Chào ad, mình có truyện "Nguyệt thực" nhận được thông báo đã bị chuyển qua phần "Drop". Nếu muốn truyện được chuyển tới trạng thái "Hoàn thành" thì cần làm thế nào vậy?
VỘI VÀNG
"Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi"
Mọi sự trên đời đều có một quy luật riêng của nó, vì muốn níu giữ những điều tươi đẹp mà thi sĩ Xuân Diệu mong muốn có thể "tắt nắng" và "buộc gió". Nhưng điều này là không tưởng, bởi chẳng ai...
PHÚ SÔNG BẠCH ĐẰNG - TRƯƠNG HÁN SIÊU
"Thơ xưa yêu cảnh thiên nhiên đẹp
Mây, gió, hoa, trăng, tuyết, núi, sông"
(Nhật kí trong tù – Hồ Chí Minh)
Các bậc văn nhân xưa không chỉ biết dùi mài kinh sử với giấy mực, mà rất nhiều người trong số họ mang chí hướng vô cùng to lớn. Người xưa nói "lùi...
Bình Ngô Đại Cáo - Phân tích đoạn mở đầu
Đối với mỗi quốc gia không có gì quan trọng hơn chủ quyền lãnh thổ. Người ta vẫn nói nước Việt ta từ thuở sơ khai tới nay có ba bản tuyên ngôn độc lập, một là "Nam quốc sơn hà" (tương truyền của Lý Thường Kiệt), một là "Tuyên ngôn độc lập" của Bác và...
Hồ Chí Minh – Gần hơn một vĩ nhân
Dù nhiều năm đã trôi qua, hình ảnh Người trong bộ đồ kaki giản dị vẫn còn in trong tâm trí những người dân đất Việt. May mắn cho những thế hệ đi sau khi mà những di tích, những kỉ vật gắn bó với Người thuở sinh thời vẫn còn được lưu giữ và bảo tồn. Đến với quần...
THUẬT HOÀI
Phan Chu Trinh trong "Đập đá ở Côn Lôn" từng viết:
"Làm trai đứng giữa đất Côn Lôn
Lừng lẫy làm cho lở núi non
Xách búa đánh tan năm bảy đống
Ra tay đập bể máy trăm hòn."
Chí nam nhi có lẽ ngàn đời vẫn vậy: Luôn khao khát vươn lên để khẳng định dấu ấn của mình. Thấm nhuần tư...
Mỗi người có một sinh mệnh – Nhưng Trái Đất cần do tất cả chúng ta chung tay bảo vệ.
Ngay cả khi có đủ tiền để trả cho hóa đơn hàng chục triệu tiền điện, cũng đừng lãng phí nó!
Trên thế giới: Việt Nam xếp thứ 34 về nguồn tài nguyên, nhưng đứng tới số 129 về bảo vệ những nguồn tài nguyên đó...
Chương 29: Kết thúc
Đầu óc đột nhiên trở nên tối sầm, nàng gắt gao ôm lấy ngực kiềm chế cơn đau khi những chi tiết đứt quãng ùa về.
Trời đã khuya nhưng ánh trăng tròn soi chiếu mọi thứ quá rõ ràng, cả một tòa nhà với khuôn viên rộng la liệt những xác người, máu chảy lênh láng. Nàng thấy mình...
Chương 28: Hé lộ
Nàng tỉnh giấc sau một ngày một đêm:
- Minh Hương, Lý tiểu thư có tới không?
Minh Hương nhìn nàng đầy uất ức, không hiểu sao nàng lại để người kia tới.
Nàng thều thào:
- Minh Hương ngốc, không để cô ấy tới, không lẽ để tướng quân ngày ngày nhìn thấy mặt ta hay sao!
Minh...
Chương 27: Nỗi lòng.
Đón nàng tại doanh trại là Trần Phong, còn chưa kịp nói lời nào thì một từ "Cao tướng quân" đã khiến hắn nghẹn họng. Nàng khách sáo cảm tạ hắn đã báo tin, đồng thời hỏi tướng quân nhà nàng đang ở đâu? Một câu nói của nàng đã vạch rõ ranh giới, sắc mặt hắn rõ ràng là không...
Chương 26: Biên cương.
Sau khi Vân Nhu đi, quan hệ của hai người cũng không khá khẩm hơn là mấy. Một người sau khi thông suốt thì cố gắng bù đắp, một người lại ra sức khước từ. Thứ mà Hạo Nhiên thông suốt đương nhiên không chỉ đơn giản là hiểu được lí do nàng rời đi hai năm trước, mà còn có một...
Chương 25: Tiễn khách.
Người ca ca thân thiết nhất của Vân Nhu tới đón nàng ta hồi phủ, Lý phu nhân đặc biệt cho người đến mời nàng tới. Minh Hương bảo nếu nàng không thích thì sẽ đi bẩm báo là nàng không khỏe. Nàng thở hắt ra, người cũng đi rồi, nếu giờ không qua thì lại thành nhỏ mọn quá.
Lý...
Chương 24: Thức tỉnh.
Sau khi khỏe lại một chút nàng cùng Minh Hương đi dạo hồ sen. Sen thời điểm này đang nở, ít ra thì hương sen có thể giúp tinh thần thư thái một chút.
Minh Hương khó chịu vì cảnh đẹp bị phá hỏng bởi người đứng ở bên kia cầu, nàng thì vẫn đứng đó coi như không nhìn thấy Vân...
Chương 23: Thêm một nút thắt.
Hạo Nhiên đi duyệt binh liền mấy ngày, trong mấy ngày này thời tiết không ngừng thay đổi, nàng cũng ở lì trong phòng. Nàng tự cười nhạo bản thân, trước kia chính là đi bộ cả ngày không sao, vậy mà bây giờ sắp thành búp bê trong lồng kính tới nơi rồi. Tâm trạng và...
Chương 22. Một phút.
Hôm sau, trong khi nàng đang cố gắng dùng bữa trưa thì Hạo Nhiên tới. Nàng chật vật vì cổ tay đau là tay thuận, nàng không thích dùng thìa nhưng lại không điều khiển được cổ tay. Cuối cùng thì vẫn phải đầu hàng, nàng bực bội bỏ đôi đũa xuống:
- Minh Hương, em giúp ta mang...