Chương 27: Oán giận không có chỗ chứa [BOOK]Lý phu nhân dường như hiểu được nỗi đau trong lòng, hòa nhã nói: "Thiếu phu nhân, đừng quá lo lắng, sau khi nô gia xem mặt của ngài, thứ nhất là có thể xác nhận xem có phải do bôi thuốc mỡ của Ngọc Nhan phường hay không, thứ hai, với năm mươi năm nghiên cứu chuyên sâu về kỹ thuật làm đẹp và trẻ hóa sắc đẹp của nông gia có thể cho ngài một số lời khuyên thiết thực về cách giảm triệu chứng dị ứng da." "
Trên dưới Tạ gia thầm sửng sốt, không thể tưởng tượng được Lý phu nhân này lại lớn tuổi như vậy, cho dù bà bắt đầu nghiên cứu làm đẹp từ năm mười tuổi thì giờ cũng đã hơn sáu mươi tuổi, cũng giống như Tạ lão phu nhân. Nhưng nhìn bề ngoài, bà chỉ trông ở độ tuổi bốn mươi.
Tạ lão phu nhân vẻ mặt bình tĩnh, gật đầu tán thành:" Cháu dâu, con dẫn Lý phu nhân đến sảnh kế bên, để bà ấy nhìn kỹ mặt con." "
Nửa canh giờ sau, Lý phu nhân dẫn đầu cầm một cái hộp gỗ đi ra khỏi phòng, mấy người của Ngọc Nhan phường vội vàng bước lên phía trước nhận lấy hộp gỗ.
Sau khi Lý phu nhân đứng yên, sau khi chào nhẹ với Tạ lão phu nhân, ánh mắt rơi vào trên mặt Chu Ngọc Tô:" Thiếu phu nhân, trước khi nô gia đưa ra kết luận, có thể hỏi thiếu phu nhân vài câu ở nơi công chúng được không?" "
" Xin cứ tự nhiên! "Chu Ngọc Tô cầm tách trà nóng do Bách Hợp đưa cho, trong một ngày mùa thu như vậy, cái nóng mùa hè không tiêu tan, nàng ta lại lạnh đến mức răng run rẩy, vừa nãy Lý phu nhân kiểm tra da trên người nàng, nàng cởi bỏ toàn bộ áo lót, mới biết cơ thể mình gần như bị bao bọc trong lớp vảy da mềm mại dày đặc kia, ra dáng người chỗ nào chứ, nhất định chính la quái vật.
" Trước khi thiếu phu nhân dùng Tuyết hoa cao, nagfi có bất kỳ triệu chứng dị ứng nào trên cơ thể không, hơn nữa, triệu chứng này đi kèm với mủ và ngứa? "
" Phải! "
" Thiếu phu nhân có nặn mủ trước khi các triệu chứng dị ứng chưa lành không, sau khi làm sạch, dùng Tuyết Hoa cao? "
" Đúng vậy, đó là bởi vì.. "Nàng ta muốn giải thích rằng đó là vì trước đó dùng có hiệu quả, nếu không, làm sao nàng ta có thể không biết rằng khi da bị dị ứng, nàng ta nên cố gắng giữ cho làn da của mình khô ráo, nhưng trước khi nàng nói xong, Lý phu nhân đã quay lại và vẫy tay về phía Tạ lão phu nhân:" Lão phu nhân, thứ cho nông gia nói thắng, khuôn mặt của thiếu phu nhân quả thực là do một lượng lớn thuốc mỡ Tuyết hoa cao gây ra, nhưng nguyên nhân không phải ở Ngọc Nhan phường của ta, mà là thiếu phu nhân đã tự mình sử dùng nó không đúng cách." "
" Ngươi nói bậy "Chu Ngọc Tô lắc đầu, bởi vì tức giận, giọng nói mang theo một tiếng thét dữ tợn như ma khí:" Thứ này, vốn là để rửa mặt, ngươi đã kiểm tra lâu như vậy, thật ra ngươi nói không đúng cách để che đậy quá khứ, thật nực cười, không sợ bị hủy hoại thanh danh của ngươi ở Ngọc Nhan phường sao." "
Quả nhiên.. Quả nhiên, đúng như nàng ta dự đoán, Ngọc Nhan phường tài cao thế lớn, dưới sự hỗ trợ của Dương phu nhân, đã đánh ngược lại nàng ta!
