Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Anh, Hắc Hóa Nam Thần - Quân Khuynh

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bạch Tử Vi, 8 Tháng tư 2020.

  1. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 179: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (20)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Thấy bộ dáng mông lung của Yến Lạc, khóe môi Vân Trạch xẹt qua một tia tà khí, giơ tay trực tiếp đỡ lấy vòng eo Yến Lạc.

    Yến Lạc hơi hơi híp mắt, cảm nhận được động tác của hắn, lại không có phản kháng, ly rượu kia xuống bụng, thật là chậm rãi sinh ra một loại cảm giác trời đất quay cuồng, đầu óc phản ứng có chút trì độn, lại không đến nỗi say vô ý thức.

    Bất quá nhìn Vân Trạch một bộ chắc chắn, thậm chí liền bộ dáng ngoan ngoãn ngụy trang đều buông xuống, Yến Lạc nhắm mắt lại, dấu đi một tia thanh tỉnh cuối cùng dưới đáy mắt, muốn xem hắn rốt cuộc muốn làm cái gì.

    Bất quá hắn như thế nào liền chắc chắn cô say như vậy, phảng phất còn xác định một chén rượu này liền khiến cô say lợi hại? Là hắn trước khi trọng sinh liền biết khối thân mình này uống rượu tức say?

    Vân Trạch đương nhiên biết, bằng không cũng sẽ không tại loại thời điểm này cả gan làm loạn như vậy.

    Trước kia hắn là gặp qua, kia đã là lúc mục đích cô bại lộ ra, gần một chén rượu đã khiến cho cô hôn mê bất tỉnh, Yến Lạc ngay lúc đó linh lực rất kỳ quái, hắn căn bản không gây thương tổn mảy may thậm chí còn phản bị thương chính mình, chỉ phải mang thương vội vàng chạy trốn, cuối cùng lại vẫn bị cô bắt được..

    Trừ bỏ linh căn, thê lương mà chết.

    Đáy mắt Vân Trạch ám trầm, động tác trên tay căng thẳng, lại không dừng lại.

    Này thật sự là hành vi thực mạo hiểm, rốt cuộc hiện tại tu vi của Yến Lạc không giống phía trước.

    Chẳng qua có chút nhịn không được, đặc biệt là biết sau khi cô từ chỗ của Cố Tư Tồn trở về, đáy lòng cười nhạo phỉ nhổ, lại nhẫn nại không được khát vọng muốn đụng vào cô.

    Yến Lạc đã hoàn toàn nhắm mắt lại, phấn môi khẽ nhếch, hơi thở dốc, màu sắc đỏ ửng nhiễm trên khuôn mặt giống như bạch ngọc kia, càng là có vẻ tinh xảo như họa, lại kiều diễm đến cực điểm.

    Sức lực trong tay tăng thêm, kéo cô vào trong lòng.

    Giờ phút này cô nhẹ nhàng thở hổn hển, hơi thở nóng rực, lãnh hương quen thuộc vây quanh Vân Trạch, tay nhỏ không tự giác bắt lấy vải dệt trước ngực hắn.

    Không hề là bộ dáng cao cao tại thượng nguyên bản, hiện tại cô liền ghé vào trong lòng, mềm ấm như bông.

    Nếu bỏ xuống ý niệm trong lòng cô, vẫn luôn có thể như vậy thì tốt biết bao..

    Loại ý niệm này một khi sinh ra, giống như cỏ dại điên cuồng sinh trưởng, tất cả hình ảnh hắn chưa từng để ý trong quá khứ, cặp mắt kia của cô, động tác rất nhỏ của cô, sủng nịch cùng dung túng mà cô che dấu, giờ phút này đều hoàn hoàn toàn toàn rành mạch xuất hiện ở trước mắt hắn.

    Căn bản ném không ra ma diệt không được.

    Bế Yến Lạc lên, chậm rãi hướng về cái giường hắn vừa tu luyện đi đến.

    Mềm nhẹ đặt cô trên giường, bình tĩnh nhìn gương mặt cô, tay đáp ở trên mặt cô, chậm rãi dao động.

    Cuối cùng vẫn là không thể nhịn xuống dụ hoặc, nửa ngồi xổm xuống, cúi đầu, cánh môi đầu tiên là chạm vào sợi tóc Yến Lạc, chậm rãi đi xuống, thân mật sờ soạng cái trán, chóp mũi của Yến Lạc, cuối cùng rơi xuống.

    Cảm nhận được trên cánh môi cô còn đọng lại hương rượu nhàn nhạt chưa tan đi, Vân Trạch híp híp mắt mắt, cái lưỡi tham lam cạy ra môi Yến Lạc, hướng về bên trong chui vào, hấp thu điềm mỹ trong miệng Yến Lạc.

    Còn không thể làm quá phận.

    Tay lại là không tự giác kéo đai lưng trước người Yến Lạc ra, đạo bào màu trắng xanh bên ngoài như cánh hoa rơi rụng ở một bên, lộ ra áo trong màu trắng bên trong.

    Vân Trạch ngẩng đầu, tay cầm tay Yến Lạc, hơi hơi rũ con ngươi, đáy mắt lập loè điểm điểm hồng quang, cầm lấy tay nhỏ mềm mại hơi lạnh kia tùy ý thưởng thức.

    "Sư tôn nếu có thể vẫn luôn ngoan như vậy thì thật tốt?" Vân Trạch câu môi cười, ngoan ngoãn rồi lại mang theo tà nịnh, thanh âm cực nhẹ.

    Sư tôn, nàng không biết, hiện tại nàng đối với ta càng tốt, ta liền càng có thể nhớ tới lúc ta chết thảm vì linh căn bị huỷ bỏ, nhớ tới đủ loại đối đãi của nàng ở kiếp trước, đối với nàng cũng liền càng..

    Hận.
     
    nntc6761LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 31 Tháng một 2023
  2. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 180: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (21)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Có phải nếu bẻ gãy cánh chim của nàng, chặt đứt ý niệm phi thăng của nàng, nàng có thể vẫn luôn ngoan như vậy không?

    Ánh sáng dưới đáy mắt càng lúc càng tối xuống, nghĩ tới từng màn phía trước.

    Nhẹ giọng cười, đáy mắt là một tia chờ mong.

