Xuyên Không [Edit] Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Ăn Chơi Trác Táng - Cố Nhiễm Cẩm

Discussion in 'Truyện Drop' started by Nguyễn Thị Miền, Feb 22, 2023.

  1. Chương 70: Vi phu sẽ ngượng ngùng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người nữ hầu cũng chỉ vừa mới tới hoàng thành chưa lâu, nếu như nàng ấy sống đủ lâu ở hoàng thành thì có thể biết được, nữ tử trước mắt đúng là y sư của Thần Y Phường, đích tiểu thư Tướng quân phủ Bách Lí Hồng Trang!

    "Nhìn thấy bộ dáng nữ nhân chết tiệt Bách Lí Ngọc Nhan bị cắn một ngụm, quả thực là quá thống khoái!"

    Trên mặt Tiểu hắc khó nén hưng phấn, "Nhìn một màn này, thậm chí buổi tối ta không cần ăn gì nữa!"

    "Đây chính là do ngươi nói, buổi tối không cần ăn nữa." Bách Lí Hồng Trang cười nói.

    Tiểu hắc lập tức suy sụp, "Chủ nhân, ta đây không phải cảm thấy cao vui mừng vì ngươi sao? Sao ngươi có thể nhẫn tâm với ta như vậy?"

    Tiểu bạch cười một cách khôn ngoan, "Tự làm bậy, không thể sống."

    "Ngươi cho rằng, ta không có ăn, ngươi sẽ có ăn sao?" Tiểu hắc uy hiếp nói.

    Tiểu bạch sửng sốt, vội vàng nói giúp: "Chủ nhân, tiểu hắc cũng vì vui nên mới nói ra như vậy, ngàn vạn không thể đoạt đồ ăn của nó!"

    Thấy hai tên gia hỏa vì ăn mà thay phiên nhau không ngừng lải nhải, Bách Lí Hồng Trang khẽ cười nói: "Được rồi, được rồi. Buổi tối cho các ngươi ăn bữa tiệc lớn!"

    "Chủ nhân vạn tuế!"

    Thời điểm Bách Lí Hồng Trang trở lại Cảnh Lê viên, Đế Bắc Thần vẫn ngồi ở trước bàn đá. Nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang tiến đến, khuôn mặt tuấn tú hiện lên tươi cười.

    "Xem ra hôm nay ngươi rất bận, hiện tại mới trở về."

    Bách Lí Hồng Trang gật gật đầu, "Đó là tất nhiên, ta không giống như ngươi, một người rảnh rỗi."

    Đế Bắc Thần cũng không tức giận, "Đã dùng bữa tối chưa? Ta sai hạ nhân chuẩn bị một ít."

    "Vậy ta sẽ nếm thử tay nghề đầu bếp như thế nào."

    Đế Bắc Thần vỗ vỗ tay, hạ nhân lập tức bưng rượu và thức ăn lên.

    Nhìn một bàn phong phú rượu và thức ăn, Bách Lí Hồng Trang đột nhiên cảm giác trên đầu mình hơi ướt át, không thể không ngẩng đầu nhìn lên, chẳng lẽ trời muốn mưa hay sao?

    Mặt trăng sáng vẫn treo trên bầu trời, căn bản không có chút dấu hiệu trời muốn mưa. Lúc này nàng mới hiểu được, thì ra đây là nước miếng của hai tên gia hỏa!

    "Chủ nhân, thật nhiều món ăn ngon!" Tiểu hắc kích động nói.

    Ánh mắt Bách Lí Hồng Trang hơi trầm xuống, trong giọng nói xuất hiện một chút uy hiếp, "Nếu như ngươi là còn dám chảy nước miếng trên đầu ta, ta sẽ khiến ngươi mấy kế tiếp đều bị đói đến nỗi teo đến mức nhỏ nhất, tin hay không?"

    Mao cầu sửng sốt, vội vàng bưng kín miệng lại, không dám chảy nước miếng nữa.

    Đế Bắc Thần nhìn biểu tình Bách Lí Hồng Trang không ngừng biến hóa, trong mắt hiện lên một sự ngạc nhiên, "Ngươi đang làm gì vậy?"

    "Không có gì." Bách Lí Hồng Trang đáp, "Ta chỉ cảm thấy tay nghề đầu bếp không tồi."

    Rượu đủ cơm no, Bách Lí Hồng Trang hiện lên tươi cười thỏa mãn, từ sau khi tới nơi này, nàng vẫn là lần đầu tiên ăn được rượu và thức ăn mỹ vị như vậy.

    Đồ ăn của Tướng quân phủ tất nhiên không cần phải nói, tửu lầu nàng cũng tiến đến khá nhiều, tuy nhiên, cho dù là đồ ăn tửu lầu cũng không thể nào so sánh được với bữa tiệc hôm nay.

    "Đã muộn rồi, ngươi nghỉ ngơi sớm chút đi."

    Đế Bắc Thần tươi cười ấm áp, nói xong chuẩn bị rời Cảnh Lê viên, quay về Thần Vương phủ.

    "Chờ đã." Bách Lí Hồng Trang đột nhiên gọi Đế Bắc Thần.

    Đế Bắc Thần nghi hoặc nhìn Bách Lí Hồng Trang, "Có chuyện gì vậy?"

    "Đêm nay ngươi hãy ở lại Cảnh Lê viên đi."

    Lời này vừa nói ra, Hắc Mộc không thể không sặc, hắn thật sự không nghĩ tới Bách Lí cô nương lại là người chủ động như vậy.

    Tuy rằng thiếu chủ và Bách Lí cô nương sẽ thành thân một tháng sau, nhưng hiện tại rốt cuộc vẫn chưa thành thân!

    Đế Bắc Thần ra vẻ ngượng ngùng nói: "Nương tử, ngươi chủ động như vậy, vi phu sẽ cảm thấy ngượng ngùng."

    "Nhưng, nếu như nương tử nguyện ý, ta cũng sẽ không ngại."

    Khóe miệng Bách Lí Hồng Trang run rẩy, biểu tình của gia hỏa này cứ luôn thay đổi, lời của nàng còn chưa nói xong, Đế Bắc Thần không khỏi suy nghĩ quá nhiều đi!
     
  2. Chương 71: Thể chất đặc biệt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ngươi suy nghĩ quá nhiều!" Bách Lí Hồng Trang chậm rãi nói, "Ta căn bản không có ý gì khác."

    Đế Bắc Thần hiểu ý câu môi, "Ta biết nương tử không có ý khác, chỉ có ý kia thôi, ta đều hiểu được."

    Ý kia, ý kia, nói rất đúng, không hề ái muội!

    "Ngươi thì biết gì?" Bách Lí Hồng Trang cao giọng, "Ta chỉ muốn giúp ngươi trị liệu tật ở chân mà thôi!"

    Lời này vừa nói ra, trong mắt Đế Bắc Thần xuất hiện một tia gợn sóng, bất quá rất nhanh đã khôi phục lại thần sắc trêu đùa, "Thật ra lúc này ta cảm thấy ở trong phòng cùng nhau tâm tình về lý tưởng nhân sinh cũng không tồi."

    "Nếu như ngươi không muốn trị, vậy thì quên đi."

    "Đừng đừng, nương tử có thể giúp vi phu tất nhiên là tốt nhất." Đế Bắc Thần vội vàng nói, nở nụ cười ngây thơ, giống như hoa nở trên mặt, minh diễm động lòng người không thể giải thích.

