Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 959: "Sự chăm sóc" của anh hai nhà vợ (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Buổi tối, mọi người cùng nhau ở nhà ăn bệnh viện dùng cơm.

    Giản Duẫn Mạch hôm nay chuẩn bị cho mọi người một bàn đồ ăn đầy hương vị.

    Có thịt cua, có hải sản hấp, có ốc hương sốt cay, có thịt bò thịt dê.

    Đồ ăn so với ngày thường còn muốn phong phú hơn.

    Chỉ nhìn cũng khiến cho mọi người rất muốn ăn.

    Địch Quân Thịnh mới vừa vào ngồi, chiếc đũa còn không có cầm lên, bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một đĩa rau dưa xanh mượt.

    "Địch thiếu gia, bên kia là của mọi người, của cậu ở chỗ này."

    Lưu Đình đưa lên đồ ăn dành riêng cho Địch Quân Thịnh.

    Chỉ có cơm tẻ, cùng rau dưa.

    Rau chân vịt, giá đậu, đậu ve, cải trắng.

    Một đĩa bốn loại rau.

    Hơn nữa bốn loại rau đều luộc bằng nước sôi, không có dầu muối tương dấm.

    Nhà người ta ăn cơm giảm béo so ra đều có hương vị hơn đồ ăn của Địch Quân Thịnh.

    "Nhất Lăng nói qua tôi có thể ăn một số lượng thịt vừa phải." Nếu có thể, Địch Quân Thịnh hiện tại muốn đem Lưu Đình ấn ở trên mặt đất cọ xát.

    "Đúng vậy, không sai, cậu nguyên bản có thể ăn một ít thức ăn mặn, hải sản, không phải ăn kiêng như vậy. Nhưng mà hiện tại tình huống không giống nhau, cậu bắt đầu uống trung dược! Uống trung dược là phải ăn kiêng, cậu cũng biết đến đi? Trung dược cùng rất nhiều đồ vật đều là không thể cùng ăn với nhau, sẽ ảnh hưởng đến dược hiệu. Cho nên những món đồ ăn cậu có thể ăn, hiện tại cũng đều không thể ăn!"

    Lưu Đình nghiêm trang mà giải thích cho Địch Quân Thịnh.

    Xong rồi còn không quên lôi kéo Giản Nhất Lăng bên cạnh tới xác nhận cho mình.

    "Nhất Lăng bảo bối, em nói đi, có phải có đạo lý này hay không?"

    "Ân." Giản Nhất Lăng không biết rõ tình huống, cũng thấy lời này của Lưu Đình không có vấn đề.

    Giản Nhất Lăng đơn thuần cũng không biết anh hai của cô ở thời điểm nào đó vẫn sẽ "Lấy việc công làm việc riêng".

    Nghe được câu trả lời của Giản Nhất Lăng, Lưu Đình đắc ý mà nhướng mày với Địch Quân Thịnh, "Địch thiếu gia cậu xem, tôi không có lừa cậu nha."

    Giản Duẫn Mạch ngồi ở bên cạnh Giản Nhất Lăng, phong khinh vân đạm mà nói với Địch Quân Thịnh một câu, "Dưỡng thân thể cho tốt, đối với cậu cũng như đối em gái của tốt đều tốt."

    Thực tốt, Giản Duẫn Mạch tự mình hạ lệnh, cơm này Địch Quân Thịnh nếu không ăn, đó chính là trực tiếp đem người anh hai của vợ đắc tội.

    Mấy anh trai khác của Giản gia, Địch Quân Thịnh đều có thể chọc, duy độc nhất một người này, anh không thể ngoài sáng mà cùng anh ấy đối nghịch.

    Địch Quân Thịnh chỉ có thể nhận mệnh, nghe mùi thịt của người khác, ăn mâm rau dưa không có một chút hương vị của mình.

    Lưu Đình vui vẻ, nhìn Địch Quân Thịnh ăn cơm cùng rau dưa không có hương vị, vô cùng cao hứng.

    Tuy rằng anh ta cùng Địch Quân Thịnh không oán không thù.

    Nhưng đều không ngại cảm thấy vui sướng khi có người gặp họa.

    Nói nữa, Địch Quân Thịnh cõng viện trưởng của bọn họ, bọn họ thoáng trả thù cậu ta một chút cũng là chuyện nên làm.

    Càng đừng nói Mạch ca, liền một người em gái bảo bối như vậy để người ta ngậm đi rồi, vậy thì cũng phải để cho tên sói con ngậm em gái bảo bối đi ăn một chút đau khổ không phải sao?

    Ăn xong cơm chiều, chén thuốc thứ hai đúng hạn được đưa tới.

    Địch Quân Thịnh cau mày, uống xong chén thuốc mang theo tình yêu vô hạn của anh hai của vợ.

    Ăn không được thịt liền bỏ đi, trung dược còn một chén tiếp theo một chén.

    Tư vị trong đó, chỉ có Địch Quân Thịnh là đương sự biết.

    Lưu Đình còn không quên nói với Địch Quân Thịnh, "Đúng rồi Địch thiếu gia, Mạch ca điều chỉnh phòng của cậu một chút, cho cậu ở lầu một, chính là căn phòng lần trước cậu ở."

    Hai ngày trước, Giản Duẫn Mạch vội vàng với chuyện phẫu cho Ôn Ngôn, không đến an bài.

    Hiện tại rảnh rỗi, đương nhiên không thể để cho Địch Quân Thịnh tiếp tục ở bên cạnh Giản Nhất Lăng.

    Địch Quân Thịnh có thể phản kháng sao?

    Không thể.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 960: Cảm ơn anh đã cứu em

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn Ngôn rốt cuộc gặp được Giản Nhất Lăng vào buổi chiều hôm đó.

    "Tiểu Lăng.." Mày Ôn Ngôn hơi hơi nhăn lại, thần sắc có chút ngưng trọng cùng khẩn trương.

    Anh ta dường như có rất nhiều lời muốn nói cùng Giản Nhất Lăng, chính là đến bên miệng, cũng chỉ có một câu "Tiểu Lăng" này.

    Giản Nhất Lăng nhìn anh ta khẽ gật đầu.

    Giản Nhất Lăng cầm sơn trà vừa mới hái đặt ở đầu giường Ôn Ngôn.

    Trong nước hiện tại là mùa đông, đảo nhỏ này lại ở nhiệt đới, không có mùa đông.