" Cháu dâu, chớ có vô lễ! "Tạ lão phu nhân trầm giọng quát chặn lại, sau đó, vẻ mặt cũng trở nên tiêu cực:" Lý phu nhân, thân thể già nua này đã sống được nửa đời, lần đầu tiên ta nghe nói vật dung để rửa mặt, còn có dùng không đúng cách. Thứ này, nếu không đắp lên mặt thì không ăn được sao? "
" Vâng! "Chu Ngọc Tô ngồi xuống, Tạ lão phu nhân lên tiếng, cho dù Chu Ngọc Tô có phẫn nộ thì cũng phải tạm thời nuốt xuống, ánh sáng trong mắt như kèm theo thảng băng đâm về phía Lý phu nhân.
Lý phu nhân không quan tâm, chỉ cười nhạt với Chu Ngọc Tô:" Tuyết hoa cao này được tinh chế từ sò tuyết, là một vật phẩm quý giá để nữ tử dưỡng nhan, nhưng thiếu phu nhân, toàn thân bị dị ứng và có triệu chứng mủ, trong trường hợp chưa lành, nặn mụn mủ, thoa Tuyết hoa cao lên, không những không làm giảm dị ứng mà còn phản tác dụng, vết loét mủ trên da được nuôi dưỡng đủ nên đã sinh sôi." "
Trái tim Chu Ngọc Tô run rẩy, đập vào lồng ngực, ngay cả tách trà cũng bưng không nổi, toàn thân run rẩy:" Thật là vớ vẩn!" "
Bách Hợp thấy vậy, vội vàng cầm lấy tách trà trong tay, Chu Ngọc Túc đứng dậy, đi vài bước đến chỗ Lý phu nhân, cũng không quan tâm đến thể diện, nàng ta nhấc cánh tay lên, chỉ vào một mảnh da phía trên cánh tay:" Lúc đó vết thương ở đây đã bị rách, cho nên, ta đã thử thuốc mỡ Tuyết Hoa cao, kết quả chưa tới một ngày, tất cả vết thương đều khôi phục, chỉ hơi đỏ, đến ngày hôm sau, ngay cả màu sắc cũng trở lại bình thường, lúc đó, ta không thể tin rằng một bình Tuyết hoa cao một trăm lượng lại có tác dụng như vậy, và cố tình dùng nửa bình còn lại để bôi lên lưng, Kết quả vẫn như cũ, tất cả đều không có dấu vết sẹo. Cho nên, ta cầu xin tổ mẫu, sai người đến phường bỏ ra hơn một ngàn lượng bạc, mua mười bình để lau người, nhưng không ngờ kết quả lại như vậy. "
Tạ lão phu nhân nhìn Lý phu nhân rồi thắc mắc:" Chẳng lẽ mỗi chuyến hàng của phường đều sẽ khác nhau sao? "
Lý phu nhân lắc đầu nói:" Không thể nào, mỗi lô hàng đều do ta kiểm tra rồi mới xuất khỏi xưởng gia công. "Thiếu phu nhân, ngài vừa nãy nói lúc mua Tuyết hoa cao từ Ngọc Nhan phường, ngài đã dùng một bình, bình đó đã có sẵn rồi, ngài có thể để nông gia xem qua một chút không?"
Lục Oanh nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm, liên tục gật đầu: "Hiện tại, may mà nô tỳ giữ lại. Lý phu nhân, xin hãy đợi, nô tỳ sẽ mang đến." Lúc đó, chính Lạc Minh là người đưa cho nàng ta cái bình rỗng, lúc nàng ta đến Ngọc nhan phường có căn dặn đủ điều bảo nàng ta tìm đúng đồ và đừng mua nhầm.
May mắn thay, nàng ta cảm thấy chạm khắc trên cái bình rỗng này rất đẹp, vì vậy thuận tay cất nó vào ngăn kéo của phòng ngủ, và nếu nàng ta làm mất nó, thực sự dù có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa.
Lục Oanh nhanh chóng đi lấy bình rỗng, Lý phu nhân nhận lấy, sau khi dùng ngón tay cái nhẹ nhàng cạo hoa văn khắc trên bình, bà tháo nắp, nhắm mắt lại cẩn thận ngửi.
