Bài viết: 96 

Đọc xong truyện ngắn Truyện Ngắn - Nói Ra Một Tiếng Yêu Lại Khó Đến Vậy Sao? - Cô Bé Mặt Đường của bạn
Mình cảm thấy chỉ muốn đấm túi bụi vào mặt của thằng nam chính, với con điên Tiểu Ngọc thôi. Thằng nam chính ấy, đọc mà thấy tức, chỉ cần chủ động nói ra là đã có được người ta rồi, chú mày nhẫn nhịn mãi thì sẽ có được người ta ak, với cứ câm như con hến thế thì chẳng khác gì mấy thứ sh_t ở ngoài đường. Còn con điên kia cứ thấy thằng nhỏ là nhào vào, gặp mình là mình cho nó cả một tá tát rồi, tui mà có gặp nó là chắc nó die rồi chứ chả còn cười hả hê thế đâu.
Nhưng mà câu chuyện nào dù buồn đến mấy cũng nên có một phút giây cho hạnh phúc. Câu chuyện cuối của Trần an với cô bạn Vy Vy rất hay, dù đều là những người ngoài cuộc chỉ quan sát, giúp đỡ nhân vật chính, nhưng họ đều là những con người mạnh mẽ, sẵng sàng hi sinh, bất chấp và bồng bột để yêu, không ngần ngại mà lao vào nhau. Đó mới hình mẫu xứng đáng để gọi là một tình yêu đích thực.
'Tuổi trẻ thì hãy cứ bồng bột đi, hãy dám yêu, dám bày tỏ, và đừng bao giờ hối hận.
Thanh xuân không thể kéo dài mãi mãi, hãy sống cho đáng và trọn vẹn, để khi nghĩ đến những gì mình đã từng trải qua, mọi hồi ức đẹp đẽ, chứ không bi thương tột cùng.
Bởi vì "Thời gian sẽ vẫn cứ trôi, nhưng sẽ chẳng bao giờ ngoảnh lại dù chỉ một lần" ' (Tâm đắc, tâm đắc)
(Xả xong cơn giận)
Đa tạ thanhtu123

Cám ơn lời góp ý của bạn nhiều. Vì mình là tác giả nên không ngờ là đọc xong lại gây ức chế vậy. Bởi vì là một truyện sad ending nên mình mới thêm 1 cặp phụ vào để vớt vát chút đỉnh thui. Bình thường người ta quan niệm rằng đàn ông sẽ chủ động, nhưng trong trường hợp này, cả hai đều sợ mất đối phương nên đều không dám nói, có thể tạm thông cảm nên đừng dislike nam chính quá, tội lắm.

Dù gì cũng cảm ơn đã đọc truyện của mình nhé! Hihi.