    "Sư tôn, lúc này đây chúng ta tới thử xem được không?"

    Giơ tay chậm rãi cởi áo ngoài của Yến Lạc ra, làm cô nằm càng thoải mái một ít, ngồi ở mép giường, nhìn Yến Lạc hơi hơi ninh mày, bộ dáng tựa hồ có chút khó chịu.

    Đôi mắt vẫn gắt gao nhắm, cánh môi nhẹ nhàng khép mở.

    Nhìn như vậy, cuối cùng ngón tay vẫn không nhịn xuống, theo góc áo Yến Lạc trượt vào, lại không thâm nhập, chỉ là ở bên cạnh cọ xát, cảm thụ được xúc cảm trơn trượt đầu ngón tay, cúi đầu hơi hơi để sát vào gương mặt Yến Lạc, liền nhìn đến cặp mắt nguyên bản nhắm chặt kia hơi hơi run rẩy hai cái.

    Tay lập tức rút ra, trong lòng Vân Trạch hoảng hốt, liền thấy cặp mắt đen nhánh kia chậm rãi mở, đáy mắt tràn ngập một tầng hơi nước, thực hiển nhiên còn không có thanh tỉnh.

    "Ngô.."

    "Sư tôn?" Cánh môi Vân Trạch hơi hơi nhấp, nhẹ giọng kêu Yến Lạc.

    Yến Lạc híp mắt, tựa hồ rất khó chịu, cả khuôn mặt nhỏ đều nhăn lại một chỗ, có chút trẻ con.

    Nghe được âm thanh của Vân Trạch xong mới giống như có một tia ý thức, đôi mắt mông lung nhìn Vân Trạch, hơi hơi nghiêng đầu, thân mình nâng lên, sợi tóc chảy xuống dưới, tản ra sau người.

    Tư thái câu đến lòng bàn tay Vân Trạch hơi ngứa, lại thấu đến càng gần, "Sư tôn còn cảm thấy khó chịu sao?"

    Thấy đáy mắt Yến Lạc vẫn là mông lung một mảnh giống như đang tự hỏi ý tứ trong lời nói của hắn, ý cười trên khóe môi Vân Trạch càng đậm.

    Bất quá đích xác tu vi của Yến Lạc hiện tại quá cao, phỏng chừng cũng không còn bao lâu liền có thể tiêu trừ nồng độ cồn của linh tửu.

    "Vân Trạch?"

    Yến Lạc nhìn một lúc lâu, mới mở miệng, thanh âm thiếu đi sự quạnh quẽ lại hơi hơi khàn khàn, mềm nhẹ mang theo một tia kiều khí.

    Làm Vân Trạch nhịn không được hô hấp cứng lại, liền thấy Yến Lạc gợi lên một nụ cười rạng rỡ, giơ tay kéo lấy tay Vân Trạch, kéo đến trước người mình.

    Vốn dĩ mỹ nhân y lụa rơi rụng, sợi tóc hỗn độn, khóe môi mỉm cười giống như người trong bức họa cuộn tròn cũng đã làm Vân Trạch có chút không phục hồi tinh thần lại.

    Ngay sau đó đã bị kéo vào một cái ôm ấp mang theo lãnh hương cùng nhè nhẹ hương rượu, môi cô liền ở bên tai, thanh âm nhu hòa chính là ngữ khí hắn chưa từng nghe thấy.

    "Con làm rất tốt, không cần phiền não để ý những người khác.."

    Trong lúc mơ hồ cánh môi cô giống như còn chạm vào vành tai hắn, bên tai nóng lên, Vân Trạch theo bản năng tránh thoát, đột nhiên lui lại sau này mấy bước, nhìn Yến Lạc nửa híp mắt không như thế nào phản ứng lại đây, thân mình bị hắn đẩy đến đổ nhào về hướng bên cạnh, sau đó tìm một chỗ thoải mái cọ cọ, đôi mắt lại nhắm lại.

    Linh lực quanh thân đã bắt đầu tự động điều tức, phỏng chừng lúc sau không cần bao lâu là có thể tỉnh táo lại.

    Vân Trạch lại rũ con ngươi, đột nhiên xoay người đi về hướng bên ngòa, thời điểm đi ngang qua phòng khách hơi khựng lại, nhìn kia đóa hoa nhu nhược trên bàn, đáy mắt một mảnh sóng gió.

    "Đệ tử của ta, tự nhiên là tốt nhất, không dung người khác phê bình." vừa rồi cô dán ở bên tai hắn nói như vậy.

    Đệ tử của cô.. Nhưng không chỉ có một mình hắn đâu.

    Huống chi..

    Liền như vậy nhìn đóa hoa nhỏ màu trắng xanh kia, đáy mắt mơ hồ hiện lên vài đạo tia sét, ngay sau đó đóa hoa kia lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được chậm rãi héo tàn.

    Hoàn toàn khô héo.

    Vân Trạch mới thu hồi ánh mắt, đi về hướng bên ngoài.

    Mà trong phòng ngủ, Yến Lạc chậm rãi mở to mắt, nhìn một phòng quạnh quẽ, đáy mắt dần dần thanh minh.
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 31 Tháng một 2023
  3. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 181: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (22)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Chợt thở dài một hơi, Yến Lạc hơi hơi nhắm mắt, giơ tay đụng vào cánh môi còn có gương mặt đang nóng lên của mình một chút.

    Sau đó.

    Trực tiếp xong xuôi ngã về vào một bên trên giường.

    Sống không còn gì luyến tiếc.

    Giá trị hắc hóa trên giao diện vừa rồi buông lỏng trong nháy mắt, rơi xuống 90 mấy, rồi lại nháy mắt tăng trở về.

    Ha hả, tưởng mỉm cười.

    "A a a a a a! Tiểu Phấn Hồng, chị muốn bãi công!" Không chỉ cần phải duy trì nhân thiết, nam thần ở vị diện này còn không cho người bớt lo như vậy.

    Có thể tốt lên hay không đây? Rốt cuộc còn có thể tốt lên hay không? O (╥﹏╥) o

    Ngươi nói ngươi hôn cũng hôn rồi, sờ đều sờ rồi, liền không thể cấp một chút ánh rạng đông hy vọng sao? Tốt xấu cũng giảm một chút giá trị hắc hóa cho cô để làm thành ý đi?

