Bạch Vương Thượng tiên - Lãnh Dạ Xuyên Người đời ươm mầm cây xanh hoa nở Bổn tiên ươm mầm hạt giống một mối tình Phúc họa liên miên năm cùng tháng tận Tàn hồn vấn vương thỏ trắng rừng xanh Một lần gặp gỡ ngàn năm vương vấn Tiểu tinh linh da trắng mắt long lanh Hai kẻ cuồng yêu đã vì nhau mà chết Nói bổn tiên nghe còn chờ nhau tới kiếp nào? * * * Người đời ươm mầm cây xanh hoa nở Bổn tiên ươm mầm hạt giống một mối tình Phúc họa liên miên năm cùng tháng tận Tàn hồn vấn vương thỏ trắng rừng xanh Một lần gặp gỡ ngàn năm vương vấn Tiểu tinh linh da trắng mắt long lanh Hai kẻ cuồng yêu đã vì nhau mà chết Khởi động vòng xoay của định mệnh luân hồi Trái đắng ái tình một lần ta trót nếm Nhớ về em Chúng ta bên nhau nơi rừng chết thuở nào Đã từ lâu con tim ta ấp ủ Bóng hình em trong giấc mộng cuồng say Bảo bối ơi nhân gian chìm trong mờ mịt Nắm tay em qua gió bụi bốn mùa Một lần bên em nhiều đêm ta khắc khoải Nhớ nhung em mãi chẳng đầy vơi Từng hơi thở làn môi và ánh mắt Chiếm hồn ta qua sớm tối từng ngày..
Hương Vân cốc Màn đêm phủ trùm Hương Vân cốc Ngoài trời tầm tã hạt mưa rơi Gió lạnh lùa qua khung cửa sổ Kẹo ngọt dưới mái hiên rơi đầy Sư phụ ơi ngươi từ đâu tới Tận kiếp nào chúng ta đã quen nhau Nhớ thương ngươi đêm dài thao thức Nhớ thương ngươi thấm ướt bờ mi Đêm nay bên nhau lòng son ta giữ vẹn Hứa với ta đi rằng mãi chẳng chia lìa..
Thích Tử Sa Thoảng quỳnh hương trong đêm khuya lưu luyến Lại dường như quyện lẫn vị hoa lài Mảnh bạch y thơm tho đầy quyến rũ Cơ thể mát lành nhàn nhạt túy hương bay Sư phụ ơi con tim ta xao xuyến Say bờ môi ánh mắt lẫn mùi hương Mỗi ngày bên ngươi đong đầy trong hạnh phúc Có ngươi bên mình ấm áp chẳng buồn lo..
Hoàng Diệp Mộng Mây bay gió ngàn phiêu lãng Chân trời cuốn bụi mịt mù xa Gọi người mấy ngàn sâu vạn trượng Hết rồi ngày tháng đã trôi qua * * * "Lãnh Dạ Xuyên!" "Lãnh Dạ Xuyên!" Tan nát con tim Hoàng Diệp Toàn ngã quỵ Bao nhiêu đớn đau gom về giây phút này Lãnh Dạ Xuyên, Lãnh Dạ Xuyên! Vì sao đệ không chờ huynh đến Bao thu rồi huynh ôm ấp nhớ thương Bao năm rồi mơ ngày huynh có đệ Sớm tối bên nhau như thuở ban đầu Lãnh Dạ Xuyên, Lãnh Dạ Xuyên! Chờ huynh theo với vực sâu vạn trượng Dang đôi tay ôm đệ vào lòng Nguyện làm gối chở che thân thể đệ Có huynh bên mình đệ chẳng còn đớn đau..
Hỷ Tang Kìa nhà ai đang gả tân nương? Chim bay đầy đồng hương thơm cỏ nội Tân nương đầu đội khăn voan đỏ Nắm tay tân lang hỷ phục một thân Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường Thiếu người một lạy chúng ta nào phải phu thê Giao bôi chưa cạn tân nương chưa gả Nhà ngoại ngóng chờ đợi gả tân nương Tân nương hỷ phục khăn voan che lấp Dấu nụ cười đẫm nước mắt vọng phu Đừng đi phu lang hỡi chàng đừng đi Đừng rời xa đêm nay đêm động phòng hoa trúc Tới kiếp nào hai ta mới trọn vẹn ái ân.. Duyên Ba Sinh Tân nương nhắm mắt chẳng bao giờ tỉnh lại Ôm lấy phu quân chìm cõi mộng ngàn thu Ngủ đi em quên đớn đau vùi lấp Ngủ đi em quên quá khứ tan thương Ta nợ em giao bôi tương kính Ta nợ em lời hứa và ái ân Ngày nắng ngày mưa bốn mùa lặng lẽ Trái tim đau ôi thổn thức từng cơn.. Có tiếng hát thê lương nơi sâu trong cánh rừng chết. Lời nỉ non nhung nhớ phu lang. Tiểu tinh linh lờn vờn chiếc bóng. Phu lang đã thoát kiếp hoài thai. Chấp niệm lớn lao không cùng tận. Tiểu tinh linh ngày ngày vẫn khóc. Nhớ phu lang mòn mỏi hao gầy.