Xuyên Không [Edit] Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Ăn Chơi Trác Táng - Cố Nhiễm Cẩm

Discussion in 'Truyện Drop' started by Nguyễn Thị Miền, Feb 22, 2023.

  1. Chương 60: Xung đột Hiên Viên Hằng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hiên Viên Hằng nhìn thẳng vào Bách Lí Hồng Trang, trong mắt xuất hiện sự cố chấp.

    "Bởi vì ngươi chán ghét ta, cho nên những năm gần đây mới luôn mang bộ dáng vâng vâng dạ dạ hay sao?"

    Bách Lí Hồng Trang cười nhạo một tiếng khi nghe thấy giọng nói tức giận của Hiên Viên Hằng, "Biết điều này thì có ích gì?"

    "Thái Tử điện hạ nếu thích dạo Ngự Hoa Viên, vậy thì ta đây sẽ không quấy rầy ngươi."

    Nhẹ nhàng xoay người, Bách Lí Hồng Trang căn bản không muốn trao đổi nhiều thêm với Hiên Viên Hằng, đi thẳng đến địa điểm tiệc tối.

    Tuy nhiên, ngay lúc nàng vừa xoay người, Hiên Viên Hằng đột nhiên nắm lấy cánh tay phải của nàng!

    "Ngươi nhanh trả lời ta!" Hiên Viên Hằng xanh mặt nói.

    Bách Lí Hồng Trang nhíu mày, vung tay phải lên, giọng điệu cứng rắn, "Ngươi buông ta ra!"

    Hiên Viên Hằng lại nắm chặt tay Bách Lí Hồng Trang, không cho nàng rời đi.

    "Nếu như ngươi muốn quay lại, phải trả lời vấn đề của ta! Ngươi thật sự chán ghét ta như vậy sao?"

    Hắn không rõ, trước kia Bách Lí Hồng Trang rõ ràng thực sự rất thích hắn, thậm chí vì một chuyện hắn từ hôn mà tự sát, sao có thể sẽ đột nhiên thay đổi thái độ?

    Hắn thật sự không muốn tin, chẳng lẽ ngay cả loại sự tình như tự sát, Bách Lí Hồng Trang cũng giả vờ được sao?

    Bách Lí Hồng Trang dừng động tác lại, xoay người nhìn Hiên Viên Hằng trước mắt, nói như chém đinh chặt sắt: "Ta chán ghét ngươi!"

    Hiên Viên Hằng ngẩn ra, "Vì sao?"

    "Vì sao?" Bách Lí Hồng Trang cười mỉa mai, "Hãy nghĩ lại những chuyện người đã làm lúc trước với ta, ngươi đã từng làm gì khiến ta không chán ghét?"

    Trước kia, trái tim Bách Lí Hồng Trang vẫn luôn hướng về Hiên Viên Hoàn, nhưng Hiên Viên Hoàn chưa bao giờ xem nàng như một con người mà thôi!

    Nhìn sự chán ghét không chút nào che dấu trong mắt Bách Lí Hồng Trang, Hiên Viên Hoàn không khỏi ngẩn ngơ.

    Thật vậy, hết thảy những gì hắn đã từng làm, căn bản không có nơi nào đáng giá để Bách Lí Hồng Trang thích hắn.

    "Ta đáp ứng tương lai nhất định sẽ đối tốt với ngươi, ngươi có thể ở bên ta được không?" Hiên Viên Hoàn nghiêm túc nói, "Ta không thể cho ngươi thân phận thái tử phi, nhưng ta nhất định sẽ dành cho ngươi nhiều sủng ái nhất!"

    Hắn không thể nào quên được mỹ nhân đã từng giúp hắn ở thời điểm hắn thống khổ cực điểm. Thân là Thái tử, hắn nghĩ muốn nữ nhân nào mà chẳng thể có, nhưng hiện tại hắn chỉ nghĩ tới Bách Lí Hồng Trang.

    Hắn tin tưởng, chỉ cần hắn cầu khẩn phụ hoàng, nhất định có thể giải trừ được hôn ước giữa Bách Lí Hồng Trang và Đế Bắc Thần!

    Bách Lí Hồng Trang chăm chú nhìn Hiên Viên Hoàn một lát, đột nhiên nói: "Ngươi có phải đầu óc đã bị hỏng rồi hay không?"

    "Ta nói chính là sự thật!" Hiên Viên Hoàn nhấn mạnh nói.

    "Thậm chí lời ngươi nói chính là sự thật, vậy thì sao?" Bách Lí Hồng Trang cười lạnh, "Hiên Viên Hoàn, ở trong lòng ta, ngươi giống như một con rệp đáng ghét, 15 năm qua của ta đã bị hủy ở dưới bóng ma của ngươi, ngày sau ta sẽ không bao giờ có bất luận liên quan gì với ngươi nữa!"

    "Buông tay!"

    Giọng của Bách Lí Hồng Trang rất quyết tuyệt, nàng mới mặc kệ Hiên Viên Hoàn hối tiếc bao nhiêu, nàng căn bản là không muốn có bất luận liên quan nào với người này nữa!

    Thấy Bách Lí Hồng Trang vung tay mình ra và lập tức rời đi, Hiên Viên Hoàn gầm nhẹ nói: "Ngươi tình nguyện gả cho kẻ tàn phế kia cũng không muốn cùng ta sao?"

    "Ngươi nên biết, tính mạng của phế vật kia đều được nắm giữ ở trên tay ta!"

    Nghe lời này, khuôn mặt Bách Lí Hồng Trang trở nên lạnh lùng, "Trong lòng ta, ngươi căn bản không thể nào so sánh với hắn!"

    Trong mắt Hiên Viên Hoàn léo lên ánh sáng cố chấp hung ác và nham hiểm, Đế Bắc Thần vẫn luôn bị hắn đạp dưới lòng bàn chân thì có tư cách gì để so sánh với hắn?

    Hơn nữa, Bách Lí Hồng Trang còn nói hắn thua kém phế vật kia?

    Không có khả năng!

    Sau đó, Hiên Viên Hoàn đột nhiên xông lên, nắm được Bách Lí Hồng Trang vừa mới rời đi không xa, không nói câu nào đột nhiên hôn về phía môi đỏ của Bách Lí Hồng Trang!
     
    LieuDuong and Dương2301 like this.
  2. Chương 61: Không giống người thường

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nữ nhân ta coi trọng nhất, tuyệt đối không cho phép người khác nhúng chàm!"

    Bách Lí Hồng Trang không nghĩ tới Hiên Viên Hằng sẽ làm ra sự tình điên cuồng như thế, lập tức chân phải vừa nhấc, đồng thời một cái tát vang dội từ bàn tay cũng tiếp đón ở trên mặt Hiên Viên Hằng!

    "Bốp!"

    Hiên Viên Hằng che mặt bị đánh của mình lại, phẫn nộ nhìn Bách Lí Hồng Trang, "Ngươi dám đánh ta?"

    "Ngươi làm ra loại sự tình này thì nên chuẩn bị tốt tinh thần bị đánh!" Mặt đẹp của Bách Lí Hồng Trang xanh mét, giọng điệu càng thêm lạnh băng quyết tuyệt, "Hiên Viên Hằng, ta khinh thường ngươi!"

    Giọng nói rơi xuống, Bách Lí Hồng Trang lạnh lùng liếc mắt nhìn Hiên Viên Hằng một cái, ngay sau đó quay trở lại yến hội. Những chuyện Hiên Viên Hằng đã làm vừa rồi thật sự khiến nàng buồn nôn!

