Bạn được Trần Hoàng Ngân mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1,136 ❤︎ Bài viết: 527 Tìm chủ đề
@Lunarchen

Lắm lúc ma quỷ cũng phải chào thua trước sự đáng sợ của con người. Truyện thi lần của chị là một nét chấm phá đầy ấn tượng. Qua chợt nhớ đến hồi xưa, hay canh coi những bộ phim trinh thám Trung Quốc chiếu trên TV lúc 6 - 7 giờ tối. Biết là sợ nhưng càng coi càng cuốn vào. ^^

Chúc chị thi tốt.
 
2,036 ❤︎ Bài viết: 745 Tìm chủ đề
@Lunarchen

Lắm lúc ma quỷ cũng phải chào thua trước sự đáng sợ của con người. Truyện thi lần của chị là một nét chấm phá đầy ấn tượng. Qua chợt nhớ đến hồi xưa, hay canh coi những bộ phim trinh thám Trung Quốc chiếu trên TV lúc 6 - 7 giờ tối. Biết là sợ nhưng càng coi càng cuốn vào. ^^

Chúc chị thi tốt.

Cảm ơn em nhé. Chúc em thi tốt
 
549 ❤︎ Bài viết: 70 Tìm chủ đề
Mới vừa lướt TT nghe kể lại câu chuyên rùng rợn này, hình như xảy ra 29 năm về trước nên vào comment. Sau này chắc mỗi khi ra ngoài ăn khuya phải nhìn trước ngó sau. Chúc tác giả đạt giải cao.
 
1,136 ❤︎ Bài viết: 527 Tìm chủ đề
Khà khà! Tung hoa, tung hoa. Chúc mừng nữ tác giả @Lunarchen thắng giải cao nhất ở tuần thi lần này. Chị đã kiên trì dự thi, nỗ lực rất nhiều và rồi đạt được thành quả xứng đáng.

*qobe 5*
 
7,213 ❤︎ Bài viết: 403 Tìm chủ đề
Chào bạn! Chúc mừng bạn đã đạt giải Nhất trong chủ đề kỳ này. Sau đây là nhận xét của BGK cuộc thi, xin trân trọng gửi đến bạn.

Gk1:

Sau khi xem xong tác phẩm thì xin để lại cho bạn đôi dòng về truyện nha. Nhìn chung, đây là một khởi đầu vô cùng mạnh mẽ và đầy ám ảnh. Tác phẩm đã thành công trong việc tạo ra một không khí kinh dị đen tối, kịch tính ngay từ những dòng đầu tiên. Cảm ơn bạn đã mang đến một câu chuyện hấp dẫn về vụ án 211.

Song song đó, đây cũng là một câu chuyện hết sức đặc biệt. Chính vì vậy sẽ nói cho bạn về hai hướng nhìn để bạn tham khảo nhé!

1. Ở góc độ độc giả:

Ngay từ phần mở đầu, truyện đã tóm chặt lấy người đọc bằng không khí u ám và cái lạnh buốt của Tây Nam. Tác giả không hề vòng vo mà đi thẳng vào chi tiết kinh hoàng nhất: Vụ án 211.

Khoảnh khắc nhân vật Tôi (Tiểu Lý) mở túi nilon đen, chạm vào Ba ngón tay người và đoạn mô tả tỉ mỉ các mảnh thi thể bị nấu trong nước sôi đã khiến người đọc phải nín thở. Đây là kiểu kinh dị gây cảm giác mạnh từ bên trong, nỗi kinh hoàng đến từ sự tàn bạo, bệnh hoạn có tính toán.

Chi tiết pháp y về việc thi thể không còn máu và mất tim, gan, lá lách thực sự là một cú sốc lớn. Nó ngay lập tức nâng tầm hung thủ lên thành một quái vật, một kẻ không chỉ giết người mà còn thực hiện một nghi thức rùng rợn.

Tôi đặc biệt ấn tượng với hành trình tâm lý của Tiểu Lý. Sự chuyển đổi từ một cảnh sát trẻ đầy lý tưởng sang một người nôn thốc tháo vì kinh hoàng đã tạo ra sự đồng cảm mạnh mẽ. Giấc mơ ám ảnh ở Hồi 4 chứng tỏ vụ án đã gặm nhấm tâm hồn anh ấy.

Cảm giác bất lực của toàn bộ đội trọng án trước sự tinh vi của hung thủ được thể hiện rất rõ ràng và đáng tin. Khi vụ án bị đẩy vào hồ sơ lạnh sau sáu năm, tôi thấy một nỗi buồn bã, một sự cay đắng khó tả. Sự thất bại của công lý trong sáu năm đó càng làm tăng thêm sức nặng cho câu chuyện.

Cứ nghĩ truyện sẽ kết thúc bằng sự đầu hàng, nhưng không. Phần Hồi Cuối chính là thỏi nam châm giữ chân độc giả.

Bài đăng Thiên Nhai đưa ra phác thảo hung thủ chi tiết, hợp lý đến kinh ngạc, khiến tôi nghi ngờ kẻ viết bài có liên quan. Đây là một chi tiết bất ngờ, hiện đại và cũng rất hợp thời.

Và rồi, cú chốt hạ cuối cùng! Sau bao năm tưởng như đã kết thúc, người đứng sau cánh cửa lại là kẻ quá.. Quen thuộc.

Ai là người quen đó? Một đồng nghiệp? Thanh tra Lưu? Hay chính Sếp Trương, người đã đưa ra giả thuyết kinh hoàng về kẻ ăn thịt người? Câu kết này khiến tôi muốn hét lên vì tò mò. (Ha ha)

Đây là khởi đầu hứa hẹn một tác phẩm trinh thám kinh dị. Tác giả đã xây dựng thành công bối cảnh rùng rợn, một vụ án tàn bạo, một nhân vật chính đầy sức nặng. Tôi bị cuốn hút không chỉ vì máu và sự ghê rợn, mà còn vì sự ám ảnh tâm lý, khao khát công lý bị trì hoãn.

2. Ở góc độ giám khảo:

A. Ưu điểm của truyện:

- Không khí và giọng văn ám ảnh:

Tác phẩm thiết lập thành công một tông kinh dị đen tối, lạnh lẽo ngay từ đầu. Giọng kể của Tiểu Lý nội tâm, đầy lý tưởng bị đổ vỡ, tạo sự kết nối cảm xúc mạnh mẽ.

- Chi tiết tội ác đắt giá:

Cách mô tả vụ án 211 như 17 túi, không máu, nấu sôi, mất nội tạng cực kỳ rùng rợn và thuyết phục, cho thấy sự bệnh hoạn, tri thức và táo bạo tột cùng của hung thủ.

- Cấu trúc truyện gây hồi hộp:

Nhịp điệu dồn dập, từ vụ án kinh hoàng (Hồi 1) đến thông tin pháp y (Hồi 3), sau đó là sự thất bại kéo dài 6 năm, và cuối cùng là cú chuyển mình kịch tính ở Hồi Cuối.

