Chương 149: Như thế nào là cuồng em gái (48) Bấm để xem Lực lượng kia cường hãn khiến người ta không thể nhúc nhích. Mấy người vốn dĩ tự tin tràn đầy chỉ có thể nhìn Lục Bất Trì từngbước một đi đến chỗ Yến Lạc, sau đó quỳ một chân xuống đất, dịu dàng nắm lấy tay Yến Lạc. "Răng rắc!" một tiếng, ở thời điểm đám người Đế Thiên còn chưa phản ứng lại, còng tay khóa tay Yến Lạc đã đinh linh rơi xuống đất. "Lạc Lạc đừng sợ, ca ca tới." Lục Bất Trì nhẹ giọng nói, thanh âm lại hơi hơi run rẩy. Nhìn Yến Lạc đáy mắt mờ mịt, đối với sự đụng chạm của hắn có trong nháy mắt co rúm lại, tuy rằng trong lòng đã là làm tốt chuẩn bị, nhưng khi giờ khắc này tiến đến, vẫn ngăn không được đau đớn. Đế Thiên lúc này mới phản ứng lại, con ngươi hơi trầm xuống, nháy mắt ra dấu với người bên cạnh, nhấc chân tiến lên một bước, ngữ khí cười nhạo, "Thoạt nhìn thật là rất quan trọng, vì con nhóc này, cư nhiên thật đúng là dám một mình chạy tới." Yến Lạc được Lục Bất Trì chậm rãi bế lên, tay nhỏ chậm rãi nhéo quần áo của Lục Bất Trì, buộc chặt một chút. Thân thể nho nhỏ trong lòng ngực run rẩy không ngừng, Lục Bất Trì gắt gao nhấp môi, đáy mắt là bóng tối sâu không thấy đáy cùng một tia sợ hãi. Cô.. Đã biết cái gì sao? "Tiểu ca ca.." Yến Lạc rốt cục mở miệng, cảm thụ được ôm ấp ấm áp như cũ. "Là anh sao?" Thân thể Lục Bất Trì cứng đờ. "Là anh.. Làm sao?" "Ba ba, anh trai.." Không phải, mau nói không phải đi.. Nhìn đáy mắt cô gái nhỏ mang theo một chút mỏi mệt, cánh môi Lục Bất Trì hơi hơi mấp máy, rất muốn khẳng định nói không phải hắn với cô, nhưng.. tinh hạm của đế quốc nổ mạnh, thật sự do hắn lúc trước động tay chân, chỉ là không nghĩ tới sẽ dẫn phát lốc xoáy từ trường. Còn liên lụy Yến Tề và Yến Bách.. Thời điểm biết được tin tức này, hắn chần chờ, theo bản năng muốn trốn tránh, rõ ràng vừa mới biết được mình chân chính muốn cái gì, sau đó đảo mắt liền phải bị chính mình đánh mất sao? Lại không nghĩ tới cư nhiên sẽ bị Đế Thiên thừa cơ mà nhập. Đế quốc liên minh tuyên bố thế cục toàn diện khẩn trương. Hết thảy những thứ hắn muốn trước kia, hiện tại thuận lý thành chương mà tiếp tục tiến hành, trong lòng hắn lại là tràn đầy hối hận cùng sợ hãi. Sợ chính mình có thể đánh mất thứ quý giá mà mình vốn dĩ đã bắt được trong tay hay không? Có tới ngàn ngàn vạn vạn loại phương pháp, hắn lại vẫn là bởi vì chính mình nóng vội, chính mình phẫn hận, nói sẽ không thương tổn cô, nhưng kết quả còn không phải vẫn thương tổn? "Vì cái gì không nói lời nào?" Ánh sáng dưới đáy mắt Yến Lạc dần dần ảm đạm xuống, bàn tay đang gắt gao nắm chặt quần áo Lục Bất Trì chậm rãi buông ra, "Tiểu ca ca.. Là đang lợi dụng em, lợi dụng Yến gia theo như nhu cầu? Từ đầu tới đuôi toàn bộ đều là?" Không phải, không phải, Lục Bất Trì muốn giải thích, nhưng nhìn cặp mắt mang theo một chút chất vấn kia, hắn nghĩ tới việc mình làm lúc trước, đáy mắt không khỏi trồi lên một tia suy sụp. Thật lâu lúc trước, hắn thật sự là lợi dụng, là theo như nhu cầu, nhưng mà.. Hiện tại không phải, sớm đã không phải.. Nhìn đến cô, liền không tự giác muốn cười, chạm vào cô, liền nhịn không được vui mừng, trái tim hận không thể hóa thành nước, mềm thành một mảnh, đem khát cầu trong lòng hắn phơi bày cho cô xem. Lạc Lạc.. Thời điểm cô nói thích tiểu ca ca nhất, hắn mừng thầm chỉ nghĩ hung hăng ôm lấy cô xoay vài vòng, sau đó không ngừng đáp lại bên tai cô, nói hắn yêu cô. Nhưng hiện tại mới nói, có phải.. Chậm hay không? Không nghe được đáp lại, Yến Lạc chậm rãi buông tay, đáy mắt trống trơn một mảnh, "Đối tốt với Lạc Lạc tất cả.. Cũng là giả?"