    Hắc Mộc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn cũng nghĩ Bách Lí cô nương sẽ không chủ động như thế, bất quá sau khi biết được Bách Lí Hồng Trang muốn trị liệu tật ở chân cho Đế Bắc Thần, nội tâm hắn lập tức không nhịn được kích động.

    Hai chân thiếu chủ đã bị tàn phế khoảng ba năm nay, rất nhiều người đều đã đánh mất hy vọng đối thiếu chủ, nhưng hắn trước sau vẫn luôn tin tưởng, thiếu chủ nhất định sẽ có một ngày đứng lên!

    Trên mặt Bách Lí Hồng Trang hiện lên vài phần nghiêm túc, nàng bắt đầu chẩn trị cho Đế Bắc Thần.

    Hương hoa đào có tác dụng ức chế nhất định đối với bệnh của Đế Bắc Thần, cho nên chẩn trị cho Đế Bắc Thần cũng là thời khắc tốt nhất.

    Cẩn thận xác nhận mức độ tê liệt trên chân Đế Bắc Thần, Bách Lí Hồng Trang hỏi: "Gần đây ngươi có cảm giác thấy độ tê tiệt đang phát triển hướng lên trong cơ thể?"

    Đế Bắc Thần khẽ gật đầu, "Có một chút."

    Nhìn gương mặt tuấn mỹ gợn sóng không kinh sợ trước mặt, trong lòng Bách Lí Hồng Trang không nhịn được bội phục.

    Gia hỏa này bất quá chỉ là một thiếu niên, đối mặt với tình huống có khả năng mình sẽ bị tê liệt toàn thân, không những không tự sa ngã, vẫn phong hoa tuyệt đại như cũ. Điều này không phải người bình thường có thể làm được.

    Chính bởi vì như thế, đủ để nàng xác định tâm trí của Đế Bắc Thần rất kiên định.

    "Nương tử, ngươi thật sự biết ta mắc phải bệnh gì sao?" Đế Bắc Thần dò hỏi.

    Hắn không phải không tin Bách Lí Hồng Trang, nhưng chỉ vì hắn đã từng tới thăm danh y, căn bản không có bất luận một người nào rõ ràng chứng bệnh của hắn.

    Bách Lí Hồng Trang nhướng mày, "Loại chuyện này.. ta lừa ngươi làm gì?"

    Kể từ thời điểm Đế Bắc Thần bảo hộ nàng, không bị một giọt rượu của Bách Lí Hạo Hiên hắt tới, nàng cũng đã đưa ra quyết định, nàng muốn giúp Đế Bắc Thần!

    Cũng ở thời điểm nàng cô độc một mình, chỉ có Đế Bắc Thần còn nhớ tới nàng.

    "Bách Lí cô nương, thiếu chủ rốt cuộc mắc phải bệnh gì? Không phải đã bị người hạ độc, đúng không?" Hắc Mộc không nhịn được hỏi.

    Hắn thật sự rất muốn biết, thiếu chủ luôn luôn kinh diễm tuyệt luân, vì sao hai chân đột nhiên bị tàn phế, từ đó ngã xuống bàn thờ.

    Nếu như do trúng độc gây ra, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua người nọ!

    "Các ngươi tra xét lâu như vậy, hẳn là đều không tra được tin tức gì đúng không?"

    Hắc Mộc xấu hổ gật đầu. Đúng là bởi vì như thế, hắn mới cảm thấy vô cùng nghẹn khuất.

    "Không cần phải tra xét, bệnh này cũng không phải do bị người hạ độc."

    "Phong thần y cũng từng nói như vậy, chẳng qua, Phong thần y cũng không biết tại sao."

    Khuôn mặt tuấn tú của Đế Bắc Thần mỉm cười, mặc dù thời điểm nói ra vấn đề như vậy, hắn vẫn mang một bộ dáng vân đạm phong khinh như cũ.

    "Điều này là do vấn đề về thể chất của ngươi." Bách Lí Hồng Trang giải thích nói, "Cũng may vị thần y kia đã áp chế vài phần tốc độ tê liệt trên thân thể ngươi, nếu không sẽ phải mất rất nhiều nỗ lực mới có thể khôi phục lại."

    "Vấn đề thể chất?"

    Đế Bắc Thần nghi hoặc, hắn nghĩ tới rất nhiều loại khả năng nhưng chưa từng nghĩ tới loại khả năng này.

    Bởi vì, điều này thật sự quá hiếm!
     
  3. Chương 72: Vì sao muốn giúp ta

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi người đều biết rõ về thể chất vật lý, hắn căn bản không phải là rất đặc biệt.

    "Thân thể ách chú, ngươi đã từng nghe nói tới?" Bách Lí Hồng Trang vừa bắt mạch cho Đế Bắc Thần, vừa nói.

    "Tất cả thể chất bên trong, ta chưa bao giờ nghe nói về thân thể ách chú."

    Hắn gần như đều biết tới rất cả thể chất hiếm có của người tu luyện trên đại lục Huyễn Bích, nhưng trong đó chưa từng tồn tại thân thể ách chú.

    Bách Lí Hồng Trang cũng không kinh ngạc, "Thân thể ách chú rất hiếm thấy, ngươi chưa từng nghe cũng là bình thường."

    "Trước kia tốc độ tu luyện của ngươi rất nhanh, đúng không? Vượt xa những người tu luyện tầm thường."

    Bách Lí Hồng Trang nhẹ nhàng cười, "Sau đó hai chân đột nhiên bắt đầu tê mỏi, từ ngón chân bắt đầu từng chút từng chút một lan tràn về phía trên, cho tới bây giờ, tốc độ tu luyện cũng bởi vậy mà chậm lại."

    Ánh mắt Đế Bắc Thần không ngừng biến hóa, nội tâm cũng chấn động dị thường.

    Hiện tại tốc độ tu luyện của hắn trở nên chậm lại, chuyện này hắn chưa bao giờ nói với bất luận kẻ nào, cho dù Phong thần y cũng không biết.

    Bách Lí Hồng Trang chỉ sau khi bắt mạch cho hắn lập tức rõ ràng hết thảy, chẳng lẽ hắn thật sự là thân thể ách chú?

    Hắc Mộc cũng ngây ngẩn cả người, Bách Lí cô nương quá là thần thánh!

    Danh tiếng Thần y đúng thật là danh bất hư truyền!

    "Thể chất này của ta còn có thể thay đổi sao?"

    Một luồng ánh sáng như sóng ngầm bắt đầu khởi động trong đáy mắt Đế Bắc Thần.

    Mặc dù hắn đã che dấu cảm xúc khẩn trương rất khá, nhưng Bách Lí Hồng Trang cũng đã bắt giữ được, khóe miệng tươi cười dần dần trở nên dịu lại.

    "Có ta ở đây, đương nhiên có thể!"

    Lời này vừa nói ra, đôi mắt sâu thẳm như đại dương của Đế Bắc Thần đột nhiên nở rộ ánh sáng vô hạn.

    Ba năm, rốt cuộc có một con đường để sống!

    Nhìn nụ cười dịu dàng của nàng, sự căng thẳng trong trái tim băng giá của hắn dường như tan biến.

    "Tuy nhiên, quá trình này thập phần khó khăn, muốn chịu đựng nó không phải là chuyện dễ dàng." Bách Lí Hồng Trang trầm giọng nói, "Nếu không thể kiên trì được, sẽ chết."