Bài đăng trên diễn đàn Thiên Nhai và cuộc đối mặt với nhân vật quá quen thuộc là một kết thúc mở xuất sắc, tạo ra sự tò mò và ám ảnh tột độ.

B. Hạn chế và gợi ý cải thiện:

- Mô tả cảnh đôi chỗ bị thừa:

Các đoạn mô tả lặp đi lặp lại về thời tiết u ám: Mưa, lạnh, trời đen.. Có thể làm giảm sự sắc bén. Nên tiết chế để chúng phục vụ cho tâm trạng nhân vật hoặc diễn biến, thay vì chỉ là yếu tố trang trí.

- Đối thoại hơi kịch, thiếu tự nhiên:

Một số suy nghĩ nội tâm hoặc lời thoại đôi khi hơi nói quá (như việc nhấn mạnh sự sụp đổ của lý tưởng). Có thể làm tinh tế hơn qua hành động hoặc suy nghĩ ngầm của nhân vật.

Ví dụ:

Lý hỏi Lưu: "Vụ này xảy ra, chắc hẳn chú lo lắng cho cô bé lắm?" (Trong quán nhậu)

=> Đây là câu hỏi hơi thừa. Độc giả và Lý đều biết một người cha trong ngành cảnh sát, đối mặt với vụ án ghê rợn như vậy, chắc chắn lo lắng cho con gái mình.

=> Gợi ý: Chỉ cần để Lưu thở dài, tự rót rượu, và nói: "Tây Nam giờ không yên nữa rồi, Tiểu Lý. Vợ chú đêm nào cũng gọi điện cho con bé ở Thủ đô." (Tự nhiên và hàm ý sự lo lắng).

Lý siết ly rượu, thì thầm: "Sát nhân 211, ngươi là ai?"

=> Đây là một câu hỏi mang tính khai màn phim hoặc tuyên bố hùng hồn, hơi lạc lõng trong bối cảnh quán nhậu u ám.

=> Thay bằng sự thề thốt đơn giản hơn: Lý siết chặt ly rượu. Anh tự nhủ: "Không được bỏ cuộc." (Thể hiện quyết tâm cá nhân hơn là thách thức công khai).

- Cần phải cân bằng giữa kinh dị và trinh thám:

Hồi 4 có xu hướng thơ mộng hóa tội ác (gọi hung thủ là nghệ nhân). Cần giữ chi tiết này là sự tự vấn của Lý về tầm vóc cái ác, tránh làm lu mờ nỗi đau của nạn nhân.

- Ý cuối cùng: Chia đoạn quá ngắn!

Việc chia nhỏ câu chuyện thành quá nhiều đoạn văn (chỉ gồm 1-2 câu) sẽ tạo cảm giác văn phong bị vụn vặt, đứt quãng và thiếu tính liên kết. Điều này khiến người đọc phải liên tục dừng lại, làm giảm đi sự liền mạch và trôi chảy của dòng chảy câu chuyện.

À quên, nói thêm về kết thúc mở cuối truyện và câu hỏi tác giả đặt ra! (Giám khảo muốn nói quá nên tác giả ráng đọc nha =))

Nếu phân tích dựa trên bối cảnh và các chi tiết được cung cấp, có ba dụng ý tiềm ẩn và có lẽ là ba kịch bản mà bài đăng trên diễn đàn Thiên Nhai có thể mang lại.

1. Hung thủ tự mãn tự khoe khoang: Kịch bản này khả thi nhất.

Dụng ý thật sự của bài đăng nhiều khả năng là một màn khiêu khích và tự mãn của chính hung thủ.

Bằng chứng: Bài viết xuất hiện sau sáu năm vụ án bị xếp xó, đúng lúc Lý sắp chuyển công tác, cho thấy hung thủ đã kiên nhẫn chờ đợi một thời điểm hoàn hảo để khơi mào lại ván cờ.

Nội dung bài đăng mô tả hung thủ một cách chi tiết, chính xác đến rợn người như thói quen tập thể dục, tri thức, kiến thức y khoa vững vàng, thái nhân cách. Đây là những thông tin mà chỉ hung thủ, hoặc người cực kỳ thân cận, mới có thể biết.

Việc phác thảo chính mình và thách thức cơ quan điều tra cho thấy hắn đang thưởng thức sự bất lực của cảnh sát, coi việc trốn thoát trong sáu năm là chiến thắng. Hắn muốn cho cả thế giới và cảnh sát biết mình tài giỏi đến mức nào.

Hắn tự tạo ra một vòng lặp ám ảnh bằng cách buộc cảnh sát phải tự truy tìm thông tin mình đã cung cấp.

Ván cờ tạo ra: Bài đăng là thông báo mở màn cho một hồi cuối do chính hung thủ dàn dựng. Hắn không hề che giấu, ngược lại, hắn muốn cảnh sát tìm đến mình để thực hiện màn đối chất cuối cùng.

2. Thiên tài phá án nào đó đang trình diễn: Kịch bản này khá phổ biến.

Đây là kịch bản thường thấy trong các truyện trinh thám: Một người ngoài cuộc có tài năng xuất chúng muốn vạch trần tội ác, nhưng theo cách kịch tính.

Mục đích: Người này có thể là một nhà tâm lý tội phạm, một chuyên gia pháp y đã nghỉ hưu, hoặc một người am hiểu về vụ án. Ví dụ: Một sinh viên cũ của giáo sư bị nghi ngờ, đã âm thầm điều tra suốt sáu năm. Anh ta thấy hệ thống cảnh sát đã thất bại và quyết định dùng diễn đàn để đẩy manh mối, buộc cảnh sát phải hành động.

Vấn đề là: Nếu là kịch bản này, việc người đó lại chính là kẻ quen thuộc của Lý khi đến địa chỉ IP sẽ làm câu chuyện trở nên kịch tính hơn. Ví dụ đó là người mà Lý đã từng nhờ vả hoặc hợp tác trong vụ án.

3. Kẻ tòng phạm hoặc người quan sát: Kịch bản phụ.

Dụng ý: Bài đăng là lời thú tội gián tiếp hoặc một lời cảnh báo từ một người biết sự thật, nhưng không đủ can đảm để đến thẳng sở cảnh sát. Ví dụ: Người yêu, vợ/chồng, bạn bè của hung thủ hoặc người chứng kiến vụ án. Người này muốn hung thủ bị bắt nhưng lại sợ hãi bị liên lụy.

Dự Đoán Cuối Cùng Của Tôi:

Dựa vào cách kết thúc tạo ra sự hồi hộp tột độ, tôi đoán rằng Dụng ý 1 (Hung thủ tự mãn) là khả năng cao nhất.

Người mà Lý gặp, kẻ được mô tả là quá.. Quen thuộc, chính là hung thủ. Hắn không hề rời đi. Hắn sống ngay giữa thành phố, kiên nhẫn chờ đợi, và rồi tự mình gửi lời mời đến bữa tiệc kết thúc này.

