tay.

    "Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao anh tới nông nổi này." Khương Tiểu Linh lo lắng hỏi.

    "Mau đưa anh về nhà trước đi." Mạc Tuấn suy yếu nói sau đó ngất đi.

    Khương Tiểu Linh và Lý Khuynh Tuyết cũng không dám đưa về nhà chỉ có thể đưa vào khách sạn gần đó, Khương Tiểu Linh không muốn bị gia tộc bắt trở về.
     
    Last edited: Feb 11, 2024
  5. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 54: Chữa thương.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Sau khi đưa vào khách sạn thì Khương Tiểu Linh chăm sóc Mạc Tuấn, còn Lý Khuynh Tuyết phải đi về nếu không sẽ bị nghi ngờ.

    Cô cũng không dám thực sự đi báo cảnh sát nếu không gia tộc rất nhanh sẽ biết cô ở đây.

    Cho nên cô mặc dù nghe Lý Khuynh Tuyết nói thế nhưng nghĩ lại nếu báo cảnh sát cô tuyệt đối sẽ bị bắt về.

    Mạc Tuấn hôn mê vài ngày sau mới tỉnh, Khương Tiểu Linh mấy ngày này chăm sóc Mạc Tuấn, các vết thương thì đều là cô ta giúp Mạc Tuấn băng bó lại.

    Cô cũng không dám đưa người đi tới bệnh viện, nếu đưa tới bệnh viện việc gia tộc biết cô tới bệnh viện thì quá dễ dàng tra được.(phàm lập đức, tory pham)

    Mạc Tuấn vừa tỉnh lại thì cảm nhận thấy cơ thể đau đớn vô cùng, loại đau đớn này là do nhiễm những tia phóng xạ mang đến, Mạc Tuấn bắt đầu vận chuyển càn khôn pháp kinh chữa trị kinh mạch bắt đầu đẩy các tia phóng xạ ra ngoài, một loại mùi vị vô cùng khó ngửi ở trong phòng bắt đầu bốc lên, cũng may luyện thể thuật của hắn rất mạnh nếu không những bạo tạc từ đạn đạo và các tia phóng xạ này ăn mòn hắn cũng đủ chết rồi, lần này bị thương quá nghiêm trọng vẫn là tu vi không đủ a, nhất định phải tăng thực lực lên để có thể tự bảo vệ mình, trải qua lần giao tranh này hắn mới biết tuyệt đối không nên khinh thường các vũ khí hiện đại.

    Hắn cũng không ngờ rằng vũ khí hiện đại tiên tiến tới mức không phải bằng đạn nữa mà là bằng laser, chính hắn cũng không ngờ được có những vũ khí tối tân uy lực mạnh như vậy.

    Lần này đụng chạm với căn cứ đó rất có khả năng căn cứ đó đang cho người đi tìm mình, hiện tại dung mạo của hắn hẳn là đã bị hủy hoại rất có khả năng bọn chúng tìm không được mình sẽ phỏng tỏa thành phố Z.

    Mà Mạc Tuấn đoán cũng không sai từ lúc đó là đã giới nghiêm thành phố Z, hiện tại lực lượng quân đội đã phong tỏa cửa ra vào của thành phố Z, nếu muốn qua cửa nhất định sẽ trải qua các đợt kiểm tra nghiêm ngặt, kể cả các bệnh viện cũng được kiểm tra nghiêm ngặt, bởi vì kẻ muốn bắt đang bị trọng thương rất có thể sẽ mua đồ trị thương hoặc tới bệnh viện, nên hiện tại bất kì ai mua đồ trị thương đều phải có báo cáo cho cảnh sát.(phàm lập đức, tory pham)

    Khách sạn hiện tại tuy ở chỗ hẻo lánh nhưng hôm nay bị kiểm tra, Khương Tiểu Linh vừa nghe kiểm tra lập tức căng thẳng, dù sao cô là trốn gia tộc tới đấy bây giờ nghe nói kiểm tra cô cho rằng gia tộc phái người đi kiểm tra, trên thực tế gia tộc cô không có khả năng tra được tới mức như vậy, bởi vì kiểm tra cần phải có lệnh của cấp trên bọn họ mới được kiểm tra, dù Mạc gia quyền thế ngập trời muốn kiểm tra một khu thì có thể, nhưng kiểm tra toàn thành cần phải có thực lực hùng mạnh.

    Mạc Tuấn vừa trị thương xong cũng khôi phục năm sáu phần thì nghe bên ngoài có kiểm tra thì Mạc Tuấn đứng dậy ôm Khương Tiểu Linh, Khương Tiểu Linh chưa kịp định thần lại tự nhiên bị Mạc Tuấn ôm mặt đỏ bùng bừng, cô chỉ nghe sẽ kiểm tra phòng rời đột nhiên được Mạc Tuấn ôm vào tim của cô gia tốc đập thình thịch, khuôn mặt ửng đỏ.

    Mact Tuấn ôm Khương Tiểu Linh nhảy ra cửa sổ bay ra ngoài, Mạc Tuấn mặc dù đã khôi phục năm sáu phần thương thế nhưng sử dụng huyết văn dực còn ôm thêm một người làm cho Mạc Tuấn cũng phải đau đớn không thôi, dù sao vừa hồi phục chân khí một chút đã phải bay rồi.