Chương 150: Như thế nào là cuồng em gái (49) Bấm để xem Khủng hoảng. Không ngừng lan tràn trong lòng. Không phải! Hắn sao có thể đối với cô tất cả đều là lợi dụng? Còn không kịp nói ra, ánh mắt Lục Bất Trì co lại, ôm Yến Lạc đột nhiên nhảy sang bên cạnh. Trong tay Đế thiên ngưng tụ tinh thần lực, khóe môi mang theo châm biếm nhìn hai người, "Tôi nói, các người không thấy còn có người khác ở đây sao?" Lục Bất Trì vốn dĩ tâm tình liền cực độ trầm thấp, nếu không làm liên lụy tới Yến Tề và Yến Bách, cái gì cũng dễ giải thích, nhưng.. Cố tình là người không thể bị liên lụy tới nhất đều đã bị liên lụy. Bất quá rơi xuống không rõ cũng có nghĩa là còn có hi vọng.. Tay hơi nắm chặt, Lục Bất Trì hoàn toàn không có ý lại lưu thủ hoặc che dấu. Khí thế quanh thân làm trong lòng Đế Thiên cả kinh, còn chưa phản ứng lại, Lục Bất Trì còn ôm một cái ' trói buộc ' là Yến Lạc đã lắc mình tới phía sau Đế Thiên. Năm tên cường giả cấp a+ hoàn toàn chưa phản ứng lại muốn động thủ, Lục Bất Trì đã thoát ly phạm vi công kích của bọn chúng. Một tay ôm chặt Yến Lạc, ánh mắt Lục Bất Trì không đặt trên chiến cuộc kịch liệt, khóe môi hơi nhấp, nhìn Yến Lạc đang rũ mắt, cúi đầu nhẹ nhàng đụng vào sợi tóc cô một chút, ngữ khí mang theo ôn nhu cùng khẩn cầu. "Nghe anh giải thích Lạc Lạc, sau khi trở về anh sẽ đem tất cả những chuyện anh làm, đều nói cho em." Lúc ấy, lại định tội cho hắn sau được không? Hắn nhất định lắng nghe, chịu phạt, không bao giờ phạm phải nữa. Cầu xin em.. Đừng không cần hắn, đừng vứt bỏ hắn.. Yến Lạc rũ mắt, đáy mắt trống trơn một mảnh, nghe thấy Lục Bất Trì nói như vậy mới hơi có phản ứng, chậm rãi mở miệng, "Được." Trong lòng Lục Bất buông xuống một ít, sức mạnh trong tay không chút do dự đánh ra. Ở thời điểm hai người nói chuyện, Đế Thiên cũng trở tay tấn công tới, nhưng công kích của hắn lại không hề hiệu quả, trực tiếp bị lực lượng của Lục Bất Trì đánh trở về, cánh tay truyền đến đau nhức làm Đế Thiên kêu thảm thiết ra tiếng, thân mình đột nhiên bị đánh bay, hung hăng bay về hướng một trong những người hắn mang tới. Mấy người bị hơi thở mạnh mẽ của Lục Bất Trì chấn động đến vội vàng từ chỗ mai phục hiện ra, ổn định thân thể của Đế Thiên, một cánh tay của Đế Thiên mềm nhũn gục xuống dưới, không thể động đậy. Lục Bất Trì ôm Yến Lạc trong lòng, đôi mắt lạnh băng nhìn về phía Đế Thiên. Sự bất an, không biết làm sao, còn có hoảng hốt khi biết Yến Lạc mất tích trong lòng vào giờ phút này hóa thành thô bạo. Năm tên cường giả cấp a+ nhìn nhau một cái, đều thấy được sự kiêng kị trong mắt đối phương, người này thật sự chỉ là tinh thần lực cấp a đơn giản như trên tư liệu sao? Vậy vì cái gì bọn họ đều sẽ có một loại cảm giác không có năng lực đánh trả? Hoàn toàn chống đỡ không được. "Lên hết cho bổn điện hạ! Giết chết hắn!" Đế Thiên đau đến mặt đều có chút vặn vẹo, một cái tay khác chỉ vào hai người kia, hoàn toàn không có bộ dáng thoải mái trước kia. Đối với công kích của năm người này, Lục Bất Trì mặc dù ôm một người cũng hoàn toàn không có cảm giác cố hết sức. Dưới tay không lưu tình chút nào, nếu không phải cố kỵ trong lòng còn có Yến Lạc, chỉ sợ hiện tại nơi này đã sớm là máu bắn ba thước. Cũng bất quá là mấy phút trôi qua, năm người kia đều bị Lục Bất Trì đá tới trong góc, bóng ma che đậy mấy người đã hoàn toàn không có tiếng động. Quay đầu nhìn về phía Đế Thiên, Lục Bất Trì đang muốn di chuyển bước chân, Yến Lạc trong ngực hắn chợt kêu lên một tiếng. Lục Bất Trì bị dọa, cúi đầu nhìn về phía Yến Lạc, bị tia máu chậm rãi tràn ra khóe môi Yến Lạc làm đau đớn hai mắt. Cô gái nhỏ súc trong lòng hắn, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt nhắm chặt, tay lại lần nữa cầm quần áo hắn, không tự giác buộc chặt.
Chương 151: Như thế nào là cuồng em gái (50) Bấm để xem "Lạc Lạc? Lạc Lạc!" Tình huống đột nhiên xảy ra làm Lục Bất Trì vốn dĩ trong lòng đã có chút khủng hoảng lập tức rối loạn tay chân, giờ phút này Đế Thiên đã nhận thấy được Lục Bất Trì khống giống với tư liệu, lại nhìn năm người kia đã không có tiếng động, trong lòng hoảng hốt, lập tức nhịn đau đứng dậy tính toán nhanh chóng rời đi nơi này. "Mày làm cái gì?" Chẳng qua hắn vừa mới di động bước chân, âm thanh giống như Tu La dưới địa ngục liền vang lên sau lưng, lạnh lẽo dày đặc làm thân thể Đế Thiên lập tức cứng lại. Tiếng súng laser vang lên, đầu vai nóng rực, ngay sau đó đau nhức đột kích. Đế Thiên tru lên ngã xuống đất, quay cuồng trên mặt đất, đồng thời không cam lòng nhìn Lục Bất Trì, "Vì cái gì? Mày rõ ràng chỉ có tiềm lực tinh thần cấp A!" Vì cái gì mày có thể một tay tiêu diệt năm cường giả cấp A+? Trong tay Lục Bất Trì nắm một khẩu súng lục tinh xảo, họng súng còn đang ngưng tụ tia laser vận sức chờ phát động. Lục Bất Trì không trả lời vấn đề này, sắc mặt cực kỳ ám trầm, nhấc chân đi đến trước mặt hắn, một chân đạp lên ngực hắn. Đau nhức đánh úp lại, cái tay còn có thể động đậy kia của Đế Thiên muốn cầm lấy cổ chân Lục Bất Trì, lại bị Lục Bất Trì dưới chân vừa dùng sức, răng rắc một tiếng, Đế Thiên đột nhiên khụ ra một búng máu, thân mình không ngừng giãy giụa, "Không đúng, không đúng, mày không có khả năng chỉ là năng lực giả cấp A." Năng lực giả cấp A sao có thể cho người khác cảm giác như vậy? Nếu Lục Bất Trì thật sự không phải, vậy liên minh thật sự giấu một nước cờ tốt. Hồng quang nơi đáy mắt Lục Bất Trì hơi lóe, sức lực dưới chân không lưu tình chút nào, "Mày, làm cái gì." Tuy rằng bị người đạp dưới chân, nhưng nhìn sắc mặt đen thui của Lục Bất Trì cùng với bộ dáng cuộn tròn của Yến Lạc, Đế Thiên lại cười. "Trong công kích vừa rồi, tinh thần lực của tao đã quấy nhiễu tới thần kinh của cô ta, tinh thần lực của hoàng thất