    Trên đảo có không ít cây ăn trái.

    "Em lại leo cây?" Ôn Ngôn hỏi.

    Giản Nhất Lăng lắc đầu, "Cầu thang."

    Trong đầu Ôn Ngôn liền hiện lên hình ảnh Giản Nhất Lăng leo thang hái sơn trà.

    Dừng một chút, Giản Nhất Lăng nói, "Hái cho anh ăn. Cảm ơn anh đã cứu em."

    Một câu cảm ơn đơn giản, không biết vì cái gì Ôn Ngôn nghe muốn khóc.

    Bọn họ đều không phải đã từng có thời niên thiếu ngây thơ.

    Đã từng vô ưu vô lự, một người như ánh mặt trời, một người hoạt bát.

    Hiện giờ bọn họ đều thay đổi, lưng đeo rất nhiều, bỏ lỡ rất nhiều.

    "Tiểu Lăng, em nói, chúng ta còn có thể trở lại lúc ấy không?" Ôn Ngôn hỏi Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng suy tư một hồi lâu sau đó nói, "Không biết, nhưng mà muốn nỗ lực."

    Ôn Ngôn hồng con mắt gật đầu, "Được, nỗ lực."

    Lưu Đình ở ngay lúc này tiến vào, "Cái kia, tôi có quấy rầy đến hai người hay không?"

    "Không có." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Ôn Ngôn không có trả lời, nhưng mà ánh mắt anh ta thoạt nhìn không giống như là không có gì.

    Lưu Đình cầm hòm thuốc lại đây, "Nên chích."

    Nói xong lấy ra một ống kim, ở trước mặt Ôn Ngôn xé mở bao bì đóng gói.

    Một cây kim rất lớn.. Thoạt nhìn có chút dọa người.

    "Chích cái gì?" Ôn Ngôn hỏi, không biết vì cái gì tổng cảm thấy Lưu Đình sẽ hố anh.

    "Cậu không phải muốn chân của cậu sớm bình phục sao, đây là thuốc mới để tiêm vào cơ bắp, có sự trợ giúp cho việc khôi phục cơ bắp của cậu, độc nhất vô nhị, địa phương khác cậu có muốn chích cũng đều không có, có cảm giác thực vinh hạnh hay không."

    "Không thể truyền dịch sao?" Ôn Ngôn hỏi.

    "Tiêm tĩnh mạch cùng tiêm thịt không phải là một chuyện, đây là nhằm vào cơ bắp, đương nhiên là muốn tiêm thịt, không tin cậu hỏi Tiểu Lăng!"

    Giản Nhất Lăng làm chứng cho Lưu Đình, "Đúng vậy."

    Bộ dáng đáng yêu ngoan ngoãn, có thể so với Lưu Đình cái người này miệng lưỡi trơn tru có sức thuyết phục hơn nhiều.

    "Cần chích bốn mũi, đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Vẻ mặt Lưu Đình cười như một tên ăn trộm.

    Vốn dĩ là một chuyện rất bình thường, bị anh ta cười như vậy, liền cảm giác không bình thường.

    "Vì cái gì bốn mũi?" Ôn Ngôn lại hỏi.

    "Tiểu Lăng, tới giải thích cho anh họ của em một chút đi." Biết chính mình giải thích không có lực thuyết phục, Lưu Đình trực tiếp lại mời Giản Nhất Lăng ra.

    "Hai cái đùi cùng hai cẳng chân, mỗi chỗ một mũi." Giản Nhất Lăng ngoan ngoãn trả lời.

    Sau khi biết Lưu Đình không có hố mình, Ôn Ngôn phối hợp cho Lưu Đình chích.

    Nhưng mà động tác kế tiếp của Lưu Đình làm cho mặt Ôn Ngôn lúc xanh lúc đỏ.

    "Cậu đừng khẩn trương, không cởi quần ra, tôi chích thuốc cho cậu như thế nào? Chích qua quần sao?" Lưu Đình một tay cầm ống tiêm, một tay kéo quần Ôn Ngôn.

    "Em gái còn ở chỗ này, để em gái đi ra ngoài trước!" Ôn Ngôn gắt gao mà bắt lấy đai lưng quần.

    Đừng nói chân của anh thực xấu không muốn em gái thấy được, liền tính không xấu cũng không thể để em gái nhìn thấy đùi anh!

    "Bình tĩnh đi, em gái cậu có bộ phận cơ thể người nào mà chưa thấy qua? Đừng nói chân cậu gầy tong teo, chính là chỉ còn lại có xương cốt, em gái cậu cũng đều đã gặp qua."

    "Lưu Đình!" Ôn Ngôn cắn răng.

    "Được rồi được rồi, chờ Tiểu Lăng đi ra ngoài, tôi lại chích cậu, thật là, da mặt hóa ra lại mỏng như vậy."

    Bị Lưu Đình phun tào, mặt Ôn Ngôn đỏ bừng.

    Giản Nhất Lăng nghe lời mà rời khỏi phòng, để Lưu Đình ở trong phòng chích cho Ôn Ngôn.
     
    Heoheocon9552, heoconchuayeuSakura 20 thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 961: Kinh thành kinh biến

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh ở trên đảo nhỏ Lạc Hải Sâm một cái tuần, thời điểm trở lại kinh thành, mới biết được trong một tuần bọn họ không ở này, kinh thành đã thay đổi.

    Tần gia đã xảy ra biến cố thật lớn, biến cố này của Tần gia, làm bầu trời ở kinh thành cũng thay đổi theo.

    Tần Hoành Chí đã chết, Tần Xuyên kế nhiệm Tần gia gia chủ, Tần Du Phàm bị bệnh nằm viện.

    Hết thảy những chuyện này đều phát sinh quá đột nhiên.

    Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh vừa hạ cánh, Địch lão gia tử đã phái người tới vội vàng đưa hai người tiếp về đại trạch của Địch gia.

    Đại trạch, sắc mặt Địch lão gia tử ngưng trọng mà cùng hai người nói chuyện.

    "A Thịnh, con trước mang Nhất Lăng đi ra ngoài du lịch một thời gian, hoặc đi tìm nhị thúc của các con, tạm thời đừng ở kinh thành."

    Vừa mở miệng, Địch lão gia tử liền muốn Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng rời đi kinh thành.

    "Trước hết hãy cho chúng con biết nguyên nhân, vì sao muốn hai chúng con hiện tại rời khỏi kinh thành." Địch Quân Thịnh đương nhiên không có khả năng cứ như vậy rời đi.