    "Hiên Viên Hằng thật sự quá không biết xấu hổ!" Tiểu hắc lẩm bẩm nói, "Ngay cả loại chuyện thế này cũng làm ra được, quả thực là kẻ biến thái!"

    "Hiên Viên Hằng chỉ sợ đã hối hận muốn chết, ha ha."

    Tiểu bạch đắc ý cười, có thể nhìn thấy bộ dáng Hiên Viên Hằng ăn mệt như vậy, nó thật sự cảm thấy tâm tình dị thường thoải mái.

    Sau khi vừa trở lại chỗ ngồi không lâu, Đế Bắc Thần cũng đã trở lại.

    "Nương tử, một cái tát vừa rồi chính là không nhẹ." Đế Bắc Thần khẽ cười nói.

    Ánh mắt Bách Lí Hồng Trang hơi ngưng lại, "Ngươi thấy?"

    "Sau khi ta quay lại thì không tìm thấy ngươi, đã để Hắc Mộc đẩy ta đi dạo khắp nơi, sau đó.. đã thấy được một màn không nên thấy."

    "Tốt xấu ta cũng là vị hôn thê của ngươi, đụng tới loại chuyện này, không phải ngươi nên ra mặt hay sao?" Bách Lí Hồng Trang hỏi ngược lại.

    "Ta biết nương tử ngươi nhất định sẽ cho Hiên Viên Hằng một bài học."

    Đế Bắc Thần nhún vai, khóe miệng phác họa ra một nụ cười tà mị tự tin.

    Với tính tình quả quyết của Bách Lí Hồng Trang, sẽ không cho Hiên Viên Hằng nửa điểm cơ hội, hắn cũng muốn nhìn xem một chút, đến tột cùng Bách Lí Hồng Trang sẽ xử lý như thế nào.

    "Quả nhiên, không cần ta ra tay, ngươi vẫn giải quyết được."

    Bách Lí Hồng Trang đánh giá khuôn mặt tràn ngập ý cười của Đế Bắc Thần, trong đầu không nhịn được nghĩ: Chính mình nói Hiên Viên Hằng không thể nào so sánh với hắn, chắc sẽ không bị người này nghe được, đúng không?

    Đế Bắc Thần không đề cập tới điều này, chỉ nói mấy câu chê cười, loại bỏ nghi hoặc trong lòng Bách Lí Hồng Trang.

    Tuyển tú yến kết thúc, Bách Lí Hồng Trang không đồng hành cùng đám người Bách Lí Chấn Đào, mà thay vào đó là quay trở về với Đế Bắc Thần.

    "Nương tử, không bằng hôm nay hãy tới ở Thần vương phủ, như thế nào?" Đế Bắc Thần chớp chớp mắt, trêu đùa.

    Bách Lí Hồng Trang liếc mắt nhìn hắn một cái, "Không có hứng thú!"

    Giọng nói rơi xuống, Bách Lí Hồng Trang cũng không hề để ý tới Đế Bắc Thần, trực tiếp quay về Tướng quân phủ.

    Lúc này đây, nàng muốn mang theo đồ của mẫu thân cùng rời đi, tiếp tục lưu tại Tướng quân phủ nghiễm nhiên đã không có ý nghĩa.

    Nàng không biết Bách Lí Ngọc Nhan có thể sẽ phát rồ và làm hỏng đồ của mẫu thân nàng hay không, cho nên nàng cần phải mang chúng đi.

    Đế Bắc Thần nhìn thân ảnh Bách Lí Hồng Trang chậm rãi biến mất, khuôn mặt tuấn tú lập tức trở nên nghiêm túc.

    Nữ nhân này, thật sự không giống người thường!

    Đám người Bách Lí Chấn Đào một khi hồi phủ, lập tức dò hỏi hạ nhân xem Bách Lí Hồng Trang đã trở lại chưa, sau khi có được câu trả lời khẳng định đã lập tức vọt vào.

    Bất luận như thế nào, việc hôm nay bọn họ cần phải có lời giải thích rõ ràng từ Bách Lí Hồng Trang!

    Với sự trợ giúp của hắc bạch mao cầu, Bách Lí Hồng Trang nhanh chóng thu thập toàn bộ đồ vật của Tần Nhã Vân.

    Mẫu thân đã mất nhiều năm, tất cả đồ vật cũng không nhiều, đơn giản chỉ là một ít trang sức mà thôi.

    Tuy nhiên, trong những đồ trang sức, Bách Lí Hồng Trang thực sự kinh ngạc phát hiện ra một quyển quyển sách nhỏ, bên trong là một ký lục về tâm tình của Tần Nhã Vân.

    Tình cờ mở ra vài trang, Bách Lí Hồng Trang cảm thấy đây hẳn là vật có ý nghĩa nhất trong mấy thứ này.
     
  3. Chương 62: Hiện ra thực lực

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bách Lí Hồng Trang để mọi thứ vào trong túi Càn Khôn, sau đó đi về hướng bên ngoài Tướng quân phủ.

    Chưa tới sảnh ngoài, tiếng gầm gừ của Bách Lí Chấn Đào đã truyền tới.

    "Bách Lí Hồng Trang, nữ nhi bất hiếu ngươi, lăn lại đây cho ta!"

    Bách Lí Hồng Trang hơi nhướn mày, khóe miệng gợi lên tươi cười nghiền ngẫm. Lão gia hỏa này còn tưởng rằng nàng là Bách Lí Hồng Trang lúc trước hay sao?

    Chậm rãi đi vào sảnh ngoài, Bách Lí Hồng Trang lập tức nhìn thấy Bách Lí Chấn Đào, Tô Uyển Tĩnh, Bách Lí Ngọc Nhan cùng với Bách Lí Hạo Hiên đều mang vẻ mặt âm trầm nhìn mình.

    "Đôi mắt của ngươi đã hồi phục từ khi nào?" Bách Lí Chấn Đào trầm giọng nói.

    Hôm nay quả thật hoàng thượng đã hỏi hắn đến nỗi á khẩu không trả lời được, hắn cần phải biết rõ ràng hết thảy để ngày mai bẩm báo với hoàng thượng!

    "Quên mất." Bách Lí Hồng Trang thờ ơ nói.

    Bách Lí Chấn Đào giận tím mặt, "Bách Lí Hồng Trang, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai hay không?"

    "Biết, Đại tướng quân Bách Lí Chấn Đào!"

    Bách Lí Hồng Trang nhẹ nhàng mỉm cười, mặc dù Bách Lí Chấn Đào đang giận tím mặt, sắc mặt của nàng vẫn bình tĩnh như cũ.

    Nhìn thấy bộ dáng không thèm quan tâm của Bách Lí Hồng Trang, Bách Lí Chấn Đào càng tức giận hơn, lập tức đánh một chưởng về phía Bách Lí Hồng Trang!

    Xem ra, trước tiên hắn cần phải giáo huấn nha đầu này một phen, mới có thể khiến nàng thú nhận sự thật!

    Bách Lí Ngọc Nhan lấp lánh với sự phấn khích. Hôm nay ở bữa tiệc tuyển tú, Bách Lí Hồng Trang kiêu ngạo như thế, hiện tại bọn họ muốn nhìn xem, phế vật này sau khi bị giáo huấn sẽ còn kiêu ngạo như thế nào!