bọn ta có chỗ khác biệt, ảnh hưởng đối với điều tiết giả càng sâu, chắc mày không cảm giác được, nhưng cô ta không giống vậy, nếu tao tiếp tục công kích, không có gì bất ngờ xảy ra nhiều nhất ba tiếng sau cô ta liền sẽ suy kiệt tử vong, xoay chuyển trời đất cũng không có phương pháp cứu chữa." Tay Đế Thiên chậm rãi buộc chặt, đôi mắt hơi hơi trừng lớn, nhìn qua có chút dữ tợn, "Làm giao dịch như thế nào? Thả tao rời đi, tao sẽ buông tha cho cô ta." "Không cần." Sức lực dưới chân Lục Bất Trì không giảm, nhìn đáy mắt Đế Thiên nhiễm khủng hoảng sau khi nghe thấy lời hắn nói. "Mày không tính cứu cô ta? A!" Sức mạnh không ngừng tăng thêm áp bách nội tạng của Đế Thiên. Cơ hồ là ở trong lúc hấp hối, Đế Thiên cắn răng muốn cho Yến Lạc một đòn trí mạng, cho dù chết cũng không thể để Lục Bất Trì sống yên ổn, đầu óc lại đau xót, kinh ngạc phát hiện không có cách nào sử dụng tinh thần lực của mình. "A a a a! Lục Bất Trì! Mày làm cái gì?" Ngực có âm thành thứ gì tan vỡ, Đế Thiên rít gào ra tiếng. "Tiếp tục sử dụng tinh thần lực công kích sẽ xảy ra chuyện, vậy mày cũng đừng dùng nữa." Đôi mắt Lục Bất Trì trầm xuống, tinh thần lực cơ hồ là nghiền nát từng tấc xương cốt của Đế Thiên. Đế Thiên lúc này mới phản ứng lại, Lục Bất Trì cư nhiên là phong bế tinh thần lực của hắn, còn không kịp nói cái gì, mọi nơi trên thân thể truyền đến đau nhức làm tay chân hắn không ngừng run rẩy. "Mày.. Rốt cuộc.." Đế Thiên bị phế đi. Chết, quá tiện nghi cho hắn, lấy trình độ bị thương của Đế Thiên, không có khả năng được chữa khỏi, hơn nữa bị Lục Bất Trì, một năng lực giả 2s+ phá hủy tinh thần lực, toàn bộ tinh tế không có người có đủ khả năng chữa trị tinh thần lực của hắn. Biểu tình của Yến Lạc rong lòng ngực đã không còn khó chịu như vậy, nhưng khuôn mặt nhỏ vẫn tái nhợt, đôi mắt nhắm chặt, Lục Bất Trì trong lòng sốt ruột, nhấc chân liền đi.
Chương 152: Như thế nào là cuồng em gái (51) Bấm để xem Liên minh cũng đã sớm nhận được tin tức, ở thời điểm thế cục khẩn trương liền phái tinh hạm tới chuẩn bị đón hai người trở về. Chẳng qua cũng có chút đột nhiên không kịp phòng ngừa đối với tình huống của Yến Lạc. Bác sĩ vừa bước ra khỏi phòng trị liệu biểu tình có chút ngưng trọng, nhìn về phía Lục Bất Trì từ lúc tới đây đến giờ liền đứng ở cửa hoàn toàn không động đậy. Trên người hắn còn dính một ít tro bụi cùng vết máu, rũ con ngươi làm người nhìn không ra cảm xúc hiện tại của hắn, nghe thấy tiếng vang, Lục Bất Trì ngẩng đầu, đáy mắt là tanh hồng cùng điên cuồng chưa lui tán, lập tức làm bác sĩ kia cũng nhịn không được lui về phía sau nửa bước. Thái dương toát ra mồ hôi lạnh, khí thế thật mạnh a. "Tình huống thế nào?" Lục Bất Trì gắt gao nhấp cánh môi, sự tối tăm nơi đáy mắt kia khiến bác sĩ nhìn không thấu, lại vẫn ăn ngay nói thật. "Tình huống thân thể của Yến tiểu thư đã không tốt lắm từ khi còn nhỏ" Mở ra thiết bị thông tin cá nhân, lại lần nữa kiểm tra các hạng số liệu của Yến Lạc, "Vốn dĩ ở thời điểm được sinh ra, tố chất thân thể liền không phải thực tốt, còn có được độ tinh khiết của điều tiết giả cao như vậy, này kỳ thật đối với Yến Lạc tiểu thư mà nói cũng là một loại gánh nặng." Lục Bất Trì không nói gì, chỉ là ngón tay không ngừng buộc chặt lại buộc chặt. "Lúc này tinh thần lực dao động càng là trực tiếp xúc phạm tới thần kinh của Yến Lạc tiểu thư, cụ thể sẽ xuất hiện dạng tình huống gì, còn cần quan sát thêm, bất quá mong thiếu tướng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, chúng tôi sẽ làm hết sức, thời điểm cụ thể Yến tiểu thư có thể tỉnh lại cũng còn không thể xác định, ngài có thể đi vào nhìn trước." Biểu tình của Lục Bất Trì không có biến hóa gì, không nói một lời, nhấc chân đi vào bên trong. Máy móc kim loại ở bên cạnh không ngừng lập loè, trên giường trắng tinh có một cục nho nhỏ phồng lên, đến gần, khuôn mặt nhỏ có chút tái nhợt kia liền xuất hiện trước mắt Lục Bất Trì. Ngồi ở mép giường, chung quanh an an tĩnh tĩnh, chỉ còn lại âm thanh tích tích của máy móc. Mong thiếu tướng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.. Những lời này không ngừng vọng lại bên tai. Cánh môi Lục Bất Trì hơi hơi mở ra, thần sắc có chút mờ mịt, một hồi lâu, hơi hơi cúi đầu, giơ tay đụng vào gương mặt Yến Lạc. "Lạc Lạc, hắn gạt anh đúng không? Em muốn biết cái gì em mở mắt ra hỏi anh được không? Chỉ cần anh biết, anh đều nói cho em.. Được không?" Tuy rằng nói như vậy. Một giọt, hai giọt.. chất lỏng trong suốt dừng trên mu bàn tay Yến Lạc, sau đó theo độ cong của mu bàn tay chảy xuống. "Sao em có thể xảy ra việc gì được." Rõ ràng đều là do hắn sai, vì cái gì cuối cùng nằm ở chỗ này chính là cô ấy? "Mở to mắt nhìn anh được không? Anh nhất định sẽ tìm ba và anh trai về được không?" Cầu em, không cần trừng phạt hắn như vậy, không cần.. Bỏ xuống hắn như vậy. Lục Bất Trì cởi áo ngoài, chậm rãi nằm nghiêng bên người Yến Lạc, thật cẩn thận ôm cô vào trong ngực, đáy mắt mang theo điểm điểm ánh sáng, từng chút dùng tinh thần lực của mình đưa vào người Yến Lạc. Mà giờ phút này, Yến Lạc ở lúc đầu choáng não trướng ấy, nháy mắt liền rơi vào một mảnh bóng tối, chờ đến thời điểm phản ứng lại, chính mình cư nhiên về tới trong không gian nghỉ ngơi của hệ thống. Đầu vẫn có chút đau, ánh sáng màu hồng phấn kia loạng choạng trước mắt cô, âm thanh lo lắng của tiểu phấn hồngvang lên, "Ký chủ thân ái, chị không sao chứ?" "Như thế nào đột nhiên trở lại? Nhiệm vụ thất bại?" Yến Lạc hơi hơi chọn mày, ấn huyệt Thái Dương, nhìn chung quanh. "Còn chưa đâu, bởi vì thân thể kia của ký chủ sau khi bị tinh thần lực công kích trở nên quá yếu, thiếu chút nữa làm tổn thương cả bản thể của ký chủ nên em vội vàng tạm thời mang ký chủ về."