    "Chúng ta bên này đã tra rõ vài lần, số liệu đích xác không có phát hiện dị thường." thấy bộ dáng hỏng mất của Yến Lạc, Tiểu Phấn Hồng rốt cục là thật cẩn thận mở miệng.

    Nói thật ra, lời này chính nó nói đều không có cái gì tự tin, rốt cuộc tên Vân Trạch này thật là thoạt nhìn có điểm quá không bình thường.

    "Bằng không.." Tiểu Phấn Hồng nhìn Yến Lạc ai oán ở trên giường lăn lộn, tiếp tục mở miệng, 'nhiệm vụ này chúng ta trước không làm?'

    "Không, trước nhìn xem đã." Yến Lạc ngồi dậy, sửa sang lại quần áo của mình, ' quỷ biết nhiệm vụ tiếp theo các em lại ném cái dạng phiền toái gì cho chị.'

    Nếu là so với Vân Trạch càng khó làm, cô đi nơi nào khóc đây?

    Việc này qua đi, Vân Trạch càng lui tới nơi này của Yến Lạc thường xuyên hơn, hai bình linh tửu kia cũng không thấy bóng dáng, hai người đều là mười phần ăn ý ai cũng không nhắc lại chuyện này.

    Linh lực trong cơ thể của Vân Trạch đã ổn định xuống, là thời điểm nên đi du tẩu rèn luyện, tăng cường hiểu biết, cũng vừa lúc ma khí ở nhân gian càng ngày càng càn rỡ, trong đó có một trấn nhỏ càng là ma khí lượn lờ, thường phát sinh việc lạ, cố tình các đại môn phái phái người tiến đến đều là tra không ra nguyên cớ gì.

    Mà gần đây, đồ vật không biết lai lịch gì kia càng là càn rỡ, đã liên tiếp có không ít thi thể của những người nguyên bản mất tích được tìm thấy ở vùng ngoại ô, hung thủ lại như cũ không biết tung tích, cuối cùng cũng rốt cục kinh động đến Lăng Vân môn.

    Trong chủ điện, Lâm Thanh cau mày ngồi ở một bên, nhìn Yến Lạc bưng một ly linh trà, thần sắc nhàn nhạt, trong thanh âm cất dấu một tia không tán đồng.

    "Tiểu sư thúc, tuy rằng địa phương kia đích xác có chút tà môn, nhưng lại không cần ngài phải tự mình ra tay."

    Lâm Thanh như thế nào cũng không nghĩ tới, Yến Lạc đã vài thập niên không ra khỏi Lăng Vân Phong cư nhiên là vì một địa phương vừa mới khiến cho chúng tiên môn chú ý như vậy, muốn đi ra ngoài xem xét một phen.

    Nhìn bộ dáng đạm nhiên không gợn sóng của Yến Lạc, Lâm Thanh cuối cùng mím cánh môi, "Tiểu sư thúc chẳng lẽ là vì đệ tử muốn đi ra ngoài du lịch kia của ngài?"

    Lâm Thanh thấy rõ ràng động tác của Yến Lạc hơi khựng lại, trong lòng tức khắc hiểu rõ.

    "Tiểu sư thúc, trên đường tu tiên vốn dĩ chính là yêu cầu tự mình nhấp nhô đi, ngài này không khỏi có chút che chở hắn quá mức." Lâm Thanh không tán đồng lắc đầu.

    Huống chi ngài nói nếu ngài yêu quý một cái thiên tư thông tuệ, bọn họ nhưng thật ra cũng không nhiều lời làm chi, nhưng là song linh căn, trên cơ bản không có khả năng phi thăng, che chở như vậy thật sự có chút vẽ rắn thêm chân.

    "Hắn không giống." Yến Lạc hơi hơi nhíu mày, trước khi Lâm Thanh mở miệng, chủ động nói, "Hơn nữa lúc trước ta tính một quẻ, sắp tới sợ là có triệu chứng xấu, cũng vừa lúc trùng hợp với thời gian cùng tình huống của thành trấn kia, trong lòng luôn có chút không yên ổn, cho nên ta tính toán đi xem."

    "Triệu chứng xấu?" Lâm Thanh cả kinh, tự nhiên sẽ không có bất luận hoài nghi gì đối với lời nói của Yến Lạc.
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng hai 2023
  4. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 182: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (23)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Rốt cuộc nếu là nói đến năng lực cảm giác thiên địa, Yến Lạc nếu là xưng thứ hai, vậy không có người dám xưng thứ nhất.

    Kết quả mà Yến Lạc tính được cũng sẽ không có ai hoài nghi, nếu cô nói có điềm xấu, kia tất nhiên không phải tình huống tầm thường.

    Hắn bên này phái người qua đi, nếu không cẩn thận làm hỏng chuyện liền phiền toái, nếu Yến Lạc nguyện ý đi một chuyến này, kia cũng là vừa lúc.

    Bất quá sau đó hắn lại vô cùng hối hận lúc trước đối với Yến Lạc thỏa hiệp.

    "Nếu Tiểu sư thúc nói như vậy, ta đây liền không hề nói thêm cái gì."

    "Ừ."

    * * *

    Trước chủ điện Lăng Vân môn, Vân Trạch sớm đã lãnh thẻ bài ra vào của mình, đáy mắt mang theo một tia cân nhắc.

    Sáng sớm hôm nay, lúc hắn đi tìm Yến Lạc, Yến Lạc lại không ở chỗ đó, đợi một đoạn thời gian cũng không thấy trở về, hắn mới trực tiếp chuẩn bị xuống núi.

    Tóm lại chuyện ở La Thành sẽ hấp dẫn cô tới.

    Không biết nghĩ tới cái gì, khóe môi Vân Trạch gợi lên một tia tươi cười sung sướng.

    Nhấc chân mới vừa đi hai bước, Vân Trạch chính là hơi sửng sốt, nhìn người nọ chờ ở trước trận pháp xuống núi cách đó không xa.

    Như cũ là một thân đạo bào xanh trắng, bất quá đại khái là vì che giấu tung tích, đám mây nguyên bản thêu ở cổ tay áo, tiêu chí của Lăng Vân môn, đều bị ẩn đi.