    Tô Uyển Tĩnh đứng ở phía sau Bách Lí Chấn Đào, khóe miệng cũng không thể không dương lên một độ cong mờ nhạt.

    Dám khiến cho người một nhà bọn họ cảm thấy không thoải mái, Bách Lí Hồng Trang xứng đáng chịu trừng phạt!

    Cảm nhận được chưởng phong sắc bén nghênh diện tiến đến, ánh mắt Bách Lí Hồng Trang xuất hiện một tia tàn nhẫn, khuôn mặt vốn thờ ơ trở nên hung ác và quyết tuyệt!

    Bang!

    Bách Lí Hồng Trang không chút do dự đón tiếp một chưởng!

    Ai cũng chưa từng nghĩ đến, ngay tại thời điểm này Bách Lí Hồng Trang sẽ giơ tay mình lên đỡ một chưởng của Bách Lí Chấn Đào!

    Bách Lí Chấn Đào cũng ngây ngẩn cả người, hắn chỉ nghĩ muốn giáo huấn nha đầu này một phen, để nàng nằm ở trên giường mấy ngày.

    Không nghĩ tới nha đầu này thật sự sẽ đua với hắn như vậy, chỉ sợ tay này sẽ bị phế đi!

    Bách Lí Hồng Trang tốt xấu cũng là vị hôn thê của Thần Vương gia, nếu hắn trực tiếp phế đi cánh tay của Bách Lí Hồng Trang, nhất định sẽ trêu chọc một phen đồn đãi.

    Tuy nhiên, sự tình phát sinh ngay sau đó lại khiến toàn bộ mọi người ở đây ngây ngẩn cả người!

    Bởi vì -- Bách Lí Hồng Trang sau khi ngăn lại chưởng của Bách Lí Chấn Đào, vẫn bình yên vô sự đứng tại chỗ như cũ!

    "Điều này.."

    Bách Lí Chấn Đào kinh ngạc nhìn Bách Lí Hồng Trang, trong nháy mắt giao thủ kia, hắn rõ ràng cảm nhận được nguyên lực trên tay Bách Lí Hồng Trang!

    "Sao có thể?"

    Ba người Bách Lí Ngọc Nhan nghi hoặc nhìn Bách Lí Chấn Đào, không rõ vì sao Bách Lí Chấn Đào lại lộ ra biểu tình kinh ngạc như thế.

    "Bách Lí Hồng Trang sao có thể ngăn cản được một chiêu của phụ thân?"

    Trong mắt Bách Lí Hạo Hiên lấp lánh sự nghi hoặc khó hiểu, mặc dù một chiêu của Bách Lí Chấn Đào chỉ dùng mấy thành công lực, nhưng cũng tuyệt đối không phải người như Bách Lí Hồng Trang có thể chống lại.

    "Ngươi bắt đầu tu luyện từ khi nào?" Bách Lí Chấn Đào hỏi với giọng vững vàng.

    Sau khi trải qua chuyện này, hắn thật ra cảm thấy bình tĩnh hơn trước.

    Hôm nay, biểu hiện của Bách Lí Hồng Trang thật sự quá kỳ quái, từ một phế vật vâng vâng dạ dạ bỗng nhiên lắc mình biến thành một nhân vật kinh diễm toàn trường.

    Không riêng trở thành thần y được mọi người khen ngợi, thậm chí sớm đã bị phán định là phế vật hiện tại cũng có thể tu luyện. Sự biến đổi này quả là khó mà tưởng tượng nổi.

    Lời này vừa nói ra, ba người Bách Lí Ngọc Nhan không khỏi ngây ngẩn cả người, không thể tin nổi nhìn Bách Lí Hồng Trang.
     
  4. Chương 63: Ân đoạn nghĩa tuyệt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bách Lí Hồng Trang sớm tại lúc năm tuổi đã bị kết luận là thân thể phế vật, căn bản không thể tu luyện, hiện tại đột nhiên lại nói cho bọn họ biết, Bách Lí Hồng Trang có thể tu luyện?

    Khiến người không thể tưởng tượng được chính là, Bách Lí Hồng Trang căn bản không có công pháp tu luyện, vậy nàng tu luyện như thế nào?

    Bách Lí Ngọc Nhan và Bách Lí Hạo Hiên nhìn nhau liếc mắt một cái, hai người đều không thể tin nổi.

    Chẳng lẽ từ trước tới nay đều không phải bọn họ đang trêu chọc Bách Lí Hồng Trang, mà là Bách Lí Hồng Trang đang vỗ tay đùa bỡn bọn họ?

    "Ta bắt đầu tu luyện từ khi nào, có quan hệ với ngươi sao?"

    Trong mắt Bách Lí Hồng Trang hiện lên sự châm chọc, người gọi là phụ thân này từ đến cuối đều chưa từng quan tâm tới nàng.

    Mặc dù hiện tại nàng hiện ra thực lực tự thân, nhận được bất quá cũng chỉ là sự phẫn nộ của Bách Lí Chấn Đào mà thôi.

    "Ta hỏi ngươi trả lời, không phải ngươi hỏi ta!"

    Giọng nói của Bách Lí Chấn Đào càng thêm trầm thấp, mơ hồ ẩn chứa tức giận cùng với uy hiếp được thể hiện ra rất rõ ràng.

    "Ngươi hỏi ta thì phải trả lời, đây là quy định gì?" Bách Lí Hồng Trang lạnh lùng cười mỉa mai, "Mười lăm năm qua, chưa bao giờ ngươi quan tâm tới sống chết của ta, hiện giờ ta thế nào, không có quan hệ gì với ngươi."

    "Mắt ta hồi phục từ khi nào?" Bách Lí Hồng Trang cười khẽ, "Ha ha, nếu như ngươi tìm y sư chẩn trị giúp ta một phen, không phải sớm đã biết hay sao?"

    "Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy!"

    Khuôn mặt Bách Lí Chấn Đào tức giận đến nỗi xanh mét, hắn tuyệt đối là người tôn nghiêm ở Tướng quân phủ, ngày thường ai dám nói lời như vậy với hắn!

    "Bách Lí Chấn Đào, ngươi chưa bao giờ hoàn thành vài trò và trách nhiệm là một người phụ thân đối với ta, vì sao ta phải thực hiện nghĩa vụ nữ nhi?"

    "Giữa chúng ta, không ai nợ ai!"

    Những lời Bách Lí Hồng Trang nói ra rất có khí phách, sớm tại thời điểm Bách Lí Chấn Đào không cần nàng vì khiến gia tộc mất mặt, chờ mong của nàng đối Bách Lí Chấn Đào đều đã tiêu tán.

    "Có bản lĩnh ngươi hãy cút ra khỏi Tướng quân phủ! Bách Lí Chấn Đào ta căn bản không có nữ nhi như ngươi!" Bách Lí Chấn Đào tức giận nói.

    Bách Lí Hồng Trang thờ ơ giương mắt lên, "Rất hợp ý ta! Từ đây về sau, ta và Tướng quân phủ không còn có một chút quan hệ nào nữa!"

    Giọng nói rơi xuống, Bách Lí Hồng Trang không chút do dự xoay người đi về phía đại môn Tướng quân phủ.

    Thời điểm khi nàng dùng hình tượng như vậy xuất hiện ở trước mắt mọi người, nàng liền minh bạch, nàng sẽ không còn là người của Tướng quân phủ.