    Nếu không thể chịu đựng được thống khổ này, chi bằng cứ tiếp tục áp chế thân thể như vậy mà sống tiếp.

    Nếu không, một khi đang trong quá trình thay đổi thể chất mà từ bỏ, đó là chân chính ngã xuống.

    Thần sắc Đế Bắc Thần rất thản nhiên, mặc dù nghe được hai chữ "sẽ chết" cũng không hề thay đổi, sự kiên định trong mắt vẫn chưa từng dao động.

    "Nương tử không cần lo lắng, chút đau đớn nhỏ này không thể làm khó được phu quân của ngươi."

    Đế Bắc Thần nói giọng trầm thấp, khuôn mặt tuấn tú vẫn mang bộ dáng trêu đùa nàng như cũ, nhưng đáy mắt nghiêm túc không nói lại bị nữ nhân đối diện xem ở trong mắt.

    Bách Lí Hồng Trang nhìn cặp mắt đầy quyết tâm kia, "Nếu ngươi đã quyết định, ta đây sẽ giúp ngươi đến cùng."

    "Nếu giúp ta thay đổi thể chất, có ảnh hưởng gì đối với ngươi không?"

    Bách Lí Hồng Trang nhẹ nhàng cười, "Bất quá chỉ vất vả một chút mà thôi."

    Nghe lời này, mặc dù Bách Lí Hồng Trang nói rất đơn giản, nhưng Đế Bắc Thần cũng hiểu được tuyệt đối không chỉ có như thế.

    Nếu quá trình thay đổi khó khăn như thế, một khi không chịu đựng nổi hắn sẽ chết, như vậy chỉ sợ Bách Lí Hồng Trang cũng sẽ cực kỳ vất vả.

    Bách Lí Hồng Trang lấy bao ngân châm ra từ trong túi Càn Khôn, nàng trước hết sẽ giúp Đế Bắc Thần trị liệu hai chân tê tiệt, sau đó mới đến việc thay đổi thể chất.

    "Muốn chuyển biến thân thể ách chú là một quá trình dài dòng, ngươi phải chuẩn bị tốt tâm lý."

    Trong khi nói, Bách Lí Hồng Trang liền chuẩn bị châm cứu cho Đế Bắc Thần, đột nhiên, Đế Bắc Thần giữ tay chuẩn bị thi châm của nàng lại.

    Mắt phượng khẽ nâng, Bách Lí Hồng Trang nghi hoặc nhìn Đế Bắc Thần, không rõ hắn muốn làm gì khi đột nhiên giữ chặt tay mình.

    Đế Bắc Thần nghiêm túc đánh giá khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ trước mắt, tiếng nói trầm thấp hơi khàn, "Vì sao lại muốn giúp ta?"

    Vì sao?

    Bọn họ bất quá chỉ biết nhau trong một thời gian ngắn ngủi, Bách Lí Hồng Trang thậm chí cũng không biết hắn là người nào, vì sao muốn giúp hắn như vậy?
     
  4. Chương 73: Không thể hiểu, Đế Bắc Thần

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn vào đôi mắt thâm sâu như nếu biển rộng, khóe miệng Bách Lí Hồng Trang chậm rãi hiện lên tươi cười khuynh thành.

    "Thời điểm ngươi giúp ta, không có lý do gì sao?"

    "Điều này không giống nhau!" Đế Bắc Thần cao giọng một chút, "Ngươi không lo lắng bởi vì ta muốn ngươi trị liệu nên mới giúp ngươi sao?"

    Những điều hắn làm bất quá là chuyện nhỏ mà thôi, bất luận một người nào cũng đều có khả năng làm được như vậy, nhưng những gì Bách Lí Hồng Trang phải làm sẽ vượt xa điều đó.

    "Điều này quan trọng sao?" Bách Lí Hồng Trang hỏi lại.

    Đế Bắc Thần ngẩn ra, hắn không bao giờ có thể nghĩ rằng Bách Lí Hồng Trang sẽ trả lời như vậy, những điều này.. sao có thể không quan trọng?

    "Thời điểm ngươi hỏi ta điều này, ta biết ngươi cũng không phải bởi vì như thế mới giúp ta."

    Bách Lí Hồng Trang tươi cười càng thêm dịu dàng, "Huống chi, cho dù thật sự là bởi vì như vậy, ta cũng sẽ không để ý."

    Đối với những quyết định do mình đã lựa chọn, nàng chưa bao giờ hối hận!

    Nàng không biết thân phận chân chính của Đế Bắc Thần, cũng không biết lý do Đế Bắc Thần thân cận với nàng, nhưng nàng tin tưởng thời điểm Đế Bắc Thần ở chung cùng nàng là chân thành.

    Vì sao?

    Có lẽ là vì lần đầu tiên có người che chở ở trước mặt nàng.

    Có lẽ là vì lần đầu tiên có người hiểu rõ nỗi buồn của nàng.

    Có lẽ là bởi vì một chút rung động trong trái tim nàng..

    Bởi vì những điều này, như vậy đủ rồi.

    Đế Bắc Thần đột nhiên phát giác, bản thân mình căn bản nhìn không thấu Bách Lí Hồng Trang.

    Ngày thường, tuy rằng hắn không thể hiểu các kỹ năng chữa bệnh của Bách Lí Hồng Trang, nhưng thời điểm ở chung hắn cảm thấy Bách Lí Hồng Trang rất đơn giản.

    Giờ khắc này, hắn đột nhiên nhìn không rõ Bách Lí Hồng Trang, những điều người khác quan tâm để ý, nàng căn bản không cảm thấy quan trọng hay sao?

    "Vì sao.. không thèm để ý?"

    "Bởi vì, ngươi thật sự đã giúp ta, không phải sao?"

    Bách Lí Hồng Trang mỉm cười, nếu nói lúc trước nàng đã từng hoài nghi Đế Bắc Thần, hiện tại nàng cảm thấy Đế Bắc Thần đúng là một người thiện lương.

    Mặc dù ngày hắn thường phức tạp, khôn ngoan, nhưng suy nghĩ rất rõ ràng và đơn giản, thật ra hắn rất thiện lương.

    Nhìn gương mặt xinh đẹp tươi cười trước mặt, Đế Bắc Thần lần đầu tiên cảm thấy thế giới của mình thực sự phức tạp.

    "Nếu không có vấn đề gì nữa, ta đây sẽ bắt đầu?" Bách Lí Hồng Trang nhướng mày hỏi, "Hiện tại vấn đề ta phải làm chính là xử lý hai chân tê liệt của ngươi trước."

    "Đối với việc chuyển biến thể chất, vẫn cần một số đồ vật hiếm thấy."

    "Tuy nhiên, ngươi hãy tin tưởng chắc chắn rằng, sau khi thể chất chuyển biến, thiên phú tu luyện của ngươi sẽ tăng vọt một lần nữa, cho nên không cần sốt ruột."

    Nghe lời này, Đế Bắc Thần gật gật đầu, hắn biết Bách Lí Hồng Trang chỉ đang cố an ủi hắn.

    Ngân châm được đưa vào trên huyệt đạo hai chân Đế Bắc Thần, ánh mắt Bách Lí Hồng Trang trở nên nghiêm túc, mỗi một lần ngầm châm đều rất nhanh và chuẩn.

