Ngôn Tình [Edit] Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư - Vô Tẫn Tương Tư

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi SusissTih, 31 Tháng mười hai 2022.

  1. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 170: Cuối cùng cũng gặp Lương Thiến

    Bấm để xem
    Ngay sau khi tuyên bố này được đưa ra, Lương Thiến trong nháy mắt trở thành chủ đề nóng.

    Đây cũng là lần đầu tiên lượt tìm kiếm Lương Thiến lên hàng đầu hotsearch, hơn nữa còn là vị trí thứ nhất.

    Trong phút chốc khi nhìn thấy bài đăng của trấn nhỏ Dương Hà, Lương Thiến trực tiếp xóa Weibo của mình, nhưng cư dân mạng đã sớm chụp lại màn hình, khôi phục lại những chuyện đã xảy ra.

    Lộ Kiêu Dương ngồi trước cái bàn, lấy máy chụp màn hình ảnh hotsearch, gửi cho Lương Thiến, "Chúc mừng, cuối cùng cậu cũng lên hotsearch rồi này."

    Lương Thiến luôn thích lên hotsearch, hôm nay lên vị trí đầu tiên, xem như cô ta được toại nguyện đi?

    Sau khi Lộ Kiêu Dương gửi tin nhắn qua, Lương Thiến vẫn không trả lời.

    Lam Tinh ngồi trên ghế sofa, nhìn thấy tin này, không nói gì mà nở nụ cười.

    Cảm thấy mình vừa lãng phí cả buổi nói nhảm với Lương Thiến!

    Vì Lộ Kiêu Dương mà nhọc lòng vô ích.

    Tâm tư đùa nghịch nổi lên tứ phía, Lộ Kiêu Dương tiếp tục gửi tin nhắn cho Lương Thiến: "Sao không nói gì?"

    .....

    Thẩm Trường Hà múc canh, đặt ở trước mặt cô, trầm giọng nói: "Ăn cơm, sao vẫn xem điện thoại hoài vậy, làm hư A Ly."

    "..." Lộ Kiêu Dương nói: "Em đang xem tin tức."

    "Tin gì?"

    "Tin tức trong giới giải trí." Lộ Kiêu Dương thấy Lương Thiến cũng không trả lời, cảm thấy không thú vị, đặt điện thoại xuống, nhìn một bàn thức ăn, "Ăn ngon quá!"

    Thẩm Trường Hà cười cười, nhìn ánh sáng lóe lên trong đôi mắt cô, "Tâm trạng tốt?"

    "Tạm được." Lộ Kiêu Dương nói: "Lương Thiến nói ở trên Weibo, em và anh muốn ly hôn, tiếp đó công ty của các anh đăng bài đính chính. Người nào phụ trách trang chính của các anh thế? Chọn thời điểm mấu chốt lúc này thật sự là quá tốt! Lương Thiến bây giờ tức giận đến mức xóa Weibo, cũng không trả lời tin nhắn của em."

    Thẩm Trường Hà nhìn dáng vẻ cao hứng của Lộ Kiêu Dương, nói: "Lát nữ anh sẽ tăng tiền lương cho Tống Dương."

    Lộ Kiêu Dương nói: "Được!"

    Cô nhìn Thẩm Trường Hà một cái, có cảm giác như mình đang làm chuyện xấu, mà anh thì nối giáo cho giặc.

    ....

    Ngày thứ hai, Lộ Kiêu Dương và Annie tới công ty, nghệ sĩ nào có thời gian sẽ đến tham dự cuộc họp của công ty.

    Lộ Kiêu Dương đi theo Annie vào cửa, phát hiện có không ít người đang nhìn cô.

    "Lộ gia đã trở lại!"

    "Chào Lộ gia."

    "Lộ gia, hôm nay đẹp quá!"

    Bởi vì hôm qua cô lên tin tức, tin đồn ly hôn cũng được làm sáng tỏ, còn cùng Thâm Trường Hà hẹn họ, cho nên bây giờ, thái độ của những người ngày trước ở trong công ty suốt ngày nghị luận sau lưng cô, cũng đã tốt hơn nhiều.

    Lộ Kiêu Dương nhìn các cô, không lên tiếng.

    Cô là một người rất hay mang thù, những người này trước kia đối với cô như thế nào, cô có thể nhớ rất rõ ràng.

    Lộ Kiêu Dương đút tay vào túi, cùng Annie đi chào hỏi Long Hữu Dư trước.

    Phòng làm việc của Long Hữu Dư ở tầng cao nhất, Lộ Kiêu Dương và Annie đi qua, Annie gõ cửa, khi cửa mở ra, khuôn mặt của Lương Thiên xuất hiện.

    Lương Thiến thấy Lộ Kiêu Dương, cứng đờ một chút, cúi đầu muốn rời đi.

    Ở chỗ Lộ Kiêu Dương liên tiếp chịu thiệt hai lần, cô ta đâu còn bộ dạng kiêu ngạo ngày thường?

    Lộ Kiêu Dương thấy cô ta muốn đi, lại không có ý định cứ như vậy buông tha cho cô ta, trực tiếp ngăn cô ta lại.

    Lương Thiến cắn cắn môi, bực bội nói: "Lộ gia cản tôi làm gì?"

    Thanh âm lúc nói chuyện của cô ta rất nhỏ, như thể bị Lộ Kiêu Dương bắt nạt.

    Lộ Kiêu Dương ung dung nói: "Không phải là đang quan tâm cậu sao? Gửi tin nhắn cho cậu, cậu cũng không trả lời tôi, Làm sao, lên hotsearch nên ngay cả bạn bè cũng không nhận?

    Lương Thiến ngẩng đầu, trừng mắt Lộ Kiêu Dương, đôi mắt trông rất đáng thương, nhưng lại mang theo phẫn nộ 一 Cô ta rất ghét Lộ Kiêu Dương trước mặt.

    Nếu như Lộ gia trước kia rất khinh thường ức hiếp kẻ yếu hơn mình, cực kỳ mất giá trị con người.

    Nhưng Lộ Kiêu Dương bây giờ đã khác, tuổi cô còn nhỏ thích trang cường háo thắng, nhìn thấy Lương Thiến thì làm sao có thể không nhân cơ hội này trao đổi với cô ta một chút?

    ( Tối hôm qua thức khuya viết đại kết cục của sách cũ, cho nên trì hoãn đến bây giờ mới cập nhật. Xin lỗi! Nhưng sau này cuối cùng cũng có thể toàn tâm toàn ý viết sách mới! Cầu phiết đề cử...Yêu mọi người)

    ( Hết chương )

     
    nntc6761LieuDuong thích bài này.
  2. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 171: Không có người bạn để có thể bộc lộ tâm tư

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương thấy cô ta sắp khóc, cố ý cười nhạo nói: "Đây là làm sao? Trông cậu rất mất hứng."

    "Cậu cố ý có đúng không?" Lương Thiến có chút suy sụp mà nói: "Chính cậu cố ý đào hố tôi! Rõ ràng đã hòa thuận với Thẩm Trường Hà còn làm bộ nói với tôi là muốn ly hôn."