    Bách Lí Chấn Đào hiển nhiên không nghĩ rằng, Bách Lí Hồng Trang thực sự sẽ rời đi, trong lúc nhất thời, chỉ đứng nhìn bóng dáng Bách Lí Hồng Trang, không thể nói nên một lời.

    Nháy mắt Bách Lí Hồng Trang ra khỏi đại môn Tướng quân phủ, một sự cô đơn không thể tin nổi bao phủ quanh nàng.

    Nhìn bảng hiệu Tướng quân phủ, nàng đã từng cư trú ở chỗ này mười lăm năm qua, nhưng nơi này chưa bao giờ là nhà của nàng.

    Người bên trong, cũng chưa bao giờ là người nhà nàng.

    Có lẽ, ngay khi nàng đi xuyên qua ngàn năm, đã được chú định đời này của nàng hẳn là cô độc một người.

    Bóng đen cô đơn dần dần phai mờ khỏi lớp sơn màu đen trong mắt, thay thế nó chính là nồng đậm ý chí kiên định.

    Không có vướng bận gì, đối nàng mà nói chưa chắc không phải là một chuyện tốt!

    Từ nay về sau, nàng chỉ sống vì chính bản thân mình!

    Tuy nhiên, ngay tại thời điểm Bách Lí Hồng Trang xoay người, đã nhìn thấy Hắc Mộc đang đứng ở bên ngoài đại môn Tướng quân phủ cách đó không xa.

    Nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang đi ra, trên mặt Hắc Mộc lộ ra tươi cười.

    "Vương gia nói quả nhiên rất đúng, hắn nói Bách Lí cô nương ngươi một hồi nhất định sẽ ra ngoài, quả nhiên đã ra tới."

    Bách Lí Hồng Trang có chút ngạc nhiên, "Ngươi vì sao lại ở chỗ này?"

    "Vương gia nói ngươi đột nhiên rời khỏi Tướng quân phủ, chỉ sợ có rất nhiều đồ chưa có chuẩn bị, cố ý để ta tới mang đồ cho ngươi."
     
  5. Chương 64: Di cư tới Cành Lê Viên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiếp nhận túi Càn Khôn từ tay Hắc Mộc, Bách Lí Hồng Trang đơn giản lướt nhìn qua liền phát hiện những đồ vật như chăn màn linh tinh đều đã đầy đủ, trong lòng không khỏi ấm áp một trận.

    "Hắn còn nói gì nữa không?"

    Giọng nói của Bách Lí Hồng Trang dịu dàng. Trong tình cảnh như vậy, thời khắc như vậy, chung quy còn có người vẫn nghĩ tới mình.

    "Vương gia còn nói, Thần Y Phường không phải là nơi thích hợp để người ở lại, Bách Lí cô nương nếu như không muốn tới Thần Vương phủ, Vương gia còn có một biệt viện khác để ngươi có ở lại."

    Nghe lời này, trong mắt Bách Lí Hồng Trang xẹt qua một tia kinh ngạc, nàng thật ra chưa bao giờ nghe nói Đế Bắc Thần ở trong hoàng thành còn có chỗ ở khác.

    Giống như nhìn ra nghi hoặc của Bách Lí Hồng Trang, Hắc Mộc giải thích: "Tòa biệt viện này là Vương gia chúng ta mua, ngày thường rất hiếm khi đến đó, cho nên cơ hồ không có người biết tới."

    Bách Lí Hồng Trang suy nghĩ một chút cũng có thể hiểu ra, Đế Bắc Thần chính là đang suy nghĩ tới thanh danh của nàng!

    Sự tình nàng đã ân đoạn nghĩa tuyệt với Tướng quân phủ, một khi truyền ra ngoài chung quy vẫn không hề dễ nghe, huống chi lại đúng vào thời điểm nàng vừa mới bị tứ hôn.

    Nếu như lại nháo ra hiểu lầm, chỉ sợ hoàng thượng đều sẽ không nhịn được tìm người xuống tay với nàng!

    Thần Y Phường quá dễ nhìn thấy, nếu như ở tại Thần Y Phường, không cần nhiều thời gian, tất cả mọi người đều sẽ biết được việc này, cho nên Đế Bắc Thần mới để nàng sống tại biệt viện.

    "Nếu Bách Lí cô nương không ngại, hiện tại ta sẽ đưa ngươi đi biệt viện, như thế nào?"

    Trong mắt Hắc Mộc hiện lên vui sướng mờ nhạt, thiếu chủ luôn luôn coi thường nữ tử, duy nhất đối Bách Lí cô nương là đặc biệt.

    Nếu hai người thật sự có thể trở thành một đôi, từ tận đáy lòng hắn cũng cảm thấy vui mừng thay thiếu chủ.

    "Vậy phiền toái ngươi." Giọng nói của Bách Lí Hồng Trang rất dịu dàng, ánh mắt trong suốt sáng ngời.

    Biệt viện của Đế Bắc Thần cách Thần Vương phủ không xa, không ồn ào và rất yên tĩnh, thật ra là một nơi không tồi.

    Tại Cảnh Lê viên.

    Vừa mới đi tới Cảnh Lê viên, Bách Lí Hồng Trang đã ngửi được mùi hương hoa đào xông vào trong mũi, một khoảng lớn rừng đào màu hồng nhạt xuất hiện ở trước mắt nàng.

    Khóe miệng căng ra hiện lên một nụ cười sáng lạn mê người, Bách Lí Hồng Trang một bộ bạch y đi bộ ở bên trong rừng đào, gió nhẹ thổi quét, cánh hoa rơi rải rác, khiến nàng giống như tiên tử ở trong rừng đào.

    Đi tới đi lui, một thân ảnh vàng nhạt ảnh xuất hiện ở trong tầm mắt Bách Lí Hồng Trang.

    Ánh trăng mê người, mông lung mờ ảo, nhẹ nhàng chiếu vào trên người Đế Bắc Thần, càng thêm ưu nhã đẹp đẽ.

    "Đã tới."

    Hai chữ đơn giản hiện lên chắc chắn cùng với tự tin, hắn sớm đã dự liệu Bách Lí Hồng Trang sẽ lựa chọn tới ở nơi này.

    Bách Lí Hồng Trang khẽ gật đầu, "Ánh trăng, rừng đào, bàn đá, rượu ngon, ngươi thật ra rất biết hưởng thụ."

    "Lời này nói không đúng." Đế Bắc Thần lắc lắc đầu, "Ánh trăng, rừng đào, mỹ nhân, rượu ngon mới thật sự là biết hưởng thụ."

    Bách Lí Hồng Trang cũng không để bụng sự trêu chọc của Đế Bắc Thần, trực tiếp ngồi xuống đối diện.

    "Cảnh đẹp như thế, thật sự không thể cô phụ, không bằng chúng ta cùng uống một phen, như thế nào?"

    Đế Bắc Thần cầm chén rượu đưa cho Bách Lí Hồng Trang. Bách Lí Hồng Trang tiếp nhận chén rượu liếc mắt nhìn thật sâu Đế Bắc Thần một cái, nàng không biết có phải Đế Bắc Thần bởi vì biết tâm tình của nàng hay không, vì thế mới làm như vậy.

    Nếu thật sự là như thế, vậy thì Đế Bắc Thần thật sự là người có tâm.

    Trong một đêm chia tay với quá khứ như vậy, nàng thật sự rất muốn phóng túng một lần.

