Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Discussion in 'Đã Hoàn' started by thuynga0203, Sep 5, 2020.

  1. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 969: Thịnh gia lại ăn dấm (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [Địch thiếu, nghe nói gần đây Địch gia các người gặp phải một chút chuyện phiền toái, cần chúng tôi hỗ trợ không? ]

    Trên màn hình máy tính bắn ra một tin nhắn.

    Người phát tin nhắn có hình đại diện có dấu màu vàng.

    Địch Quân Thịnh trả lời lại cho đối phương: [Không cần.]

    [Địch thiếu không cần cùng chúng tôi khách khí như vậy, nói như thế nào chúng ta cũng là người trong một hiệp hội. Tôi biết lấy bản lĩnh của Địch thiếu, Tần gia không đáng là gì cả, nhưng mà có thể giảm bớt hao tổn vẫn là nên giảm bớt hao tổn có phải không? ]

    [Chuyện của tôi, tạm thời không cần các người nhúng tay.]

    [Được, vậy Địch thiếu khi nào có yêu cầu, tùy thời đều có thể liên hệ với chúng tôi.]

    Địch Quân Thịnh nhìn màn hình máy tính, chau mày.

    Anh nhíu mày là bởi vì vị hôn thê của anh không cùng anh thương lượng liền tự mình chạy đi giải quyết vấn đề.

    Đúng, cô ấy không tìm anh thương lượng đối sách, mà lại đi tìm bạn bè bên ngoài của cô ấy.

    Gặp được chuyện phiền toái, phản ứng đầu tiên không phải tìm anh mà là tìm bạn bè của cô, điểm này làm cho Địch Quân Thịnh có chút ít ghen tị.

    Sâu trong nội tâm của Địch Quân Thịnh có một thanh âm đang hỏi anh: Cảm tình của Tiểu Nhất Lăng đối với anh rốt cuộc có phải là quan hệ nam nữ hay không.

    Đang lúc này, cửa phòng truyền đến động tĩnh, là Giản Nhất Lăng đã trở lại.

    Địch Quân Thịnh đem máy tính khép lại, ánh mắt nhìn về phía cửa thư phòng.

    Giản Nhất Lăng từ bên ngoài tiến vào, nhìn thấy Địch Quân Thịnh, giống như thường lui tới giống nhau, ở vị trí đối diện anh ngồi xuống.

    Hai người sau một lúc lâu không nói gì.

    Cuối cùng vẫn là Địch Quân Thịnh không nhịn được hỏi, "Ở cục cảnh sát.. Có chuyện gì hay không."

    "Không có việc gì, cùng đội trưởng Nguyễn thảo luận vụ án." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Chuyện kia.. vậy chuyện.." Địch Quân Thịnh ai cũng đều không bỏ ở trong mắt, oán trời oán đất oán không khí, lại cứ ở trước mặt Giản Nhất Lăng, hỏi một vấn đề cũng đều trở nên gian nan.

    Địch gia Thịnh gia cả đời này nói chuyện cũng chưa bao giờ lúng túng như vậy.

    "Ân?" Giản Nhất Lăng ngẩng đầu, nghi hoặc mà nhìn Địch Quân Thịnh, chờ anh nói tiếp.

    "Tần Xuyên, anh ta oan uổng em, em tính toán xử lý như thế nào?"

    "Anh ấy không giống như là người sẽ không phân biệt được xanh đỏ đen trắng." Chuyện này không chỉ bởi vì Tần Xuyên là nam chủ trong nguyên tác, cũng bởi vì biểu hiện của Tần Xuyên trong ba năm này.

    "Em tín nhiệm hắn ta?" Địch Quân Thịnh nhíu mày.

    Đã sớm biết ở trong lòng Giản Nhất Lăng, Tần Xuyên cùng các nam nhân khác có vị trí không quá giống nhau.

    Hiện tại nghe cô nói như vậy, trong lòng Địch Quân Thịnh.. có một tia.. một tia.. như vậy.

    "Ân." Giản Nhất Lăng không có chú ý tới sắc mặt biến hóa của Địch Quân Thịnh.

    "Cho nên chuyện gì?" Địch Quân Thịnh bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, "Cho nên hắn ta hiện tại muốn đối phó với Địch gia, anh có nên nâng một tay lên, làm cho hắn ta thành công không?"

    "Hả?" Giản Nhất Lăng càng nghi hoặc.

    "Em không phải thực tin tưởng hắn ta sao? Hẳn là cũng không chịu được việc hắn ta bị thương tổn đi? Anh đây như thế nào lại không biết xấu hổ mà động đến hắn chứ?"

    "Nhưng mà, anh càng quan trọng hơn, Địch gia càng quan trọng hơn." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Cô cảm thấy Tần Xuyên khả năng là có chuyện che giấu bọn họ, nhưng mà chuyện này cùng với việc cô muốn giúp Địch gia hay là giúp Tần gia là hai chuyện khác nhau.

    Ở trong lòng Giản Nhất Lăng, địa vị của Địch gia khẳng định so với Tần gia là quan trọng hơn, chuyện này hoàn toàn không cần so sánh.

    "Hừ." Địch Quân Thịnh biệt nữu mà rầm rì một tiếng.

    "Anh kỳ lạ." Giản Nhất Lăng nói.

    "Có sao?"

    Địch Quân Thịnh đem đầu thoáng nhìn, tầm mắt quay lại đến máy tính của mình, "Em là bị ảo giác đi, gia chẳng qua là đang cùng em thảo luận chuyện phát sinh gần đây, gia chỉ là vì tránh không muốn bị xung đột với em."

    Lần trước tại khách sạn trên không, chuyện bắt gian vẫn còn ở trước mắt.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  2. thuynga0203

    Messages:
    720
  3. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 971: Vũ Bác gặp Địch nhị gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Vũ Bác đi đến một tòa tứ hợp viện cổ xưa.

    Chủ nhân của tòa tứ hợp viện này là Địch nhị gia.

    Đây là nơi Địch nhị gia thích ở nhất khi đến kinh thành.

    Giản Vũ Bác từng là thủ hạ dưới trướng của Địch nhị gia, cho nên anh hiểu biết một số chuyện của Địch nhị gia.

