Ngôn Tình [Edit] Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư - Vô Tẫn Tương Tư

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi SusissTih, 31 Tháng mười hai 2022.

  1. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 100: Cô căn bản không có mối tình đầu

    Bấm để xem
    Lương Thiến cảm thấy cả người đều không tốt, cô ta nhìn Lộ Kiêu Dương không thuận mắt, nên mới khiến cho Lộ Kiêu Dương bị chửi.

    Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới Du Cẩm Châu sẽ lên tiếng thay cô!

    Như vậy, chẳng những Lộ Kiêu Dương không bị chửi, mà nói không chừng còn được ảnh hưởng từ nhân duyên tốt của Du Cẩm Châu.

    .....

    Buổi chiều, ánh mặt trời rất ấm, bây giờ là giữa tháng năm, thời tiết rất đẹp.

    Thẩm Trường Hà đang ở xưởng chưng cất rượu tại trấn nhỏ Dương Hà, đang cùng người chịu trách nhiệm về việc ủ rượu là chú Cố thảo luận về việc ủ rượu, Tần Phong đi đến, nói với Thẩm Trường Hà: "Tiên sinh, phu nhân đã về."

    Nghe đến đó, Thẩm Trường Hà kinh ngạc, nói: "Phải không?"

    Lần này Lộ Kiêu Dương quay phim đi hơn mười ngày, so với thời gian cô nói lúc trước ngắn hơn một chút.

    Thẩm Trường Hà rất bất ngờ.

    Anh dặn dò những việc cần chú ý cùng chú Cố xong, liền đi ra ngoài.

    Chú Cố nhìn bóng lưng của anh, nói: "Trường Hà đối với vợ nó, chính là quá để ý."

    Chú Cố là bạn cũ của ba Thẩm Trường Hà, cho nên cũng là trưởng bối của Thẩm Trường Hà, bình thường cũng là gọi thẳng tên anh.

    ......

    Lúc Thẩm Trường Hà trở lại, thì thấy Lộ Kiêu Dương đang ngồi trên ghế ở phòng ăn, ăn nho tươi.

    Anh đứng ở cửa nhìn cô, cảm giác hình như cô lại gầy đi một ít nữa rồi.

    Rõ ràng đã bảo cô ăn nhiều một chút, cô lại không có một chút tiến bộ nào.

    Lộ Kiêu Dương ăn nho, hỏi người hầu bên cạnh: "Còn nữa không?"

    "Còn ạ." Dường như cô ăn mãi cũng không đủ. Người hầu nhanh chóng đi lấy.

    Tần Phong nhìn Thẩm Trường Hà, nói: "Tiên sinh, đi vào thôi."

    Thẩm Trường Hà ngửi trên người mình thấy bị dính mùi từ trong xưởng chưng cất rượu, sợ cô sẽ ghét bỏ, "Tôi đi thay quần áo trước."

    Anh lên lầu, Tần Phong nhìn anh, bất đắc dĩ thở dài.

    Thẩm Trường Hà thay quần áo đi xuống, mới để cho Tần Phong dìu anh đi vào phòng ăn, Lộ Kiêu Dương nhìn thấy anh, "Ồ, anh đã về rồi à! Tôi nghe nói anh đang bận."

    Anh thật đúng là chăm chỉ, mỗi ngày đều không quên làm việc.

    Thẩm Trường Hà ngồi xuống nói: "Sao đột nhiên lại trở về rồi?"

    Lộ Kiêu Dương thở dài một hơi: "Đừng nói nữa. Đạo diễn bảo tôi trở về nghỉ ngơi vài ngày."

    Cảm giác này giống như bạn đến trường học không tốt, chủ nhiệm lớp đuổi bạn về nhà.

    Vốn dĩ Lộ Kiêu Dương diễn vô cùng tốt, những phân cảnh ở đó cũng đã quay xong.

    Trong phim, cô diễn vai mối tình đầu của Lý Thịnh, đương nhiên, Lý Thịnh cũng là mối tình đầu của cô, hai người có một đoạn tình cảm rất cảm động.

    Vấn đề chính là phần tình cảm.

    Đạo diễn nói lời thoại của cô không có vấn đề gì, chỉ là ánh mắt có vấn đề.

    "Lúc cô nhìn cậu ấy, phải giống như đang nhìn mối tình đầu của cô, hiểu không?"

    Hiểu?

    Làm sao hiểu được?

    Cô căn bản không có mối tình đầu mà!

    Mặc kệ đạo diễn có nói như thế nào, cô cũng không thể thông suốt được, kéo dài tiến độ của mọi người một cách nghiêm trọng, nên đạo diễn để cô trở về.

    Vừa lúc trong vòng một tuần này,《 Cuộc thi thơ ca 》hẹn cô, cô cũng nhân cơ hội này trở về nghỉ ngơi hai ngày, tìm lại trạng thái.

    Nhìn vẻ mặt phiền muộn của cô, Tần Phong hỏi: "Phu nhân gặp phải chuyện gì sao? Bị khi dễ?"

    Thẩm Trường Hà hỏi, "Đã xảy ra chuyện gì?"

    "Là chuyện công việc. Không sao đâu." Lộ Kiêu Dương nói, "Nói các anh cũng không hiểu."

    Thẩm Trường Hà cũng không phải diễn viên, nói với anh, anh cũng không hiểu.

    Tần Phong nói: "Chẳng lẽ là chuyện trên Weibo?"

    Kỳ thật Tần Phong giống như cái máy phiên dịch của Thẩm Trường Hà.

    Lúc Thẩm Trường Hà không nói lời nào, thì sẽ do anh nói.

    Dù sao ở trong mắt Lộ Kiêu Dương, Thẩm Trường Hà là một người không thể nhìn thấy.

    Lộ Kiêu Dương biết Tần Phong nói về chuyện trên Weibo, cũng là sau khi Du Cẩm Châu giúp cô làm sáng tỏ, cô cũng mới từ chỗ Annie biết đã xảy ra chuyện gì.

    Mới biết Du Cẩm Châu lại chủ động giải thích giúp cô.

    __Hết chương 100__
     
    LieuDuongAnnie Dinh thích bài này.
  2. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 101: Thật tốt khi có em ở đây

    Bấm để xem
    Cho nên gần đây ở đoàn làm phim, cô cũng rất nỗ lực, cố gắng không kéo dài thời gian của Du thần.

    Kết quả khi sắp kết thúc, xảy ra chuyện như vậy, cô cũng rất xấu hổ.

    Lộ Kiêu Dương giải thích: "Chuyện đó các anh cũng biết à! Chẳng qua là đã giải quyết rồi, thực ra là việc diễn xuất."

    ......

    Lộ Kiêu Dương thở dài, "Tôi vẫn luôn nghĩ không ra, tại sao mình không đi học cho giỏi, lại muốn vào giới giải trí?"

    Thẩm Trường Hà ngồi ở bên cạnh, vươn tay, Tần Phong nhanh chóng đặt nước vào trong tay anh.

    Ngón tay thon dài cầm chén sứ màu trắng lên, anh uống một hớp, lại đưa cho Tần Phong.

    Hiện tại ở trước mặt Lộ Kiêu Dương giả vờ không nhìn thấy, anh đã giả vờ đến mức thông thạo.

