Thế giới 1: Chàng béo nghịch tập (20)
Chờ mọi người đều đi khỏi, mẹ Cố tiễn khách xong vội vàng chạy lên phòng Dâu Tây: "Không tồi nha, con trai mẹ từ khi nào quen đều là người có gia thế khủng như vậy a~"
Dâu Tây vô cùng bất đắc dĩ: "Mẹ à, là bạn cùng lớp thôi, không chơi thân đâu"
"Không thân sao người ta đến tận nhà thăm con được?"
"Người ta là nhận uỷ thác của giáo viên chủ nhiệm, mẹ không thấy sao?"
"Xuy, mẹ mới không quản con điêu."
Bà Cố vui vẻ đi xuống nhà, nghĩ đến việc con trai mình càng ngày càng trở nên ưu tú, ngay cả bạn học chơi thân cùng nhau cũng vô cùng ưu tú thì vui vẻ không thôi. Thậm chí Dâu Tây còn nghe được tiếng bà hát ở dưới nhà.
* * *
Rốt cuộc cũng phải đi học lại, vừa mới xuống xe bước vào trường học, Dâu Tây cảm thấy rất không thoải mái. Không biết vì sao mọi người đều nhìn về phía cô, nếu cô quay đầu nhìn lại họ, họ lại tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra vậy. Rất khiến người ta cảm giác không khoẻ trong người.
Chịu đựng ánh nhìn chăm chú khác lạ của mọi người rốt cuộc Dâu Tây cũng đến lớp học. Cô há hốc mồm khi thấy cả bàn học của cô chứa đầy đồ ăn vặt cùng hoa tươi.
Chuyện quái gì đang diễn ra thế, cô nhìn sang ba người Quân Sơn, Cao Vỹ và Lâm Dực một bộ vui sướng khi người gặp họa.
"Ai nha, Cố Minh của chúng ta đến rồi."
"Cậu xem, nhờ công của Quân Sơn mà cậu trở thành nhân vật nổi tiếng toàn trường rồi đấy."
Dâu Tây nhíu mày: "Ý gì hả?"
Hai người Cao Vỹ cùng Lâm Dực ném một cái mị nhãn cho cô liền sâu kín nhìn về phía Quân Sơn, đồng thanh như một trả lời: "Hỏi cậu ta."
Dâu Tây đem đồ ăn trên bàn ném sang bàn bên cạnh mình, đặt cặp sách lên nhìn Quân Sơn ý đợi cậu trả lời.
Rốt cuộc Cao Vỹ nhìn không nhịn nổi bắt đầu bô bô: "Còn phải hỏi sao? Hôm qua sau khi từ nhà cậu về, Quân Sơn đã ra thông báo toàn trường giờ cậu là một trong số bọn tôi, từ giờ cậu cũng chính thức gia nhập hội ba người bọn tôi rồi."
"Cái gì? Tôi đồng ý bao giờ?"
Dâu Tây bực tức hét lên, tên Quân Sơn này bị quỷ nhập hay sao? Có lẽ nào hắn tra ra mình cứu Quân Lưu Nguyệt rồi?
"Cậu phản ứng kiểu gì thế? Không vui khi trở thành thành viên nhóm bọn này à?" Cao Vỹ thấy phản ứng của Dâu Tây rất lớn, không vui hỏi cô.
"Đúng đấy, Cố Minh, cậu không thích gia nhập hội bọn này à?"
Dâu Tây vuốt mặt, không muốn, không muốn có được không?
"Tiểu Nguyệt em gái tôi rất muốn gặp cậu đấy, Cố Minh."
Quân Sơn nhìn Dâu Tây cười như không cười, giọng điệu uy hiếp mười phần. Thành công khiến khuôn mặt Dâu Tây cứng lại. Cậu giỏi, cậu thành công khiến tôi chú ý rồi đấy, tiểu Sơn ca ạ.