    "Nhưng tôi cũng không bảo cậu đăng Weibo đúng không?" Lộ Kiêu Dương cười khẽ nhìn về phía Lương Thiến, "Cho dù tôi có đào hố cậu, chính cậu không nhảy, tôi cũng không có cách nào với cậu!"

    Lương Thiến cắn môi, nhìn Lộ Kiêu Dương, "Tránh ra."

    Lúc nãy cô ta mới bị Long tổng mắng cho một trận, trong lòng đang mất hứng.

    Lộ Kiêu Dương nhìn bộ dáng vừa vội vừa tức của cô ta, tránh sang một bên một chút, lúc này Lương Thiến mới tức giận đi ra ngoài, đi tới phòng làm việc của cô ta cách đó không xa.

    Lúc đầu cô ta thấy Lộ Kiêu Dương như vậy, liền nóng lòng dọn vào, muốn thể hiện rõ địa vị của mình, kết quả bây giờ biến thành như vậy, hiện tại ở đây, muốn có bao nhiêu xấu hổ liền có bấy nhiêu xấu hổ.

    Cố tình lại không thể tùy tiện dọn đi.

    Lộ Kiêu Dương liếc nhìn bóng lưng của Lương Thiến, vào phòng làm việc của Long Hữu Dư.

    ....

    Mỗi lần Long Hữu Dư nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, đều cười như thể cha ruột nhìn thấy con gái của mình vậy.

    Lộ Kiêu Dương nhìn thấy dáng vẻ này của ông ta, rất không quen, ngồi xuống ghế sofa, nói: "Long tổng."

    Vẻ mặt Long Hữu Dư hoàn toàn khác với nét mặt đối đãi với Lương Thiến vừa rồi, ông ta rót nước, đặt trước mặt Lộ Kiêu Dương, mới ngồi xuống, cười hì hì nhìn Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương: "..."

    Nếu không phải bởi vì lúc trước ông đối xử với Lương Thiến cũng tốt như vậy, cô cũng muốn hoài nghi, ông ta có phải đang thầm mến mình không.

    Lộ Kiêu Dương nói thẳng: "Không phải tôi nói rồi sao, mỗi ngày tôi đều phải đi học, bề bộn nhiều việc, có chuyện gì mà nhất định phải bảo Annie gọi tôi tới đây?"

    Nếu cô không tới, ông ta chỉ biết khi dễ Annie.

    Long Hữu Dư nói: "Cô xem cô và Thẩm tiên sinh ở cùng nhau, mỗi ngày khí sắc cũng tốt hơn, đâu giống như trước kia....Cô nha, nghĩ thông suốt là tốt rồi! Giữa vợ chồng có chuyện gì mà không thể vượt qua? Cô ở bên Thẩm tiên sinh, thế nào cũng tốt hơn ở cùng Giang Hành, không phải sao?"

    Lộ Kiêu Dương nhìn Long Hữu Dư, trong ánh mắt lộ ra vài phần bất đắc dĩ.

    Rõ ràng là cô xuyên qua, thay đổi thành một người khác, khí sắc có thể không tốt sao?

    Có ở cùng với Thẩm Trường Hà hay không thì có lien quan gì?

    Chẳng qua Long Hữu Dư vẫn luôn rất quan tâm đến lợi ích công ty.

    Ở trong mắt ông ta, chỉ cần Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà ở cùng một chỗ, liền đại biểu rằng công ty thấy được hy vọng mới.

    Lộ Kiêu Dương nhìn công ta nói: "Long tổng, ông đừng vui mừng quá sớm. Lúc trước ông cưng chiều Lương Thiến như vậy, để cô ta lấy hợp đồng của tôi và ở trong phòng làm việc của tôi, tôi còn nhớ đấy. Tôi định quay về sẽ nói với chồng tôi, bảo anh ấy tìm một công ty mới cho tôi."

    "..." Vừa nghe đến đó, cả khuôn mặt Long Hữu Dư đều cứng đờ, "Kiêu Dương, cô nói giỡn với tôi?"

    Nếu là Lộ Kiêu Dương trước kia, dưới tình huống mối quan hệ với Thẩm Trường Hà không tốt, muốn hủy hợp đồng với ông ta, quả thực có chút khó khăn.

    Nhưng nếu như cô và Thẩm Trường Hà ở bên nhau, muốn chấm dứt hợp đồng cùng mình...

    Đoàn luật sự của tập đoàn Dương Hà, lên tòa án chỉ có thắng, không thua.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Sao tôi lại nói đùa? Long tổng, ông xem ông giống như là rất quan tâm tôi, thực ra cũng chỉ coi tôi là công cụ kiếm tiền mà thôi."

    Bản thân mắc bệnh, bên cạnh một người cũng không biết, ngay cả Long Hữu Dư cũng không biết, còn tưởng rằng cô chỉ là vi ly hôn với Thẩm Trường Hà nên khí sắc mới không tốt.

    Lộ Kiêu Dương cảm thấy rất mỉa mai.

    Có thể con người trưởng thành chính là như vậy! Người bạn để mình có thể bộc lộ tâm tư lại càng ngày càng ít.

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  3. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 172: Cô muốn cổ phần

    Bấm để xem
    Long Hữu Dư nói: "Lúc nãy tôi đã mắng Lương Thiến, Thẩm tiên sinh gọi điện tới, sau này tôi sẽ không cho cô ấy hợp đồng mới nào nữa. Kiêu Dương à, cô xem chúng ta hợp tác đã lâu như vậy, tôi có chỗ làm không được tốt, nhưng bây giờ công ty như thế này, tôi cũng không có cách. Hy vong cô có thể thông cảm cho sự khó xử của tôi. Tôi sẽ bảo Lương Thiến dọn ra khỏi văn phòng, chuyện mới xảy ra lần này, tất cả đều là lỗi của cô ấy. Trước đây tôi đối tốt với cô ấy hoàn toàn là bởi vì cô ấy là bạn của cô, cô thấy tôi cũng không đem tài nguyên cho người khác, chỉ là nghĩ rằng nếu cô ấy tốt hơn, có thể nâng đỡ cô một chút, đâu nghĩ đến cô ấy..."

    Lộ Kiêu Dương nghe Long Hữu Dư nói, trọng điểm chú ý lại ở câu đầu tiên: "Thẩm tiên sinh bên kia gọi điện tới? Chuyện xảy ra khi nào?"

    Vậy mà Thẩm Trường Hà lại bảo người gọi tới công ty cô?

    Cô cũng không biết.

    Long Hữu Dư nói: "Cô không biết việc này à?"

    "Bây giờ đã biết."

    "..." Ông ta nhìn Lộ Kiêu Dương, nói tiếp: "Cô xem, nếu như tôi biết quan hệ giữa cô và Lương Thiến không tốt, làm sao sẽ có nhiều hiêu lầm như vậy chứ! Cô cũng không nói với tôi mấy chuyện này."

    Để thể hiện ông ta có bao nhiêu kiên quyết, ông ta còn cầm điện thoại lên, nói: "Vậy tôi sẽ gọi điện bảo bọn họ dọn văn phòng cho cô."