    "Em không thích tiến vào vòng giải trí thì đừng đi nữa. Không phải là muốn đi học sao? Học tập rất phù hợp với em."

    "Nếu anh đã nói như vậy, tôi lại cảm thấy dường như còn có thể kiên trì." Lộ Kiêu Dương cười cười, nói: "Con người tôi tham vọng thắng bại rất mạnh, không muốn làm không tốt một việc nào đó rồi lại chán nản mà chạy về. Cho dù có muốn rời khỏi, cũng phải chờ tôi đem những người mắng tôi mỗi ngày ở sau lưng, vả mồm từng người một dám khinh thường tôi để họ ngậm miệng lại rồi nói sau."

    Tẩy trắng con đường vì bản thân mình là một chặng đường dài ở phía trước.

    Hơn nữa nếu cô không tẩy trắng cho bản thân, đi ra ngoài vĩnh viễn là một vết nhơ.

    Giống như bây giờ đi học, cô phải mang khẩu trang, che kín chính mình.

    Không còn cách nào, bởi vì bị mắng căn bản không ngóc đầu lên được.

    Ngay cả những người dính dáng đến cô cũng sẽ bị mắng, ai còn muốn nói chuyện với cô chứ?

    Thẩm Trường Hà nghe thấy lời cô nói, cũng không cảm thấy bất ngờ.

    Đó là tính cách của cô khi còn trẻ.

    Trông có vẻ chậm chạp, nhưng kỳ thật từ trong xương cốt lại rất thích tranh cường háo thắng.

    ......

    Bởi vì Lộ Kiêu Dương trở về, cho nên bữa ăn tối ngày hôm nay cũng vô cùng phong phú.

    Gần đây Thẩm Trường Hà đều ăn một mình, rất cô đơn. Mỗi ngày lúc ăn cơm, cũng sẽ không tự chủ nhớ đến Lộ Kiêu Dương ở bên cạnh chăm sóc cho anh.

    Bây giờ cô đã trở về, tâm của anh dường như cũng được lấp đầy theo.

    Lộ Kiêu Dương gắp thức ăn cho anh, Tần Phong không có ở đây, tạm thời rời đi.

    Lộ Kiêu Dương là người nói nhiều, nhất là lúc Thẩm Trường Hà không nói lời nào, cô liền thích một mình nói không ngừng ở bên tai anh. Cô nói: "Anh biết vì sao lần này tôi trở về không?"

    "Vì sao?" Dĩ nhiên Thẩm Trường Hà muốn biết, nhưng anh không thích lải nhải truy vấn những chuyện mà cô không thích nói.

    Cũng may, dường như Lộ Kiêu Dương căn bản cũng không giấu được, tự mình sẽ nói ra.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Chính là nhân vật mà tôi quay, không phải là có một phân cảnh tình cảm sao! Sau đó, đạo diễn nói ánh mắt của tôi không đúng, nói ánh mắt của tôi không giống như đang nhìn người yêu. Quay lâu lắm mà cũng không có cảnh nào tốt, nên để tôi trở về nghỉ ngơi trước."

    Thẩm Trường Hà nói: "Thì ra là vậy."

    "Đúng vậy." Lộ Kiêu Dương nói: "Chỉ có điều, ông ấy để tôi trở về, tôi cũng không nghĩ ra là nên quay như thế nào, tôi nghĩ lát nữa tôi nên đi xem phim, xem thử khi người khác nói chuyện yêu đương, ánh mắt sẽ diễn như thế nào."

    "Phiền phức như vậy sao?" Thẩm Trường Hà nói: "Em chỉ cần nhập vai, tưởng tượng đối phương trở thành mối tình đầu của mình là được."

    Nhắc đến việc này, Thẩm Trường Hà bỗng chốc sững sờ, anh nhớ đến lần đầu tiên, lúc Lộ Kiêu Dương đề cập vấn đề này với anh, anh cũng nói với cô như vậy.

    Sau khi anh nói xong, hai mắt cô sáng ngời, "Đúng nha! Em xem anh ta trở thành anh là được rồi."

    Nói xong, còn hôn lên mặt anh một cái.

    Đó là khoảng thời gian ngọt ngào nhất của bọn họ.

    Mà giờ đây....

    Lộ Kiêu Dương lúc này nghe xong lời anh nói, vẻ mặt lại buồn rầu, "Đạo diễn cũng nói với tôi như thế, nhưng tôi...không có mối tình đầu."

    __Hết chương 101__


     
    Annie DinhLieuDuong thích bài này.
  3. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 102: Kiêu ngạo và định kiến

    "Bấm để xem"
    Độc thân mười tám năm, cô thậm chí còn chưa nói chuyện yêu đương, có được không?

    Nghe nói bây giờ các bạn nhỏ ở nhà trẻ cũng đã bắt đầu nói chuyện yêu đương rồi!

    Nào có thảm như cô?

    Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương, khóe mắt liếc nhìn cô một cái.

    Lúc cô nói đến vấn đề mối tình đầu này, cô hoàn toàn không nhìn anh.

    Ở trong mắt cô, Thẩm Trường Hà cũng chỉ là một người cô quen biết, cô hoàn toàn không xem anh là một người chồng chân chính, mối tình đầu, thậm chí một chút cảm giác đối với anh cũng không có.

    Cô là một người rất lý trí, cho dù cảm thấy anh đẹp trai, nhưng cũng không đến mức thật sự động tâm.

    Thẩm Trường Hà nói: "Tôi không ngại tạm thời làm mối tình đầu của em, luyện tập cùng em một chút."

    Lộ Kiêu Dương nghe xong lời anh nói, ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh này, vừa lúc nhìn thấy sườn mặt của anh, đường nét thật đẹp. Cô đột nhiên nhớ ra điều gì đó, "Đúng nha, anh là chồng tôi. Lúc trước tôi kết hôn cùng anh, hẳn là rất thích anh!"

    Lộ Kiêu Dương nghe nói, trước đây lúc cô và Thẩm Trường Hà ở bên nhau, ba mẹ cô còn rất phản đối.

    Là bởi vì cô quá thích Thẩm Trường Hà, mới kiên trì ở bên anh!

    Nói như vậy, người đàn ông trước mắt này đúng thật là mối tình đầu của cô.

    Chỉ có điều, vấn đề này cũng rất lớn, cô hoàn toàn không có cảm giác gì đối với anh.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Tôi nói việc này có thể anh sẽ tức giận, thế nhưng bây giờ tôi...hình như không có thích anh như vậy."

    Mặc dù biết người này là chồng của cô, nhưng cô không có cái loại cảm giác tim đập thình thịch đó.

    Thẩm Trường Hà nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, anh nói: "Không sao, tôi có thể luyện tập cùng em. Kể từ bây giờ, em hãy tưởng tượng rằng em rất thích tôi."

    "...Ồ." Lộ Kiêu Dương gật đầu, "Tôi thử xem."

    Thẩm Trường Hà trộm nhìn lén cô một cái, vẻ mặt cô nghiêm túc, hình như là tưởng thật.

    Cô bây giờ! Thật sự là quá đáng yêu.