    Giản Nhất Lăng gật đầu, quan điểm của cô cùng với Địch Quân Thịnh giống nhau.

    "Tần Hoành Chí đã chết, là sau khi uống thuốc của Nhất Lăng đưa cho ông ta." Thần sắc Địch lão gia tử ngưng trọng.

    "Cho nên hiện tại Tần gia hoài nghi là thuốc của Nhất Lăng xảy ra vấn đề, hại chết Tần Hoành Chí sao?" Địch Quân Thịnh cười nhạo một tiếng.

    Quá buồn cười.

    "Ừm." Địch lão gia tử gật đầu, "Tần gia đã cùng ta nói qua, hy vọng ta giao ra Nhất Lăng."

    Địch lão gia tử lại nói với Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng con yên tâm, gia gia sẽ không giao con ra ngoài, Tần gia bọn họ chính mình nội đấu xảy ra chuyện, lại lấy thuốc của con làm cái cớ, muốn con cõng cái nồi này! Để bọn họ ban ngày ban mặt nằm mơ đi!"

    Địch lão gia tử trăm phần trăm tin tưởng nhân phẩm cùng y thuật của Giản Nhất Lăng.

    Trăm phần trăm khẳng định tuyệt đối không phải do thuốc của Giản Nhất Lăng làm hại chết Tần Hoành Chí.

    Tần Hoành Chí chết khẳng định có nguyên nhân khác.

    "Không có làm chuyện sai, không trốn." Giản Nhất Lăng nói.

    Địch lão gia tử tận tình khuyên nhủ, "Nhất Lăng, gia gia không phải muốn các con trốn, mà là sợ Tần gia ở sau lưng giở trò, làm ra chuyện gì thương tổn các con, chuyện khác không nói, gia gia đều không sợ, liền sợ hai người các con xảy ra chuyện."

    Địch lão gia tử không sợ Tần gia gây rắc rối cho bọn họ, cho dù hai nhà thật muốn đánh lên, ông ấy cũng không lùi bước, cùng lắm thì chơi lớn với bọn họ.

    Nhưng mà ông tuyệt đối không thể để cho hai người Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng gặp phải chuyện nguy hiểm.

    Đây là điểm mấu chốt của ông.

    Trong kinh thành nơi nơi là thế lực Tần gia, thật sự quá nguy hiểm.

    "Ta đã cùng nhị thúc các con nói chuyện qua điện thoại, nó đã phái phi cơ tới đón các con."

    Địch lão gia tử cảm thấy vẫn nên đem hai người đưa đi Y quốc, ở bên người Địch nhị gia càng an toàn hơn một chút.

    "Không đi." Địch Quân Thịnh thực quyết đoán mà cự tuyệt.

    "A Thịnh!" Địch lão gia tử cau mày nói, "A Thịnh, chuyện khác gia gia đều nghe theo con, nhưng mà chuyện liên quan đến tánh mạng của con, con liền nghe theo lời gia gia đi."

    "Nếu là chuyện có quan hệ đến chúng con, thì chính chúng con đi giải quyết, chúng con đào tẩu sau đó đem chuyện phiền toái giao cho ông tới xử lý thì con làm không được." Địch Quân Thịnh thực kiên quyết.

    "Vậy con mặc kệ an nguy của Tiểu Lăng sao? Những người đó của Tần gia không nói đạo lý, hiện tại nhận định là chính Tiểu Lăng hại chết Tần Hoành Chí, tùy thời đều có khả năng tới tìm Tiểu Lăng để báo thù."

    Giản Nhất Lăng kiên định trả lời, "Con không sợ. Con có thể xử lý."

    "Ai nha hai người các con, như thế nào.." Địch lão gia tử vừa vội vàng vừa buồn bực.

    "Gia gia, việc này ông giao cho tụi con đi, để tụi con chính mình tới xử lý." Địch Quân Thịnh nói với Địch lão gia tử.

    "Ta thật là bị hai đứa các con làm cho tức chết!" Địch lão gia tử vừa tức giận lại vừa bất đắc dĩ.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 962: Thành người hiềm nghi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hai đứa này, một đứa lại một đứa, như thế nào đều quật cường như vậy?

    Địch lão gia tử khuyên bảo không có kết quả, chỉ có thể lấy lui làm tiến, "Vậy vệ sĩ bên người hai đứa đều phải tăng lên gấp bội, hơn nữa lần này cần thiết luôn đi theo bên người, cho dù ở trong nhà, cho dù gặp người quen thuộc."

    Cho dù không có chuyện này của Tần Hoành Chí, Địch lão gia tử cũng tính toán gia tăng số lượng vệ sĩ bên người Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.

    Lần trước ở Ôn gia, vệ sĩ của Giản Nhất Lăng canh giữ ở bên ngoài, không nghĩ tới người gây nguy hiểm cho cô chính là chị họ của cô, người này điên lên thật chuyện gì cũng đều làm được.

    Địch lão gia tử quyết không cho phép chuyện như vậy lại phát sinh một lần nữa.

    "Được." Địch Quân Thịnh đồng ý yêu cầu này của Địch lão gia tử, sau đó Địch Quân Thịnh nhìn thoáng qua Giản Nhất Lăng, "Trường học bên kia anh xin phép nghỉ cho em, gần đây em liền cùng anh đi làm cùng anh tan tầm, ở trong công ty anh mà xử lý công việc."

    "Được." Giản Nhất Lăng không có từ chối, chuyện ở trường học không phải thực quan trọng.

    Sau đó Giản Nhất Lăng hỏi Địch lão gia tử, "Gia gia, có thể đem càng nhiều tư liệu về những chuyện phát sinh gần đây ở Tần gia cho con xem một chút được không."

    "Đương nhiên có thể."

    Một tiếng "Gia gia" làm tim Địch lão gia tử đều muốn nở hoa.

    Nếu không phải tình huống trước mắt đặc thù, ông đều muốn vì câu "Gia gia" này của cô mà mở rượu champagne ra chúc mừng một phen.

    Địch lão gia tử cho người chặt chẽ quan sát nhất cử nhất động của Tần gia.

    Chẳng qua Tần gia trong chuyện Tần Hoành Chí chết, công tác bảo mật làm được thực tốt, cho dù là Địch gia, cũng không thể thu hoạch được nhiều tin tức.