    "Không cần." Lộ Kiêu Dương nói: "Cô ta từng ở đó, tôi không có hứng thú."

    "Vậy...vậy làm sao bây giờ?"

    "Tôi thấy phòng làm việc này của ông cũng không tệ, về sau liền cho tôi đi." Lộ Kieu Dương đánh giá văn phòng này một cái.

    Annie: "...."

    Cô không ngờ Lộ Kiêu Dương vậy mà lại đưa ra yêu cầu này, hơn nữa còn nhẹ nhàng nói ra.

    Không đợi cô kinh ngạc, Lộ Kiêu Dương nói: "Còn nữa, tôi muốn năm mươi phần trăm cổ phần của công ty."

    Cô đã nghiên cứu qua, hiện tại cô chỉ có mười lăm, căn bản là không có quyền lên tiếng trong công ty.

    Long Hữu Dư nhìn cô, "Việc này...sao lại đột nhiên nhắc tới chuyện cổ phần?"

    "Lúc trước là cảm thấy giữa bạn bè không cần để ý những thứ này. Nhưng bây giờ... tôi thấy tôi và ông cũng không tính là bạn bè, chỉ là đối tác làm ăn." Lộ Kiêu Dương nhận ra, cùng bạn bè làm ăn, là dễ dàng chịu thua thiệt nhất.

    Lúc tốt đẹp thì nói về giao tình, nhưng, những lúc không tốt thì sao?

    Ai quan tâm sống chết của cô?

    Nắm cổ phần trong tay vẫn hữu dụng hơn.

    Long Hữu Dư nói: "Công ty hiện tại đang trong thời điểm bấp bênh..."

    "Đương nhiên tôi biết việc này." Lộ Kiêu Dương nói: "Vì thế tôi bằng lòng gánh vác nợ nần giúp ông, ông có cảm thấy rất vui vẻ không?"

    "..." Long Hữu Dư nhìn Lộ Kiêu Dương, rõ ràng cô thản nhiên như vậy, nhưng lại khiến người ta cảm thấy mạnh mẽ bức người.

    Lộ Kiêu Dương cười nói: "Chờ ông nghĩ kỹ rồi nói với tôi đi nhé! Hôm nay tôi về trước, bây giờ tôi rất bận, ông không có việc gì thì đừng bảo Annie gọi tôi tới."

    ....

    Trong thang máy, Annie nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Ngài như vậy, Long tổng chắc chắn sẽ không đồng ý, công ty là tâm huyết của ông ấy, là ông ấy vẫn luôn quản lý."

    "Ông ta sẽ đồng ý." Lộ Kiêu Dương hờ hững nói: "Bây giờ ông ta không dám dùng Lương Thiến, những người mới trong công ty lại không có mấy người có thể dùng được, nếu ông ta muốn xoay người, chỉ có thể đặt hy vọng lên người chị."

    Nếu Lương Thiến không xảy ra việc này, Lộ Kiêu Dương cũng sẽ không nói chuyện đó.

    Annie nói: "Ồ. Nhưng sao ngài lại đột nhiên nghĩ đến muốn cổ phần công ty?"

    Lộ Kiêu Dương nói: "Bởi vì chị không muốn chính mình cố gắng hết sức, nhưng ngay cả quyền lên tiếng cũng không có. Người khác muốn bán thì liền bán chị đi!"

    Long Hữu Dư bình thường trông có tình có nghĩa, nhưng cuối cùng vẫn là một thương nhân.

    Một khi liên lụy đến lợi ích công ty, ông ta sẽ chỉ ưu tiên chuyện công ty, làm sao sẽ quan tâm tới cô?

    Bây giờ cô thực sự sợ hãi, không muốn lại giẫm lên vết xe đổ lần nữa.

    .....

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 173: Cô gái nhỏ mới biết yêu

    Bấm để xem
    Lúc Lộ Kiêu Dương thấy Thẩm Trường Hà, anh đội mũ rơm, mặc áo sơ mi trắng, quần dài màu cà phê, tay áo xắn lên, đang ở một bên cắt tỉa cành nho.

    Tay anh rất đẹp, làm việc lại vô cùng nhanh nhẹn.

    Thẩm Trường Hà đeo kính râm, nhìn lướt qua Lộ Kiêu Dương từ lúc tới đây liền ngồi xổm ở nơi đó, hỏi: "Sao cứ nhìn anh thế?"

    Lộ Kiêu Dương nâng cằm nhìn anh, "Đương nhiên là nhớ anh rồi."

    Cô thích trêu ghẹo anh, cũng hay nói giỡn với anh, cái miệng tùy thời tùy chỗ đều có thể như xe lửa chạy, một chút cũng không đứng đắn.

    Nhưng Thẩm Trường Hà rất thích cô như vậy.

    Anh đưa cây kéo cho người công nhân bên cạnh, rồi đi tới, nhìn cô.

    Lộ Kiêu Dương ngồi xổm dưới đất, Annie che dù cho cô.

    Bản thân cô ấy ngược lại không sợ, nhưng Annie lại sợ cô bị rám nắng.

    Thấy cô nhìn mình không né tránh, Thẩm Trường Hà hỏi: "Không phải đến công ty họp sao?"

    "Họp xong rồi, em liền về nhìn anh."

    Thẩm Trường Hà nở nụ cười, anh đi lên, cầm tay cô, kéo cô từ dưới đất lên, sau đó nhận lấy chiếc dù từ trong tay Annie.

    Mỗi khi ở cùng cô, anh sẽ luôn chăm sóc cho cô.

    Ngay cả che dù, cũng sẽ theo bản năng mà lệch về phía cô một chút.

    Bởi vì quá nóng, anh dẫn cô vào trong nhà, Lộ Kiêu Dương nói: "Đúng rồi, em nghe nói, anh cho người gọi đến công ty chúng em?"

    Thẩm Trường Hà không nói gì, làm như không nghe thấy, Lộ Kiêu Dương nhìn về phía anh.

    Anh thấy chạy không thoát, nên bắt đầu giả ngu: "Có sao? Không có mà!"

    Biết cô không thích anh can thiệp vào, nên anh chỉ có thể phủ nhận.

    Nhưng Lương Thiến, quả thực chút khiến anh nhìn không vừa mắt.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, phát hiện anh giống như đứa trẻ làm chuyện gì sai.

    Ôi, rõ ràng anh là một người kiêu ngạo như vậy mà! Nhưng ở trước mặt cô, sao lại cảm giác giống A Ly vậy.

    Cô cười nói: "Anh Trường Hà, dáng vẻ anh chột dạ thật thú vị. Thực ra anh giúp em, có gì phải sợ?"

    Cô cũng sẽ không ăn thịt người, có đáng sợ như vậy sao!

    Thẩm Trường Hà nhìn về phía cô, phủ nhận nói: "Anh không có chột dạ."

    Chỉ là, điểm yếu duy nhất của anh chính là cô.

    Sợ mất đi cô, sợ tổn thương cô, cũng sợ để cô chạy mất.

    "Đúng, anh không có chột dạ." Lộ Kiêu Dương cười cười, quả thực không chịu nổi anh.