    Mạc Tuấn bay lên cũng vừa hay có một tòa nhà cao tầng ở gần đó, Mạc Tuấn bắt đầu bay lên trong chớp mắt đã tới sân thượng của tòa đó đáp xuống.

    Khương Tiểu Linh chỉ mặt đỏ bừng rồi nghe tiếng vù vù sau đó trong chộc lạt thì được Mạc Tuấn đặt xuống, cô cũng chưa định thần lại đang suy nghĩ linh tinh thì Mạc Tuấn hỏi.

    "Em không sao chứ?" Mạc Tuấn hỏi vì thấy cô đang thất thần.

    "Em.. em không sao, mà ở đây là đâu thế." Cô nghe Mạc Tuấn hỏi thì theo bản năng trả lời và nhìn xung quanh thấy lạ lẫm thì hỏi.

    "Ở đây là tòa đối diện, đội kiểm tra hẳn là không thể nào tới đây được." Mạc Tuấn cũng không biết cô đang bị gia tộc truy đuổi cứ tưởng là mình sẽ bị người của căn cứ đó điều tra.

    "Hả, chúng ta qua đây bằng cách nào?" Khương Tiểu Linh Nghi hoặc hỏi, vì hiện tại ở đây cao vút thấy cả mây mà chỗ khách sạn họ ở dù là nhảy cũng không thể nào nhảy cao tới vậy nên cô rất phân vân, là mình qua đây bằng cách nào.

    Mạc Tuấn thì do hồi nãy tác động thương thế đã chảy máu thương thế năng thêm một chút, nên hiện tại ngồi xuống bắt đầu điều trị thương thế.

    Khương Tiểu Linh cũng biết hiện tại Mạc Tuấn nên trị thương trước những việc này sau này hẳn nói.

     
    Last edited: Feb 11, 2024
  6. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 55: Đi tới thành phố C.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Mạc Tuấn đang ngồi trị thương thì Khương Tiểu Linh đứng bên cạnh nhìn Mạc Tuấn, nghĩ tới lúc nãy Mạc Tuấn ôm cô thì mặt cô lại ửng đỏ.

    Mạc Tuấn sau khi ổn định thương thế thì bắt đầu nuốt đan dược ép các tia phóng xạ ra khỏi cơ thể, bắt đầu hấp thu linh khí tu luyện nuốt vào luyện khí đan tăng lên tu vi, không ngờ được một trận chiến này làm cho hắn không cách nào tăng tu vi mà bây giờ lại nới lỏng.(phàm lập đức, tory pham)

    Tu vi lại tinh tiến thêm một chút, hiện giờ đã là luyện khí tầng thứ năm đỉnh phong, nuốt thêm vài viên luyện khí đan luyện hóa bắt đầu tấn thăng luyện khí kì tầng sáu, Mạc Tuấn chỉ cảm thấy một cảm giác thư sướng ập đến thét lên một tiếng, Khương Tiểu Linh thấy Mạc Tuấn thét lên thì vô cùng kinh ngạc.

    Mặc dù cô cũng tu luyện nhưng cũng không có hét lên như hắn.

    "Em đã đạt tới luyện khí kì tầng hai rồi sao thật là nhanh!" Mạc Tuấn vừa dùng thần thức quét tới Khương Tiểu Linh thì kinh ngạc, Khương Tiểu Linh tu luyện nhanh như vậy, hắn phải sử dụng rất nhiều tài nguyên mới có thể tăng tu vi mà em ấy không cần tài nguyên đã tu luyện được tới tầng hai rồi chắc chắn là thiên linh căn rồi.

    Hắn cũng đành chịu việc tu luyện của hắn hiện tại càng lên tu vi cao càng khó khăn rồi, kiếp trước hắn tăng tu vi cũng khô gặp bình cảnh như bây giờ, tăng lên tầng năm thì lại gặp bình cảnh, bây giờ tăng lên tầng sáu cũng gặp bình cảnh, hắn cũng cảm thấy rất kì lạ vì mỗi lần tăng tu vi cứ cảm giác có thứ gì đó chặn lại không lẽ công pháp hiện tại của hắn tu luyện có vấn đề, dù là hắn đã từng là một siêu cấp yêu nghiệt kiến thức vô cùng uyên bác nhưng bây giờ cũng không cách nào lí giải, kể cả một số thứ ở trên trái đất rất bí ẩn làm cho hắn cũng không thể lí giải tại sao một chỗ linh khí mỏng manh lại xuất hiện những đồ vật dù tu tiên giới cũng đều đỏ mắt đều có, quả thật là rất không tầm thường.

    "Hiện tại anh muốn rời khỏi thành phố Z, em có tính toán gì không." Mạc Tuấn cũng không muốn liên lụy Khương Tiểu Linh vào dù sao thế lực kia không tầm thường, rất có thể sẽ gây nguy hiểm cho cô ấy.(phàm lập đức, tory pham)

    "Em định đi theo anh, hiện tại em không có chỗ để đi." Khương Tiểu Linh không chút suy nghĩ nói.