Ván cờ đã được bày ra, hung thủ đang chờ cảnh sát bước vào. Bài đăng là tấm thiệp mời.

Vậy, người quen thuộc đó là ai? Tôi nghi ngờ đó là một người đóng vai trò cố vấn hoặc chuyên gia trong chính quá trình điều tra ban đầu. Điều đó sẽ là cú lật mặt đau đớn nhất cho Lý và công lý!

Nhưng mà nói nhiều và suy đoán vòng vo vậy thôi, chủ yếu là do tác giả muốn viết thế nào và chọn kịch bản ra sao. Nhìn chung, đây là một truyện trinh thám, hình sự kinh dị có chất lượng cao và đầy tiềm năng. Tác giả đã nắm bắt được nghệ thuật tạo không khí và sự hồi hộp. Chúc tác giả thành công nha!

Gk3:

Văn phong giàu hình ảnh và cảm xúc, rất phù hợp với thể loại tâm lý tội phạm. Bị trừ điểm nhẹ vì đôi chỗ mô tả quá chi tiết.
 
23 ❤︎ Bài viết: 7 Tìm chủ đề
Chào bạn! Chúc mừng bạn đã đạt giải Nhất trong chủ đề kỳ này. Sau đây là nhận xét của BGK cuộc thi, xin trân trọng gửi đến bạn.

Gk1:

Sau khi xem xong tác phẩm thì xin để lại cho bạn đôi dòng về truyện nha. Nhìn chung, đây là một khởi đầu vô cùng mạnh mẽ và đầy ám ảnh. Tác phẩm đã thành công trong việc tạo ra một không khí kinh dị đen tối, kịch tính ngay từ những dòng đầu tiên. Cảm ơn bạn đã mang đến một câu chuyện hấp dẫn về vụ án 211.

Song song đó, đây cũng là một câu chuyện hết sức đặc biệt. Chính vì vậy sẽ nói cho bạn về hai hướng nhìn để bạn tham khảo nhé!

1. Ở góc độ độc giả:

Ngay từ phần mở đầu, truyện đã tóm chặt lấy người đọc bằng không khí u ám và cái lạnh buốt của Tây Nam. Tác giả không hề vòng vo mà đi thẳng vào chi tiết kinh hoàng nhất: Vụ án 211.

Khoảnh khắc nhân vật Tôi (Tiểu Lý) mở túi nilon đen, chạm vào Ba ngón tay người và đoạn mô tả tỉ mỉ các mảnh thi thể bị nấu trong nước sôi đã khiến người đọc phải nín thở. Đây là kiểu kinh dị gây cảm giác mạnh từ bên trong, nỗi kinh hoàng đến từ sự tàn bạo, bệnh hoạn có tính toán.

Chi tiết pháp y về việc thi thể không còn máu và mất tim, gan, lá lách thực sự là một cú sốc lớn. Nó ngay lập tức nâng tầm hung thủ lên thành một quái vật, một kẻ không chỉ giết người mà còn thực hiện một nghi thức rùng rợn.

Tôi đặc biệt ấn tượng với hành trình tâm lý của Tiểu Lý. Sự chuyển đổi từ một cảnh sát trẻ đầy lý tưởng sang một người nôn thốc tháo vì kinh hoàng đã tạo ra sự đồng cảm mạnh mẽ. Giấc mơ ám ảnh ở Hồi 4 chứng tỏ vụ án đã gặm nhấm tâm hồn anh ấy.

Cảm giác bất lực của toàn bộ đội trọng án trước sự tinh vi của hung thủ được thể hiện rất rõ ràng và đáng tin. Khi vụ án bị đẩy vào hồ sơ lạnh sau sáu năm, tôi thấy một nỗi buồn bã, một sự cay đắng khó tả. Sự thất bại của công lý trong sáu năm đó càng làm tăng thêm sức nặng cho câu chuyện.

Cứ nghĩ truyện sẽ kết thúc bằng sự đầu hàng, nhưng không. Phần Hồi Cuối chính là thỏi nam châm giữ chân độc giả.

Bài đăng Thiên Nhai đưa ra phác thảo hung thủ chi tiết, hợp lý đến kinh ngạc, khiến tôi nghi ngờ kẻ viết bài có liên quan. Đây là một chi tiết bất ngờ, hiện đại và cũng rất hợp thời.

Và rồi, cú chốt hạ cuối cùng! Sau bao năm tưởng như đã kết thúc, người đứng sau cánh cửa lại là kẻ quá.. Quen thuộc.

Ai là người quen đó? Một đồng nghiệp? Thanh tra Lưu? Hay chính Sếp Trương, người đã đưa ra giả thuyết kinh hoàng về kẻ ăn thịt người? Câu kết này khiến tôi muốn hét lên vì tò mò. (Ha ha)

Đây là khởi đầu hứa hẹn một tác phẩm trinh thám kinh dị. Tác giả đã xây dựng thành công bối cảnh rùng rợn, một vụ án tàn bạo, một nhân vật chính đầy sức nặng. Tôi bị cuốn hút không chỉ vì máu và sự ghê rợn, mà còn vì sự ám ảnh tâm lý, khao khát công lý bị trì hoãn.

2. Ở góc độ giám khảo:

A. Ưu điểm của truyện:

- Không khí và giọng văn ám ảnh:

Tác phẩm thiết lập thành công một tông kinh dị đen tối, lạnh lẽo ngay từ đầu. Giọng kể của Tiểu Lý nội tâm, đầy lý tưởng bị đổ vỡ, tạo sự kết nối cảm xúc mạnh mẽ.

- Chi tiết tội ác đắt giá:

Cách mô tả vụ án 211 như 17 túi, không máu, nấu sôi, mất nội tạng cực kỳ rùng rợn và thuyết phục, cho thấy sự bệnh hoạn, tri thức và táo bạo tột cùng của hung thủ.

- Cấu trúc truyện gây hồi hộp:

Nhịp điệu dồn dập, từ vụ án kinh hoàng (Hồi 1) đến thông tin pháp y (Hồi 3), sau đó là sự thất bại kéo dài 6 năm, và cuối cùng là cú chuyển mình kịch tính ở Hồi Cuối.

Bài đăng trên diễn đàn Thiên Nhai và cuộc đối mặt với nhân vật quá quen thuộc là một kết thúc mở xuất sắc, tạo ra sự tò mò và ám ảnh tột độ.

B. Hạn chế và gợi ý cải thiện:

- Mô tả cảnh đôi chỗ bị thừa:

Các đoạn mô tả lặp đi lặp lại về thời tiết u ám: Mưa, lạnh, trời đen.. Có thể làm giảm sự sắc bén. Nên tiết chế để chúng phục vụ cho tâm trạng nhân vật hoặc diễn biến, thay vì chỉ là yếu tố trang trí.