    Vì không muốn anh luôn lo được lo mất như thế, cô nghiêm túc nói: "Thực ra anh tốt với em, em biết. Chỉ là anh như vậy, em lại nợ ân tình anh, cũng không biết trả lại anh như thế nào."

    "Không cần trả." Thẩm Trường Hà nói, "Em cần gì, anh đều cho em."

    Khi anh nói, vô cùng ôn nhu mà nhìn cô, Lộ Kiêu Dương bị anh nhìn, cảm giác trái tim mình cũng đang nóng lên.

    Mỗi lần ở chung với anh, cô có cảm giác như sắp hòa tan vào trong sự dịu dàng của anh.

    Cô chột dạ dời ánh mắt đi nơi khác, đưa tay ra quạt gió, "Hôm nay nóng quá đi!"

    ....

    Trở vào nhà, Thẩm Trường Hà bị người của xưởng chưng cất rượu gọi đi, Lộ Kiêu Dương đi lên lầu.

    Trời nóng, cô muốn thay đồ, Annie ở bên cạnh, vừa sửa sang lài quần áo cũ và đồ dùng hàng ngày cho cô, vừa cười nói: "Em thấy chị thật giống như rất thích Thẩm tiên sinh."

    "Anh ấy là chồng chị, chị còn không thể thích anh ấy sao?" Lộ Kiêu Dương dùng ngón tay tinh tế, chỉnh lại khuy áo trên bộ đồ, khua áo quá nhỏ, cài vài lần vẫn không cài vào được.

    Annie nhìn cô một cái, cảm thấy Lộ gia như một cô gái nhỏ mười tám tuổi mới biết yêu, cô cười nhạo nói: "Nhưng trước đó là ai nói, chị chỉ muốn cuốn gói tiền của ngài ấy. Em thấy chị chưa gói được tiền của ngài ấy, người cung bị ngài ấy lừa bắt đi rồi."

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  5. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 174: Em một chút cũng không thích anh

    Bấm để xem
    Lời nói của Annie khiến Lộ Kiêu Dương có chút mất mặt.

    Cô thừa nhận rằng mình rất thích cảm giác ở cùng Thẩm Trường Hà.

    Nhưng mà, bị lừa bắt đi?

    Nghe thế nào cũng cảm thấy mình thua thiệt!

    Mà cô lại là người không thích nhất là bị thua thiệt.

    Thông qua gương mà trừng mắt Annie một cái: "Đừng nói vớ vẩn, làm sao chị có thể bị anh ta lừa bắt đi chứ! Không có khả năng! Chị đây hoàn toàn là vì gặp dịp thì chơi, hiểu không? Nếu chị không biểu hiện chân thật một chút, sao anh ta có thể tin tưởng chị, lại làm sao có thể đem tiền đưa cho chị? Em xem bây giờ, không phải là anh ta chủ động lên mạng giải thích sao? Lương Thiến có kết cục này, đều là bởi vì chị diễn xuất tốt ở trước mặt anh ta."

    Lộ Kiêu Dương nói ra lời nói này rất chân thành, Annie nhìn cô, biết cô là vịt chết mạnh miệng, cho dù có vạch trần cô, cô cũng sẽ không thừa nhận.

    Chỉ có thể giả vờ phối hợp nói: "Như vậy à! Em còn tưởng chị thích ngài ấy thật chứ! Lộ gia chị diễn cũng tốt quá nha,"

    "Chính nó, cũng không nhìn một chút xem chị là ai." Lộ Kiêu Dương nhìn mình trong gương, nhớ tới Thẩm Trường Hà, nhớ anh vừa dắt tay cô, lại cứ cảm thấy trên tay còn lưu lại hơi ấm của anh.

    Cô cảm thấy mình thật sự điên rồi, rõ ràng là mỗi lần trước khi gặp anh, đều phải nhắc nhở mấy trăm lần rằng phải tỉnh táo, không được bị anh mê hoặc. nhưng khi nhìn anh đối xử với cô săn sóc cẩn thận tỉ mỉ, dáng vẻ thận trọng, cô lại không thể khắc chế nổi trái tim mình rơi vào tay giặc.

    Bởi rằng, nếu như không phải thật sự thích một người, thì làm sao có thể trở nên cẩn trọng như vậy ở trước mặt đối phương?

    Đúng lúc này, Annie đang sắp xếp lại quần áo thì ngừng lại, nhìn về phía cửa, nói: "Thẩm...Thẩm tiên sinh."

    Mỗi lần Annie nhìn thấy Thẩm Trường Hà, đều là dáng vẻ nói lắp như vậy.

    Lộ Kiêu Dương nghe thấy là Thẩm Trường Hà, nhất thời sửng sốt, tưởng là anh bị gọi đi, phai rthataj lâu mới có thể trở về, nào nghĩ tới lại nhanh như thế.

    Cô xoay người, nhìn về phía Thẩm Trường Hà, anh thì đứng ở cửa, nhìn cô.

    Lộ Kiêu Dương nở nụ cười, "Nhanh như vậy đã về rồi?"

    Thẩm Trường Hà nhìn cô, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, cũng không cho cô bất kỳ câu trả lời nào.

    Bầu không khí nhất thời có chút căng thăng, Lộ Kiêu Dương nhìn anh, bỗng nhiên hiểu được, lời vừa rồi, anh đều nghe thấy.

    Annie nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, nhớ tới những lời hai người vừa nói, muốn giúp Lộ Kiêu Dương giải thích: "Thẩm tiên sinh, mấy lời Lộ gia vừa nói đó chỉ là nói đùa, ngài đưng để trong lòng."

    Nhưng mà, cô càng giải thích, càng cảm thấy giống như là đang giảng hòa giúp Lộ Kiêu Dương.

    Thẩm Trường Hà trầm giọng nói: "Cô ra ngoài đi."

    Lộ Kiêu Dương liếc mắt nhìn Annie, dáng vẻ Annie khẩn trương, khiến cô cũng có chút căng thẳng.

    Đối mặt với chiếc gương, cô trấn định cài nút áo cuối truong trên áo, vừa mượn cơ hội đánh giá Thẩm Trường Hà

    Vẻ mặt Thẩm Trường Hà, nhìn thế nào lại ngưng trọng như vậy.

    Vấn đề này lớn rồi!

    Sau khi Annie ra ngoài, anh đứng ở cửa, nhìn bóng lưng gầy gò của cô, rồi mới nói: "Em một chút cũng không thích anh, đúng không?"

    "..." Lộ Kiêu Dương không lên tiếng.

    Mẹ nói, cô phải nói thích anh hay là không thích anh đây?

    Nói thích anh, mặt mũi cô không thể giữ được, cũng không muốn thừa nhận.

    Nhưng nói không thích anh, hình như...anh sẽ coi là thật.

    Gần đây ở cùng anh, thực ra anh đã thay đổi rất nhiều, cũng vui vẻ hơn rất nhiều, thỉnh thoảng còn trêu ghẹo cô, đùa với cô.

    Nhưng hiện giờ, hết thảy tất cả dường như lại biến mất.

    Giữa bọn họ, như thể lại có thêm một rào chắn.

