Giới thiệu về tập thơ "Yêu thương" của tác giả Minh Tuệ 98 Xin chào tất cả mọi người, mình là Minh Tuệ. Tập thơ "Yêu thương" được mình sáng tác bắt đầu từ năm 2009 khi mình mới 11 tuổi, cho đến thời điểm hiện tại mình đã 24 tuổi, mình đã và đang cố gắng để hoàn thiện tập thơ cho riêng mình. Tập thơ (tính đến hiện tại) gồm 17 bài thơ, tiêu biểu như Nhớ cha (2017), Mừng sinh nhật mẹ (2019), Bác tôi (2019), Những người phụ nữ tôi yêu (2020), Tâm sự gửi cha (2021), Đồng lòng chống dịch (2021), Thử làm công nhân (2021), Con nhớ bà (2021) cùng một số bài thơ ngắn ngẫu hứng khác. Mời các bạn đọc và góp ý! Những người phụ nữ tôi yêu (20/10/2020) Thể thơ: Lục bát Những người phụ nữ tôi yêu, Vẻ đẹp giản dị, dịu dàng, chân phương Cả đời một nắng hai sương, Tình yêu rộng lớn xiết bao ân tình Nụ cười họ vẫn tươi xinh, Các con, các cháu thông minh, thành tài Bước đường hướng đến tương lai, Họ luôn bên cạnh chỉ đường tôi đi Hôm nay chén rượu nâng ly Chúc cho họ mãi ngập tràn tuổi xuân Gia đình sum họp quây quần Luôn luôn vui vẻ, suốt đời bình an Một đời vất vả gian nan Mong cho họ mãi lạc quan, yêu đời Những người phụ nữ tuyệt vời Xứng danh truyền thống rạng ngời Việt Nam! Gửi tôi của tương lai (Thơ tự do) Gửi bạn, hỡi tôi của tương lai! Năm năm ròng chẳng phải quãng đường dài Tôi quá khứ, còn bạn là hiện tại Nhìn về tôi chắc bạn sẽ mỉm cười: "Ôi ngày ấy sao mà mình thật ngốc Chỉ quan tâm tới cảm xúc người ta Còn bản thân thì mặc cho số phận Thất bại rồi lại chẳng dám nhìn ai" Vâng, tôi ngốc nhưng tôi vẫn là bạn Tôi với bạn chỉ là một mà thôi Là sai lầm nhưng cũng là bài học Làm hành trang bạn vững bước tương lai Tôi là thế dẫu bước đi có chậm Vượt con đường chẳng hề ít chông gai Để rồi, tôi mang đến tương lai Những thành công bạn đang có hiện tại Hỡi bạn, tôi của tương lai! Bạn thế nào tôi chẳng hề biết được? Với tôi, bạn luôn là bí ẩn Chỉ xuất hiện trong tưởng tượng mà thôi Bạn à xin hãy nghe lời tôi "Thắng không kiêu, bại không nản" bạn nhé! Đồng lòng chống dịch (19/11/2021) Thơ Lục bát Việt Nam đất nước yên bình, Bỗng con cô vít thình lình hiện ra Hoành hành khắp Tổ quốc ta, Mang tai họa tới bao nhà tránh xa Bạn ơi, xin chớ "la cà", Ở yên một chỗ góp phần giảm ca (bệnh) Thực hiện nghiêm túc 5k, Tạm xa hai mét an toàn bản thân Khai báo trung thực rất cần, Khẩu trang bên cạnh phòng ngừa cô vy Khử khuẩn bạn hãy nhớ ghi, Bao nhiêu bác sĩ, lương y tận tình Sẵn sàng chống dịch hết mình, Đói, mệt là thế, đồng tiền chẳng ham Chung tay gắng sức ta làm, Ngày bình thường mới dân mừng, dân vui Mong dịch cô