Ngôn Tình [Edit] Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư - Vô Tẫn Tương Tư

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi SusissTih, 31 Tháng mười hai 2022.

  1. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 150: Nam nhân thối

    Bấm để xem
    Không dám ngẩng đầu lên, chỉ lặng lẽ nghe.

    Thẩm Trường Hà đứng ở đó, cùng tương tác với mọi người tầm mười phút, mới xoay người trở lại sân khấu.

    .....

    Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế, thấy anh đứng ở đó, mắt nhìn chằm chằm vào cô.

    Cứ cảm thấy mình đã bị nhận ra!

    Nếu không thì cũng quá lộ liễu rồi.

    Thẩm Trường Hà vừa giảng bài vừa nhìn dáng vẻ tức giận của cô, đột nhiên không nhịn được, nhếch khóe miệng.

    Cô vợ này của anh cũng quá đáng yêu đi!

    Sao cô lại nghĩ rằng cô hóa trang xấu đi thì anh sẽ không nhận ra cô?

    Cho dù cô có thành quỷ, anh cũng sẽ nhận ra cô, được không!

    Chẳng qua biết thân phận của cô, ở nơi này quả thực quả thực không thích hợp để công khai, nên anh không vạch trần cô.

    Lộ Kiêu Dương thấy anh cười, lập tức liền hiểu.

    Nam nhân thối!

    Sau khi sự kiện kết thúc, Thẩm Trường Hà vẫn chưa đi, anh đang ở đó sắp xếp tài liệu, bỗng nhiên có người đi tới đứng trước mặt anh.

    Lớp hóa trang của cô rất xấu, che kín đi vẻ đẹp của cô.

    Người bên cạnh thấy cô, vẻ mặt kinh ngạc.

    Người này là ai?

    Cô ta thật to gan!

    Lại dám đến trước mặt Thẩm tiên sinh.

    Ai cũng biết vào lúc này, không nên mạo phạm Thẩm tiên sinh chứ!

    Thầy hiệu trưởng bên cạnh rất xấu hổ, sao trường học lại có học sinh vô lễ thế này?

    Thầy hiệu trưởng nói: "Bạn học."

    Xin hãy chú ý bộ dạng của trò bây giờ, trò sẽ dọa Thẩm tiên sinh đấy, được không?

    Những bạn học khác cũng đứng đó nhìn cô.

    Lộ Kiêu Dương không hề để ý tới người khác, chỉ nhìn Thẩm Trường Hà, cười cười, dùng giọng điệu sùng bái nói: "Giáo sư Thẩm, em rất thích ngài ạ! Vừa rồi ngài giảng bài rất hay nha!"

    Tần Phong đứng ở một bên, nhìn Lộ Kiêu Dương xuất hiện trước mặt Thẩm tiên sinh, không hiểu cô muốn làm gì.

    Thế nhưng đó lại là Lộ Kiêu Dương, là người mà anh ta không chọc nổi.

    Còn mọi người ở hai bên nhìn Lộ Kiêu Dương, có chút chua xót, bởi vì cô lại có thể đến gần như thế, một mình nói chuyện với Thẩm tiên sinh.

    "Cảm ơn." Thẩm Trường Hà chẳng những không tính toán cô gái này không lễ phép, còn cười gửi lời mời: "Em đã thích tôi như thế, không bằng tối nay chúng ta cùng nhau đi ăn?"

    "Oa!" Thẩm Trường Hà vừa mở lời trong chớp mắt, tất cả mọi người sợ ngây người.

    Tình huống gì đây?

    Cô nữ sinh này vô lễ như thế, Thẩm tiên sinh vẫn mời cô ta đi ăn cùng nhau?

    Trời ạ!

    Cô ta cũng quá xấu rồi!

    Trang điểm như một con ma.

    Chẳng lẽ giáo sư Thẩm bị Lộ Kiêu Dương làm hỏng đầu óc, bây giờ lại thích cái loại khẩu vị nặng này?

    Có lẽ Lộ Kiêu Dương cũng không nghĩ tới Thẩm Trường Hà lại trả lời như vậy.

    Cô nhìn anh, tất nhiên không thể lùi bước vào lúc này, mỉm cười nói: "Được ạ!"

    Dù sao những người đó cũng không nhận ra được.

    Nhớ tới vừa nãy anh cố ý gây sự với cô, bây giờ cô chỉ muốn trả thù lại.

    Cô nói: "Nhưng em phải lên lớp học, có thể phiền ngài chờ em một chút được không."

    Anh bận như thế, có thời gian chờ cô mới là lạ!

    Kết quả, nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, Thẩm Trường Hà nói: "Được!"

    "..."

    ......

    Sau khi Lộ Kiêu Dương tan học, lúc từ trường học đi ra, liền nhìn thấy xe của Thẩm Trường Hà đậu ở đó.

    Chiếc xe của anh rất nổi bật, mọi người đều biết là anh.

    Bởi vì Tần Phong đứng ở bên cạnh, muốn phô trương bao nhiêu có bấy nhiêu phô trương.

    Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Lộ Kiêu Dương mở cửa, bước vào, đóng cửa lại.

    Trong nháy mắt, mọi người vô cùng khâm phục cô gái này. Thì ra xấu đến mức tận cùng cũng là một loại ưu điểm?

    Lộ Kiêu Dương lên xe, thấy Thẩm Trường Hà ngồi ở bên cạnh, trong mắt mang theo ý cười ôn nhu nhìn cô: "Chơi vui không?"

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  2. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 151: Tôi đã nói hết rồi

    Bấm để xem
    "Chơi không vui!" Lộ Kiêu Dương vén tóc giả lên, nói với Thẩm Trường Hà: "Nhưng mà tôi thấy anh Trường Hà đây, hình như cảm thấy chơi rất vui."

    "Cũng được." Thẩm Trường Hà vô cùng kiên nhẫn.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh, nói: "Đầu đề tối nay, anh có thể thấy tin tức anh hẹn hò với tôi rồi."

    Là chồng cửa Lộ Kiêu Dương, bản thân anh hiện tại tất nhiên mang theo độ hot, nhất là lại hẹn gặp cùng một 'Xấu nữ' như thế, hiển nhiên mọi người vô cùng hiếu kỳ.

    Lộ Kiêu Dương muốn nhìn một chút, đến lúc đó mặt mũi của anh để ở đâu.

    Thẩm Trường Hà nói: "Em vui là được."

    Cô muốn chơi cái gì, anh liền cùng cô chơi cái đó.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh chăm chú, "Anh không giận à!"

    Người như anh, hẳn là rất quan tâm danh tiếng của mình mới đúng? Dù sao anh còn phải giữ gìn hình tượng cao cao tại thượng ở trước mặt người khác.

    Thẩm Trường Hà nói: "Có gì mà tức giận?"

    Lộ Kiêu Dương nhìn không thấu anh.

    Lộ Kiêu Dương nói với nah: "Thực ra tôi thấy anh rất kỳ lạ."