    Thẩm Trường Hà thấy cô không nói lời nào, tiếp tục nói: "Ở bên anh cũng chỉ là diễn kịch, đúng không?"

    ( thứ sáu, biên tập sắp xếp PK cuối cùng, tổng cộng có ba đợt PK, đổi sang thứ ba và thứ sáu hàng tuần. Nếu PK quỳ xuống thì lên kệ. Bảo bối có phiếu đề cử trong thời gian này nhớ bình chọn một chút. Thật sự thật sự không muốn quỳ...Cập nhật hôm nay kết thúc, ngủ ngon! Yêu mọi người)

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  6. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 175: Anh ấy muốn ly hôn với chị

    Bấm để xem
    "..."

    Lộ Kiêu Dương đứng ở trước mặt anh, vô thức nắm chặt ngón tay.

    Cô nhìn Thẩm Trường Hà, giải thích: "Sao có thể chứ? Chỉ là tùy tiện nói mà thôi."

    Thẩm Trường Hà nghe xong, lòng chua xót mà cười, "Diễn như vậy không cảm thấy mệt mỏi sao? Ở trong lòng Lộ tiểu thư, tiền còn quan trọng hơn anh. Là anh quá ngây thơi rồi...lại mong đợi chúng ta có thể bắt đầu lại lần nữa..."

    "Em..." Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, cảm thấy có chút vô lực, dứt khoát chẳng muốn giải thích nữa, "Anh cái người này, em giải thích với anh, anh lại không nghe. Được rồi, nếu anh cảm thấy, em là vì tiền của anh, vậy chính là vì tiền của anh đấy! Vốn em cũng không nhớ rõ anh, bởi vì ba mẹ em, em mới có thể ở bên cạnh anh."

    Lộ Kiêu Dương mím môi, không rõ anh úy khuất cái gì!

    Cô cũng rất ủy khuất đấy!

    Cũng không có so đo với anh chuyện trước kia anh không đối với cô không tốt.

    Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương, bất đắc dĩ dời anh mắt đi nơi khác. Nhìn anh có vẻ rất khó chịu.

    Lộ Kiêu Dương ngẩng đầu, nhìn thấy đường nét quai hàm hoàn mỹ của anh, trong ánh mắt anh như là có tuyết rơi, không còn là bộ dáng ánh dương quang rực rỡ nữa.

    Không biết tại sao, không không cảm thấy mình làm sai cái gì, nhưng nhìn anh như thế, liền cảm thấy không nỡ.

    .....

    Thẩm Trường Hà hít sâu một hơi, cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình, mới quay đầu nhìn về phía cô.

    Ánh mắt anh trở nên vô cùng sắc bén, khiến Lộ Kiêu Dương kinh hãi trong lòng, nói: "Anh muốn làm gì?"

    Anh cao lớn như thế, nếu đánh nhau, cô nhất định là không đánh lại anh.

    Thẩm Trường Hà duỗi tay, nắm lấy cánh tay tinh tế của cô.

    Lúc này trên người Lộ Kiêu Dương đang mặc là bộ đồ kiểu sườn xám, cô chưa mặc bao giờ, vừa mới nói thử kiểu này xem, mặc ở trên người, cánh tay trông mảnh khảnh, vòng eo cũng gầy nhỏ.

    Thẩm Trường Hà dễ dàng nắm tay cô, đi ra cửa.

    Lộ Kiêu Dương giãy dụa nói: "Anh cái người này, nói thì cứ nói, đừng có động tay chứ! Dù cho anh có bắt nạt em, động thủ đánh em, em không thích anh thì chính là không thích anh. Anh không quản được em."

    Anh thoạt nhìn cũng không giống cái bộ dạng bạo lực gia đình, sẽ không động thủ đánh cô chứ?

    Sẽ không đi?

    Thẩm Trường Hà lôi cô vào phòng ngủ, ấn cô xuống ghế sofa, nghe mấy lời này của cô, mỗi một câu nói của cô như là dao găm đâm vào tim anh.

    Anh từ trên cao nhìn xuống cô một cái, ánh mắt rất lạnh lẽo, Lộ Kiêu Dương sợ tới mức trái tim run rẩy.

    Cô nhìn Thẩm Trường Hà, rất muốn giải thích, nói: "Anh đừng như vậy, chúng ta thương lượng kỹ càng một chút..."

    Anh lại đi ra ngoài.

    Anh vừa đi, Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa, trong lòng vô cùng thấp thỏm, nghĩ xem không biết bây giờ có nên nhân cơ hội này chạy trốn hay không.

    Thẩm Trường Hà đi vào thư phòng, trong phòng ngủ của họ có một thư phòng, cô thấy anh đanh đang tìm thứ gì ở trong đó.

    Anh muốn làm gì? Ly hôn?

    Lộ Kiêu Dương cầm điện thoại, gửi cho Annie một tin nhắn, "Có lẽ chị chết chắc rồi, anh ấy muốn ly hôn với chị."

    Một khi ly hôn, khẳng định ba mẹ cô khẳng định sẽ lại oán hận cô.

    Sau đó những người đó trong công ty, lại muốn xem trò cười của cô.

    Trong lòng Lộ Kiêu Dương uất ức, sớm biệt vậy, cũng sẽ không để anh công khai, như vậy cho dù thật sự ly hôn thì cũng không bị mất mặt.

    Annie nói: "Vậy làm sao bây giờ? Chị cầu xin ngài ấy! Giải thích rõ với ngài ấy đi!"

    "Nhưng chị..." Lộ Kiêu Dương nói: "Chị giải thích anh ấy cũng không nghe!"

    Vừa rồi cô không phải là không có giải thích.

    Annie nói: "Chị liền nói thích ngài ấy đi! Không được thì đè ngài ấy xuống. Nếu như ly hôn, chị nghĩ xem Long tổng sẽ đối xử với chị như thế nào. Hôm nay chị mới nói với ông ấy là muốn cướp phòng làm việc của ông ấy đấy."

    Còn khi dễ Lương Thiến.

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  7. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 176: Đây là cái gì

    Bấm để xem
    Nếu để người khác biết việc ly hôn với Thẩm Trường Hà, tương lai sẽ rơi vào cái dạng kết cục gì, tựa hồ đã có thể tưởng tượng được.

    Lộ Kiêu Dương đang thấp thỏm, Thẩm Trường Hà đã quay trở về, anh đứng trước mặt cô, nhìn cô.

    Lộ Kiêu Dương chỉ cảm thấy da đầu tê dại, lúng túng cười với anh: "Cái kia...em biết chuyện hôm nay là lỗi của em, thực ra...em không phải không thích anh, em rất thích anh. Cho nên, chuyện ly hôn anh có thể suy nghĩ lại được không?"

    Thẩm Trường Hà nghe thấy hai chữ ly hôn, nhíu mày.

    Anh cúi đầu, lần lượt đem những thứ trong tay đặt ở trước mặt cô, "Những thứ này là giấy chứng nhận bất động sản, đây là thẻ ngân hàng, văn kiện quyền sở hữu công ty...Tất cả mọi thứ, đều ở trong đây."