    Hai người vừa trò chuyện vừa uống rượu, ai cũng không nói về dĩ vãng đã qua của đối phương, chỉ giễu cợt lẫn nhau hoặc trò chuyện về những sự tình khác.

    Cho đến khi Bách Lí Hồng Trang say khướt ngã vào bàn đá phía trước. Đế Bắc Thần nhìn đôi má ửng đỏ vì say rượu, đáy mắt nở một nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời.
     
  6. Chương 65: Ít nhất còn có ta

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Sau này, khi ngươi cảm thấy cô đơn, ít nhất vẫn còn có ta bồi ngươi."

    Giọng nói của Đế Bắc Thần rất mềm nhẹ, ánh mắt dịu dàng càng khiến cho bất luận một nữ tử nào đều phải say mê.

    Sau khi vén chăn quanh người Bách Lí Hồng Trang, Đế Bắc Thần lúc này mới rời khỏi Cảnh Lê Viên.

    "Vương gia, có cần thỉnh thêm mấy nha đầu đến chiếu cố Bách Lí cô nương hay không?" Hắc Mộc dò hỏi.

    Đế Bắc Thần vẫy vẫy tay, "Với tính tình của nàng, có người chiếu cố ngược lại sẽ cảm thấy phiền phức."

    Hắc Mộc suy tư một lúc, nghĩ đến hết thảy những gì Bách Lí Hồng Trang đã làm, dường như đúng là như vậy..

    Ngày hôm sau, thời điểm Bách Lí Hồng Trang tỉnh lại đã là giữa trưa.

    Bách Lí Hồng Trang đi ra ngoài, lập tức nhìn thấy bầu trời tràn ngập hoa đào, một thế giới màu hồng, khiến tâm tình người vô thức có cảm giác tốt hơn.

    Sau khi nhìn thấy rừng đào, nàng lập tức hiểu được vì sao Đế Bắc Thần lại mua tòa biệt viện này.

    Đào hoa đối với thân thể của Đế Bắc Thần có chỗ tốt nhất định, có thể giảm tốc độ lan tràn tê mỏi thấp xuống.

    Thần Y Phường.

    Khi Bách Lí Hồng Trang đi tới Thần Y Phường, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu đều thập phần lo lắng nhìn nàng.

    "Bách Lí cô nương, ngươi không sao chứ?"

    Dưới sự thúc dục của Đổng Tư Nhu, Đỗ Thiên Thạc lấy hết can đảm hỏi.

    Đổng Tư Nhu cũng theo đó lên tiếng: "Bách Lí cô nương, ngươi ngàn vạn lần không cần nghĩ luẩn quẩn trong lòng. Mặc dù Thần Vương gia có tật nơi chân, nhưng ta nghe người khác nói vẫn là không tồi."

    Hôm nay là một ngày tươi sáng, tin tức Hồng Trang chính là đích tiểu thư Tướng quân phủ Bách Lí Hồng Trang lập tức được truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ ở trong hoàng thành.

    Thời điểm biết được tin tức này, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu căn bản không tin.

    Cho đến khi tất cả mọi người đều nói về việc này, hơn nữa cũng nghe nói từ một số triều thần, và chính miệng cô nương nói ra, bọn họ mới tin sự thật này.

    Tin tức này thật sự quá chấn động lòng người. Một người là tiểu thư phế vật không có gì để nói, một người là thần y với y thuật tài ba. Hai người có thể nói khác nhau một trời một vực, nhưng thật sự lại là cùng một người.

    Sau khi được thân phận chân chính của Bách Lí Hồng Trang, hai người còn chưa kịp vui mừng đã nghe thấy tin tức Bách Lí Hồng Trang bị tứ hôn.

    Bách Lí Hồng Trang, Thần Vương gia, trò cười lớn nhất hoàng thành cùng kết hợp với trò cười thứ hai, biến thành một trò đùa thậm chí còn lớn hơn nữa!

    Nhìn vào khuôn mặt lo lắng của hai người, Bách Lí Hồng Trang cười nhẹ, "Không cần lo lắng cho ta, ta cũng không cảm thấy việc này có điều gì không tốt."

    Nghe lời này, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu đều ngẩn người ra, kinh ngạc nhìn Bách Lí Hồng Trang, không thể tin được những lời bọn họ vừa nghe.

    Sau khi nhìn thấy nụ cười tiêu sái thờ ơ của Bách Lí Hồng Trang, bọn họ cảm thấy chính mình không hề nghe lầm!

    "Bách Lí cô nương, ngươi thật sự không buồn hay sao?"

    Đổng Tư Nhu có chút khó tin. Từ Thái tử phi biến thành Vương phi phế vật, sự chênh lệch này có thể dễ dàng bình tĩnh như vậy?

    "Có gì phải buồn?" Bách Lí Hồng Trang cười hỏi lại, "Đế Bắc Thần còn đẹp hơn so với Hiên Viên Hằng, ta vì sao không thể yêu cái đẹp hơn chứ?"

    "Ngô.. đúng vậy!"

    Thấy khách nhân tiến đến, Bách Lí Hồng Trang trực tiếp đi qua và bắt đầu bắt mạch xem bệnh cho người bệnh. Sau khi trị liệu xong 10 người bệnh, nàng dự định chuẩn bị làm một số việc khác.

    Đổng Tư Nhu nhìn bóng dáng Bách Lí Hồng Trang, không thể không nỉ non nói: "Đẹp là đẹp, nhưng dường như đó không phải là trọng điểm.."

    Dưới ánh hoàng hôn, mặt trời đỏ rực chiếu lên đám mây đem thành một mảng trời màu đỏ, đám người trên mặt đất phảng phất cũng nhiễm một tầng ánh sáng đỏ.

    Vạn Dược phường.

    Quý Văn Bân nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang tiến đến, trên mặt xuất hiện một chút không vui, "Bách Lí cô nương, vì sao rảnh rỗi đến nơi này của ta?"
     
  7. Chương 66: Tức giận, Quý Văn Bân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Quý đại ca, ngươi đang giận ta sao?"

    Trên mặt Bách Lí Hồng Trang nở nụ cười lấy lòng, tiến đến trước mặt Quý Văn Bân.

    Kể từ khi nàng tới nơi này, người đầu tiên đối xử tốt với nàng chính là Quý Văn Bân.

    Nàng không muốn bởi vì chuyện như vậy làm hỏng quan hệ của hai người, đưa than trong những ngày tuyết luôn là tình ý sâu nặng nhất.

    "Ta nào dám giận ngươi." Quý Văn Bân nói với giọng lộ ra vài phần lạnh nhạt cùng với bất mãn.

    "Quý đại ca!" Bách Lí Hồng Trang gọi một tiếng, "Ngươi cũng biết tình cảnh của ta cho tới hiện nay, lúc ấy ta đang bị tướng quân cấm túc, nếu như nói thật tên họ sẽ rất bất lợi, chỉ có thể che giấu tung tích."

    "Trừ chuyện đó ra, ta chưa làm bất cứ điều gì lừa gạt ngươi."

    Quý Văn Bân vẫn không nói lời nào. Hôm nay, sau khi hắn nghe nói tới tin tức này, hắn thật sự rất khiếp sợ. Hắn không bao giờ nghĩ rằng, bằng hữu hắn vẫn luôn tự hào đã lừa gạt hắn.

    "Nếu Quý đại ca không muốn nhìn thấy ta, ta đây sẽ đi trước."