- Đối thoại hơi kịch, thiếu tự nhiên:

Một số suy nghĩ nội tâm hoặc lời thoại đôi khi hơi nói quá (như việc nhấn mạnh sự sụp đổ của lý tưởng). Có thể làm tinh tế hơn qua hành động hoặc suy nghĩ ngầm của nhân vật.

Ví dụ:

Lý hỏi Lưu: "Vụ này xảy ra, chắc hẳn chú lo lắng cho cô bé lắm?" (Trong quán nhậu)

=> Đây là câu hỏi hơi thừa. Độc giả và Lý đều biết một người cha trong ngành cảnh sát, đối mặt với vụ án ghê rợn như vậy, chắc chắn lo lắng cho con gái mình.

=> Gợi ý: Chỉ cần để Lưu thở dài, tự rót rượu, và nói: "Tây Nam giờ không yên nữa rồi, Tiểu Lý. Vợ chú đêm nào cũng gọi điện cho con bé ở Thủ đô." (Tự nhiên và hàm ý sự lo lắng).

Lý siết ly rượu, thì thầm: "Sát nhân 211, ngươi là ai?"

=> Đây là một câu hỏi mang tính khai màn phim hoặc tuyên bố hùng hồn, hơi lạc lõng trong bối cảnh quán nhậu u ám.

=> Thay bằng sự thề thốt đơn giản hơn: Lý siết chặt ly rượu. Anh tự nhủ: "Không được bỏ cuộc." (Thể hiện quyết tâm cá nhân hơn là thách thức công khai).

- Cần phải cân bằng giữa kinh dị và trinh thám:

Hồi 4 có xu hướng thơ mộng hóa tội ác (gọi hung thủ là nghệ nhân). Cần giữ chi tiết này là sự tự vấn của Lý về tầm vóc cái ác, tránh làm lu mờ nỗi đau của nạn nhân.

- Ý cuối cùng: Chia đoạn quá ngắn!

Việc chia nhỏ câu chuyện thành quá nhiều đoạn văn (chỉ gồm 1-2 câu) sẽ tạo cảm giác văn phong bị vụn vặt, đứt quãng và thiếu tính liên kết. Điều này khiến người đọc phải liên tục dừng lại, làm giảm đi sự liền mạch và trôi chảy của dòng chảy câu chuyện.

À quên, nói thêm về kết thúc mở cuối truyện và câu hỏi tác giả đặt ra! (Giám khảo muốn nói quá nên tác giả ráng đọc nha =))

Nếu phân tích dựa trên bối cảnh và các chi tiết được cung cấp, có ba dụng ý tiềm ẩn và có lẽ là ba kịch bản mà bài đăng trên diễn đàn Thiên Nhai có thể mang lại.

1. Hung thủ tự mãn tự khoe khoang: Kịch bản này khả thi nhất.

Dụng ý thật sự của bài đăng nhiều khả năng là một màn khiêu khích và tự mãn của chính hung thủ.

Bằng chứng: Bài viết xuất hiện sau sáu năm vụ án bị xếp xó, đúng lúc Lý sắp chuyển công tác, cho thấy hung thủ đã kiên nhẫn chờ đợi một thời điểm hoàn hảo để khơi mào lại ván cờ.

Nội dung bài đăng mô tả hung thủ một cách chi tiết, chính xác đến rợn người như thói quen tập thể dục, tri thức, kiến thức y khoa vững vàng, thái nhân cách. Đây là những thông tin mà chỉ hung thủ, hoặc người cực kỳ thân cận, mới có thể biết.

Việc phác thảo chính mình và thách thức cơ quan điều tra cho thấy hắn đang thưởng thức sự bất lực của cảnh sát, coi việc trốn thoát trong sáu năm là chiến thắng. Hắn muốn cho cả thế giới và cảnh sát biết mình tài giỏi đến mức nào.

Hắn tự tạo ra một vòng lặp ám ảnh bằng cách buộc cảnh sát phải tự truy tìm thông tin mình đã cung cấp.

Ván cờ tạo ra: Bài đăng là thông báo mở màn cho một hồi cuối do chính hung thủ dàn dựng. Hắn không hề che giấu, ngược lại, hắn muốn cảnh sát tìm đến mình để thực hiện màn đối chất cuối cùng.

2. Thiên tài phá án nào đó đang trình diễn: Kịch bản này khá phổ biến.

Đây là kịch bản thường thấy trong các truyện trinh thám: Một người ngoài cuộc có tài năng xuất chúng muốn vạch trần tội ác, nhưng theo cách kịch tính.

Mục đích: Người này có thể là một nhà tâm lý tội phạm, một chuyên gia pháp y đã nghỉ hưu, hoặc một người am hiểu về vụ án. Ví dụ: Một sinh viên cũ của giáo sư bị nghi ngờ, đã âm thầm điều tra suốt sáu năm. Anh ta thấy hệ thống cảnh sát đã thất bại và quyết định dùng diễn đàn để đẩy manh mối, buộc cảnh sát phải hành động.

Vấn đề là: Nếu là kịch bản này, việc người đó lại chính là kẻ quen thuộc của Lý khi đến địa chỉ IP sẽ làm câu chuyện trở nên kịch tính hơn. Ví dụ đó là người mà Lý đã từng nhờ vả hoặc hợp tác trong vụ án.

3. Kẻ tòng phạm hoặc người quan sát: Kịch bản phụ.

Dụng ý: Bài đăng là lời thú tội gián tiếp hoặc một lời cảnh báo từ một người biết sự thật, nhưng không đủ can đảm để đến thẳng sở cảnh sát. Ví dụ: Người yêu, vợ/chồng, bạn bè của hung thủ hoặc người chứng kiến vụ án. Người này muốn hung thủ bị bắt nhưng lại sợ hãi bị liên lụy.

Dự Đoán Cuối Cùng Của Tôi:

Dựa vào cách kết thúc tạo ra sự hồi hộp tột độ, tôi đoán rằng Dụng ý 1 (Hung thủ tự mãn) là khả năng cao nhất.

Người mà Lý gặp, kẻ được mô tả là quá.. Quen thuộc, chính là hung thủ. Hắn không hề rời đi. Hắn sống ngay giữa thành phố, kiên nhẫn chờ đợi, và rồi tự mình gửi lời mời đến bữa tiệc kết thúc này.

Ván cờ đã được bày ra, hung thủ đang chờ cảnh sát bước vào. Bài đăng là tấm thiệp mời.

Vậy, người quen thuộc đó là ai? Tôi nghi ngờ đó là một người đóng vai trò cố vấn hoặc chuyên gia trong chính quá trình điều tra ban đầu. Điều đó sẽ là cú lật mặt đau đớn nhất cho Lý và công lý!