    "Ách, như vậy không ổn lắm đâu." Mạc Tuấn bối rối nói, hắn cứ nghĩ không phải cô ấy có Khương gia sao, sao tự nhiên lại theo mình.

    "Em chỉ muốn đi theo anh, anh không muốn em đi cùng sao, có phải anh hết thương em rồi?" Khương Tiểu Linh thấy Mạc Tuấn do dự không muốn cho mình đi theo thì nũng nịu nói tỏ ra đáng thương nói.

    "Cái này... cái này thôi được rồi vậy chúng ta cùng rời khỏi." Mạc Tuấn trước sự đáng thương của cô cũng không còn cách nào nên đành phải đáp ứng.

    "Vậy chúng ta đi thôi." Mạc Tuấn nói xong thì định đi tới ôm Khương Tiểu Linh đi.

    "Vậy chúng ta đi xuống thôi." Khương Tiểu Linh cứ nghĩ theo lối thường là đi xuống nên cô quay ra chuẩn bị đi xuống sân thượng này.

    "Không phải ý của anh là chúng ta bay đi khỏi thành phố Z, bởi vì hiện tại chúng ta ra ngoài nhất định sẽ bị bắt đấy." Mạc Tuấn biết cô đã hiểu lầm nên giải thích.

    "Chúng ta bay bằng cách nào?" Khương Tiểu Linh tưởng rằng Mạc Tuấn đã biết chuyện gia tộc sẽ bắt cô trở lại nên muốn dẫn cô đi bằng cách khác.

    Mạc Tuấn cũng không nói gì ôm Khương Tiểu Linh lên sau đó triệu hồi pháp khí huyết văn dực bay đi.

    Mạc Tuấn lần này cận thận hơn bay xong dùng ẩn nặc thuật, lúc trước tu vi chưa đủ thi triển ẩn nặc thuật có khả năng bị phát hiện, nhưng bây giờ hắn thi triển ẩn nặc thuật thì sẽ không bị phát hiện trừ khi người đó là luyện khí kì đại viên mãn.

    Mạc Tuấn bay đi ra khỏi thành phố Z cũng may trong kí ức nguyên chủ còn có thông tin bản đồ xung quanh thành phố Z, thành phố gần nhất là thành phố C, Mạc Tuấn trực tiếp bay tới đó, bởi vì căn cứ đó ở ngược hướng thành phố C.

    Sau vài tiếng đồng hồ thì Mạc Tuấn cũng đã bay tới thành phố C, hắn hạ xuống một chỗ không người, dù sao nếu bị người khác phát hiện hắn biết bay và tàng hình thì đây quả thực là không thể tưởng tượng được.

    "Chỗ tiền này em trước tiên cầm đi." Mạc Tuấn lấy sấp tiền từ nhẫn trữ vật ra đưa cho Khương Tiểu Linh, thần thức của Mạc Tuấn đã quét qua người của Khương Tiểu Linh tiền cũng không còn nên đành đưa như vậy.

    "Vâng." Khương Tiểu Linh biết được mình đang thiếu tiền nên cũng cầm lấy.

    Hai người cùng nhau đi thuê nhà nghỉ gần đó, cả hai người vì tránh né kiểm tra, nên không ở khách sạn chỉ có thể kiếm nhà nghỉ nhỏ để ở, và sẵn tiện Mạc Tuấn chỉ điểm Khương Tiểu Linh vài chiêu như ẩn nặc thuật, hỏa cầu thuật... Những pháp thuật đơn giản, còn cho cả một chiếc nhẫn trữ vật.

     
    Last edited: Feb 11, 2024
  7. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 56: Khó khăn của Phùng Bất.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Mạc Tuấn sau khi sắp xếp xong chỗ ở thì sạc điện thoại, cầm gọi cho Phùng Bất hỏi thăm tình hình.

    "Ông Phùng dạo này có tra được tin tức về dược liệu không?" Mạc Tuấn hỏi xem có tin tức gì về dược liệu không vì lần trước đi sa mạc là dò Hạ Cung bạn của Phùng Bất cung cấp cũng có khả năng sẽ năm được chút gì đó.

    "Hiện tại tôi không có khả năng điều động người rồi xin lỗi bác sĩ Mạc, bởi vì vụ việc sa mạc ở thành phố O nên gia chủ Phùng gia quyết định điều động người đi tới đó kiếm chén canh." Phùng Bất cũng vô cùng bất đắc dĩ nói.(phàm lập đức, tory pham)

    "Ông nên khuyên bảo gia chủ bên ông không nên đi tới đó, bởi vì ở đó có một thế lực vô cùng húng mạnh các ông không có khả năng lấy được gì từ đó đâu, còn có khả năng sẽ toàn quân bị diệt." Mạc Tuấn đành phải nói ra chỗ đó vô cùng nguy hiểm, còn việc như thế nào là của Phùng gia hắn cũng không cách nào can thiệp được.