    Tần Hoành Chí chết là chuyện của ba ngày trước.

    Sau khi uống thuốc mà Giản Nhất Lăng đưa tới một giờ thì qua đời.

    Cụ thể ông ta uống thuốc của Giản Nhất Lăng đưa tới là khi nào thì không biết.

    Đây là lần thứ hai Giản Nhất Lăng đưa thuốc cho Tần Hoành Chí.

    Thuốc uống ở lần đầu tiên tác dụng giảm nhẹ.

    Thuốc lần thứ hai này có điều chỉnh cải tiến, ba ngày trước đem thuốc lần thứ hai đưa đến Tần gia.

    Sau đó liền xảy ra chuyện.

    Tần Hoành Chí đã chết, Giản Nhất Lăng từ trên pháp luật mà nói đúng ra là không cần chịu trách nhiệm.

    Bởi vì Tần Hoành Chí vốn dĩ mắc bệnh nan y, trước khi tiếp nhận Giản Nhất Lăng trị liệu đã cùng Giản Nhất Lăng ký kết hiệp nghị miễn trách nhiệm.

    Tiền đề là, bên trong thuốc mà Giản Nhất Lăng đưa cho Tần Hoành Chí không có vi phạm quy định về thành phần.

    Chết khi thí nghiệm thuốc là một chuyện, chết do trúng độc mưu sát lại là một chuyện khác.

    Giản Nhất Lăng lật xem toàn bộ tư liệu, không có nhìn thấy tin tức về Tần Du Phàm cùng mẹ của Tần Xuyên.

    "Du Phàm, cùng bác gái đâu?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    Địch lão gia tử cũng không rõ ràng lắm, "Tần Du Phàm chỉ nói là bệnh nặng nằm viện, phòng VIP có người của Tần gia thủ, bác sĩ cũng là bác sĩ chuyên dụng của Tần gia, trước mắt còn không biết rõ tình huống là như thế nào. Đến nỗi mẹ của Tần Xuyên.. bà ta từ sau khi Tần Hoành Chí xảy ra chuyện đến bây giờ liền không có lộ diện qua, nhưng mà chuyện này cũng là hợp tình lý, thân phận của bà ta chỉ là người tình của Tần Hoành Chí, không có danh phận, Tần Hoành Chí chết, bà ta cũng không có thân phận tham dự."

    Giản Nhất Lăng thử gọi điện thoại cho Tần Du Phàm.

    Điện thoại liên lạc được, nhưng vẫn luôn không có người tiếp.

    Giản Nhất Lăng lại gọi vào dãy số của Tần Xuyên.

    Điện thoại sau khi vang lên trong chốc lát, thế nhưng được tiếp nhận.

    Hai người một trận trầm mặc.

    Giản Nhất Lăng dẫn đầu hỏi, "Chuyện là như thế nào?"

    Người ở đầu bên kia điện thoại trầm mặc trong chốc lát rồi nói, "Ba của tôi sau khi uống thuốc của cô thì chết, từ giờ trở đi, cô là địch nhân của Tần gia."

    Là giọng nói của Tần Xuyên không có sai.

    Giọng nói của anh ta so với trước đây càng muốn trầm thấp hơn một ít.

    Sau khi nói xong, anh ta liền đem điện thoại cắt đứt.

    Giản Nhất Lăng nhìn di động, trong nháy mắt có sự hoảng hốt.

    Tần Hoành Chí vẫn là như theo nguyên cốt truyện mà chết đi như vậy.
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 963: Hỗ trợ điều tra

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cuộc đấu tranh giữa Tần gia cùng Địch gia có thể lập tức liền diễn ra.

    Tại sao lại như vậy?

    Cô vẫn không thể thay đổi nguyên cốt truyện sao?

    Nhìn ra tới Giản Nhất Lăng lo lắng, Địch Quân Thịnh đem cô ôm vào lòng, "Đừng lo lắng, mọi việc có anh."

    Giản Nhất Lăng ngẩng đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh.

    Anh ấy cũng sẽ rời đi sao?

    "Đừng sợ, chuyện của Tần gia anh sẽ biết rõ ràng, anh sẽ không làm cho em bị thương." Địch Quân Thịnh trấn an Giản Nhất Lăng.

    Anh cho rằng Giản Nhất Lăng là đang lo lắng chuyện lần này.

    Nhưng không phải, Giản Nhất Lăng sợ hãi chính là, cô không có cách nào ngăn cản nguyên cốt truyện phát sinh, những sự kiện mấu chốt đúng thời hạn xuất hiện.

    Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng, "Thuốc của em là ai đưa đi Tần gia."

    Giản Nhất Lăng trả lời, "Quá trình đưa thuốc sẽ không bị lỗi, thuốc là ba ngày trước Lý Trác Gia từ trên đảo mang đến kinh thành, ông ấy tự mình đưa tới."

    Từ khi rời đảo, tới lúc đến Tần gia, Lý Trác Gia tự mình đưa thuốc, hơn nữa dọc theo đường đi đều dùng phương tiện của chính bệnh viện Lạc Hải Sâm.

    Lý Trác Gia làm việc ổn thỏa, trong chuyện đưa thuốc này sẽ không gây ra lỗi.

    Địch Quân Thịnh nói, "Vậy vấn đề chính là sau khi thuốc được đưa đến Tần gia."

    Địch lão gia tử nói, "Không cần suy nghĩ, chính bên trong chính mình đang loạn thành một đoàn, đấu tới đấu lui không chịu ngừng lại, người muốn hại chết Tần Hoành Chí cũng có không ít, thuốc của Nhất Lăng chỉ là cái cớ của bọn họ!"

    ###

    Một lát sau, người của tổ trọng án tới Địch gia, ý đồ cho thấy, là tới mời Giản Nhất Lăng đi hỗ trợ điều tra.

    Địch lão gia tử tức giận không chịu được, "Các ngươi biết rõ ràng, Nhất Lăng nhà ta không có lý do yếu hại cái tên Tần Hoành Chí kia, có ai sẽ ngốc như vậy, hạ độc trong thuốc chứ?"

    Phụ trách đốc thúc tổ trọng án này là đội trưởng Phí trả lời, "Địch lão gia tử, chúng ta cũng là việc công xử theo phép công, mặc kệ có phải Giản tiểu thư làm hay không, cô ấy đều là nhân vật mấu chốt của vụ án này, chúng tôi cần mời cô ấy trở về hỗ trợ điều tra."