    Lúc Đế Bắc Thần nói chuyện với Bách Lí Hồng Trang, Hắc Mộc cũng đã thối lui một bên.

    Nếu hắn cứ tiếp tục lưu tại nơi đó thì thật sự quá chướng mắt, vẫn nên để thiếu chủ và Bách Lí cô nương ở chung một mình sẽ tốt hơn.

    Rừng đào khôi phục lại vẻ an tĩnh, chỉ còn lại một thân ảnh màu trắng quyến rũ cùng với một thân ảnh đĩnh bạt màu vàng nhạt.

    Nữ tử ngồi xổm ở bên hai chân nam tử, nam tử lẳng lặng ngóng nhìn nữ tử.

    Những cánh đào phân tán trong gió, hương thơm tản ta quanh mũi, bóng người mông lung, tựa như ảo mộng.

    Sau khi đã trát chuẩn xác tất cả ngân châm vào các huyệt đạo, Bách Lí Hồng Trang lúc này mới nói: "Kế tiếp sẽ thập phần thống khổ, nếu không kiên trì được, ngươi có thể trực tiếp hét lên."

    Đế Bắc Thần khẽ gật đầu, "Ta không có việc gì, ngươi trực tiếp bắt đầu đi."

    Nghe lời này, Bách Lí Hồng Trang bắt đầu khởi động Nguyên Lực trong cơ thể, tay phải của nàng vung lên phía trên một cây ngân châm, ngân châm kia lập tức bắt đầu không ngừng rung lên.
     
  5. Chương 74: Bá đạo, khẩn trương

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đế Bắc Thần chỉ cảm thấy hai chân vẫn luôn không hề có cảm giác ẩn ẩn tê dại, giống như có vô số con sâu nhỏ đang leo lên, ngứa đau khó nhịn.

    Tuy nhiên, trong mắt đen nhánh của hắn lại hiện lên một tia vui sướng. Ba năm nay, hai chân vẫn luôn không có chút tri giác, giờ phút này thật sự đã có tri giác!

    Tê mỏi và ngứa dần dần chuyển biến thành cảm giác đau đớn, phảng phất như có vô số kim châm cùng nhau đâm vào, đau đớn đã tới cực điểm.

    Đế Bắc Thần chịu đựng hai chân đau đớn, trên mặt vẫn rất bình thường, không hề xuất hiện dấu hiệu đau đớn.

    Chỉ có trên trán không ngừng xuất hiện những giọt mồ hôi lớn như hạt đậu, cùng với lông mày hơi nhăn lại, khiến người minh bạch hắn không phải là không hề có cảm giác đau.

    Nhìn Đế Bắc Thần như vậy, trong mắt Bách Lí Hồng Trang hiện lên sự bội phục.

    Tâm trí Đế Bắc Thần quả nhiên đủ cứng cỏi, đau đớn như vậy, người bình thường căn bản không thể chịu đựng được, nhưng hắn vẫn có thể bảo trì sắc mặt như thường.

    Thời điểm Bách Lí Hồng Trang đánh giá Đế Bắc Thần, Đế Bắc Thần cũng đang đánh giá Bách Lí Hồng Trang.

    Những giọt mồ hôi hiện lên trên trán trơn bóng mịn màng của Bách Lí Hồng Trang, mặt đẹp nhiễm một chút tái nhợt, có thể thấy được cách điều trị này của nàng có áp lực không nhỏ.

    Trái tim Đế Bắc Thần, hơi xúc động.

    Cho tới nay, những người hắn đã từng tiếp xúc, mỗi người đều lấy ích lợi bản thân là quan trọng nhất, không ai vô duyên vô cớ trợ giúp người khác.

    Có lẽ sống trong môi trường như vậy khá lâu, cho nên ngay cả hắn cũng biến thành người như vậy.

    Cũng chính vì nguyên nhân này, khi nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang, nội tâm hắn mới có thể xúc động.

    Thời gian dần dần trôi qua, đau đớn càng tăng lên, lông mày Đế Bắc Thần nhíu lại càng ngày càng chặt.

    "Nếu ngươi đau thì cứ hét lên, ta sẽ không chê cười ngươi." Bách Lí Hồng Trang nói.

    Đế Bắc Thần xả ra một nụ cười, từ nhỏ hắn đã trải qua không biết bao nhiêu đau đớn.

    Hiện tại tuy rằng khó chịu, nhưng vẫn trong phạm vi hắn có thể chịu đựng và vượt qua được, so với trước kia, cũng không đáng kể chút nào.

    Bách Lí Hồng Trang đánh giá hai chân Đế Bắc Thần, chỉ thấy một tĩnh mạch rất nhỏ đang bắt đầu chậm rãi di động xuống phía dưới đầu gối.

    Chỉ cần tĩnh mạch đang dao động này lan tràn đến lòng bàn chân, hai chân Đế Bắc Thần lập tức có thể khôi phục cảm giác.

    "Chủ nhân, tu vi của ngươi không đủ, vẫn không nên cố gắng quá!" Tiểu Hắc lo lắng nhắc nhở.

    Thi châm này không chỉ tiêu hao tinh thần lực mà còn tiêu hao nguyên lực, hiện tại Bách Lí Hồng Trang bất quá chỉ là hậu kỳ Huyền Địa Cảnh mà thôi, căn bản không đủ nguyên lực.

    "Ta hiểu rồi."

    Mặt đẹp Bách Lí Hồng Trang tái nhợt, nàng căn bản không có ý định có thể hoàn toàn chữa khỏi cho Đế Bắc Thần ngay ngày hôm nay.

    Chỉ là, nếu cố gắng kiên trì thêm một chút, thời gian trị liệu có thể sẽ giảm bớt một chút.

    Đế Bắc Thần cũng cảm thấy khuôn mặt Bách Lí Hồng Trang không ngừng tái nhợt, đột nhiên kéo Bách Lí Hồng Trang lại, nói: "Ngươi đã không thể kiên trì, hôm nay đến đây thôi."

    Nhìn gương mặt tuấn tú tràn ngập khẩn trương, Bách Lí Hồng Trang mỉm cười nhẹ nhàng, không kiên trì nữa, gỡ ngân châm xuống và thu hồi vào trong bao châm.

    "Mỗi ngày tiếp theo, hãy tới đây tầm này, khoảng chừng sau bảy ngày, đã có thể giải quyết vấn đề hai chân tê liệt."

    "Được."

    "Ta sẽ nghỉ ngơi trước."

    Bách Lí Hồng Trang xoay người, những cố gắng vừa rồi đã tiêu hao thực sự không nhỏ, tuy rằng nàng hiểu biết về biện pháp trị liệu, nhưng hiện tại thực lực không thể so với trước kia, vì thế gánh nặng lớn hơn rất nhiều.

    Tay phải của Đế Bắc Thần lôi kéo, trực tiếp ôm Bách Lí Hồng Trang vào trong lòng ngực.

    "Ngươi làm gì vậy?" Bách Lí Hồng Trang hơi giật mình.

    "Ta đưa ngươi về phòng."

    "Không cần, ta không suy yếu đến nông nỗi như vậy."

    "Đừng cử động, ta đưa ngươi về phòng."

    Giọng điệu Đế Bắc Thần rất kiên định mà chân thật đáng tin. Bách Lí Hồng Trang ngước mắt lên, vừa vặn chạm đến con ngươi thâm thúy như biển rộng của hắn hiện lên sự nghiêm túc cùng với đau lòng. Nàng khe khẽ thở dài, không cự tuyệt nữa.
     
