Một bộ truyện dựa vào bộ truyện gì đó quên tên rồi.
Tút tút tút.. (tiếng điện thoại)
"Thằng chó Sơn.. mới sáng sớm không cho người khác ngủ à."
Một thanh niên trông cực kì ngáo đá đang một tay dụi mắt mmột tay cầm điện thoại và nói với giọng cáo gắt.
"Cái tông nhà mày.. Ra quán nhanh.. Bố mày đang thua sml đây này, lập team 2 đánh hạng đễ."
Thanh niên buồn bực nói.
"Hôm khác được không?"
"MÀY.. CÓ.. RA.. KHÔNG.. THÌ.. BẢO!"
Một giọng nói cứ như là sập nhà hay động đất từ bên đầu dây kia truyền đến. Thanh niên bực bội, ném điện thoại xuống nệm rồi bật dậy đi vào phòng vệ sinh.
* * *
Ở một nơi khác, có hai người à lộn ba người, một gã tay cầm kiếm với chiếc mũ đôi sừng, gã còn lại toàn thân là màu tím với hai mắt màu vàng và một cô gái cực kì xinh đẹp mới mái tóc màu tím.
Gã cầm kiếm quát:
"Tên khốn thả con gái tao ra."
Gã màu tím đáp lại với giọng giễu cợt.
"Gì vậy Kassadin.. tao đây sẽ không bạt đãi con gái ngươi đâu."
"CÂM.. MỒM.. LẠI!"
Kassadin hét lớn lên và lao vào kẻ trước mặt. Gã áo tím cười nói.
"Tốt tốt tốt.. Ngươi không lo an nguy của con gái mình sao."
"Cái!"
"Mà thế này thì sao nhỉ?"
Gã nói rồi quăng con gái của Kassadin vào hố không gian, nhân tiện bồi thêm một quả cầu màu tím và biến mất.
"Khônggggggggg.. Chúa Tể Hư Không.. Lucifer.. ta sẽ đéo tha cho ngươi."
* * *
Quay lại với thanh niên ngáo đá hồi nãy, hắn vừa ra khỏi của nhà thì..
"Cô gì ơi! Này này."
Một cô gái xinh đẹp với mái tóc màu tím bắt mắt, đang nằm trước của nhà hắn.
Kêu mãi không thấy trả lời, hắn lật ra thì phát hiện cô gái đã bất tỉnh. Hắn nhanh chóng đưa cô gái vào nhà vừa đi vừa thì thầm:
"Lẽ ra nên gọi.. à mà thôi ngất rồi thì gọi bằng niềm tin à."
* * *
Trong phòng, cô gái từ từ mở mắt. Lấy tay xoa đầu rồi nhìn quanh nơi xa lạ.
"Ư.. đây là đâu."
"Nhà của tôi."
Ngồi trên ghế, người thanh niên vừa lật cuốn sách vừa trả lời.
"Anh.. anh là ai.. cha tôi.. hức.. hức."
Cô gái bất đầu khóc nức nở.
"What, tôi có làm gì cô đâu.. à mà tôi tên Phong, cô tên gì?" Thanh niên nhìn cô gái ngơ ngác nói.
"S.. S.. ally.. Cha tôi là Kassadin."
Phong giật mình, nhìn cô thầm nghĩ 'Đùa à kassadin là trong LOL mà'
"Phong.. anh.. biết cha tôi ở đâu không.. hức."
Sally vừa khóc vừa hỏi Phong. Phong méo mặt, lắc đầu trả lời.
"Tôi chịu."
Ọc ọc ọc..
Một tiếng kêu dài phát ra, Sally đỏ mặt lấy tay ôm bụng mà quanh mặt đi nơi khác.
"Haizz, chắc cô đói rồi chờ tôi chút."
"À.. ừm."
Một lúc sau, Phong đem lên cho Sally một tô mì trứng. Cô nhìn kì lạ nhưng rất nhanh, cơn đói đã lấn áp cô. Nhanh như chóp, tô mì đã chạy hết vào cái bụng của cô nàng.
Lúc này, Phong mới từ tốn hỏi.
"Giờ, cô đến từ đâu?"
"Cha tôi và tôi luôn luôn di chuyển qua lại nên không thể xác định chính xác.. nhưng tôi được sinh ra tại Hư Không." Sally nghĩ nghĩ rồi lên tiếng.
Oh
Phong nhìn thẳng Sally ' đùa à, con này trốn bệnh viện tâm thần chắc luôn, xinh vậy mà bệnh sớm.. haizz. `
"A men."