    Giản Nhất Lăng, "Tôi đi với các người."

    Địch lão gia tử, "Từ từ, ta phải cho luật sư cùng vệ sĩ đi theo."

    Đội trưởng tổ trọng án khó xử nói, "Địch lão gia tử, chuyện này không cần, ông hãy tin tưởng năng lực của chúng tôi, chúng tôi có thể bảo vệ tốt Giản tiểu thư."

    Gần đây động tĩnh của Tần gia cùng Địch gia náo loạn thật lớn, tổ trọng án phụ trách điều tra vụ án này tự nhiên là biết đến.

    Giản Nhất Lăng nói, "Không có việc gì, con trực tiếp qua là được."

    Giản Nhất Lăng bình tĩnh, không chút bối rối khi bị bắt đi.

    "Không được không được, bọn họ nếu khi dễ con thì làm sao bây giờ?" Địch lão gia tử không tin được người khác.

    "Địch lão gia tử, chúng tôi là cảnh sát, không phải thổ phỉ, ông không cần lo lắng, chúng tôi thật sự chỉ là mời Giản tiểu thư trở về để hỗ trợ điều tra."

    "Ta mặc kệ, nếu Nhất Lăng ở trong tay các ngươi xảy ra chuyện gì, lão nhân ta sẽ không để yên cho các ngươi!"

    Địch Quân Thịnh cau mày, "Anh đi cùng em."

    Giản Nhất Lăng lắc đầu, "A Thịnh, không có việc gì, tin tưởng em."

    Giản Nhất Lăng quay đầu liền đi theo người của tổ trọng án rời đi Địch gia.

    Ra cửa, lên xe cảnh sát, Giản Nhất Lăng ngồi ở ghế sau.

    Trên ghế sau đã ngồi một người đàn ông.

    Nhìn thấy người đàn ông này, Giản Nhất Lăng một chút đều không ngoài ý muốn.

    Người đàn ông đưa cho Giản Nhất Lăng một chồng tư liệu, "Đây là lần này tư liệu vụ án này của Tần gia."

    Người đàn ông này không phải ai xa lạ, chính là đội trưởng Nguyễn của đội hành động đặc biệt.

    Vụ án lần này, đội hành động đặc biệt cũng tham gia.

    Hiềm nghi của Giản Nhất Lăng cũng đã sớm rửa sạch, tổ trọng án biết tình huống của Giản Nhất Lăng, biết Giản Nhất Lăng không có khả năng là người hạ độc.
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 964: Mưa gió sắp đến

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng muốn giết Tần Hoành Chí, cần phải dùng đến phương pháp ngu xuẩn như vậy sao?

    Thứ nhất, cô ấy có thể trực tiếp từ chối chữa trị cho Tần Hoành Chí, Tần Hoành Chí không bao lâu cũng liền sẽ chết, cô ấy hà tất làm điều thừa?

    Thứ hai, bản thân Giản Nhất Lăng chính là pháp y, biết rất rõ ràng cách thức đo lường kiểm tra độc lý của cảnh sát, biết bọn họ khi làm kiểm tra sẽ tra ra được loại độc này, mà Giản Nhất Lăng có đủ năng lực điều phối ra loại độc tính mà cảnh sát không thể điều tra ra, vì cái gì sẽ ngốc đến nỗi làm người ta tra ra được?

    Thứ ba, ai lại đi hạ độc vào loại thuốc chính mình đem ra, làm vậy có phải chính là chiêu cáo thiên hạ, người này là ăn đồ vật của ta mà chết. Giản Nhất Lăng có ngu ngốc như vậy không?

    Đội trưởng Nguyễn nói, "Vì không muốn làm người khác chú ý, nên đội trưởng Phí mới lấy lý do cần hỗ trợ điều tra để mời cô từ Địch gia ra tới."

    Tần gia gia chủ Tần Hoành Chí qua đời, không phải là chuyện nhỏ, truyền thông đều thực chú ý đến chuyện của vị phú hào này.

    Cho nên lần này, đội hành động đặc biệt cùng tổ trọng án liên hợp phá án.

    Mà bọn họ cần Giản Nhất Lăng tới hỗ trợ.

    Khi nói chuyện, Giản Nhất Lăng đã xem xong tư liệu trên tay.

    Tư liệu này hầu như đều giống tư liệu mà cô nhận được từ Địch gia gia.

    Trên cơ bản manh mối mấu chốt đều không có.

    Thời điểm Tần Hoành Chí chết, rốt cuộc Tần gia đã phát sinh chuyện gì, trước mắt còn không có người biết.

    Tần Du Phàm vì sao bị bệnh nặng, mẹ của Tần Xuyên vì sao không có lộ diện, thái độ của Tần Xuyên vì sao đột biến, rất nhiều chuyện đều không có biết rõ ràng.

    Gần đây Tần Xuyên nhưng thật ra động tác không ít, tiếp nhận quyền hành ở Tần gia không quá ba ngày, cũng đã làm ra rất nhiều hành động đao to búa lớn.

    Hơn nữa Tần gia hiện giờ còn mài đao soàn soạt, ý tứ muốn cùng Địch gia ganh đua cao thấp.

    Tần Xuyên chính mình sáng tạo ra công ty khoa học kỹ thuật càng là khẩn cấp thành lập bộ phận nghiên cứu và phát minh mới, nghiên cứu phát minh ra sản phẩm đồng dạng với sản phẩm của công ty mà Địch gia đang làm, ý đồ phi thường rõ ràng.

    ###

    Chuyện của Tần gia gây xôn xao đến dư luận, Ôn Giản hai nhà đều lo lắng không thôi.

    Chỉ có Thái Thấm Nguyệt thật là vui vẻ.

    Bà ta muốn tốt nhất là Giản Nhất Lăng cũng bị cảnh sát bắt nhốt lại, tốt nhất Giản Nhất Lăng cũng bị phán xử là mưu sát!

    Nếu Giản Nhất Lăng bị phán xử so với con gái bà càng nặng càng tốt!

    Thái Thấm Nguyệt vì vụ kiện tụng của con gái, cầu ông nội cáo bà nội, chạy lên chạy xuống bận việc mấy ngày, nước mắt cũng khóc không biết nhiều ít.

    Vốn dĩ thương tâm muốn chết, bà ta đột nhiên nghe được tin tức của Giản Nhất Lăng, sau đó liền mạc danh mà được an ủi.