    "Kỳ lạ ở đâu?" Thẩm Trường Hà hỏi.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Không phải là mắt của anh khỏe rồi à? Nếu mắt của anh khỏe rồi, tìm nguời nào mà chẳng được? Tại sao không ly hôn với tôi, rồi đi tìm một nguời phụ nữ tốt hơn?"

    Lẽ nào trước đó không phải vì mắt bị mù nên anh mới muốn giữ cô ở bên cạnh sao?

    Anh biết chuyện của cô và Giang Hành, hẳn là sẽ rất để ý nhỉ!

    Nhưng anh không có.

    Điểm này, khiến Lộ Kiêu Dương có chút không hiểu.

    Thẩm Trường Hà nói: "Tại sao đột nhiên nhắc đến chuyện ly hôn?"

    "Cũng không có gì, tôi chỉ tò mò thôi. Nếu như bay giờ anh ly hôn, chắc là mọi người sẽ rất ủng hộ anh." Dù sao ở trong mắt của họ, ngoại tình trước là cô.

    Thẩm Trường Hà nhìn ra ngoài cửa sổ, "Anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn với em."

    Thanh âm của anh có vài phần trầm thấp.

    Bất chợt nhớ tới chính mình lần đầu tiên nghe thấy tin Lộ Kiêu Dương ngoại tình, là từ Thẩm Nhược Hề:

    "Hiện tại trước tiên không cần nói cho anh tôi biết chuyện này, anh ấy đã mất thị lực rồi, còn cho anh ấy biết chuyện này, trong lòng anh ấy có bao nhiêu đau đớn?"

    Anh ở xưởng chưng cất rượu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lúc tỉnh lại, phát hiện mình không nhìn thấy gì.

    Đối với một người mới hai mươi bảy tuổi mà nói, mù lòa có nghĩa là gì đây?

    Có nghĩa là cuộc đời anh, sẽ trôi qua trong bóng tối.

    Có nghĩa anh sẽ mất đi hết tất cả, thậm chí anh không còn cách nào để chăm sóc cho vợ và con trai thân yêu của mình.

    Rõ ràng anh muốn đem hết thảy những điều tốt đẹp nhất cho cô, lúc biết tin này, anh cũng không dám để cho cô biết.

    Cô vẫn luôn yêu anh, nếu cô biết được, nhất định không chịu nổi loại đả kích này!

    Chỉ là, không nghĩ tới, chờ đợi anh lại là tin Lộ Kiêu Dương ngoại tình.

    ....

    Kỳ thật anh không tin chuyện này, chuyện xấu trong giới giải trí muôn hình muôn vẻ, thời gian qua có không ít, từ trước đến nay cũng là do phóng đại mà thôi.

    Có đôi khi cô quay phim cùng người khác, quá nhập tâm vào nhân vật, cũng sẽ truyền tai tiếng giữa cô và nam chính.

    Nhưng anh biết, cô vẫn luôn phân biệt rất rõ ràng. Vợ anh, cô ấy là người tốt nhất trên thế giới này.

    Cho nên anh không hề tin những chuyện này, chỉ coi nó giống như trước đây, chẳng quà là chút scandal mà thôi.

    Mãi cho đến khi cô đến tìm anh, "Chúng ta ly hôn đi."

    Tựa như anh chưa hề nghĩ tới, anh sẽ bị mù, cũng không ngờ rằng cô sẽ đề nghị ly hôn.

    Bọ họ đã cố gắng như vậy, ngay cả khoảng thời gian cực khổ nhất cũng đã vượt qua, tại sao cố tình khi mọi thứ đã trở nên tốt đẹp hơn ngoại trừ việc anh bị mù, cô đột nhiên muốn ly hôn?

    "Tại sao?"

    "Sao cũng được, chỉ là tôi mệt rồi." Lộ Kiêu Dương nói: "Đơn ly hôn, anh ký đi!"

    Cô vô cùng thờ ơ.

    Sao anh có thể đông ý?

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  3. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 152: Anh chưa bao giờ muốn ly hôn

    Bấm để xem
    "Bất kể là vì lý do gì, anh sẽ không đồng ý."

    Anh yêu cô, vì thế tuyệt đối sẽ không buông tay!

    Suy cho cùng cô cũng chính là động lực thúc đẩy anh làm việc! Anh thức khuya mỗi ngày, bình thường một ngày chỉ ngủ được hai ba tiếng, chỉ vì muốn cho cô hết thảy những điều tốt đẹp nhất trên đời này.

    "Tôi đã quyết định rồi." Cô rất kiên quyết.

    Mắt anh không thấy gì, cũng không biết vẻ mặt lúc đó của cô như thế nào, chỉ có thể cảm thấy từng đợt lạnh lẽo truyền tới.

    Anh không cách nào tưởng tượng được một người phụ nữ dịu dàng như cô, sẽ dùng nét mặt thế nào để nói ra lời này.

    "Phu nhân." Người nói là Tần Phong, Tần Phong thực sự không nhìn nổi nữa, lúc này Lộ Kiêu Dương chạy tới ly hôn? Lẽ nào là vì Giang Hành?

    "Anh đừng nói." Lộ Kiêu Dương trực tiếp ngắt lời Tần Phong.

    Tần Phong vẫn luôn xem Thẩm Trường Hà như là ông trời của mình, anh ta là do một tay Thẩm Trường Hà mang ra ngoài, nhìn thấy loại tình huống này, tất nhiên sẽ không nén được giận, "Tại sao tôi không thể nói? Mỗi ngày cô đều bận việc của cô, cô bận rộn như thế, có lúc nào quan tâm đến Thẩm tiên sinh sao? Cô có biết mắt của ngài ấy không thể thấy rồi không? Cho dù cô có không quan tâm, nhưng còn làm ra loại chuyện đó cùng người đàn ông khác ở bên ngoài, hiện tại, ai mà không biết chuyện của các người? Thẩm tiên sinh yêu cô như thế, cô không cảm thấy có lỗi với ngài ấy sao?"

    "Anh không nhìn thấy?" Giọng nói của cô có chút kinh ngạc.

    Anh ta cho rằng cô sẽ mềm lòng.

    Thế nhưng cô không có.

    Cô đột nhiên bật cười, "Anh không nhìn thấy, có liên quan gì đến tôi? Bởi vì anh bị mù, nên tôi mới muốn ly hôn! Lúc anh khỏe mạnh cũng không ở nhà nhiều thêm mấy ngày, làm sao, hiện tại muốn tôi thương hại anh?"

    Quá nhiều lời lẽ tuyệt tình, anh cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ những ngày ầm ĩ ly hôn đó, những lời tàn nhẫn gì cũng nói ra.

    Cô như thể đã thay đổi thành một người khác.

    Sau này, anh trải qua một cuộc phẫu thuật nhưng thất bại, anh có thể sẽ chết.

    Anh bảo Nhược Hề đi tìm cô.

    Cô có mối quan hệ rất tốt với Nhược Hề, bởi vì Nhược Hề là em gái của anh.