    "..."(⊙ o ⊙) Hả!

    Tình huống gì đây?

    Lộ Kiêu Dương vừa nghe, mở to hai mắt nhìn những thứ mà anh đặt ở trước mặt cô, "Đây..là cái gì?"

    Không phải là muốn ly hôn với anh sao?

    Không phải là anh đang nổi giận sao?

    Thẩm Trường Hà trầm giọng nói: "Tất cả mọi thứ đều ở trong đây, em là vợ anh, những thứ này đều thuộc về em, vì thế...em không cần diễn kịch trước mặt anh, nếu ở bên anh, thật sự khiến cho em đau khổ như vậy, em, không cần miễn cưỡng."

    Cho tới bây giờ anh chưa từng nghĩ tới, muốn cùng cô phân chia cái gì.

    Trước đó lúc bàn chuyenj ly hôn, Lộ Kiêu Dương muốn dọn ra khỏi nhà, cái gì cũng không cần. Đó là cô không lạ gì bát kỳ thứ gì của anh, cũng không phải là anh không muốn cho.

    Bây giờ cô muốn, có cái gì mà anh không thể cho?

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, anh bỗng nhiên lấy mấy thứ này ra, ngược lại khiến cô rất xấu hổ.

    Cô nói: "Đã nói rồi, em chỉ tùy tiện nói một chút thôi, anh không cần cho là thật..."

    Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương đang cố sức giải thích, trực tiếp quay người, đi ra cửa.

    Annie đang ở chỗ nghỉ ngơi bên ngoài phòng của họ, thấy Thẩm Trường Hà trầm mặt đi ra, vội vàng đứng lên, "Thẩm tiên sinh, Lộ gia thật sự chỉ là tùy tiện nói thôi, ngài không nên tưởng thật!"

    Cô thật sự sợ chết!

    Sợ Thẩm Trường Hà không cần Lộ Kiêu Dương.

    Đến lúc đó Lộ Kiêu Dương sẽ lại giống như khi vừa xuất viện.

    Thẩm Trường Hà không lên tiếng, cũng không nhìn cô, đi thẳng.

    Lúc này Annie mới về phòng, thấy Lộ Kiêu Dương ngây ngốc ngồi ở chỗ đó.

    Lộ Kiêu Dương đang ngẩn người nhìn chằm chằm một đống đồ này, chỉ là giấy chứng nhận bất động sản cũng có mấy bản, còn có mấy cái rất kỳ lạ, cô không dám đưa tay đụng vào.

    Cảm giác này giống như trúng giải thưởng lớn hàng tỉ.

    Rõ ràng cũng đã nói, ở lại bên cạnh anh, chỉ vì tiền của anh.

    Nhưng bây giờ...quanh quẩn trong lòng cô, trái lại là bóng dáng của Thẩm Trường Hà.

    Từ trước đến nay cô đã nghe được những câu chuyện đều là người nhà có tiền tranh giành tài sản, tranh đến đầu rơi máu chảy vì một căn nhà, nào có để ý đến tình cảm vợ chồng?

    Nhưng anh, lại dễ dàng đưa những thứ này cho cô như vậy!

    Trong tình cảm của họ, anh căn bản không có tư lợi gì.

    ....

    Annie thấy Lộ Kiêu Dương không nói lời nào, lo lắng nói: "Lộ gia, chị có ổn không?"

    Tình hình dường như rất không tốt!

    Bình thường Lộ Kiêu Dương là một người bình tĩnh như vậy, lúc này cũng sợ choáng váng.

    Rốt cuộc vừa rồi hai người đã nói những gì?

    Annie thấy tình hình đã nghiêm trọng đến mức ngay cả Lộ Kiêu Dương cũng không nói nên lời nửa câu, sợ cô nghĩ luẩn quẩn, an ủi cô: "Thực sự không được thì coi như xong đi! Thực ra cũng không có gì to tát, cùng lắm thì chúng ta làm lại từ đầu thôi! Không phải lúc trước chị còn an ủi em sao?"

    Lộ Kiêu Dương nghe Annie nói, liếc cô một cái, hỏi: "Anh ấy đâu?"

    Annie ngây ngốc nói: "Vừa ra ngoài rồi."

    "Chị đi xem anh ấy một chút." Lộ Kiêu Dương đứng lên, Annie đi theo phía sau cô.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  8. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 177: Em có thù oán với anh

    Bấm để xem
    Hai người xuống dưới lầu, không thấy Thẩm Trường Hà, người hầu đang thu dọn đồ đạc, Lộ Kiêu Dương hỏi: "Thẩm tiên sinh đâu?"

    "Mới ra ngoài ạ."

    Lộ Kiêu Dương hỏi dọc đường đến xưởng ủ rượu.

    Lần đầu tiên cô tới chỗ này, người ở đây rất nhiều, tất cả mọi người đang bận rộn.

    Cô tìm nửa ngày, mới thấy Thẩm Trường Hà, anh đứng ở đó, vẫn là một thân trang phục kia, trông rất tùy ý, có vài người đứng bên cạnh, đều là những người phụ trách ở xưởng ủ rượu.

    Tần Phong thấy cô, nói với Thẩm Trường Hà: "Tiên sinh, phu nhân tới."

    Thẩm Trường Hà nhìn cô một cái, không nói gì, tiếp tục giao công việc cho người đứng bên cạnh anh, trực tiếp gạt Lộ Kiêu Dương sang một bên.

    Tần Phong: "..."

    Bình thường lúc Thẩm Trường Hà nhìn thấy phu nhân, cũng sẽ không như vậy, hôm nay đây là thế nào?

    Anh đang muốn hỏi gì đó, Lộ Kiêu Dương đã đi tới, nhìn Thẩm Trường Hà.

    Thấy cô nhìn mình chằm chằm, Thẩm Trường Hà dời ánh mắt đi.

    Lộ Kiêu Dương lại di chuyển tới trước mặt anh, buộc anh nhìn mình.

    Người xung quanh nhìn cảnh này, cũng không biết hai người đang nháo cái gì.

    Trước đây Lộ Kiêu Dương bận rộn công tác, rất ít khi tới nơi này.

    Nên ấn tượng và hiểu biết về Lộ Kiêu Dương, phần lớn là đến từ trên mạng.

    Bây giờ cô tới đây, còn chủ động như thế...khiến tất cả mọi người rất kinh ngạc.

    Tần Phong cũng là biết nhìn sự việc, liền giải tán những người khác, "Tất cả đi làm việc đi!"

    Tất cả mọi người vội vàng bận chuyện của mình trước.

    Tần Phong và Annie cũng đi ra ngoài.

    Anh hỏi Annie: "Họ làm sao vậy?"

    Annie nói: "Hình như Thẩm tiên sinh tức giận, muốn ly hôn với Lộ gia."

    "Ly hôn?" Nghe đến đây, Tần Phong cau mày, "Sao có thể? Thẩm tiên sinh rõ ràng thương phu nhân như vậy."

    Thẩm Trường Hà mất nhiều tâm tư như thế, mới để cho mọi người biết bọn họ không ly hôn.

    Rõ ràng là anh muốn bù đắp cho Lộ Kiêu Dương, sao có thể sẽ ly hôn?