    Người có đôi khi chính là kỳ quái như vậy, nhìn thấy người khác thảm hơn so với mình, trong lòng liền sẽ thoải mái một ít.

    Thái Thấm Nguyệt hôm nay lại đi Ôn gia một chuyến, vài lần trước bà ta tới Ôn gia đều bị từ chối ở ngoài cửa.

    Khi đó bà ta là tới cầu xin người nhà Ôn gia cứu Ôn Nhược.

    Nhưng mà hôm nay không giống vậy, hôm nay bà tới để xem trò hay của Ôn Noãn.

    "A? Này không phải là Ôn Noãn sao? Hai ngày trước không phải còn vênh váo tự đắc sao, nói cái gì, làm sai chuyện liền phải gánh vác hậu quả, còn nói Thái Thấm Nguyệt tôi không biết dạy con sao? Nhìn xem, Ôn Noãn bà dạy con như thế nào, kết quả hiện tại còn không phải bị mang vào cục cảnh sát sao?"

    Tin tức của Thái Thấm Nguyệt thật ra thực linh thông, biết Giản Nhất Lăng vừa trở về đã bị người của tổ trọng án mang đi.

    "Thái Thấm Nguyệt, con gái của tôi cùng con gái của bà không giống nhau, con gái của bà phạm sai lầm có chứng cứ vô cùng xác thực, con gái của tôi là bị người ta vu oan, sớm hay muộn gì cũng sẽ được rửa sạch hiềm nghi."

    "Có phải bị người vu oan hay không cũng không phải chính bà nói là có thể nói rõ ràng. Nhưng mà con gái bà còn biết chọn đối thủ, nếu đổi thành một nhà khác, có lẽ Thịnh gia liền có thể xử lý cho nó, nhưng lần này cố tình chọc phải người là Tần gia, thật tốt ha, làm cho dư luận xôn xao, thật là một đứa mang tai họa!"
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tám 2022
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 965: Chúng ta đều tin tưởng Tiểu Lăng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thái Thấm Nguyệt bà đừng có ở đây mà tự mình bổ não, chuyện nhà chúng tôi không tới phiên bà tới nhúng tay, bà cùng anh trai tôi đã ly hôn, bà cùng Ôn gia đã không có quan hệ, càng đừng nói cùng Giản gia của tôi!" Ôn Noãn thở phì phì mà mắng ngược lại.

    "Bà hiện tại còn cùng tôi kiêu ngạo cái gì, nói không chừng đến lúc đó bà còn muốn cùng tôi đi thăm tù đấy!"

    Thái Thấm Nguyệt lấy một loại tư thái kiêu ngạo trào phúng tình cảnh hiện tại của Ôn Noãn.

    "Mặc kệ bà muốn nói gì thì nói." Ôn Noãn lười cùng người phụ nữ này tốn nhiều miệng lưỡi.

    Ôn Noãn quay đầu phân phó người làm Ôn gia, "Không được cho người phụ nữ này lại tiến vào cửa Ôn gia."

    Thái Thấm Nguyệt tức giận quát lên, "Ôn Noãn bà đã xuất giá, bà dựa vào cái gì sai sử người làm Ôn gia không được cho tôi vào cửa! Thái Thấm Nguyệt tôi là chị dâu của bà, cho dù có ly hôn, cũng là mẹ của Nhược Nhược!"

    Ôn Noãn liếc mắt nhìn bà ta một cái, sau đó thong dong mà tránh ra.

    Người làm Ôn gia tự nhiên là nghe theo Ôn Noãn không nghe Thái Thấm Nguyệt.

    Thái Thấm Nguyệt tức đến nghiến răng nghiến lợi, "Ôn Noãn bà cái đồ tiện nhân, bà chờ đó cho tôi, sẽ có ngày bà phải khóc!"

    ###

    Ôn Noãn quay trở lại vào nhà, không khí trong nhà thực ngưng trọng.

    Ôn lão phu nhân bị bệnh, hiện tại tình trạng thân thể thật không tốt, chuyện của Ôn Nhược còn không có kết thúc, chuyện của Nhất Lăng lại tới.

    Hiện tại làm cho dư luận xôn xao, mọi người đều nói giữa hai nhà Tần gia cùng Địch gia sắp xảy ra chuyện lớn, mà Giản Nhất Lăng là nhân vật trung gian mấu chốt nhất, tự nhiên là bị lên án nhiều nhất.

    Ôn lão phu nhân dựa trên sô pha, sắc mặt tái nhợt, ngữ khí ưu thương, "A Noãn, nhà của chúng ta năm nay rốt cuộc là gặp tội gì, vì sao cứ từng việc từng việc lại đến?"

    Tình huống của Ôn Trình so với lão phu nhân còn tệ hơn.

    Sau chuyện của Ôn Nhược, Ôn Trình đóng cửa không ra đã mấy ngày, đã nhiều ngày mơ màng hồ đồ, chưa hoàn hồn, hiện giờ cháu gái lại xảy ra chuyện lớn.

    Cả người ông giống như mất hồn, "A Noãn, Tiểu Lăng hiện tại thế nào?"

    "Ba, mẹ, anh, mọi người yên tâm, Tiểu Lăng hiện tại không có việc gì." Ôn Noãn an ủi.

    "Hy vọng có thể tẩy sạch được hiềm nghi cho Tiểu Lăng, tìm ra hung thủ, trả cho Tiểu Lăng sự trong sạch." Ôn lão phu nhân thở dài.

    "Ba, mẹ, chúng ta tin tưởng vững chắc Tiểu Lăng là bị oan uổng." Ngữ khí của Ôn Noãn có chút kích động.

    Giản Thư Hình vỗ vỗ mu bàn tay của vợ mình, đồng thời trấn an cảm xúc của bà, cũng là đang thuyết phục chính mình cũng phải an tâm.

    Ôn lão tiên sinh nói, "Chúng ta cũng tin tưởng Tiểu Lăng không phải người như vậy."

    Ôn lão tiên sinh hiện tại cũng không hề nghi ngờ mà đứng về phía cháu gái của mình.

    Ôn lão tiên sinh thở dài một hơi, "A Noãn, chuyện này không phải vấn đề chúng ta muốn giúp hay không nghĩ muốn giúp, chúng ta thật sự giúp không được gì."

    "Ba, con hiểu rõ."