vít đẩy lùi, Chẳng còn thấy cảnh ngậm ngùi chia ly Có Đảng dẫn lối ta đi, Toàn dân đoàn kết một lòng được ngay! Dù cho đêm cũng như ngày, Dẹp tan "lũ giặc" nước nhà bình yên. Nhớ cha (Thơ tự do) Thời gian trôi nhanh quá bố ơi Thấm thoát sáu tháng đã qua rồi Kể từ ngày đó con mất bố Mùng năm tháng chạp chứ là đâu Ngày hôm ấy bố trở lại bệnh viện Nhưng chưa đi thì bố đã xa rồi Nhìn bố nước mắt con rơi mãi Bố ơi về với con gái đi! Con gái ngồi đây chờ đợi bố Mấy tiếng trôi qua bố chẳng về Sao bố ngủ mãi thế hả bố Bố dậy, con đưa bố đi chơi Lên Thái thăm ngôi trường con học Nơi ấy giữa "Thủ đô gió ngàn" Thầy cô, bạn bè thân thiện lắm Danh lam thắng cảnh đẹp biết bao! Vậy mà bố vẫn cứ nằm yên đó Chẳng dậy, cũng chẳng trả lời con Thế rồi con nhận ra sự thật Rằng nay con đã mất bố rồi Nước mắt con cứ rơi hoài không ngớt Hai hàng lệ như chảy ngược vào tim Con thương bố nghẹn ngào trong tiếng nấc: "Bố!.. Bố ơi!.. Bố đâu rồi?" Viết về Mẹ (Thơ Lục bát) Thương con từ thuở lọt lòng, Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay Bao la, bát ngát trời mây, Trong vòng tay mẹ, con ngày lớn khôn Từ bình minh tới hoàng hôn, Bao việc bộn bề, mẹ nào có than Chỉ cần mẹ thấy con ngoan, Bao nhiêu vất vả, một mình mẹ lo À ơi lặn lội thân cò, Thức khuya, dậy sớm tảo tần nuôi con Vì con thân mẹ hao mòn, Thời gian cướp trắng tuổi xuân mẹ rồi! Hôm nay thơ thẩn con ngồi, Vài dòng cảm xúc bồi hồi trong tim Cớ sao mẹ mãi lặng im? Một mình ôm nỗi đắng cay suốt đời! Dù cho có viết bao lời, Làm sao viết hết một đời gian nan! Con nhớ Bà (04/11/2021 ÂL) (Thơ tự do) Bà ơi thời gian sao trôi nhanh? "Vết thương đó" cứ đau mãi không lành Năm năm trời nhớ bà trong nước mắt Đêm con mơ gọi một tiếng "Bà ơi!" Mẹ thường kể con nghe thuở lọt lòng Bà đón tay, ôm con trong hạnh phúc Con mỉm cười lòng vui sướng biết bao! Con may mắn hơn các em bà nhỉ? Những năm tuổi thơ con bên bà Bà lẫn rồi đâu nhận ra con nữa! Chỉ cô – tôi như những người xa lạ Ngày ấy ngây ngô, con chẳng nghĩ gì Mỗi mùa xuân qua, con lớn dần Bà của con lại già thêm một tuổi Tóc hoa râm đã chuyển màu bạc trắng Sức khỏe bà lại càng yếu dần đi Dẫu biết trời có sinh, lão, bệnh, tử Luật tự nhiên ai tránh được bao giờ! Nhưng sao con vẫn buồn lắm bà ạ! Đau trong tim, lệ chẳng thể tuôn rơi! Bà đi xa trong một ngày nắng ấm Ngôi nhà xưa bỗng vắng vẻ, u buồn Nhớ dáng bà trên sân nhà năm ấy Đàn cháu nhỏ ríu rít đùa vui ca Còn đâu nữa với những buổi trưa hè Con theo bà chẳng rời xa một bước Nếu có thể con chỉ xin điều ước Xin ông trời trả bà lại cho con! - Minh Tuệ 98 -