    "Haiz, tôi không có đủ thực quyền như vậy, tôi đang chờ tin tức của cậu nên không có đi, nhưng hiện giờ thì chắc là không có khả năng rồi vì đội ngũ đã tiến vào sa mạc không cách nào liên lạc được." Phùng Bất cũng bất đắc dĩ nói vì hiện tại ông ta cũng bị trong gia tộc lạnh nhạt, dù nói ra chưa chắc đã gia tộc đồng ý.

    "Bác sĩ Mạc cậu hiện tại ở chỗ nào, tôi có thể qua đó không?" Phùng Bất biết nếu hiện tại nói ở đây đàm luận về gia tộc thì không tốt nên yêu cầu gặp mặt.

    "Tôi đang ở thành phố C, ông có thể tới đây địa chỉ một lát tôi gửi cho ông." Mạc Tuấn suy nghĩ một lát liền nói, dù sao hiện tại cũng đang hồi phục thực lực, sau đó gửi địa chỉ cho ông ta.

    Sau một đêm Phùng Bất cũng đã tới gọi cho Mạc Tuấn.

    Mạc Tuấn cùng Phùng Bất đi một quán cà phê gần đó trò chuyện.

    "Lão Phùng gia tộc ông xảy ra chuyện gì hay sao mà nhìn ông tiều tụy lắm." Mạc Tuấn thấy vẻ mặt của Phùng Bất ủ rủ liền nói.

    "Haiz chuyện là gia tộc tôi ép tôi phải gả cháu gái Phùng Viêm của tôi cho Hoàng thiếu, cháu gái tôi phản đối thì bị nhốt lại, tôi biết dù tôi lên tiếng cũng không có khả năng cứu được cháu gái tôi, nhưng võ công của cậu cao hơn tôi, tôi nghĩ bác sĩ Mạc có thể giúp cháu gái tôi được." Phùng Bất tỏ vẻ nói với Mạc Tuấn, ông cũng hi vọng Mạc Tuấn có thể giúp một tay bởi vì Mạc Tuấn có thể đánh được ông, cũng là một cao nhân bí ẩn, sự thần bí của Mạc Tuấn ông ta cũng cảm nhận được.(phàm lập đức, tory pham)

    "Ông cầm lấy lọ đan dược này và quyển công pháp này, ông có thể tự luyện hóa đan dược, việc này không cần tôi giúp khẳng định ông có thể tự giải quyết được, lọ này ông có thể dùng còn lọ này ông đưa cho Phùng Viêm." Mạc Tuấn lấy hai lọ đan dược và một quyển công pháp luyện thể đã chuẩn bị sẵn, quyển công pháp này Mạc Tuấn cho có thể luyện tới cấp trúc cơ kì.

    "Được, cảm ơn Mạc Tiên sinh." Phùng Bất kích động nói liền xưng hô cũng đổi, vì lúc trước Phùng Bất từng ăn qua viên đan dược tăng tu vi, nên biết rất rõ ràng đan dược này hiệu quả như thế nào.

    Nếu ông tiến thêm một bước nũa dù là ở gia tộc cũng không có kẻ nào dám ngăn ông, dù sao gia tộc nội khí cảnh chỉ có ba người, nếu ông ta tấn thăng nội khí cảnh thì ông ta có quyền lên tiếng hơn khi ở nửa bước nội khí cảnh.

    Phùng lão cảm ơn xong thì rời đi dù sao đối với một người có thể tấn thăng nội khí cảnh thì ông ta có thể tự giải quyết việc ở nhà, việc ông ta có đan dược càng tuyệt đối không thể tiết lộ, nếu không sẽ dẫn tới họa sát thân.

    Việc đầu tiên của ông ta sau khi trở về là toàn lực trùng kích nội khí cảnh.

    Mạc Tuấn gặp xong và giúp Phùng Bất giải quyết việc nhà xong thì đi dạo, hắn cũng biết hiện tại hắn không nên về thành phố Z nên mới có thể đưa ra phương pháp giải quyết như vậy, với lại Phùng Bất đã giúp hắn rất nhiều việc để tăng lên thực lực nên giúp Phùng Bất tăng lên thực lực để có thể còn giúp hắn tìm dược liệu và khoáng thạch.

    Mạc Tuấn đi dạo xung quanh thành phố nhộn nhịp, sau đó vào một tiệm thú cưng, không ngờ Thiên Thiên lại ở đó, bởi vì lúc trước bị ảnh hưởng của đạn đạo Mạc Tuấn và Thiên Thiên bị tách ra, nhưng nhìn trạng thái của Thiên Thiên hình như vẫn còn trọng thương chưa hồi phục, mà cũng đúng Thiên Thiên dù sao cũng không có đan dược trị thương, nó chỉ có thể chờ thân thể nó hồi phục.

    Mạc Tuấn vào cửa tiệm nói: "Tôi muốn mua con chuột này."

    Đồng thời có một người con gái cũng lên tiếng nói mua con chuột này.

    cô gái cũng quay sang nhìn Mạc Tuấn nói: "Anh này anh có thể nhường con chuột này cho tôi không?" Cô gái xinh đẹp khuôn mặt trái xoan dáng người mảnh khảnh kia nói.(phàm lập đức, tory pham)

    "Con chuột này tôi muốn mua không có khả năng nhường cho cô được." Mạc Tuấn lắc đầu nói.
     