  6. Chương 75: Chuyện về thân thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đợi sau khi Đế Bắc Thần đã rời khỏi, hai mao cầu mới nhảy nhót tới trên giường, trên mặt tràn đầy khó hiểu.

    "Chủ nhân, ngươi vì sao muốn giúp Đế Bắc Thần như vậy?"

    Trên mặt Tiểu Hắc lộ vẻ khó hiểu, đây chính là một khoản mua bán lỗ vốn, không phù hợp với tính tình của chủ nhân.

    "Có một số việc, thật sự không có đáp án tuyệt đối." Bách Lí Hồng Trang nhẹ nhàng nói.

    Đế Bắc Thần thâm tàng bất lộ, nàng dường như có thể khẳng định phía sau lưng hắn khẳng định có bí mật rất lớn không muốn để người khác biết, rất có thể còn có thế lực khác chống đỡ.

    Ở trong mắt người ngoài, những người có thế lực tất nhiên sẽ có một cái nhìn vô hạn, nàng cũng hiểu được nỗi buồn đi kèm với thế lực.

    Bọn họ không bao giờ nói chuyện về cảm xúc, nếu không có đủ thực lực, đó chính là đối tượng để mọi người giẫm đạp.

    Từ một thiên tài vạn chúng chú mục biến thành một kẻ tàn phế, có thể biết được sự dày vò trong trái tim của Đế Bắc Thần.

    Mặc dù trị liệu cho hắn phải tốn một chút tâm tư, nhưng đối nàng cũng không có tổn hại gì, cho dù đây không phải phong cách làm người của nàng, nhưng lúc này, nàng nguyện ý phá lệ.

    Mấy ngày kế tiếp, ban đêm mỗi ngày Đế Bắc Thần đều sẽ tới Cảnh Lê Viên để Bách Lí Hồng Trang thi châm giúp hắn.

    Những nơi hai chân bị tê liệt đã càng ngày càng ít, chỉ còn chờ sau bảy ngày sẽ đứng thẳng lên một lần nữa.

    Edit & Dịch: Emily Ton.

    Một ngày này, Bách Lí Hồng Trang lấy ra một quyển sách nhỏ được viết bởi Tần Nhã Vân.

    Đây là quyển ký lục mà Tần Nhã Vân viết lên tâm sự của mình, nàng cũng muốn hiểu biết về suy nghĩ của Tần Nhã Vân.

    Trong quyển sách nhỏ, Bách Lí Hồng Trang biết được rằng, trái tim Tần Nhã Vân đã yên mến Bách Lí Chấn Đào.

    Vốn tưởng rằng sau khi trở thành thê của tướng quân nàng ấy sẽ có hạnh phúc, chưa từng nghĩ sẽ tự đẩy mình vào vực sâu vạn trượng.

    Từ lúc ban đầu là những dòng tràn ngập khát khao và chờ mong, đến cuối cùng là mất mát thê lương. Bách Lí Hồng Trang lặng lẽ thở dài. Lúc trước mẫu thân đã thích sai người rồi!

    Thời điểm lật đến trang cuối cùng của quyển sách nhỏ, Bách Lí Hồng Trang đột nhiên phát giác ra hai tờ giấy đã dính vào cùng nhau.

    Nàng rõ ràng có thể nhìn ra chữ viết bên trong, đến tột cùng vì sao lại cố ý đem dính lên thế này?

    Sau khi dùng phương thức đặc biệt để tách hoàn hảo hai tờ giấy ra, lúc này Bách Lí Hồng Trang mới thấy được nội dung được viết trên trang giấy đó.

    Chỉ là vừa nhìn thấy, Bách Lí Hồng Trang không khỏi ngây ngẩn cả người, kinh ngạc và nghi ngờ đọc qua nội dung trên trang giấy, trong một thời gian dài nội tâm nàng vẫn không thể bình phục lại.

    Bởi vì, trên mặt giấy đột nhiên viết rằng, nàng không phải là nữ nhi thân sinh của Tần Nhã Vân!

    Thì ra, lúc trước Tần Nhã Vân vì muốn tranh đoạt sủng ái đã lừa gạt Bách Lí Chấn Đào, nói mình đã mang thai. Bách Lí Chấn Đào cũng không hề hoài nghi, chỉ là việc này khiến cho Tô Uyển Tĩnh bất mãn.

    Những ngày sau đó, Bách Lí Chấn Đào vẫn không gặp mặt Tần Nhã Vân, Tần Nhã Vân vẫn luôn giả vờ mang thai cho tới lúc sinh.

    Nha hoàn của Tần Nhã Vân đã giao ước với một hộ gia đình cũng sắp sinh nở, chờ sau khi sinh sẽ trực tiếp ôm hài tử trở về.

    Tuy nhiên, hộ gia đình kia sau khi phát hiện ra hài tử của mình là nam hài thì không muốn giao hài tử cho nha hoàn, điều này đã khiến Tần Nhã Vân giống như rơi vào hầm băng.

    Thời điểm khi Tần Nhã Vân không biết nên như thế nào cho phải, nha hoàn đột nhiên phát hiện có một đứa trẻ ở trong tã lót ngay bên ngoài cửa, đứa trẻ này chính là Bách Lí Hồng Trang!

    "Thì ta, ta đều không phải là hài tử của Tần Nhã Vân và Bách Lí Chấn Đào." Bách Lí Hồng Trang khiếp sợ nói.

    Sau khi hồi phục lại tinh thần, nàng thật ra cảm thấy rất hài lòng. Phụ thân như Bách Lí Chấn Đào thật sự không phải là điều nàng muốn, nếu không có một chút quan hệ huyết thống, nàng có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi.

    "Chỉ là, cha mẹ thân sinh ra ta là người nào? Vì sao lại tự mình đặt ta ở cửa sau của tướng quân phủ?"

    Mày liễu Bách Lí Hồng Trang hơi nhíu, theo miêu tả của Tần Nhã Vân, thời điểm nàng bị ôm về trên người toàn là vết máu, có thể thấy được cha mẹ nàng hẳn là buộc phải lưu lại nàng ở đó.

    Như vậy, năm đó cha mẹ nàng đến tột cùng đã gặp phải sự tình gì? Đến nay còn sống hay không?
     
  7. Chương 76: Đế Bắc Thần đứng lên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ trong di vật của Tần Nhã Vân, Bách Lí Hồng Trang tìm được một khối ngọc bội màu trắng.

    Lúc trước nàng đã được đeo ngọc bội này ở trên cổ, đây cũng là bằng chứng duy nhất giúp nàng và cha mẹ nhận ra nhau.

    Đeo ngọc bội ở trên cổ mình, ánh mắt Bách Lí Hồng Trang thâm trầm như đêm, nàng chưa bao giờ nghĩ tới bản thân mình còn có thân thế khó hiểu như vậy..

    Tối hôm đó.

    Đế Bắc Thần nhìn Bách Lí Hồng Trang thất thần, quan tâm nói: "Nương tử, hôm nay ngươi sao vậy? Có chuyện gì sao?"

    Hôm nay, từ khi bắt đầu nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang, nàng vẫn luôn ở trong trạng thái suy tư về điều gì đó, mặc dù nói chuyện với hắn cũng thường xuyên hoảng hốt.