    Nhưng mà ăn cơm xong, Lộ Kiêu Dương vẫn trở lại phòng chiếu phim trên lầu, mở TV, ngồi trên sofa xem.

    Cái gì mà《 Titanic 》,《 Kiêu ngạo và định kiến 》Cô tìm những bộ phim kinh điển này mà xem hết một lần.

    Trước đây mẹ không cho phép cô xem những thứ này vì muốn cho cô đi học thật tốt, nhưng bây giờ cuối cùng cô cũng có thể xem, hắc hắc hắc.

    Thẩm Trường Hà ngồi bên cạnh cô, thấy cô ngồi một mình trên ghế sofa, khoanh hai chân, khoanh hai tay, lông mày nhíu chặt, dáng vẻ rất phức tạp, hiển nhiên là cái gì cũng không hiểu được.

    Anh nhìn thoáng qua màn hình, cô xem bản gốc tiếng Anh có phụ đề tiếng Trung, Thẩm Trường Hà nhìn những thứ này, nghe nhân vật trong phim nói một câu:

    The first day I met Bryce Loski, I flipped.

    The first day I met Bryce Loski, I flipped. Flipped, flipped, flipped. Vậy sao?

    Cô lặp lại cái từ đơn này nhiều lần ở trước mặt anh.

    Khi đó tiếng Anh của anh cực kỳ kém, bởi vì tính cách hướng nội, không thích mở miệng, nên phát âm cũng không tốt.

    Cho nên tiếng Anh của anh, hầu như là được cô dạy từng từ một, trong nhà cũng cất giữ nhiều bộ phim, cũng là bởi vì để anh học cách phát âm cho tốt mà đặc biệt mua về...Hiện tại, anh đã có thể ra nước ngoài giao lưu với người khác không có trở ngại gì, bàn chuyện làm ăn, phát triển...hoàn toàn là nhờ phúc của cô.

    Nhớ đến những điều này, trái tim Thẩm Trường Hà như bị cái gì nhéo.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh vẫn ngồi ở đây, hình như đang ngẩn người, dường như anh có vẻ rất nhàm chán, cô mở miệng nói: "Nếu không anh đi nghỉ trước đi? Không cần theo tôi."

    Anh lại không nhìn thấy gì, nhất định là cảm thấy rất buồn chán.

    Thẩm Trường Hà đứng lên, đi về phía cô. Anh rõ ràng không thể nhìn thấy, lại có thể trực tiếp đi về phía cô.

    Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông này, chớp chớp mắt, không nói gì.

    Đến trước mặt cô, Thẩm Trường Hà chống tay ở hai bên sofa, chợt cúi người xuống, kề sát mặt vào cô.

    Anh có một đôi mắt sâu hút hồn, cô không có cách nào tưởng tượng được, đôi mắt này lại không thể nhìn thấy gì cả.

    Lộ Kiêu Dương bị ép vào chiếc ghế sofa đơn, nhìn anh đến gần, bị dọa sợ nhắm mắt lại...

    ( Lúc trước có người hỏi, Trường Hà ca ca thích đại Lộ hay tiểu Lộ, người anh ấy thích là Lộ Kiêu Dương. Ở phía dưới chương này, tôi sẽ rút ra năm cái được được phong bao lì xì 5.20. Hôm nay tiếp tực cầu phiếu, buổi tói nhìn vào bảng xếp hạng, ở 25, phiếu đề cử đều là miễn phí, mọi người nhớ bình chọn nhé, moah moah)

    __Hết chương 102__


     
    Annie DinhLieuDuong thích bài này.
  4. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 103: Có chút không bình thường

    Bấm để xem
    Khuôn mặt Thẩm Trường Hà gần như kề sát vào cô, hơi thở của anh gần ngay trước mắt.

    Lộ Kiêu Dương tưởng rằng anh muốn hôn cô, lại chậm chạp không có tiến lên.

    Đột nhiên cảm thấy rất ngu ngốc!

    Con mẹ nó, nếu anh quả thật muốn hôn cô, cô nên đẩy anh ra mới đúng, cô nhắm mắt làm cái gì?

    Cô mở mắt ra, cẩn thận nhìn người đàn ông trước mắt này...Nín thở, sợ hơi thở của mình xúc phạm đến anh.

    Thẩm Trường Hà lại dừng ở trước mặt cô, chậm chạp không di chuyển.

    Cô không biết anh muốn làm gì.

    Dần dần, cảm thấy tim mình đập thình thịch, thình thịch, thình thịch...mà nhảy dựng lên, càng lúc càng mạnh hơn.

    Cô nhìn Thẩm Trường Hà, lui về phía sau, dè dặt nói: "Cái đó...anh sắp đè lên tôi rồi."

    Thẩm Trường Hà nói: "Ừ, tôi biết."

    Lộ Kiêu Dương nói: "Mắt anh thấy được?"

    Cô có chút hoài nghi.

    Thẩm Trường Hà nói: "Thính lực của tôi khá tốt. Em nói chuyện với tôi, tôi đương nhiên biết em ở đâu."

    "Thì ra là như vậy." Lộ Kiêu Dương vỗ vỗ ngực, thầm nghĩ, nhất định là anh không nhìn thấy cô, cho nên mới cách cô gần như vậy.

    Cô vươn tay đẩy anh một cái, "Anh đi ngủ đi."

    Tim cô đập rất mạnh, mặt nóng như lửa đốt.

    Luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.

    Cảm giác này, giống như là uống rượu vậy, choáng váng.

    Thẩm Trường Hà hỏi: "Xem lâu như vậy, có cảm giác gì không?"

    Thanh âm của anh rất trầm.

    Lộ Kiêu Dương nhìn gương mặt này của anh, luôn cảm thấy quá mức đẹp trai, có chút không dám quan sát, chỉ dám dời tầm mắt đi, nhìn tay anh.

    Nhưng hết lần này đến lần khác tay anh lại dễ nhìn như vậy.

    Cô nói: "Tạm thời vẫn không có."

    Mặc dù phim khá hay.

    Thẩm Trường Hà nói: "Vậy em nhìn tôi nhiều chút đi."

    "...Tôi đang nhìn anh mà." Nhìn tay anh, không tính là đang nói dối chứ!

    Cô thật sự nghĩ anh không nhìn thấy!

    "Vậy em...thấy cái gì?" Thẩm Trường Hà hỏi.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Tạm thời không có."

    Nói không có là giả.

    Cô chỉ cảm thấy, cả người mình đều có chút không bình thường.

    Thẩm Trường Hà nói: "Đi ngủ trước đi, ngày mai tiếp tục."

    Dù sao anh cũng có thời gian.

    Lộ Kiêu Dương thấy anh buông ra, mau chóng nói: "Được, tôi cũng buồn ngủ rồi."

    Cô cũng không muốn xem phim nữa.

    ....

    Đưa Thẩm Trường Hà đến cửa phòng của anh, cô liền rời đi, chạy trốn vào phòng A Ly.

    Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương vừa mới bình thường đưa anh đến cửa, lúc này lại chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, bất đắc dĩ cười cười.

    ....

    Sáng sớm, Lộ Kiêu Dương đang nói chuyện điện thoại với Annie, vừa mới từ trên lầu đi xuống, "Được, đến lúc đó em đón chị đi, chị thức dậy rồi."