    Last edited: Feb 11, 2024
  8. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 57: Cô gái xinh đẹp Diệp Hân.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    "Con trai gì mà đi giành đồ cùng con gái vậy không biết xấu hổ." Một thanh niên bảnh bao đi chung với cô gái xinh đẹp nói.

    "Con chuột đó vốn là thú cưng của tôi chỉ là bị thất lạc nay mới tìm lại được." Mạc Tuấn nói sự thực, cũng may hắn đi dạo ngang qua cảm nhận được dao động của khế ước mới vào tiệm này.

    "Người mặt dày tao gặp nhiều rồi không ngờ gặp kẻ này vừa không biết xấu hổ vừa mặt dày vô địch, đúng là kẻ vô sỉ tao mới gặp lần đầu." Người thanh niên kia nghe vậy cho rằng Mạc Tuấn vừa tới tiệm đã nói là của mình, thì cho rằng Mạc Tuấn là kẻ mặt dày vô sỉ hạng người, vì giành một thú cưng mà nói tới thành của mình.(phàm lập đức, tory pham)

    Cô gái xinh đẹp kia cũng rất cạn lời vì cũng chưa từng gặp được người vô sỉ như Mạc Tuấn.

    Mạc Tuấn nhìn là đã biết bọn họ hiểu lầm mình rồi, nhưng hắn cũng không giải thích, cũng không có tâm trạng giải thích cho họ.

    "Cho tôi hỏi có phải con chuột này vừa nhập hàng mấy ngày nay đúng không?" Mạc Tuấn quay qua hổi cô nhân viên, cô nhân viên lúc nãy thấy hai người họ nói chuyện cô cũng không dám xen vào chuyện của khách hàng, dù sao cô cũng vưa tới đây không bao lâu.

    Nhưng mà khi cô nghe được Mạc Tuấn hỏi thì đáp: "Đợi tôi một chút tôi tra xem."

    Cô nhân viên trả lời xong thì lật cuốn sổ ra tìm, tìm một hồi thấy đúng là tối hôm qua con chuột này vừa nhập hàng.

    "Con chuột này đúng là hôm qua vừa nhập hàng." Cô nhân viên theo cuốn sổ ghi chép nói ra, vì mỗi chiếc lồng nhốt đều có đánh số, những con số là có ghi chép lại lúc nào nhập.

    Cô gái xinh đẹp kia và thanh niên kia khá kinh ngạc, tên này không lẽ từ hôm qua đã nhắm được con chuột này, hoặc có lẽ hắn nói đúng có thể là chuột này lúc trước của hắn sau đó thả ra cho đi chơi cuối cùng bị bắt lại sau đó đem bán, cả hai người đều có chung một suy nghĩ đó.(phàm lập đức, tory pham)

    "Con chuột này tôi không cần nữa anh mua đi." Cô gái xinh đẹp kia nhẹ nhàng mỉm cười nói, vì trong suy nghĩ của cô người chủ thấy thú cưng của mình bị mất mà cất công đi tìm tới tận đây thì nhất định là một người yêu thú cưng như con ruột của mình, Mạc Tuấn mà nghe được lời này của cô gái thì nhất định hô làm sao có thể đem nó đi so sánh với con ruột.

    "Cảm ơn cô." Mạc Tuấn vẻ mặt cảm kích nói.

    "Tôi là Diệp Hân, đây là Diệp Châu anh họ tôi, anh có thể cho tôi biết tên của anh không." cô gái xinh đẹp kia hỏi Mạc Tuấn.

    "Mạc Tuấn." Mạc Tuấn nói tên của mình ra.

    "Tôi có thể mời anh đi ăn không?" Diệp Hân muốn làm quen với một người cùng chung sở thích yêu thú cưng như Mạc Tuấn liền nói.

    "Tiên sinh thú cưng chuột của ngài tổng cộng là mười ngàn đồng." Cô nhân viên kia làm một cái bill thành toán cho Mạc Tuấn.(phàm lập đức, tory pham)

    Mạc Tuấn lấy tiền ra đưa cho cô nhân viên kia, sau đó quay qua nói: "Hiện tại đi ăn sao." Mạc Tuấn nghĩ dù sao hắn cũng không có việc gì làm.

    "Tối nay sinh nhật tôi, đây là danh thiếp của tôi, tối nay tôi tổ chức sinh nhật ở khách sạn thịnh nguyên, mong anh tối nay có thể tới đó." Diệp Hân mong chờ nói và đưa một cái danh thiếp màu hồng đưa cho Mạc Tuấn.

    "Được, tối nay tôi sẽ gọi cho cô." Mạc Tuấn thấy ánh mắt mong chờ xinh đẹp này giống như ánh mắt Khương Tiểu Linh đang nũng nịu môi cũng hơi giật giật nói.

    "Hừ... " Diệp Châu thì vẫn hừ lạnh, hắn rất không thích Diệp Hân đi tiếp cận những con trai khác.