    Tóc đen như mực hơi hơi tung bay, đáy mắt đạm mạc, mặt mày như họa đứng ở nơi đó, làm người hơi hơi hoảng hốt.

    Nhìn ánh mắt cung kính của đám người chung quanh, Vân Trạch mới phản ứng lại đây, nhấc chân bước nhanh đi qua, ngữ khí mang theo một tia kinh ngạc, "Sư tôn?"

    "Ừ." Yến Lạc gật gật đầu, nhìn hắn vẻ mặt kinh ngạc, hơi hơi nhướng mày, "Có chút việc, ta cùng con đi."

    Vân Trạch nghe Yến Lạc nói, đôi mắt đột nhiên sáng ngời, tiến đến trước người Yến Lạc, ngữ khí mang theo chờ mong, "Sư tôn là muốn cùng ta đi ra ngoài?"

    "Ừ." Yến Lạc giương mắt ý bảo đệ tử thủ trận một chút, ánh sáng từ Truyền Tống Trận vừa được mở ra chiếu rọi trên mặt cô, một lát sau cô giống như mới nghĩ tới cái gì, xoay đầu nghiêm trang nhìn Vân Trạch.

    "Bất quá chuyện khác ta không nhúng tay, chính con giải quyết."

    Vân Trạch nhìn sườn mặt của Yến Lạc, cuối cùng cong môi lên tiếng.

    Dưới dãy núi của Lăng Vân môn, cách đó không xa chính là một cái trấn nhỏ, hai người tạm thời đặt chân ở nơi đó.

    Nói là rèn luyện, trên thực tế chính là tiêu trừ một ít yêu ma quỷ quái tác quái, mài giũa năng lực của mình.

    Yến Lạc cũng thật sự giống như những lời cô nói lúc trước, hoàn toàn thi hành chính sách nuôi thả đối với Vân Trạch, ở một bên vẻ mặt bình tĩnh nhìn Vân Trạch.

    Mặt ngoài mặt vô biểu tình, vẻ mặt bình tĩnh.

    Trên thực tế --

    "A a a a a, Tiểu Phấn Hồng! Kia lại là thứ gì? A a a, nó hướng tới chỗ chị!" chân mềm.

    Tiểu Phấn Hồng: . Tin tưởng nó, sau khi bạn nghe tên nhóc này ở bên tai nhắc mãi một lần lại một lần, một ngày lại một ngày, trong lòng bạn khả năng sẽ có cảm giác giống nó, muốn rống giận một câu với tên nhóc này: Mmp câm miệng.

    "Sư tôn, phía trước liền sắp đến La Thành." Vân Trạch giải quyết sạch yêu thú trên đường ngẫu nhiên vụt ra, quay đầu lại nhìn về phía Yến Lạc đang nhìn về nơi xa giống như đang nhìn phong cảnh, mở miệng.

    Một thân khí thế kia của Yến Lạc bị thu lại, bộ dáng bất quá mười tám chín tuổi, thoạt nhìn giống như là một tiểu thư thế gia ôn tồn lễ độ, đôi mắt hơi rũ, giống như cánh bướm chớp động.

    Nghe vậy, Yến Lạc ngẩng đầu nhìn về phía Vân Trạch, nhẹ nhàng lên tiếng, "Đi thôi."

    Vừa mới dứt lời, bước chân còn chưa bước ra, vài đạo linh khí xa lạ từ chân trời cấp tốc bay tới, Yến Lạc khẽ nhíu mày, giương mắt nhìn qua.
     
    nntc6761LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng hai 2023
  5. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 183: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (24)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Là người của một đại môn phái tu tiên khác, Huyền Hoa tông.

    Lĩnh ngộ của Huyền Hoa tông đối với thiên địa cũng là số một số hai, hiện tại có thể phái ra nhiều người như vậy, phỏng chừng cũng là đã nhận ra La Thành không thích hợp.

    Bảy người, người dẫn đầu có tu vi không sai biệt nhiều với Vân Trạch.

    Thoạt nhìn tuy rằng đã nhận ra không đúng, nhưng lại vẫn không có coi trọng.

    La Thành ma khí lượn lờ, không ngừng có người mất tích lại tra không ra hung thủ, nguyên nhân là do nơi đó xuất hiện ma quật, cắn nuốt sinh khí của người phàm, chuyển hóa linh lực của người tu tiên, cực kỳ nguy hiểm.

    Mấy người kia lúc trước đã nhìn đến thân thủ sạch sẽ lưu loát của Vân Trạch, đặc biệt là linh căn hệ lôi đối với nhiệm vụ mà bọn họ muốn đi hoàn thành có thể nói là dị thường hữu dụng, không khỏi lâm thời thay đổi đường bay nguyên bản, dừng ở địa phương này, ý đồ muốn thuyết phục Vân Trạch gia nhập vào đội ngũ của bọn họ.

    Kỳ thật rất xa mấy người đó đã thấy được Yến Lạc đứng cách Vân Trạch không xa.

    Chẳng qua tu vi của Yến Lạc cao hơn bọn họ quá nhiều, còn có thể áp chế uy áp linh lực của mình, thoạt nhìn giống như là một người thường không có chút linh lực nào.

    Đặc biệt là một thân quần áo tuyết lụa là kia, phiêu dật mang theo tiên khí, hình như là tiểu thư nhà giàu nào đó.

    Chờ đến khi rơi xuống đất, mọi người nhìn đến bộ dáng Yến Lạc, nhịn không được hít ngược một hơi khí lạnh.

    Đẹp, đẹp đến xuất trần, làm người cơ hồ không dám nhìn thẳng.

    Làn da cô rất trắng, hình dạng của cánh môi phấn nộn mười phần đẹp, hơi hơi nhấp, trong đôi mắt sâu thẳm đạm nhiên không gợn sóng, lại giống như có thể nhìn thấu hết thảy.

    Đó là mấy tu sĩ tự nhận đã là mỹ nhân trong đội ngũ cũng là hoàn toàn hổ thẹn không bằng.

    Vân Trạch nhíu mày, thân mình dịch về hướng bên cạnh, vừa vặn chắn Yến Lạc, ngăn cách ánh mắt của bọn họ.