Nhưng mà nói nhiều và suy đoán vòng vo vậy thôi, chủ yếu là do tác giả muốn viết thế nào và chọn kịch bản ra sao. Nhìn chung, đây là một truyện trinh thám, hình sự kinh dị có chất lượng cao và đầy tiềm năng. Tác giả đã nắm bắt được nghệ thuật tạo không khí và sự hồi hộp. Chúc tác giả thành công nha!

Gk3:

Văn phong giàu hình ảnh và cảm xúc, rất phù hợp với thể loại tâm lý tội phạm. Bị trừ điểm nhẹ vì đôi chỗ mô tả quá chi tiết.

Nhầm
 
3,199 ❤︎ Bài viết: 165 Tìm chủ đề
Chào bạn! Chúc mừng bạn đã đạt giải Nhất trong chủ đề kỳ này. Sau đây là nhận xét của BGK cuộc thi, xin trân trọng gửi đến bạn.

Gk1:

Sau khi xem xong tác phẩm thì xin để lại cho bạn đôi dòng về truyện nha. Nhìn chung, đây là một khởi đầu vô cùng mạnh mẽ và đầy ám ảnh. Tác phẩm đã thành công trong việc tạo ra một không khí kinh dị đen tối, kịch tính ngay từ những dòng đầu tiên. Cảm ơn bạn đã mang đến một câu chuyện hấp dẫn về vụ án 211.

Song song đó, đây cũng là một câu chuyện hết sức đặc biệt. Chính vì vậy sẽ nói cho bạn về hai hướng nhìn để bạn tham khảo nhé!

1. Ở góc độ độc giả:

Ngay từ phần mở đầu, truyện đã tóm chặt lấy người đọc bằng không khí u ám và cái lạnh buốt của Tây Nam. Tác giả không hề vòng vo mà đi thẳng vào chi tiết kinh hoàng nhất: Vụ án 211.

Khoảnh khắc nhân vật Tôi (Tiểu Lý) mở túi nilon đen, chạm vào Ba ngón tay người và đoạn mô tả tỉ mỉ các mảnh thi thể bị nấu trong nước sôi đã khiến người đọc phải nín thở. Đây là kiểu kinh dị gây cảm giác mạnh từ bên trong, nỗi kinh hoàng đến từ sự tàn bạo, bệnh hoạn có tính toán.

Chi tiết pháp y về việc thi thể không còn máu và mất tim, gan, lá lách thực sự là một cú sốc lớn. Nó ngay lập tức nâng tầm hung thủ lên thành một quái vật, một kẻ không chỉ giết người mà còn thực hiện một nghi thức rùng rợn.

Tôi đặc biệt ấn tượng với hành trình tâm lý của Tiểu Lý. Sự chuyển đổi từ một cảnh sát trẻ đầy lý tưởng sang một người nôn thốc tháo vì kinh hoàng đã tạo ra sự đồng cảm mạnh mẽ. Giấc mơ ám ảnh ở Hồi 4 chứng tỏ vụ án đã gặm nhấm tâm hồn anh ấy.

Cảm giác bất lực của toàn bộ đội trọng án trước sự tinh vi của hung thủ được thể hiện rất rõ ràng và đáng tin. Khi vụ án bị đẩy vào hồ sơ lạnh sau sáu năm, tôi thấy một nỗi buồn bã, một sự cay đắng khó tả. Sự thất bại của công lý trong sáu năm đó càng làm tăng thêm sức nặng cho câu chuyện.

Cứ nghĩ truyện sẽ kết thúc bằng sự đầu hàng, nhưng không. Phần Hồi Cuối chính là thỏi nam châm giữ chân độc giả.

Bài đăng Thiên Nhai đưa ra phác thảo hung thủ chi tiết, hợp lý đến kinh ngạc, khiến tôi nghi ngờ kẻ viết bài có liên quan. Đây là một chi tiết bất ngờ, hiện đại và cũng rất hợp thời.

Và rồi, cú chốt hạ cuối cùng! Sau bao năm tưởng như đã kết thúc, người đứng sau cánh cửa lại là kẻ quá.. Quen thuộc.

Ai là người quen đó? Một đồng nghiệp? Thanh tra Lưu? Hay chính Sếp Trương, người đã đưa ra giả thuyết kinh hoàng về kẻ ăn thịt người? Câu kết này khiến tôi muốn hét lên vì tò mò. (Ha ha)

Đây là khởi đầu hứa hẹn một tác phẩm trinh thám kinh dị. Tác giả đã xây dựng thành công bối cảnh rùng rợn, một vụ án tàn bạo, một nhân vật chính đầy sức nặng. Tôi bị cuốn hút không chỉ vì máu và sự ghê rợn, mà còn vì sự ám ảnh tâm lý, khao khát công lý bị trì hoãn.

2. Ở góc độ giám khảo:

A. Ưu điểm của truyện:

- Không khí và giọng văn ám ảnh:

Tác phẩm thiết lập thành công một tông kinh dị đen tối, lạnh lẽo ngay từ đầu. Giọng kể của Tiểu Lý nội tâm, đầy lý tưởng bị đổ vỡ, tạo sự kết nối cảm xúc mạnh mẽ.

- Chi tiết tội ác đắt giá:

Cách mô tả vụ án 211 như 17 túi, không máu, nấu sôi, mất nội tạng cực kỳ rùng rợn và thuyết phục, cho thấy sự bệnh hoạn, tri thức và táo bạo tột cùng của hung thủ.

- Cấu trúc truyện gây hồi hộp:

Nhịp điệu dồn dập, từ vụ án kinh hoàng (Hồi 1) đến thông tin pháp y (Hồi 3), sau đó là sự thất bại kéo dài 6 năm, và cuối cùng là cú chuyển mình kịch tính ở Hồi Cuối.

Bài đăng trên diễn đàn Thiên Nhai và cuộc đối mặt với nhân vật quá quen thuộc là một kết thúc mở xuất sắc, tạo ra sự tò mò và ám ảnh tột độ.

B. Hạn chế và gợi ý cải thiện:

- Mô tả cảnh đôi chỗ bị thừa:

Các đoạn mô tả lặp đi lặp lại về thời tiết u ám: Mưa, lạnh, trời đen.. Có thể làm giảm sự sắc bén. Nên tiết chế để chúng phục vụ cho tâm trạng nhân vật hoặc diễn biến, thay vì chỉ là yếu tố trang trí.

- Đối thoại hơi kịch, thiếu tự nhiên:

Một số suy nghĩ nội tâm hoặc lời thoại đôi khi hơi nói quá (như việc nhấn mạnh sự sụp đổ của lý tưởng). Có thể làm tinh tế hơn qua hành động hoặc suy nghĩ ngầm của nhân vật.

Ví dụ:

Lý hỏi Lưu: "Vụ này xảy ra, chắc hẳn chú lo lắng cho cô bé lắm?" (Trong quán nhậu)

=> Đây là câu hỏi hơi thừa. Độc giả và Lý đều biết một người cha trong ngành cảnh sát, đối mặt với vụ án ghê rợn như vậy, chắc chắn lo lắng cho con gái mình.