    Nghe vậy, Bách Lí Hồng Trang khẽ lắc đầu, "Không có gì."

    Từ sau khi biết được tin tức khiếp sợ này, nàng vẫn luôn suy tư làm thế nào mới có thể giải thích được chân tướng lúc trước.

    Chỉ là biển người mênh mông, chỉ dựa vào một khối ngọc bội mà muốn biết được hết thảy này, thật sự quá khó khăn.

    Đế Bắc Thần chăm chú nhìn Bách Lí Hồng Trang thật sâu, đột nhiên lên tiếng: "Tuy rằng ta không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng ngươi có thể tín nhiệm ta, nếu cần ta giúp đỡ, hãy nói thẳng với ta."

    Thấy thần sắc Đế Bắc Thần rất nghiêm túc, Bách Lí Hồng Trang hiểu rằng hắn thật sự muốn trợ giúp mình, lập tức gật đầu nói: "Cảm ơn."

    Đế Bắc Thần không nhiều lời nữa, nếu như Bách Lí Hồng Trang muốn nói với hắn, nàng tự nhiên sẽ nói, nếu không muốn nói, hắn cũng sẽ không hỏi.

    "Ta tới thi châm giúp ngươi." Bách Lí Hồng Trang nhoẻn miệng cười, "Hôm nay sau khi chấm dứt, ngươi đã có thể đứng lên."

    Đế Bắc Thần nhấp môi cười, "Vất vả ngươi."

    Sáu ngày nay, hắn có thể cảm giác được rõ ràng sự tê liệt nơi hai chân đang từng chút một biến mất. Hiện giờ cẳng chân đã hoàn toàn khôi phục, nhưng hai chân vẫn không có bất luận cảm giác gì.

    Chỉ đợi sau khi trị liệu hôm nay chấm dứt, hắn có thể đứng lên một lần nữa!

    Hắc Mộc đứng từ xa, nội tâm cảm kích đối Bách Lí Hồng Trang đã lên tới cực điểm.

    Từ khi hai chân thiếu chủ bị tê liệt tới nay, hắn đã thật lâu chưa từng nhìn thấy thiếu chủ phát ra tươi cười từ nội tâm.

    Bởi vì Bách Lí Hồng Trang, thiếu chủ mới có thể trở lại là bản thân lúc trước một lần nữa.

    * * *

    Khuôn mặt Bách Lí Hồng Trang nhợt nhạt thu hồi ngân châm, khóe miệng hiện lên tươi cười, "Ngươi thử đứng lên xem."

    Đế Bắc Thần hơi giật mình, hắn ngồi ở trên xe lăn đã lâu, gần như quên mất cảm giác đứng lên.

    Giờ phút này nghe Bách Lí Hồng Trang nói thế, trái tim hắn run rẩy một trận không có lý do. Có lẽ là vì hắn mong đợi ngày này đã lâu.

    Bây giờ ngày đó đã tới, trong lòng hắn lại dâng lên một chút sợ hãi.

    Nếu đứng lên không thành công, như vậy chẳng phải hắn sẽ lại rơi vào vực sâu vạn trượng?

    Bách Lí Hồng Trang cười nhẹ nhàng không nói, chỉ nhìn Đế Bắc Thần cổ vũ.

    Nàng từng tiếp xúc qua rất nhiều người bệnh, cho nên có thể hiểu tâm tình lúc này của Đế Bắc Thần.

    Sắc mặt Đế Bắc Thần khôi phục lại bình tĩnh, hiển nhiên đã chuẩn bị tốt tâm lý trong lòng, hai tay đỡ xe lăn chậm rãi đứng lên.

    Một lần nữa có thể cảm nhận được đang ở trên mặt đât, trên mặt Đế Bắc Thần nở rộ một nụ cười lộng lẫy chói mắt.

    Lâu như vậy, rốt cuộc hắn đã đứng lên!

    Chân bước về phía trước, Đế Bắc Thần bước đi vài bước, đột nhiên, hắn phi thân lên ở trong rừng đào bắt đầu chạy. Hắn chạy nhanh đến nỗi khiến người không thể nào nhìn ra, hắn đã từng ngây người ở trên xe lăn một thời gian lâu như vậy!

    Bách Lí Hồng Trang mỉm cười rạng rỡ. Thân là y sư, có thể nhìn thấy người bệnh khôi phục mạnh khỏe, là sự tình đáng để vui vẻ.

    Hắc Mộc cũng vui sướng vô cùng, kích động suýt nữa nói không nên lời, "Thiếu chủ.. Thiếu chủ đã đứng lên!"

    Hắn thật sự muốn rống to thành tiếng. Ba năm!

    Thiếu chủ bọn họ rốt cuộc đã đứng lên!
     
  8. Chương 77: Ý nghĩa của ôm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đột nhiên, một đạo thân ảnh nhanh chóng rơi xuống, ngay sau đó Bách Lí Hồng Trang đã bị ôm vào trong một vòng tay ấm áp.

    Hương thơm hoa đào ập vào trước mặt, truyền vào cánh mũi của nàng, cả người cứng đờ tại chỗ.

    Trên mặt Đế Bắc Thần tràn đầy tươi cười, hơi cúi thân mình xuống nói ở bên tai Bách Lí Hồng Trang: "Cảm ơn, cảm ơn.."

    Hai từ đơn giản, chứa đầy cảm kích vô hạn của hắn lặp lại hai lần.

    Chỉ sợ Bách Lí Hồng Trang không biết được rằng, đứng lên một lần nữa đối hắn mà nói, tột cùng có ý nghĩa như thế nào!

    Bách Lí Hồng Trang đang cúi thân mình xuống thì nghe thấy những lời này, lập tức hơi thả lỏng vài phần, mỉm cười, "Không cần khách khí."

    Thời điểm lúc Đế Bắc Thần đứng lên, Bách Lí Hồng Trang lúc ấy mới phát hiện hắn thật sự rất cao, bản thân nàng chỉ cao ngang ngực hắn mà thôi.

    Tư thế dáng người rất thẳng và rộng lớn, mang theo hương vị khiến người thư thái, tràn ngập cảm giác an toàn.

    Cho đến khi Bách Lí Hồng Trang quay về nghỉ ngơi, Đế Bắc Thần vẫn không thể không nhớ lại cảm giác mềm mại trong ngực vừa rồi.

    Hắn cũng không biết vì sao mình lại đột nhiên hành động như vậy, cũng may Bách Lí Hồng Trang không cự tuyệt hắn..

    Sau khi Đế Bắc Thần khôi phục lại khả năng đi lại, hắn vẫn giả vờ là người tàn phế với mọi người bên ngoài như trước, hiện tại vẫn chưa tới thời điểm phơi bày bản thân.

    Nhưng vào mỗi tối, thời điểm Đế Bắc Thần đi vào Cảnh Lê Viên, hắn sẽ khôi phục lại bộ dáng chân thật của mình.

    Bách Lí Hồng Trang một lần nữa bắt đầu bế quan, ngoại trừ ở Thần Y Phường, chính là trong phòng tại Cảnh Lê Viên. Hiện giờ, tăng thực lực lên mới là điều quan trọng nhất.

    Đế Bắc Thần cũng không quấy rầy Bách Lí Hồng Trang, mỗi lần hắn đều lẳng lặng ngồi ở trong rừng đào, mãi cho đến khi bóng đêm đã thâm mới rời đi.