Chương 153: Như thế nào là cuồng em gái (52) Bấm để xem Yến Lạc gật gật đầu, bàn tay đang xoa huyệt Thái Dương buông ra, cô muốn nhìn xem Đế Thiên rốt cuộc muốn làm cái gì, ai có thể nghĩ đến đang nghe thật nghiêm túc, trong óc chợt một mảnh hỗn loạn. Quả thực chính là nằm cũng trúng đạn cực hạn. _ ( :3 "∠) _ Hơi hơi thở dài một hơi, nghĩ đến phút cuối cùng nhìn thấy ánh mắt của Lục Bất Trì, Yến Lạc hơi hơi oai đầu. Ném tiểu ca ca mờ mịt vô thố cô độc ở nơi đó cũng không phải là tác phong của cô. Quyết định nghiêm túc đi làm nhiệm vụ, cũng không có nghĩa là muốn đùa bỡn cảm tình của người khác đâu. Huống chi, cô luôn có loại cảm giác vi diệu.. Lúc sau nghiễm túc làm nhiệm vụ, nghiêm túc kết thúc, tuy rằng cô sẽ không có cảm xúc thích linh tinh gì đó, nhưng dùng cảm tình của nguyên chủ thiệt tình đối đãi một người, hẳn là liền không thành vấn đề đi? " Khi nào có thể trở về? "Yến Lạc không chút để ý mở miệng, nhìn bàn tay trắng nõn của mĩnh, cảm xúc nơi đáy mắt không đoán được. " Cần chờ đợi thân thể của nguyên chủ được chữa trị một đoạn thời gian, sẽ không lâu lắm. " * * * Liên minh cùng đế quốc giao chiến vài lần, cuối cùng ở thời điểm cha con Yến gia trở về cùng với năng lực của Lục Bất Trì bộc lộ tiến đến hồi kết. Nguyên lai khi tinh hạm đế quốc nổ mạnh, trước khi kịp dẫn tới gió lốc từ trường lớn mạnh, Yến Tề đã sớm hạ lệnh nhảy vượt thời không. Lại bởi vì kỹ thuật không thành thục cùng quá mức vội vàng, mà nhảy tới một nơi hoàn toàn không biết rõ, cũng mất đi liên lạc với liên minh, phí không ít thời gian mới trở lại liên minh, ai biết liền nghe thấy tin tức tính mạng của tiểu công chúa nhà mình bị đe dọa. Đầu sỏ gây tội không chỉ là đế quốc, còn có Lục Bất Trì. Thật là tính kế tốt, tiểu công chúa nhà bọn họ đào tim đào phổi đối tốt với hắn mười mấy năm, chính là bị hắn tính kế đùa bỡn như vậy? Như thế, đế quốc nguyên bản hưng thịnh lập tức rơi xuống hạng ba, hoàng thất toàn diệt. Mọi người lúc này đây mới kiến thức tới lực lượng mà liên minh che dấu rốt cuộc có bao nhiêu cường đại, không muốn đối địch với người lại không có nghĩa là dễ khi dễ. Chẳng qua rất ít có người chính xác nhận thức được điểm này. Nói tới đế quốc đế đô huỷ diệt, còn có chút huyền huyễn, nghe nói là hai vị tướng lãnh liên minh không biết vì nguyên nhân đã xảy ra mâu thuẫn, tinh thần lực kịch liệt va chạm ương cập cá trong chậu, khiến cho toàn bộ đế đô cơ hồ san thành bình địa. May mắn trước đó liên minh đã tổ chức cho nhân viên rút khỏi, bằng không thương vong này không thể phỏng chừng. Lập công lớn cũng thiếu chút nữa gây ra đại họa, liên minh cũng là đau đầu không biết nên bắt hai người kia làm sao bây giờ, bất quá chiến sự đã ngừng nghỉ, cũng liền tượng trưng phạt bồi thường tiền, tượng trưng đình chỉ chức vụ mấy tháng làm cho bọn họ tự mình tỉnh lại. Giờ phút này, trong bệnh viện lớn nhất liên minh, Lục Bất Trì khó được thay vào một thân quân trang kia của hắn, sợi tóc hơi hơi hỗn độn, tựa hồ là thật lâu không có chải chuốt, mang theo hai phân suy sụp. Cánh cửa trước người hắn đột nhiên bị kéo ra, khuôn mặt vẫn luôn âm trầm của Yến Bách nhìn thấy Lục Bất Trì còn đứng chỗ này, sắc mặt không khỏi càng là không xong. " Đều đã đạt được những gì mình muốn, Lục thiếu tướng, Yến gia chúng ta nhưng trèo cao nổi cậu. "Thần sắc Yến Bách có chút châm chọc, tay không tự giác buộc chặt, đáy mắt đen kịt một mảnh. " Lạc Lạc.. "Lục Bất Trì lại phảng phất hoàn toàn không nghe được ngữ khí châm chọc của Yến Bách, thanh âm khàn khàn mang theo hai phân suy sút," Hôm nay tình huống thế nào? " Hôm nay tình huống thế nào? Cậu con mẹ nó nhưng thật ra nói có thể thế nào? Yến Bách đột nhiên giơ tay, một phen nắm lấy cổ áo Lục Bất Trì, đáy mắt ám trầm không ánh sáng, thâm thúy dọa người," Lục Bất Trì, tôi đã nói cho cậu rồi đúng không? Dám để em gái bảo bối của tôi bị thương, tôi không quan tâm cậu là nhân vật nào, tôi tuyệt đối không tha cho cậu."