=> Gợi ý: Chỉ cần để Lưu thở dài, tự rót rượu, và nói: "Tây Nam giờ không yên nữa rồi, Tiểu Lý. Vợ chú đêm nào cũng gọi điện cho con bé ở Thủ đô." (Tự nhiên và hàm ý sự lo lắng).

Lý siết ly rượu, thì thầm: "Sát nhân 211, ngươi là ai?"

=> Đây là một câu hỏi mang tính khai màn phim hoặc tuyên bố hùng hồn, hơi lạc lõng trong bối cảnh quán nhậu u ám.

=> Thay bằng sự thề thốt đơn giản hơn: Lý siết chặt ly rượu. Anh tự nhủ: "Không được bỏ cuộc." (Thể hiện quyết tâm cá nhân hơn là thách thức công khai).

- Cần phải cân bằng giữa kinh dị và trinh thám:

Hồi 4 có xu hướng thơ mộng hóa tội ác (gọi hung thủ là nghệ nhân). Cần giữ chi tiết này là sự tự vấn của Lý về tầm vóc cái ác, tránh làm lu mờ nỗi đau của nạn nhân.

- Ý cuối cùng: Chia đoạn quá ngắn!

Việc chia nhỏ câu chuyện thành quá nhiều đoạn văn (chỉ gồm 1-2 câu) sẽ tạo cảm giác văn phong bị vụn vặt, đứt quãng và thiếu tính liên kết. Điều này khiến người đọc phải liên tục dừng lại, làm giảm đi sự liền mạch và trôi chảy của dòng chảy câu chuyện.

À quên, nói thêm về kết thúc mở cuối truyện và câu hỏi tác giả đặt ra! (Giám khảo muốn nói quá nên tác giả ráng đọc nha =))

Nếu phân tích dựa trên bối cảnh và các chi tiết được cung cấp, có ba dụng ý tiềm ẩn và có lẽ là ba kịch bản mà bài đăng trên diễn đàn Thiên Nhai có thể mang lại.

1. Hung thủ tự mãn tự khoe khoang: Kịch bản này khả thi nhất.

Dụng ý thật sự của bài đăng nhiều khả năng là một màn khiêu khích và tự mãn của chính hung thủ.

Bằng chứng: Bài viết xuất hiện sau sáu năm vụ án bị xếp xó, đúng lúc Lý sắp chuyển công tác, cho thấy hung thủ đã kiên nhẫn chờ đợi một thời điểm hoàn hảo để khơi mào lại ván cờ.

Nội dung bài đăng mô tả hung thủ một cách chi tiết, chính xác đến rợn người như thói quen tập thể dục, tri thức, kiến thức y khoa vững vàng, thái nhân cách. Đây là những thông tin mà chỉ hung thủ, hoặc người cực kỳ thân cận, mới có thể biết.

Việc phác thảo chính mình và thách thức cơ quan điều tra cho thấy hắn đang thưởng thức sự bất lực của cảnh sát, coi việc trốn thoát trong sáu năm là chiến thắng. Hắn muốn cho cả thế giới và cảnh sát biết mình tài giỏi đến mức nào.

Hắn tự tạo ra một vòng lặp ám ảnh bằng cách buộc cảnh sát phải tự truy tìm thông tin mình đã cung cấp.

Ván cờ tạo ra: Bài đăng là thông báo mở màn cho một hồi cuối do chính hung thủ dàn dựng. Hắn không hề che giấu, ngược lại, hắn muốn cảnh sát tìm đến mình để thực hiện màn đối chất cuối cùng.

2. Thiên tài phá án nào đó đang trình diễn: Kịch bản này khá phổ biến.

Đây là kịch bản thường thấy trong các truyện trinh thám: Một người ngoài cuộc có tài năng xuất chúng muốn vạch trần tội ác, nhưng theo cách kịch tính.

Mục đích: Người này có thể là một nhà tâm lý tội phạm, một chuyên gia pháp y đã nghỉ hưu, hoặc một người am hiểu về vụ án. Ví dụ: Một sinh viên cũ của giáo sư bị nghi ngờ, đã âm thầm điều tra suốt sáu năm. Anh ta thấy hệ thống cảnh sát đã thất bại và quyết định dùng diễn đàn để đẩy manh mối, buộc cảnh sát phải hành động.

Vấn đề là: Nếu là kịch bản này, việc người đó lại chính là kẻ quen thuộc của Lý khi đến địa chỉ IP sẽ làm câu chuyện trở nên kịch tính hơn. Ví dụ đó là người mà Lý đã từng nhờ vả hoặc hợp tác trong vụ án.

3. Kẻ tòng phạm hoặc người quan sát: Kịch bản phụ.

Dụng ý: Bài đăng là lời thú tội gián tiếp hoặc một lời cảnh báo từ một người biết sự thật, nhưng không đủ can đảm để đến thẳng sở cảnh sát. Ví dụ: Người yêu, vợ/chồng, bạn bè của hung thủ hoặc người chứng kiến vụ án. Người này muốn hung thủ bị bắt nhưng lại sợ hãi bị liên lụy.

Dự Đoán Cuối Cùng Của Tôi:

Dựa vào cách kết thúc tạo ra sự hồi hộp tột độ, tôi đoán rằng Dụng ý 1 (Hung thủ tự mãn) là khả năng cao nhất.

Người mà Lý gặp, kẻ được mô tả là quá.. Quen thuộc, chính là hung thủ. Hắn không hề rời đi. Hắn sống ngay giữa thành phố, kiên nhẫn chờ đợi, và rồi tự mình gửi lời mời đến bữa tiệc kết thúc này.

Ván cờ đã được bày ra, hung thủ đang chờ cảnh sát bước vào. Bài đăng là tấm thiệp mời.

Vậy, người quen thuộc đó là ai? Tôi nghi ngờ đó là một người đóng vai trò cố vấn hoặc chuyên gia trong chính quá trình điều tra ban đầu. Điều đó sẽ là cú lật mặt đau đớn nhất cho Lý và công lý!

Nhưng mà nói nhiều và suy đoán vòng vo vậy thôi, chủ yếu là do tác giả muốn viết thế nào và chọn kịch bản ra sao. Nhìn chung, đây là một truyện trinh thám, hình sự kinh dị có chất lượng cao và đầy tiềm năng. Tác giả đã nắm bắt được nghệ thuật tạo không khí và sự hồi hộp. Chúc tác giả thành công nha!

Gk3:

Văn phong giàu hình ảnh và cảm xúc, rất phù hợp với thể loại tâm lý tội phạm. Bị trừ điểm nhẹ vì đôi chỗ mô tả quá chi tiết.

Hung thủ là không logic chút nào đâu mod ơi! ^^
 
2,036 ❤︎ Bài viết: 745 Tìm chủ đề
Chào bạn! Chúc mừng bạn đã đạt giải Nhất trong chủ đề kỳ này. Sau đây là nhận xét của BGK cuộc thi, xin trân trọng gửi đến bạn.