"Ha ha, vui chứ, vui mừng, tôi vui mừng mà." Dâu Tây miễn cưỡng tươi cười, càng dùng sức đem đồ ăn và hoa phân phát cho các bạn học khác.
Giờ thể dục, vừa mới mở tủ lấy đồng phục thể dục Dâu Tây đã suýt ngã ngửa khi thấy nào thư là thư ở trong hộc tủ. Ôi mẹ ơi, không ngờ con lại được bạn học nữ yêu thích như thế, quả là làm khó mấy tên Quân Sơn, ngày ngày nhận được thư tình cùng socola mà mặt không đổi sắc.
Cẩn thận thay áo tránh đụng vết thương, lại còn phải tránh tầm mắt của những người khác thật không dễ dàng. Dâu Tây khóc ròng trong lòng, từ khi nào mà cô làm gì cũng phải cẩn thận khúm núm như thế này chứ. Thật tình. Cô muốn nhanh nhanh kết thúc nhiệm vụ này, muốn được về nhà a~
"Cố Minh, nhanh lên, hôm nay chúng ta sẽ được gặp gỡ thầy dạy võ thuật đấy." Một cậu bạn cùng lớp quên đồ quay lại lấy lại thấy Dâu Tây vẫn loay hoay ở đây nên gọi một tiếng. Dâu Tây vội vàng gật đầu hai người cùng chạy ra sân thể dục.
Chờ cả lớp đều đã xếp hàng trật tự, giáo viên thể dục liền thông báo cho lớp biết hôm nay sẽ được găp gỡ thầy dạy võ thuật của trung tâm võ thuật trong thành phố đến giao lưu đồng thời tuyên truyền tìm kiếm học sinh yêu thích môn võ này.
Sau đó là màn biểu diễn đẹp mắt của thầy võ thuật, ông thầy dạy những động tác võ thuật cơ bản cho học sinh, tuy đối với Dâu Tây là không nhằm nhò gì nhưng vấn đề là cô đang bị thương, vấn đề nan giải a~
Khi cô còn đang suy nghĩ biện pháp đối phó thì Quân Sơn đã đứng ra khỏi hàng ngũ xin phép thầy võ thuật.
"Thưa thầy, bạn học Cố Minh mới ốm dậy không thích hợp luyện võ, xin phép thầy cho bạn ấy sang bên cạnh nghỉ ngơi nhìn mọi người học tập ạ."
Quân đại thiếu gia đích thân xin phép nào có đạo lý nói không, thầy võ thuật vội vàng bảo Dâu Tây tìm chỗ ngồi nghỉ ngơi tránh ảnh hưởng sức khoẻ.
Dâu Tây ngơ người, hắn không ngờ lại giúp cô giải vây. Vậy cô càng không thể phụ ý tốt của hắn, cô thoải mái ngồi một bên chơi điện thoại di động, video cô đăng đã trở nên vô cùng nổi tiếng trên mạng, được chia sẻ rộng rãi khắp nơi. Mặc dù hát bài hát nổi tiếng của thế giới cũ nhưng cô vẫn giữ nguyên tên tác giả mà không lấy tên của mình. Mở mục tin nhắn thì thấy một vài người đại diện cho công ty giải trí ngỏ ý muốn xin cách liên lạc với tác giả sáng tác bài hát, số khác thì muốn mời cô gia nhập vào công ty giải trí của họ.
Cô chỉ là chơi vui thử thôi, không có ý muốn thành người nổi tiếng nên đều từ chối cả. Cô làm video này thực ra cũng có mục đích riêng, bài hát này Kiwi từng hát rồi, khi ấy chị ấy rất cảm thán về việc mình không phải con trai, chị còn nói nếu là con trai hát bài hát này sẽ càng lột tả được cái hồn của nó. Đáng tiếc.
Chính vì thế cô mới thử hát bài hát này trong thân phận của Cố Minh, đúng như chị ấy nói, bài hát này rất thích hợp với con trai hát, đặc biệt là con trai có năng khiếu về âm nhạc. Năng khiếu thì Cố Minh không có nhưng cô có, chỉ là vừa lúc hắn sở hữu chất giọng mà cô cần thôi.