    Ra cửa, cô đi vòng xung quanh, đến gần vườn nho, khắp nơi đều là cành nho mọc dài, từng mảng xanh tươi, cô đi một hồi, liền thấy Thẩm Trường Hà, anh đứng ở nơi đó, bởi vì do thời tiết thay đổi nên anh đã đổi lại thành áo sơ mi trắng, quần dài màu đen, trên đầu đội mũ rơm.

    Rõ ràng là một chiếc mũ rơm cũ kỹ thô sơ như vậy, tất cả mọi người đều đội, nhưng khi đội trên đầu anh, chỉ làm tăng thêm vài phần anh tuấn.

    Như thể đây là một mặt hàng thời trang mới thịnh hành.

    Thẩm Trường Hà chăm chú nhìn những người công nhân đang chiết cành, đang chuẩn bị mở lời, thì nghe thấy Tần Phong nhắc nhở, "Phu nhân tới."

    Nghe thế, Thẩm Trường Hà ngừng lại.

    Lộ Kiêu Dương rất nhanh đã đi tới, đứng bên cạnh Thẩm Trường Hà, nói: "Các anh đang trồng nho à."

    Thẩm Trường Hà nói: "Ừ."

    "Tôi còn tưởng hôm nay tôi dậy rất sớm, lại thấy các anh đều dậy rồi."

    __Hết chương 103__

     
    Annie DinhLieuDuong thích bài này.
  5. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 104: Nếu không hai chúng ta đổi lại

    Bấm để xem
    "Em có thể ngủ thêm một lát nữa." Anh nhìn về phía trước, cũng chẳng hề nhìn cô.

    Chỉ khi phát giác Lộ Kiêu Dương không nhìn anh, anh mới có thể lén lút liếc nhìn cô một cái.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Trước đây mỗi ngày quay phim đều thức dậy sớm nên đã quen rồi, không ngủ được."

    Thẩm Trường Hà nói: "Các em quay phim thật vất vả."

    "Đúng." Lộ Kiêu Dương cảm thán: "Thật sự mệt mỏi."

    Tần Phong ở bên cạnh cười nói: "Phu nhân thật biết cách nói đùa, quay phim thì có gì mà mệt? Các cô mỗi ngày đều kiếm tiền nhẹ nhàng như vậy, so với mọi người trên thị trấn chúng tôi thoải mái hơn nhiều."

    "..." Lộ Kiêu Dương không phục nhìn anh ta một cái, "Tôi thấy anh đi theo bên cạnh Thẩm tiên sinh mỗi ngày cũng không cần làm cái gì, chỉ cần động động mồm mép, rất nhẹ nhàng đấy chứ."

    Tần Phong nói: "Tôi nào có thoải mái như vậy, mỗi ngày đều rất bận rộn."

    "Tôi đây cũng mệt chết đi được." Lộ Kiêu Dương nói: "Nếu không hai chúng ta đổi chỗ, anh đi quay phim đi?"

    Thẩm Trường Hà ở bên cạnh nghe cô cùng Tần Phong tranh cãi, nhếch khóe miệng.

    Với cái miệng này của cô, Tần Phong dường như cũng không thể nói lại cô.

    Trước đây còn lo lắng cô sẽ bị bắt nạt, bây giờ chỉ mong Tần Phong không bị cô khi dễ.

    Thấy Tần Phong không nói, Lộ Kiêu Dương cười nói: "Anh xem, có đúng không! Chúng ta nhìn người khác đều sẽ cảm thấy rất nhẹ nhàng. Thông cảm cho nhau một chút không tốt sao?"

    Tần Phong bất đắc dĩ gật đầu, "Đúng."

    Thật ra Tần Phong là một người rất trẻ con, lúc anh đi theo Thẩm Trường Hà, tuổi còn rất nhỏ, làm việc cũng rất lỗ mãng.

    Tuổi tác Thẩm Trường Hà cũng không kém anh ta nhiều lắm, nhưng so với anh ta thì chững chạc hơn.

    Anh đi theo bên cạnh Thẩm Trường Hà, tính tình cũng chậm rãi được mài dũa, mới có hiện tại, trông anh rất ổn trọng.

    Chỉ là, có đôi khi thấy Lộ Kiêu Dương, thỉnh thoảng vẫn sẽ tranh cãi cùng cô, đương nhiên, anh gần như là cãi không lại Lộ Kiêu Dương, mỗi lần đều chịu thiệt.

    Thẩm Trường Hà nghe hai người nói, cảm giác như nhìn hai đứa nhỏ mẫu giáo trong nhà trẻ, chờ bọn họ nói chuyện phiếm xong, mới nói: "Ăn sáng chưa?"

    "Vẫn chưa." Lộ Kiêu Dương nói.

    "Đi ăn đi." Anh nói, vươn tay ra.

    Lộ Kiêu Dương nhìn bàn tay của anh, lại nhìn gò má của anh một chút, dáng vẻ như đây là chuyện đương nhiên của anh thật đúng là...

    Lộ Kiêu Dương vươn tay, dắt tay anh.

    Tần Phong đi theo sau hai người, bắt gặp ánh mắt của Lộ Kiêu Dương một mực nhìn Thẩm Trường Hà.

    Bởi vì cô cho rằng Thẩm Trường Hà không nhìn thấy, nên ánh mắt rất là càn rỡ.

    Tần Phong thừa nhận, anh thật sự rất thích phu nhân bây giờ, ít nhất không phải là cái người trước đây, đối xử không tốt với tất cả người hầu, cũng đối xử không tốt với Thẩm tiên sinh, thậm chí ngay cả nhìn, phu nhân cũng lười nhìn người khác một cái.

    Mặc kệ trước đây Lộ Kiêu Dương làm cái gì, Thẩm tiên sinh đều sẽ che chở cho cô.

    Có đôi khi Tần Phong bắt gặp Lộ Kiêu Dương chỉ vào Thẩm tiên sinh mắng chửi, cảm thấy cô thật là quá đáng, muốn Thẩm tiên sinh bỏ mặc người phụ nữ này đi, nhưng lại bị Thẩm tiên sinh giáo huấn.

    Cho nên sau này, cho dù có tức giận như thế nào đi nữa, anh cũng hiểu, Lộ Kiêu Dương là vợ của Thẩm Trường Hà, ở trước mặt chỉ dám gọi cô là phu nhân.

    Khi đó anh thật sự không hiểu.

    Bây giờ nhìn Lộ Kiêu Dương như vậy, anh không khỏi mong mỏi dưới đáy lòng, hy vọng hai người có thế mãi mãi yên ổn ở chung như vậy.

    .....

    Lúc Annie tới, Lộ Kiêu Dương đang ăn cùng Thẩm Trường Hà.

    "Annie, em đến nhanh thế! Đã ăn chưa?" Lộ Kiêu Dương nói: "Mau ngồi đi."

    Annie nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, nói: "Thẩm tiên sinh."

    Cô thận trọng ngồi xuống.

    Có đôi khi nhìn Thẩm Trường Hà sẽ cảm thấy rất đáng sợ, nhưng thỉnh thoảng, lại có cảm giác anh rất ân cần.