    Khuôn mặt Bách Lí Hồng Trang trở nên buồn bã cô đơn, nhưng thời điểm quay ra và bước chân về phía cửa, trong lòng lại bí mật đếm số.

    "Ba."

    "Hai."

    "Một."

    "Đợi đã!" Giọng nói của Quý Văn Bân vang lên, ngay sau đó bất đắc dĩ thở dài, "Ài, ta cũng biết tình cảnh của ngươi là bị ép buộc."

    Thời điểm khi hắn vừa mới biết Bách Lí Hồng Trang lừa gạt mình, hắn thật sự đã rất tức giận. Nhưng sau khi bình tĩnh nghĩ lại, cảm thấy Bách Lí Hồng Trang thực sự có nỗi khổ bất đắc dĩ.

    Vừa mới nghe Bách Lí Hồng Trang nói như vậy, oán giận trong lòng hắn đã hoàn toàn tiêu tan, cũng cảm thấy đau lòng thay Bách Lí Hồng Trang.

    "Hắc hắc." Bách Lí Hồng Trang vui vẻ tươi cười, "Ta biết Quý đại ca hiểu tình đạt lý, sáng suốt đại nghĩa, nhất định sẽ hiểu ta!"

    Quý Văn Bân không thể nào vui mừng giống như Bách Lí Hồng Trang, "Ta nghe nói một tháng sau ngươi sẽ thành thân với Thần Vương gia, đây chính là sự thật?"

    "Đúng vậy!"

    "Vì sao hoàng thượng lại vội vàng tứ hôn như thế?"

    "Hoàng thượng chắc là không hài lòng với ta đi!"

    Bách Lí Hồng Trang nhoẻn miệng cười. Một nhân như nàng thật sự không thể tồn tại sự dễ chịu ở trong mắt hoàng thượng. Hoàng thượng hy vọng nàng sớm thành hôn với Đế Bắc Thần một chút cũng là sự tình hợp lý.

    "Nếu vậy, ngươi thật sự nguyện ý gả cho Đế Bắc Thần sao?"

    Người khác không biết, nhưng Quý Văn Bân thật ra biết rằng, Bách Lí Hồng Trang rất quen thuộc với Đế Bắc Thần.

    Lúc trước, hắn từng nhìn thấy Đế Bắc Thần vài lần ở trong Thần Y Phường, chẳng lẽ tứ hôn lần này là do Đế Bắc Thần đã khẩn cầu hoàng thượng?

    "Ta cảm thấy Đế Bắc Thần cũng không tệ lắm." Bách Lí Hồng Trang cười nhẹ, "So với Hiên Viên Hoàn, hắn đáng tin hơn nhiều."

    "Thật sự quyết định?"

    Mặc dù Quý Văn Bân cảm thấy lời này của mình có chút dư thừa. Rốt cuộc đây chính là do hoàng thượng tứ hôn, ai dám kháng chỉ?

    Nhưng hắn vẫn không thể không hỏi, bởi vì hắn hy vọng Bách Lí Hồng Trang sẽ không hối hận.

    "Quyết định." Bách Lí Hồng Trang nói giọng rất nhẹ, nhưng rất kiên định.

    Sau khi Bách Lí Hồng Trang mua một đống dược liệu ở Vạn Dược Phường, mở ra Thần Y Phường, mỗi ngày nàng đều hốt bạc. Thời điểm mua dược liệu không bao giờ phải tính toán và xác nhận lại giống như lúc trước.

    Nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang mua một lần nhiều dược liệu như vậy, Quý Văn Bân nghi hoặc nói: "Hồng Trang, ngươi mua nhiều dược liệu như vậy để làm gì?"

    Bách Lí Hồng Trang nhướng mày cười, "Bí mật, ta có một số sự tình cần phải làm."

    Quý Văn Bân không nhịn được bật cười, Bách Lí Hồng Trang căn bản đang tỏ vẻ thần bí, muốn gợi lên lòng hiếu kỳ của hắn, vì thế hắn không tiếp tục hỏi nữa.

    Sau khi để hết dược liệu vào túi Càn Khôn, Bách Lí Hồng Trang lại đi về phía Thiên Bảo các.

    Thiên Bảo các chính là một gian cửa hàng chuyên bán đồ cho người tu luyện lớn nhất hoàng thành, quy mô này vượt rất xa những cửa hàng khác.

    Nơi đó, chỉ có phú quý nhân gia mới có thể đặt chân tới.
     
  8. Chương 67: Oan gia ngõ hẹp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong Thiên Bảo các, có tất cả mọi thứ mà người tu luyện cần tới.

    Ngay cả khi hiện tại không có, chỉ cần ngươi đặt tiền cọc, bọn họ cũng có thể mau chóng giúp ngươi tìm ra!

    Đó chính là nguyên nhân khiến thanh danh của Thiên Bảo các vang dội như thế.

    "Chủ nhân, ngươi muốn mua gì?" Tiểu hắc tò mò hỏi.

    Hôm nay chủ nhân quả thực đã chảy máu tiền, tiền vàng được sử dụng theo nhiều cách, nếu thời điểm mua đồ ăn cho nó, cũng có thể thống khoái như thế thì thật tốt biết bao.

    "Đan lô!"

    Con ngươi nàng trong sáng lung linh rực rỡ, nàng đã sớm muốn mua đan lô!

    Trước đây, vì nàng luôn thiếu tiền nên chỉ có thể chờ đợi. Hiện tại cuối cùng nàng đã có tiền, rốt cuộc có thể mua đan lô.

    Mới vừa đi vào Thiên Bảo các, Bách Lí Hồng Trang liền minh bạch vì sao mọi người lại khen ngợi Thiên Bảo các như thế. Chỉ cần cách bố trí đã khiến đôi mắt người sáng ngời.

    Mặc dù đang là đêm tối, Thiên Bảo các vẫn sáng rõ giống như ban ngày.

    Tất cả đan dược, dược liệu quý hiếm, vũ khí đều được yết giá rõ ràng, đều được sắp xếp theo cấp bậc, cho phép người mua có thể nhanh chóng tìm được những mặt hàng họ cần.

    Những người hầu cũng đều là mỹ nhân tuấn nam, trên mặt luôn lễ phép tươi cười dịu dàng, khiến tâm tình người rất thoải mái.

    Nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang, một người hầu nữ lập tức đi tới, cười nói: "Cô nương, không biết ngươi muốn mua gì?"

    "Đan lô, nơi này có không?" Bách Lí Hồng Trang hỏi.

    Nàng nhìn một vòng quanh nơi này, phát hiện chỉ có đan dược, vũ khí linh tinh, nhưng không nhìn thấy đan lô.

    Nghe nói Bách Lí Hồng Trang muốn mua đan lô, trong mắt người hầu nữ hiện lên một sự kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

    Thiên Bảo các tuy rằng có bán đan lô, nhưng số lượng người mua đan lô cực ít.

    Xét cho cùng, sự tồn tại của luyện dược sư quý hiếm như vậy, cho dù ở hoàng thành cũng không có mấy người.

    Cô nương trẻ tuổi trước mắt này chẳng lẽ thật sự muốn mua đan lô?

    "Đan lô ở trên lầu hai, xin mờ cô nương theo ta."

    Người hầu nữ khom lưng vươn tay, ý bảo Bách Lí Hồng Trang theo nàng đi lên lầu hai.

    Bách Lí Hồng Trang khẽ gật đầu. Chỉ cần có thể mua được đan lô, nàng đã cảm thấy hài lòng.