    Động tác này làm đáy mắt mấy người kia tức khắc hiện lên thần sắc hiểu rõ.

    Hơi hơi lui về phía sau, liếc mắt ra chỗ khác, người dẫn đầu cười nhìn Vân Trạch, "Xin lỗi, vị đạo hữu này, là chúng ta đường đột."

    Vân Trạch tự nhiên cũng nhìn ra mấy người lý giải quan hệ của hắn cùng Yến Lạc thành cái gì, bất quá vừa lúc một người lười giải thích, một người hận không thể không giải thích.

    "Các ngươi có việc gì?" Thấy Yến Lạc không nói lời nào, Vân Trạch dẫn đầu mở miệng, đáy mắt mang theo nghi hoặc, Chính Huyền kiếm trở lại bao kiếm, phát ra một tiếng vang.

    Linh lực dao động kia không chỉ mang theo uy hiếp cùng cảnh cáo, nhưng lại làm đôi mắt người nọ sáng ngời.

    Kiếm tốt!

    Linh lực này, thanh kiếm này, xem ra không uổng phí thời gian dừng lại.

    "Đạo hữu, chúng ta là đệ tử Huyền Hoa tông, lãnh mệnh của sư phụ đi đến La Thành phía trước, xem xét tình huống quỷ dị gần đây của La Thành, sau khi xem xét dọc đường đi, chúng ta đều cảm thấy là ma vật tác quái, đạo hữu một thân chính khí, lại tu luyện linh lực hệ lôi, cho nên mới da mặt dày dò hỏi đạo hữu có muốn cùng chúng ta đồng hành không."

    Nói xong một câu này, phảng phất cảm thấy chính mình không đủ thành ý, hắn lại thêm một câu, "Ta là đệ tử chính thức, Sùng Lĩnh, nếu như đạo hữu chịu tương trợ, Huyền Hoa tông chúng ta nhất định có thù lao phong phú."

    Vân Trạch là không quá muốn đồng ý, vốn dĩ chính là khó được dính bên Yến Lạc như vậy, hơn nữa có nhiều người như vậy, nếu hắn muốn làm chút gì đó thật sự không dễ dàng..

    Nhưng lại cũng không phải không có chỗ tốt, quay đầu lại nhìn thoáng qua Yến Lạc, nhìn cô một bộ dáng như suy tư gì, tùy ý hắn quyết định, khóe môi Vân Trạch hơi hơi ngoéo một cái.

    "Thù lao liền không cần, chúng ta cũng vừa lúc đi đến La Thành." Vân Trạch vốn dĩ liền sinh cực dễ nhìn, câu môi cười như vậy làm đối diện mấy nữ tu sĩ trong đội ngũ đều nhịn không được nhìn nhiều hai mắt.

    Sùng Lĩnh hơi hơi khựng lại, sau đó nhìn về phía Yến Lạc, "Vị này chính là?"
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng hai 2023
  6. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 184: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (25)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    "Hắn là.. Sư huynh của ta." Có chút khả nghi tạm dừng.

    Vân Trạch hơi hơi ngẩn người, không nói chuyện, nghe Yến Lạc nói như vậy.

    Quay đầu lại xem, Yến Lạc sắc mặt bình tĩnh, nhưng rốt cuộc đã rất quen thuộc cảm xúc che dấu của người này, Vân Trạch hoặc nhiều hoặc ít xem ra được Yến Lạc có chút ngượng ngạo không thích ứng còn có hơi hơi nhíu mày.

    Khóe môi nhịn không được ngoéo một cái.

    Phỏng chừng là cô không muốn bại lộ thân phận, còn không muốn quấy rầy hắn rèn luyện, mà làm ' sư muội ' của hắn, cô mới có thể thuận lý thành chương không ra tay đi?

    "Đây là sư muội của ta, Yến Lạc." Vân Trạch dừng một chút, theo lời nói của Yến Lạc mở miệng, khóe môi ẩn ẩn mang theo sủng nịch.

    Cực kỳ giống tình huống khi tiểu thư trong gia tộc lớn ra ngoài du lịch.

    Nhưng là.. hình như vị đại tiểu thư này không có tu vi đi?

    Đang nghĩ như vậy, nhưng thời điểm nhìn lại Yến Lạc, Sùng Lĩnh lại hơi sửng sốt, lúc này đây cảm nhận được linh lực như có như không trên người Yến Lạc, không sai biệt lắm, vừa vặn Trúc Cơ xong, bất quá thực đạm, nếu không phải tu vi hắn cao hơn, khoảng cách lại gần, thật đúng là không phát hiện được.

    Hẳn là dùng bảo khí gì đó ẩn đi tu vi.

    Nghĩ như vậy, mọi chuyện liền trở nên hợp tình hợp lý.

    Nếu thật là tiểu thư thế gia tới du lịch, có tu vi Trúc Cơ đối với bọn họ mà nói, cũng coi như là không tồi, có chút địa phương còn có thể giúp đỡ không ít chuyện.

    "Nguyên lai là như thế này," Sùng Lĩnh cười, đối với Yến Lạc khẽ gật đầu, "Yến sư muội, chào muội."

    Bị này một tiếng sư muội làm cho trong lòng hơi khó chịu, Vân Trạch dừng một chút, sau đó liền nhìn đến Yến Lạc phỏng chừng chưa từng trải qua loại đãi ngộ này nên bị nghẹn một cái, thật lâu sau mới lên tiếng.

    ".. Ừm."

    Bộ dáng kia đáng yêu đến làm hắn nhịn không được muốn cười.

    Đối với sự lãnh đạm của Yến Lạc, Sùng Lĩnh nhưng thật ra không có gì bất mãn, rốt cuộc có chút tông môn thế gia ngày thường rất là điệu thấp, tính tình của đệ tử trong đó cũng có chút cổ quái, đại khái hai người này cũng là một trong số đó.

    Vì thế liền săn sóc không dò hỏi sư môn của hai người, nhìn hai người đi theo sau đội ngũ, lại lần nữa đi về hướng La Thành, Sùng Lĩnh mới có chút kỳ quái gãi gãi cái ót.

    Bất quá như thế nào luôn cảm giác, cái tên Yến Lạc này đã nghe qua ở nơi nào?