    Giản Vũ Bác cho rằng với sự coi trọng của Địch nhị gia đối với Địch Quân Thịnh, ông ấy không có khả năng sẽ ngồi yên không quan tâm, cho nên anh đi đến tòa tứ hợp viện này của Địch nhị gia.

    Quả nhiên ở cửa gặp được vệ sĩ của Địch nhị gia.

    Vệ sĩ nhìn thấy anh cũng không ngăn trở, trực tiếp cho anh đi vào.

    Trong đình viện tứ hợp viện, một người đàn ông trung niên đang ngồi với một khí thế uy vũ hiên ngang – đó chính là Địch nhị gia.

    Địch nhị gia đối với việc Giản Vũ Bác đến đây cũng không có gì ngoài ý muốn.

    "Cậu tới tìm ta, là muốn tới xác nhận chuyện gì sao?"

    "Muốn xác nhận nhị gia muốn làm cái gì." Ánh mắt Giản Vũ Bác sâu thẳm.

    "Cậu đang tò mò ta vì sao vội vàng chạy về kinh thành, lại chậm chạp không có hiện thân để giúp A Thịnh cùng Tiểu Lăng giải quyết những phiền toái này có phải không?"

    "Đúng vậy."

    Địch nhị gia cho Giản Vũ Bác một cái câu trả lời chắc chắn, "Địch gia ta, người không có tật xấu gì, chỉ có luôn bênh vực người của mình, ta sẽ không để cháu dâu xảy ra chuyện."

    Giản Vũ Bác vẫn không đi.

    Địch nhị gia hỏi, "Cậu còn muốn biết cái gì?"

    Giản Vũ Bác hỏi, "Là ai làm."

    Địch nhị gia nói, "Nếu cậu không phải là anh họ của Tiểu Lăng, hôm nay ta sẽ không dung túng cho cậu đến nơi đây."

    Địch nhị gia cũng không phải là người luôn có lòng hảo tâm tùy tiện giải đáp nghi vấn cho người khác.

    Vấn đề của Giản Vũ Bác, hôm nay ông ấy sở dĩ trả lời, không phải bởi vì anh đã từng là thuộc hạ của mình, mà do anh là anh họ của Giản Nhất Lăng, cũng xuất phát từ sự quan tâm đến Giản Nhất Lăng.

    Giản Vũ Bác, "Nguyên nhân chính là vì tôi là anh họ của em ấy."

    Địch nhị gia cười một chút, vẫn là trả lời vấn đề của Giản Vũ Bác, "Gia tộc Goodman."

    Giản Vũ Bác nhíu mày một chút, "Một trong tám đại gia tộc lớn nhất trên thế giới."

    "Không sai, là bọn họ."

    Giản Vũ Bác trầm mặc một chút.

    Thế nhưng lại là gia tộc Goodman hiển hách ở sau lưng giở trò quỷ.

    Một trong tám đại gia tộc đứng đầu thế giới, nghe nói tám đại gia tộc này nắm giữ 60% tài sản của toàn bộ nhân loại.

    Mà gia tộc Goodman chính là một trong số đó, một gia tộc phương tây cổ xưa.

    Có được huyết thống quý tộc phương tây cao quý.

    Lịch sử phát triển của gia tộc này cũng không có gì vinh quang, ở thời kỳ Thập Tự Chinh, dựa vào chiến tranh đoạt lấy tài phú để tích lũy.

    Nhưng gia tộc này cường đại cũng là không thể nghi ngờ.

    Mấy trăm năm nay ở phương Tây, vương triều thay đổi, quốc gia thay đổi, nhưng gia tộc này lại trước sau vẫn đứng sừng sững không ngã.

    Lý do Giản Vũ Bác đã có thể nghĩ tới.

    Bọn họ muốn thâu tóm thị trường ở kinh thành, hủy diệt hai đại gia tộc vốn ở đây là lựa chọn tốt nhất.

    Trai cò đánh nhau ngư ông được lợi, tiết kiệm sức lực và thời gian.

    "Nhị gia không tính toán ra tay?"

    Địch nhị gia cười một chút, hỏi một đằng trả lời một nẻo mà nói với Giản Vũ Bác, "A Thịnh nhà ta bắt đầu từ khi còn nhỏ đối với chuyện gì cũng đều không để bụng, việc làm ăn nó càng không muốn chạm vào, nó nói nó có khả năng ngủ một giấc dậy liền chết, cho nên bất luận nỗ lực cùng trả giá cái gì đối với nó mà nói cũng đều không có ý nghĩa. Nhưng mà ba năm trước đây, sau khi nó từ thành phố Hằng Viễn trở về, con người liền thay đổi. Trở nên chăm chỉ tiến tới, trở nên có ý chí chiến đấu, cậu biết một người có thiên phú cực cao, lại đem toàn bộ tâm tư của mình vào con đường đúng đắn thì sẽ là một chuyện đáng sợ như thế nào không?"

    Giản Vũ Bác nghe hiểu lời Địch nhị gia nói.

    "Vậy nhị gia vì sao còn tới đây?"

    "Chờ khi nào cậu làm trưởng bối thì cậu sẽ hiểu, có một số việc, cho dù cậu đã lựa chọn tin tưởng vãn bối, nhưng mà cậu vẫn nhịn không được tự mình lại đây nhìn một cái, sợ bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."
     
  4. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 972: Tiểu thư Goodman

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày hôm sau, Giản Nhất Lăng dựa theo lúc trước đã đáp ứng Địch Quân Thịnh, cùng Địch Quân Thịnh đến công ty đi làm.

    Sau khi tới công ty, nam bí thư của Địch Quân Thịnh cho với Địch Quân Thịnh, lúc trước có hẹn trước với tiểu thư Goodman, cô ấy đã đến phòng tiếp khách.

    Tiểu thư Goodman đây dùng thân phận là đại diện cho gia tộc Goodman đến đây.

    Đại khái là từ một tuần trước đã hẹn đến gặp Địch Quân Thịnh.