    Nàng cần phải bắt đầu tự mình luyện chế đan dược, nhanh chóng tăng thực lực lên!

    Tuy nhiên, thời điểm Bách Lí Hồng Trang đi vào lầu hai, lập tức gặp phải thân ảnh khiến nàng cực kỳ chán ghét.

    Oan gia ngõ hẹp!

    Bách Lí Ngọc Nhan đang bồi Đỗ Hàm Nguyệt mua đan lô. Đỗ Hàm Nguyệt chính là một học đồ luyện dược sư.

    Tuy rằng thuật luyện đan của bản thân nàng ta không đủ, nhưng thuật luyện đan của sư phụ nàng ta là Vân Thanh Phong lại rất nổi tiếng.

    Tỷ thí săn thú sắp tới, nàng và Bách Lí Hạo Hiên cần phải có một biểu hiện thật tốt, vì thế có một viên đan dược thích hợp càng rất quan trọng.

    Hôm nay Bách Lí Ngọc Nhan tâng bốc Đỗ Hàm Nguyệt lên chính là muốn lấy lòng nàng ta, muốn Đỗ Hàm Nguyệt đáp ứng hỗ trợ thuyết phục Vân Thanh Phong giúp hai người tỷ đệ bọn họ luyện chế đan dược.

    Nhưng Đỗ Hàm Nguyệt cũng đủ tàn nhẫn, một khi mở miệng chính là muốn mua lò luyện đan!

    Thứ này là một món đồ đắt tiền, nhưng tình thế trước mắt, bọn họ cũng chỉ có thể nghiến răng chảy máu!

    Nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang xuất hiện, trên mặt Bách Lí Ngọc Nhan hiện lên sự khinh thường.

    "Nha, không ngờ ngươi cũng dám vào Thiên Bảo các?"

    "Ngươi có thể tới, sao ta không thể tới?"

    Bách Lí Hồng Trang trào phúng lại một tiếng. Gia hỏa này thật sự mỗi lần nhìn thấy nàng, nhất định sẽ luôn chủ động gây rắc rối!

    Lúc này Bách Lí Ngọc Nhan mới phản ứng lại. Hiện giờ Bách Lí Hồng Trang đã không còn giống như trước đây. Chỉ bằng cách mở cửa Thần Y Phường, tiền thu vào đã vượt rất xa qua nàng ta.

    Tuy rằng nàng ta có thể ăn ngon ở tướng quân phủ, tiền hàng tháng cũng không hề ít, nhưng tiêu vào vật dụng ngày thường cũng không hề ít. Vì thế, tiền trên tay thật ra không có nhiều lắm.

    Lười bận tâm tới những lời vô nghĩa với Bách Lí Ngọc Nhan, Bách Lí Hồng Trang trực tiếp đi tới kệ để đan lô.
     
  9. Chương 68: Ngươi muốn mua đan lô

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở trước mặt nàng có 10 cái đan lô, dùng nhãn lực của nàng, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra một cái đan lô màu bạc có phẩm chất tốt nhất.

    Nếu đổi là nàng trước kia, những đan lô này tất nhiên đều rất chướng mắt, nhưng hiện tại nàng chỉ luyện chế đan dược cấp thấp, những đan lô này cũng đã đủ rồi.

    Khi thực lực của nàng tăng lên, tương lai nhất định cũng sẽ tìm mua một đan lô tốt hơn, đến lúc đó đổi cũng được.

    "Bách Lí Ngọc Nhan, ta muốn đan lô này, ngươi có thể tặng ta sao?" Đỗ Hàm Nguyệt chỉ vào chính cái đan lô màu bạc, lên tiếng hỏi.

    Nàng ta nhìn trúng cái đan lô này một thời gian đã lâu, chỉ là giá cả quá đắt, tiền trong tay nàng ta vẫn luôn không đủ.

    Hiện tại vừa vặn Bách Lí Ngọc Nhan có việc cầu nàng ta, nàng ta tự nhiên không thể buông tha.

    Thấy Đỗ Hàm Nguyệt lựa chọn đan lô quý nhất, Bách Lí Ngọc Nhan âm thầm nói một tiếng: Lòng dạ hiểm độc!

    Nhìn kỹ giá ở phía dưới, 20 vạn đồng vàng! Giá này đủ để dọa sợ nàng!

    Phụ thân biết, hôm nay nàng muốn lấy lòng Đỗ Hàm Nguyệt, trực tiếp cho nàng 10 vạn đồng vàng, hơn nữa ngày thường nàng tiết kiệm được, tổng cộng bất quá cũng chỉ được 13 vạn đồng vàng mà thôi.

    Vốn tưởng rằng số tiền này đã đủ, không nghĩ tới Đỗ Hàm Nguyệt lại dùng công phu sư tử ngoạm, trực tiếp muốn 20 vạn đồng vàng!

    Bách Lí Ngọc Nhan lộ ra vẻ khó xử, "Đỗ cô nương, 20 vạn đồng vàng.."

    Hai mươi vạn đồng vàng, hiện tại nàng căn bản là lấy không ra!

    Nhìn thấy bộ dáng Bách Lí Ngọc Nhan như vậy, Đỗ Hàm Nguyệt không vui nói: "Nếu ngươi không muốn, vậy quên đi!"

    "Đỗ cô nương, không phải ta không muốn." Bách Lí Ngọc Nhan vội vàng nói, "Chỉ là 20 vạn đồng vàng thực sự không phải là một con số nhỏ, ta không có nhiều tiền như vậy, không biết nếu đổi cái khác thì như thế nào?"

    Nàng thật vất vả mới dụ dỗ được Đỗ Hàm Nguyệt tới đây, Đỗ Hàm Nguyệt đã nói chỉ cần khiến nàng ta vui vẻ, nàng ta nhất định có thể thuyết phục Vân Thanh Phong hỗ trợ luyện đan.

    Bách Lí Ngọc Nhan không có lựa chọn nào khác. Mặc dù Thiên Bảo có bán đan dược, nhưng Đan dược nàng cần sớm đã bị người đoạt, mọi người đều đang chuẩn bị cho cuộc săn thú hoàng gia!

    Nếu như không phải luyện dược sư trong thành cực hiếm, dược sư có thuật luyện đan giỏi càng hiếm hơn, nàng sẽ không cần phải trăm phương nghìn kế lấy lòng Đỗ Hàm Nguyệt ở chỗ này.

    "Ta chỉ thích cái này, không có hứng thú với cái khác!" Đỗ Hàm Nguyệt nói giọng lạnh lùng, "Nếu ngươi mua không nổi vậy thì quên đi, người muốn mời sư phụ ta hỗ trợ không chỉ có một mình ngươi."

    Nghe lời này, Bách Lí Ngọc Nhan nóng nảy, "Đỗ cô nương, ngươi chờ một lát, ta sẽ nghĩ cách mua đan lô này, thế nào?"

    Đỗ Hàm Nguyệt lúc này mới lộ ra thần sắc vừa lòng, "Vậy thì ta sẽ chờ."

    Nhìn thấy động tĩnh của hai người Bách Lí Ngọc Nhan, đáy mắt Bách Lí Hồng Trang hiện lên vẻ châm chọc. Không nghĩ tới, Bách Lí Ngọc Nhan cũng có thời điểm bị người kẹp đầu như vậy.

    "Cô nương, không biết ngươi muốn mua đan lô với giá thế nào?" Nữ hầu dò hỏi.