    Ôn Noãn cùng Giản Thư Hình chính mình cũng vậy, hiện giờ trừ bỏ ở nhà kiên nhẫn chờ tin tức bên ngoài, cũng chỉ chờ mong mấy đứa con trai của mình có thể giúp được chút ít.

    Ôn Trình lo lắng, "A Noãn, Tiểu Lăng có thể, có thể bị Địch gia từ bỏ hay không?"

    Nếu Địch gia lựa chọn từ bỏ Giản Nhất Lăng, chỉ dựa vào Giản gia cùng Ôn gia bọn họ, là không đủ để đối kháng với Tần gia.

    Cứ như vậy Giản Nhất Lăng sẽ gặp nguy hiểm, có quỷ mới biết Tần gia sẽ làm ra chuyện gì đối với Giản Nhất Lăng.

    "Sẽ không, Địch thiếu gia không phải người như vậy." Ngữ khí Ôn Noãn chắc chắn, "Tuy rằng thời gian chúng ta cùng Địch thiếu gia ở chung không nhiều lắm, nhưng mà cậu ta đối với Tiểu Lăng rất tốt, Tiểu Lăng cũng thực tin tưởng cậu ta."

    "Hy vọng bọn họ không như vậy. Nếu bọn họ thật sự từ bỏ Tiểu Lăng, như vậy Ôn Giản hai nhà chúng ta đành phải cùng Tần gia tử chiến đến cùng." Thời điểm Ôn lão tiên sinh nói chuyện cũng cảm giác không có sức lực gì, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 966: Ông chủ cảm thấy ai sẽ thắng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Hoành Chí ngoài ý muốn qua đời khiến cho toàn bộ kinh thành đều nháo lên chuyện lớn.

    Trên mạng bị các nội dung bát quái che trời lấp đất, những người không rõ chân tướng tò mò chuyện vị đỉnh cấp phú hào này ly kỳ tử vong.

    Tần gia lúc trước che giấu chuyện Tần Hoành Chí bị bệnh, cho nên đối với người ngoài mà nói, Tần Hoành Chí tử vong là một chuyện thực đột nhiên, thực ly kỳ.

    Nhóm truyền thông còn viết bài để phân tích chuyện này.

    [Đỉnh cấp phú hào đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, đến tột cùng là gia tộc tranh đấu hay là âm mưu của đối thủ? ]

    [Kinh hoàng! Cái chết ly kỳ của vị tỷ phú, là chết tự nhiên hay là do mưu sát? Cảnh sát đang điều tra!]

    [Vị tỉ phú qua đời, nguyên nhân cái chết chưa rõ. Hung thủ đến tột cùng có phải là Địch gia thiếu phu nhân hay không? ]

    Rất nhiều người viết tiêu đề, bài viết mà chính bản thân họ cũng không rõ ràng về ngọn nguồn sự tình, chỉ là bắt bóng bắt gió mà đăng lên tin tức nhỏ, gắn lên để tạo sức nóng cho bài viết.

    Mà người trong giới thảo luận trọng điểm chính là Địch gia có thể đem Giản Nhất Lăng giao ra hay không, cùng với việc vị Địch gia thiếu phu nhân tương lai này sẽ gặp phải tình cảnh gì.

    Có người suy đoán Địch gia sẽ từ bỏ Giản Nhất Lăng, cũng có người suy đoán trong kinh thành lập tức sẽ nhấc lên một hồi huyết vũ tinh phong.

    Trước mặt Giản Vũ Bác, trợ lý của anh đang báo cáo tin tình báo.

    "Ông chủ, đây là chuyện phát sinh cho tới hiện tại, ông chủ cảm thấy Địch gia sẽ vứt bỏ tiểu thư sao?"

    "Sẽ không."

    "Vậy giữa Tần gia cùng Địch gia.. ông chủ cảm thấy ai sẽ thắng?"

    Tầm mắt Giản Vũ Bác ở ván cờ trước mắt.

    Khuôn mặt anh trước sau như một mà không có biểu tình gì, lạnh nhạt, xa cách, phảng phất cùng thế giới này không có giao thoa.

    "Nếu là Địch gia trước đây, Tần gia trước kia, liền lực lượng ngang nhau." Giản Vũ Bác đánh giá.

    "Vậy Địch gia hiện tại, Tần gia hiện tại thì sao?" Trợ lý hỏi tiếp.

    Giản Vũ Bác không có chính diện trả lời vấn đề của trợ lý, anh cầm lấy một con cờ trắng, hạ xuống ván cờ, ăn luôn một tảng lớn cờ đen.

    Ván cờ thắng bại đã định.

    Giản Vũ Bác đứng dậy, cầm lấy áo khoác trên giá mặc vào.

    "Ông chủ muốn đi đâu?" Trợ lý khó hiểu hỏi.

    "Đi gặp một người bạn cũ."

    Trợ lý sửng sốt một chút, bạn cũ? Ông chủ nói đến bạn cũ là người nào?

    Dừng một chút, trợ lý bỗng nhiên nhớ tới cái gì.

    Chẳng lẽ nói.. Ông chủ là muốn đi gặp..

    ###

    Hôm nay, Công ty khoa học kỹ thuật mà năm đó Tần Xuyên ở đại học sáng tạo muốn triệu khai đại hội cổ đông.

    Trong văn phòng, Tần Xuyên mặc một bộ tây trang màu đen, biểu tình ngưng trọng, trên mặt tựa hồ đều có không hòa tan được ưu thương, không biết có phải nguyên nhân là do Tần Hoành Chí vừa mới qua đời tang kỳ chưa qua hay không.

    Mấy người cấp dưới đắc lực trước mặt anh ta cũng mặc giống anh, một bộ tây trang tối màu, biểu tình đều nghiêm nghị.

    Tần Xuyên nhìn đồ vật trên bàn đến xuất thần.

    Thế cho nên trợ lý bên cạnh kêu anh ta ba lần anh ta mới nghe được.

    Tần Xuyên nhìn thoáng qua đồng hồ, máy móc mà đứng dậy, đi đến phòng hội nghị.

    Phòng hội nghị, đã ngồi đầy người.

    Đại hội cổ đông công ty, cách một đoạn thời gian đều sẽ được cử hành một lần.

    Mà cổ đông lớn nhất của công ty, công ty đầu tư mạo hiểm Vi Ngân vẫn như cũ, đều là cử người đại diện đến dự họp.

    Ba năm này vẫn luôn như thế, cho nên mọi người cũng đều đã quen.