    Trong phòng, Bách Lí Hồng Trang đang thành thạo luyện chế đan dược.

    Thuật luyện đan của nàng vẫn luôn không tồi, hơn nữa sau khi xuyên qua, tinh thần lực của nàng đã được tăng cường, luyện chế những đan dược phẩm cấp thấp có thể nói là quá đơn giản.

    Một ngày này, khi Bách Lí Hồng Trang đi vào Thần Y Phường lần nữa, trực tiếp lấy ra mấy cái bình sứ trắng từ trong túi Càn Khôn.

    Mấy ngày hôm trước nàng yêu cầu Đỗ Thiên Thạc mua một cái giá về để làm quầy và đặt ở Thần Y Phường, đó là vì cho ngày hôm nay.

    Nhìn thấy động tác của Bách Lí Hồng Trang, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu đều tiến đến trước mặt nàng.

    "Bách Lí cô nương, ngươi đang định bán gì?"

    Đổng Tư Nhu bỗng nhiên nghi hoặc, việc kinh doanh của Thần Y Phường bọn họ mỗi ngày đều đang nở rộ, hắn không rõ Bách Lí Hồng Trang lại muốn bán gì thêm.

    Nếu như bán đồ vật không liên quan, đối Thần Y Phường cũng không có chỗ tốt.

    Bách Lí Hồng Trang khẽ cười, "Các ngươi mở ra xem, chẳng phải sẽ biết hay sao?"

    Đổng Tư Nhu và Đỗ Thiên Thạc liếc nhau, lập tức cầm lấy bình sứ trắng xem xét.

    Khi bọn họ vừa nhìn thấy, đôi mắt hai người đều trừng đến nỗi tròn xoe.

    "Đây.. Đây là đan dược?" Đỗ Thiên Thạc không thể tin tưởng hỏi.

    "Không tệ."

    Đỗ Thiên Thạc nuốt một ngụm nước miếng, trên quầy bày nhiều bình sứ trắng như vậy, vậy thì có bao nhiêu đan dược!

    Chỉ cần một viên đan dược đã có giá trị xa xỉ, nơi này nhiều đan dược như vậy.. Đỗ Thiên Thạc quả thực không dám tưởng tượng!

    "Bách Lí cô nương, những đan dược này của ngươi từ đâu ra vậy?"

    Đổng Tư Nhu kích động không thôi, từ trước đến nay đan dược đều là cục diện cung không đủ cầu, số lượng luyện dược sư trong hoàng thành rất hiếm, có thể lấy ra được đan dược lại càng thêm hiếm.

    Bách Lí cô nương quả là quá bản lĩnh, có thể lấy ra một lần nhiều đan dược như vậy!

    "Ta luyện chế." Bách Lí Hồng Trang tươi cười ấm áp, "Các ngươi hãy chuẩn bị một số hộp gấm đóng gói thật đẹp, đóng gói đan dược lại."

    "Đối với giá đan dược, trực tiếp dùng nhãn dán lên, giá cả cao hơn so với Thiên Bảo Các 20% là được."

    Nghe lời này, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu đều trở nên sửng sốt.
     
  9. Chương 78: Bùng nổ, Bồi Nguyên Đan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đan dược của Thiên Bảo các đã có giá rất cao, nếu như nâng giá lên 20%, tất cả mọi người sẽ đều đến Thiên Bảo các, chúng ta còn kinh doanh ở đâu?"

    Bách Lí Hồng Trang nhún vai không sao cả, "Bán không được cũng đặt nó lên, chúng ta cũng không thiếu tiền. Hơn nữa, không có khả năng không bán được."

    Sở dĩ nàng tăng giá cao 20% là bởi vì những đan dược do nàng luyện chế có hiệu quả muốn tốt hơn so với đan dược tầm thường 20%.

    Mặc dù giá cả của Thiên Bảo các rẻ hơn một chút, nhưng số lượng đan dược do Thiên Bảo các bán ra không thể so sánh với nàng.

    Hiện tại tất cả quyền quý đều chuẩn bị cho cuộc tỷ thí săn thú, giờ phút này nếu bán những đan dược cấp thấp mà những người tu luyện cần tới, có thể nói là không thể nào tốt hơn.

    Thấy Bách Lí Hồng Trang khẳng định như thế, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu lập tức ngoan ngoãn đi mua hộp gấm. Dùng hộp gấm đóng gói mới có thể phù hợp với đan dược trân quý.

    Đối với Bách Lí Hồng Trang, bọn họ luôn luôn tin phục.

    Bởi vì, cho tới nay, mọi hành động của Bách Lí Hồng Trang đều khiến mọi người ca ngợi trên trời.

    Mỗi ngày chỉ 10 người bệnh, những người bệnh đó đều là sau khi đám y sư bó tay không có biện pháp mới tìm tới Bách Lí Hồng Trang. Nhưng, cho tới nay bọn họ vẫn chưa gặp qua một người nào mà Bách Lí Hồng Trang không trị được.

    Tuy rằng Bách Lí Hồng Trang nhỏ tuổi hơn bọn họ, nhưng chiêu thức y thuật thật sự xuất thần nhập hóa.

    Chỉ cần đi theo bên người Bách Lí Hồng Trang, bọn họ liền cảm thấy vô cùng vinh quang.

    Tin tức Thần Y Phường bán đan dược rất nhanh được lan truyền ở bên trong hoàng thành.

    Rốt cuộc, Thần Y Phường mỗi ngày đều luôn bận rộn, đột nhiên có thêm mấy cái kệ để hàng lớn, mọi người tự nhiên chú ý tới.

    Ngay khi vừa nhìn thấy, mọi người đều phát hiện ra, Thần Y Phường thật sự bắt đầu bán đan dược, hơn nữa số lượng đan dược quả thực còn nhiều hơn so với Thiên Bảo các!

    Tâm tình Bách Lí Ngọc Nhan rất tệ, nàng ta thật vất vả mới thân cận được với Đỗ Hàm Nguyệt một chút, Bách Lí Hồng Trang đột nhiên xuất hiện gây rối, khiến việc này hoàn toàn ngâm vào trong nước nóng!

    "Tỷ, ngươi không cần tức giận vì việc này." Bách Lí Hạo Hiên khuyên giải, an ủi nói.

    Bách Lí Hồng Trang chỉ là vì tranh đua một hơi cũng lãng phí 20 vạn đồng vàng, nàng ấy cũng không phải là luyện dược sư, mua một cái đan lô trở về đơn giản chỉ để bài trí mà thôi. "

    Nghe những lờ này, Bách Lí Ngọc Nhan khẽ gật đầu, sự oán độc trên mặt vẫn khó có thể che dấu.

    " Nhưng tỷ đệ chúng ta vốn có thể có được Bồi Nguyên Đan, hiện tại đã bị Bách Lí Hồng Trang làm hỏng! "

    " Không thể cầu Vân đại sư luyện chế Bồi Nguyên Đan, chúng ta có thể nghĩ cách mua. "

    " Sao chúng ta không đánh tiếng với chưởng quầy Thiên Bảo các, để hắn nghĩ cách mua hai viên Bồi Nguyên Đan cho chúng ta? "

    " Không cần. "Bách Lí Ngọc Nhan thở dài một hơi," Ta đã hỏi qua, hiện tại tất cả mọi người đều đang tranh nhau mua Bồi Nguyên Đan. Bồi Nguyên Đan ở Thiên Bảo các sớm đã bán hết không còn. Hiện tại bọn họ đang chờ nơi khác vận chuyển Bồi Nguyên Đan tới, nhưng không biết phải đến chờ tới khi nào."