    * * *

    Tới La Thành, thành chủ La Thành tự mình ra nghênh đón, hẳn là phía trước đã cố ý đi Huyền Hoa tông tìm kiếm trợ giúp.

    Chờ đến khi an trí xong, mọi người liền trước đề nghị đi chung quanh nhìn xem tình huống.

    Yến Lạc cùng Vân Trạch đều không nói gì, nghe bảy người này một người một câu thảo luận tìm phương hướng xác định phạm vi tìm kiếm.

    Yến Lạc nghiêng mắt nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, thái dương đang treo giữa không trung, ánh sáng vàng rực rỡ rơi rụng một mảnh.

    Loại thời điểm này là thời điểm ức chế ma khí lợi hại nhất, ma quật kia tự nhiên sẽ không có động tác gì lúc này.

    Càng đừng nói vốn dĩ liền chỉ có mấy tu sĩ tu vi không cao như vậy, còn tính toán phân chia khu vực, tách ra tìm kiếm, nếu không phải vừa lúc không sai biệt lắm là giữa trưa, này quả thực chính là tiết tấu chuẩn bị đưa chất dinh dưỡng cho đối phương.

    Hơn nữa ma quật này tuy rằng vừa mới hình thành quy mô, nhưng liền tính là để cô tới xử lý, cũng đã là mười phần phiền toái, không đến mười ngày nửa tháng là không thể hoàn toàn giải quyết xong, đã là đủ phiền toái rồi, cũng không thể để bọn họ tùy tiện đi ra ngoài gây thêm phiền cho cô.

    Đầu ngón tay nhẹ nhàng đánh hai cái ở trên mặt bàn, thanh âm Yến Lạc nhàn nhạt, trực tiếp đánh gãy mọi người thảo luận, "Các ngươi như thế nào biết là ma vật?"

    "Huyền Hoa tông chúng ta từ trước đến nay nổi danh là biết được thiên mệnh, nơi này ma khí tự nhiên là do sư thúc ta tính ra." Một thiếu nữ trong đó theo bản năng trả lời, trong ngữ khí mang theo một tia cao ngạo.

    "Vậy các ngươi đều có kinh nghiệm trừ ma vật sao?" Yến Lạc chớp chớp mắt, tiếp tục đặt câu hỏi.
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng hai 2023
  7. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 185: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (26)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Lập tức yên tĩnh.

    Một câu này còn thật là đã hỏi tới điểm chết.

    Huyền Hoa tông đích xác lấy năng lực câu thông với thiên địa thành danh, nhưng có thể câu thông cũng chỉ là mấy vị trưởng lão tu vi chút thành tựu trong tông môn, đối với tiểu bối hơi có năng lực như bọn họ, cũng là khó có khi ra ngoài du lịch.

    Sùng Lĩnh xấu hổ cười cười, "Bởi vì sự tình bên này giống như không phải quá nghiêm trọng, các trưởng lão trong tông cũng là muốn cho các sư đệ sư muội một cơ hội rèn luyện, ta nhưng thật ra đã đi theo sư huynh trừ ma khí vài lần."

    Cho nên nói, trừ bỏ Sùng Lĩnh, đám nhóc này liền ma khí là cái gì cũng chưa từng kiến thức qua?

    Trong lòng Yến Lạc phiền muộn, còn không quên ngao ngao phàn nàn về sương mù màu đen chung quanh với Tiểu Phấn Hồng.

    Bất quá rốt cuộc là một đường nhìn qua từ dưới chân núi đến bây giờ, đặc biệt là sau khi tới La Thành, chung quanh cơ hồ toàn bộ tràn ngập khí đen nhàn nhạt.

    Liền tính là lại nhát như thế nào, cũng nhiều ít có chút thói quen.. Đi?

    Yến Lạc: Không có, cũng không có!

    "Sư tôn đã nói với ta rồi, ban ngày, vào lúc giữa trưa, uy lực của ma khí là nhỏ nhất, cũng là thời cơ tốt nhất để thu phục ma khí, hơn nữa ở trong tình huống không biết rõ là ma khí vẫn là ma tu, không cần đơn độc hành động, Ma tộc đều giảo hoạt, hơn nữa thủ đoạn đa dạng."

    "Cho nên, theo ý của ngươi?"

    "Các ngươi nếu là xem xét không bằng cùng nhau xem xét, tìm kiếm dấu vết để lại, miễn cho bị chui vào chỗ trống."

    Cuối cùng làm cô cũng phiền toái.

    Sùng Lĩnh theo bản năng gật đầu, "Một khi đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, chúng ta vẫn là nhanh chóng hành động.."

    Lời nói xong, hắn mới ý thức được chính mình nói gì, đáy mắt không khỏi nhiễm một tia kinh ngạc.

    Hắn cư nhiên là theo bản năng liền làm theo lời người này nói? Hơn nữa nghe theo lời của một tiểu cô nương bất quá mới vừa Trúc Cơ không bao lâu còn hoàn toàn không cảm thấy có một chút không đúng?

    "Vân Trạch.. Sư huynh, huynh theo chân bọn họ đi."

    Vân Trạch cười nghe ngữ khí Yến Lạc có chút ngượng ngạo, tự nhiên là đối với lời nói của Yến Lạc không có chút dị nghị nào, lại lần nữa nhìn về phía bảy người khác, đáy mắt hơi hơi tối sầm lại, đứng dậy, "Đi thôi."

    "A? Ngươi không đi sao?" Nữ đệ tử vừa mới trả lời vấn đề của Yến Lạc kia hơi hơi nhấp môi, nhìn Yến Lạc một bộ dáng đương nhiên ngồi ở nguyên vị trí, hoàn toàn không có ý định hoạt động thân mình chút nào.

    "Ừ." Yến Lạc đương nhiên chớp mắt, sau đó nghiêng đầu, "Tu vi này của ta, liền không đi thêm phiền cho các ngươi."

    Cặp mắt màu đen kia làm như hồ nước sâu vạn trượng, sâu không thấy đáy, rồi lại giống như mười phần thanh triệt, làm người không dám lại nhìn xuống.