    Bởi vì đối phương là gia tộc thế gia ở nước ngoài, thế lực gia tộc có khả năng vượt xa phía trên Địch gia, trợ lý giúp Địch Quân Thịnh an bài hành trình dò hỏi ý kiến Địch Quân Thịnh sau đó liền sắp xếp cuộc gặp mặt này.

    Địch Quân Thịnh kéo Giản Nhất Lăng cùng đi đến phòng tiếp khách.

    "Vì cái gì?" Trên khuôn mặt nhỏ của Giản Nhất Lăng viết mấy chữ nghi hoặc.

    "Đối phương là nữ."

    "Không quan hệ." Giản Nhất Lăng rất hào phóng mà trả lời.

    Cô sẽ không yêu cầu vị hôn phu không thể gặp mặt những cô gái trẻ tuổi gì đó.

    Địch Quân Thịnh quản lý một công ty, phải đối mặt với rất nhiều loại người ở trên thương trường, gặp mặt những nữ nhân trẻ tuổi thực bình thường.

    "Anh muốn em cùng đi với anh!"

    Nam nhân nhà khác đều ngại nữ nhân nhà mình quản quá nhiều, Địch Quân Thịnh lại hy vọng nữ nhân nhà mình lại quản mình nhiều một chút.

    "Được." Giản Nhất Lăng đồng ý.

    Địch Quân Thịnh hít sâu một hơi.

    Sau đó mang theo Giản Nhất Lăng đi phòng tiếp khách.

    Mới vừa tiến vào cửa phòng tiếp khách, Giản Nhất Lăng liền thấy được một mỹ nhân phương tây tóc vàng mắt xanh.

    Nữ nhân có làn da trắng nõn vô cùng, là kiểu trắng mà người phương đông đều cảm thấy ghen tị.

    Khuôn mặt tinh xảo như người mẫu được đặt bên trong tủ kính.

    Lọn tóc kim sắc thật dài uốn lượn, trên người mặc một chiếc váy liền áo được đặt cắt may, trên người đeo trang sức không nhiều lắm, nhưng quý ở chỗ khí thế bức người.

    Chiều dài váy cách đầu gối năm cm, có thể nhìn thấy đôi chân dài thẳng tắp vô cùng trắng nõn của nữ nhân.

    Trên chân mang một đôi giày cao gót được khảm vô số viên kim cương nhỏ.

    Cả người ngồi ngay ngắn ở nơi đó, cũng đã hiện ra được thân phận cao quý của cô ấy.

    Phía sau cô đi theo mấy người nam tùy tùng, thân hình cao lớn, có diện mạo điển hình của người phương Tây.

    Nhìn thấy Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng, nữ nhân nhẹ cười.

    "Địch thiếu, chúng ta rốt cuộc gặp mặt." Nữ nhân mở miệng, là tiếng Trung thập phần tiêu chuẩn và lưu loát.

    "Chúng ta nhận thức sao?" Địch Quân Thịnh hỏi.

    "Nhận thức rất nhiều năm."

    "Xin lỗi tôi nói thẳng, tôi đối với cô không có bất luận ấn tượng gì."

    "Bởi vì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt trực tiếp."

    Nữ nhân đem điện thoại di động của mình lấy ra, mở ra phần mềm giao lưu giữa các thành viên Hiệp Hội Toán Học.

    Chân dung của cô là một icon kim sắc.

    Địch Quân Thịnh nhíu mày một chút.

    Jaimie.

    Anh ở Hiệp Hội Toán Học nhận thức bằng hữu rất nhiều năm.

    Bởi vì tên là Jaimie, các thành viên Hiệp Hội Toán Học đều cho rằng đó là nam nhân, bao gồm Địch Quân Thịnh.

    Lúc còn trẻ thường xuyên cùng Địch Quân Thịnh thức đêm giải đề toán học, người kia chính là Jaimie.

    Địch Quân Thịnh khi đó giải đề chỉ là bởi vì nhàm chán, đối với người cùng mình giải đề là nam hay nữ đều không hề hứng thú, cũng không có truy tìm tin tức thân phận của đối phương.

    "Một lần nữa xin tự giới thiệu một chút, Lucy Goodman."

    Nữ nhân vươn tay, làm ra động tác muốn cùng Địch Quân Thịnh bắt tay.

    Địch Quân Thịnh nhìn cô một cái, không có duỗi tay cùng cô bắt.

    "Cô tới tìm tôi, chỉ là vì muốn gặp mặt trực tiếp sao?"

    Ngữ khí của Địch Quân Thịnh thực bình đạm, cũng không có nhìn thấy niềm vui sướng khi gặp được bạn cũ.

    "Gần đây ở kinh thành có chút việc muốn xử lý, vừa vặn lại biết được Địch gia xảy ra một chút chuyện, nên đến đây xem, không biết có cái gì giúp được hay không." Lucy Goodman giải thích.

    "Tôi đã trả lời cô, tôi không cần trợ giúp."
     
    Heoheocon9552 likes this.
    Last edited: Aug 30, 2022
  5. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 973: Tiểu thư Goodman (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Coi như là sự quan tâm của người bạn cũ, có thể chứ?" Lucy hỏi.

    "Vậy cảm ơn vì đã quan tâm." Địch Quân Thịnh khách sáo đáp lại.

    Lucy cười một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía Giản Nhất Lăng đang đứng bên cạnh Địch Quân Thịnh.

    Giản Nhất Lăng từ khi vào cửa đến bây giờ vẫn luôn thực an tĩnh, không nói một lời, trừ bỏ thời điểm mới vừa vào cửa, hai mắt nhìn Lucy, sau đó liền cúi đầu chơi di động của mình.

    Địch Quân Thịnh cùng Lucy nói cái gì cô tựa hồ đều không có chú ý nghe.

    "Vị này chính là vị hôn thê Địch thiếu gia, Giản tiểu thư phải không?"

    Nghe được có người nhắc tới mình, Giản Nhất Lăng mới ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Lucy đang đoan trang nhìn nhau mình.

    "Ân." Giản Nhất Lăng trả lời một tiếng.

    "Giản tiểu thư thật là xinh đẹp." Lucy khen nói.

    "Cảm ơn." Giản Nhất Lăng lễ phép mà trả lời.

