Nụ Tầm Xuân Trèo lên cây bưởi hái hoa Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân (Ca dao) Người về tìm nụ tầm xuân Thương màu hoa bưởi trắng ngần chợt tan Mây buồn từ dạo lang thang Vườn cà thuở ấy cũng hoang phế sầu. Hỏi gì khi cá cắn câu Khi chim xanh đã nhốt vào lồng son Tiếc câu thề biển hẹn non Nước chưa chảy, đá đã mòn. Ly tan. Người ta cau bạc trầu vàng Nên tơ chỉ thắm để nàng sang sông Trầu tôi một mớ ba đồng Ngẩn ngơ đem thả ngược dòng ca dao. Thanh Trắc Nguyễn Văn
Sài Gòn Chiều Cuối Năm Sài Gòn chiều cuối năm Những giọt nắng lung linh trên mặt đường màu diệp lục Đàn bồ câu trắng bay trải dài theo hồi chuông Nhà thờ Đức Bà Ngáo ngơ đậu xuống vai người tìm thóc. Sài Gòn chiều cuối năm Cơn mưa rào nông nổi Trà đá miễn phí, bánh mì không đồng Di dời cùng mớ âm thanh càu nhàu bức bối. Sài Gòn chiều cuối năm Tiếng đàn ghi ta rón rén leo cửa sổ phòng cô hàng xóm Ánh mắt người xa xứ Lúng liếng nụ cười dòng sông quê Kinh Bắc. Sài Gòn chiều cuối năm Ngày chạm môi vào đêm Những cánh én xa cõng nắng mặt trời khuất sau góc phố Từng mảng đèn màu lấp lánh trồi lên va quệt ánh trăng thánh thiện. Sài Gòn chiều cuối năm Khói hương ngạt ngào thấp thoáng bóng tiền nhân khai hoang Tiếng vó ngựa Phương Nam Trầm tích thời gian từng vệt bùn thiên cổ. 2021 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn ký tên với bút danh Nguyễn Văn Tạo.
Khúc Hát Ngày Ra Trường Thôi, từ giã giảng đường Từ giã tuổi sinh viên Chúng mình ra đi để mang hoài nỗi nhớ Hoa phượng vĩ chiều nay tưng bừng nở Đỏ thắm ven trời. Những cánh chim bay. Ngày mai xa rồi ta biết nói gì đây Ánh mắt ấy nhìn ai chợt có gì khang khác! Tạm biệt nhé con đường về xanh mát Bao dấu chân xưa. Sao xao xuyến bồi hồi? - Em sẽ về miền đất ấy xa xôi... Lời nói khẽ như bao lời muốn nói Mái trường xa sẽ đón chào cô giáo mới Và tình yêu thoảng nhẹ trong chiều. Họ bên nhau chưa nói được nhiều Lòng mải hẹn những phương trời xa lắc! Để những ước mơ thầm thì khẽ hát Khúc - hát - vào - đời những mơ ước lứa đôi... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: cảm ơn nhà thơ Lê Gia Hoài (Vĩnh Phúc) đã chụp ảnh bài thơ Khúc Hát Ngày Ra Trường đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Vĩnh Phúc, gửi tặng Thanh Trắc Nguyễn Văn.
Chợ Đầm Loanh quanh là cái chợ Đầm Tôi lơ ngơ bước để thầm theo em Bị xô Bị đẩy Bị chen Ba lần hỏi... Vẫn chưa quen được nàng! Bao giờ chợ vãn người tan? Tôi về hỏi gió Bàng hoàng nhớ em! Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên Tạp chí Văn hóa - Nghệ thuật Chợ Đầm Nha Trang nằm ở Bến Chợ, phường Vạn Thạnh, thành phố Nha Trang.
Bài Ca Viên Phấn Rồi một ngày Viên phấn bỗng đi xa Trên bảng đen chợt âm thầm biến mất Các em nhìn lên Vẫn còn đó những dòng công thức Và lời chào Là bụi phấn bay bay... Viên phấn đã dắt ta qua những năm ánh sáng thật dài Thuở vụ nổ Big Bang Thuở phôi thai vũ trụ Có tiếng gầm thét khủng long Có bước chân người tiền sử Viên phấn cùng ta ngụp lặn giữa biển bờ kiến thức Tranh luận nguồn gốc con người Quanh học thuyết Darwin. Viên phấn vẽ thật nhiều Đất nước hình chữ S thân thương Có bóng dáng Lạc Long Quân Có Mẹ Âu Cơ dẫn đàn con trăm trứng phá rừng mở đất Viên phấn đưa ta đi Múc nước sông Hồng Vo gạo nếp An Giang Chụm củi Trường Sơn Cùng nấu chung một nồi bánh chưng hương Việt Cùng nghe sóng Bạch Đằng Cùng vỗ nhịp Cùng hát Nhớ Trường Sa... Vệt phấn bám đầy trên các trang sách giáo khoa Vọng tiếng đàn Kiều mười lăm năm lưu lạc Âm vang bài thơ thần thuở ông cha phá giặc "Nam quốc sơn hà..." Lừng lẫy những chiến công Vệt phấn nằm nghiêng Thao thức Phập phồng Phảng phất bóng Mendeleev, Pythagore, Newton... bạc đầu trăn trở Vò nát những phương trình Tìm định luật, định lý tương lai. Viên phấn viết Xoá Bôi Rồi lại vẽ miệt mài Mơ ước với ta Một robot đa năng Một con tàu vượt ánh sáng Không ai thấy Ngoài sân hạ về ngập nắng... Viên phấn mòn dần Mòn dần Hóa bụi mênh mông... Bụi phấn lại bay trên những cành phượng hồng Đọng xuống ngọt ngào cánh sữa Trên trang giáo án Sợi tóc thầy rơi bạc thêm một nửa Một nửa giăng theo mưa Trắng mát trưa hè Bụi phấn vẫn bay trên con thuyền giấy chở cọng lá me Trên dòng lưu bút Trên những chùm bóng xinh xinh Mừng ngày niên học kết thúc Và trên những cánh diều Thả những ước mơ xanh. Rồi một ngày Chợt nhớ Nhìn lên... Các em đừng bật khóc Viên phấn đi Viên phấn đã đi rồi... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Nâm Nung. Bài thơ viết tặng cho một giáo viên trường Võ Thị Sáu trước ngày về hưu.