"Gì?"
"À không gì, rồi sao cô lại đến đây?"
"Tôi không biết?" Sally lắc đầu
"Chắc đùa, vl thật?" Phong vỗ trán thở dài.
Tối hôm đó Phong phải nằm ngủ dưới sàn thay vì trên giường vì đã bị Sally chiếm rồi, haizz chẳng biết sau hắn lại đi tin một kẻ xa lạ được.
"Đây là đâu?"
Phong mở mắt, xung quanh hắn là một không gian tối không thấy cả tay chân của bản thân.
"Giấc mơ của cậu."
Giọng nói đó lại một lần nữa vang lên trong đầu Phong, hắn tức tối quát.
"Ra mặt đi.. lần thứ năm rồi.."
"Đừng có nóng, cộng sự."
"Ai là cộng sự của ngươi."
Bỗng tất cả mọi thứ chìm trong một màu đỏ như máu.
"Hahaha.. rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau.. cộng sự của tôi.."
- Hộc hộc hộc.
Phong tỉnh dậy, cả người hắn đều mà mồ hôi. Bỗng phát hiện có đôi mắt nhìn mình, hắn quay phất lên giường nói.
"Cô tỉnh rồi à?"
"À ừm.. anh không sao chứ?" Sally lo lắng hỏi.
"Xời còn khỏe chán, haha đừng lo."
Phong đang cười hì hì thì đột nhiên dừng lại và thì thầm: "Tự nhiên cảm thấy có cái gì đó đéo đúng." Vừa dứt câu, dưới sàn một vòng tròn màu tím xuất hiện. Cả hai nhanh chóng bị vòng tròn màu tím hút đi không thương tiếc.
Oa.. oa.. oa..
RẦM..
Phong nhanh chóng thoát ra khỏi lổ hổng, trước mắt là một căn phòng khá rộng chỉ có đều là hắn tiếp đất bằng mặt.
"Thế éo nào mà RẦM!"
Chưa kịp nói xong thì bị một cơ thể đè xuống, làm mắt hắn lại lần nữa tiếp xúc với mặt đất.
"Lưng.. t.. tôi.."
"Xin.. xin lỗi." Ngồi trên lưng Phong, Sally luống cuống xin lỗi.
Bỗng, một vết nứt xuất hiện cùng với một giọng nói đầy phấn khích và vui mừng vang lên.
"C.. con gái."
Đó không ai khác chính là Kassadin, cả hai vui mừng mà ôm nhau.
"Mà này, tôi cũng không muốn làm phiền, nhưng cô có thể ra khỏi người tôi được không?"
Tình cảnh cha con gặp lại rất cảm động, nhưng mà vấn đề là dựa trên sự đau đớn của hắn.
"Xin lỗi."
Nghe thấy tiếng Phong, Sally quên mất cô còn ngồi trên lưng Phong, cô luống cuống đi xuống khỏi người Phong.
"Ngươi là thằng nào. Mà sao ngươi đến được đây?" Phát hiện có người lạ, Kassadin nghiêm mặt tỏa ra khí thế của bản thân. Vừa nói Kassadin vừa một tay nhấc Phong lên.
"Tôi phải hỏi ông câu đó mới đúng.." Dù sợ với không biết chuyện quái gì đang xảy ra, nhưng với tính cách bất cần của hắn. Phong hỏi lại Kassandin đầy giận dữ.
"Cha đừng.. anh ấy là người đã cứu con." Mắt cả hai đầy tia lửa, Sally vội vàng đến giải vây.
"Thiệt hả?"
"Vâng." Sally đính chính lại lời nói của mình.
"Hừ.." Kassadin ném hắn sang một bên.
- Rầm..
Cú ném của Kassadin rất nhẹ nhưng với một người bình thường như Phong, thì đấy là một sức mạnh của 5 con trâu trưởng thành đấy. Kết quả hắn bị va vào tường và bất tỉnh nhân sự.
* * *
"Sao vậy cộng sự."
"Ra đây đi.. và ngươi là ai?"
"Chưa cần biết sớm vậy đâu cộng sự của tôi à."
"Cái đéo nào.."
"Hừm.. cậu tỉnh rồi.. tạm biệt."
Phong chợt tỉnh giấc, giấc mơ này cậu đã mơ nhiều lần rồi nếu là lúc trước thì cậu sẽ cho chuyện này chỉ là sự trùng hợp nhưng bây giờ thì không, từ sự việc bị lỗ hỏng hút vào thì Phong đã đính chính lại một điều rằng mình đã bị lôi vào cái đéo gì đó rồi.