    "Nghe nói lần này Giản tiểu thư bị cuốn vào giữa phong ba, Giản tiểu thư nếu không ngại, tôi có thể trợ giúp Giản tiểu thư giải quyết chuyện lần này, để Giản tiểu thư không trở thành người bị tình nghi." Lucy nói.

    "Không cần, cảm ơn."

    Phản ứng của Giản Nhất Lăng so với Địch Quân Thịnh còn muốn đạm mạc hơn.

    Khuôn mặt nhỏ bình tĩnh, ánh mắt thanh triệt, ở trên người cô không nhìn thấy bất kỳ sự hoảng loạn cùng phiền não nào của người bị tình nghi.

    Lucy lấy ra một tấm danh thiếp, đưa đến trước mặt Giản Nhất Lăng, "Nếu Giản tiểu thư cần tôi hỗ trợ cái gì, thì hãy liên hệ với tôi, tôi cùng Địch thiếu đã nhận thức nhiều năm, chuyện của anh ấy cũng chính là chuyện của tôi."

    Tầm mắt của Giản Nhất Lăng dừng ở trên tay Lucy.

    Trên tay Lucy đeo một chiếc nhẫn, nhẫn không phải nhẫn kim cương cũng không phải đá quý, là một loại kim loại có màu đen, trên mặt điêu khắc một đồ án đặc sắc của phương tây.

    Lucy chú ý tới tầm mắt của Giản Nhất Lăng, liền hỏi, "Giản tiểu thư đang nhìn cái gì?"

    "Không có gì." Giản Nhất Lăng thu hồi tầm mắt của mình.

    Lucy nhìn thoáng qua chiếc nhẫn trên tay mình, giải thích, "Giản tiểu thư đang nhìn chiếc nhẫn này sao? Đây là nhẫn của gia tộc chúng tôi, chỉ có thành viên chính thức trong gia tộc mới có thể đeo."

    Giản Nhất Lăng hơi hơi gật đầu một cái, phản ứng như cũ thực đạm.

    Địch Quân Thịnh đã không có kiên nhẫn với Lucy, "Nếu tiểu thư Goodman không có chuyện gì khác, vậy tôi cùng vị hôn thê của mình liền đi trước."

    Nói xong Địch Quân Thịnh đứng dậy lôi kéo Giản Nhất Lăng rời đi, trước khi ra cửa nói trợ lý của mình tiếp tụ tiếp đón Lucy.

    Lucy mỉm cười nhìn theo Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng rời đi.

    Sau khi hai người rời đi, Lucy cũng không có tiếp tục ở lại, mang theo tùy tùng rời khỏi tòa nhà của Địch gia.

    Ở trên đường trở về, Lucy nhận được điện thoại của ba mình.

    "Lucy, nghe nói con đi tìm Địch thiếu gia?"

    "Đúng vậy."

    "Con không được phá hư hành động lần này, hành động lần này đối với ba mà nói rất quan trọng, nếu hành động lần này xảy ra vấn đề, các trưởng lão của gia tộc sẽ không còn tín nhiệm ba, ba rất có thể mất đi quyền thừa kế gia tộc."

    "Con sẽ không phá hư kế hoạch của ba, ba yên tâm."

    "Tốt nhất là không phá hư, biểu hiện của con cũng quy củ một chút, địa vị của chúng trong gia tộc có thể đề cao hay không liền xem hành động lần này, rất quan trọng."

    "Con biết."

    Gia tộc Goodman là một gia tộc cổ xưa khổng lồ.

    Không phải mỗi một thành viên trong gia tộc đều có thể được hưởng quyền thừa kế, những người bị hội trưởng lão gia tộc phán định là người không có đủ năng lực, sẽ chậm rãi bị gạt ra bên cạnh, sau đó khi tộc trưởng đời kế tiếp ra đời, sẽ bị đuổi ra khỏi gia tộc.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  6. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 974: La bàn của gia tộc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lucy cùng ba cô ta hiện giờ đang gặp phải vấn đề như vậy.

    Ba của Lucy vốn không phải là thành viên chủ chốt trong gia tộc.

    Lần này mở rộng thị trường phương đông là cơ hội mà ba của Lucy bắt được, nếu thất bại, ba của Lucy rất có thể sẽ bị gia tộc từ bỏ, tiện đà ngay cả Lucy cũng sẽ bị gia tộc vứt bỏ.

    Lucy biết, kỳ thật mặc dù ba cô có xuất sắc mà hoàn thành nhiệm vụ mở rộng thị trường phương đông, cũng sẽ không lập tức được gia tộc trọng dụng, chỉ là có thể tạm thời giữ được địa vị của nhà bọn họ ở trong gia tộc mà thôi.

    Lucy hiện tại có một tính toán khác, so với cắn nuốt rớt thị trường phương đông, Lucy càng muốn tìm được la bàn đã bị mất của gia tộc.

    Đó là phương pháp trực tiếp hữu hiệu nhất để bọn họ đạt được sự tán thành và trọng dụng của gia tộc.

    ###

    Lucy về tới nơi bọn họ ở tại kinh thành, một tòa biệt thự tư nhân ở Kinh Giao.

    Biệt thự được bảo vệ nghiêm ngặt, nhân viên an ninh đều là người bọn họ đưa từ nước ngoài đến.

    Lucy sau khi trở về, đi vào tầng hầm ngầm, sau cánh cửa kim loại đang giam giữ hai nữ nhân của Tần gia.

    Tầng hầm ngầm không có cửa sổ, trước khi Lucy tiến vào, đèn trong phòng tắt, một mảnh đen nhánh.

    Tần Du Phàm nhìn thấy Lucy, mỉm cười trào phúng, "Nhìn dáng vẻ thì kế hoạch của Lucy tiểu thư còn không có thành công."

    Tần Du Phàm biết, gia tộc Goodman nếu thành công, thì mạng của cô đã không còn được giữ lại.

    Đây là một thủ đoạn dơ bẩn, xuống tay tàn nhẫn của gia tộc.

    "Tôi biết cô tức giận, nhưng mặc kệ cô có tin hay không, bắt cóc các người không phải là ý của tôi, tôi cũng muốn tận lực bảo toàn sự an toàn của cá người."