    Mạc Tuấn nhìn là biết tên Diệp Châu này là loại người thích Diệp Hân nhưng Diệp Hân lại không thích hắn ta, cũng có khả năng tối nay lấy mình ra để dùng thành bia đỡ đạn, nhưng nhìn ánh mắt chân thành của cô ta cũng rất có thể cô thật lòng muốn mời mình.

    Mạc Tuấn sau khi mua Thiên Thiên về thì đút đan dược chữa thương cho nó, dù sao nó mới chỉ là yêu thú cấp một sơ kì, cũng may là nó là thượng cổ thần thú là loại vương trong các loại yêu thú.

    Mạc Tuấn sẵn mua đồ ăn cho Khương Tiểu Linh và chỉ điểm thêm cho cô ấy, Mạc Tuấn không ngờ là Khương Tiểu Linh là một kì tài đêm qua chỉ dạy hôm nay đã sơ bộ nắm được rồi, nhưng Mạc Tuấn vẫn chỉ dạy cô cách chiến đấu để thông thạo kĩ năng để có thể tự bảo vệ mình
    Đến tối Mạc Tuấn đi hỏi đường ra tới khách sạn thịnh nguyên để tới tằng cho cô ấy một món quà sinh nhật, buổi chiều Mạc Tuấn rãnh nên luyện chế vài cái pháp khí.

    "Diệp Châu nghe nói hôm nay cậu gặp thêm một kẻ tình địch sao, tối nay còn được mời đi dự tiệc sinh nhật của Diệp Hân nữa, Diệp Hân là một thiên tài của Diệp gia của bên chi nhanh chuyển tới." Diệp Tang mỉm cười nói với Diệp Châu.
     
    Last edited: Feb 11, 2024
  9. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 58: Tham dự sinh nhật của Diệp Hân.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    "Tao nhìn thấy ánh mắt tên Mạc tuấn kia nhìn biểu muội làm ta muốn giết hắn, nhưng dù sao cũng chỉ là một người bình thường, dù hắn có muốn tơ tưởng Diệp Hân thì cũng không có khả năng." Diệp Châu nói tới đây thì hắn cũng hòa hoãn đôi chút, nhưng cũng không muốn Diệp Hân cùng với một kẻ bình thường không có gì lạ kia.

    "Tao thấy mày càng để ý như thế càng không thể lọt mắt của Diệp Hân, mày phải sử dụng thủ đoạn gạo nấu thành cơm như thế sẽ hiệu quả tốt hơn, chỗ của tao có một loại thuốc dù chỉ một giọt thôi cũng đủ điên cuồng một đêm rồi, một lát mày cho Diệp Hân uống tao sẽ giúp mày giải quyết những việc khác thế nào, nhưng mà chỗ thuốc của tao rất quý, tao không thể đưa cho mày như vậy được dù sao tao cầu thuốc này mấy tháng mới được một lọ này thôi." Diệp Tang nêu ra kế hoạch cho Diệp Châu nhưng lại lộ ra vẻ khó xử.

    "Mày muốn đền bù gì cứ nói chỉ cần không quá đáng thì vẫn có thể làm được." Diệp Châu nghe vậy cũng ý động rồi, gã ta cũng muốn làm Diệp Hân rồi nhưng gã không đánh lại Diệp Hân, nhưng hắn là con dòng chính quyền thế ngập trời, đương nhiên nghe ra được Diệp Tang muốn thứ gì đó từ gã.

    "Tôi muốn một danh ngạch đi vào bí cảnh của nhà tổ Diệp gia." Diệp Tang lên tiếng đưa ra yêu cầu.

    "Cái này không có khả năng, tao chỉ có một danh ngạch làm sao có thể đưa cho mày danh ngạch đó được." Diệp Châu lắc đầu nói danh ngạch này vô cùng quý báu làm sao có thể đưa cho được.

    "Tôi không cần danh ngạch của anh, anh chỉ cần tiến cử tôi vào đấu hội của gia tộc, trong đấu hội của gia tộc có năm danh ngạch tôi sẽ tự mình dành lấy một danh ngạch." Diệp Tang thần bí nói.(phàm lập đức, tory pham)

    "Được chuyện này tôi đồng ý rồi, còn việc bỏ thuốc mày chỉ cần giúp tao một tay thành công đêm nay tao sẽ lập tức tiến cử mày." Diệp Châu nghe đối phương hạ thấp yêu cầu thì vui vẻ nói.

    "Tốt, chai này đưa cho anh, nhưng chỉ nên dùng vài giọt." Diệp Tang bí mật nói vào tai của Diệp Châu.

    "Nếu dùng nhiều quá thì sẽ như thế nào?" Diệp Châu hiếu kì hỏi.

    "Tôi khuyên anh không nên dùng quá nhiều, nếu không anh không chịu nổi hậu quả đâu." Diệp Tang nói.

    "Hắc...Hắc... được." Diệp Châu cười hắn ám không biết suy nghĩ cái gì liền cười rộ lên.
    Mạc Tuấn vừa tới khách sạn thịnh nguyên thì gọi cho Diệp Hân tới đón.(phàm lập đức, tory pham)

    Diệp Hân hôm nay mặc một chiếc váy màu vàng xinh xắn trang điểm nhẹ nhàng xinh đẹp như môt tiên nữ, bất kì người đàn ông nào nhìn thấy đều sẽ thương yêu cô.