Bỏ qua vấn đề đó, hắn bất đầu quan sát xung quanh, là một căn phòng khác rộng và trang trí theo kiểu giản dị à còn có mùi thơm ngát nữa.
"Đâu đây?"
"Anh tỉnh rồi à?"
Cửa phòng mở ra, Sally đi vào trên tay là một khay thức ăn.
"Ừm.. phòng ai đây?"
"Phòng.. phòng.. của tôi.."
"Tôi ngủ bao lâu rồi.." Phong hỏi.
"Mới một ngày thôi."
"Ừm.. hả.. CÁI.. ZỀỀỀ.." Hắn hét lên. Lập tức cấp tốc phóng xuống gường vừa đi ra cửa vừa nói:
"Tôi phải về, mị nó.. hôm nay lên trường là cô cắt tiết."
"Mà anh về kiểu gì?" Sally hỏi lại bằng khuôn mặt tỉnh bơ.
"Phải ha." Định mở của ra, nhưng nghe Sally nói thì Phong dừng lại.
Lúc này Kassadin từ đâu xuất hiện, ông nhìn Phong hỏi.
"
Nhóc con tỉnh rồi à."
"Xin lỗi, tôi cần về nhà."
"Được thôi, đi theo ta."
Ông nói rồi rồi dẫn hắn đến một căn phòng, ở đó có một ông lão tóc bạc toàn thân hơi tròn cùng những hào quang quát sáng quanh thân mình. Bard [Ông Bụt Vũ Trụ] đang chờ sẵn.
Nhìn thấy Bard, Phong đứng hình. Hắn bây giờ tin cái vụ xuyên không trong các tiểu thuyết chém gió trên mạng rồi đấy.
Nhờ sức mạnh của Bard cùng sức mạnh của Kassadin để tạo ra một cánh cổng.
"Thành thật cảm ơn.." Phong nói với ánh mắt cảm con mẹ nó động. Cuối cùng anh đây cũng có thể đi rồi olala.
Sau một loạt động tác múa quạt à nhầm niệm chú thì một cánh cổng liền hiện ra trước mặt.
"Tạm biệt." Sally vẫy tay cười nói.
"Chào mọi người tôi về".
Phong nói rồi đi vào bên kia của cánh cổng và biến mất, Sally cũng rời đi vào trong. Đang vui vẻ vào lúc này thì..
"Kassadin." Bard gọi.
"Chuyện gì ông bạn." Kassadin quay lại nhìn Bard.
"Nhà cậu ta không ở trên Runeterra hả?" Bard nhìn Kassadin hỏi.
"Nhà cậu ta ở Trái Đất."
"Sao nãy ông không nói." Bard quát.
"Quên, mà có chuyện gì?" Kassadin gãi đầu cười noid.
"Cánh cổng đó liên kết với Valoran." Bard nói trong khi mặt rất chi là tỉnh.
Kassadin ngạc nhiên.
"Ế.. vậy nó đi đâu?"
Hai người nhanh chóng kiểm tra lại thì..
"Thôi coi như cậu ta đen.. hahaha.." Kassadin cười ngượng.
"Đen cái cc đó là sự thiếu trách nhiệm của ông.." Bard quát.
"Hahaha.." Kassadin cười nhưng trong lòng thì 'Xin lỗi nhóc con'
"Đến đó thì chịu thôi, có ai mà à mà thôi.. haizz.." Bard thở dài.
"Chúc may mắn chàng trai."
Quay lại với Phong.
"CON.. BÀ.. NHÀ.. NÓ.."
Phong hét lên như chưa từng được hét. Bồi thêm N câu 'thăm hỏi'.
"Bảo là cho về nhà.. thế éo nào là QUẦN ĐẢO BÓNG ĐÊM chứ!"
* * *
"Hộc.. hộc.. lão Kassadin khốn kiếp.."
Phong vừa chạy vừa thở đốc và không quên 'thăm hỏi' một lần nữa, ở phía sau một con nửa người nửa ngựa màu xanh lục cùng ngọn lửa trên đầu, tay cầm một chiếc đao dài mà đuổi theo Phong.
"Thằng nhãi.. đứng lại.. hí hí hí." Hecarim [Bóng ma chiến tranh] vừa đuổi vừa hú lên.
Phong "..."
"Có ngu mới đứng lại.. ahihi."