    Giống như bây giờ, anh dường như rất ôn nhu tựa như bao người đàn ông bình thường khác.

    Lộ Kiêu Dương hỏi: "Em có muốn ăn cái gì không?"

    Annie nói: "Không cần."

    Cô nhìn chằm chằm Lộ Kiêu Dương, chỉ thấy Lộ Kiêu Dương đầu tiên là ăn vài cái sủi cảo tôm, sau đó còn ăn mấy cái xúc xích đỏ giòn trong đĩa.

    __Hết chương 104__


     
    LieuDuong thích bài này.
  6. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 105: Tôi ăn no rồi

    Bấm để xem
    Hôm nay bữa sáng theo kiểu Quảng Đông, đặc biệt hợp khẩu vị của Lộ Kiểu Dương.

    Chủ yếu là ở cái tuổi này của cô, cô còn chưa nếm thử qua nhiều loại mỹ thực như thế, vì thế ăn cái gì cũng đều thấy rất ngon miệng.

    Annie ngồi ở một bên, trơ mắt nhìn Lộ Kiêu Dương ăn hết cái này đến cái khác, luôn cảm thấy mấy món ăn vào đều sắp mọc ra thịt.

    Cô rất muốn ngăn cản, nhưng nhìn Thẩm Trường Hà một cái, lại chỉ có thể lặng lẽ nhịn xuống.

    Lộ Kiêu Dương đang ăn, đột nhiên nhìn thấy sắc mặt của Annie càng ngày càng cứng đờ, ho khan một tiếng, nói: "Em thật sự không ăn?"

    Ngất mất, bây giờ cô nhìn Annie, thế nào cũng cảm thấy có chút chột dạ.

    Luôn cảm thấy lát nữa, sẽ lại bị Annie ngược đãi tàn bạo.

    .....

    Annie lắc đầu.

    Lộ Kiêu Dương chột dạ bỏ chén xuống, nói: "Tôi ăn no rồi."

    Thẩm Trường Hà nói: "Không ăn thêm chút sao?"

    "Không cần." Lộ Kiêu Dương nói: "Tôi cũng không muốn lúc đi về, thật sự biến thành heo mập."

    Gần đây đến đoàn làm phim, nhìn những nữ diễn viên từng người một gầy như thế nào, Lộ Kiêu Dương cảm thấy mình nên kiểm điểm lại bản thân một chút.

    Đặc biệt là Lam Tinh, nghe nói mỗi ngày cải trắng luộc, trọng điểm là, cũng chỉ ăn nửa khối cải trắng.

    Cô nghe thôi đã cảm thấy đáng sợ.

    .....

    Tuy rằng trong đầu đã giác ngộ rất sâu sắc, nhưng trên đường đi quay《 Cuộc thi thơ ca 》, Lộ Kiêu Dương vẫn bị Annie dạy dỗ một trận.

    Cô biết mình đuối lý, cũng không nói gì, chỉ cầm điện thoại di động, xem Weibo một hồi.

    Bởi vì có cô tham gia《 Cuộc thi thơ ca 》, rating của đài truyền hình Lâm Thành cũng tăng lên rất nhiều.

    Thầy Lộ xem chương trình kỳ trước của cô, còn khen cô hai câu. Có lẽ thầy Lộ cũng không ngờ rằng, cô trà trộn vào giới giải trí danh lợi phù phiếm trải qua nhiều năm như vậy, mà vẫn còn nhớ rõ những hứ này!

    Đến đài truyền hình, người dẫn chương trình Khương Vũ hỏi thăm một chút tình hình gần đây của cô, đối với cô rất quan tâm.

    Trong phòng nghỉ, Khương Vũ nhìn Lộ Kiêu Dương, hỏi: "Cô có muốn làm khách mời trong chương trình chúng tôi không, chúng tôi có thể trả thù lao cho cô mỗi tuần, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mong cô, nhưng hy vọng cô không ghét bỏ."

    Lộ Kiêu Dương nói: "Có thể."

    Cô không có ý kiến gì, dù sao cô cũng rất rảnh rỗi.

    Khương Vũ cười nói: "Đây là hợp đồng một năm tôi đã bảo trợ lý chuẩn bị, cô xem đi."

    Lộ Kiêu Dương đưa tay cầm lấy hợp đồng, Annie đứng ở một bên nhìn Khương Vũ này, không ngờ anh lại tốt như vậy, vậy mà lại đưa ra hợp đồng một năm cho bọn họ.

    Chương trình này chỉ ghi hình từng kỳ, đối với bọn họ mà nói là một cơ hội rất tốt.

    Dù sao bây giờ bọn họ cũng không thể tiếp nhận bất kỳ chương trình nào.

    Lộ Kiêu Dương mau chóng đọc bản hợp đồng, cười nói với Khương Vũ: "Cảm ơn ý tốt của anh, chẳng qua là tôi không định ký vào bản hợp đồng này."

    Lộ Kiêu Dương nói: "Tôi cho rằng tôi tham gia với tư cách là thí sinh như bây giờ cũng rất tốt."

    Khương Vũ nói: "Tôi biết hiện tại có rất nhiều bình luận không tốt về cô, nếu như cô có thể đến, đối với cô mà nói đó là một cơ hội."

    "Tôi biết, nhưng con người tôi thích sự tự do. Vẫn là thích tham gia từng kỳ như vậy thì tốt hơn."

    Khương Vũ nhìn Lộ Kiêu Dương, nhíu mày, cô như thế, ngộ nhỡ sau đó không tới tham gia nữa thì làm sao bây giờ?

    Khương Vũ thử dò xét nói: "Nhưng nếu không ký hợp đồng, có thể sẽ không thể đến ghi hình chương trình này được nữa."

    Anh ta biết hiện tại Lộ Kiêu Dương rất cần cơ hội.

    "Nếu đã như vậy thì quên đi." Lộ Kiêu Dương nói xong, đứng lên.

    Annie thấy Lộ Kiêu Dương như thế, sửng sốt trong chốc lát.

    Sự việc phát triển thành như vậy, khiến cô có chút không theo kịp tiết tấu.

    Khương Vũ thấy Lộ Kiêu Dương đi tới cửa, mở cửa muốn đi ra, không giống là giả, vội vàng ngăn cản cô, "Lộ gia, tôi nói đùa thôi, ít nhất bây giờ cô cũng phải tham gia cuộc thi này cho xong, có đúng không?"

    __Hết chương 105__
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 106: Dáng vẻ này của chị rất giống chị ấy

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương thấy anh ta không thể làm được gì, vẻ mặt lại ưu sầu, biết người đàn ông này đang lo lắng điều gì.

    Cô nói: "Thật ra anh không cần lo lắng, chỉ cần tôi có thời gian rảnh, tôi sẽ đến ghi hình. Ba tôi rất thích chương trình này, cho nên anh không cần phải nghĩ cách lấy hợp đồng để trói tôi."

    Khương Vũ nghe Lộ Kiêu Dương nói như vậy, nhất thời cảm thấy có chút xấu hổ, không nghĩ tới cô đã nhìn thấu.

    Anh ta nhìn Lộ Kiêu Dương, cảm thấy ánh mắt của Lộ Kiêu Dương rất chân thành.