    Bồi Nguyên Đan, dùng cho người tu luyện cấp thấp, có thể củng cố thực lực tự thân và đẩy nhanh tốc độ tu luyện.

    Trước cuộc tỷ thí săn thú hoàng gia, người tu luyện trẻ tuổi nếu có thể dùng Bồi Nguyên Đan là tốt nhất.

    Hiện giờ thực lực trong thế hệ trẻ tuổi đều ngang nhau, ai có được Bồi Nguyên Đan, thực lực chắc chắn sẽ cao hơn rất nhiều, sẽ rất hữu ích khi giành vị trí đầu tiên trong cuộc tỷ thí săn thú.

    Nếu như tất cả mọi người đều không có Bồi Nguyên Đan thì thôi, nhưng Bách Lí Ngọc Nhan đã biết được, Lý Ngọc Nguyệt của phủ Thừa tướng có Bồi Nguyên Đan.

    Bách Lí Hạo Hiên cũng nhăn mày lại, cách làm của Bách Lí Hồng Trang như vậy thật sự đáng giận, hắn muốn trực tiếp vọt tới Thần Y Phường giáo huấn Bách Lí Hồng Trang một phen!

    Ngay khi hai người bọn họ đang lo lắng phát sầu, đột nhiên, cuộc trò chuyện ở bàn bên cạnh đã hấp dẫn sự chú ý của hai người.
     
  10. Chương 79: Bách Lí Ngọc Nhan đỏ mắt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Các ngươi có nghe nói không? Thần Y Phường bắt đầu bán ra đan dược, sáng sớm đã có mấy nhà tới mua Bồi Nguyên Đan."

    "Không chỉ như thế, ta còn nghe nói đan dược ở Thần Y Phường còn đắt hơn Thiên Bảo các 20%, tuy nhiên người tới mua vẫn không hề ít."

    "Bồi Nguyên Đan thật sự rất tốt, chỉ là giá quá cao, chúng ta căn bản không thể với tới."

    "Tỷ thí săn thú hoàng gia sắp tới, vì thế các tiểu bối quan gia đều đang tranh thủ tài nguyên. Lần này Thần Y Phường quả thực kiếm đủ!"

    Bách Lí Ngọc Nhan và Bách Lí Hạo Hiên hai mặt nhìn nhau, bọn họ thậm chí hoài nghi chính mình có phải đang nghe lầm hay không, Thần Y Phường thực sự có Bồi Nguyên Đan để bán?

    Bách Lí Hạo Hiên trực tiếp đi tới bàn gần đó, hỏi: "Những gì các ngươi nói chính là sự thật?"

    Cuộc nói chuyện đột nhiên bị người gián đoạn, ba người đều rất tức giận.

    Tuy nhiên, sau khi nhận ra thân phận Bách Lí Hạo Hiên, ba người cũng không dám có chút bất mãn nào nữa, liên tục gật đầu nói: "Là sự thật!"

    "Làm thế nào Thần Y Phường có thể bán ra đan dược?"

    Khuôn mặt Bách Lí Ngọc Nhan lộ vẻ khó hiểu, nghe mọi người nói, chỉ sợ số lượng đan dược này còn rất nhiều.

    "Chẳng lẽ Bách Lí Hồng Trang nói nàng là luyện dược sư, chính là sự thật?" Bách Lí Hạo Hiên không thể không lên tiếng hỏi.

    "Sao có thể!" Bách Lí Ngọc Nhan không chút do dự phản bác lại phán đoán của Bách Lí Hạo Hiên, "Nhìn bộ dáng của nàng, sao có thể trở thành luyện dược sư!"

    Ở trong toàn bộ Thánh Huyền Đại Lục, luyện dược sư đều là sự tồn tại tôn quý. Nhưng, điều kiện hà khắc để trở thành luyện dược sư, cũng đủ để cho vô số người dừng bước.

    Một phế vật như Bách Lí Hồng Trang sẽ là luyện dược sư?

    Vui đùa kiểu gì vậy!

    Bách Lí Hạo Hiên cũng cảm thấy phán đoán của mình không có một chút khả năng nào, lập tức xấu hổ cười, "Nếu không, chúng ta tới Thần Y Phường nhìn xem?"

    Tai nghe có thể sai, mắt thấy là thật, bọn họ tới đó chẳng phải sẽ biết hay sao?

    Bách Lí Ngọc Nhan gật đầu, "Đi thôi!"

    Khi hai người đi tới Thần Y Phường lập tức phát hiện, bên ngoài Thần Y Phường đang vây quanh một đám bá tánh, tất cả mọi người đều hứng thú đàm luận về sự tình Thần Y Phường bán ra đan dược.

    "Hồng Trang thần y thật đúng là thần thông quảng đại, đan dược hiếm có như vậy cũng có thể lấy ra để bán."

    "Ta nghe những người khác trong Thần Y Phường nói, đan dược này là do Hồng Trang thần y tự mình luyện chế, quả thực không thể tin được."

    "Không nghĩ tới, Bách Lí cô nương vẫn luôn thâm tàng bất lộ. Nghĩ lại, lúc trước chúng ta thật sự buồn cười!"

    Thời điểm Bách Lí Ngọc Nhan nghe nói đan dược là do Bách Lí Hồng Trang tự thân luyện chế, sự châm chọc trong mắt càng sâu. Nữ nhân này khoác lác cũng không chuẩn bị bản thảo!

    Ngay cả Đỗ Hàm Nguyệt đi theo Vân đại sư để học luyện đan lâu như vậy, bất quá cũng chỉ là học đồ luyện dược sư mà thôi, ngay việc luyện chế một viên đan dược thành hình thành dạng, đều không thể luyện chế ra.

    Bách Lí Hồng Trang vẫn luôn ngốc mười mấy năm qua tại tướng quân phủ, căn bản không có khả năng tiếp xúc với luyện dược sư, sao có thể luyện đan?

    Bách Lí Ngọc Nhan và Bách Lí Hạo Hiên chen qua đám người, rốt cuộc nhìn thấy được kệ để hàng của Thần Y Phường.

    Một viên viên đan dược tròn trịa hoàn hảo được đặt ở trong hộp gấm, trong đó bỗng nhiên có Bồi Nguyên Đan mà bọn họ cần nhất!

    Nhìn số lượng Bồi Nguyên Đan, trong mắt hai người không hẹn cùng nhìn nhau khiếp sợ.

    Bọn họ trăm phương nghìn kế muốn cầu được một viên Bồi Nguyên Đan, không nghĩ tới Thần Y Phường lại có nhiều như vậy!

    Bách Lí Ngọc Nhan đỏ mắt không thôi, vì sao gia hỏa vẫn luôn bị nàng đạp lên lòng bàn chân, lại có thể có được nhiều Bồi Nguyên Đan như vậy?

    "Tỷ, nếu không chúng ta mua hai viên?" Bách Lí Hạo Hiên lên tiếng hỏi.

    Mặc dù có thù địch giữa bọn họ với Bách Lí Hồng Trang, nhưng trước kỳ săn thú hoàng gia, quan trọng nhất vẫn là phải tăng thực lực lên và có biểu hiện tốt!
     
Trả lời qua Facebook
Loading...