    Diệp Hân vừa đi ra làm cho tất cả những người ở đó đều nhìn cô, Mạc Tuấn nhìn xong cô thì thu hồi ánh mắt, tuy rằng cô khá xinh đẹp, nhưng so với kiếp trước tiên nữ hay ma nữ còn kém lắm, nhưng công nhận ở trái đất này cô thuộc loại tuyệt sắc khuynh nước khuynh thành, có thể làm cho rất nhiều người điên đảo vì cô.

    "Anh chờ tôi lâu chưa?" Diệp Hân mỉm cười nói, mỗi lần cô ở gần Mạc Tuấn đều có một cảm giác an toàn, đây là một trực giác của cô, nhưng khí nhìn thấy Mạc Tuấn cũng không nhìn mình như những người khác cô cảm thấy khá thất vọng, cô còn tưởng rằng mình không đủ xinh đẹp, nếu những người phụ nữ khác nghe được ý nghĩ của cô chắc sẽ chửi cho cô một trận.(phàm lập đức, tory pham)

    "Tôi mới tới, chúng ta đi vào thôi." Mạc Tuấn cười nói chỉ nhìn một chút Diệp Hân rồi chuyển mắt đi vào khách sạn.

    Diệp Hân cùng Mạc Tuấn cùng vào một phòng nói vip đã đặt trước, trong phòng vip có nhưng người bạn của cô và trong đó có một người Mạc Tuấn đã từng gặp là Diệp Châu trước đó ở tiệm thú cưng.

    Sau khi Mạc Tuấn vào phòng thì Diệp Hân giới thiệu bạn cô Phùng Chiêu Linh còn hai người con gái còn lại là Lạc Linh và Châu Nhi, còn hai người con trai là Châu Vĩnh Phát và Trần Huyền, trong bữa tiệc Lạc Nhi cùng Châu Nhi với Trần Huyền đều hay nói chuyện với Mạc Tuấn những người khác thì thích nói chuyện với Diệp Hân hơn, nhất là Diệp Châu ánh mắt của hắn, Mạc Tuấn nghĩ tới một người ở kiếp trước giống như đang chuẩn bị âm mưu nào đó.

    Đến lúc lấy quà thì tên Diệp Châu cố ý lấy một hộp nhìn vô cùng sang trọng tặng cho Diệp Hân.

    "Đây là quả của tôi đây là chiếc vòng ngọc trị giá năm trăm triệu hôm nay đưa cho Diệp Hân làm quà." Diệp Châu lên tiếng tặng một món quà giá trị xa xỉ khuôn mặt tràn đầy đắc ý nói còn liếc nhìn Mạc Tuấn.

    "Anh Mạc này không biết anh có thể tặng cho Diệp Hân được quà gì?" Diệp Châu biết Mạc Tuấn ăn mặc giống một kẻ nghèo hèn nên cố ý nói.

    "Anh đến nơi này cùng đón sinh nhật cùng em là vui rồi không cần quà gì đâu anh đừng có nghe anh Châu nói." Diệp Hân vội vàng giải thích.
     
    Last edited: Feb 11, 2024
  10. Tory pham

    Messages:
    2
    Chương 59: Quà sinh nhật cho Diệp Hân.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    "Yên tâm đi anh có quà cho em mà." Mạc Tuấn mỉm cười nói, hắn đã chuẩn bị từ lúc nãy đã luyện chế ra một pháp khí phòng ngự tự động hồi phục, trong đó có một loại trận pháp hấp thu linh khí tự nhiên chẳng những có thể giúp người thường khỏe mạnh, còn có thể tự động trợ giúp khi gặp nguy hiểm, loại pháp khí này chỉ có hắn có khả năng chế tạo ra.

    Sau đó Mạc Tuấn lấy một cái hộp ra mở ra liến có một cái dây chuyền bằng ngọc đá xanh, dây chuyền này là Mạc Tuấn tỉ mỉ chọn ra để luyện chế pháp khí, nó nhìn từ bên ngoài rất đẹp bất kì người con gái nào nhìn thấy đều muốn đeo nó.(phàm lập đức, tory pham)

    Vừa mở ra những bạn nữ đều khen lấy khen để, quả thật rất muốn có một cái như thế.

    "Dây chuyền này đẹp quá, nếu không phải đó là quà sinh nhật của cậu thì tớ đã muốn mua nó rồi." Châu Nhi hâm mộ nói.

    "Đúng vậy, đây là dây chuyền tớ thấy đẹp nhất từ trước tới giờ đấy." Lạc Linh cũng rất ngưỡng mộ nói.

    Phùng Chiêu Linh cũng khá thích nhưng cũng không tỏ vẻ gì cô vòn là người ít nói nhất.

    "Cảm ơn anh." Diệp Hân thấy chiếc dây chuyền đẹp này vô cùng thích nói.

    "Dây chuyền này đẹp như thế nó có tên không." Diệp Hân nghĩ một lúc liền nói.