    Anh ta cười nói: "Là lòng dạ tôi hẹp hòi, chỉ là cái chương trình này của chúng tôi đã rất lâu rồi không nổi tiếng. Tôi luôn nghĩ rằng, trước đây khi bước vào đài truyền hình, từ lúc bắt đầu làm cái chương trình này là thật sự sai lầm rồi sao? Trước khi cô tới, chương trình này suýt chút nữa cũng bị hủy bỏ. Bây giờ cuối cùng cũng tốt hơn..."

    Là một người lên kế hoạch kiêm người dẫn chương trình, đối mặt với chương trình mình đã đảm nhiệm rất nhiều năm, anh ta quả thực rất khó khăn.

    Bất đắc dĩ mới nghĩ ra biện pháp như thế.

    Lộ Kiêu Dương nghe anh ta nói, cười nói: "Anh làm rất tốt, tôi và ba tôi đều rất thích, thỉnh thoảng ba tôi còn giới thiệu cho các học trò trong lớp để bọn họ xem."

    "Thật sao?"

    "Thật." Lộ Kiêu Dương nói, "Cố gắng lên nhé."

    Mỗi người đều có khát vọng của riêng mình.

    Mà những người dám thực hiện, đều là những con người dũng cảm.

    Nghe xong lời nói của Lộ Kiêu Dương, Khương Vũ cười nói: "Kiêu Dương, lúc trước nhìn thấy những tin tức của cô, tôi cho rằng cô khẳng định là một người rất kém cỏi, nhưng hiện tại xem ra, cô rất tốt. Với năng lực của cô, cô nhất định có thể một lần nữa đứng lên, hơn nữa chắc chắn sẽ càng thêm nổi tiếng và tốt hơn so với ngày trước!"

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh ta, duỗi tay về phía anh ta, Khương Vũ cũng vươn tay, hai người bắt tay, xem như là cổ vũ lẫn nhau.

    .....

    Lúc quay xong chương trình đi ra, Annie nói: "Em còn tưởng chị sẽ trở mặt với anh ta đấy! Trước kia lúc chương trình này còn chưa nổi tiếng, chị khiến cho nó tăng thêm độ hot. Bây giờ nó nổi lên, thì chị lại bỏ nó, thật đáng tiếc."

    Lộ Kiêu Dương nói: "Đừng quá tính toán chi li thiệt hơn trước mắt. Cũng không thể làm chương trình này cả đời. Để anh ta nghĩ rằng chị sẽ đi bất cứ lúc nào, anh ta mới có thể đối tốt với chúng ta. Nếu như ký hợp đồng của anh ta, bị anh ta trói chặt, về sau nếu chị muốn chạy, vậy thì quá khó khăn."

    Cô sớm muộn gì cũng sẽ đứng lên một lần nữa, cũng không thể nào ở lại chương trình này mãi được.

    Annie nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, nói: "Chị đừng như vậy, chị như thế, khiến em cảm thấy chị thật giống Lộ gia."

    "...Chẳng lẽ chị không phải?" Lộ Kiêu Dương nở nụ cười, Annie ngốc, nói cái gì vậy?

    "Không phải." Annie nói: "Dáng vẻ đặc biệt nghiêm túc của chị. Trước kia lúc Lộ gia như thế, em cũng không dám nói chuyện với chị."

    "Cũng không ăn em, em sợ cái gì?"

    Annie đột nhiên chuyển đề tài: "Buổi tối muốn ăn gì?"

    Lộ Kiêu Dương nghe đến đây, mắt sáng rực lên: "Lẩu được không?"

    "Chỉ có lúc chị muốn ăn cái gì, mới không giống Lộ gia, bởi vì Lộ gia chưa bao giờ sẽ tham ăn giống như chị."

    Lộ Kiêu Dương: "..."

    Hai người từ đài truyền hình trở về, trực tiếp đi đến căn nhà ở khu nội thành, gần đây Công Chúa ở trong nhà, nên đều là dì quét dọn vệ sinh cho nó ăn.

    Bây giờ trở lại, Lộ Kiêu Dương định tiện thể đi xem con mèo kia.

    Từ thang máy đi ra, Annie nói: "Đợi lát nữa chị tiêu trừ hết lượng calo hôm nay chị ăn đi."

    "Em thật sự là ma quỷ." Hai người nói xong, Lộ Kiêu Dương dùng vân tay mở khóa.

    Cái khóa của căn hộ này rất trí năng, phải có mật mã và vân tay mới có thể mở được.

    Lộ Kiêu Dương vừa đi vào, thấy trên sàn nhà có một người ngồi xổm xuống, Công Chúa đang nhu thuận dụi đầu vào lòng bàn tay của anh ta...

    Trong lòng cô lộp bộp một cái, Giang Hành! Anh ta lại có thể tùy ý ra vào nhà của cô?

    ()

    __Hết chương 106__


     
    LieuDuong thích bài này.
  8. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 107: Em không có ngoại tình

    Bấm để xem
    Đối với Lộ Kiêu Dương mà nói, Giang Hành giống như là một vết nhơ.

    Dường như bởi vì anh ta, cô mới bị người ta quát mắng là một người phụ nữ đi ngoại tình, cho nên đối với người đàn ông này, Lộ Kiêu Dương thật sự không có bất kỳ ấn tượng tốt nào.

    Annie thấy Giang Hành, có chút kinh ngạc, lúc này anh ta chạy tới nơi này làm gì?

    Rõ ràng Lộ gia cũng không nhớ rõ anh ta! Anh ta cũng đừng chạy tới làm chuyện xấu nữa chứ.

    "Ai cho anh vào?" Annie hỏi.

    Cô cũng không muốn Lộ Kiêu Dương dính dáng gì tới Giang Hành.

    Giang Hành nhìn thoáng qua Annie, nhưng hoàn toàn không bị bộ dáng của Annie hù dọa, ngược lại là bày ra một bộ tư thế áp đảo Annie, "Annie, cô đi làm việc của cô trước đi, tôi có lời muốn nói với Kiêu Dương."

    "..." Với tôi? Có gì để nói với tôi?

    Hơn nữa, từ phản ứng của Giang Hành cho thấy, trước đây anh ta, dường như đúng là tương đối quen thuộc với Lộ Kiêu Dương.

    Quen thuộc đến mức còn hơn cả Annie.

    Cũng chính là hiện tại, Lộ Kiêu Dương cái gì cũng không nhớ rõ, mới càng tín nhiệm Annie hơn.

    Nghĩ đến đây, Lộ Kiêu Dương có chút không nói nên lời, chết tiệt, cô sẽ không thật sự có một chân với người đàn ông này chứ, đừng nha! Anh ta thật sự không có đẹp trai đến mức mình đi ngoại tình cũng muốn cùng anh ta ở bên nhau chứ!

    Lộ Kiêu Dương nói: "Có chuyện gì mà không thể nói ở trước mặt Annie."

    Cô cũng không biết rõ lai lịch của người đàn ông này.

    Nhưng bất kể từ phương diện nào, Lộ Kiêu Dương đều không cảm thấy anh ta là một người đàn ông tốt.

    Cô gặp phải nhiều chuyện như vậy, nếu người đàn ông này thật sự có quan hệ với cô, nhất định sẽ có chút phản ứng!