Mặc dù vách bên trong của bình sứ đã được cạo sạch sẽ, nhưng khứu giác của Lý phu nhân khác với người thường, bà chưa bao giờ ngửi sót mùi còn sót lại với mùi khác, khi mở mắt ra, bà cười nhạt: "Thiếu phu nhân, thứ cho nông gia nói thẳng, bình này là của Ngọc Nhanh phường ta, nhưng thuốc mỡ trong đó không phải từ Ngọc Nhan phường." "
" Cái gì? "Chu Ngọc Tô nhất thời không phản ứng kịp, buột miệng nói:" Thuốc này là do Tạ Lương Viện đưa cho, muội ấy không có lý do gì mà tặng cho ta thuốc giả được." "
Lông mày Lý phu nhân cau lại, sự khinh thường dần dần tăng lên, vị cháu dâu trưởng này của Tạ gia thật sự nói chuyện không có não như vậy, mặc dù thuốc mỡ này không phải là thuốc của Ngọc Nhan phường, nhưng cũng không phải là thuốc giả, rất có thể là bảo vật hiếm có trên thế gian.
Hơn nữa, sau khi Chu Ngọc Tô dùng, các triệu chứng trên cơ thể nàng đã thuyên giảm, rõ ràng là có ý tốt, nhưng lời phun ra khỏi miệng lại trở thành thuốc giả.
Nhưng những lời này, bà đương nhiên là người ngoài khó nói, dù sao đây cũng là chuyện Tạ gia, Tạ lão phu nhân sẽ tự mình giải quyết.
Trong giới kinh doanh, từ lâu đã có tin đồn rằng cháu dâu trưởng của Tạ gia rất thông minh, lúc gặp nguy hiểm không loạn, khá giống Dương phu nhân hồi đó, nhưng bây giờ có vẻ như những tin đồn đã sai.
Quả nhiên, Tạ lão phu nhân không vui:" Cháu dâu, con bình tĩnh trước đi, không muốn gặp chuyện thì đừng đưa ra kết luận ngay. Bách Hợp, ngươi đi một chuyến đến Bích Tuệ các, xem Lục tiểu thư đã tỉnh chưa, và nếu như tỉnh rồi, hãy hãy mời nó đến đây. "
Bách Hợp dẫn đường rời đi.
Sau khi Chu Ngọc Tô lo lắng chờ đợi sau một nén hương, Tạ Lương Viện mở đôi mắt mờ mịt hơi nước của mình ra, bước vào nội điện với sự nâng đỡ của Bách Hợp và Thanh Hà.
Tạ lõa phu nhân biết nàng nhất định chưa ngủ đủ nên đau khổ ôm cháu vào lòng, phân phó Nghê ma ma dọn dẹp chiếc giường nhỏ ở sảnh trong, để Tạ Lương Viện có thể ngủ bù bất cứ lúc nào.
" Lục muội muội. "Chu Ngọc Tô không thể chờ đợi, nàng ta cố gắng hết sức kiềm chế cảm xúc của mình:" Muội có thể nói cho tẩu tẩu biết, mấy ngày trước muội đã cho tẩu tẩu thuốc mỡ gì không?" "
Tạ Lương Viện bối rối ngẩng đầu lên khỏi vòng tay của Tạ lão phu nhân, bối rối nhìn Chu Ngọc Tô một lúc lâu, nghi ngờ nói:" Tẩu tẩu, sao tẩu lại đeo mạng che mặt? Dị ứng của tẩu vẫn chưa lành sao? "
Chu Ngọc Tô suýt nữa nôn ra máu, kiên nhẫn, hít sâu một hơi, thở hổn hển yếu ớt:" Lục muội muội mấy ngày trước đưa cho tẩu một lọ thuốc mỡ Tuyết hoa cao, sau khi tẩu dùng, da hồi phục rất tốt, cho nên, tổ mãu sai người đi mua mười bình, nhưng sau khi tẩu dùng thì có triệu chứng dị ứng nghiêm trọng hơn, cho nên, tìm tới Ngọc Nhanh phường để hỏi, bọn họ nói thuốc mà Lục muội muội đưa cho trước đó không phải là Tuyết hoa cao." "
Tạ Lương Viện phát ra một tiếng" Nga ", ngáp một chút, dụi dụi mắt, nhẹ giọng nói:" Thứ Viện Nhi đưa tẩu tẩu chính là tái tạo cơ Ngọc Phượng." "
Khi Lý phu nhân nghe thấy lời này, bà ta phát ra một tiếng"... "
Hơi thất thố mà truy hỏi:" Lục tiểu thư, ngài đang nói về tái tạo cơ Ngọc Phượng sao?" "
Tạ Lương Viện nhìn xung quanh có chút khó hiểu, không lên tiếng, chỉ hờn dỗi gật đầu.