Bầu Trời Và Ánh Trăng Bầu trời dịu nắng Bầu trời của cha Ánh trăng hiền hòa Ánh trăng của mẹ. Những ngày đi học Mưa lạnh ngập đường Cõng con đến lớp Cha cười yêu thương. Nhặt từng hạt thóc Nâng từng phấn hoa Cha là cánh gió Dìu con bay xa. Đêm nằm mẹ kể Chuyện cổ tích xưa An Tiêm trồng dưa Sơn Tinh trị thủy. Lời ru, điệu lý Ngấm vào chiêm bao Hương đêm ngọt ngào Từng câu mẹ hát. Bầu trời dịu nắng Bầu trời của cha Ánh trăng hiền hòa Ánh trăng của mẹ. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên báo Tài hoa trẻ. Khi bé gái nhà tác giả còn học lớp ba, cô giáo chủ nhiệm có đề nghị các em học sinh trong lớp mua báo Nhi đồng mỗi tuần. Tác giả đã viết thơ cho báo Nhi đồng để có thêm tiền nhuận bút, đóng tiền mua báo cho con gái.
Đà Lạt Mùa Trăng Đà Lạt ta về để nhớ em Nhớ mùa trăng trước ướt hương đêm Xa em, xa cả mùa trăng ấy Xa áo thu bay tóc gió mềm. Đâu khúc đàn mơ bên suối thơ Mảnh trăng chìm nổi giữa bơ vơ Đồi Cù thuở ấy mình ly biệt Hai nẻo chia xa nỗi đợi chờ. Lung linh như nước hồ Xuân Hương Mắt em buồn lệ mờ trong sương Người đi nghiêng ngả vầng trăng lạnh Ngả bóng trăng rơi rải mặt đường. Ta đã xa rồi em cũng xa Thương trời Đà Lạt hạt mưa sa Thương màu trăng cũ soi trên áo Áo lụa tình trăng sáng mượt mà. Đá vỡ còn đây vọng dấu chân Một thời lóng ngóng bước bâng khuâng Một thời hai đứa cùng xây mộng Mộng cũng chia tan chẳng được gần. Lấp loáng đồi thông những bóng mây Những mùa trăng biếc, biếc trên cây Ta qua phố cũ buồn muôn lối Áo trắng ai bay gió lạnh đầy? Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính Bài thơ được viết tặng cho cô giáo Thùy Hạnh, giáo viên anh văn trường THPT Võ Thị Sáu
Bạn Cũ Ngày họp mặt bạn bè hội ngộ Chung tiếng cười, vai lại kề vai Phải em không môi hồng, tóc ngắn? Người xưa ơi nhớ lắm áo dài... Thương biết mấy sân trường, lớp cũ Hoa phượng bay thuở ấy ngậm ngùi Trang lưu bút nhạt nhòa mực tím Câu thơ nào nối trọn niềm vui? Tay nắm chặt, bàn tay cùng nắm Tóc như mây bạc nửa cuộc đời Lời chưa nói nghẹn ngào muốn khóc Đêm Sài Gòn lạnh lắm mưa rơi. Ta đi hết thăng trầm dâu bể Phút bên nhau chợt nhớ tên mình Tình thân ái ngọt ngào kí ức Tuổi xế chiều bỗng thấy bình minh. Cùng hẹn nhé một ngày thăm lại Mộ cô xưa cỏ đã xanh màu Đàn chim cũ quay về bến cũ Khói hương trầm lễ tạ trăng sao... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên Tạp chí Xây dựng Đời sống Văn hóa Viết tặng Văn Thể Tần và các bạn học trường Tân Định cũ.
Đêm Đen... Thà đi về phía không em Còn hơn thấy mảnh trăng quên cuối chiều Quả thông nâu vẫn rụng nhiều Nhưng hoàng hôn tím cứ liêu xiêu buồn. Thà đi về phía mưa tuôn Thả giọt nước mắt xuống nguồn sông sâu Còn hơn thấy nắng qua cầu Màn đêm lơi lả đổi màu bão dông. Thà đi về phía hư không Nỗi đau khắc giữa mênh mông đất trời Còn hơn thấy dã quỳ rơi Một câu gian dối vạn lời giá băng. Thà đi về phía xa xăm Còn hơn chạm mặt nhủ thầm không quen Quay lưng giữa phố không đèn Giọt đau ném trả đêm đen cuộc tình... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên báo Làm bạn với máy vi tính.