Em có viết bài "Cái Tôi Trong Cuộc Sống" và bị chuyển vào thùng rác với lý do là "Chuyển bài". Em không hiểu vì sao lại bị chuyển bài và làm thế nào để có thể được chuyển về như cũ. Đây là bài do em tự viết, chỉ có tham khảo thông tin từ một số trang web khoa học nhằm đưa ra thông tin chính xác...
Giữa cuộc sống vội vã ngày nay, nhiều người chọn lối sống "muôn người như một", nhưng không phải sống vì một lý tưởng chung cao đẹp, mà là họ chấp nhận bỏ qua chính mình, bàng quan, im lặng trước mọi vấn đề, cứ bước đi trong vô thức theo đám đông vì sợ phải đối mặt với cái nhìn hiếu kỳ của mọi...
Giờ đây, khi đã bước sang chương trình học mới, có lẽ sẽ ít còn ai quan tâm đến cách phân tích từng dòng, từng chữ trong bài thơ như thế này nữa. Thế nhưng, tôi thiết nghĩ việc phân tích từng biện pháp tu từ, từng con chữ, từng sắc thái, từng nét nghĩa sẽ góp phần không nhỏ trong việc cảm nhận...
Giờ đây, khi đã bước sang chương trình học mới, có lẽ sẽ ít còn ai quan tâm đến cách phân tích từng dòng, từng chữ trong bài thơ như thế này nữa. Thế nhưng, tôi thiết nghĩ việc phân tích từng biện pháp tu từ, từng con chữ, từng sắc thái, từng nét nghĩa sẽ góp phần không nhỏ trong việc cảm nhận...
Trong xã hội hiện đại, thói quen nghĩ nhiều (overthinking) đã và đang trở thành một vấn đề đáng được sự chú ý của mọi người. Áp lực công việc, nỗi cô đơn hòa cùng nhịp sống hối hả ngày nay đang khiến cho chúng ta suy nghĩ nhiều quá mức cần thiết, làm ta dần mất đi những cơ hội tận hưởng vẻ đẹp...
Bạn ơi, mình vừa bổ sung thêm vào bài rồi nhé. Bạn xem lại giúp mình. Mong bạn thông cảm, tại mình mắc luyện thi nên làm lại trên file word mà quên up lên đây. Bạn thông cảm giùm mình nha. Cảm ơn bạn nhiều!
Em xin đính chính lại là bài em vừa viết lại phỏng theo bài thi học kỳ năm ngoái của em, do hồi sáng này em mới tìm thấy. Bài này hoàn toàn là do em viết, không chép ý ở bất cứ đâu, kể cả bài mẫu của thầy em đưa. Sở dĩ em đăng một bài tập làm văn đã có rất nhiều trang làm là bởi vì em thấy bài...
Đề bài: Thuyết minh về một món đồ dùng học tập.
Bài làm
Từ xa xưa, khi con người biết tích trữ lương thực cho mùa đông, họ phát hiện ra một vấn đề thực sự quan trọng: Sẽ rất khó để mang nhiều đồ vật chỉ với đôi bàn tay. Thế là, nhờ vào quan sát, những người cổ đại đã biết sử dụng những chiếc...
Thế là xong, vật tri kỷ cuối cùng của thằng con mà tôi giữ được đã ra đi. Buồn quá, tôi đành sang nhà ông giáo nói chuyện cho khuây khỏa. Vừa đến, tôi cố nói giọng thật vui, nhưng không sao làm được:
- Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ!
- Cụ.. Cụ bán thật rồi sao?
Ông giáo đứng phắt dậy, ngạc...
Tôi lại nghĩ vẩn vơ. Lần nào cũng thế, lúc không làm gì thì tôi bắt đầu nghĩ. Nghĩ gì ư? Giống như từ vẩn vơ, tôi không có mục đích, càng không có lí do để nghĩ về. Khi thì những đứa con, lúc lại đến hàng xóm, họ đều nghèo như tôi cả.. Mà lần này là về Binh Tư, hắn không ưa lão Hạc, lão thì tốt...