Chương 154: Như thế nào là cuồng em gái (53) Bấm để xem Lục Bất Trì không phản kháng, ánh mắt thẳng tắp nhìn về hướng bên trong cánh cửa. Ẩn ẩn có thể nhìn đến bóng người nằm trên giường bệnh. Tay phải của Lục Bất Trì hơi hơi có chút cứng đờ, đó là ở lúc trước đánh nhau cùng Yến Bách ở đế đô vẫn luôn chỉ trốn tránh không hoàn thủ mà bị thương. Vẫn luôn không có trị liệu, kéo dài tới hiện tại. Kỳ thật nếu không phải Yến Lạc còn ở đây, hắn liền trốn cũng không nghĩ trốn, hắn biết chuyện hắn làm đối với Yến Tề và Yến Bách mà nói, thật là quá đáng đến cực điểm. Nhưng.. Mặc dù là như vậy, mặc dù bị dày vò trong lúc chờ đợi tin tức cô rốt cuộc sống hay chết, ở trong sự căm thù của Yến Tề và Yến Bách, hắn vẫn muốn.. nhìn cô nhiều hơn một chút. Khóe môi Yến Bách mang theo cười lạnh, tay sớm đã nắm thành quyền suy xét nếu không lại cho tên nhóc hỗn láo này thêm một quyền. "Được rồi, nơi này là bệnh viện, không cần gây lộn, Bách Nhi con đi kêu bác sĩ." Yến Tề vẫn luôn ngồi ở tận cùng bên trong đứng dậy, nhìn số liệu sức khỏe của Yến Lạc trên tường, mày hơi hơi ninh lên. "Em gái xảy ra chuyện gì sao?" Không chút do dự trực tiếp buông ra tay, Yến Bách hơi nôn nóng quay đầu lại, nhìn về phía Yến Tề. Rốt cuộc em gái nhà mình vẫn quan trọng hơn so với việc đánh tên nhóc này nhiều. Lục Bất Trì cũng đột nhiên ngẩng đầu, thân mình không tự chủ được đi về phía trước nửa bước, đáy mắt là thần sắc khẩn trương không chút nào che dấu. "Kêu con đi con liền đi đi." Yến Tề đi ra, đẩy con trai nhà mình về phía trước, sau đó lập tức đóng cánh cửa sau lưng lại, mày hơi hơi ninh, nhìn về phía Lục Bất Trì. Lục Bất Trì không nói gì, ánh mắt thẳng tắp nhìn cánh cửa kia, như là muốn nhìn xuyên qua cánh cửa để thấy Yến Lạc. Yến bách nhìn thoáng qua lão cha nhà mình, lại nhìn thoáng qua Lục Bất Trì, nhẹ hừ một tiếng, vậy mà cũng không nói thêm cái gì nữa, xoay người tránh ra. Tuy rằng thật sự khó chịu, đặc biệt là sau khi đã biết tâm tư của Lục Bất Trì đối với em gái nhà mình, còn đối với em gái nhà mình làm cái gì, hắn liền ức chế không được lửa giận muốn giết người. Nhưng là không thể không nói, năng lực của hắn mạnh đến tàn nhẫn, đối với mình cũng tàn nhẫn.. Yến Bách hơi hơi rũ con ngươi, che lại cảm xúc nơi đáy mắt mình. Giết chết Lục Bất Trì, hắn nhưng thật ra muốn làm như vậy, nhưng Lạc Lạc còn chưa tỉnh, cô thích tiểu ca ca của cô như vậy, mặc dù là thất vọng, phỏng chừng cũng không hy vọng mình thật sự hành hạ Lục Bất Trì quá thảm đi? Bước chân Yến Bách hơi hơi khựng lại, nhịn xuống chua xót nơi đáy mắt. Phải dùng phương pháp trừng phạt gì, anh hai nghe e.. m.. Cho nên, tiểu bảo bối, em nhanh tỉnh lại, được không? Em còn chưa thu thập Lục Bất Trì đâu, anh hai còn chưa động tay nhiều đâu, vẫn giữ lại cho em đấy.. * * * Yến Tề nhìn Lục Bất Trì không nói gì lược hiện chật vật trước mắt, thở dài một hơi, giơ tay chỉ chỉ ghế dựa một bên, "Chúng ta tán gẫu một chút." Lục Bất Trì thuận theo đi qua ngồi xuống, nhìn Yến Tề cũng ngồi bên người hắn, khóe môi nhấp lại nhấp, "Cha.." "Tiếng cha này tôi sợ là không đảm đương nổi." Yến Tề đánh gãy lời nói của Lục Bất Trì, nhìn thoáng qua hắn, hơi hơi lắc đầu, "Nguyên bản Yến Bách nói cậu không hợp với Lạc Lạc, tôi còn cảm thấy nên cho cậu một cơ hội, hiện tại xem ra có thể là sai." "Không, là con sai." Lục Bất Trì hơi hơi nắm tay, đáy mắt ửng đỏ, lại là mang theo chấp nhất, "Cha, con biết.. con không xứng nói những lời này.." Yến Tề hơi hơi ghé mắt, nhìn về phía Lục Bất Trì. "Nhưng mà đứng xa xa nhìn là tốt rồi.. Không có Lạc Lạc.." Hắn sống không nổi. Vẻ mặt của hắn suy sụp, làm Yến Tề có chút hoảng hốt, không tự chủ được nhớ tới mẹ của Yến Lạc cùng Yến Bách.