    Cô từng nói, "Em cũng muốn có một cô em gái, Phi Phi luôn cáu giận em."

    Vì thế cô yêu thương Nhược Hề như em gái ruottj của mình.

    Đáng tiếc ngay cả Nhược Hề cũng không thể gọi cô đến, cô ngay cả nhìn cũng không muốn đến liếc nhìn anh.

    Nhược Hề nói với anh: "Anh, chị dâu thực sự đã thay lòng, anh buông tha cho chị ấy đi! Đừng ôm hy vọng với chị ấy nữa."

    Anh trước sau không tin, gọi cô trở về nhà, nhưng tất cả những gì anh nhận được vẫn là những trận cãi vả không hồi kết.

    .....

    Anh có thể cảm nhận được, trái tim cô đã chết, cô sẽ không bao giờ...dịu dàng yêu anh giống như trước kia nữa.

    Khi đó anh đã nghĩ, nếu như, nếu như có thể làm lại một lần nữa, anh nhất định sẽ bồi ở bên cạnh cô thật tốt, sẽ không cho cô cơ hội lựa chọn người khác nữa....

    ......

    Điều hòa bên trong xe có chút lạnh, Lộ Kiêu Dương nói: "Chỉnh nhiệt độ cao lên một chút."

    Tài xế gật đầu.

    Lộ Kiêu Dương nhìn về phía sườn mặt anh tuấn của Thẩm Trường Hà, nói: "Tại sao? Biết chuyện của tôi và Giang Hành, anh không tức giận sao?"

    Là đàn ông ai cũng sẽ tức giận mà!

    Hơn nữa cô biết, Thẩm Trường Hà không biết việc cô sinh bệnh, tất nhiên không hiểu lý do cô cùng Giang Hành ngoại tình.

    Lộ Kiêu Dương tò mò hỏi, người đàn ông vẫn luôn nhìn ngoài cửa sổ đột nhiên quay đầu lại, thân hình cao lớn ép tới, đè bả vai của cô, áp cô vào cửa sổ xe, một nụ hôn bá đạo rơi xuống.

    Và vẫn còn ở đây.

    Tần Phong và tài xế ngồi ở hàng ghế đầu giật nảy mình.

    Lộ Kiêu Dương dựa vào cửa sổ xe, trợn to hai mắt nhìn Thẩm Trường Hà trước mắt, thời khác này anh thể hiện ra sự cường thế không gì sánh được, có thể là bởi vì tức giận nên hoàn toàn không cho cô có cơ hội phản ứng.

    Đầu óc Lộ Kiêu Dương mơ hồ một hồi, mới muộn màng nhớ tới, ở trong lòng kêu rên một tiếng: Đệch, nụ hôn đầu của cô!

    ( Canh ba kết thúc. Ngủ ngon nha)

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  4. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 153: Lời cảnh cáo của Thẩm tiên sinh

    Bấm để xem
    Aaaaaa, tức giận quá!

    Thẩm Trường Hà hôn xong, buông Lộ Kiêu Dương ra.

    Suýt nữa Lộ Kiêu Dương theo bản năng nâng tay lên, muốn ném cho anh một cái tát. Bị đôi mắt sâu thẳm kia của anh trừng một cái, cô liền thu tay lại.

    Nhớ tới lần trước đã đánh anh một cái, lúc này có chút không xuống tay được.

    Chỉ là cảm thấy có hơi oan ức, "Anh bắt nạt tôi."

    Lộ Kiêu Dương bây giờ thoạt nhìn trông rất hung dữ, nhưng ở trong mắt người khác chẳng qua chỉ là một con mèo con đang phát cáu, một chút sức uy hiếp cũng không có.

    Càng giống như đang làm nũng!

    Thẩm Trường Hà nhìn cô, trầm giọng nói: "Về sau nếu em còn nhắc đến cái tên này, anh liền hôn em một cái."

    Nhìn ra rồi, đay là anh đang giận! Ghen tị!

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, còn tưởng rằng tính tình anh cứ tốt như thế, cô làm cái gì anh cũng sẽ không phát hỏa.

    Bây giờ xem ra, anh vẫn sẽ giận.

    Cô như là đã phát hiện được một mặt khác của anh.

    Rõ ràng sẽ tức giận, nhưng vẫn dễ dàng tha thứ cho cô, dung túng cô.

    Không biết tại sao, hiện tại Lộ Kiêu Dương không muốn thêm sự hiểu lầm nào với anh nữa.

    Cô nhìn Thẩm Trường Hà, muốn giải thích rõ cùng anh: "Thực ra tôi và Giang Hành..."

    "Ừ?" Cô mới nói tới hai chữ Giang Hành, anh liền cố ý ừ một tiếng, muốn ép lời nói của cô trở lại.

    Lộ Kiêu Dương thấy anh như vậy, vội vàng che miệng lại, cảnh giác nhìn anh chằm chằm.

    Nếu anh lại làm trò hôn cô ở trước mặt Tần Phong và tài xế, cô thật sự là...

    Thẩm Trường Hà trở lại vị trí ngồi của mình, vươn tay kéo kéo cà vạt của anh, sau đó lẳng lặng ngồi ở chỗ kia.

    Hiển nhiên, nghe cô nhắc đến Giang Hành, anh rất tức giận.

    Hơn nữa không chỉ có lần này, trước đây cũng rất giận.

    Nhưng từ khi Lộ Kiêu Dương xuất viện đến bây giờ, vẫn chưa từng thấy anh biểu hiện ra ngoài, hẳn là anh chịu đựng cũng rất cực khổ!

    Thử tượng tượng hai mắt mình bị mù, lại nghe thấy tin tức ngoại tình của vợ mình, còn phải chịu rất nhiều lời tuyệt tình, trong lòng anh hẳn là rất thống khổ.

    Vào lúc này, anh vẫn còn có thể khoan nhượng cô.

    Lộ Kiêu Dương ngồi ở một bên, chăm chú nhìn Thẩm Trường Hà.

    Cô cũng không biết tại sao, rõ ràng cảm thấy mình mới là người đáng thương, dù sao khi gặp phải tất cả mọi chuyện đều là cô một mình đối mặt, cái này cũng chưa tính, mà còn gặp phải cái loại người bạch nhãn lang như Lương Thiến nhân lúc cháy nhà đi hôi của.

    Hiện tại cô cảm thấy rất may mắn khi khi có thể sống ở đây.

    Nhưng nhìn Thẩm Trường Hà, lại cảm thấy, dường như anh cũng không dễ dàng gì.

    ......

    Xe dừng ở cửa, Lộ Kiêu Dương từ trên xe bước xuống, đi theo Thẩm Trường Hà vào cửa.

    Cô hỏi: "Chỉ có hai chúng ta cùng ăn cơm sao? Hay là có thầy hiệu trưởng?"

    Khụ, ban đầu cô muốn chọc ghẹo anh một chút thôi, rốt cuộc không biết vì cái gì lại cùng anh ăn cơm.