Gk1:

Sau khi xem xong tác phẩm thì xin để lại cho bạn đôi dòng về truyện nha. Nhìn chung, đây là một khởi đầu vô cùng mạnh mẽ và đầy ám ảnh. Tác phẩm đã thành công trong việc tạo ra một không khí kinh dị đen tối, kịch tính ngay từ những dòng đầu tiên. Cảm ơn bạn đã mang đến một câu chuyện hấp dẫn về vụ án 211.

Song song đó, đây cũng là một câu chuyện hết sức đặc biệt. Chính vì vậy sẽ nói cho bạn về hai hướng nhìn để bạn tham khảo nhé!

1. Ở góc độ độc giả:

Ngay từ phần mở đầu, truyện đã tóm chặt lấy người đọc bằng không khí u ám và cái lạnh buốt của Tây Nam. Tác giả không hề vòng vo mà đi thẳng vào chi tiết kinh hoàng nhất: Vụ án 211.

Khoảnh khắc nhân vật Tôi (Tiểu Lý) mở túi nilon đen, chạm vào Ba ngón tay người và đoạn mô tả tỉ mỉ các mảnh thi thể bị nấu trong nước sôi đã khiến người đọc phải nín thở. Đây là kiểu kinh dị gây cảm giác mạnh từ bên trong, nỗi kinh hoàng đến từ sự tàn bạo, bệnh hoạn có tính toán.

Chi tiết pháp y về việc thi thể không còn máu và mất tim, gan, lá lách thực sự là một cú sốc lớn. Nó ngay lập tức nâng tầm hung thủ lên thành một quái vật, một kẻ không chỉ giết người mà còn thực hiện một nghi thức rùng rợn.

Tôi đặc biệt ấn tượng với hành trình tâm lý của Tiểu Lý. Sự chuyển đổi từ một cảnh sát trẻ đầy lý tưởng sang một người nôn thốc tháo vì kinh hoàng đã tạo ra sự đồng cảm mạnh mẽ. Giấc mơ ám ảnh ở Hồi 4 chứng tỏ vụ án đã gặm nhấm tâm hồn anh ấy.

Cảm giác bất lực của toàn bộ đội trọng án trước sự tinh vi của hung thủ được thể hiện rất rõ ràng và đáng tin. Khi vụ án bị đẩy vào hồ sơ lạnh sau sáu năm, tôi thấy một nỗi buồn bã, một sự cay đắng khó tả. Sự thất bại của công lý trong sáu năm đó càng làm tăng thêm sức nặng cho câu chuyện.

Cứ nghĩ truyện sẽ kết thúc bằng sự đầu hàng, nhưng không. Phần Hồi Cuối chính là thỏi nam châm giữ chân độc giả.

Bài đăng Thiên Nhai đưa ra phác thảo hung thủ chi tiết, hợp lý đến kinh ngạc, khiến tôi nghi ngờ kẻ viết bài có liên quan. Đây là một chi tiết bất ngờ, hiện đại và cũng rất hợp thời.

Và rồi, cú chốt hạ cuối cùng! Sau bao năm tưởng như đã kết thúc, người đứng sau cánh cửa lại là kẻ quá.. Quen thuộc.

Ai là người quen đó? Một đồng nghiệp? Thanh tra Lưu? Hay chính Sếp Trương, người đã đưa ra giả thuyết kinh hoàng về kẻ ăn thịt người? Câu kết này khiến tôi muốn hét lên vì tò mò. (Ha ha)

Đây là khởi đầu hứa hẹn một tác phẩm trinh thám kinh dị. Tác giả đã xây dựng thành công bối cảnh rùng rợn, một vụ án tàn bạo, một nhân vật chính đầy sức nặng. Tôi bị cuốn hút không chỉ vì máu và sự ghê rợn, mà còn vì sự ám ảnh tâm lý, khao khát công lý bị trì hoãn.

2. Ở góc độ giám khảo:

A. Ưu điểm của truyện:

- Không khí và giọng văn ám ảnh:

Tác phẩm thiết lập thành công một tông kinh dị đen tối, lạnh lẽo ngay từ đầu. Giọng kể của Tiểu Lý nội tâm, đầy lý tưởng bị đổ vỡ, tạo sự kết nối cảm xúc mạnh mẽ.

- Chi tiết tội ác đắt giá:

Cách mô tả vụ án 211 như 17 túi, không máu, nấu sôi, mất nội tạng cực kỳ rùng rợn và thuyết phục, cho thấy sự bệnh hoạn, tri thức và táo bạo tột cùng của hung thủ.

- Cấu trúc truyện gây hồi hộp:

Nhịp điệu dồn dập, từ vụ án kinh hoàng (Hồi 1) đến thông tin pháp y (Hồi 3), sau đó là sự thất bại kéo dài 6 năm, và cuối cùng là cú chuyển mình kịch tính ở Hồi Cuối.

Bài đăng trên diễn đàn Thiên Nhai và cuộc đối mặt với nhân vật quá quen thuộc là một kết thúc mở xuất sắc, tạo ra sự tò mò và ám ảnh tột độ.

B. Hạn chế và gợi ý cải thiện:

- Mô tả cảnh đôi chỗ bị thừa:

Các đoạn mô tả lặp đi lặp lại về thời tiết u ám: Mưa, lạnh, trời đen.. Có thể làm giảm sự sắc bén. Nên tiết chế để chúng phục vụ cho tâm trạng nhân vật hoặc diễn biến, thay vì chỉ là yếu tố trang trí.

- Đối thoại hơi kịch, thiếu tự nhiên:

Một số suy nghĩ nội tâm hoặc lời thoại đôi khi hơi nói quá (như việc nhấn mạnh sự sụp đổ của lý tưởng). Có thể làm tinh tế hơn qua hành động hoặc suy nghĩ ngầm của nhân vật.

Ví dụ:

Lý hỏi Lưu: "Vụ này xảy ra, chắc hẳn chú lo lắng cho cô bé lắm?" (Trong quán nhậu)

=> Đây là câu hỏi hơi thừa. Độc giả và Lý đều biết một người cha trong ngành cảnh sát, đối mặt với vụ án ghê rợn như vậy, chắc chắn lo lắng cho con gái mình.

=> Gợi ý: Chỉ cần để Lưu thở dài, tự rót rượu, và nói: "Tây Nam giờ không yên nữa rồi, Tiểu Lý. Vợ chú đêm nào cũng gọi điện cho con bé ở Thủ đô." (Tự nhiên và hàm ý sự lo lắng).

Lý siết ly rượu, thì thầm: "Sát nhân 211, ngươi là ai?"

=> Đây là một câu hỏi mang tính khai màn phim hoặc tuyên bố hùng hồn, hơi lạc lõng trong bối cảnh quán nhậu u ám.