    "Tần Du Phàm tôi lại không phải là đứa trẻ ba tuổi, gia tộc Goodman các người có thể dùng đến thủ đoạn hạ lưu bắt trói người uy hiếp như vậy, thì không cần ở chỗ này giả vờ làm người tốt, thực ghê tởm."

    "Hôm nay tôi đi gặp Địch thiếu, như lời cô nói, trong mắt trong tim anh ta đều chỉ có vị hôn thê của mình."

    "Tôi đã sớm nói với cô, anh ấy chướng mắt cô, hết hy vọng đi, cô so với Nhất Lăng, kém xa vạn dặm!"

    "Ở trong từ điển của gia tộc Goodman chúng ta không có hai chữ nhận thua này, chúng ta từ nhỏ đã được giáo dục nếu muốn cái gì thì phải cố gắng nỗ lực mà đi tranh giành, mà không phải chỉ biết tự thương hại chính mình."

    "Ha, tiếng Trung học được không tồi, còn biết tự thương hại chính mình." Tần Du Phàm châm chọc.

    "Tôi cho rằng cô có thể hiểu rõ tâm tình của tôi."

    Lucy biết Tần Du Phàm cũng thích Địch Quân Thịnh, dùng một đoạn thời gian rất dài để theo đuổi Địch Quân Thịnh, làm cho mọi người ở kinh thành đều biết.

    "Đừng đem tôi cùng cô nói nhập thành làm một, Tần Du Phàm tôi không có ở sau lưng làm ra những hành động không thể nhìn người khác đó."

    Lucy không có tức giận, "Vậy được rồi, nếu cô hôm nay vẫn không muốn cùng tôi nói chuyện, lần sau tôi lại đến."

    ###

    Buổi tối sau khi về đến nhà, Giản Nhất Lăng lại mở ra vali hành lý cô dùng để cất giữ trang sức kia.

    Từ bên trong tìm và lấy ra một món đồ vật rõ ràng có đồ họa phương tây đặc sắc.

    Một cái đĩa tròn, to bằng cái miệng chén.

    Tính chất là một loại kim loại, nhan sắc hiện ra là vàng đen cổ xưa.

    Phía trên được khảm có một viên đá quý to bằng quả trứng bồ câu màu đỏ.

    Mặt bên trái điêu khắc một đồ án cổ xưa rõ ràng là của phương tây.

    Cái đồ án này cùng với đồ án trên chiếc nhẫn của Lucy đeo hôm nay mà Giản Nhất Lăng nhìn thấy là giống nhau.

    Ngay cả loại kim loại dùng để chế tác cũng tương tự.

    Giản Nhất Lăng nhìn đồ vật trong tay, có chút nghi hoặc.

    Người đưa thứ này cho cô chỉ nói thứ này rất đáng giá, lại không có nói thứ này dùng để làm gì, cũng không có nói thứ này cùng gia tộc nào có quan hệ.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  7. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 975: Vũ hội (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng chụp lại đồ án bên mặt trái, gửi cho hacker của đội hành động đặc biệt để tiến hành điều tra.

    Không lâu sau Giản Nhất Lăng đã nhận lại được tin tức.

    [Đồ án là tộc huy của gia tộc Goodman. Chỉ xuất hiện trên các kiến trúc quan trọng của gia tộc Goodman cùng với trên các vật phẩm của các thành viên quan trọng trong gia tộc; loại kim loại này là loại gì thì không rõ ràng lắm, nhưng hình như là một loại kim loại trân quý mà gia tộc Goodman thờ phụng, các thành viên quan trọng trong gia tộc mới có thể sử dụng, ở trong lòng bọn họ loại kim loại này có giá trị cao hơn vàng rất nhiều.]

    Khối đồ vật trên tay Giản Nhất Lăng có kích thước không nhỏ, nếu đây thật sự là vật làm bằng loại kim loại mà gia tộc Goodman quý trọng, vậy thứ trong tay cô xác thật là rất đáng giá.

    Người đưa cho Giản Nhất Lăng thứ này là một ông lão có diện mạo điển hình phương tây cùng với dáng người thon gầy.

    Giản Nhất Lăng cùng ông lão rất ít khi liên hệ, từ sau lần hành động lần trước, cô cùng các thành viên trong tổ hành động đó không có liên lạc qua, cũng bao gồm ông lão này.

    Giản Nhất Lăng từ danh bạ tìm ra được số liên lạc của ông lão đưa đồ vật này cho cô.

    Điện thoại vang lên thật lâu mới có người bắt máy.

    Mới vừa nhận cuộc gọi liền nghe được bên đối diện có người dùng tiếng Anh kinh hô, đại khái ý muốn nói, cái số điện thoại này rốt cuộc cũng có người gọi đến.

    ###

    Gia tộc Goodman ở kinh thành làm ra động tĩnh không nhỏ.

    Bọn họ tổ chức một buổi vũ hội, mời các nhân vật nổi tiếng ở kinh thành tham gia.

    Vũ hội thập phần náo nhiệt, nhân vật nổi tiếng ở kinh thành đều tới.

    Mọi người đều biết Goodman là một đại gia tộc cổ xưa hùng mạnh, nên đều phải cho gia tộc này vài phần mặt mũi.

    Kinh thành gần đây rung chuyển, Tần gia cùng Địch gia đang muốn đấu đến ngươi chết ta sống.

    Bọn họ ở bên kia đều bất lợi, còn không bằng tốn chút thời gian cùng với gia tộc hiển hách của phương tây này làm tốt quan hệ.

    "Không hổ là đỉnh cấp hào môn thế giới, nghe nói vị Goodman tiên sinh này còn không phải là thành viên trung tâm của gia tộc bọn họ, vậy mà trong vũ hội này, toàn bộ nhân vật nổi tiếng ở kinh thành đều tới."

    "Cũng không phải sao, gia tộc người ta đã có mấy trăm năm lịch sử, trong lịch sử ở O châu đều được nhắc đến rất nhiều, làm sao có thể đánh đồng với các thương nhân bình thường được?"