    .....

    Thẩm Trường Hà không nhìn Lộ Kiêu Dương, đi thẳng tới cái giá phía trước, nghiêng mặt đối với cô.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Cũng bởi vì em chỉ đùa một chút, cho nên sau này anh cũng không để ý tới em sao? Anh đem mấy thứ kia cho em là có ý gì?"

    Thẩm Trường Hà nó: "Đều là em nên có được."

    "Chậc," Lộ Kiêu Dương nhìn những nguời công nhân đang bận rộn này, nói: "Em thật sự cảm thấy đồng tình vì bọn họ có một ông chủ vô trách nhiệm như anh."

    Thẩm Trường Hà nhìn cô một cái.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Người ta mỗi ngày đều tin tưởng anh như thế, làm việc cho anh, còn anh thì sao? Liền đem công ty ném cho một người không biết gì như em?"

    Lộ Kiêu Dương cũng không có tự tin đến mức, cảm thấy mình có năng lực quản lý tốt công ty.

    "Yên tâm, cho dù có giao công ty cho em, anh cũng sẽ giúp em lo liệu tốt."

    "Vậy coi như em dùng công ty của anh để ra bên ngoài ra vẻ, đi bao nuôi tiểu thịt tươi, cũng không có vấn đề gì à?" Nói đến đây, Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua người đàn ông trước mắt này, ừ, sao lại thấy, anh mới là tiểu thịt tươi ngon nhất?

    Thẩm Trường Hà cứng đờ, ngón tay dùng sức, nghe Lộ Kiêu Dương nói, ép buộc bản thân phải nhẫn nại.

    Anh nhìn về phía cô, bất đắc dĩ nói: "Em tội gì đến kích thích anh? Chúng ta không cừu không oán. Chỉ cần em muốn, em làm cái gì đều được? Không cần cố ý nói cho anh nghe, khiến anh khó chịu."

    "Ai không cừu không oán với anh?" Lộ Kiêu Dương nói: "Em có thù oán với anh đấy."

    Thẩm Trường Hà có chút ngạc nhiên nhìn cô: "Anh tự thấy mình cũng không có làm chuyện gì tổn thương đến em."

    Từ lúc cô xuất viện đến bây giờ, anh vẫn đối xử tốt với cô, gần như hận không thể đem trái tim mình cũng giao cho cô! Làm sao có thể có thù oán!

    Lộ Kiêu Dương hừ một tiếng, dựa vào cái giá đỡ bên cạnh, tức giận nói: "Anh cố ý khiến em thích anh, lại cố ý khiến em xấu hổ, làm em phải áy náy. Anh còn dùng sắc đẹp của anh mê hoặc em! Làm sao lại không có thù. Quả nhiên đàn ông đều không phải thứ gì tốt, chiêu lạt mềm buộc chặc này của anh, dùng rất khá nha!"

    ( Canh ba, cuối tuần vui vẻ! Hôm nay có thể đi ngủ bây giờ, a da! Đừng quên phiếu đề cử! Chào mừng đến với nhóm chim cánh cụt của Tư Tư: 940069971)

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  9. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 178: Không có, anh nghe lầm rồi

    "Bấm để xem"
    "..." Thẩm Trường Hà nghe cô nói, sửng sốt một chút.

    Sắc đẹp?

    Mê hoặc?

    Anh nhìn Lộ Kiêu Dương, bỗng nhiên đưa tay, kéo cánh tay cô lại, Lộ Kiêu Dương thấy anh như vậy, vội đứng thẳng người, tay còn lại của anh đặt ở trên đỉnh đầu của cô, chống lên giá đỡ.

    Trong mắt mang theo vài phần mong đợi và thấp thỏm.

    Anh và cô đã trải qua quãng thời gian tồi tệ nhất, khi đó anh cho rằng cô yêu anh, cho nên dùng hết cách loại cách thức muốn giữ cô lại, nhưng lại đổi lấy sự vô tình và chán ghét của cô.

    Hôm nay nghe lại cô nói những lời đó, làm sao anh biết lời nào mới là lời nói thật lòng của cô?

    Dù sao cô cũng chưa từng thừa nhận rằng cô thích anh.

    Cho nên hiện tại, anh cũng không dám xác định trong lời nói của cô có bao nhiêu phần thật giả.

    Lộ Kiêu Dương không nhìn anh, chỉ nhìn đi nơi khác, kiêu ngạo nói: "Không có, anh nghe lầm rồi."

    "Quay lại nhìn anh."

    Ngữ khí anh rất nghiêm túc, Lộ Kiêu Dương sợ đến mức quay lại nhìn anh.

    Hai người cách nhau rất gần, cô chăm chú nhìn anh, bất chợt nghĩ lại, tại sao mình phải sợ anh?

    Cô lấy hết dung khí nói: "Nói chung em chính là nói cho anh biết, em chỉ tùy tiện nói với Annie một chút, anh không nên tưởng thật. Thực sự, em không thích đi dỗ người khác! Nếu có lần sau, anh cũng đừng mong em sẽ lại tới tìm anh."

    Mắc cỡ chết nguời!

    Thực sự!

    Lộ Kiêu Dương cảm thấy mặt mũi của mình đều bị vứt sạch.

    Thấy Thẩm Trường Hà nhìn mình, cô cúi đầu, nói: "Em đã nói xong, được rồi, anh có thể đi!"

    Rõ ràng là điệu bộ kinh hãi nhất, nhưng lại nói rất phách lối.

    Thẩm Trường Hà nhìn cô, mong đợi nói: "Vậy em, có một chút thích anh sao? Dù chỉ là một chút thôi cũng được."

    Cô vẫn luôn rất sĩ diện, thì tính là thích, cũng không thừa nhận.

    Anh đã muốn để chính miệng cô nói ra: Cô thích anh.

    Lộ Kiêu Dương qua loa nói: "Có thể là có một chút đi."

    Thẩm Trường Hà ép hỏi: "Một chút là bao nhiêu?"

    Cô bị hỏi đến mức không thể chống đỡ được, ngẩng đầu nhìn anh: "Sao anh cứ hỏi nhiều thế! Chính anh không cảm nhận được à! Loại chuyện tỏ tình này không phải là để con trai làm sao? Thế nào, muốn em nói thích anh? Em mới không làm đâu! Em cũng không phải kẻ ngốc."

    Thẩm Trường Hà nhìn bộ dáng ngoài mạnh trong yếu của cô, lộ ra một nụ cười thoải mái, "Được."

    Lộ Kiêu Dương nhất thời sửng sốt, "Được cái gì?"

    Hình như cô vừa mới nói điều gì đó rất kì lạ.

    Thẩm Trường Hà nói: "Đi thôi, trở về rồi nói."

    Anh nắm cánh tay cô đi ra ngoài...

    Từ xưởng ủ rượu đi ra, Lộ Kiêu Dương bị anh nắm tay, mặt trời đã lặn xuống một chút, không còn gay gắt như lúc anh trở lại nữa.