Dâu Tây vô cùng bất đắc dĩ: "Mẹ à, là bạn cùng lớp thôi, không chơi thân đâu"
"Không thân sao người ta đến tận nhà thăm con được?"
"Người ta là nhận uỷ thác của giáo viên chủ nhiệm, mẹ không thấy sao?"
"Xuy, mẹ mới không quản con điêu."
Bà Cố vui vẻ đi xuống nhà, nghĩ đến việc con trai mình càng ngày càng trở nên ưu tú, ngay cả bạn học chơi thân cùng nhau cũng vô cùng ưu tú thì vui vẻ không thôi. Thậm chí Dâu Tây còn nghe được tiếng bà hát ở dưới nhà.
* * *
Rốt cuộc cũng phải đi học lại, vừa mới xuống xe bước vào trường học, Dâu Tây cảm thấy rất không thoải mái. Không biết vì sao mọi người đều nhìn về phía cô, nếu cô quay đầu nhìn lại họ, họ lại tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra vậy. Rất khiến người ta cảm giác không khoẻ trong người.
Chịu đựng ánh nhìn chăm chú khác lạ của mọi người rốt cuộc Dâu Tây cũng đến lớp học. Cô há hốc mồm khi thấy cả bàn học của cô chứa đầy đồ ăn vặt cùng hoa tươi.
Chuyện quái gì đang diễn ra thế, cô nhìn sang ba người Quân Sơn, Cao Vỹ và Lâm Dực một bộ vui sướng khi người gặp họa.
"Ai nha, Cố Minh của chúng ta đến rồi."
"Cậu xem, nhờ công của Quân Sơn mà cậu trở thành nhân vật nổi tiếng toàn trường rồi đấy."
Dâu Tây nhíu mày: "Ý gì hả?"
Hai người Cao Vỹ cùng Lâm Dực ném một cái mị nhãn cho cô liền sâu kín nhìn về phía Quân Sơn, đồng thanh như một trả lời: "Hỏi cậu ta."
Dâu Tây đem đồ ăn trên bàn ném sang bàn bên cạnh mình, đặt cặp sách lên nhìn Quân Sơn ý đợi cậu trả lời.
Rốt cuộc Cao Vỹ nhìn không nhịn nổi bắt đầu bô bô: "Còn phải hỏi sao? Hôm qua sau khi từ nhà cậu về, Quân Sơn đã ra thông báo toàn trường giờ cậu là một trong số bọn tôi, từ giờ cậu cũng chính thức gia nhập hội ba người bọn tôi rồi."
"Cái gì? Tôi đồng ý bao giờ?"
Dâu Tây bực tức hét lên, tên Quân Sơn này bị quỷ nhập hay sao? Có lẽ nào hắn tra ra mình cứu Quân Lưu Nguyệt rồi?
"Cậu phản ứng kiểu gì thế? Không vui khi trở thành thành viên nhóm bọn này à?" Cao Vỹ thấy phản ứng của Dâu Tây rất lớn, không vui hỏi cô.
"Đúng đấy, Cố Minh, cậu không thích gia nhập hội bọn này à?"
Dâu Tây vuốt mặt, không muốn, không muốn có được không?
"Tiểu Nguyệt em gái tôi rất muốn gặp cậu đấy, Cố Minh."
Quân Sơn nhìn Dâu Tây cười như không cười, giọng điệu uy hiếp mười phần. Thành công khiến khuôn mặt Dâu Tây cứng lại. Cậu giỏi, cậu thành công khiến tôi chú ý rồi đấy, tiểu Sơn ca ạ.
"Ha ha, vui chứ, vui mừng, tôi vui mừng mà." Dâu Tây miễn cưỡng tươi cười, càng dùng sức đem đồ ăn và hoa phân phát cho các bạn học khác.