    Nàng tuy rằng không quen biết cô nương này, nhưng nhìn cách ăn mặc và khí chất của cô nương này liền biết không phải là người bình thường, thái độ cũng càng thêm khiêm tốn.

    Khi Bách Lí Ngọc Nhan đang suy tư làm thế nào để nhanh chóng có được 7 vạn đồng vàng, đột nhiên nghe thấy người nữ hầu nói với Bách Lí Hồng Trang, không thể không bắt đầu cười khẽ.

    "Ha ha, ta không nghe lầm chứ? Ngươi muốn mua đan lô?"

    "Ta mua đan lô thì sao?" Bách Lí Hồng Trang hỏi ngược lại.

    "Ngươi không phải là luyện dược sư, mua đan lô về nhà nấu cơm sao?"

    Bách Lí Ngọc Nhan cười to. Vốn vì sự tình Đỗ Hàm Nguyệt khiến nàng thập phần không vui, hiện tại tâm tình của nàng thật ra đã tốt hơn. Bách Lí Hồng Trang quả thật là không biết tự lượng sức mình!

    Tuy nhiên, Bách Lí Hồng Trang lại lạnh lùng liếc mắt nhìn Bách Lí Ngọc Nhan một cái, bộ dáng rõ ràng là đang nhìn xem một kẻ ngu ngốc.
     
  10. Chương 69: Châm chọc Bách Lý Ngọc Nhan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ta muốn đan lô này." Bách Lí Hồng Trang chỉ vào đan lô màu bạc trước mắt nói.

    Tươi cười của Bách Lí Ngọc Nhan nháy mắt đọng lại, ngược lại biến thành tức giận nồng đậm.

    "Bách Lí Hồng Trang, ngươi đang muốn khiêu khích ta sao?"

    Bách Lí Hồng Trang căn bản không phải là luyện dược sư, tất nhiên không cần mua lò luyện đan.

    Theo nàng, chắc chắn sau khi Bách Lí Hồng Trang nghe thấy nàng và Đỗ Hàm Nguyệt thảo luận, lúc này mới cố ý nói muốn mua đan lô.

    Và hiện tại, nàng ấy lại chọn đúng đan lô Đỗ Hàm Nguyệt đã nhìn trúng, đây không phải đang khiêu khích thì là gì?

    Đỗ Hàm Nguyệt cũng bắt đầu khẩn trương, nàng ta vẫn luôn muốn mua đan lô này về.

    Cũng may trong hoàng thành người mua đan lô đã ít càng thêm hiếm, đan lô đặt ở Thiên Bảo các mấy tháng cũng không bị mua đi. Hiện tại, nữ tử này lại muốn mua nó?

    Bách Lí Hồng Trang lười biếng liếc mắt nhìn Bách Lí Ngọc Nhan một cái, "Ngươi suy nghĩ quá nhiều, ta căn bản không có hứng thú với ngươi."

    Nàng căn bản không có hứng thú, thậm chí ngay cả hứng thú khiêu khích cũng đều không có!

    "Bách Lí Ngọc Nhan!" Đỗ Hàm Nguyệt vội vàng gọi Bách Lí Ngọc Nhan, nàng ta tuyệt đối không thể để đan lô này bị người khác mua mất.

    Bách Lí Ngọc Nhan lập tức hiểu ý, nói với người nữ hầu: "Đan lô này là do chúng ta chọn trước, ngươi không thể bán cho nàng ấy."

    Bách Lí Hồng Trang nhướng mày cười, hơi nâng cằm lên, cười như không cười nhìn Bách Lí Ngọc Nhan, "Vậy ngươi mua đi!"

    Cùng với giọng nói của Bách Lí Hồng Trang rơi xuống, biểu tình của Bách Lí Ngọc Nhan cứng lại, hiện tại trên người nàng không có nhiều tiền như vậy.

    "Nếu ngươi mua không nổi, ta có thể mua nó bây giờ." Bách Lí Hồng Trang xoay người nhìn người nữ hầu nói, "Ta nói đúng không?"

    Nữ hầu bối rối đánh giá ba người Bách Lí Ngọc Nhan, nhưng vẫn gật gật đầu, "Đúng vậy."

    "Hiện tại ngươi không mua nó? Cũng đừng trách ta không cho ngươi cơ hội." Bách Lí Hồng Trang lười biếng lên tiếng.

    "Ngươi chờ ta một lát, ta trở về lấy tiền được chứ?"

    Bách Lí Ngọc Nhan cắn răng lên tiếng, 20 vạn đồng vàng đích thực đã vượt quá dự tính của nàng. Nhưng lần này, nàng cũng tuyệt đối không thể để Bách Lí Hồng Trang mua mất đan lô!

    "Cô nương có thể trả trước 10 vạn đồng vàng tiền đặt cọc, nếu như ngài không trở lại, vậy thì 10 vạn đồng vàng này sẽ không được trả lại." Nữ hầu nói.

    Sắc mặt Bách Lí Ngọc Nhan trở nên xanh, ngay cả chính nàng cũng không biết nếu mở miệng hỏi phụ thân thêm 7 vạn đồng vàng, phụ thân có thể đồng ý hay không.

    Rốt cuộc, 20 vạn đồng vàng đối với toàn bộ Tướng quân phủ mà nói cũng không phải là con số nhỏ. Hơn nữa bọn họ còn phải trả thêm khoản tiền phí nếu mời Vân Thanh Phong luyện đan, con số này thật sự quá khổng lồ.

    Thấy Bách Lí Ngọc Nhan chần chờ như thế, nữ hầu không thể không nói: "Cô nương, hai cái đan lô này cũng rất tốt và rẻ hơn nhiều, không bằng ngài hãy thử xem xét nó."

    Bách Lí Ngọc Nhan nhìn về phía Đỗ Hàm Nguyệt, người vẫn mang tư thái bướng bỉnh, loại trừ đan lô này ra, nàng ta không cần cái gì khác.

    "Giúp ta gói nó đi!" Bách Lí Hồng Trang giơ tay nói.

    Nàng không tính toán tiếp tục lãng phí thời gian ở chỗ này, thái độ của Bách Lí Ngọc Nhan như vậy, nàng lập tức có thể chắc chắn rằng Bách Lí Ngọc Nhan không thể mua nổi.

    Nữ hầu lấy đan lô xuống từ trên kệ để hàng, Bách Lí Ngọc Nhan gắt gao nhìn đan lô biến mất ở lầu hai, đôi tay nắm chặt cơ hồ muốn chảy máu!

    Đã từng, Bách Lí Hồng Trang vẫn luôn là sự tồn tại bị nàng đạp lên lòng bàn chân, hiện tại lại kiêu căng ngạo mạn ở ngay trước mặt nàng!

    Tại lầu một Trân Bảo Các, sau khi Bách Lí Hồng Trang thống khoái thanh toán 20 vạn đồng vàng, lập tức thu đan lô vào trong túi.

    Nữ hầu nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang trẻ tuổi như vậy, không nói hai lời lập tức lấy ra 20 vạn đồng vàng, trong mắt cũng lộ ra một tia kinh ngạc cảm thán.

    Ai là Bách Lí Ngọc Nhan, chính nàng rất rõ ràng. Đại tiểu thư tướng quân phủ cũng bị nàng ấy trào phúng, xem ra thân phận cô nương này không hề đơn giản.

     
Trả lời qua Facebook
Loading...