    Rõ ràng lần trước, cô rất tức giận từ trong nhà anh đi ra, thậm chí hai ngày nay cũng không muốn để ý cái người Thẩm Trường Hà này.

    Thẩm Trường Hà nói: "Đến rồi em sẽ biết."

    Anh đi ở phía trước, người lại rất cao, anh cao một mét tám mươi bảy, so với Thịnh Thư Hành còn cao hơn một cm, mặt âu phục, tay dài chân dài, đẹp trai không chịu nổi.

    Lộ Kiêu Dương đi theo sau anh vào nhà hàng, phòng ăn đã được bố trí qua, trên bàn còn có mấy cây dành dành cắm trong bình, khiến cả bàn ăn tăng thêm một chút tươi mát.

    Lộ Kiêu Dương thích nhất là hoa dành dành.

    Người phục vụ kéo ghế ra, cô ngồi xuống.

    Bởi vì lớp trang điểm hiện tại của cô, vẫn còn xấu như thế, mà người dùng bữa cùng cô là Thẩm Trường Hà có giá trị nhan sắc vô cùng xuất chúng, vì thế hình ảnh trước mắt tràn ngập cảm giác chênh lệch nồng đậm.

    Người phục vụ nhìn cảnh này phải liều mạng chịu đựng mới có thể khiến cho mình không cười.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  5. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 154: Phảng phất như quay ngược thời gian

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương cầm ly nước lên uống, thấy một hàng người đứng bên cạnh đang chờ phục vụ bọn họ, giống như trên đầu có lắp camera vậy.

    Cô nói với Thẩm Trường Hà: "Chúng ta thật sự muốn ăn cơm ở đây sao?"

    Cô không thích lúc ăn cơm còn bị người ta xem là con tinh tinh.

    Thẩm Trường Hà: "Em không thích ở đây?"

    Lộ Kiêu Dương nói: "Cũng không phải, chỉ là bọn họ đều đứng ở đây, tôi không quen."

    Thẩm Trường Hà nhìn về phía những người phục vụ đó, nói: "Mọi người đi xuống đi."

    Sau khi những người đó đi rồi, Lộ Kiêu Dương mới yên lòng mở thực đơn ra...

    Cô đã quen ăn món Trung Quốc, cô không quen ăn món ăn Tây, ăn hai miếng, liền nhíu mày: "Thịt bò bít tết này nhìn ngon, nhưng ăn lại không ngon."

    "..." Thẩm Trường Hà nhìn món ăn đặt trước mặt cô, bò bít tết là món đắt tiền nhất của nhà hàng này, dựa theo yêu cầu của cô mà làm chín bảy phần, nhưng bây giờ, lúc này cô lại ăn không quen?

    Anh nhớ lại ngày đó anh cầu hôn, cũng là ở nhà hàng này.

    Thẩm Nhược Hề nói, cầu hôn vẫn luôn là một chuyện rất lãng mạn, muốn cầu hôn nhất định phải đến nhà hàng Tây!

    Vì thế anh liền đặt ở nhà hàng này, nhà hàng này rất đắt, đối với anh lúc đó mà nói là một số tiền không nhỏ.

    Bây giờ nghĩ lại thấy rất keo kiệt, ngay cả nhẫn cũng là loại bình thường nhất tốn hơn hai ngàn tệ.

    Lúc nhận được nhẫn, cô rất vui vẻ.

    Tiếc nuối duy nhất là miếng bò bít tết có vẻ không hợp với khẩu vị của cô.

    "Món này ăn không ngon lắm."

    Nhưng mà về sau, bởi vì thường xuyên cùng bạn bè đi ra ngoài hoặc những buổi tụ họp, cô quen ăn món Tây rồi, trái lại rất thích nhà hàng này.

    Lúc này lại giống như trở lại lần cầu hôn khi đó.

    Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương trước mắt, luôn cảm thấy nhất cử nhất động của cô đều trùng lặp với cô ở trong ký ức.

    Như thể thời gian thực sự đảo ngược lại trên người cô vậy.

    Anh nhẹ giọng nói: "Vậy đổi món khác đi."

    "Anh gọi đi."

    Lộ Kiêu Dương lười tốn sức.

    Thẩm Trường Hà cầm thực đơn, gọi món một lần nữa, anh nắm rất chuẩn sở thích của Lộ Kiêu Dương, những món ăn mới mà anh gọi, đều là những thứ cô thích ăn.

    .....

    Khẩu vị hiện tại của Lộ Kiêu Dương cũng không khác nhau mấy so với lúc bọn họ mới quen nhau.

    Lúc Lộ Kiêu Dương ăn có thể cảm giác được ánh mắt của Thẩm Trường Hà vẫn luôn đặt trên người cô.

    Mãi đến lúc Tần Phong đi tới, cầm điện thoại đứng bên cạnh anh, nói: "Thẩm tiên sinh."

    Không biết là cho anh xem cái gì.

    Hai người nói rất nhỏ, giống như là sợ cô nghe thấy.

    Lộ Kiêu Dương chỉ mơ hồ nghe Thẩm Trường Hà nói câu: "Không cần phải xen vào."

    Sau khi Tần Phong đi rồi, Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, nói: "Anh đúng là rất bận rộn, ngay cả lúc ăn uống cũng có chuyện công việc đến làm phiền anh."

    "Việc nhỏ." Ánh mắt Thẩm Trường Hà vô cùng dịu dàng nhìn cô: "Vịt quay này ăn ngon không?"

    "Ăn ngon, ngon hơn thịt bò nhiều."

    Lộ Kiêu Dương lại ăn chút kem...

    Hiện tại trời nóng, ăn kem rất ngon miệng.

    Lộ Kiêu Dương đang ăn uống vui vẻ thì có một cuộc điện thoại gọi đến, trên màn hình thình lình xuất hiện hai chữ【 Annie 】khiến tay cô run một cái, cảm thấy bên tai nóng lên.

    Nếu như Annie biết cô đang ăn ở đây, cô sẽ lại bị phê bình.

    Cô chột dạ buông cái thìa trong tay xuống, nhận điện thoại,"Alô."

    "Lộ gia, chị xem hotsearch chưa?" Annie nói: "Chị và Thẩm tiên sinh lên hotsearch rồi."

    Nghe thấy là hotsearch, Lộ Kiêu Dương chỉ bình tĩnh trả lời: "Ồ."

    Không phải gọi tới là vì không cho cô ăn, những thứ khác đều là việc nhỏ.

    "Có nghiêm trọng không?"

    Annie bây giờ hoàn toàn không biết Lộ Kiêu Dương đang nghĩ gì, tâm trí đều đặt trên hotsearch.

    ( Hết chương )



     
    LieuDuong thích bài này.
  6. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 155: Anh đưa cô về nhà

    Bấm để xem
    "Em chờ chút, chị hỏi Thẩm tiên sinh." Lộ Kiêu Dương không thấy sao cả, dù sao người khác cũng không biết là cô, chẳng qua là chê cười chút thôi, 'Chồng của Lộ Kiêu Dương thực sự vứt bỏ cô ta' các kiểu.

    Những người trên mạng đó ăn no nê cả ngày không có việc gì làm.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, nói: "Annie nói anh lên hotsearch, anh có muốn xem không?"

    "Hotsearch gì?"

    "Đại khái như là khẩu vị kỳ lạ của chồng Lộ Kiêu Dương?" Chỉ cần mang theo ba chữ Lộ Kiêu Dương, đánh rắm lớn hơn một chút cũng có thể xuất hiện trên hotsearch, Lộ Kiêu Dương đã thành thói quen.

    Thẩm Trường Hà nói: "Không sao."

    Được cùng vợ lên hotsearch, đó là vinh hạnh của anh.

    .....

    Lộ Kiêu Dương nhìn bộ dáng không sao cả của anh, nói: "Thật à?"

    Cô còn muốn nhìn dáng vẻ sốt ruột nổi giận của anh, nhưng anh lại bình tĩnh như vậy?

    Sao cô có cảm giác như mình ăn một bữa cơm thật vô ích với anh vậy?

    Lộ Kiêu Dương hoài nghi nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, dùng lời nói của Thẩm Trường Hà trả lời Annie, bảo Annie đừng để trong lòng, sau đó liền cúp máy.

    .....

    Cơm nước xong. Thẩm Trường Hà đưa Lộ Kiêu Dương về nhà.

    Cô ngồi trên xe, vừa mới ăn no xong, đang cực kỳ buồn ngủ thì điện thoại vang lên.

    Cô nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói của Long Hữu Dư truyền từ trong điện thoại, "Kiêu Dương, cô lên hotsearch rồi, cô xem chưa?"

    Về việc hotsearch, hai người có liên quan như bọn họ cảm thấy không sao cả, nhưng ngược lại người khác rất sốt ruột.

    Lộ Kiêu Dương lười biếng nói: "Thấy rồi."

    Giọng nói Long Hữu Dư vô cùng gấp gáp, "Lần trước tôi nghe người ta nói, cô và Thẩm tiên sinh đi ăn cùng nhau, không phải quan hệ hai người tốt lên rồi à? Chuyện gì xảy ra? Người phụ nữ kia là ai? Có muốn giải quyết không? Kiêu Dương, cô yên tâm đi, tôi ủng hộ cô ở bên Thẩm tiên sinh, còn như loại tiểu tam kia, tôi giúp cô dạy dỗ cô ta."

    Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà đến nhà hàng của Trình Vũ Gia ăn, tuy rằng không có tin tức, nhưng mọi người trong vòng đều truyền miệng.

    Long Hữu Dư nghe nói hai người ở chung với nhau, rất vui mừng.

    Ông ta vẫn không hy vọng Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà tách ra, trước đó còn khuyên bảo, rốt cuộc Lộ Kiêu Dương còn vì chuyện đó mà phớt lờ ông ta.

    Lộ Kiêu Dương nghe Long Hữu Dư muốn dạy dỗ người, sợ đến mức tỉnh tảo vài phần, "Đừng, chuyện của tôi, ngài không cần xen vào."

    Long Hữu Dư như thể nhìn thấy chồng mình ngoại tình, còn để ý hơn cả Lộ Kiêu Dương: "Bây giờ cô ngốc rồi à, tôi mặc kệ thì ai quản?"

    Lộ Kiêu Dương bất đắc dĩ vò đầu bứt tóc, trên đời này, ngoại trừ Lương Thiến và Giang Hành, tất cả mọi người đều cô và Thẩm Trường Hà ở bên nhau.

    Cô giải thích: "Người đó là tôi, cho nên không cần phải xen vào."

    Long Hữu Dư trong điện thoại nghe thấy vậy, cười: "Thì ra là vậy à! Vậy lúc này cô đang ở cùng Thẩm tiên sinh sao? Ngại quá, quấy rầy quấy rầy. Kiêu Dương, bồi dưỡng tình cảm với Thẩm tiên sinh đi!"

    "..."

    Cô ngẩng đầu, phát hiện Thẩm Trường Hà đang nhìn cô. Luôn cảm thấy xấu hổ muốn chết!

    Mấy lời đó của Long Hữu Dư, hẳn là anh không nghe đâu?

    Xe dừng ở dưới lầu, Tần Phong nói: "Phu nhân, đến rồi."

    Lộ Kiêu Dương mở cửa xe, "Cảm ơn, tôi đi về trước, tạm biêt."

    Sau khi cô xuống xe, đang chuẩn bị đóng cửa, bỗng nhiên thấy Thẩm Trường Hà cũng xuống.

    "..."

    Trước khi đóng cửa, anh còn nói với Tần Phong một câu: "Cậu đi về trước đi."

    Tần Phong gật đầu, "Vâng."

    Sau đó tài xế lái xe rời đi.

    Gió đêm có chút lạnh, thôi tung mái tóc mềm mại của Lộ Kiêu Dương lớp hóa trang cay độc trên mắt, nhìn Thẩm Trường Hà nói, "Anh sẽ không định ở nơi này của tôi nữa chứ?"

    Hẳn là...sẽ không đi?

    ( Cuối tuần vui vẻ)

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 156: Con sẽ chăm sóc cô ấy

    Bấm để xem
    Thẩm Trường Hà mặc âu phục, một tay cắm trong túi quần, nghe Lộ Kiêu Dương nói xong liền đưa tay về phía cô, ý bảo cô nắm lấy tay anh.

    Nếu như là lúc trước anh không nhìn thấy, cô khẳng định đưa tay qua, dẫn đường cho anh.

    Nhưng bây giờ, Lộ Kiêu Dương mới không muốn đâu!

    Cô nói với Thẩm Trường Hà: "Làm gì?"

    Nhớ tới nụ hôn ở trên xe hôm nay, cô một chút...một chút cũng không muốn đơn độc ở chưng với người đàn ông này.

    Thẩm Trường Hà mặc âu phục, điệu bộ điển hình của mặt người dạ thú, "Nếu em không đưa tay ra, anh sẽ để cho tất cả mọi người biết, người cùng anh lên tin tức chính là em."

    Cô ngụy trang thành như vậy, chính là vì để có thể đến trường học mỗi ngày.

    Nếu anh vạch trần cô, cô còn có thể yên ổn đi học sao?

    Khẳng định mỗi ngày đều bị người ta vây xem đến chết.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, khi anh nói vẫn là bộ dáng rất ôn nhu.

    Cô nói: "Anh cái người này, sao lúc uy hiếp người ta lại có thể đương nhiên như vậy?"

    Thẩm Trường Hà không giải thích, chỉ thúc giục: "Mau lên."

    Điểm yếu của Lộ Kiêu Dương bị anh nắm chặt.

    Thậm chí anh biết chính xác nên nói những câu nào thì sẽ khiến cô đi vào khuôn khổ, anh đều mò được rõ như ban ngày.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà một cái, thầm mắng trong lòng một câu, đưa tay qua.

    Vào thang máy, cô đứng ở bên cạnh anh, nhìn anh thông qua tấm kính phản chiếu ở trên cửa, nói: "Anh đừng cho rằng tôi để anh dắt thì chính là thích anh, tôi một chút cũng không thích anh, hiểu không?"

    Cô sẽ không thích anh!

    Cũng tuyệt đối không muốn thích anh!

    Lộ Kiêu Dương vừa nói xong, Thẩm Trường Hà nhìn về phía cô, "Phải không?"

    "..." Con ngươi anh đen như mực, nhìn cô, thật giống như muốn đem cả người cô hút vào.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh chăm chú, cảm giác trái tim mình dường như lại không tự chủ được mà nhảy dựng lên.

    Bởi vì chột dạ, cô cũng không dám nói chuyện với anh, về đến nhà, cô ngồi trên sofa yên lặng đọc sách, như thể không có ai ở trong nhà.

    Thẩm Trường Hà từ trong phòng ngủ đi ra, nói với cô: "Anh chuẩn bị nước cho em rồi, đi tắm đi."

    "Bây giờ tôi không muốn tắm." Vốn dĩ cô không định nói chuyện với anh, kết quả anh vừa mở miệng, cô không nhịn được trả lời anh.

    Thẩm Trường Hà nói: "Em lại không nghe lời."

    "..." Bây giờ mỗi một câu mà anh nói ra, Lộ Kiêu Dương đều cảm thấy anh đang uy hiếp mình.

    Cô đứng lên, giống như cô gái nhỏ bị ba mẹ thúc giục đi ngủ, đặt sách sang một bên vội vàng đi tắm, trước khi đi vào còn liếc anh một cái, nói: "Đê tiện."

    .....

    Thẩm Trường Hà nhìn cô một cái, ngồi xuống sofa, điện thoại của cô để ở đó vang lên. Anh nhìn thấy màn hình khóa của cô chính là cành nho trên bệ cửa sổ trong nhà, ánh mắt tối sầm lại.

    Đúng lúc này, điện thoại vang lên, là mẹ Lộ gọi tới.

    Thẩm Trường Hà cầm điện thoại lên, trực tiếp nhận điện thoại: "Mẹ."

    Mẹ Lộ vốn là gọi cho Lộ Kiêu Dương, nhưng lúc nghe thấy giọng nói của Thẩm Trường Hà, có chút ngoài ý muốn, "Trường Hà, sao lại là con?"

    "Con đang ở cùng Kiêu Dương, cô ấy đi tắm." Những lời này của Thẩm Trường Hà, khiến mẹ Lộ yên tâm không ít.

    Bà hỏi, "Mẹ và ba con thấy tin tức, muốn hỏi xem là chuyện gì xảy ra?"

    Thẩm Trường Hà nói: "Con và Kiêu Dương chỉ đùa giỡn thôi, mẹ yên tâm, người trên tin tức cũng là cô ấy."

    Nghe đến đó, mẹ Lộ mới thở dài một hơi, quan tâm nói: "Kiêu Dương bây giờ thế nào?"

    Hiện tại mẹ Lộ đã biết Lộ Kiêu Dương mất trí nhớ.

    Bởi vì là do di chứng của tai nạn xe, nên rất lo lắng cho cô.

    Thẩm Trường Hà nói: "Con sẽ chăm sóc cô ấy, mẹ yên tâm."

    ( Đau đầu. Đêm nay chỉ có một cập nhật. Không chịu nổi, mai dậy viết! Vất vả rồi, chúc mọi người ngủ ngon. Gần đây có người nói tiểu Lộ chỉ là mất trí nhớ, không phải xuyên qua, các bạn cảm thấy thế nào)

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  8. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 157: Vừa lúc có chút giao tình

    Bấm để xem
    "Vậy thì tốt rồi." Mẹ Lộ thực ra rất sợ hai vợ chồng bởi vì chuyện của Giang Hành mà mối quan hệ sẽ không thể hàn gắn được.

    Lúc này nghe Thẩm Trường Hà nói những lời này, bà yên tâm, "Vậy con chăm sóc con bé thật tốt nhé."

    "Vâng."

    Ba Lộ và mẹ Lộ đều rất yêu thương Lộ Kiêu Dương, trước đó cô muốn ly hôn, lại truyền đến tai tiếng của cô và Giang Hành, tất cả mọi người sợ cô nghĩ không thoáng, thực sự làm ra chuyện ngu xuẩn này.

    Mới bất đắc dĩ, lấy việc cắt đứt quan hệ để ép cô.

    Hiện giờ tuy rằng Lộ Kiêu Dương mất trí nhớ, nhưng quan hệ với Thẩm Trường Hà trở nên tốt hơn, họ còn rất vui mừng.

    Nhưng lúc này, lại sợ Thẩm Trường Hà sẽ ghét bỏ cô.

    Vì cái nhà này, Lộ Kiêu Dương đã trả giá nhiều như thế, bọn họ thực sự không hy vọng đến cuối cùng cô sẽ trắng tay.

    .....

    Lộ Kiêu Dương tắm rửa xong, mặc áo ngủ, từ phòng ngủ đi ra, cầm điện thoại của cô lên, liền chuẩn bị về phòng ngủ, không muốn nói chuyện với anh.

    Thẩm Trường Hà ngồi trên ghế sofa, nhìn cô trốn tránh mình như tránh ôn dịch, nói: "Mẹ vừa gọi tới."

    Nghe thấy vậy, Lộ Kiêu Dương tò mò nhìn về phía anh, "Nói gì? Có phải là chuyện trên mạng không? Bà ấy lại lo lắng sao?"

    Mẹ chỉ sợ cô và Thẩm Trường Hà tách ra.

    Hiện tại cô có con, thanh danh lại xấu như thế, bọn họ rất lo lắng một khi cô ly hôn, sẽ khiến mình rơi vào kết cục vô cùng thê thảm.

    Nghe nói lúc trước cô muốn ly hôn với Thẩm Trường Hà, mẹ không cho phép, vì chuyện này mà khóc đến đỏ mắt, nhưng bà ấy cũng không ngăn cản được cô, nên mới đoạn tuyệt quan hệ với cô.

    Thẩm Trường Hà nói: "Anh đã giải thích với bà ấy rồi."

    Lộ Kiêu Dương: "Vậy là tốt rồi."

    Đùa giỡn là đùa giỡn, tin tức trên mạng có như thế nào cô cũng không quan tâm, nhưng không muốn để người nhà hiểu lầm.

    Nói rõ ràng, ba mẹ cũng sẽ yên tâm.

    Thẩm Trường Hà hỏi: "Đúng rồi, gần đây ở chỗ Thịnh tổng thế nào?"

    Lộ Kiêu Dương nhìn về phía Thẩm Trường Hà nói: "Sao anh biết tôi ở chỗ T thần?"

    Gần đây Lộ Kiêu Dương đúng là thường hay đi đến chỗ Thịnh Thư Hành học thanh nhạc.

    Thịnh Thư Hành đối xử rất tốt với cô, cô có thể học được rất nhiều thứ, nên những lúc rảnh rỗi tất nhiên sẽ đi.

    Thẩm Trường Hà nói: "Có việc gì em cứ trực tiếp nói với cậu ta. Chuyện công việc của em, anh không giúp gì được cho em. Nhưng chuyện trong giới của em, cậu ta lại biết tương đối nhiều."

    Lộ Kiêu Dương cảm thấy Thẩm Trường Hà nhắc tới Thịnh Thư Hành, quả thực giống như sai khiến Tần Phong vậy.

    Điều này khiến cô cảm thấy rất ngại!

    Dù sao T thần vẫn là nam thần trong lòng cô đấy!

    Cô tò mò nói với Thẩm Trường Hà: "Tôi đã nói tại sao T thần lại tốt với tôi như vậy, thì ra là anh chào hỏi à."

    "Anh quen cậu ta đã lâu, vừa lúc có chút giao tình." Thẩm Trường Hà nói: "Có điều anh không quen thuộc với người khác."

    Khác nghề như cách núi, có rất nhiều chuyện anh quả thực không hiểu.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, bỗng chốc thấy thuận mắt hơn nhiều, "Cảm ơn nha!"

    Lời cảm ơn này khiến Thẩm Trường Hà sửng sốt.

    Cô khách khí có đôi khi khiến anh không quen.

    Anh duỗi tay, nắm lấy tay Lộ Kiêu Dương, kéo cô qua, để cô ngồi trên đùi mình.

    Hiển nhiên Lộ Kiêu Dương không chịu, liền đẩy anh.

    Không liên quan đến việc có ghét anh hay không.

    Đơn giản chỉ là không quen dựa quá gần vào anh.

    Muốn ôm cũng là để cho chồng tương lai của cô ôm...

    Không đúng, hình như anh chính là....

    Nghĩ đến đây, khuôn mặt cô bất giác đỏ lên.

    Thẩm Trường Hà dịu dàng nhìn cô, bắt được bàn tay có chút lạnh lẽo vì mới tắm xong của cô, ngăn cô tiếp tục làm ầm ĩ, "Anh có lời muốn nói với em."

    Lộ Kiêu Dương bị anh ôm vào trong ngực, ánh mắt Thẩm Trường Hà vô cùng chân thành, khiến cho cô không thể không tỉnh táo lại.

    Cô nhìn anh, chờ anh nói, "Anh nói đi."

    ( Hết chương )


     
    LieuDuong thích bài này.
  9. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 158: Anh nấu ăn cho cô

    Bấm để xem
    Thẩm Trường Hà nói: "Đối với chuyện đã qua, anh không biết em từ người khác biết được bao nhiêu. Anh chỉ muốn nói cho em biết, em là vợ của anh, là người quan trọng nhất trong cuộc đời anh. Trước kia bởi vì công việc, thời gian anh ở bên cạnh em rất ít, vì thế đã xảy ra rất nhiều chuyện không vui, thế nhưng về sau, anh nhất định sẽ làm tròn trách nhiệm của một người chồng, ở bên cạnh em thật tốt. Kiêu Dương, bất kể là bởi vì con, hay bởi vì cái gì, hãy cho anh một cơ hội. Làm vợ của anh, ở lại bên cạnh anh, để anh yêu em."

    Ánh mắt anh rất chân thành, ẩn trong đôi mắt như là có độc, thấm vào tận sâu trong linh hồn của cô.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, luôn cảm thấy giờ phút này anh thật ôn nhu dịu dàng.

    Cổ họng như bị thứ gì đó chặn lại.

    Rõ ràng ở bên ngoài là một người cao cao tại thượng như thế, nhưng ở trước mặt cô lại có chút hèn mọn.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, muốn nói là oán hận anh, nhưng cô kỳ thật cũng không có bao nhiêu.

    Hai ngày đó đột nhiên nổi cáu.

    Nhưng lúc này nhìn anh như vậy, cô không còn tức giận nữa.

    Đối mặt với lời nói thẳng thắn của anh, cô không biết nói gì, chỉ cắn môi, chột dạ dời ánh mắt đi, ngu ngốc nói: "Ồ."

    Thẩm Trường Hà nhìn cô, cười cười, "Đi thôi, đi ngủ!"

    Anh dễ dàng bế cô lên, Lộ Kiêu Dương lần đầu tiên bị người ta ôm vào ngực như thế, rất không quen, "Chờ một chút, điện thoại của em."

    Cô vươn tay, túm lấy điện thoại, bị Thẩm Trường Hà ôm vào cửa.

    Khoảnh khắc anh đặt cô lên giường, cô đột nhiên cảm thấy anh cực kỳ gian xảo.

    .....

    Nằm ở trên giường, Lộ Kiêu Dương có chút khẩn trương nhìn anh.

    Anh cầm điều khiển từ xa đóng rèm cửa sổ, mới nằm xuống bên cạnh cô, vòng tay ôm lấy cô một cách tự nhiên.

    Hôm nay trong nhà không có A Ly, cho nên phá lệ yên tĩnh.

    Lộ Kiêu Dương bị anh ôm vào trong ngực, trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ lạ.

    Rõ ràng người đàn ông này khiến cô cảm thấy rất xa lạ, nhưng khi anh ôm cô như thế này, lại khiến người ta cảm giác dường như họ là trời sinh một đôi, nên ở bên cạnh như thế.

    Tay anh đặt lên eo cô, hơi thở ở bên tai cô, khoảng cách hai người vô cùng thân mật chưa từng có.

    ....

    Sáng sớm, Lộ Kiêu Dương rời giường từ phòng ngủ đi ra, thấy Thẩm Trường Hà đang nấu ăn trong phòng bếp kiểu Trung Quốc, anh mặc áo sơ mi trắng, chắc là lấy từ trong tủ quần áo.

    Hai nút áo phía trên cùng không cài, lộ ra xương quai xanh tinh xảo.

    Tay áo kéo tới khuỷa tay, lộ ra những đường nét cơ bắp rõ ràng trên cánh tay.

    Anh đeo tạp dề, cái tạp dề kia là Thẩm Nhược Hề dùng trước đó, phong cách rất đáng yêu, nhưng khi mặc trên người anh lại không có vẻ gì là nữ tính.

    Ánh sáng trong phòng bếp rất tốt, ánh mặt trời chiếu vào, cả người anh thoạt nhìn rất sáng sủa, Lộ Kiêu Dương đứng ở cạnh cửa, xa xa nhìn anh. Từ lúc cô xuất viện đến bây giờ, dường như người có quan hệ tốt với cô cũng chỉ có Annie.

    Lúc này nhìn anh, không hiểu sao lại sinh ra một loại cảm giác thân thuộc và kiên định.

    Thẩm Trường Hà đặt đồ ăn lên dĩa, quay đầu lại, nhìn thoáng qua cô đang đứng ở cửa, nói: "Tỉnh rồi?"