Lý phu nhân kêu lên:" Khó trách, khó trách, nông gia vừa nãy cũng tự hỏi trên đời này lại có thứ quý hiếm gì có thể làm cho làn da của thiếu nữ ngày đêm khôi phục lại như lúc ban đầu, hóa ra là tái tạo cơ Ngọc Phượng. Năm đó, nông gia đang ở Đông Việt, để tìm một bình tái tạo cơ, cố gắng cầu xin đến quan lại quyền quý, cuối cùng bỏ ra một ngàn lượng vàng đmới lấy được nửa bình.. "
" Lục muội muội.. "Chu Ngọc Tô khàn giọng ngắt lời Lý phu nhân, dưới ống tay áo, nắm đấm càng lúc càng siết chặt, nàng ta thậm chí còn cảm thấy làn da sưng phồng của đầu ngón tay mình nứt ra, run rẩy, lồng ngực đang xôn xao hết đợt này đến đợt khác:" Vậy tại sao muội lại dùng lọ thuốc mỡ Tuyết hoa cao chứ? Lại không nói rõ tình huống với ta? "
Tạ Lương Viện sau đó chậm rãi ngồi thẳng dậy, nhìn Chu Ngọc Tô với vẻ mặt vô tội, nhẹ giọng nói:" Bình thuốc mỡ năm ngoái bị muội vô tình làm vỡ, lo lắng thuốc đã ở trong đó lâu rồi sẽ phân tán dược tính, vì vậy muội cất bỏ vào Tuyết hoa cao rỗng, Đêm Trung thu đó mặt của tẩu tẩu bị dị ứng, muội nhất thời không nhớ ra mình có thuốc này, ngày hôm sau, trước khi vào cung, muội đột nhiên nhớ ra, nên đã giao phó Tam Hi, đưa thuốc cho tẩu tẩu, Viên Nhị cũng đặc biệt giải thích cho Tam Hi, và nói với tẩu tẩu, nếu tẩu tẩu không cận thận mà phá vết thương, làm sạch mủ rồi dùng thuốc mỡ này bôi lên, thì sẽ tốt. Tạ Lương Viện chớp chớp đôi mắt ướt át, hỏi với vẻ mặt rối rắm: "Tẩu tẩu, có phải Viên Nhi đã làm sai chuyện gì không?"
Trái tim Chu Ngọc Tô dường như bị đập mạnh, dường như bị hàng ngàn thứ sắc bén đâm thủng, nàng ta gần như gầm lên vì đau đớn và oán hận, nàng ta tinh thông dịch dung, đã nghe nói một chút về cái tên tái tạo cơ Ngọc Phượng, nhưng nàng ta thật sự chưa từng thấy qua!
Đúng vậy, Tạ Lương Viện là người tốt bụng, nhưng kết quả thì thế nào chứ?
Sự tức giận, thù hận và trách móc không có nơi nào để chứa, một cảm giác lực bất tòng tâm đột nhiên nảy sinh, nàng ta thậm chí không thể đổ lỗi cho thiếu nữ ngây thơ và ngốc nghếch trước mặt mình.. Sợ rằng, mọi người trong Tạ gia sẽ than thở rằng vận khí của đứa cháu dâu trưởng của mình không tốt, uổng công làm hại vật quý báu, mà còn bị rơi vào một trò cười!
Tạ lão phu nhân đang định lên tiếng thì đột nhiên có tiếng bước chân gấp gáp bên ngoài: "Nha hoàn, bà tử các người làm việc không có quy tắc gì cả, có quái vật tập kích ở Tụ Phúc các, những nô tài các ngươi lại không bẩm báo với bổn phu nhân, các ngươi có để ta đây ở trong mắt hay không." "
Tụ Phúc các là nơi ở của Tạ lão phu nhân.
Tạ Lương Viện nghe vậy thì vùi mình vào vòng tay của Tạ lão phu nhân, khóe miệng mím chặt để tránh lại không ngăn được mà cười thành tiếng: Chu Ngọc Tô, đồng đội heo của ngươi tới rồi!
* * *lời của tác giả------
Tiếp theo, Lương Viện tiến cung, khi nàng rời khỏi hoàng cung, vụ án của bức thư đã được vạch trần.[/BOOK]