    Người nọ vốn còn muốn tiếp tục nói gì đó, lại không tự chủ được tránh đi ánh mắt Yến Lạc, bước nhanh đi đến sau Sùng Lĩnh, không nói gì nữa.

    Thấy Vân Trạch cũng một câu không nói, Sùng Lĩnh cũng không dám nói cái gì, rốt cuộc đúng như lời của Yến Lạc, vừa mới Trúc Cơ đối với tình huống hiện tại đích xác không có trợ giúp gì quá lớn, chi bằng ở chỗ này không cần thêm phiền.

    Bên ngoài đã là ồn ào nhốn nháo, là bá tánh La Thành nghe nói tiên môn phái người tới giải quyết vấn đề giúp bọn họ, đều không nghĩ gì đã vội xông tới.

    Tất cả đều đang năn nỉ đưa người nhà của bọn họ về, cảm xúc chung quanh có chút mất khống chế, ngay cả quan binh do thành chủ La Thành phái tới đều thiếu chút nữa không ngăn lại bọn họ được.

    Sùng Lĩnh đơn giản trấn an vài câu, mày lại chậm rãi nhíu lại.

    Sự tình giống như so với tưởng tượng của bọn hắn còn muốn không xong.

    Yến Lạc cũng là nghe bên tai ầm ĩ, mím môi.

    Thân mình cương cứng, nhìn hơi thở màu đen không ngừng quấn quanh trong không khí, cơ hồ có thể nhìn ra một chút hình người.

    "A, Hố Phấn, QAQ, chị cảm thấy chị lại biến thành một con phế Lạc rồi _ (: 3" ∠) _"
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng hai 2023
  8. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 186: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (27)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Từ lúc mới bắt đầu là sương mù màu đen, tới hiện tại dần dần có thể ngưng tụ thành hình người.. Tuy rằng mấy thứ này gặp được cô đều tránh đi.

    Nhưng là..

    Mẹ nó, cái này có điểm quá kích thích.

    "Hố Phấn, chị nhịn không được.."

    Tiểu Phấn Hồng: ?

    "Mẹ ơi! Quỷ a a a a a!" Cô mẹ nó vì cái gì một hai phải đi theo tới xem mấy thứ này? Hơn nữa buổi tối còn phải đơn độc đi ra ngoài xử lý ma quật?

    Chỉ muốn an an tĩnh tĩnh chết cho rồi, mỉm cười.

    Tiểu Phấn Hồng :(ΩДΩ) ký chủ thân ái, chị đừng run, chị quên mất hiện tại chị có linh lực sao? Bình tĩnh a! Nhất định phải bình tĩnh a! Chống đỡ a!

    * * *

    Ma quật kia vốn dĩ liền không phải cái thứ gì lương thiện, đặc biệt là đã hút không ít sinh khí của con người, chẳng qua gần đây thi thể của những người đó vừa mới bị phát hiện mà thôi.

    Ở ban ngày đều là giảo hoạtthu hồi lại tất cả dấu vết mình để lại, lẳng lặng chờ đợi một ngàythực lực của mình khổng lồ lên.

    Chỉ cần một ngày kia tiến đến, chính là ác mộng của nhân gian.

    Mà đoàn người kia của Sùng Lĩnh đương nhiên cũng là hoàn toàn tìm không thấy nơi có vấn đề, chỉ có thể ở trên đường đơn giản giải quyết mấy con yêu ma chặn đường.

    Liên tiếp mấy ngày không thu hoạch được gì, Sùng Lĩnh rốt cuộc cũng là có chút ngồi không yên.

    Hắn không phải người ngốc nghếch, tự nhiên là phát hiện tình huống nơi này căn bản không giống với những gì họ nghĩ, so với dự đoán ban đầu là bất quá mấy cái yêu ma tác quái, không biết quỷ dị hơn biết bao nhiêu lần.

    Tính toán cuối cùng lại điều tra một chút, sau đó đem tình huống hội báo với sư môn.

    Vân Trạch ngồi bên cạnh Yến Lạc, khóe môi hơi hơi câu lấy, chọn mày nhìn mấy người kia thảo luận, đáy mắt xẹt qua một tia sáng nhạt, sau đó để sát vào Yến Lạc, thanh âm cực nhẹ, "Sư tôn gần nhất sắc mặt không tốt lắm."

    Tuy rằng đã cực lực che dấu, nhưng vẫn có thể nhìn ra được đáy mắt Yến Lạc hơi hơi mỏi mệt cùng với sắc mặt trắng bệch.

    Yến Lạc: . Mỗi đêm đều làm tốt các loại tâm lý xây dựng, chạy ra chèn ép ma khí trong ma quật một chút, sau đó bị dọa đến nửa chết nửa sống còn phải cố giả bộ trấn định, ngươi nói đổi lại là ngươi, sắc mặt có thể tốt không? _ ( :3 "∠) _

    " Không ngại. "Tuy rằng nghĩ như vậy, Yến Lạc vẫn là mặt vô biểu tình mở miệng phun ra hai chữ.

    Yến Lạc: ' Chị cảm thấy chị thật là anh hùng, mỗi ngày thấy loại đồ vật này đều căng được nhiều ngày như vậy!'

    Tiểu Phấn Hồng: ' Em cảm thấy trong tiếng thét chói tai của ngày mà căng được nhiều ngày như vậy, em mới là anh hùng..'

    Yến Lạc: ' Hố Phấn không có quyền lên tiếng.'

    Tiểu Phấn Hồng: .

    Vân Trạch nghe vậy cũng không nói nữa, đi theo bảy người kia lại ra ngoài một chuyến.

    Yến Lạc xoa ấn đường của mình, cảm thấy đau đầu.

    Cái ma quật này so với tưởng tượng của cô còn khó đối phó hơn nhiều, hao phí linh lực cũng nhiều hơn so với tưởng tượng của cô, hơn nữa cái tên nhóc không bớt lo kia.. Thật là khó khăn cấp bậc địa ngục.

    Nghĩ nghĩ vẫn là giơ tay vẽ ra một cái truyền âm phù, đơn giản vẽ mấy chữ, phù liền bay về hướng Lăng Vân môn.

    Bên này liền tính là giải quyết xong rồi, giải quyết tốt hậu quả cũng tương đối phiền toái, thật đúng là phải tìm những người này tới, để tránh lưu lại mối họa.