    Cô đi theo bên cạnh anh, nhìn đôi tay đẹp mắt kia giờ phút này đang nắm chặt lấy cô, cảm thấy phòng tuyến trong lòng mình, đã từng chút từng chút bị đánh tan.

    Rõ ràng đã phủ nhận rất nhiều lần, nhưng cô vẫn không tự chủ được mà thích anh.

    Không sai, chính là thích anh!

    Khi cái ý nghĩ này hiện ra, nội tâm cô dâng lên một cảm giác ê ẩm mềm mại.

    Cô sống mười tám năm, đây là lần đầu tiên, cô nghiêm túc mà thích một người như vậy.

    .....

    Trở lại phòng, Lộ Kiêu Dương đầu óc hỗn loạn, nói với Thẩm Trường Hà: "Em muốn ngủ một giấc."

    Thẩm Trường Hà nói: "Được."

    Cô nằm trên giường, anh đưa tay, đắp chăn kín lại cho cô, sau đó dịu dàng nhìn cô.

    Bị anh nhìn, Lộ Dương có chút xấu hổ, "Em muốn ngủ, anh đi ra ngoài đi."

    Hiện tại cô muốn bản thân bình tĩnh lại một chút.

    Thẩm Trường Hà lại cúi đầu, chóp mũi anh và cô chạm nhau, hai người cách nhau gần như vậy.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  10. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 179: Thẩm tiên sinh tỏ tình

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, có một loại cảm giác sinh mệnh bị nắm lấy trong nháy mắt, không cách nào phản kháng, không cách nào thoát ra...

    Thích một người, đó là cam tâm tình nguyện trở thành tù binh của anh.

    Trong đầu cô, bất chợt hiện lên một câu như vậy.

    Thẩm Trường Hà cũng đã nhân cơ hội hôn cô.

    Ngón tay cô khẩn trương nắm lấy tay áo sơ mi trên người anh, đợi đến khi anh hôn xong, lúc ngẩng đầu lên, cô nhìn anh, mở miệng nói: "Có một điều em không hiểu."

    "Điều gì?" Thẩm Trường Hà kề sát vào mặt cô, ôn nhu nhìn cô.

    Lộ Kiêu Dương hỏi: "Có phải kiếp trước em nợ anh cái gì hay không? Nếu không, tại sao rõ ràng là em không nhớ rõ anh, lại vẫn sẽ thích anh như thế?"

    Thẩm Trường Hà nghe xong lời của cô, hơi ngẩn ra.

    "Ông xã, nhất định là kiếp trước từng nối dây tơ hồng cùng anh, cho nên hiện tại mới có thể thích anh như thế."

    Anh nhìn Lộ Kiêu Dương, rất bất đắc dĩ cười: "Kiêu Dương."

    Những lời này của cô, thật là muốn mạng của anh mà!

    Lộ Kiêu Dương nói: "Khẳng định lúc này anh lại bởi vì em thích anh mà đắc ý có đúng hay không?"

    Vẻ mặt Thẩm Trường Hà nghiêm túc: "Anh không có."

    Chỉ là anh rất vui!

    ....

    "Em thật sự muốn ngủ." Lộ Kiêu Dương chẳng muốn thảo luận chuyện này nữa, trở mình.

    Thẩm Trường Hà từ phía sau ôm cô vào lòng, "Được."

    .....

    Lộ Kiêu Dương ngủ thiếp đi, khi tỉnh lại thì mặt trời đã lặn.

    Chân trời có mấy vì sao, từ cửa sổ lớn, đập vào mắt cô.

    Cô ngồi dậy, không bật đèn, mở điện thoại ra, thấy Annie gửi tin nhắn, trả lời cô ấy một câu.

    Mấy phút sau, Annie vào đây, thấy cô ngồi trên giường, nói: "Lộ gia, chị tỉnh rồi?"

    Lộ Kiêu Dương ngồi trên giường, gãi gãi mái tóc dài, nói với Annie: "Sao em còn chưa về?"

    "Chị và Thẩm tiên sinh, sẽ không ly hôn nữa chứ?" Annie ở lại, chính là muốn xác định chuyện của hai người.

    Lộ Kiêu Dương nghe xong lời của cô, nhìn cô một cái, chợt lẩm bẩm một tiếng, ngã xuống giường, cầm lấy gối che mình lại.

    Annie hỏi: "Sao vậy?"

    Chẳng lẽ còn chưa tốt?

    Không đến nỗi chứ!

    Lộ Kiêu Dương nói: "Em nói không sai, chị thật sự không muốn lấy tiền của anh ấy, ngược lại lấy chính mình bồi thường vào."

    Cô rất không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là như vậy.

    Annie nhìn Lộ Kiêu Dương, cười nói: "Thế không phải rất tốt sao?"

    Lộ Kiêu Dương nhìn về phía Annie: "Em thực sự cảm thấy rất tốt sao?"

    Cô vừa hỏi như vậy, Annie lại nhớ tới chuyện Lộ gia bị bệnh.

    Nếu như không có chuyện này, có lẽ sẽ tốt hơn.

    Chỉ là, ngay cả những việc này Thẩm tiên sinh cũng không biết.

    Cô nói: "Chuyện trước đó đều đã qua, dù thế nào chị cũng không nhớ những việc ấy. Chị xem, bây giờ hai người ở bên nhau, không phải vô cùng tốt sao?"

    Lộ Kiêu Dương nói: "Tốt thì tốt, nhưng trong lòng có chút sợ."

    Annie nghe cô nói, không nhịn được chế nhạo cô: "Chị không phải là không sợ trời không sợ đất à? Sao lại sợ Thẩm tiên sinh?"

    "Câm miệng." Lộ Kiêu Dương nghiêm túc nói.

    Annie nói: "Vâng, em không nói."

    "Anh ấy đâu?" Lộ Kiêu Dương tỉnh lại nhưng không thấy anh.

    Annie nói: "Đi ra ngoài từ lâu rồi, chắc lại đi làm rồi."

    Lộ Kiêu Dương từ trên giường đi xuống, mở cửa ban công, đi ra ngoài, đứng trên ban công.

    Giờ phút này trấn nhỏ Dương Hà, nhà nhà đều đã thắp đèn.

    Nước sông lẳng lặng chảy, gió đêm thổi qua, rất mát mẻ.

    Lộ Kiêu Dương dựa vào lan can, phát hiện mình chưa từng quan sát nơi này vào ban đêm.

    Từ khi xuyên qua, cuộc sống của cô, cuộc sống của cô dường như rơi vào một mớ hỗn độn.

    Mà thời khắc này, từng vạt rừng nho kia, lại được thắp sáng lên bởi những ánh đèn.

    Ban công nơi cô đang đứng rất cao, liếc mắt một cái, có thể thấy, giữa những ánh đèn sáng như sao kia, xen lẫn một hàng chữ:

    Lộ tiểu thư, quãng đời còn lại rất vui khi có em.

    ( Ách, canh hai đêm nay...11 giờ ngày mai sẽ tiếp tục. Hôm nay đau đầu quá, không biết bị sao nữa! Mọi người đi ngủ sớm một chút! Sau này chúng ta phải làm việc và nghỉ ngơi như bình thường nhé)

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...