Chương 155: Như thế nào là cuồng em gái (54) Bấm để xem Lúc trước khi mẹ của Yến Lạc và Yến Bách rời đi, hắn cũng là đau đớn ngập trời hận không thể cùng đi với bà như thế này. Chẳng qua hắn còn có hai đứa nhỏ mà Tiểu Cẩm lưu lại, cho nên cuối cùng thu hồi loại cảm xúc này, chuyên tâm nuôi lớn hai đứa nhỏ này. Lục Bất Trì như một tên tội phạm chờ tuyên án tử hình, tuy trong lòng rất rõ ràng, cho dù tất cả đường lui đều bị phá hỏng, hắn cũng sẽ không đưa ra được lựa chọn buông tay này. Đáy mắt Yến Tề hơi thâm, sâu kín thở dài một hơi, không nói nữa. Yến Bách đã mang theo bác sĩ lại đây. Vài người đi vào kiểm tra, trong nháy mắt cửa mở, đôi mắt Lục Bất Trì lại không tự chủ được nhìn về hướng bên trong cánh cửa. Đại khái gặp phải trạng huống phiền toái gì đó, mấy bác sĩ ở bên trong một đoạn thời gian mới ra tới, đáy mắt đều mang theo nghi hoặc. Yến Tề đứng dậy, "Tình huống thế nào?" "Vẫn là dáng vẻ như cũ.." Bác sĩ kia có chút khó xử, "Yến tư lệnh, tôi liền ăn ngay nói thật đi, vốn dĩ tình huống thân thể của Yến Lạc tiểu thư liền không phải thực tốt, tuổi thọ của bản thân so với điều tiết giả bình thường đều ngắn hơn không ít, nhưng mà điều dưỡng tốt thì sau này tóm lại sẽ có biện pháp, nhưng lúc này đây bị một loại tinh thần lực đặc thù xâm nhập, thật là làm người bất ngờ, các hạng số liệu thẳng tắp rơi xuống, trên thực tế chúng tôi cũng có chút xoay chuyển trời đất thiếu phương pháp." Ngón tay Yến Bách buộc chặt, đáy mắt nhiễm bạo nộ, chỉ diệt đế quốc hoàng thất, ném Đế Thiên tới tinh cầu không biết tự sinh tự diệt như vậy, ngẫm lại thật đúng là quá tiện nghi cho bọn họ. Đây là cho bọn họ mấy cái lá gan, mới dám xuống tay với em gái của Yến Bách hắn? "Có biện pháp nào sao?" Sắc mặt Yến Tề cũng thực hiển nhiên không tốt lắm, chẳng qua lại có thể đè cảm xúc trong nội tâm của mình xuống, bình tĩnh hỏi. "Trên thực tế ở không lâu phía trước chúng tôi liền cảm thấy những cơ năng trong thân thể của Yến Lạc tiểu thư hẳn là không đủ để tiếp tục chống đỡ, nhưng rất kỳ quái là, trong cơ thể của Yến Lạc tiểu thư giống như có một cổ lực lượng, mỗi khi tình huống của Yến Lạc tiểu thư kém hơn một ít luôn là có thể kéo cơ năng về lại chỉ số tối thiểu." Bác sĩ kia đè đè ấn đường, có chút rối rắm, kỳ thật lúc trước liền có chút hoài nghi, tới giờ quan sát lâu như vậy mới rốt cục xác định, loại tình huống này phát sinh, đại khái chỉ có một loại nguyên nhân. "Yến Lạc tiểu thư đã có người yêu năng lực giả sao?" Câu này vừa nói ra, Yến Tề và Yến Bách đều theo bản năng ngẩng đầu, đáy mắt mang theo mờ mịt kinh ngạc, ngay sau đó dâng lên một tia tức giận, lại không hẹn mà cùng nhìn về phía Lục Bất Trì không nói gì, giống như mất đi cảm xúc. "Mẹ!" Yến Bách phục hồi tinh thần lại, ngón tay niết đến kẽo kẹt kẽo kẹt, cuối cùng vẫn không nhịn xuống được, một quyền đánh về hướng Lục Bất Trì. Cái tên cầm thú này, Lạc Lạc vừa mới thành niên, hắn cư nhiên một câu không nói liền xuống tay với Lạc Lạc? Một quyền này đánh vào ngực Lục Bất Trì, Lục Bất Trì rầu rĩ hừ một tiếng, đứng không nhúc nhích. "Anh nói là có một cổ lực lượng vẫn luôn duy trì cơ năng trong thân thể Lạc Lạc?" Yến Tề lại bắt được trọng điểm, đáy mắt một mảnh nặng nề. Nghe được lời nói của Yến Tề, Yến Bách cũng dừng động tác, xoay đầu tới. Xem tình huống trước mắt, bác sĩ cũng đại khái đoán ra năng lực giả của Yến Lạc là ai, lập tức nói ra suy đoán của mình, "Năng lực giả của Yến Lạc tiểu thư hẳn là đã phân tách nguyên tinh thần của mình, chuyển đến trong cơ thể cô ấy, mượn tinh thần lực của mình không ngừng duy trì cơ năng thân thể của cô ấy." Chẳng qua mặc dù là tinh thần lực mãnh mẽ cỡ nào, cũng không thể lấp đầy tình trạng thân thể như cái động không đáy hiện tại của Yến Lạc.
Chương 156: Như thế nào là cuồng em gái (55) Bấm để xem Tinh thần nguyên là gì, năng lực giả đều biết, đây là trung tâm tiềm lực tinh thần của bọn họ, cũng là cơ sở để bọn họ có thể sử dụng tinh thần lực. Phân một nửa tinh thần nguyên của mình đến trên người người khác, điểm này rất khó thực hiện, năng lực giả cần phải chung huyết thống hoặc có quan hệ thân mật với điều tiết giả. Mà phân một nửa tinh thần nguyên của mình đến trên người người khác, cũng có nghĩa là người khác sẽ xài chung tinh thần lực với mình, nói như vậy, nếu đối phương chết đi, một bên khác mất đi một nửa tinh thần nguyên cũng sẽ không thể tiếp tục sống quá lâu. Bởi vì tinh thần nguyên bị hư hao, là trí mạng. Nhưng lý thuyết chỉ là lý thuyết, phân một nửa tinh thần nguyên cho người khác cơ hồ là không có khả năng hoàn thành, trước kia Yến Tề không phải không có ý nghĩ như vậy với vợ mình, nhưng năng lực không đạt tới, không có cách nào phân cách tinh thần nguyên. Mà tình huống hiện tại của Yến Lạc, lại nhìn sắc mặt cũng tái nhợt của Lục Bất Trì. Bàn tay của Yến Bách cầm rồi lại nắm, cuối cùng xoay đầu đi không hề quản hắn. Yến Tề cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện trạng huống như vậy, nhìn bác sĩ kia như cũ không thả lỏng mày, trực tiếp mở miệng, "Cho nên tình huống hiện tại?" "Mặc dù là có lực lượng này duy trì, chỉ sợ cũng căng bất quá ba tháng." Nói như vậy, ánh mắt của bác sĩ kia không tự giác rơi xuống trên người Lục Bất Trì. Đại khái chỉ có năng lực giả tiếp cận cấp 3S mới có thể có năng lực như vậy đi? Lại không nghĩ tới nhân tài vừa bộc lộ tài năng, cư nhiên đã xảy ra chuyện như vậy. Bác sĩ nhìn sắc mặt khác nhau của mọi người, cũng không nói nhiều nữa, xoay người rời đi. Yến Bách nhìn thoáng qua Lục Bất Trì, trong lòng tuy rằng vẫn rất bất mãn, nhưng cũng biết tầm quan trọng của tinh thần nguyên đối với năng lực giả, hơn nữa tinh thần nguyên là không thể ở dưới tình huống Yến Lạc suy yếu như vậy phân cho Yến Lạc, hắn đã sớm phân, cũng chính là hắn đã sớm tính toán tốt như vậy. Mặc kệ là khi nào.. Yến Lạc sống, hắn sống; Yến Lạc chết, hắn chết. Yến Tề nghĩ đến ánh mắt của con gái bảo bối nhà mình mỗi lần nhìn về phía Lục Bất Trì, cuối cùng vẫn thở dài một hơi, "Cậu vào xem đi." Lục Bất Trì sửng sốt, đi về phía trước hai bước, sau đó hướng về Yến Tề nghiêm túc cúi người, "Cảm ơn, cha." Thực xin lỗi, đã làm liên lụy đến mọi người, cũng không bảo vệ được em ấy. Yến Bách nhìn Lục Bất Trì bước nhanh đi vào, bởi vì bị thương mà bước chân có chút lảo đảo, đáy mắt nhiễm một tia bất mãn, cắn răng, một quyền đấm vào trên vách tường bên cạnh. Vì cái gì sẽ phát triển thành một cục diện vô lực như vậy? Yến Tề thở dài một hơi, giơ tay vỗ vỗ bả vai Yến Bách, "Hắn làm, không hề ít hơn so với chúng ta." Chỉ là cuối cùng biến khéo thành vụng. "Con đã sớm nói dục vọng báo thù trong lòng hắn quá mãnh liệt, không nên để hắn đi lại thân thiết với Lạc Lạc như vậy." Yến Bách cắn răng, lại đỏ vành mắt. Đó là em gái ruột của hắn a, trước khi đi còn tung tăng nhảy nhót ôm cổ hắn làm nũng gọi anh hai, lúc trở về liền nói cho hắn, tiểu công chúa nhà hắn chỉ còn lại có ba tháng tuổi thọ? Trên mặt Yến Tề bình tĩnh, tay lại gắt gao nắm chặt, lắc lắc đầu, "Cha là nhìn Lục Bất Trì mỗi một bước đi qua, nhìn hắn ngay từ đầu không hề có chút sinh khí chỉ muốn trở nên cường đại, từ lúc bắt đầu lợi dụng tất cả đến thiệt tình trả giá, chỉ có thể nói Lạc Lạc cho người ta cảm giác thực kỳ diệu, cũng làm Lục Bất Trì từng bước một chuyển biến." Nguyên bản Lục Bất Trì như là cái con rối, không có sinh cơ chỉ có ý nghĩ báo thù, mà sau khi Yến Lạc đi vào cuộc đời hắn, hắn liền chậm rãi thay đổi.
Chương 157: Như thế nào là cuồng em gái (56) Bấm để xem Trở nên có sức sống. Một đứa trẻ như vậy, có thân thế và tiềm lực như vậy, không hướng dẫn tốt, lúc sau năng lực của hắn càng mạnh, đối với toàn bộ tinh tế nguy hại cũng càng lớn. Lạc Lạc có thể thay đổi hắn, hơn nữa lấy độ tinh khiết của thể chất và huyết mạch của Lạc Lạc, nếu không có một năng lực giả có thể trấn được mọi người bảo hộ cô, mặc dù là hắn cùng Yến Bách, cũng sẽ có lúc không bảo vệ được Yến Lạc. Nguyên bản hắn nghĩ như vậy, lại không tính tới sẽ phát sinh loại chuyện này trong quá trình này. * * * Trong phòng bệnh, một mảnh trắng xóa, cô gái nhỏ sắc mặt tái nhợt nằm ở nơi đó, không khác gì với phía trước. An an tĩnh tĩnh ngủ, phảng phất cái gì cũng không có phát sinh. Lục Bất Trì ở cửa lẳng lặng nhìn, thật lâu sau mới nâng cái chân phảng phất rót chì lên, đi về hướng giường bệnh. Chậm rãi ngồi bên cạnh cô, tham lam nhìn khuôn mặt nhỏ hồi lâu không nhìn thấy này, thật lâu sau mới chậm rãi nâng đôi tay có chút cứng đờ mềm nhẹ đụng vào gương mặt Yến Lạc. "Bảo bối còn chưa ngủ đủ sao?" Cảm xúc hơi lạnh nơi đầu ngón tay làm đáy mắt Lục Bất Trì trồi lên một tia chua xót. "Không cần.. Ngủ tiếp được không? Cha và anh hai đã trở lại, em muốn làm cái gì cũng được hết, em muốn nghe cái gì anh đều nói cho em.. Mở to mắt nhìn một cái được không?" Không cần nằm ở chỗ này giống như giây tiếp theo liền phải theo gió biến mất. "Đúng, anh thừa nhận ban đầu anh đối với em là lợi dụng, đối với Yến gia là lợi dụng.. anh luôn suy nghĩ, ngay lúc đó anh nhỏ yếu như vậy, như thế nào sẽ được em yêu thích mà xem với con mắt khác?" Hắn thân ở trong bóng tối, cuộn tròn ở trong góc, ôm quá khứ của mình không tự kềm chế được, cô lại sáng lạn, vô ưu vô lự như vậy, thân ở tháp cao được chặt chẽ bảo hộ không chịu bất cứ thương tổn gì, giống như ánh sáng làm người không dám đụng vào. Bọn họ không phải người ở cũng thế giới, Lục Bất Trì rất rõ ràng, cũng chưa từng có hy vọng xa vời cái gì, mục đích của hắn cũng bất quá chính là vì báo thù. Nhưng sau đó lại thay đổi, sau đó hắn lại nảy sinh lòng tham. Cô luôn cười ngọt ngào như vậy, không hề cố kỵ cọ đến, từng chút lôi hắn ra khỏi lỗ trống, tuy rằng phảng phất vẫn không hợp nhau như vậy, nhưng lại vẫn có gì đó thay đổi. Làm hắn không khỏi sinh ra ý niệm như vậy. Có phải hắn cũng có thể có được ánh sáng như vậy không? Hắn không nghĩ lại giống như trước kia, ở trong bóng tối không ngừng trầm luân.. Những âm mưu trước kia nên thu hồi đều đã thu hồi lại, lại không nghĩ tới đế quốc cũng đã sớm chờ đợi ngày trở mặt cùng liên minh này. Lần đầu tiên làm hắn trở tay không kịp, không kịp ngăn lại, thậm chí còn làm cô bị thương. Bất quá cũng tốt.. Lục Bất Trì hơi hơi cúi đầu, chạm trán mình vào trán cô. "Em nhu nhược như vậy, cái gì cũng không biết, tất cả mọi chuyện đều là anh giúp em xử lý, sợ tối, sợ quỷ, gặp được chuyện gì luôn giả vờ mạnh mẽ, kỳ thật khuôn mặt nhỏ trắng bệch thành một mảnh.." Lục Bất Trì lải nhải bên tai Yến Lạc, nước mắt lại còn nhịn không được một giọt lại một giọt dừng trên má Yến Lạc. "Cho nên không sao, mặc dù em tức giận, cũng để anh tiếp tục chiếu cố em được không? Tiểu ca ca không cần Lạc Lạc ở cạnh anh cả đời, lúc này anh sẽ ở cùng em được không? Anh đuổi theo em được không?" Người trong lòng không có bất cứ phản ứng gì. "Thực xin lỗi.. Cuối cùng để lại cho em hồi ức không tốt như vậy, thực xin lỗi, ngay cả một lời giải thích cũng không kịp nói cho em.." Thực xin lỗi, làm em khóc đến đau lòng như vậy.. Chỉ cần em lại xem một cái, chỉ cần liếc mắt một cái cũng tốt, em muốn cái gì, anh đều cho em, được không? Lục Bất Trì nhắm mắt lại, trong lòng lại lần nữa dâng lên một mảnh thê lương tuyệt vọng.
Chương 158: Như thế nào là cuồng em gái (57) Bấm để xem Nam nhân quanh thân quấn quanh hơi thở tuyệt vọng hơi hơi nhắm mắt lại, thành kính chạm trán mình vào trán của thiếu nữ. Một cơn gió từ bên ngoài thổi tới, khiến bức màn trắng tinh bay lên, ánh sáng mềm nhẹ chiếu rọi trên người hai người, mạ lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt. Lục Bất Trì không chú ý tới, ngón tay bên người Yến Lạc hơi giật giật. Đôi mắt không mở ra được, trước mắt một mảnh hỗn độn. Tuy rằng đã được Tiểu Phấn Hồng thông báo về tình huống của thân thể này, nhưng sau khi trở lại hoàn toàn không nhúc nhích được vẫn có chút vượt qua tưởng tượng của Yến Lạc. Nguyên bản thân thể này là không có khả năng thức tỉnh, cho nên nếu cô muốn cưỡng chế thức tỉnh, ý thức sẽ bị áp chế, đơn giản mà nói chính là sẽ hiện ra trạng thái có chút dại ra. Liền ở thời điểm Yến Lạc nỗ lực trợn mắt, Lục Bất Trì vào được, sau đó liền ở bên tai bắt đầu lải nhải. Cái gì mà sợ quỷ, cái gì mà nũng nịu, cái gì mà cô không biết làm cái gì đều là hắn giúp cô làm.. Yến Lạc: . (- "- giận) Cô hiện tại nằm ở chỗ này để cho quở trách nàng sao? ヽ (`Д′) ? ︵┻━┻┻━┻ Yến Lạc nỗ lực mở to mắt, nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc kia, hắn còn không chưa chú ý tới động tác của cô, nước mắt trên mặt mặc dù đã khô cũng còn có cảm giác hơi lạnh. Tay cố sức nâng lên, chậm rãi chạm vào gương mặt hắn. Xúc cảm hơi lạnh mang đến chính là khiếp sợ tuyệt đối. ! Lục Bất Trì mở choàng mắt, một bàn tay khác lập tức nâng lên cầm lấy bàn tay có chút vô lực buông xuống của Yến Lạc. " Lạc Lạc! " Âm thanh khàn khàn khiếp sợ còn mang theo một tia tuyệt vọng quấn quanh bên tai. Ồn quá. Yến Lạc nửa híp mắt, cảm thụ được đau đớn trong đầu, mờ mịt nhìn phía trước, trong lòng oán giận với Tiểu Phấn Hồng. " Hố Phấn, hiện tại chị đã là một phế vật. " Không động đậy cũng không nói được, tuyệt vọng _ (: 3" ∠) _ Lục Bất Trì lúc này đây mới phát hiện tay của Yến Lạc hoàn toàn không có sức lực rơi xuống, đôi mắt tuy rằng mở to, nhưng bên trong lại là một mảnh lỗ trống, ánh không ra bóng người. Trong lòng lại lần nữa dâng lên một loại khủng hoảng, đè kinh hỉ vừa dâng lên xuống. Lục Bất Trì không khỏi giơ tay quơ quơ trước mắt Yến Lạc một chút, trong giọng điệu mang theo thử, "Lạc Lạc?" Bởi vì động tĩnh vừa rồi của hắn hơi lớn, Yến Tề và Yến Bách ở bên ngoài đều hoảng sợ, vội vàng đẩy cửa tiến vào liền thấy được một màn như vậy. Đáy mắt Yến Bách xẹt qua vẻ mừng như điên, không cần Yến Tề sai bảo, liền trực tiếp chạy vội ra cửa tìm bác sĩ. Đuổi mấy người ức chế vui sướng không được ra ngoài, mấy bác sĩ vội vội vàng vàng kiểm tra cho Yến Lạc. Chờ đến thời điểm ra ngoài, thần sắc lại không có quá nhiều chuyển biến tốt đẹp. "Tình huống thế nào?" Lục Bất Trì dẫn đầu đặt câu hỏi, trên khuôn mặt tái nhợt kia không che dấu được khủng hoảng nôn nóng. "Yến Lạc tiểu thư thật là đã tỉnh, nhưng không biết là nguyên nhân gì, có thể làm chút động tác mở mắt bình thường, nhưng phỏng chừng năng lực tự hỏi đã bị phá hư, tình huống kỳ thật cũng không có quá nhiều chuyển biến tốt, nhưng tôi kiến nghị lại quan sát thêm, nói không chừng tình huống sau này sẽ có thêm nhiều tiến triển giống như hôm nay." Năng lực tự hỏi bị phá hư? Lục Bất Trì nhìn cánh cửa kia, đáy mắt có ánh sáng đang lưu chuyển. Ẩn ẩn tựa hồ có thể nhìn ra một chút ánh nước. Năng lực tự hỏi bị phá hư lại vẫn như cũ cố gắng mở mắt dưới sự kêu gọi của hắn. Hắn có thể tham lam lại ích kỷ lý giải rằng, mặc dù đã tới nông nỗi như thế, Lạc Lạc vẫn thích hắn? Cũng bởi vì dưới tình huống Lục Bất Trì đi vào, Yến Lạc tỉnh lại, cho nên Lục Bất Trì cuối cùng ở trong tay cha con Yến gia tranh thủ được cơ hội mỗi ngày đến phòng bệnh chiếu cố Yến Lạc.