    Nhưng cho tới bây giờ, anh ta đang làm cái gì?

    Hoàn toàn chưa từng xuất hiện.

    "Lời Lộ gia nói anh cũng nghe rồi đấy." Annie đứng bên cạnh Lộ Kiêu Dương, lúc này cô chỉ nghe Lộ Kiêu Dương.

    Giang Hành nhìn Công Chúa dưới chân vẫn luôn kêu meo meo với anh ta, cười nói: "Đã lâu không tới, nó đã lớn như vậy rồi."

    Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua con mèo nhà mình, giống như liếm cẩu ở bên chân anh ta, mày nhíu lại.

    Loại cảm giác này, thật sự khiến cô cảm thấy rất không tốt.

    Annie nhận thấy Lộ Kiêu Dương không vui, nhanh chóng đi tới ôm lấy Công Chúa, Lộ Kiêu Dương nhận lấy mèo, nghĩ thầm: Ôi, hôm nay phải tắm cho nó rồi.

    Giang Hành nhìn dáng vẻ Lộ Kiêu Dương rất không muốn nhìn thấy mình, nói: "Yên tâm, hôm nay anh tới, sẽ không để cho người ta chụp được, anh rất cẩn thận."

    "Tôi không quan tâm việc này, anh có thể đi về." Lộ Kiêu Dương ôm mèo, muốn đi tắm.

    Giang Hành nhìn cô, "Kiêu Dương, em không cần đề phòng anh như thế, cũng không cần kháng cự anh như vậy, anh không có ác ý."

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh ta một cái, "Anh hiểu lầm rồi, tôi không có đề phòng anh, đơn giản chỉ là không muốn. Hiểu không?"

    Cái khác cô không biết, nhưng muốn tẩy trắng cho bản thân thì cần phải phủi sạch quan hệ với người đàn ông này.

    Giang Hành nói: "Nghe nói hiện tại em không nhớ rõ chuyện trước kia, nên bây giờ em chán ghét anh như thế, là bởi vì những tin đồn trên mạng."

    "Trước kia là trước kia, sau này là sau này, hiện tại tôi không biết anh, anh cũng đừng tới tìm tôi." Cô và Thẩm Trường Hà là vợ chồng hợp pháp, với tam quan của cô, cô thật sự không thể chấp nhận được loại chuyện vượt quá giới hạn này.

    Càng không có cách nào hòa nhã với cái người rất có thể có một chân cùng cô.

    Cho dù mình trước kia bị ma xui quỷ khiến, hiện tại cô tuyệt đối không cho phép loại chuyện này phát sinh.

    Lộ Kiêu Dương tỏ rõ thái độ của mình, ôm Công Chúa rời đi, Giang Hành nhìn bóng lưng của cô, sốt ruột hô to: "Những gì trên mạng nói đều là giả, em không có ngoại tình, chúng ta cũng không phải loại quan hệ đó."

    Nghe đến đó, Lộ Kiêu Dương ngừng lại, Annie cũng nhìn về phía Giang Hành.

    Annie hơi kinh ngạc, "Thật sao?"

    __Hết chương 107__
     
    LieuDuong thích bài này.
  9. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 108: Chân tướng mọi chuyện

    Bấm để xem
    Tất cả mọi người đều cho rằng, bọn họ vượt quá giới hạn.

    Từ lời nói của Giang Hành, lại nghe được đáp án không giống nhau.

    Lộ Kiêu Dương nghe xong những lời này của Giang Hành, nhìn anh ta cũng thuận mắt hơn một chút. Cô nói: "Nếu không phải là thật, vậy tại sao anh không đứng ra giải thích? Muốn tôi phải nhận lấy những hiểu lầm như vậy?"

    Giang Hành nhìn Lộ Kiêu Dương, có chút bất an cúi đầu nói: "Anh đã giải thích qua, công ty của em cũng đã đăng bài thanh minh. Thế nhưng...những người trên mạng sẽ tin tưởng mấy thứ này sao? Mặc kệ chúng ta có làm sáng tỏ như thế nào đi nữa, bọn họ cũng sẽ bịa ra đủ loại gọi là 'chứng cứ', để chứng minh những lời họ bịa đặt toàn bộ là thật."

    Không phải là anh ta không giải thích, chỉ là những lời giải thích của anh ta trong mắt người khác đều trở thành ngụy biện.

    Cùng nhau xuất hiện chính là tự dâng chứng cứ ra, còn không xuất hiện thì chính là chột dạ.

    Fandom giải tán, đại fan thoát fan quay lại chà đạp, mấy tin 'Lộ Kiêu Dương ngoại tình' còn nhiều hơn những tin tức tích cực của cô, người có dụng tâm kín đáo đứng sau màn thao túng, các blogger, phương tiện truyền thông vô lương tâm hút máu của cô, ai quan tâm đương sự là cô sẽ như thế nào chứ?

    Lời giải thích của anh ta đã sớm bị các kiểu tin tức khác nhau nuốt chửng và dần dần biến mất, người bên ngoài căn bản sẽ không quan tâm anh ta nói cái gì, chỉ cần biết cái tên này, có thể phá hủy Lộ Kiêu Dương là được.

    Khi đó Thẩm Trường Hà đang làm cái gì đây?

    Có lẽ là đang bận rộn với công việc của anh ta!

    Giang Hành nhớ kỹ lần cuối cùng mình gặp Lộ Kiêu Dương, trong mắt cô đã không còn tia sáng, "Anh trở về đi, sau này không nên quay lại nữa."

    Trèo càng cao, thì ngã càng đau.

    Cô bị trầm cảm và có rất nhiều thuốc ở trong nhà.

    Cũng từng nói qua với Lương Thiến, khi đó Lương Thiến đi theo bên cạnh cô còn không dám làm ra chuyện quỷ quái gì.

    Nhưng, người không trải qua, làm sao có thể hiểu được hoàn cảnh của cô?

    Người duy nhất trên thế giới này hiểu cô, cũng chỉ có Giang Hành, bởi vì anh ta cũng từng trải qua, ngay cả bác sĩ của cô, cũng là do anh ta giới thiệu.

    Cái đêm trước khi bị chụp ảnh ngoại tình, bọn họ quả thực là ở cùng một chỗ, cô ngồi ở trước mặt anh ta, nước mắt không ngừng rơi, "Anh biết không? Có đôi khi tôi rất muốn chúng tôi vẫn còn là dáng vẻ lúc ban đầu thì tốt biết mấy. Tôi không tiến vào giới giải trí, anh ấy cũng không bận rộn như hiện tại. Rõ ràng tôi đạt được rất nhiều, nhưng tại sao lại cảm thấy mình lại mất đi càng nhiều hơn?"

    Có danh lợi, nhưng không có hạnh phúc, tình cảm cũng không còn.

    Áp lực vô cùng vô tận, ép cô không thể nào thở nổi.

    Bác sĩ đã từng đề nghị cô dừng lại tất cả công việc, để chồng cô ở bên cạnh cô nhiều hơn, thế nhưng sau khi trở về, trong nhà lại trống rỗng. Lúc đầu óc cô không rõ ràng lắm, thậm chí còn ôm A Ly đứng ở mép ban công.