    "Nghe nói vị Goodman tiểu thư này là vị tiểu thư thứ sáu trong gia tộc Goodman, tuy rằng không quá được coi trọng, nhưng mà dung mạo tài nghệ đều thượng thừa."

    "Cho dù không được gia tộc bọn họ coi trọng, nhưng mà cũng là một vị mà gia tộc bình thường trèo cao không nổi. Đó chính là gia tộc Goodman, một trong tám đại gia tộc trên thế giới, tài phú của người ta, chúng ta mấy người thường này không có cách nào tưởng tượng được."

    "Thật chờ mong trong chốc lát khi Goodman tiểu thư lên sân khấu, không biết là một vị giai nhân minh diễm động lòng người như thế nào."

    "..."

    Người tiến đến tham gia vũ hội đều tràn ngập sự khát khao đối với gia tộc Goodman.

    Địch Quân Thịnh cũng ở trong danh sách được mời vũ hội hôm nay.

    Anh đã nhận lời mời, là Giản Nhất Lăng nói muốn tham gia.

    Trước khi ra cửa, Địch Quân Thịnh cho stylist chuẩn bị cho Giản Nhất Lăng.

    Tóc dài của Giản Nhất Lăng được cuốn lên, trên khuôn mặt tinh xảo trang điểm nhẹ một chút, gãi đúng chỗ ngứa làm cô đột nhiên thật xinh đẹp.

    Một bộ lễ phục ngang gối làm cho dáng người lả lướt lại phập phồng quyến rũ của Giản Nhất Lăng hiện ra.

    Làn da trắng nõn, cẳng chân thon dài.

    Nhưng trang điểm xong Địch Quân Thịnh liền muốn hối hận.

    Luyến tiếc đem tiểu yêu tinh này mang đi ra ngoài để nam nhân khác xem.

    Địch Quân Thịnh lạnh lùng mà trừng mắt liếc nhìn stylist một cái.

    Stylist rất là vô tội, anh ta cũng không biết mình nơi nào làm không tốt, anh ta đã hoàn toàn dựa theo yêu cầu của Thịnh gia mà làm nha!

    Rõ ràng Giản tiểu thư với tạo hình này rất xinh đẹp nha, vì sao Thịnh gia còn không hài lòng.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  8. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 976: Vũ hội (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Quân Thịnh mang theo Giản Nhất Lăng tiến vào, liền hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều người.

    Hai người chính là nhân vật của các đề tài gần đây.

    Mọi người đều đang phỏng đoán Địch gia sẽ đối xử với Giản Nhất Lăng như thế nào, phỏng đoán Địch gia cùng Tần gia kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

    "Người kia chính là Giản Nhất Lăng sao? Sao trên ảnh chụp lại kém nhiều như vậy? Người thật thật là quá xinh đẹp đi?"

    "Xác thật cùng phía trước nhìn đến không quá giống nhau."

    "Bộ dáng này thật là câu nhân, khó trách Thịnh gia sẽ thích."

    "Nhìn thấy như vậy, cùng Thịnh gia đứng chung một chỗ rất là xứng đôi, không biết cái tin đồn người hạ độc kia rốt cuộc có phải là cô ấy hay không, một cô gái xinh đẹp như vậy, nếu là tội phạm giết người thì thật là đáng tiếc."

    "Ai biết được, rốt cuộc chuyện của vị Giản tiểu thư này chúng ta cũng không rõ ràng lắm."

    "Nhìn bộ dáng của Thịnh gia cùng Giản tiểu thư hôm nay, giống như không có chịu ảnh hưởng của tin đồn, hơn nữa hai người thoạt nhìn cảm tình còn thực tốt."

    "..."

    Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.

    Sắc mặt Địch Quân Thịnh hơi trầm xuống, có chút bất mãn với ánh mắt lộ liễu của những người đàn ông trẻ tuổi.

    Địch Quân Thịnh lôi kéo Giản Nhất Lăng đến một góc.

    Sau đó cởi bỏ áo khoác ngoài của mình choàng lên người Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng khó hiểu mà nhìn anh.

    "Nơi này điều hòa mở không đủ ấm, bả vai để lộ ra sẽ lạnh." Địch Quân Thịnh giải thích.

    "Vậy anh không lạnh sao?"

    "Anh không phải còn mặc áo sơmi sao?" Anh lại không có lộ bả vai cùng xương quai xanh.

    "..."

    Một lát sau, Goodman tiên sinh xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.

    Goodman tiên sinh là một người đàn ông có diện mạo điển hình phương tây, hơn bốn mươi tuổi, hốc mắt thâm thúy, mũi cao thẳng, hai má như đao tước giống nhau.

    Trên người mặc bộ tây trang màu đen, ánh mắt đầu tiên cho người ta cảm giác là một vị thân sĩ.

    Goodman tiên sinh nho nhã lễ độ mà cùng khách mời chào hỏi.

    Sau đó Lucy cũng ra tới, cô vừa xuất hiện, liền làm cho mọi người kinh diễm.

    Mái tóc vàng óng dài cuốn rũ trên vai.

    Khuôn mặt tinh xảo cùng được trang điểm phụ trợ thêm càng làm cho minh diễm bắt mắt.

    Một bộ váy dài màu trắng lấp lánh, nhìn kỹ, lấp lánh đó là dùng kim cương vụn để điểm xuyết, không phải pha lê bình thường.

    Thật sự giống như nhân vật từ trong tranh sơn dầu phương tây bước ra.

    Mấy người đàn ông vừa mới rồi còn đang nhìn Giản Nhất Lăng, lập tức liền sửa lại mục tiêu, ánh mắt cùng lực chú ý đều chuyên chú ở trên người Lucy.

    Rốt cuộc Giản Nhất Lăng là hoa đã có chủ, còn là một chủ mà bọn họ đều không thể trêu vào.

    Địch Quân Thịnh vừa vặn không thích có người nhìn chằm chằm vào Giản Nhất Lăng.

    Anh lôi kéo Giản Nhất Lăng đi vào bên trong sân khiêu vũ.

    Giản Nhất Lăng không biết khiêu vũ, chỉ có vài lần nhảy cùng Địch Quân Thịnh.