    Tần Xuyên tiến vào trong phòng hội nghị, lúc này các cổ đông đã tới gần đủ.

    Cổ đông lo lắng sốt ruột mà nhìn Tần Xuyên.

    Mọi người đều biết chuyện của Tần gia cùng Địch gia, Tần Xuyên hiện giờ là đương gia Tần gia, chuyện này đối với công ty bọn họ mà nói là chuyện tốt, nhưng mà Tần gia muốn cùng Địch gia nhấc lên huyết vũ tinh phong, chuyện này cũng không phải là cái tin tức tốt gì.
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 967: Ông chủ phía sau màn là ai?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời gian tới rồi, phát hiện những người khác đều tới, chỉ có đại diện của Vi Ngân còn chậm chạp không có xuất hiện.

    Vi Ngân là cổ đông lớn nhất công ty của Tần Xuyên, Vi Ngân không tới, bọn họ cũng không mở cuộc hội nghị này được.

    Các cổ đông bắt đầu tò mò, đại diện của Vi Ngân hôm nay vì sao lại đến muộn, có phải có chuyện gì hay không?

    Làm một công ty đầu tư mạo hiểm, Vi Ngân đầu tư hạng mục rất nhiều, hạng mục thành công cũng không ít, ánh mắt đầu tư vẫn luôn đều thực tốt.

    Nhưng ông chủ phía sau bọn họ là ai mọi người đều không biết, cổ phần công ty của Tần Xuyên đều do bọn họ khống chế, mấy năm nay mở vô số cuộc hội nghị, Vi Ngân vẫn luôn là phái đại diện tới, ông chủ chân chính chưa bao giờ xuất hiện qua.

    Lại một lát sau, rốt cuộc có người tới.

    Chỉ là hôm nay người tới cùng với mấy năm trước không giống nhau.

    Một mỹ nữ da trắng chân dài, xứng đáng được gọi là ngự tỷ xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.

    Có người nhận ra cô, cô là tổng giám đốc của tập đoàn Long Hằng, Long Nguyệt Thiên.

    "Long tổng, cô có phải đến nhầm địa phương hay không?"

    Long Nguyệt Thiên hướng về phía mọi người lộ ra một nụ cười lễ phép.

    "Tôi không có đến nhầm địa phương, tôi hôm nay là đại diện cho Vi Ngân."

    Đi phía sau Long Nguyệt Thiên, là một người mà các cổ đông đều quen thuộc, là đại diện các năm trước của Vi Ngân.

    Điều này đủ để chứng minh Long Nguyệt Thiên xác thật là cùng Vi Ngân có quan hệ.

    "Long tổng như thế nào cùng với Vi Ngân có quan hệ?" Có người hỏi vấn đề.

    "Đúng vậy, không nghe nói, Vi Ngân cùng tập đoàn Long Hằng có quan hệ nha."

    "Chẳng lẽ, Long tổng cô chính là ông chủ phía sau của Vi Ngân sao?

    Mọi người rất là tò mò cùng buồn bực.

    Tổng giám đốc của tập đoàn Long Hằng thế nhưng làm đại diện cho Vi Ngân tham dự hội nghị của bọn họ.

    Chẳng lẽ, Long tổng kỳ thật chính là ông chủ phía sau của Vi Ngân, cổ đông lớn nhất của công ty bọn họ?

    Long Nguyệt Thiên đáp lại," Xác thật tôi có một phần trong Vi Ngân, nhưng tôi không phải là ông chủ phía sau của Vi Ngân, hôm nay tới đây là đại diện cho ông chủ của chúng tôi cùng Tần tổng nói chuyện. "

    Cô ấy hóa ra còn không phải là chủ của Vi Ngân, vậy rốt cuộc là người nào, có thể làm Long Nguyệt Thiên đối với hắn cúi đầu xưng thần?

    Phải biết rằng Long Nguyệt Thiên tuy rằng là một nữ nhân, nhưng mà có tiếng hiếu thắng, tâm hiếu thắng rất mạnh, không chịu thua.

    Tần Xuyên nhìn Long Nguyệt Thiên, Long Nguyệt Thiên cũng nhìn Tần Xuyên.

    Long Nguyệt Thiên câu môi cười, gợi cảm lại vũ mị," Tần tổng, còn cần văn kiện gì tới chứng minh thân phận của tôi không? "

    " Không cần, tôi tin Long tổng không phải người nhàm chán như vậy. "Tần Xuyên trả lời.

    " Một khi đã nói như vậy, tôi đây liền đại diện cho Vi Ngân đưa ra một chút lập trường. "Long Nguyệt Thiên trực tiếp cho thấy ý đồ đến đấy," Nếu Tần tổng muốn muốn cùng Địch gia là địch, chúng ta liền yêu cầu huỷ bỏ vị trí tổng giám đốc của Tần Xuyên ngài. "

    Tần Xuyên là người sáng lập công ty không sai, nhưng mà thời điểm anh ta gây dựng sự nghiệp năm đó, nhà đầu tư lớn nhất là Vi Ngân, quyền lực lớn nhất của công ty vẫn nằm trong tay Vi Ngân.

    Chỉ cần Vi Ngân muốn, tùy thời đều có thể thay Tần Xuyên, người có cổ phần kém xa so với Vi Ngân.

    Long Nguyệt Thiên nói làm cho cho cả phòng họp đều an tĩnh.

    Mọi người thật cẩn thận mà nhìn về phía Tần Xuyên, chú ý Tần Xuyên mỗi cái biểu tình.

    Phải biết rằng Tần Xuyên hiện giờ, không chỉ là tổng giám đốc riêng công ty bọn họ, càng là đương gia của Tần gia.

    Hành động này của Long Nguyệt Thiên là muốn đối đầu với Tần Xuyên phải không!

    Tần Xuyên hỏi Long Nguyệt Thiên," Long tổng muốn cùng tôi đối đầu sao? "

    Khuôn mặt Long Nguyệt Thiên mang theo nụ cười," Cũng không thể nói như vậy, nhưng mà ông chủ của chúng tôi yêu cầu, Tần tổng muốn làm chuyện gì đều có thể, nhưng muốn cùng Địch gia là địch thì không được, tôi chỉ đại diện công tu chúng ta tới nói chuyện với Tần tổng mà thôi, nếu Tần tổng ngài thật sự không muốn, chúng ta đây liền lưỡng bại câu thương."
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
Trả lời qua Facebook
Đang tải...