Giờ thể dục, vừa mới mở tủ lấy đồng phục thể dục Dâu Tây đã suýt ngã ngửa khi thấy nào thư là thư ở trong hộc tủ. Ôi mẹ ơi, không ngờ con lại được bạn học nữ yêu thích như thế, quả là làm khó mấy tên Quân Sơn, ngày ngày nhận được thư tình cùng socola mà mặt không đổi sắc.
Cẩn thận thay áo tránh đụng vết thương, lại còn phải tránh tầm mắt của những người khác thật không dễ dàng. Dâu Tây khóc ròng trong lòng, từ khi nào mà cô làm gì cũng phải cẩn thận khúm núm như thế này chứ. Thật tình. Cô muốn nhanh nhanh kết thúc nhiệm vụ này, muốn được về nhà a~
"Cố Minh, nhanh lên, hôm nay chúng ta sẽ được gặp gỡ thầy dạy võ thuật đấy." Một cậu bạn cùng lớp quên đồ quay lại lấy lại thấy Dâu Tây vẫn loay hoay ở đây nên gọi một tiếng. Dâu Tây vội vàng gật đầu hai người cùng chạy ra sân thể dục.
Chờ cả lớp đều đã xếp hàng trật tự, giáo viên thể dục liền thông báo cho lớp biết hôm nay sẽ được găp gỡ thầy dạy võ thuật của trung tâm võ thuật trong thành phố đến giao lưu đồng thời tuyên truyền tìm kiếm học sinh yêu thích môn võ này.
Sau đó là màn biểu diễn đẹp mắt của thầy võ thuật, ông thầy dạy những động tác võ thuật cơ bản cho học sinh, tuy đối với Dâu Tây là không nhằm nhò gì nhưng vấn đề là cô đang bị thương, vấn đề nan giải a~
Khi cô còn đang suy nghĩ biện pháp đối phó thì Quân Sơn đã đứng ra khỏi hàng ngũ xin phép thầy võ thuật.
"Thưa thầy, bạn học Cố Minh mới ốm dậy không thích hợp luyện võ, xin phép thầy cho bạn ấy sang bên cạnh nghỉ ngơi nhìn mọi người học tập ạ."
Quân đại thiếu gia đích thân xin phép nào có đạo lý nói không, thầy võ thuật vội vàng bảo Dâu Tây tìm chỗ ngồi nghỉ ngơi tránh ảnh hưởng sức khoẻ.
Dâu Tây ngơ người, hắn không ngờ lại giúp cô giải vây. Vậy cô càng không thể phụ ý tốt của hắn, cô thoải mái ngồi một bên chơi điện thoại di động, video cô đăng đã trở nên vô cùng nổi tiếng trên mạng, được chia sẻ rộng rãi khắp nơi. Mặc dù hát bài hát nổi tiếng của thế giới cũ nhưng cô vẫn giữ nguyên tên tác giả mà không lấy tên của mình. Mở mục tin nhắn thì thấy một vài người đại diện cho công ty giải trí ngỏ ý muốn xin cách liên lạc với tác giả sáng tác bài hát, số khác thì muốn mời cô gia nhập vào công ty giải trí của họ.
Cô chỉ là chơi vui thử thôi, không có ý muốn thành người nổi tiếng nên đều từ chối cả. Cô làm video này thực ra cũng có mục đích riêng, bài hát này Kiwi từng hát rồi, khi ấy chị ấy rất cảm thán về việc mình không phải con trai, chị còn nói nếu là con trai hát bài hát này sẽ càng lột tả được cái hồn của nó. Đáng tiếc.
Chính vì thế cô mới thử hát bài hát này trong thân phận của Cố Minh, đúng như chị ấy nói, bài hát này rất thích hợp với con trai hát, đặc biệt là con trai có năng khiếu về âm nhạc. Năng khiếu thì Cố Minh không có nhưng cô có, chỉ là vừa lúc hắn sở hữu chất giọng mà cô cần thôi.
Chỉnh sửa cuối: