Ngôn Tình [Edit] Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư - Vô Tẫn Tương Tư

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi SusissTih, 31 Tháng mười hai 2022.

  1. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 120: Anh muốn ở lại

    Bấm để xem
    Thẩm Trường Hà nói: "Nếu không để A Ly ở lại đây đi."

    Lộ Kiêu Dương nói: "Như vậy sao được? Sáng mai tôi phải đi, tôi không có thời gian để đưa thằng bé trở về đâu, cũng không thể để thằng bé ở trong phòng một mình được."

    Lộ Kiêu Dương lo lắng, tuy rằng A Ly rất hiểu chuyện, nhưng dù sao cũng vẫn còn nhỏ.

    Thẩm Trường Hà nói: "Tôi có thể bảo Tần Phong sáng mai đến đón thằng bé."

    "Vậy cũng rất phiền phức, dù sao cũng đến đây rồi."

    A Ly nắm ngón tay của Lộ Kiêu Dương, rất không chịu bỏ được, "Vậy mẹ giữ ba ba lại là được rồi ạ!"

    Lộ Kiêu Dương: "..."

    Cô nhìn thoáng qua A Ly, vật nhỏ này, thật đúng là sẽ cho cô rất nhiều chủ ý xấu.

    Thẩm Trường Hà đứng ở một bên, cố tình hôm nay anh lại có tác phong cợt nhã, không trầm lặng: "Tôi thấy rất tốt."

    Tần Phong đứng ở bên cạnh, nhìn hai cha con khi dễ Lộ Kiêu Dương như vậy, liền bổ một đao theo, "Vậy nếu không, sáng mai tôi đến đón Thẩm tiên sinh đi?"

    "Được được! Anh Phong, anh mau đi nhanh lên!" A Ly vẫy tay, hận không thể để Tần Phong đi nhanh lên, như thể cậu và ba ba cũng sẽ không bị Tần Phong mang đi.

    Tần Phong nói: "Được."

    Sau đó A Ly trực tiếp đi tới, đóng cửa lại.

    Dáng người cậu nho nhỏ, lưng đeo cặp sách, bộ dáng cố hết sức đóng cửa lại của cậu, trông rất đáng yêu.

    Lộ Kiêu Dương: "..."

    Các anh đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?

    Hình như tôi chưa có đồng ý mà?

    Cô nhìn về phía Thẩm Trường Hà, nói: "Anh sẽ không thật sự tính ở chỗ này của tôi chứ?"

    "Có gì không thể được sao?" Dưới ánh đèn, Thẩm Trường Hà thoạt nhìn vừa cao vừa anh tuấn, "Lần này em đi, cũng không biết lúc nào trở về, để A Ly ở cùng em một đêm, em không muốn sao? Hôm qua là ai còn nói với tôi, phải ở cạnh bồi A Ly nhiều hơn."

    "..." Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông này, mái tóc anh chải ngược, lộ ra phần trán, trông đẹp trai muốn lật trời!

    Cái cách mà anh nói chuyện rất đồng nhất.

    Đáy lòng Lộ Kiêu Dương bật khóc một phen, "Bồi, tôi bồi."

    Nói xong, cô đi tới, xách đôi dép đi đến mép sofa, nói với A Ly: "A Ly, kêu ba tới đây, để anh ta thay giày."

    "Vâng." A Ly nhìn về phía Thẩm Trường Hà, dắt tay của Thẩm Trường Hà.

    Thẩm Trường Hà; "..."

    Anh ngồi trên ghế sofa thay giày xong, Lộ Kiêu Dương lại đem giày bỏ vào tủ giày.

    Tuy rằng ngoài miệng cô nói không muốn anh ở lại, nhưng nếu anh thật sự muốn ở lại, thì vẫn sẽ chăm sóc tốt cho hai cha con.

    Lộ Kiêu Đương để kịch bản ở một bên, Thẩm Trường Hà nhìn thoáng qua, phát hiện cô xem kịch bản cũng không khác lắm với học sách giáo khoa, bên trong còn có đánh dấu rất nhiều, cô thất đúng là rất nghiêm túc học.

    Lộ Kiêu Dương đứng lên, nói với Thẩm Trường Hà: "Có một phòng cho khách, anh ngủ ở phòng khách đi."

    "Không muốn." Thẩm Trường Hà cự tuyệt lưu loát gọn gang.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh, nói: "Sao anh ăn nói giống A Ly vậy?"

    "Tôi là ba nó, nói chuyện giống nó thì có cái gì không đúng?" Trong thanh âm của Thẩm Trường Hà, mang theo vài phần ý cười.

    Lộ Kiêu Dương phát hiện, cô thật sự nói không lại với Thẩm Trường Hà.

    Hơn nữa, anh nói hết tất cả điều này một cách đương nhiên như vậy.

    Thẩm Trường Hà thấy Lộ Kiêu Dương không nói lời nào, hỏi: "Sao thế, lẽ nào tối hôm qua em quá thất vọng đối với tôi? Cho nên bây giờ, mới không cho tôi ngủ cùng em?"

    "..." Lộ Kiêu Dương nghe thấy câu này của anh, thế nào cũng cảm thấy có chút không đúng.

    Tối hôm qua Thẩm Trường Hà không quấy rầy cô, cô ngủ rất ngon.

    Nhưng lúc này anh nói như vậy, là có ý gì?

    Cái gì gọi là cô quá thất vọng?

    Lộ Kiêu Dương nói: "Anh anh anh...anh bắt nạt tôi! Được rồi, anh thích ngủ ở đâu thì ngủ đi!"

    ( đêm nay chỉ có một bản cập nhật, còn lại sẽ cập nhật trong ngày. Danh sánh người trúng thưởng chương trước:

    Tâm duyệt quân hề quân bất tri?

    So what?

    Hải Chi Tâm

    Heart beat distance

    Ω điên phế lưu ly

    Cảm ơn chị Bất Nhiễm đã chỉnh sửa. QQ2221665984 Tiểu khả ái gia tư tư nhận giải thưởng. Ngủ ngon )

    __Hết chương 120__



     
    LieuDuong thích bài này.
  2. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 121: Quần áo của bảo bảo

    Bấm để xem
    Cô đi thẳng vào nhà bếp, mở tủ lạnh, cầm chai nước đá, muốn đè sự bối rối của mình xuống.

    Thẩm Trường Hà đứng lên, đi tới bên cạnh bàn, hôm qua lúc Giang Hành đến, bản nhạc anh ta cầm tới vẫn còn ở đó, vẫn chưa được xử lý.

    Ngôi nhà rất lớn, Lộ Kiêu Dương cũng không chú ý đến việc này.

    Nhìn thấy tên Giang Hành được viết trên bản nhạc, Thẩm trường Hà sửng sốt, không ngờ ở đây lại có đồ của Giang Hành.

    Cho đến nay, Thẩm Trường Hà vẫn luôn không có tới đây, nơi này thuộc về riêng Lộ Kiêu Dương.

    Không đúng, phải nói, nơi này có đồ của Giang Hành, có cái gì bất ngờ?

    Nghe nói Giang Hành thường xuyên xuất hiện ở đây, anh chưa bao giờ làm chuyện khiến bản thân khó chịu và lúng túng.

    Anh ngẩng đầu, thấy Lộ Kiêu Dương đang đứng trước tủ lạnh, uống nước xong cô ném cái chai vào thùng rác, cô đi tới, thấy anh đứng kế cái bàn, nói: "Anh và A Ly đi tắm trước đi!"

    Anh bị mất thị lực, vừa lúc để A Ly làm mắt của anh.

    Thẩm Trường Hà nói: "Được."

    Anh và A Ly cùng đi vào nhà tắm.

    Trong bồn tắm, A Ly nói với Thẩm Trường Hà: "Ba ba."

    "Sao thế?"

    "Mắt ba không nhìn thấy sao?" Lúc ở chung với ba, rõ ràng ba có thể nhìn thấy mà!

    Nhưng ở trước mặt mẹ, hình như lại không nhìn thấy nữa.

    Nhắc tới vấn đề này, Thẩm Trường hà ho khan một tiếng: "Con muốn mẹ rời đi sao?"

    "Không muốn."

    "Thì không thể để cho cô ấy biết chuyện mắt ba thấy được." Thẩm Trường Hà nói: "Nếu như mẹ biết, mẹ sẽ rời đi, con sẽ không còn được gặp lại mẹ nữa."

    A Ly gật đầu: "Con biết rồi, đây là khổ nhục kế!"

    "..." Thẩm Trường Hà nhìn thoáng qua vật nhỏ này, ngay cả khổ nhục kế cũng biết?

    Chỉ là, lúc nghe A Ly nói câu này, anh vẫn cảm thấy có chút châm chọc.

    Có thể là bởi vì gần đây, cô ở trước mặt anh, thật sự quá ấm áp, đến nỗi anh lúc nào cũng sợ, cô lại đột nhiên nhớ đến chuyện trước kia.

    Nhất là, cái người Giang hành này...

    .....

    Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa, tiếp tục xem kịch bản của cô, A Ly đi ra, nói: "Mẹ, con và ba ba mặc cái gì?"

    Anh cứ như vậy trần trụi đi ra ngoài.

    Lộ Kiêu Dương nhìn đến đây, vội đứng lên, vào phòng tìm quần áo cho họ.

    Trước kia, A Ly chưa từng tới đây, nhưng trong nhà cũng có quần áo của A Ly, còn có...quần áo của đàn ông.

    Nếu không phải biết mình và Giang Hành không có gì cả, bản thân Lộ Kiêu Dương suýt chút nữa cũng muốn suy nghĩ nhiều.

    Chỉ là những bộ quần áo này, ngay cả nhãn mác cũng chưa có cắt bỏ.

    Thẩm Trường Hà và A Ly ít xuất hiện ở đây, bởi vì nơi này có bí mật của cô, cô chưa bao giờ để bọn họ tới đây, cũng không cho người nhà biết tin cô sinh bệnh.

    Cô là một người mạnh mẽ, chuyện gì cũng muốn tự mình gánh vác, không muốn khiến cho người nhà phải lo lắng.

    Cho dù bị ba mẹ hiểu lầm, cô cũng không giải thích.

    Chỉ là lúc bình thường, vẫn sẽ không kiềm được mà mua quần áo cho hai cha con.

    Ở trong lòng cô, bọn họ mãi mãi đều là người một nhà.

    Lộ Kiêu Dương lấy quần áo ra, trước tiên đưa cho A Ly mặc vào, sau đó mới để cậu mang bộ đồ vào cho Thẩm Trường Hà.

    "Ba ba, quần áo." A Ly đặt quần áo lên bàn bên cạnh, sau đó đóng cửa lại, tầm mắt Thẩm Trường Hà rơi vào bộ quần áo của đàn ông, ánh mắt lâm vào trầm tư.

    A Ly đi tới, hỏi: "Sao vậy ạ?"

    Thẩm Trường Hà nhìn bộ đồ trên người A Ly, "Con lấy quần áo ở đâu?"

    "Mẹ lấy từ trong tủ, bên trong có rất nhìu quần áo của bảo bảo, quả nhiên mẹ yêu bảo bảo nhất."

    __Hết chương 121__
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 122: Không phải ngày mai muốn dậy sớm sao?

    Bấm để xem
    Thẩm Trường Hà nghe thấy thế, mới cầm quần áo lên, ướm thử trên người mình một chút, vậy mà lại là kích cỡ của anh.

    Hơn nữa, Lộ Kiêu Dương sợ anh suy nghĩ nhiều, mới cố ý đưa quần áo còn nguyên nhãn hiệu cho anh.

    Trong lòng anh bất chợt có một loại cảm giác chua xót.

    ....

    Lộ Kiêu Dương vẫn ngồi ở trên ghế sofa xem kịch bản, A Ly lại chạy ra, "Mẹ ơi, đi ngủ."

    "Ừ, con và ba đi ngủ trước đi." Lộ Kiêu Dương xem rất nghiêm túc.

    A Ly chạy về, truyền đạt lời Lộ Kiêu Dương cho Thẩm Trường Hà.

    Một lát sau, A Ly lại chạy ra, "Mẹ, không phải ngày mai mẹ muốn dậy sớm sao?"

    "Ừ, con và ba đi ngủ trước đi."

    A Ly chạy về, lên giường.

    Cậu là một bảo bảo ngủ rất giỏi vào buổi tối, cho dù là đang khóc, hay đang thương tâm khổ sở, đến giờ cũng có thể lập tức ngủ ngay.

    Cho nên tuy rằng luyến tiếc Lộ Kiêu Dương, nhưng bận rộn cả ngày, cậu chơi đùa rất mệt mỏi, nên liền lên giường ngủ.

    Thẩm Trường Hà nằm trên giường, nhìn thời gian, qua suốt một giờ, Lộ Kiêu Dương vẫn chưa vào.

    Anh đi ra ngoài, kết quả phát hiện người nào đó đã ngủ trên sofa.

    Anh đột nhiên có một loại cảm xúc không biết làm sao.

    ....

    Thẩm Trường Hà đi tới, ngồi xổm xuống bên cạnh sofa, kịch bản của cô đã được cất đi, trên người đắp chăn, ngủ rất sâu, miệng còn khẽ động.

    Thẩm Trường Hà nhìn cô, bỗng nhiên không kiềm chế được bản thân, cúi đầu, dịu dàng hôn ở trên trán cô một cái.

    Lộ Kiêu Dương chìm vào giấc ngủ say, trong lúc nửa mê nửa tỉnh, hình như có người ở bên tai cô rất bất đắc dĩ nói: "Chúng ta có thể như vậy mãi, thì tốt biết mấy?"

    Tiếng điện thoại di động vang lên trong phòng khách, Lộ Kiêu Dương kéo chăn, nhắm mắt lại, mò lấy điện thoại di động, trực tiếp ấn cúp máy.

    Trong chốc lát, di động lại vang lên, cô liếc nhìn, là cuộc gọi của Annie, cầm lên đặt bên tai.

    Annie nói: "Lộ gia, hai mươi phút sau em tới đón chị, chị chuẩn bị chút đi."

    Cô nhẹ giọng lẩm bẩm: "Buồn ngủ quá! Bây giờ mới mấy giờ thôi mà."

    "Dậy đi, lát nữa ngủ trên xe."

    Lộ Kiêu Dương cúp máy, muốn ngủ thêm hai phút nữa mới dậy.

    Kết quả, Annie đi thẳng tới, thấy cô vẫn còn ngủ ở đó.

    Cô đi vào, đang muốn mở miệng thì thấy Thẩm Trường Hà từ phòng ngủ đi ra.

    "(⊙o⊙)..." Thấy Thẩm Trường Hà, Annie trợn tròn mắt nhìn, "Thẩm...Thẩm tiên sinh sao lại ở đây? Tối qua ngài ngủ ở đây sao?"

    "Ừ." Thẩm Trường Hà bình tĩnh đáp.

    Annie nói: "Tôi tới đón Lộ gia, sắp đến thời gian lên máy bay rồi, xin lỗi đã quấy rầy ngài."

    Thẩm Trường Hà không lên tiếng.

    Ở trong mắt Annie, anh vẫn luôn lạnh lùng như vậy, thay đổi thành giọng điệu mềm mại, "Lộ gia, nên dậy rồi."

    Lộ Kiêu Dương ngồi dậy, tóc rối bời, nhìn Annie nói: "Em đến nhanh vậy!"

    "Mau lên, không kịp nữa rồi." Annie nói, nháy mắt nhắc nhở cô Thẩm Trường Hà đang ở đây.

    Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, lại nhìn về phía Annie, dùng khẩu hình miệng nói: Không sao, anh ấy không thấy, sợ cái gì.

    Cô cứ như vậy đứng lên, trên người mặc áo ngủ, chân lộ ra bên ngoài, đi vào toilet.

    Annie: "..."

    Nhìn Lộ gia như vậy, Annie rất sốt ruột.

    Ở trước mặt Thẩm tiên sinh, tốt xấu gì chị cũng phải cố kỵ đến hình tượng của mình một chút có được hay không?

    Sau khi Lộ Kiêu Dương đi ra, liền đi thẳng vào phòng ngủ, A Ly còn đang ngủ, Thẩm Trường Hà ở đó, cô mặc kệ anh, mặc quần áo vào trước mặt anh.

    Cũng may Thẩm Trường Hà cái gì cũng không thấy, cô rất yên tâm, nếu không anh ở đây, cô thay quần áo còn phải che che giấu giấu, làm mất thời gian.

    ( Chào buổi sáng, cập nhật hôm nay kết thúc. Yêu yêu)

    __Hết chương 122__

     
    LieuDuong thích bài này.
  4. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 123: Tiểu Lộ đóng máy

    Bấm để xem
    Đội mũ và khẩu trang, cô đi thẳng ra ngoài, Annie nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, nói: "Thẩm tiên sinh, chúng tôi đi trước, lần sau gặp."

    Làm người vô hình cả một buổi Thẩm Trường Hà, "..."

    Lộ Kiêu Dương buồn ngủ không chịu nổi, lên xe ngủ một giấc, sau đó bị Annie kéo lên máy bay.

    ....

    "Kiêu Dương, không tồi, quay rất tốt, xem ra lần này cho cô nghỉ, hiệu quả cũng không tệ lắm."

    Tâm tình Lộ Kiêu Dương vốn còn rất thấp thỏm, cuối cùng thoáng cái đã quay xong, xem ra không phí công xem phim tình cảm mấy ngày nay.

    Cô không nhịn được ở trong lòng khen ngợi năng lực học tập của mình.

    Annie thấy thuận lợi như vậy, tâm tình cũng tốt, ở bên cạnh cười hì hì nói: "Xem ra hai ngày nay Lộ gia ở cùng Thẩm tiên sinh phát triển không tệ nha!"

    Hơn nữa, còn thấy được Thẩm Trường Hà ở trong nhà của Lộ Kiêu Dương, trong nháy mắt cô ấy cảm thấy, tình cảm của Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà rất có tương lai.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Có liên quan gì đến anh ấy? Rõ ràng là chị xem rất nhiều phim được không?"

    Lúc nói lời này, không biết tại sao cô nhớ đến lần tiếp xúc với Thẩm Trường Hà.

    Nhưng Lộ Kiêu Dương bây giờ hoàn toàn không có ý định đi thích Thẩm Trường Hà.

    Anh là chồng của cô, nhưng không có nghĩa là cô sẽ yêu anh giống như trước.

    Tuy anh lớn lên đẹp trai, vừa vặn hợp gu thẩm mỹ của cô, nhưng cô thật sự không thể lý giải được dáng vẻ một người phụ nữ vì một người đàn ông mà muốn sống muốn chết, cho nên bây giờ cô chỉ muốn kiếm tiền cho thật tốt, hiếu kính ba mẹ thật tốt.

    Chuyện với Thẩm Trường Hà, cũng không cần quá xem trọng.

    Annie nói: "Thật sao? Em thấy tình cảm của chị và Thẩm tiên sinh vô cùng tốt mà!"

    Lộ Kiêu Dương cười nói: "Đừng xem là thật, chỉ là diễn xuất thôi, nếu không thì làm sao nhét tiền vào trong túi của chị được."

    Annie nhìn Lộ Kiêu Dương, cũng không biết cô nói thật hay giả.

    ....

    Về sau Lý Thịnh dưỡng thương tốt tại núi Đông Minh, liền nói lời tạm biệt với Tiểu Ngư, tuy rằng hắn thích nàng, nhưng dù sao vẫn còn có chuyện mình phải làm.

    Tiểu Ngư mặc hồng y, đứng ở giao lộ, nhìn hắn rời đi...

    Rất lâu sau đó, hai người mới gặp lại nhau, lúc này Lý Thịnh đã là một vị đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy.

    Tiểu Ngư đến tìm hắn, cầm ngọc bội năm đó hắn đưa cho nàng, thành công tiến vào phủ tướng quân, lúc này trong phủ tướng quân đã có Linh Lung, cũng là phu nhân của Lý Thịnh.

    Mà Tiểu Ngư chính là mối tình đầu, một cái pháo hôi, bởi vì ở trong phim, nàng mặc dù là mối tình đầu của Lý Thịnh, nhưng cũng là nữ sát thủ mà quân địch phái tới, sau đó nàng giết Lý Thịnh, bị Linh Lung ngăn cản, chính mình bị Lý Thịnh tự tay đánh chết.

    Sau khi nàng chết, Lý Thịnh mới biết được, bởi vì mình mà nhiều người trong làng của các nàng đã chết, người thân nhất của nàng cũng rơi vào trong tay địch nhân, dùng để uy hiếp nàng, để nàng đến ám sát Lý Thịnh...

    Bởi vì nàng không muốn, mới cố ý để lộ dấu vết...

    ....

    Trong bộ phim《 Đại Tư Mã 》,phân cảnh của Lộ Kiêu Dương chỉ có bấy nhiêu đó, so với Lương Thiến và Lam Tinh, cô đơn giản là một nhân vật xì dầu đến mức không thể xì dầu hơn.

    Lĩnh xong hộp cơm, phân cảnh của cô cũng xem như kết thúc.

    Trở lại Lâm Thành, Lộ Kiêu Dương ngủ một giấc, cảnh diễn của cô tuy ngắn, nhưng phân cảnh cuối cùng trong đó có cảnh đánh nhau, còn bị treo lên, ôm ý niệm vui chơi trong đầu, cô tự đóng mà không dùng thế thân.

    Rốt cuộc bây giờ mới biết, thắt lưng đau không chịu được!

    Annie nói: "Em đã nói với chị rồi, dùng thế thân đi, chị không nên tự mình lên, chị thật sự quá tùy hứng."

    Lộ Kiêu Dương nói: "Chơi rất vui mà, chị lớn như vậy, còn chưa bị treo lên, em không cảm thấy cái loại cảm giác bay lên này rất kích thích sao? Hơn nữa, mời thế thân cũng đâu phải không cần tiền, tại sao phải tùy tiện đem tiền để cho người khác kiếm lời chứ."

    __Hết chương 123__

     
    LieuDuong thích bài này.
  5. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 124: Chương trình tạp kĩ mới

    Bấm để xem
    "Chị thật biết cách làm ăn." Annie không nói nên lời.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Ừ, trước kia chị thi môn toán đều được 100 điểm."

    "..." Annie thật muốn nói, em không có khen chị.

    Điện thoại của Lộ Kiêu Dương vang lên, cô lấy điện thoại di động ra, khẩu trang kéo đến cằm, là tin nhắn của Bánh Bao Nhỏ gửi cho cô, giọng nói phát ra: "Mẹ, khi nào mẹ mới về ạ? Bảo bảo nhớ mẹ."

    Kỳ thật Lộ Kiêu Dương rất ít dùng Wechat, đều là dùng QQ tương đối nhiều, cô xuyên qua từ năm 2010 nên vẫn chưa thích ứng được với mấy thứ công nghệ mới này, vẫn quen dùng QQ.

    Cho nên bây giờ, tin nhắn trong Wechat đều là của Bánh Bao Nhỏ mỗi ngày gửi cho cô.

    Trên Wechat của Lộ Kiêu Dương vốn là có không ít người, chỉ là bây giờ, cô lăn lộn thành như vậy, rất nhiều người đã xóa cô, cũng có một vài người không xóa cô, nhưng cũng hầu như chưa từng gửi tin nhắn cho cô.

    Thấy Bánh Bao Nhỏ gửi tin nhắn cho cô mỗi ngày, cô rất vui vẻ.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Mẹ cũng nhớ con! Lát nữa sẽ về thăm con nhé!"

    "Thật sao?" Bánh Bao Nhỏ nói: "Vậy con chờ mẹ, con mua kẹo que cho mẹ."

    "..." Lộ Kiêu Dương muốn nói, cô thật sự không thích ăn kẹo que, nhưng lại không chịu được con trai quá nhiệt tình.

    Cúp điện thoại của Bánh Bao Nhỏ, Lộ Kiêu Dương và Annie đi thẳng về giải trí Bạch Hùng, Long Hữu Dư nói có việc tìm cô, hơn nữa hình như còn là chuyện rất quan trọng, Lộ Kiêu Dương đã tới.

    Cô đã xem qua hợp đồng mà cô đã ký với công ty giải trí Bạch Hùng, nếu là trước kia, trong lúc cô đang nổi tiếng, muốn chấm dứt hợp đồng, thì vẫn có thể bồi thường nổi, nhưng tình hình bây giờ của cô lại đang khó khăn về mặt tài chính như vậy, muốn chấm dứt hợp đồng hoàn toàn là không thể nào, vì thế cô chỉ có thể ở lại đây.

    Long Hữu Dư thấy cô đi vào, cười nói: "Kiêu Dương, vất vả rồi, nghe nói cảnh quay của cô cuối cùng cũng hoàn thành."

    Lộ Kiêu Dương khách sáo nói: "Cảm ơn Long tổng đã cho tôi cơ hội."

    Long Hữu Dư thấy cô như thế, còn có chút không quen, trước đây Lộ Kiêu Dương cũng không hay nói với ông ta mấy lời này.

    Lúc trước cô nhất quyết muốn ly hôn với Thẩm Trường Hà, ông mới nói hai câu, kết quả Lộ Kiêu Dương đã phớt lờ ông ta rất lâu.

    Bây giờ thấy Lộ Kiêu Dương dễ nói chuyện như vậy, Long Hữu Dư cười nói: "Đây đều là việc nên làm. Đúng rồi, tôi đã sắp xếp cho cô một hợp đồng mới."

    "Hả?" Lộ Kiêu Dương nói: "Cái bộ dạng này bây giờ của tôi mà còn có thể nhận được hợp đồng sao? Tôi vốn còn muốn nghỉ ngơi một thời gian."

    So với quay phim, cô càng thích đi học hơn.

    Long Hữu Dư nói: "Là một chương trình tạp kỹ về đời sống, lúc trước cô vẫn luôn quay phim, không tham gia nhiều chương trình giải trí. Chương trình tạp kỹ về đời sống, rất dễ khiến cho khán giả sinh ra hảo cảm với cô, và họ có thể trực tiếp hiểu rõ về con người của cô."

    Annie đứng ở một bên, nói: "Long tổng, ngài có xác định là sẽ sinh ra thiện cảm, mà không phải là thu hút công kích?"

    Lộ Kiêu Dương như bây giờ, Annie cũng không biết sau khi chị ấy lên chương trình, sẽ có phản ứng gì.

    Quả thực là có một số nghệ sĩ sẽ chọn cách thức tẩy trắng này, nhưng bởi vì tính cách khó ưa, trái lại làm hỏng nhân phẩm.

    Long Hữu Dư nhìn Annie một cái, "Hay là cô đi nhận hợp đồng cho cô ấy đi?"

    "..."

    Annie lập tức ngậm miệng.

    Tài nguyên của công ty đều nằm chắc trong lòng bàn tay của Long Hữu Dư, dưới loại tình hình này, chỉ có Long Hữu Dư mới có thể thay Lộ Kiêu Dương nhận hợp đồng.

    Mặc dù Long Hữu Dư đối với cấp dưới rất hung dữ, nhưng Annie không thể không thừa nhận, ông ta có năng lực.

    Đây cũng là nguyên nhân lúc đầu Lộ Kiêu Dương nguyện ý hợp tác với ông ta, bởi vì ông ta có thể thay Lộ Kiêu Dương xử lý rất nhiều chuyện.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Nghe theo sự sắp xếp của Long tổng."

    Điều cô cần hiện tại, vốn chính là một cơ hội.

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  6. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 125: Fan của Lộ Kiêu Dương

    Bấm để xem
    Long Hữu Dư gật đầu, "Tốt, tốt rồi. Kiêu Dương, còn có một chuyện không liên quan đến công việc, là thỉnh cầu của cá nhân của tôi."

    "Chuyện gì?" Lộ Kiêu Dương có chút đề phòng.

    Long Hữu Dư nói: "Là chuyện của Giai Giai."

    Ông ta có một cô con gái, năm nay mười ba tuổi, mới vừa lên trung học không lâu.

    Lúc Lộ Kiêu Dương nhìn thấy Giai Giai, con bé đang ở trong phòng, dì trong nhà vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Đã rất lâu rồi con bé không đến trường, bất kể có khuyên con bé như thế nào, con bé cũng không chịu."

    Long Hữu Dư là một ông bố đơn thân, vợ cũ đã sớm tái hôn và di cư sang nước ngoài, hiện tại ông tự mình chăm sóc con gái.

    Đối với con gái bây giờ, ông cũng rất bất đắc dĩ, thậm chí còn nghĩ đến việc mời bác sĩ tâm lý cho con bé.

    Nếu không phải là không còn cách nào khác, ông cũng không nghĩ đến việc nhờ Lộ Kiêu Dương tới thăm con bé.

    Dì gõ cửa một cái, nói: "Giai Giai, con xem, ai tới thăm con này?"

    Cô bé ngồi ở chỗ kia, không nói gì.

    Lộ Kiêu Dương đi vào, nhìn thấy trong phòng toàn bộ đều treo áp phích của cô, mô hình đứng của cô, tấm ảnh ký tên của cô....

    Tuy rằng nghe nói mình trước đây là minh tinh, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Lộ Kiêu Dương cảm nhận được tình yêu của fan đối với cô.

    Giai Giai ngồi ở đó quay lưng ngồi ở đó, nói: "Đi ra ngoài, đừng làm phiền con."

    Cô bé mười ba tuổi, nhưng thanh âm lại rất tuyệt vọng.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Xin chào, là ba em bảo chị đến thăm em."

    Nghe đến đó, Giai Giai rất giật mình, quay đầu lại, không dám tin nhìn Lộ Kiêu Dương trước mắt, bộ dáng cô bé rất ưa nhìn, con mắt tròn xoe tràn đầy tuyệt vọng, vừa nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, hốc mắt lập tức đỏ lên, nước mắt cũng rơi xuống.

    "Chúng ta đi ra ngoài trước đi." Annie nói với dì.

    Bà gật đầu, chỉ để lại Lộ Kiêu Dương ở trong phòng, lúc bọn họ đi ra ngoài còn đóng cửa lại.

    Vừa nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, Giai Giai liền chạy tới, trực tiếp vùi trong ngực cô, cô bé gắt gao ôm Lộ Kiêu Dương, thân thể vẫn không ngừng run rẩy.

    Lộ Kiêu Dương nhìn tiểu nha đầu này, vươn tay, dịu dàng sờ đầu cô bé một cái, có thể cảm nhận được, cô gái nhỏ này chịu ủy khuất rất lớn.

    Động tác dịu dàng của cô, khiến Giai Giai càng cảm thấy ủy khuất, ở trong lòng Lộ Kiêu Dương khóc lớn.

    Cô bé chỉ khóc, không nói lời nào, dường như đã kìm nén rất lâu.

    ....

    Một hồi lâu, Lộ Kiêu Dương mới nói: "Đã xảy ra chuyện gì sao? Ai bắt nạt em?"

    Giai Giai nói đứt quãng: "Bọn họ...tất cả bọn họ đều mắng chị! Em thay chị nói chuyện, em nói chị không phải là người xấu, bọn họ đều mắng em, nói em là fan não tàn, em không biết mình đã làm sai điều gì, em chỉ là thích một người, không bảo người ta phải thích giống em, cũng không được sao? Chị Kiêu Dương, thích chị thật sự quá mệt mỏi, quá mệt mỏi mà!"

    Vốn dĩ, thích minh tinh nào, là quyền tự do của mình.

    Mà bây giờ, một khi bạn thích một minh tinh nào đó, chỉ cần người đó không được đại chúng thích, thì rất dễ bị người khác chụp cho bạn cái mũ fan não tàn.

    Nó chỉ khiến bạn cảm thấy thấp kém hơn người khác mà thôi.

    Lộ Kiêu Dương nghe Giai Giai khóc, cảm thấy tim mình như bị bóp lấy.

    Những người chỉ vào người khác mắng não tàn, vậy chính bản thân họ là loại người tài giỏi lắm nhỉ?

    Rất thích đem tiêu chuẩn của mình, áp đặt lên người khác.

    Giai Giai nói: "Xin lỗi, chị, sau này em cũng không dám thích chị nữa."

    Cô bé đã từng kiên trì, cũng đã từng giãy dụa, nhưng mà bây giờ, cô thật sư, cảm thấy không thể kiên trì nổi nữa.

    Những người trước đây cùng cô bé thích Lộ Kiêu Dương, đều bắt đầu đi thích người khác, bởi vì chỉ có như vậy, bạn mới có thể có chung đề tài với người khác.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 126: A Ly ngã xuống hồ bơi (Phiếu đề cử cộng với cập nhật)

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương nghe Giai Giai nói, ngồi xổm xuống, nhìn cô gái nhỏ đang không ngừng khóc, nói: "Giai Giai, em không sai, được chứ? Em không làm gì sai cả. Em không nên trách chính mình, em không sai. Em đừng khóc nữa, em như vậy, ba em sẽ lo lắng. Chị nhìn thấy trong lòng cũng khó chịu."

    Nói đến đây, Lộ Kiêu Dương cắn môi, hạ quyết tâm, "Tin tưởng chị, một ngày nào đó, chị sẽ khiến những người khi dễ em phải hối hận."

    Nếu là trước đây, cô vẫn chỉ là mang tâm tư chơi đùa, thì bây giờ, Lộ Kiêu Dương nghĩ, cô nhất định, nhất định phải đứng lên.

    Ít nhất, vì Giai Giai trước mặt, cô phải đứng lên.

    Thích cô là sai?

    Cái logic chết tiệt gì thế này?

    .....

    "Chị Annie, mẹ em đâu!" Annie mở cửa, Bánh Bao Nhỏ chạy vọt vào.

    Lúc đầu, cậu định vừa vào cửa liền hôn Lộ Kiêu Dương một cái, kết quả thấy là Annie, có chút thất vọng.

    Annie nói: "Đang bơi."

    Sau khi từ chỗ Long Hữu Dư trở về, Lộ Kiêu Dương không đi đâu cả, mà trở lại bơi lội.

    Bảo Annie gọi điện cho Bánh Bao Nhỏ, nói là buổi tối không đi đón cậu được, nhưng Bánh Bao Nhỏ làm sao bằng lòng?

    Tự mình bảo tài xế đưa cậu tới đây.

    Lộ Kiêu Dương ngoi lên khỏi mặt nước, nghe thấy giọng nói của Bánh Bao Nhỏ, "Mẹ!"

    Cô dựa vào thành bể bơi, nhìn Bánh Bao Nhỏ, cau mày, "Sao con lại tới đây? Không phải bảo con đừng tới rồi?"

    Tâm tình cô không tốt, thấy tiểu gia hỏa này cũng rất phiền.

    "Chú tài xế đưa con tới." Bánh Bao Nhỏ nói: "Mẹ, mẹ tức giận sao? Mẹ đừng giận nữa được không ạ? A Ly cho mẹ cái này."

    Trong tay cậu quơ quơ cây kẹo, đang muốn đi qua, thì trượt chân, ngã vào bể bơi.

    "..."

    Bể bơi rất sâu, cậu mới hơn hai tuổi, làm sao biết bơi?

    Lộ Kiêu Dương vớt cậu từ trong bể bơi ra, cậu uống mấy ngụm nước, mở mắt nhìn cô, "Mẹ."

    Sắc mặt Lộ Kiêu Dương lập tức trầm xuống, tuy cô luôn rất bình tĩnh, nhưng không có nghĩa là cô sẽ không tức giận, "Ai cho con xuống? Con không biết chỗ này có bao nhiêu nguy hiểm sao?"

    Bánh Bao Nhỏ bĩu môi, cầm cây kẹo trong tay, "Cái này...cho mẹ, mẹ đừng giận."

    "..." Lộ Kiêu Dương cảm thấy gọi cậu là Bánh Bao Nhỏ đúng là không sai, giống như cái bánh bao vậy, muốn mắng cậu, cậu còn sợ người ta tức giận.

    Thấy cậu như vậy, cô thật sự là không biết nói gì hơn.

    Cô cũng không còn hứng thú bơi lội, trực tiếp bò ra ngoài, ôm A Ly vào cửa.

    Annie thấy cô đi vào, cầm khăn tắm đưa cho cô, Lộ Kiêu Dương cởi quần áo ướt sũng trên người cậu ra, đặt cậu trên ghế sofa, bọc thân thể nho nhỏ của cậu vào trong khăn tắm, "Mẹ cho con biết, lần sau con còn như vậy nữa, mẹ sẽ đánh con thật đấy, con có tin không?"

    Annie nhìn Lộ Kiêu Dương hung dữ như thế, khuyên nhủ: "Lộ gia, nó chỉ là đứa bé thôi."

    "Trẻ con thì sao? Trẻ con thì không thể dạy?" Vừa rồi đúng là dọa chết cô!

    Nếu xảy ra chuyện, thì phải làm sao bây giờ?

    Người của Thẩm gia không giết cô, cô cũng không thể tha thứ cho chính mình.

    Annie nói: "Em đi lấy quần áo cho thằng bé."

    Tiếp đó đi vào phòng ngủ.

    Bánh Bao Nhỏ thấy Lộ Kiêu Dương mím môi, mở to hai mắt, "Mẹ."

    "Làm sao?"

    "Bảo bảo yêu mẹ."

    "..."

    Hôm nay, tâm trạng Lộ Kiêu Dương vốn rất kém, nhưng thấy tiểu gia hỏa này, thật là...

    Annie cầm quần áo đi ra, Lộ Kiêu Dương thay quần áo cho cậu, cậu cũng rất phối hợp.

    Vừa mặc quần áo vừa nói: "Mẹ, ba nói, đợi lát nữa ba sẽ tới."

    "..."

    ( Hôm nay nhiều thêm một chương, cảm ơn phiếu đề cử của mọi người! Ngủ ngon! Hôm nay cũng đừng quên nhé! Yêu yêu)

    ( Hết chương )


     
    LieuDuong thích bài này.
  8. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 127: Buổi tối ăn gì?

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương nhìn tiểu gia hỏa này, nói: "Con nói với ba là mẹ muốn tới?"

    Bánh Bao Nhỏ nói: "Dạ."

    "Tại sao phải nói với ba?" Lộ Kiêu Dương đưa tay, sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn của A Ly: "Sao con lại tích cực thế?"

    "Mẹ không thích ba sao?" A Ly không hề cảm thấy mình nói với ba thì có gì sai, "Nhưng mà ba ba cũng muốn đến gặp mẹ mà! Ba cũng rất nhớ mẹ. Thật đấy!"

    Lộ Kiêu Dương nở nụ cười: "Làm sao con biết ba muốn gặp mẹ?"

    Anh rõ ràng bận rộn như vậy, làm sao có thời gian quan tâm đến cô?

    Hiện tại anh mất thị lực, hình như công việc cũng vô cùng nhiều, mà anh vẫn còn tiêu tốn thời gian trên người cô, Lộ Kiêu Dương cảm thấy rất lãng phí.

    Bánh Bao Nhỏ nói: "Bởi vì đó là ba của con nha! Con phải biết chứ."

    Lộ Kiêu Dương xách cái quần của Bánh Bao Nhỏ lên giúp cậu, quần áo cũng mặc xong. Cô nhìn A Ly, nói: "Lần sau không được chạy loạn nữa, nhất là ở bể bơi, nước sâu như thế."

    Bánh Bao Nhỏ gật đầu: "Dạ."

    Bị Lộ Kiêu Dương hung dữ như vậy, cậu cũng không dám.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Con không giận mẹ chứ?"

    Kỳ thật nổi giận với cậu, cô cũng rất hổ thẹn.

    Chỉ là, dưới tình huống lúc đó, cô cực kỳ nôn nóng.

    Bánh Bao Nhỏ nói: "Mẹ nhất định là lo lắng cho bảo bảo."

    "Ngay cả việc này con cũng biết à!"

    Bánh Bao Nhỏ nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Mẹ, mẹ bây giờ rất tốt, bảo bảo thích mẹ."

    Ít nhất cũng bằng lòng nói chuyện với cậu, cũng bằng lòng nhìn cậu.

    Còn đau lòng cho cậu, chăm sóc cậu.

    Không giống như ngày trước, mình nói chuyện với mẹ, mẹ cũng không quan tâm.

    Cho nên, cho dù Lộ Kiêu Dương hung dữ với cậu, cậu cũng hoàn toàn không tức giận.

    Lộ Kiêu Dương nở nụ cười.

    Cô vọt vào nhà tắm, thay bộ đồ khác, áo phông trắng vải cotton và chiếc quần màu xám tro.

    Vừa thay xong đi ra thì có tiếng gõ cửa.

    Annie mở cửa, là Thẩm Trường Hà và Tần Phong.

    "Thẩm tiên sinh." Annie mở lời.

    Thẩm Trường Hà đáp một tiếng, đi vào.

    Lộ Kiêu Dương thấy anh, nói: "A Ly nói anh muốn tới, anh đúng là tới thật?"

    "Xem ra tôi không được chào đón." Hôm nay Thẩm tiên sinh vừa mới trở về sau khi họp xong cùng người khác. Bộ vest đen, áo sơ mi màu đen tuyền, chỉ có cà vạt đỏ làm tăng thêm vài phần điểm sáng.

    Anh rất cao, đứng ở đó, thật là...

    Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông này mỗi lần đi làm trở về, độ soái đều tăng lên một tầm cao mới, nói: "Cũng không phải là không chào đón, chỉ là cảm thấy, anh bận như vậy, cũng không cần lúc nào cũng tới thăm tôi."

    "Nếu như tôi nhớ không nhầm, chúng ta đã không gặp hai mươi ngày rồi!"

    "..." Hình như là đã lâu như thế, Lộ Kiêu Dương nhìn anh, cười nói: "Anh nhớ rõ thật."

    "Bởi vì A Ly mỗi ngày đều nhớ đến em."

    Tần Phong thấy hai người hàn huyên, nói: "Vậy Thẩm tiên sinh, phu nhân, tôi đi về trước!"

    "Các anh không phải là tới đón A Ly à!"

    "Không phải, tôi chỉ đưa Thẩm tiên sinh tới thôi."

    "..."

    A Ly đứng ở một bên, nhìn Tần Phong, đang muốn nói đi thong thả, chợt nghe thấy Tần Phong nói: "Annie, cô cũng phải đi à? Đúng lúc chúng ta đi cùng nhau đi."

    Annie nhìn Tần Phong, rất ít khi thấy Tần Phong lại chủ động gọi cô, cô gật đầu, "Được! Lộ gia, em đi về trước đây!"

    Không quấy rầy một nhà ba người họ nữa.

    "Này!"

    Cô muốn ngăn Annie lại, nhưng không kịp.

    Mặc dù Tần Phong lớn lên có chút đẹp trai, hơn nữa còn độc thân, nhưng em cũng không cần tích cực như vậy chứ!

    Lộ Kiêu Dương vô cùng sầu não, Thẩm Trường Hà bất đắc dĩ nhìn cô, thầm nghĩ, cô cứ không muốn ở cùng một chỗ với anh như vậy, sau đó lại nghe thấy cô đau đầu nói: "Làm sao bây giờ đây? Tôi không biết nấu ăn, buổi tối ăn gì?"

    Không có cách nào, ai bảo ăn cơm luôn là việc hệ trọng hàng đầu trong lòng Lộ gia chứ?

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  9. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 128: Em gái của Thẩm Trường Hà

    Bấm để xem
    Nhất là buổi chiều lúc về bơi lội, lúc này cảm thấy đói bụng không chịu được.

    Thẩm Trường Hà: "..."

    Đó là một vấn đề rất rắc rối.

    Anh quên mất việc này.

    Anh biết nấu cơm, trong khoảng thời gian anh và Lộ Kiêu Dương mới yêu nhau, thỉnh thoảng hai người ở cùng một chỗ, chính anh sẽ nấu ăn. Lộ Kiêu Dương chưa bao giờ phải làm, dù sao từ khi còn nhỏ, tâm tư đều đặt lên việc học, mẹ Lộ cũng không cho cô làm.

    Nhưng bây giờ anh là một người mù, nếu anh chạy đi nấu ăn, chẳng phải là bại lộ rồi sao?

    Thẩm Trường Hà còn chưa mở miệng, A Ly ở bên cạnh đã nóng lòng muốn thử, "Mẹ, con sẽ cắt dưa chuột!"

    "..." Lộ Kiêu Dương khó có thể tin được nhìn tiểu A Ly mới hơn hai tuổi một cái.

    A Ly thấy Lộ Kiêu Dương không tin mình, nói: "Thật đấy, con sẽ làm! Chỉ cần cắt quả dưa chuột vài cái, sau đó cho một chút giấm vào. Con thấy cô hay làm như thế!"

    "..."

    Vậy có thể ăn không?

    Đúng lúc này, đồng hồ thông minh của A Ly vang lên, cậu nhận điện thoại, bên trong truyền đến giọng nói của Thẩm Nhược Hề, "Cô."

    "Con đã đi đâu?" Thẩm Nhược Hề nói: "Chạy đến nơi nào rồi?"

    Bình thường lúc Thẩm Trường Hà phải đi công tác, Lộ Kiêu Dương đi làm, A Ly đều ở tại Thẩm gia, ở cùng với bà nội cậu và cô.

    Nghe thấy giọng nói của cô, A Ly nói: "Con ở chỗ mẹ."

    Vừa nghe đến Lộ Kiêu Dương, cả người Thẩm Nhược Hề đều không tốt.

    Cô có chút tức giận, trước đó Lộ Kiêu Dương làm ra những chuyện quá đáng với Thẩm Trưởng Hà, Thẩm gia không ai không biết.

    Bọn họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, trong lúc Thẩm Trường Hà đang bị mất thị lực, Lộ Kiêu Dương vẫn còn nói anh đáng đời! Lúc đó, anh trai làm phẫu thuật, Lộ Kiêu Dương cũng chưa từng xuất hiện ở bệnh viện.

    Nghe nói, sau khi cô xuất viện vẫn ở lại trấn nhỏ Dương Hà, vậy còn chưa tính, bây giờ còn bắt cóc A Ly?

    Không biết Lộ Kiêu Dương có chủ ý gì, nhưng Thẩm Nhược Hề thực sự rất tức giận, hạ quyết tâm, hôm nay cô nhất định phải nói chuyện thật tốt với Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương ở đây, Thẩm Nhược Hề cũng biết, lúc anh trai ngã bệnh, cô đã đến tìm Lộ Kiêu Dương một lần, lúc A Ly ngã bệnh, cô cũng đến tìm.

    Nhưng Lộ Kiêu Dương hoàn toàn mặc kệ anh trai, cũng không thương yêu A Ly.

    Quả thực là một người phụ nữ vô tình vô nghĩa!

    "Con chờ đã, cô lập tức tới ngay."

    .....

    Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa, lật xem app đặt đồ ăn bên ngoài, cảm thán, "Bây giờ mua đồ ăn cũng dễ dàng quá đi!"

    Không chỉ có thể mua đồ ăn trên đây, mà rau dưa trái cây nào cũng có thể mua ở trên đây.

    A Ly ngồi ở trong lòng Lộ Kiêu Dương, nhìn mấy thứ trên điện thoại, nói: "Mẹ, con muốn ăn cái này."

    Là trái cherry vừa mới đưa ra thị trường.

    Hiện tại chính là mùa cherry chín mùi, chẳng qua là vừa mới đưa ra thị trường, cho nên giá cả vô cùng đắt.

    "Không được, quá mắc." Mẹ của con ơi, hơn bốn mươi đồng tiền một cân, cướp tiền à!

    Tuy rằng chồng cô rất có tiền, nhưng Lộ Kiêu Dương biết, trong tài khoản của mình, cũng không còn bao nhiêu tiền.

    Cô kiếm được không ít, nhưng tiêu xài lại càng nhiều hơn.

    A Ly nhìn Lộ Kiêu Dương, "Nhưng mà con thật sự muốn ăn."

    Ánh mắt tội nghiệp của cậu, khiến Lộ Kiêu Dương có chút không đành lòng, "Được rồi, vậy mua một phần."

    Kỳ thật chính Lộ Kiêu Dương cũng muốn ăn, mua chút cherry, lại mua chút rau dưa, Lộ Kiêu Dương nghĩ ngày mai khi Tần Phong hoặc là Annie tới, có thể làm bữa cơm cho cô.

    Không lâu sau, có tiếng gõ cửa, cô tưởng là giao đồ ăn nên đeo khẩu trang đi mở cửa, vừa mở cửa ra, liền thấy một người phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa, mặc âu phục màu lam đứng ở cửa.

    Dung mạo có phần tương tự với Thẩm Trường Hà, ánh mắt rất sắc bén, cô ấy nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, tức giận hỏi: "A Ly đâu?"

    "Ở trong đây." Lộ Kiêu Dương bị bộ dáng cường thế của đối phương dọa sợ lùi về sau một bước.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  10. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 129: Đầu bếp của Lộ Kiêu Dương

    Bấm để xem
    Thực ra Thẩm Nhược Hề rất sợ Lộ Kiêu Dương, mỗi lần đều lấy hết dũng khí mới đến được đây.

    Khí thế của Lộ gia rất mạnh, một khi cô tức giận, Thẩm Nhược Hề hoàn toàn không dám nhiều lời.

    Hơn nữa, vào khoảng thời gian Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà ở bên nhau, cô đã giúp Thẩm gia rất nhiều.

    Khi đó ba của Thẩm Trường Hà bị bệnh, Thẩm Trường Hà đã phải lo liệu cho em gái đến trường, lại phải trả chi phi thuốc men cho ba.

    Đúng là người nghèo không thể mắc bệnh!

    Một khi bị bệnh nặng, chỉ có thể chờ chết. Cũng không giống như bây giờ, trên mạng còn có gây quỹ từ thiện, khi đó Internet cũng không có phát triển được như thế.

    Thẩm Trường Hà không phải loại người dễ dàng từ bỏ, mỗi ngày anh làm rất nhiều công việc, làm tất cả những công việc cực nhọc vì muốn giữ mạng sống của ba.

    Từ khi nhận thức Lộ Kiêu Dương, Lộ Kiêu Dương cố gắng muốn gánh vác thay anh.

    Có đôi khi còn lấy tiền sinh hoạt phí và học bổng, Thẩm Trường Hà không cần, cô sẽ nghĩ cách đưa cho Nhược Hề, để Nhược Hề đưa cho mẹ Thẩm.

    Mạng sống của ba cũng được cứu về.

    Mặc dù bây giờ vẫn còn bị liệt nửa người, nhưng Lộ Kiêu Dương xem như là ân nhân của Thẩm gia, Thẩm Nhược Hề cũng rất thích cô, rất kính trọng cô.

    Thế cho nên thân phận chị dâu đối với cô ấy tràn đầy sức uy hiếp.

    Cho dù sau này Lộ Kiêu Dương thay đổi, Thẩm Nhược Hề cũng sợ cô.

    Nhưng lúc này nhìn Lộ Kiêu Dương, phát hiện Lộ Kiêu Dương còn kinh hãi hơn cả mình, dường như bị cô dọa sợ vậy, Thẩm Nhược Hề thoáng chốc sững người.

    Nghe Tần Phong nói chị dâu hình như có chút không bình thường, bây giờ xem ra, hình như là thật?

    Đầu óc thật sự bị đụng hỏng rồi?

    Cô nói với Lộ Kiêu Dương: "Chị lén lút mang A Ly tới đây làm gì? Có phải hơi quá đáng rồi không! Lúc trước là chị không cần thằng bé, lúc ly hôn với anh trai tôi, chúng tôi đã bảo chị nể tình đứa nhỏ mà đừng ly hôn, nhưng chị chưa bao giờ mềm lòng. Giờ thì sao? Ở giới giải trí lăn lộn không nổi nữa, không còn khí phách? Lại muốn ôm đùi anh tôi à?"

    "..." Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Nhược Hề, nói: "Ách, cô vào trước đi."

    Lần đầu tiên Lộ Kiêu Dương gặp Thẩm Nhược Hề, không muốn cãi nhau với cô ấy.

    Thẩm Nhược Hề thấy Lộ Kiêu Dương đi vào, do dự một chút, cũng đi vào theo.

    Trước cô có đến đây, nhưng cho tới bây giờ cô chưa từng vào nhà của Lộ Kiêu Dương.

    Lúc này, Thẩm Nhược Hề vừa mới vào cửa, đang muốn nói, liền thấy Thẩm Trường Hà ngồi trên ghế sofa, giật mình, "Anh!"

    Ngất mất, sao anh cô lại ở đây?

    Không phải hôm nay anh ấy có một hội nghị nghiên cứu ở viện khoa học kỹ thuật sao?

    Cô còn tưởng anh ấy sẽ ăn tối cùng bọn họ.

    Thẩm Trường Hà bình thản nói: "Ồ, em tới thật đúng lúc, tiện thể làm cơm tối cho chị dâu em đi."

    Lộ Kiêu Dương "..."

    Cô có chút kinh ngạc nhìn Thẩm Trường Hà.

    Hình như Thẩm Nhược Hề rất ghét cô.

    Vừa đến đã mắng cô một trận.

    Hơn nữa, A Ly gọi cô ấy là cô, cô ấy chắc là em gái của Thẩm Trường Hà!

    Vậy thì tất nhiên phải vô cùng được chiều chuộng!

    Thế mà Thẩm Trường Hà lại gọi cô ấy nấu ăn cho cô!

    Ngay cả Lộ Kiêu Dương cũng cảm thấy, yêu cầu này có chút quá đáng.

    "Em..."

    Thẩm Trường Hà nói: "Không muốn sao?"

    Thẩm Nhược Hề nhỏ hơn Thẩm Trường Hà vài tuổi, là Thẩm Trường Hà lo liệu cho cô lên đại học, để cô có được ngày hôm nay.

    Dĩ nhiên là, anh trai nói cái gì thì chính là cái đó.

    Cô gật đầu, "Vâng."

    Lộ Kiêu Dương: "..."

    Cô không ngờ Thẩm Trường Hà kêu Thẩm Nhược Hề nấu cơm, lại càng không nghĩ tới, Thẩm Nhược Hề cứ như vậy mà đồng ý rồi.

    Đúng lúc người giao hàng mang đồ ăn tới, Thẩm Nhược Hề liền mang vào phòng bếp.

    Lộ Kiêu Dương nhìn tới đây, luôn cảm thấy có chút xấu hổ, cô nhích lại gần Thẩm Trường Hà, nhỏ giọng hỏi: "Anh để cho cô ấy nấu ăn, hình như không tốt lắm đâu?"

    "Không tốt chỗ nào?"

    "Cô ấy là em gái anh đấy!"

    Thẩm Trường Hà ngay thẳng nói: "Em gái tôi thì không thề nấu cơm cho em?"

    ( Ngủ ngon. Tiếp tục cầu phiếu đề cử)

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...