    Đang nghĩ như vậy, bên ngoài bỗng nhiên ầm ĩ lên, lấy năng lực của Yến Lạc, bên ngoài nói cái gì tự nhiên là nghe được rõ ràng.

    Mày không khỏi ninh lên.

    " Lam thiếu gia, ngài không thể đi vào, thành chủ nói qua, chỗ ở của những tiên sư, những người khác không được gây phiền nhiễu. "

    " Cút ngay, chỗ mà bổn thiếu gia muốn vào liền không có chỗ vào không được, lại không có mắt, coi chừng bổn thiếu gia nói với cô cô của bổn thiếu, đều giết chết các ngươi."

    Cửa lớn bị chụp bay, trong đó còn kèm theo thanh âm kiêu ngạo ương ngạnh, Yến Lạc không động đậy, ánh mắt dừng ở cửa.
     
    LieuDuong thích bài này.
  9. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 187: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (28)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng hai 2023
  10. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 188: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong (29)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Gió lớn tàn sát bừa bãi, thổi bay góc áo Yến Lạc, tất cả mọi người không kịp phản ứng, chờ đến khi phục hồi tinh thần lại, Lam Dực đã nằm trên mặt đất phát ra một tiếng trầm vang, khóe môi có máu trào ra, hôn mê bất tỉnh.

    Mà Yến Lạc lại là không nhanh không chậm thu tay về, đạy nắp chén trà, rũ con ngươi, hoàn toàn không cho người nọ một ánh mắt.

    Thời điểm La Thành thành chủ vội vội vàng vàng đuổi tới chính là nhìn đến một bộ cảnh tượng như vậy.

    Quỷ dị, thật sự là quá quỷ dị.

    Rõ ràng vây quanh một đám người, lại không ai dám nói lời nào, rõ ràng mắt thấy Lam Dực nằm ở nơi đó sinh tử không rõ, lại không ai dám lên tiến đến xem tình huống hiện tại của hắn rốt cuộc là như thế nào, tùy ý hắn cùng tên tuỳ tùng kia của hắn nằm ở ngoài phòng.

    Mà ở trong phòng, chỉ có một người ở trong bầu không khí như vậy nhàn nhạt ngồi, hơi rũ con ngươi, trong tay bưng một ly trà xanh, bộ dáng chán đến chết.

    La Thành chủ theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng, "Tiên sư, Lam gia thiếu gia luôn luôn không giỏi giao tiếp với người khác, đây cũng là vô tình mạo phạm.."

    Nghĩ lại tính tình của Lam Dực, lại nhìn bộ dáng xuất trần này của Yến Lạc, đều không cần động não liền biết tên khốn này đã làm cái gì nói cái gì.

    Lam Dực kỳ thật cũng coi như là có điểm tu vi, linh căn tuy kém, nhưng không chịu nổi cô cô hắn cho hắn nhiều đồ tốt như vậy, bất quá hắn phỏng chừng không nghĩ đến cô nương trước mắt này có thể lợi hại như vậy.

    La Thành chủ căng da đầu vì Lam Dực giải vây, rốt cuộc nếu là mặc kệ, chờ cô cô Lam Dực trở về, toàn bộ La Thành bọn họ đều không cần ma khí quỷ dị, là có thể bị người nọ trực tiếp nghiền nát.

    Yến Lạc nghe vậy chớp chớp mắt, buông cái ly trong tay, ngón tay trắng nõn điểm điểm cánh môi của mình, ý vị thâm trường, "Nguyên lai vô tình mạo phạm trong miệng thành chủ, là loại trình độ này?"

    Đây là lần đầu tiên La Thành chủ nghe Yến Lạc nói chuyện, ngữ khí quạnh quẽ ẩn ẩn mang theo một tia chất vấn, làm người không dậy nổi bất luận ý muốn phản bác nào.

    La Thành chủ cũng coi như là người thấy nhiều trường hợp lớn, vẫn là lần đầu tiên gặp được loại tình huống chỉ là nói một câu mà thôi, thậm chí nghe không ra nhiều ít tức giận, khiến cho hắn mồ hôi lạnh nhịn không được chảy ra ngoài.

    Lập tức cũng không dám lại dùng thái độ phía trước, không dám lại vô cùng đơn giản coi cô thành một đệ tử Huyền Hoa tông bình thường.

    Hít sâu một hơi, thật sâu khom lưng, trong ngữ khí mang theo khẩn cầu, "Tiên sư, ta biết yêu cầu này đối ngài mà nói khả năng có chút vô lý, nhưng là ta chỉ hy vọng ngài có thể suy xét cho bá tánh La Thành mà tha cho hắn một mạng."

    Mặc dù là hiện tại cái dạng này của Lam Dực đã là không giải thích nổi, nhưng nếu trực tiếp làm Lam Dực chết ở dưới mí mắt bọn họ, bọn họ cũng hoàn toàn không có đường sống..

    La Thành chủ giơ tay lau chùi mồ hôi trên trán một chút.

    Thật là khó xử.

    "Ừm." Yến Lạc nhìn bộ dáng người này nhưng thật ra nhẹ nhàng lên tiếng, dù sao sau một chiêu vừa rồi kia, Lam Dực đừng nói tu luyện, đứng lên đều không có khả năng bao lớn, cũng liền hơi hơi khép đôi mắt lại, bộ dáng lười đến lại quản.

    Nhìn bộ dáng Yến Lạc, trong lòng La Thành chủ thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng ý bảo thuộc hạ đem Lam Dực không biết sống chết nâng xuống, đang thật cẩn thận muốn lui xuống, Yến Lạc lại đột nhiên mở bừng mắt.

    Hơi hơi oai đầu, "Cô cô hắn ta là ai?"

    La Thành chủ hoảng sợ, vội vàng cung kính mở miệng, "Cô cô của Lam Dựclà Tán Tiên, tên gọi là Lam Linh, tuy rằng là Tán Tiên, nhưng là tu vi cực cao, đến cả chúng tiên môn cũng lễ nhượng mấy phần, chuyện này ta kiến nghị tiên sư tốt nhất vẫn nên hồi bẩm sư môn."
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng sáu 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...