=> Thay bằng sự thề thốt đơn giản hơn: Lý siết chặt ly rượu. Anh tự nhủ: "Không được bỏ cuộc." (Thể hiện quyết tâm cá nhân hơn là thách thức công khai).

- Cần phải cân bằng giữa kinh dị và trinh thám:

Hồi 4 có xu hướng thơ mộng hóa tội ác (gọi hung thủ là nghệ nhân). Cần giữ chi tiết này là sự tự vấn của Lý về tầm vóc cái ác, tránh làm lu mờ nỗi đau của nạn nhân.

- Ý cuối cùng: Chia đoạn quá ngắn!

Việc chia nhỏ câu chuyện thành quá nhiều đoạn văn (chỉ gồm 1-2 câu) sẽ tạo cảm giác văn phong bị vụn vặt, đứt quãng và thiếu tính liên kết. Điều này khiến người đọc phải liên tục dừng lại, làm giảm đi sự liền mạch và trôi chảy của dòng chảy câu chuyện.

À quên, nói thêm về kết thúc mở cuối truyện và câu hỏi tác giả đặt ra! (Giám khảo muốn nói quá nên tác giả ráng đọc nha =))

Nếu phân tích dựa trên bối cảnh và các chi tiết được cung cấp, có ba dụng ý tiềm ẩn và có lẽ là ba kịch bản mà bài đăng trên diễn đàn Thiên Nhai có thể mang lại.

1. Hung thủ tự mãn tự khoe khoang: Kịch bản này khả thi nhất.

Dụng ý thật sự của bài đăng nhiều khả năng là một màn khiêu khích và tự mãn của chính hung thủ.

Bằng chứng: Bài viết xuất hiện sau sáu năm vụ án bị xếp xó, đúng lúc Lý sắp chuyển công tác, cho thấy hung thủ đã kiên nhẫn chờ đợi một thời điểm hoàn hảo để khơi mào lại ván cờ.

Nội dung bài đăng mô tả hung thủ một cách chi tiết, chính xác đến rợn người như thói quen tập thể dục, tri thức, kiến thức y khoa vững vàng, thái nhân cách. Đây là những thông tin mà chỉ hung thủ, hoặc người cực kỳ thân cận, mới có thể biết.

Việc phác thảo chính mình và thách thức cơ quan điều tra cho thấy hắn đang thưởng thức sự bất lực của cảnh sát, coi việc trốn thoát trong sáu năm là chiến thắng. Hắn muốn cho cả thế giới và cảnh sát biết mình tài giỏi đến mức nào.

Hắn tự tạo ra một vòng lặp ám ảnh bằng cách buộc cảnh sát phải tự truy tìm thông tin mình đã cung cấp.

Ván cờ tạo ra: Bài đăng là thông báo mở màn cho một hồi cuối do chính hung thủ dàn dựng. Hắn không hề che giấu, ngược lại, hắn muốn cảnh sát tìm đến mình để thực hiện màn đối chất cuối cùng.

2. Thiên tài phá án nào đó đang trình diễn: Kịch bản này khá phổ biến.

Đây là kịch bản thường thấy trong các truyện trinh thám: Một người ngoài cuộc có tài năng xuất chúng muốn vạch trần tội ác, nhưng theo cách kịch tính.

Mục đích: Người này có thể là một nhà tâm lý tội phạm, một chuyên gia pháp y đã nghỉ hưu, hoặc một người am hiểu về vụ án. Ví dụ: Một sinh viên cũ của giáo sư bị nghi ngờ, đã âm thầm điều tra suốt sáu năm. Anh ta thấy hệ thống cảnh sát đã thất bại và quyết định dùng diễn đàn để đẩy manh mối, buộc cảnh sát phải hành động.

Vấn đề là: Nếu là kịch bản này, việc người đó lại chính là kẻ quen thuộc của Lý khi đến địa chỉ IP sẽ làm câu chuyện trở nên kịch tính hơn. Ví dụ đó là người mà Lý đã từng nhờ vả hoặc hợp tác trong vụ án.

3. Kẻ tòng phạm hoặc người quan sát: Kịch bản phụ.

Dụng ý: Bài đăng là lời thú tội gián tiếp hoặc một lời cảnh báo từ một người biết sự thật, nhưng không đủ can đảm để đến thẳng sở cảnh sát. Ví dụ: Người yêu, vợ/chồng, bạn bè của hung thủ hoặc người chứng kiến vụ án. Người này muốn hung thủ bị bắt nhưng lại sợ hãi bị liên lụy.

Dự Đoán Cuối Cùng Của Tôi:

Dựa vào cách kết thúc tạo ra sự hồi hộp tột độ, tôi đoán rằng Dụng ý 1 (Hung thủ tự mãn) là khả năng cao nhất.

Người mà Lý gặp, kẻ được mô tả là quá.. Quen thuộc, chính là hung thủ. Hắn không hề rời đi. Hắn sống ngay giữa thành phố, kiên nhẫn chờ đợi, và rồi tự mình gửi lời mời đến bữa tiệc kết thúc này.

Ván cờ đã được bày ra, hung thủ đang chờ cảnh sát bước vào. Bài đăng là tấm thiệp mời.

Vậy, người quen thuộc đó là ai? Tôi nghi ngờ đó là một người đóng vai trò cố vấn hoặc chuyên gia trong chính quá trình điều tra ban đầu. Điều đó sẽ là cú lật mặt đau đớn nhất cho Lý và công lý!

Nhưng mà nói nhiều và suy đoán vòng vo vậy thôi, chủ yếu là do tác giả muốn viết thế nào và chọn kịch bản ra sao. Nhìn chung, đây là một truyện trinh thám, hình sự kinh dị có chất lượng cao và đầy tiềm năng. Tác giả đã nắm bắt được nghệ thuật tạo không khí và sự hồi hộp. Chúc tác giả thành công nha!

Gk3:

Văn phong giàu hình ảnh và cảm xúc, rất phù hợp với thể loại tâm lý tội phạm. Bị trừ điểm nhẹ vì đôi chỗ mô tả quá chi tiết.

Em xin cảm ơn lời nhận xét của Ban Giám Khảo ạ. Đặc biệt là Giám Khảo 1 ạ. Lần trước, cũng nhờ những lời góp ý kiến tận tâm và chuyên nghiệp của Giám Khảo mà em có thể nhận ra các thiếu sót của bản thân và cố gắng khắc phục.

Lời Nhận xét của Giám Khảo là kim chỉ nam cho em ạ. Bây giờ cũng vậy, em sẽ tiếp tục ghi nhớ các lời nhận xét hôm nay để, hoàn thiện bản thân hơn.

Một lần nữa, em xin cảm ơn Các Giám Khảo. Đặc biệt cảm ơn Giám Khảo 1 ạ.

Hy vọng sẽ được mọi người chú ý nhiều hơn ạ.

Mấy lời này, ko diễn tả hết sự biết ơn của em đâu.
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

  • Xu hướng nội dung

    Back