    Lúc này, Thẩm Trường Hà không phải là Thẩm Trường Hà trong trạng thái làm việc, tóc rũ xuống nhẹ nhàng, ngũ quan thoạt nhìn nhu hòa hơn không ít, bớt đi chút tính công kích.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Ừ."

    Thẩm Trường Hà liếc nhìn đôi dép lê trên chân cô, nói: "Chuẩn bị qua đây ăn đi."

    Anh vừa mở miệng, Lộ Kiêu Dương đã đi tới, ngồi xuống chiếc ghế trong phòng ăn. Cô nhìn Thẩm Trường Hà, nói: "Gọi đồ ăn bên ngoài là được, anh còn tự mình nấu làm gì?"

    Lần đầu tiên cô thấy anh nấu ăn, không quen lắm.

    Thẩm Trường Hà đưa lưng về phía cô, thanh âm ôn nhu truyền tới: "Dạ dày em không tốt, đừng ăn đồ ăn bên ngoài, sau này có thời gian anh sẽ làm cho em."

    ( Cập nhật kết thúc. Trường Hà ca ca thật sự là rất quý trọng cơ hội làm lại này)

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  10. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 159: Anh ngủ rất ngon

    [Bấm để xem
    Nói xong, anh đi tới, đặt đồ ăn ở trước mặt cô, nhưng người lại đứng ở phía sau lưng cô.

    Một tay anh chống trên cái ghế cô đang ngồi, nhìn cô, hỏi: "Tối qua ngủ có ngon không?"

    Anh đến gần, khiến Lộ Kiêu Dương cảm thấy rất quẫn bách.

    Ngủ cùng anh, vốn cô còn tưởng rằng anh sẽ làm chút gì đó, kết quả cái gì anh cũng không làm.

    Trải qua nhiều chuyện như vậy, đối với Thẩm Trường Hà mà nói, hiện giờ chỉ cần mỗi ngày được ở bên cạnh cô, tỉnh lại có thể thấy cô, cũng đã cảm thấy rất hạnh phúc.

    Việc khác, anh không dám hy vọng xa vời quá nhiều.

    Bởi vì Lộ tiểu thư của anh bây giờ tựa hồ không có tình cảm sâu đậm như vậy với anh.

    Anh sợ tiến độ của bản thân quá nhanh sẽ dọa cô.

    Cô không nói gì, Thẩm Trường Hà lại nói trước: "Anh ngủ rất ngon."

    "Em không có hỏi anh." Lộ Kiêu Dương nhìn anh một cái.

    Thẩm Trường Hà nói: "Nhưng anh muốn cho em biết."

    Ở bên cạnh cô, anh có thể ngủ rất ngon.

    "..."

    Anh đứng lên, lại vào phòng bếp tiếp tục nấu ăn.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh chằm chằm, nghĩ đến dáng vẻ nấu ăn của anh, đặc biệt đẹp mắt.

    .....

    Ăn cùng Thẩm Trường Hà xong, Annie liền tới.

    Annie đi vào, thấy Thẩm Trường Hà ở đây, vội vàng chào hỏi với Thẩm Trường Hà: "Thẩm tiên sinh."

    Trời ạ!

    Cô nhìn thấy cái gì vậy?

    Thế mà thấy được Thẩm Trường Hà đeo tạp dề, vẫn chưa cởi ra.

    Cái tạp dề này là cô mua, bởi vì có đôi khi cô phải nấu cơm giúp Lộ Kiêu Dương, nên đã đặc biệt mua hai cái tạp dề vô cùng dễ thương.

    Đeo ở trên người Thẩm tiên sinh khiến cô hết sức kinh hoảng.

    Sớm biết thế cô đã không mua kiểu đáng yêu như vậy!

    Nhưng bản thân Thẩm Trường Hà lại không có cảm giác gì, chỉ ngồi ở đó, dáng vẻ rất thản nhiên.

    Lộ Kiêu Dương ăn một quả cà chua nhỏ, biết Annie tới đón cô, mau chóng đứng lên, nói với Thẩm Trường Hà: "Tôi đi thu dọn chút, chuẩn bị ra ngoài."

    Lúc trước cô nhận một cái chương trình trực tuyến, hôm nay có cuộc họp, ngày hôm qua cũng đã thảo luận với Annie rồi, bây giờ phải chạy qua.

    Vài ngày trước đạo diễn đã kéo cô vào nhóm Wechat, Lộ Kiêu Dương cũng biết một chút, nghe nói đó là một chương trình mỹ thực và du lịch, khiến cô rất mong chờ.

    .....

    Trong thang máy, Annie nói với Lộ Kiêu Dương: "Mắt của Thẩm tiên sinh nhìn thấy được rồi phải không?"

    Thấy tin tức hôm qua, nhưng Annie không để ý đến, thẳng đến sáng sớm nhìn thấy Thẩm Trường Hà, mới phát hiện chuyện này.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Ừ."

    "Sao đột nhiên khỏe rồi?" Trước đó còn tưởng rằng, vẫn luôn không thể khá lên được đấy!

    Lộ Kiêu Dương nói: "Không biết."

    Thẩm Trường Hà cũng không có nói cho cô biết mấy chuyện này, cô cũng không có hỏi.

    Đến tầng trệt, Lộ Kiêu Dương bước ra khỏi thang máy, trước cửa có bẳng hướng dẫn đi tới phòng họp, vì thế bọn họ rất nhanh liền tìm được.

    "Lộ Kiêu Dương cũng muốn tới tham gia chương trình này?" Lộ Kiêu Dương vừa đi ngang qua, tình cờ gặp một người phụ nữ đang nói chuyện với đạo diễn, người phụ nữ này tên là Diệp Mạn, Lộ Kiêu Dương biết cô ta, khi còn bé thường xem phim thần tượng của Diệp Mạn.

    Vào thởi điểm đó, Diệp Mạn đã được xem là nhất tỷ của phim thần tượng, rất nổi tiếng.

    Năm nay đã ba mươi tám tuổi, tuy rằng đã lớn tuổi hơn một chút, nhưng thoạt nhìn rất có khí chất.

    Đạo diễn nói: "Ừ."

    "Tôi không đồng ý!" Diệp Mạn rất tức giận, "Lúc ký hợp đồng, ông không nói với tôi là có cô ta, hiện giờ danh tiếng cô ta xấu đến mức nào, hợp tác với cô ta, tôi phải đối xử với với cô ta thế nào? Đối tốt với cô ta, thì người khác sẽ nói tôi ủng hộ cô ta ngoại tình, tôi không tốt với cô ta, khẳng định người khác cũng có chuyện để nói. Dù sao tôi cũng không muốn hợp tác với cô ta."

    Đạo diễn nhìn Diệp Mạn, nói: "Cũng không thể nói như vậy được, hiện tại cô ta có nhiều nhân khí. Cô xem cái chương trình《 Cuộc thi thơ ca 》như thế, cũng có thể nhờ cô ấy mà chống đỡ được. Hiện giờ chúng ta cần nhất chính là độ bùng nổ."

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...