    Lucy ở trong đám người tìm được rồi hai người bọn họ, tầm mắt rơi xuống trên người hai người.

    Áo khoác tây trang của Địch Quân Thịnh ở trên người Giản Nhất Lăng, động tác của anh ôn nhu, ánh mắt càng ôn nhu.

    Trong mắt Lucy hiện lên sự bi thương.

    Lucy nhớ tới thời điểm lúc trước cùng anh thức đêm giải đề toán học.

    Tình cảnh của cô ở trong gia tộc Goodman không tốt, lúc ấy cô cảm giác thực cô độc, mà toán học là niềm yêu thích của cô, gia nhập Hiệp Hội Toán Học Eddington làm cho cô tìm được lạc thú trong cuộc sống, thời điểm cùng anh giải đề làm cho cô cảm giác mình như đã tìm được tri kỷ, cảm giác chính mình không hề cô đơn.

    Mấy năm nay, cô vẫn luôn thực nỗ lực, nỗ lực được các trưởng bối trong gia tộc tán thành.

    Hiện tại cô thật vất vả tranh thủ được cơ hội để các trưởng bối tán thành, có quyền lực như bây giờ.

    Cô cho rằng rốt cuộc cũng là lúc cô xuất hiện ở trước mặt anh, lại không nghĩ đến anh đột nhiên đính hôn.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  9. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 977: Vũ hội (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Goodman tiên sinh cũng chú ý tới Địch Quân Thịnh bên này.

    Ông đi đến bên người con gái Lucy của mình, "Đây là tên tiểu tử kia của Địch gia?"

    Ngữ khí có chút khinh miệt.

    Đối với gia tộc Goodman, một kẻ hèn Địch gia, bọn họ còn có không bỏ ở trong mắt.

    "Ba, có thể lựa chọn cùng Địch gia hợp tác mà không phải huỷ hoại Địch gia hay không?" Lucy lại lần nữa khẩn cầu ba của mình.

    "Không có khả năng." Goodman tiên sinh quyết đoán mà cự tuyệt đề nghị của con gái, "Lucy, con phải hiểu được, kế hoạch lần này đối với hai cha con chúng ta là một việc quan trọng đến cỡ nào, rút lui rồi cầu xin một cơ hội khác sẽ chỉ làm các trưởng lão trong gia tộc cảm thấy chúng ta vô dụng."

    Lucy rũ mắt, trên mặt hiện lên vài phần thống khổ và do dự.

    Goodman tiên sinh khuyên bảo, "Lucy, con cần phải bảo trì thanh tỉnh, đàn ông lúc nào cũng có, chỉ cần con nắm giữ quyền lực của gia tộc, cái dạng đàn ông nào con cũng đều có thể có được."

    Lucy không có cách nào phản bác lời ba cô nói.

    Chỉ có thể lựa chọn tin tưởng ông.

    "Con đã biết rồi ba, con sẽ không phá hư kế hoạch của chúng ta."

    "Như vậy là đúng rồi." Goodman tiên sinh rất là vui mừng, "Ba còn tưởng rằng cái gọi là Địch gia cùng Tần gia ở kinh thành là cái gia tộc khó lường gì, hiện tại xem ra chính là hai tên mao đầu tiểu tử không có kinh nghiệm xã hội gì. Đi, cùng ba đi qua gặp cái tên Địch Quân Thịnh này."

    Goodman tiên sinh đi về phía Địch Quân Thịnh.

    Vừa vặn kết thúc một khúc nhạc, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng mới vừa dừng lại.

    "Địch tiên sinh." Gương mặt Goodman tiên sinh nở nụ cười mà đi tới trước mặt Địch Quân Thịnh, vươn tay cùng Địch Quân Thịnh bắt tay.

    Địch Quân Thịnh nhìn thoáng qua bàn tay của Goodman tiên sinh, cũng không có duỗi tay.

    Nụ cười trên mặt Goodman tiên sinh tức khắc biến mất.

    "Đây là gia giáo của Địch gia hào môn kinh thành sao?"

    Kẻ hèn Địch gia, ông nguyện ý hạ mình chủ động cùng hắn bắt tay là phúc khí của hắn, hắn thế nhưng còn dám không cho ông mặt mũi sao?

    "Gia giáo của Địch gia chúng ta không dạy cho chúng ta đối với ai cũng đều phải có lễ phép."

    "Địch thiếu gia nói chuyện thật là kiêu ngạo."

    "Tôi xưa nay kiêu ngạo, chẳng qua là ông không biết mà thôi." Địch Quân Thịnh mỉm cười đáp lại, không hề có ý cho Goodman tiên sinh mặt mũi.

    Lucy cũng nhíu mày, ngày đó cô đến Địch thị tìm Địch Quân Thịnh, Địch Quân Thịnh tuy rằng lạnh nhạt nhưng cũng không có địch ý như vậy.

    Địch Quân Thịnh như vậy, chính là sẽ chọc giận ba của cô, ba của cô khi nóng giận thì chuyện gì cũng đều có thể làm ra được!

    Goodman tiên sinh hừ lạnh một tiếng, đang muốn phát tác.

    Bỗng nhiên thuộc hạ chạy tới, ở bên tai ông ta nói nhỏ vài câu.

    Sắc mặt Goodman tiên sinh liền biến đổi.

    Ông ta vội vàng quay đầu đi tới cửa, như là muốn nghênh đón người nào quan trọng.

    Những người khác có mặt ở vũ hội cũng đều rất tò mò, người nào đến mà có thể làm cho Goodman tiên sinh khẩn trương như vậy.

    Không bao lâu, một vị lão giả được Goodman tiên sinh mời vào bên trong yến hội.

    Mọi người ở vũ hội đều tò mò không thôi.

    Vị lão giả này có cái thân phận gì, thế nhưng có thể làm cho Goodman tiên sinh tôn kính như thế.

    Goodman tiên sinh xuất thân ở hào môn đỉnh cấp thế giới, người có thể làm ông ta tôn kính như vậy, thân phận tất nhiên không giống người thường.

    Ánh mắt mọi người nhìn về phía lão giả vừa nghi hoặc lại sùng kính.