    "Tên của dây chuyền này gọi là.. là nhất thế bình an đi ." Mạc Tuấn nghĩ ngợi một chút liền nói ra một cái tên, giống như công năng của dây chuyền tuần hoàn bảo vệ chủ nhân bình an, đây là hắn luyện khí trình độ vô cùng cao, trừ phòng ngự của nó ra sẽ kích hoạt một chiêu phản kích của một địa tông sư.(phàm lập đức, tory pham)

    Đối với người dưới nội khí cảnh thì Mạc Tuấn cũng không cách nào biết được cảnh giới người đó, chỉ có khi xuất thủ mới biết được còn những người có nội khí đều sẽ không tránh được thần thức của hắn.

    Diệp Hân là một người thiên tài võ sư đỉnh phong vì thế cô rất được trọng dụng ở gia tộc.

    Những người khác còn lại tặng quà cũng khá bình thường không có như Diệp Châu và Mạc Tuấn tặng quà.

    Diệp Châu thấy Mạc Tuấn đưa ra một món đồ còn đẹp hơn của mình lấp lánh hơn của mình, ánh mắt của hắn âm trầm lóe lên sát khí, lần này hắn thực sự bị vả mặt nghiêm trọng, lúc nãy hắn khoe khoang giỏi bao nhiêu bây giờ mặt hắn bỏng rát giống như bị Mạc Tuấn vã vào mặt bốp bốp liên tục, hận không thể chui vào cái lỗ.
    Nhưng hắn cũng nhịn chỉ cần qua đêm nay mọi việc đều sẽ khác, hắn chỉ cần gạo nấu thành cơm, thì sau này Diệp Hân sẽ là của hắn, còn kẻ này chỉ cần âm thầm giải quyết là được, hắn lấy điện thoại gửi một tin nhắn đi.

    Mạc Tuấn thì cầm tay của Diệp Hân lập tức cắt ngón tay của Diệp Hân, rồi sau đó chuyền một luồng chân khí chữa trị khép lại vết thương giống như chưa từng bị thương, giọi máu rớt xuống dây chuyền, dây chuyền phát sáng lên, Mạc Tuấn làm một cách rất nhanh chóng ở đây không có ai thấy được tốc độ của Mạc Tuấn, chỉ có Diệp Hân nghi hoặc.(phàm lập đức, tory pham)

    Làm cho Diệp Hân và cái dây chuyền này có một tia liên kết, cảm giác giống như chiếc dây chuyền này là một bộ phận của cơ thể, đây là một loại ảo giác kỳ quái của Diệp Hân, cô càng nghi hoặc hơn bởi vì cô hồi nãy có một cảm giác đau rồi sau đó một luồng khí mát lạnh truyền vào người vô cùng thoải mái, còn truyền tới một tin tức là dây chuyền này nếu cô gặp nguy hiểm nó sẽ phòng ngự, và nhất kích tất sát tông sư nữa nhưng muốn hồi phục phải đợi một ngày, đây mới là Diệp Hân nghi hoặc nhất.

    Mạc Tuấn thấy cô nghi hoặc cũng không giải thích, sau đó hắn đeo dây chuyền lên cổ của Diệp Hân, Diệp Hân còn chưa định thần lại thì được Mạc Tuấn đeo lên, mặt của cô bỗng trong chốc lát đỏ ửng vô cùng.

    Diệp Châu thấy thế càng nghiến răng nghiến lợi nhưng hiện tại hắn không thể phát tác dù sao hắn chỉ là một võ sư trung kì, hắn có phát tác cũng sẽ bị Diệp Hân ngăn cản hắn.

    Đeo xong cho Diệp Hân, mọi người đang ăn uống vui vẻ thì cái cửa phòng bao ở khách sạn bị đạp mở ra, một nhóm người cầm gậy gộc vũ khí tên cầm đầu là một tên đầu hói, bắp tay xăm hình.

    "Woa, kẻ nào hồi nãy đụng trúng em mà không chịu xin lỗi vậy." Tên đầu hói kia lên tiếng.

    Ả ta chỉ Trần Huyền bạn của Diệp Hân nói: "Là hắn ta đấy."

    "Mày đụng bạn gái tao mà còn không chịu xin lỗi là gan mày to đấy." Tên đầu hói kia cười lạnh nói.

    Mạc Tuấn dùng thần thức quét qua thì hắn chỉ có nội khí cảnh cao cấp, xem ra nhất định là cố ý tới gây sự.

    Mà tên đầu hói kia ánh mắt đôi khi liếc qua Diệp Châu, nhất định tên kia và tên đầu hói này câu kết với nhau làm việc xấu.

    "Tôi đâu có đụng trúng cô rõ ràng là cô đã đụng trúng tôi mà." Trần Huyền vội nói vì lúc nãy hắn đi vệ sinh tự nhiên con này đụng mình mà bây giờ lại tới vu oan mình.

    Mạc Tuấn có thần thức nên nhìn là đã biết Trần Huyền nói sự thật, còm con ả kia nhất định là cố ý va trúng Trần Huyền.


     
    Last edited: Feb 11, 2024
Trả lời qua Facebook
Loading...