    Sau đó phản ứng kịp thời, cô cũng không dám ở một mình cùng con nữa.

    Giang Hành nhìn Lộ Kiêu Dương, rất bình tĩnh nói những lời này, tựa như đang kể về một câu chuyện xưa.

    Annie ở một bên, nước mắt không ngừng rơi xuống.

    Nó không giống với những phiên bản cô ấy đã từng nghe, không giống những gì người khác đã thấy, cũng không giống với những gì công chúng nguyện ý tin tưởng.

    Những chuyện này, hình như Lương Thiến cũng không biết.

    Bởi vì Lương Thiến làm sao hiểu được, người mắc bệnh trầm cảm có bao nhiêu không dễ dàng?

    Trong mắt cô ta, Lộ Kiêu Dương cái gì cũng có, còn có gì mà không như ý?

    Bản thân mình mới là người thảm nhất, được không!

    Lộ gia biết Lương Thiến không hiểu mình, tất nhiên sẽ không nói với cô ta những điều này.

    Lương Thiến thấy Lộ Kiêu Dương và Giang Hành gần gũi như thế, so với mình còn thân thiết hơn, liền cho rằng hai người có gian tình, hiển nhiên là muốn thay thế cô.

    Lộ Kiêu Dương đứng ở một bên, nghe Giang Hành kể lại những chuyện này, lấy tư cách là chính bản thân cô, cô lại bình tĩnh nhiều hơn, ngay cả đôi mắt cũng không hề đỏ lên.

    Giang Hành nhìn cô, luôn cảm thấy dường như cô không tin những gì anh ta nói.

    __Hết chương 108__

     
    LieuDuong thích bài này.
  10. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 109: Tiết tháo của Lộ gia

    Bấm để xem
    Vì để cô tin tưởng mình, anh ta nói: "Ngăn kéo trong phòng ngủ có sổ khám bệnh của em, còn có thuốc, em có thể xem."

    Lần trước lúc gặp mặt, anh ta có thể cảm giác được, Lộ Kiêu Dương tốt hơn nhiều.

    Không còn là con người tràn ngập tuyệt vọng, như thể cô đang vùng vẫy trong địa ngục nữa.

    Annie vào phòng ngủ, mở ngăn kéo ra, đúng là tìm được những thứ đồ mà Giang Hành nói.

    Cô cầm lấy, đi tới đưa cho Lộ Kiêu Dương xem, nói: "Lộ gia, anh ta không nói dối."

    Lúc nói đến đây, cô ấy nhìn Lộ Kiêu Dương, vô cùng đau lòng.

    Lộ gia giấu quá kỹ!

    Cô thường xuyên làm việc với Lộ gia, cũng không biết những việc này.

    Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua, nói: "Cất đi, dù sao bây giờ cũng không cần."

    Cô không bị bệnh trầm cảm, cô rất khỏe mạnh.

    Lộ Kiêu Dương chợt nghĩ, cũng may là cô xuyên tới, cô cũng không muốn chết sớm đâu!

    Annie rất bội phục sự bình tĩnh của cô, nói: "Lộ gia, chị không buồn sao?"

    Đây là câu chuyện của chính chị ấy, sao chị ấy có vẻ như một chút xúc động cũng không có?

    Lộ Kiêu Dương nói: "Sao chị phải buồn? Chị chỉ cảm thấy chị rất vô dụng."

    Sau khi trưởng thành, sao lại trở nên yếu đuối như vậy!

    Có lẽ phụ nữ chính là như vậy, có người mình yêu, có gia đình, thì sẽ có sự ràng buộc, kỳ vọng đối với gia đình cũng sẽ lớn hơn, đâu có như cô bây giờ, vô tình vô nghĩa, lòng lang dạ sói...

    Úi! Cô đang nói cái gì vậy.

    Giang Hành nhìn cô, "Hôm nay anh đến đây để nói với em những việc này, chỉ mong em có thể tin tưởng, Lương Thiến có khả năng là đang lừa em, nhưng anh sẽ không. Vì vậy, Kiêu Dương, em đừng ở bên Thẩm Trường Hà. Anh ta lúc trước đã khiến em thất vọng như vậy..."

    Annie ở một bên, nếu như là lúc trước, nghe Giang Hành nói như thế, cô nhất định sẽ ngăn cản Giang Hành.

    Nhưng bây giờ sau khi hiểu rõ mọi chuyện, cô cũng không biết bản thân nên khuyên Lộ Kiêu Dương như thế nào.

    Nhưng Lộ Kiêu Dương lại trừng mắt nhìn Giang Hành, "Anh có ngốc không hả? Bây giờ tôi đã thảm thành cái dạng gì rồi, tôi còn ly hôn với Thẩm Trường Hà nữa? Không phải là tôi tìm đường chết sao? Lúc trước anh ta không tiền, tôi đã đi theo anh ta, anh ta khá giả rồi lại muốn ly hôn với anh ta, nhường chỗ cho người khác? Tôi đúng là rất ngốc! Cho dù tôi muốn ly hôn cũng phải đợi đến khi tôi lấy được tiền của anh ta tới tay rồi mới thuyết phục tôi chứ! Một đám đần độn chết đi được, khó trách lúc trước tôi lại thảm như vậy, cũng là do có đồng đội heo như các anh."

    Nói đến đây, Lộ Kiêu Dương ho khan một tiếng, có quỷ mới biết tại sao trong đầu lại hiện ra bộ dáng Thẩm Trường Hà ở trước mặt cô tối hôm qua, dáng vẻ vô cùng ôn nhu thâm tình.

    Hình như tim đập có chút không bình thường.

    Annie vừa rồi còn rất bi thương, nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, hết sức ghét bỏ mà nhìn cô, "Lộ gia, chị có chút tiết tháo đi được không?"

    Dù gì cũng là đại minh tinh, còn cần mặt mũi nữa không?

    Ngay cả Giang Hành cũng có chút ngạc nhiên.

    Dù sao Lộ Kiêu Dương trước đây như một nữ thần vậy.

    Cô cũng là người đã kéo anh ta ra khỏi bóng tối.

    Hiện tại...

    Nói xong chuyện này rồi, Lộ Kiêu Dương nhìn Giang Hành hỏi: "Nói đi."

    "Nói gì?" Giang Hành nói.

    "Nói hôm nay anh muốn đến đây làm gì?" Chỉ là vì để cô nhận thấy rõ Thẩm Trường Hà, Lộ Kiêu Dương không tin.

    Cô cũng không tin hôm nay Giang Hành đến đây chỉ vì cô.

    Nếu như là vậy, tại sao cố tình cứ phải là bây giờ?

    Giang Hành cúi đầu, nói: "Không có gì."

    Lộ Kiêu Dương cũng không có hứng thú hỏi tiếp: "Vậy anh trở về đi, tôi đi tắm rửa cho Công Chúa, Annie, tiễn khách."

    Giang Hành nhìn cô, vội vàng nói: "Thực ra, anh muốn nhờ em giúp anh một việc."

    Annie không thể tin được nhìn Giang Hành, không nghĩ đến, anh ta đúng là thật sự có chuyện khác.

    __Hết chương 109__


     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...