    Sau khi tiến vào vũ hội, lão giả lập tức đi về phía Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.

    "Địch thiếu gia, đã lâu không gặp." Lão giả chủ động hơn nữa rất nhiệt tình mà cùng Địch Quân Thịnh chào hỏi.

    "Đã lâu không gặp." Địch Quân Thịnh cùng lão giả nắm tay.

    Hai người thoạt nhìn dường như rất quen thuộc.

    Cái này làm cho mọi người ở đây không thể lại không tò mò một lần nữa, ngay cả Goodman tiên sinh cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc.
     
    Heoheocon9552 likes this.
  10. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 978: Thịnh gia cũng có áo choàng (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Quân Thịnh cùng Hall tiên sinh là có quan hệ gì?

    Vì sao hai người lại giống như rất quen thuộc?

    Hall tiên sinh cũng không phải là người bình thường.

    Ông ấy là thành viên trung tâm của gia tộc Habsburg, trong tay nắm quyền lực rất lớn trong gia tộc Habsburg.

    Mà gia tộc Habsburg cùng gia tộc Goodman lại có lực lượng ngang nhau, đều là gia tộc cổ xưa ở O châu, cũng là một trong tám đại gia tộc hàng đầu thế giới.

    Tuy rằng đều có xuất thân là hào môn đỉnh cấp thế giới, nhưng Henry Goodman cùng Lucy Goodman ở trong gia tộc Goodman có địa vị không thể đuổi kịp vị trí của Hall tiên sinh ở trong gia tộc Habsburg.

    Cho nên khi Goodman tiên sinh nhìn thấy Hall tiên sinh đến đây, mới biểu hiện cung kính như thế.

    Hơn nữa Hall tiên sinh cũng không phải là người dễ tiếp cận, người bình thường liền cả mặt của ông cũng không thể thấy, càng đừng nói cùng ông có giao tình.

    Mặc dù là Henry Goodman, cũng chỉ có một vài dịp ở trong gia tộc gặp qua Hall tiên sinh.

    Cho nên hôm nay thời điểm biết được Hall tiên sinh đi đến vũ hội ông ta mới có thể kinh ngạc như thế.

    Hiện tại Hall tiên sinh cùng Địch Quân Thịnh quen thuộc, làm cho Henry có chút mờ mịt.

    Henry cẩn thận dò hỏi, "Hall tiên sinh quen biết với vị Địch thiếu gia này sao?"

    Hall tiên sinh hơi hơi mỉm cười, "Tôi cùng với Địch thiếu gia là bạn vong niên, cậu ấy là một vị bằng hữu vô cùng quan trọng của tôi."

    Bằng hữu.

    Còn là vô cùng quan trọng.

    Câu trả lời này của Hall tiên sinh làm cho Henry cười không nổi.

    Địch Quân Thịnh cư nhiên cùng Hall tiên sinh có giao tình rất sâu!

    Cậu ta như thế nào làm được?

    Chuyện này không khoa học!

    Đồng thời chuyện này cũng cho Henry một tín hiệu phi thường không tốt.

    Vạn nhất thời điểm ông ta động đến Địch gia, người của gia tộc Habsburg đứng ra chặn ngang một đao thì làm sao bây giờ?

    Ông ta hiện tại duy nhất cảm thấy may mắn chính là mình ở sau lưng đối phó Địch gia, hiện tại còn không có bại lộ chính mình, ông ta cũng liền còn có rất nhiều không gian để thao tác.

    Thời điểm Henry nhìn về phía Địch Quân Thịnh, ánh mắt thay đổi.

    Không lại giống như lúc trước khinh miệt tùy ý như vậy.

    Lucy cũng đồng dạng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Địch Quân Thịnh.

    Cô cũng không có dự đoán được Địch Quân Thịnh cùng người của Habsburg còn có liên hệ.

    Bất quá cô cũng liền nghĩ thông suốt, anh trước nay đều không phải là người bình thường, chuyện người khác làm không được, không có nghĩa là anh làm không được.

    Henry sau khi phục hồi tinh thần lại nói, "Hóa ra là như thế này, vậy thật là trùng hợp, cả hai vị hôm nay đều đến vũ hội của tôi."

    Hall tiên sinh giải thích, "Không, đây không phải trùng hợp, tôi hôm nay chính là cùng Địch tiên sinh đến đây."

    Hall tiên sinh cho thấy ý đồ, ông có thể tới vũ hội hôm nay, hoàn toàn không phải là cho Henry mặt mũi, không phải cho gia tộc Goodman mặt mũi.

    Henry vừa kinh ngạc lại xấu hổ.

    Hall tiên sinh thế nhưng là vì Địch Quân Thịnh mới tới? Không phải bởi vì ông ta?

    Địch Quân Thịnh rốt cuộc là có bản lĩnh gì, có thể làm như vậy một vị đức cao vọng trọng lão tiên sinh lão tiền bối đối với anh lau mắt mà nhìn như thế?

    Địch Quân Thịnh nói với Hall tiên sinh, "Cám ơn Hall tiên sinh đến đây với tôi, bằng không hôm nay buổi vũ hội này tôi có khả năng sẽ nhàm chán đến chết."

    Hall tiên sinh trêu ghẹo nói, "Cậu có cô vợ nhỏ ở bên ngươi còn sẽ nhàm chán sao?"

    Nói xong, ánh mắt Hall tiên sinh dừng ở trên người Giản Nhất Lăng an tĩnh.

    "Giản tiểu thư, tôi thường xuyên nghe Địch huynh đệ nhắc đến cô, cô quả nhiên theo như lời cậu ta nói tươi đẹp động lòng người, xinh đẹp đáng yêu, làm người không rời mắt được, vậy cũng khó trách Địch huynh đệ cậu ta đối với cô thương nhớ đêm ngày, nhớ mãi không quên."

    Thương nhớ đêm ngày, nhớ mãi không quên..

    Hall tiên sinh nói làm trên mặt Giản Nhất Lăng nổi lên đỏ ửng.

    Địch Quân Thịnh cũng có chút ngượng ngùng mà quay mặt đi.

    Lucy ở bên cạnh nghe đến đó trong lòng thực hụt hẫng.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...